Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Xuất Hành 9

Tai Họa Thứ Năm: Súc Vật Bị Ôn Dịch

Chúa phán với Môi-se, “Hãy đến gặp Pha-ra-ôn và nói với nó, ‘Chúa, Ðức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ, phán thế nầy: Hãy để dân Ta đi, để chúng thờ phượng Ta. Vì nếu ngươi từ chối không để chúng đi mà cứ giữ chúng lại, tay Chúa sẽ giáng ôn dịch trên các súc vật của ngươi ở ngoài đồng: ngựa, lừa, lạc đà, các đàn bò, và các đàn chiên dê sẽ chết. Nhưng Chúa sẽ phân biệt giữa các súc vật của người I-sơ-ra-ên và các súc vật của người Ai-cập, để không một con nào trong các súc vật của người I-sơ-ra-ên bị chết.’” Chúa ấn định thời gian và bảo rằng, “Ngày mai Chúa sẽ làm điều ấy trên cả nước.”

Ngày hôm sau Chúa làm y như vậy. Tất cả các súc vật của người Ai-cập đều chết, nhưng các súc vật của người I-sơ-ra-ên không chết một con nào. Pha-ra-ôn ra lịnh điều tra, và nầy, không một con nào trong các súc vật của người I-sơ-ra-ên bị chết. Dù vậy lòng của Pha-ra-ôn vẫn cứng cỏi; ông không chịu để dân ra đi.

Tai Họa Thứ Sáu: Ung Nhọt

Chúa phán với Môi-se và A-rôn, “Hãy hốt hai nắm tro trong lò, để Môi-se tung tro ấy trong không khí trước mặt Pha-ra-ôn. Tro ấy sẽ biến thành bụi trên khắp xứ Ai-cập, và chúng sẽ làm cho ung nhọt nổi lên và mưng mủ trên cơ thể loài người và loài thú trong khắp xứ Ai-cập.”

10 Vậy họ lấy tro trong lò và đứng trước mặt Pha-ra-ôn; Môi-se tung nó lên trong không khí. Tro ấy làm cho cơ thể loài người và loài thú nổi ung nhọt và mưng mủ. 11 Các phù thủy không thể đứng nổi trước mặt Môi-se, vì họ bị ung nhọt, bởi ung nhọt cũng nổi trên mình các phù thủy giống như mọi người dân Ai-cập. 12 Nhưng Chúa để cho lòng Pha-ra-ôn cứ cứng cỏi; ông không nghe lời họ, như Chúa đã phán trước với Môi-se.

Tai Họa Thứ Bảy: Sấm Sét và Mưa Ðá

13 Chúa phán với Môi-se, “Sáng mai ngươi hãy dậy sớm và đến gặp Pha-ra-ôn. Ngươi hãy nói với nó, ‘Chúa, Ðức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ, phán thế nầy: Hãy để dân Ta đi, để chúng thờ phượng Ta. 14 Vì lần nầy Ta sẽ giáng các tai họa xuống trên ngươi, trên quần thần ngươi, và trên dân ngươi, để ngươi biết rằng không có thần nào như Ta trên cả thế gian. 15 Vì ngay bây giờ Ta có thể đưa tay Ta đánh hạ ngươi và dân ngươi bằng bịnh dịch, và các ngươi sẽ bị biến mất khỏi mặt đất. 16 Nhưng đây là lý do tại sao Ta để cho ngươi sống: ấy là để quyền năng của Ta được bày tỏ và danh Ta được vang ra khắp đất. 17 Nếu ngươi vẫn chống đối dân Ta và không để chúng ra đi, 18 thì ngày mai, vào giờ nầy, Ta sẽ khiến mưa đá lớn đổ xuống trên đất Ai-cập, đến nỗi từ ngày lập quốc cho đến bây giờ chưa hề có như vậy. 19 Vậy hãy thông báo để các súc vật và mọi thứ chi ngoài đồng trống phải được đem vào những nơi an toàn. Người nào hay súc vật nào ở ngoài đồng trống và không ẩn núp dưới nơi an toàn sẽ chết khi mưa đá rơi trên chúng.’”

