M’Cheyne Bible Reading Plan
Các Anh của Giô-sép Dẫn Bên-gia-min Xuống Ai-cập
43 Bấy giờ nạn đói trong xứ trở nên trầm trọng. 2 Khi họ đã ăn hết số lúa mua từ Ai-cập mang về, cha họ nói với họ, “Hãy đi trở lại và mua ít lương thực nữa.”
3 Nhưng Giu-đa nói với ông, “Người đó đã nghiêm khắc cảnh cáo chúng con rằng, ‘Các ngươi đừng mong thấy mặt ta, nếu các ngươi không dẫn em các ngươi đi theo với các ngươi.’ 4 Nếu cha cho em đi với chúng con, chúng con sẽ xuống đó và mua lương thực về cho cha. 5 Nhưng nếu cha không cho nó đi, chúng con sẽ không đi đâu, vì người ấy đã nói, ‘Các ngươi đừng mong thấy mặt ta, nếu các ngươi không dẫn theo em các ngươi.’”
6 I-sơ-ra-ên nói, “Tại sao các con làm khổ cha bằng cách khai cho ông ấy biết các con còn một người em nữa?”
7 Họ đáp, “Người ấy hỏi từng người một trong chúng con thật kỹ và hỏi về thân nhân của chúng con nữa. Ông ấy hỏi, ‘Cha các ngươi còn sống chăng? Các ngươi còn có anh em nào nữa không?’ Chúng con cứ theo đó mà trả lời. Chúng con nào ngờ ông ấy sẽ nói, ‘Hãy đem em các ngươi xuống đây,’ đâu?”
8 Giu-đa thưa với I-sơ-ra-ên cha ông, “Xin cha cho chú út đi với con; chúng con sẽ trỗi dậy và lên đường để đại gia đình chúng ta, gồm cha, chúng con, và các cháu nhỏ của cha, sẽ sống mà không chết đói. 9 Con xin lấy chính mạng con bảo đảm cho em. Xin cha cứ đòi nó nơi tay con. Nếu con không mang nó về cho cha và trình diện nó trước mặt cha, nguyện con sẽ mang lỗi ấy mãi mãi. 10 Vì nếu chúng ta không lần lữa thì bây giờ chúng ta đã đi được hai chuyến rồi.”
11 Bấy giờ I-sơ-ra-ên cha họ nói với họ, “Nếu không còn cách nào khác thì hãy làm thế này: Hãy lấy một ít đặc sản trong xứ mang theo làm quà biếu ông ấy: một ít nhũ hương, một ít mật ong, hương liệu, mộc dược, hạt hồ trăn, và hạnh nhân. 12 Hãy đem theo số bạc gấp đôi, để trả lại người ta số bạc đã thấy nơi miệng bao; có lẽ là do lầm lẫn chăng. 13 Cũng hãy dẫn em các con theo và hãy đứng dậy, đi trở lại gặp người ấy. 14 Cầu xin Ðức Chúa Trời Toàn Năng[a] ban cho các con được thương xót trước mặt người ấy, để người ấy sẽ thả Si-mê-ôn[b] ra và không bắt giữ Bên-gia-min lại. Còn phần cha, nếu cha phải bị mất con thì cha đành phải chịu mất con.”
15 Vậy các anh em họ lấy các món quà, dẫn Bên-gia-min theo, mang theo số bạc gấp đôi trong tay, rồi đứng dậy, và đi xuống Ai-cập. Họ vào trình diện Giô-sép. 16 Khi Giô-sép thấy Bên-gia-min đến với họ, ông nói với người quản gia của ông, “Hãy đưa những người này về nhà tôi, bắt một con thú làm thịt, chuẩn bị bữa tiệc cho sẵn sàng, vì trưa nay những người này sẽ dùng bữa với tôi.”
17 Người quản gia làm theo lịnh Giô-sép đã truyền. Ông ấy đưa những người ấy đến nhà Giô-sép. 18 Bấy giờ họ phát sợ, vì họ bị dẫn đến nhà riêng của Giô-sép. Họ nói với nhau, “Chắc là tại số bạc đã thấy trong bao chúng ta lần trước, nên chúng ta mới bị mang vào đây, để họ tìm dịp tấn công chúng ta, bắt chúng ta làm nô lệ, và đoạt mấy con lừa của chúng ta.”