20 Những triều thần nào của Pha-ra-ôn kính sợ lời Chúa đều hối thúc các tôi tớ và súc vật của họ vào trú ẩn ở những nơi an toàn. 21 Nhưng những kẻ không coi lời Chúa ra gì vẫn cứ để các tôi tớ và súc vật của chúng ngoài đồng trống.

22 Chúa phán với Môi-se, “Hãy đưa tay ngươi lên trời để khiến mưa đá rơi xuống trên khắp đất Ai-cập, trên người ta, trên thú vật, và trên mọi cây cối ngoài đồng trong đất Ai-cập.”

23 Khi Môi-se đưa cây gậy ông lên trời, Chúa khiến sấm sét, mưa đá, và lửa giáng xuống đất. Chúa tuôn đổ mưa đá trên đất Ai-cập. 24 Mưa đá và chớp loé lên liên tục giữa trận mưa đá. Mưa đá lớn khủng khiếp trút xuống trên đất Ai-cập đến nỗi kể từ khi lập quốc đến bấy giờ chưa hề có như vậy. 25 Mưa đá tàn phá tất cả những gì ở ngoài đồng trống trong khắp đất Ai-cập, cả loài người lẫn loài thú. Mưa đá cũng tàn phá tất cả những hoa màu ngoài đồng và làm gãy nát mọi cây cối ngoài đồng. 26 Duy chỉ xứ Gô-sen, nơi người I-sơ-ra-ên sống, là không bị mưa đá.

27 Bấy giờ Pha-ra-ôn cho gọi Môi-se và A-rôn vào và nói với họ, “Lần nầy ta đã có tội. Chúa thật đúng. Ta và dân ta đều có lỗi. 28 Hai ngươi hãy cầu nguyện với Chúa. Sấm sét và mưa đá lớn kinh thần[a] như thế thật quá đủ để ta phục. Ta để cho các ngươi đi. Các ngươi không cần phải ở đây thêm nữa.”

29 Môi-se nói với ông, “Khi tôi ra khỏi kinh thành, tôi sẽ đưa hai tay lên hướng về Chúa; sấm sét sẽ ngừng, mưa đá sẽ dứt, để bệ hạ biết rằng thế gian nầy thuộc về Chúa. 30 Nhưng tôi biết bệ hạ và quần thần của bệ hạ vẫn chưa kính sợ Chúa là Ðức Chúa Trời[b] đâu.”

31 Vả, lúc ấy chỉ có cây lanh và lúa mạch bị tàn phá, vì lúa mạch đã trổ bông và cây lanh đã có nụ. 32 Nhưng lúa mì và lúa miến không bị thiệt hại, vì chúng mọc lên muộn hơn.

33 Môi-se rời Pha-ra-ôn và ra khỏi kinh thành. Ông đưa hai tay lên hướng về Chúa, sấm sét và mưa đá ngưng lại, mưa cũng ngừng tuôn đổ xuống đất. 34 Nhưng khi Pha-ra-ôn thấy mưa đã tạnh, mưa đá và sấm sét đã ngưng, ông phạm tội nữa, lòng ông và lòng của quần thần ông cứng trở lại. 35 Vậy lòng của Pha-ra-ôn cứ cứng cỏi; ông không để cho dân I-sơ-ra-ên đi, như Chúa đã phán trước với Môi-se.

Lu-ca 12

Chúa Cảnh Cáo về Ðạo Ðức Giả

(Mat 10:26-27)

12 Khi ấy một đám đông lên đến cả chục ngàn người tụ họp, đông đến độ họ giẫm lên nhau, Ngài bắt đầu nói trước với các môn đồ Ngài, “Các ngươi hãy coi chừng men của những người Pha-ri-si, đó là thói đạo đức giả. Chẳng có gì che đậy mà sẽ không bị phơi bày, chẳng có gì giấu kín mà sẽ không được biết đến. Vậy những gì các ngươi nói trong bóng tối sẽ được nghe rõ ngoài ánh sáng; những gì các ngươi thì thầm trong phòng riêng sẽ được công bố từ sân thượng mái nhà.”

Ðấng Ðáng Kính Sợ

(Mat 10:28-31)

“Ta nói với các ngươi, các bạn hữu Ta: Ðừng sợ những kẻ chỉ có thể giết thân thể, rồi sau đó chẳng làm gì được nữa. Nhưng Ta báo trước để các ngươi biết phải sợ ai: Hãy sợ Ðấng sau khi giết còn có quyền bỏ vào hỏa ngục. Phải, Ta nói với các ngươi, hãy sợ Ðấng ấy.

Chẳng phải năm con chim sẻ bán giá hai cắc bạc[a] sao? Dù vậy, không một con nào bị bỏ quên trước mặt Ðức Chúa Trời. Ngay cả tóc trên đầu các ngươi cũng đã được đếm cả rồi. Ðừng sợ, vì các ngươi quý giá hơn nhiều chim sẻ.”

Xưng Nhận hay Chối Bỏ Chúa

(Mat 10:32-33; 12:32; 10:19-20)

“Ta nói với các ngươi, ai xưng nhận Ta trước mặt người ta, Con Người cũng sẽ xưng nhận người ấy trước mặt các thiên sứ của Ðức Chúa Trời; còn ai chối bỏ Ta trước mặt người ta thì sẽ bị chối bỏ trước mặt các thiên sứ của Ðức Chúa Trời. 10 Kẻ nào nói phạm đến Con Người sẽ được tha thứ, nhưng ai nói phạm đến Ðức Thánh Linh sẽ không được tha thứ. 11 Khi họ đem các ngươi đến trước các hội đường, trước những người cai trị và những kẻ cầm quyền, đừng lo sẽ đối đáp thể nào hoặc nói gì hoặc sẽ phát biểu điều gì, 12 vì trong chính giờ đó Ðức Thánh Linh sẽ dạy các ngươi những điều phải nói.”

Chủ Ðiền Giàu Mà Dại

13 Khi ấy trong đám đông có người nói với Ngài, “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia gia tài cho tôi.”

14 Ngài trả lời với người ấy, “Hỡi người kia, ai lập Ta làm thẩm phán hay làm người chia gia tài cho các ngươi?”

15 Ngài phán với họ, “Hãy cẩn thận và hãy giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, vì sự sống con người không trị giá bằng có nhiều của cải.”

16 Ngài kể cho họ một ngụ ngôn rằng, “Ruộng của người phú hộ kia trúng mùa. 17 Người ấy tự nhủ, ‘Ta phải làm gì bây giờ, vì ta không còn chỗ để chứa các hoa lợi của ta nữa?’ 18 Người ấy nói tiếp, ‘Ta sẽ làm thế này: Ta sẽ dỡ bỏ các vựa lẫm này và xây các vựa lẫm khác lớn hơn. Ta sẽ chứa tất cả lúa gạo và những của cải ta vào các vựa lẫm đó, 19 rồi ta sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, ngươi đã có nhiều của cải tích trữ cho mình nhiều năm rồi. Hãy nghỉ ngơi, ăn, uống, và vui vẻ.’ 20 Nhưng Ðức Chúa Trời phán với người ấy, ‘Hỡi kẻ dại, chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại, bấy giờ những của cải ngươi đã chuẩn bị sẽ thuộc về ai?’ 21 Những ai chỉ lo tích trữ của cải cho mình mà không giàu có nơi Ðức Chúa Trời thì cũng như vậy.”

Tin Cậy vào Ơn Quan Phòng

(Mat 6:25-34)