19 Khi họ đến gần cổng nhà của Giô-sép, họ lại gần người quản gia và nói, 20 “Thưa ông, xin ông tha lỗi cho, anh em chúng tôi đến đây lần trước để mua lương thực, 21 nhưng không biết vì sao, lúc chúng tôi dừng chân hạ trại ở dọc đường để nghỉ, khi mở các bao lúa của chúng tôi ra thì thấy túi bạc của người nào cũng còn nguyên, nằm nơi miệng bao mình. Vì thế chúng tôi đã mang chúng trở lại đây. 22 Chúng tôi cũng mang thêm bạc để mua lương thực cho chuyến này. Chúng tôi thật tình không biết ai đã để tiền trong bao lúa của chúng tôi.”
23 Nhưng ông ấy đáp, “Các ông cứ an tâm. Ðừng lo sợ gì. Ðức Chúa Trời của các ông và Ðức Chúa Trời của cha các ông đã ban của cải vào bao của các ông. Còn số bạc các ông đã trả thì tôi đã nhận đủ.” Rồi ông cho dẫn Si-mê-ôn ra gặp họ.
24 Vậy người quản gia đưa họ vào nhà Giô-sép, bảo gia nhân mang nước ra cho họ rửa chân, và sai người cho các con lừa của họ ăn. 25 Họ lấy các món quà ra và chuẩn bị để tặng Giô-sép khi ông về ăn trưa, vì họ được báo cho biết họ được mời ăn trưa ở đó. 26 Khi Giô-sép về đến nhà, họ mang các món quà đã chuẩn bị sẵn đến tặng ông, và sấp mặt xuống đất lạy ông. 27 Ông hỏi han sức khỏe của họ rồi nói, “Cha các ngươi, người cha già các ngươi đã nói, mạnh khỏe không? Ông cụ còn sống không?”
28 Họ đáp, “Tôi tớ ngài, cha chúng tôi, vẫn còn mạnh khỏe. Ông cụ vẫn còn sống.” Họ lại cúi đầu và sấp mình lạy ông lần nữa.
29 Ông ngước mắt lên và thấy Bên-gia-min em ông, người em cùng mẹ với ông, ông hỏi, “Ðây có phải là người em út các ngươi đã nói với ta chăng?” Rồi ông nói, “Con ơi, cầu xin Ðức Chúa Trời đoái thương con.”
30 Trông thấy em, lòng ông bồi hồi xúc động, Giô-sép vội vàng tìm chỗ để khóc. Ông đứng dậy, đi vào phòng riêng, và khóc ở đó. 31 Ðoạn ông rửa mặt rồi trở ra gặp họ. Ông cố gắng đè nén cảm xúc và bảo, “Hãy dọn ăn đi.”
32 Người ta dọn cho ông ăn riêng, dọn cho họ ăn riêng, và dọn cho những người Ai-cập dùng bữa với ông ăn riêng, bởi người Ai-cập không thể ăn chung bàn với người Hê-bơ-rơ, vì đối với người Ai-cập, đó là một việc gớm ghiếc. 33 Kế đó họ ngồi xuống bàn trước mặt ông theo thứ tự từ lớn tới nhỏ, anh cả ngồi vào chỗ anh cả, em út ngồi vào chỗ em út, rồi họ nhìn nhau kinh ngạc. 34 Ông truyền đem các thức ăn dọn trên bàn ông mang đến họ, nhưng phần của Bên-gia-min thì nhiều gấp năm lần những người khác. Vậy họ ăn uống vui vẻ với ông.
Chúa Báo Trước về Ðền Thờ Sẽ Bị Phá Hủy
(Mat 24:1-2; Lu 21:5-6)
13 Ðang khi Ngài ra khỏi đền thờ, một môn đồ của Ngài nói với Ngài, “Thưa Thầy, xin Thầy xem, những tảng đá này to lớn biết bao! Những tòa nhà này hoành tráng dường nào!”
2 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Ngươi thấy những tòa nhà to lớn này chăng? Rồi đây sẽ không còn một tảng đá nào chồng trên một tảng đá nào. Tất cả sẽ bị đổ xuống.”
Ðiềm Báo Trước Ngày Tận Thế
(Mat 24:3-14; Lu 21:7-19)
3 Khi Ngài ngồi trên Núi Ô-liu đối diện với đền thờ, Phi-rơ, Gia-cơ, Giăng, và Anh-rê đến hỏi riêng Ngài, 4 “Xin Thầy nói cho chúng con biết khi nào việc ấy sẽ xảy ra, và có dấu hiệu nào báo trước những việc ấy sẽ được ứng nghiệm chăng?”
5 Ðức Chúa Jesus bắt đầu nói với họ, “Hãy coi chừng, đừng để ai lừa gạt các ngươi. 6 Nhiều kẻ sẽ mạo danh Ta đến và nói rằng, ‘Ta là Ðấng Christ,’[a] và lừa gạt nhiều người. 7 Khi các ngươi nghe tin tức về chiến tranh và tiếng đồn về chiến tranh, đừng kinh hoảng. Ðiều ấy phải xảy đến, nhưng chưa là tận thế đâu, 8 vì dân này sẽ nổi lên nghịch với dân khác, nước nọ sẽ chống lại nước kia. Nhiều nơi sẽ có động đất, và nhiều chỗ sẽ có nạn đói. Nhưng đó chỉ là những quặn thắt khởi đầu của cơn đau chuyển bụng sinh.
9 Phần các ngươi, hãy coi chừng; vì người ta sẽ bắt nộp các ngươi cho các tòa án, và các ngươi sẽ bị đánh đập trong các hội đường. Vì cớ Ta, các ngươi sẽ bị đem ra xử trước mặt các quan và các vua, và đây là cơ hội để các ngươi làm chứng cho họ. 10 Nhưng trước hết Tin Mừng phải được rao giảng cho mọi dân.
11 Khi họ bắt và nộp các ngươi cho những kẻ cầm quyền để bị xét xử, đừng lo trước phải nói gì, nhưng hãy nói những gì được ban cho các ngươi trong giờ đó, vì không phải các ngươi tự mình nói nhưng là Ðức Thánh Linh. 12 Anh chị em[b] sẽ phản nộp nhau cho người ta giết; cha sẽ nộp con; con cái sẽ nổi lên chống lại cha mẹ, khiến cha mẹ bị giết. 13 Các ngươi sẽ bị mọi người ghét vì danh Ta. Nhưng ai bền chí đến cuối cùng sẽ được cứu.”
Chúa Báo Trước về Những Khó Khăn
(Mat 24:15-28; Lu 21:20-24)
14 “Khi các ngươi thấy thứ gớm ghiếc gây nên hoang tàn được bày ra trong nơi nó không được phép bày ra – ai đọc phải cố hiểu– lúc ấy ai đang ở Giu-đê, hãy trốn lên núi; 15 ai đang ở trên sân thượng, đừng đi xuống và đừng vô nhà lấy gì ra; 16 ai đang ở ngoài đồng, đừng về nhà lấy áo choàng. 17 Trong những ngày đó, tội nghiệp thay cho những phụ nữ mang thai và những người mẹ có con thơ còn bú. 18 Hãy cầu nguyện để điều đó không xảy đến vào mùa đông, 19 vì trong những ngày đó sẽ có một cơn hoạn nạn khủng khiếp chưa từng có kể từ khi sáng thế, lúc Ðức Chúa Trời tạo nên vạn vật, cho đến bấy giờ và sau này sẽ không bao giờ có như vậy. 20 Và nếu Chúa không giảm bớt những ngày ấy, không ai có thể được cứu. Nhưng vì cớ những người được chọn, Ngài sẽ giảm bớt những ngày ấy.
21 Khi ấy nếu ai nói với các ngươi, ‘Này, Ðấng Christ ở đây,’ hay ‘Kìa, Ngài ở đó,’ thì đừng tin, 22 vì sẽ có các Ðấng Christ giả và các tiên tri giả nổi lên. Chúng sẽ làm những dấu kỳ và phép lạ để, nếu có thể được, lừa gạt ngay cả những người được chọn. 23 Phần các ngươi, hãy coi chừng. Ta đã báo trước cho các ngươi những điều đó rồi.”
Chúa Báo Trước về Sự Tái Lâm
(Mat 24:29-31; Lu 21:25-28)
24 “Nhưng trong những ngày ấy, sau cơn đại nạn, mặt trời sẽ trở nên tối tăm, mặt trăng sẽ không tỏa sáng, 25 các vì sao sẽ từ trời sa xuống, và các quyền lực trên không trung sẽ bị rúng động. 26 Bấy giờ người ta sẽ thấy Con Người ngự đến trong mây trời với đại quyền đại vinh. 27 Lúc ấy Người sẽ sai các thiên sứ nhóm họp những người được chọn của Người từ bốn phương[c] lại, từ cuối các góc đất đến tận các chân trời.”