22 Ngài phán với các môn đồ Ngài, “Vì thế Ta nói với các ngươi, đừng lo lắng về cuộc sống rằng sẽ ăn gì, cũng đừng lo lắng về thân thể rằng sẽ mặc gì. 23 Vì linh hồn quan trọng hơn thức ăn, và thân thể quan trọng hơn quần áo. 24 Hãy xem loài quạ. Chúng chẳng gieo và chẳng gặt, chúng chẳng có kho thóc hay vựa lẫm, thế mà Ðức Chúa Trời vẫn nuôi chúng. Các ngươi thật quý giá hơn loài chim biết bao. 25 Có ai trong các ngươi nhờ lo lắng mà có thể làm cho đời mình dài thêm một khắc[b] không? 26 Vậy nếu các ngươi không thể làm được một việc nhỏ như thế, tại sao phải lo lắng những việc khác làm chi? 27 Hãy xem loài hoa huệ, coi chúng mọc lên thể nào. Chúng chẳng làm lụng khó nhọc, cũng không kéo chỉ, nhưng Ta nói với các ngươi, dẫu Vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, vua ấy cũng không mặc đẹp như một hoa nào trong các hoa ấy. 28 Nếu hoa cỏ ngoài đồng là giống nay còn sống mai bị tống vào lò mà Ðức Chúa Trời còn cho chúng mặc đẹp thể ấy thay, lẽ nào Ngài chẳng lo cho các ngươi sao, hỡi những kẻ yếu đức tin? 29 Các ngươi đừng tìm kiếm về việc ăn gì, uống gì, và đừng quá lo lắng về những việc ấy. 30 Vì các dân trên thế giới đều tìm kiếm những điều ấy, và Cha các ngươi đã biết các ngươi cần những điều ấy rồi. 31 Thay vào đó hãy tìm kiếm vương quốc của Ngài thì các ngươi sẽ được ban thêm những điều ấy nữa.

32 Hỡi đàn chiên bé nhỏ, đừng sợ, vì Cha các ngươi đã vui lòng ban vương quốc của Ngài cho các ngươi.

33 Hãy bán của cải các ngươi mà lấy tiền giúp đỡ người nghèo. Hãy sắm cho mình những túi tiền không cũ mòn hư lủng, một kho tàng không vơi cạn trên thiên đàng, nơi không kẻ trộm nào đến gần và không mối mọt nào phá hoại. 34 Vì của cải các ngươi ở đâu, lòng các ngươi cũng ở đó.”

Ðầy Tớ Trung Tín

35 “Lưng các ngươi hãy thắt sẵn và đèn các ngươi hãy thắp sáng lên. 36 Các ngươi hãy giống như những người đợi chủ đi dự tiệc cưới trở về; vừa khi chủ về đến nhà và gõ cửa thì mở ngay. 37 Phước cho những đầy tớ ấy, những người được chủ thấy đang thức đợi chủ về. Quả thật, Ta nói với các ngươi, chủ sẽ thắt lưng, bảo họ ngồi xuống bàn ăn, rồi đến từng người mà phục vụ họ. 38 Nếu trong canh hai hay canh ba chủ về và thấy như vậy, thì phước cho những đầy tớ ấy thay.

39 Hãy biết rằng, nếu chủ nhà biết trước giờ nào kẻ trộm sẽ đến, chủ nhà sẽ không để cho kẻ trộm lẻn vào nhà. 40 Các ngươi cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì Con Người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ.”

41 Phi-rơ hỏi, “Lạy Chúa, Ngài kể ngụ ngôn này cho chúng con hay cho mọi người?”

42 Chúa đáp, “Ai là người quản gia trung tín và khôn ngoan được chủ lập lên để cai quản các đầy tớ mình và để cấp phát lương thực cho họ đúng kỳ? 43 Phước cho đầy tớ ấy khi chủ về và thấy làm như vậy. 44 Quả thật, Ta nói với các ngươi, chủ sẽ đặt người ấy cai quản tất cả tài sản mình. 45 Nhưng nếu đầy tớ ấy nghĩ trong lòng rằng, ‘Chủ ta sẽ về trễ,’ rồi đánh đập các tôi trai tớ gái, ăn uống, và nhậu nhẹt say sưa; 46 chủ của đầy tớ ấy sẽ về trong ngày nó không ngờ, trong giờ nó không biết, phạt nó bị đòn nát thây, và bắt nó chịu chung số phận với những kẻ bất trung. [c] 47 Ðầy tớ nào biết điều chủ mình muốn mà không chuẩn bị sẵn sàng hoặc không làm theo ý chủ sẽ bị đòn nhiều. 48 Nhưng đầy tớ nào không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt sẽ bị đòn ít. Vì ai được ban cho nhiều sẽ bị đòi phải trả lời nhiều, và ai được giao phó nhiều sẽ bị hỏi nhiều hơn.”