Bài Học về Cây Vả
(Mat 24:32-35; Lu 21:29-33)
28 “Các ngươi hãy học bài học về cây vả: khi cành nó vừa đâm chồi nẩy lộc, các ngươi biết mùa hè gần đến. 29 Cũng vậy, khi các ngươi thấy những điều ấy xảy ra, khá biết rằng việc ấy đang đến gần, tới cổng rồi. 30 Quả thật, Ta nói với các ngươi, thế hệ[d] này sẽ không qua đi trước khi những điều ấy xảy ra. 31 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Ta sẽ không qua đi.”
Không Ai Biết Ngày Giờ Chúa Trở Lại
(Mat 24:36-44)
32 “Còn về ngày và giờ đó, không ai biết. Các thiên sứ trên trời không biết, Con cũng không biết, nhưng chỉ Cha biết. 33 Hãy coi chừng, hãy tỉnh thức,[e] vì các ngươi không biết khi nào việc ấy xảy ra. 34 Giống như một người chủ kia có việc phải đi xa. Trước khi rời nhà ông trao quyền cho các đầy tớ trông coi việc nhà, chỉ định công việc cho mỗi người; riêng với những người canh cửa, ông bảo phải thức canh. 35 Vậy hãy thức canh, vì các ngươi không biết khi nào chủ nhà sẽ về, hoặc hoàng hôn, hoặc nửa khuya, hoặc lúc gà gáy, hoặc bình minh, 36 kẻo chủ về thình lình và bắt gặp các ngươi đang ngủ chăng. 37 Những gì Ta nói với các ngươi, Ta cũng nói với mọi người: hãy thức canh.”
Gióp Nghĩ Rằng Ðức Chúa Trời Ðã Ðịnh Sao Thì Ðành Chịu Vậy
9 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
2 Quả thật, biết trên nguyên tắc là như vậy;
Nhưng làm sao loài người có thể được xem là công chính trước mặt Ðức Chúa Trời?
3 Nếu con người muốn tranh luận với Ngài,
Thì trong một ngàn lần, con người không thể đáp lại một lần.
4 Tâm trí Ngài quá khôn ngoan, quyền năng Ngài quá vĩ đại;
Ai có thể đối chọi với Ngài mà thắng được chăng?
5 Ngài dời non chuyển núi mà chúng không hay biết gì cả;
Ngài lật đổ chúng khi Ngài nổi trận lôi đình.
6 Ngài lắc rung trái đất thiếu điều nó văng ra khỏi quỹ đạo;
Các nền tảng của nó đều bị lúc lắc lung lay.
7 Ngài ra lịnh, mặt trời thôi trỗi dậy;
Ngài niêm phong các vì sao, chúng không thể hiện ra.
8 Một mình Ngài giương các tầng trời ra;
Chân Ngài giẫm trên ba đào sóng cả.
9 Ngài dựng nên chòm sao Bắc Ðẩu, chòm sao Thiên Lang,
Chòm sao Thất Tinh, và các chòm sao ở phương nam.
10 Ngài làm những việc lớn lao không sao hiểu thấu,
Và những việc diệu kỳ thật vô số vô vàn.
11 Này, Ngài đi ngang qua tôi, nhưng tôi không thể thấy Ngài;
Ngài tiếp tục vượt qua, nhưng tôi không thể cảm nhận Ngài.
12 Này, nếu Ngài muốn cất mạng ai, ai có thể ngăn chận Ngài được?
Ai dám hỏi Ngài, ‘Ngài làm gì vậy?’ hay chăng?
13 Nếu Ðức Chúa Trời không nguôi cơn thịnh nộ,
Thì bè lũ của thủy quái[a] cũng phải nằm rạp dưới chân Ngài.
14 Làm sao tôi có thể đối đáp với Ngài được?
Lý lẽ đâu tôi chọn để có thể tranh luận với Ngài?
15 Dù tôi có đúng đi nữa, tôi vẫn không thể đối nại với Ngài;
Tôi chỉ cầu mong ơn thương xót của Ðấng Ðoán