Nguyên Do của Sự Chia Rẽ

(Mat 10:34-36)

49 “Ta đến để mang lửa đến trên đất. Ôi Ta ước chi lửa ấy đã bùng lên! 50 Có một phép báp-têm Ta phải chịu, và Ta đau buồn biết bao cho đến khi phép ấy được hoàn tất. 51 Các ngươi tưởng Ta đến để mang hòa bình đến trên đất sao? Không đâu, Ta nói với các ngươi, nhưng là chia rẽ. 52 Vì từ nay, năm người cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai và hai chống lại ba. 53 Họ sẽ chia rẽ nhau. Cha chống lại con trai, và con trai chống lại cha; mẹ chống lại con gái, và con gái chống lại mẹ; mẹ chồng chống lại nàng dâu, và nàng dâu chống lại mẹ chồng.”

Phải Nhận Biết Thời Triệu

(Mat 16:2-3; 5:25-26)

54 Ngài lại nói với đám đông, “Khi các ngươi thấy mây giăng ở phương tây, các ngươi bảo ngay rằng ‘Mưa bão sắp đến,’ và nó xảy ra như vậy. 55 Khi các ngươi thấy gió nồm thổi đến, các ngươi nói, ‘Trời sẽ oi bức,’ và nó xảy ra như thế. 56 Hỡi những kẻ đạo đức giả! Nhìn những hiện tượng của trời đất, các ngươi có thể giải đoán những gì sẽ xảy đến, tại sao khi nhìn thời đại này các ngươi lại không biết giải đoán? 57 Tại sao các ngươi không tự mình phán đoán, để xem điều gì là đúng?

58 Khi ngươi đi với kẻ kiện cáo ngươi đến trước quan tòa, dọc đường hãy cố gắng giải quyết cho xong việc tranh tụng với người ấy, kẻo người ấy lôi ngươi đến quan tòa, quan tòa trao ngươi cho cai ngục, và cai ngục bỏ ngươi vào tù. 59 Ta nói với ngươi, ngươi sẽ không ra khỏi tù cho đến khi trả xong đồng nợ cuối cùng.”

Gióp 27

Gióp Lại Quả Quyết Rằng Ông Không Có Lỗi với CHÚA

27 Gióp lại tiếp tục biện hộ cho ông và nói:

Nguyện Ðức Chúa Trời hằng sống, Ðấng tước đoạt công lý của tôi;
Nguyện Ðấng Toàn Năng, Ðấng khiến linh hồn tôi bị cay đắng muôn phần, chứng giám:
Hễ khi nào tôi còn hơi thở,
Hễ khi nào sinh khí của Ðức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi;
Môi tôi sẽ không nói những gì gian tà bất chính;
Lưỡi tôi sẽ không thốt ra những lời gian dối hại người.
Tôi không chấp nhận những lời các anh phát biểu là đúng;
Cho đến chết, tôi vẫn không từ bỏ sự liêm khiết của tôi.
Tôi bám chặt đức công chính của tôi và không buông nó ra;
Ngày nào tôi còn sống, tôi sẽ không để cho lòng tôi có dịp cáo trách tôi.
Nguyện kẻ thù của tôi sẽ bị đối xử như phường gian ác;
Nguyện kẻ dấy lên chống lại tôi sẽ bị đối xử như kẻ gian tà.
Hy vọng của kẻ vô tín vô luân là gì khi Ngài bắt nó phải chết?
Nó sẽ còn được gì khi Ðức Chúa Trời cất mạng sống nó đi?
Ðức Chúa Trời sẽ nghe tiếng nó kêu cầu
Khi hoạn nạn đến với nó chăng?
10 Nó có thể tìm thấy nguồn hoan lạc nơi Ðấng Toàn Năng chăng?
Nó sẽ kêu cầu Ðức Chúa Trời luôn luôn chăng?
11 Tôi sẽ chỉ cho các anh về quyền năng của Ðức Chúa Trời;
Tôi sẽ không giấu điều gì về Ðấng Toàn Năng cả.
12 Này, tất cả các anh đã trông thấy điều đó rồi;
Thế sao các anh còn nói những lời hư không vô nghĩa?
13 Ðây là phần Ðức Chúa Trời dành cho kẻ gian ác;
Ðây là cơ nghiệp kẻ hiếp người nhận từ Ðấng Toàn Năng:
14 Dù con cháu nó nhiều, ấy là để cho gươm giết;
Dù chắt chít nó đông, thì cũng chỉ để bị chết đói mà thôi.
15 Kẻ nào thuộc về nó còn sót lại sẽ bị ôn dịch giết chết;
Trong gia đình nó sẽ không còn góa phụ nào để than khóc cho ai.
16 Dù nó chất chứa tiền bạc nhiều như bụi đất,
Dù nó sắm áo quần chất đống như đất sét ngoài đồng.
17 Áo quần nó sắm sẽ để cho những người công chính mặc;
Tiền bạc nó để dành những người lương thiện sẽ chia nhau dùng.
18 Nhà cửa nó xây sẽ mong manh như tổ kén của bướm đêm,
Như cái lều tạm bợ của người gác vườn nho đã cất.
19 Khi đi ngủ nó là kẻ giàu có nhưng tiền bạc chẳng vô nữa;
Lúc mở mắt ra nó là một kẻ trắng tay.
20 Ban ngày kinh hoàng ập đến trên nó như nước lụt;
Ban đêm giông tố ùa vào cuốn hút nó đi.
21 Ngọn gió đông cuốn nó đi mất, không còn thấy nó ở đâu nữa;
Trận gió ấy đùa nó đi khỏi chỗ nó mất rồi.
22 Cơn bão tố ấy sẽ lật đổ nó không chút xót thương;
Nó sẽ chạy trốn sức mạnh của cơn bão ấy cách tuyệt vọng.
23 Người ta sẽ vỗ tay vui mừng khi thấy nó bị báo trả;
Họ sẽ huýt gió đuổi xô khi nó bị buộc phải bỏ chỗ ở ra đi.

I Cô-rinh-tô 13

Tình Yêu

13 Dù tôi nói được các thứ tiếng của loài người và thiên sứ nhưng không có tình yêu thì tôi chỉ như chiêng cồng rền vang hay não bạt khua tiếng. Dù tôi được ơn nói tiên tri, cùng quán thông mọi huyền nhiệm và mọi ngành tri thức, và dù tôi có tất cả đức tin đến nỗi có thể dời non chuyển núi, nhưng không có tình yêu thì tôi chẳng ra gì. Dù tôi đem tất cả tài sản của mình ra bố thí, và dù tôi hiến thân để chịu hỏa thiêu, nhưng không có tình yêu thì những điều đó chẳng ích gì cho tôi.

Tình yêu hay nhẫn nhục, tình yêu hay nhân từ, tình yêu không ganh tị, không khoe khoang, không tự cao, không cư xử trái lẽ, không tìm tư lợi, không nhạy giận, không giữ lòng oán hận, không vui về việc bất chính, nhưng vui về sự chân thật. Tình yêu dung thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả.

Tình yêu sẽ trường tồn mãi mãi. Ơn nói tiên tri sẽ dứt, ơn nói tiếng lạ sẽ ngưng, ơn hiểu biết sẽ bị đào thải. Vì chúng ta hiểu biết chỉ phần nào, và chúng ta nói tiên tri chỉ phần nào; 10 nhưng khi sự vẹn toàn đến thì những gì bất toàn sẽ bị loại bỏ. 11 Khi tôi còn là trẻ con, tôi nói như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con, lập luận như trẻ con; nhưng khi tôi đã trưởng thành, thì tôi từ bỏ những gì có vẻ trẻ con. 12 Bây giờ chúng ta thấy không rõ như nhìn vào tấm gương mờ, nhưng khi ấy chúng ta sẽ thấy rõ như mặt đối mặt. Bây giờ chúng ta hiểu biết chỉ có hạn, nhưng khi ấy tôi sẽ biết tận tường, như Chúa biết rõ tôi.

13 Bây giờ còn lại ba điều này: đức tin, hy vọng, và tình yêu; nhưng điều cao trọng hơn cả là tình yêu.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang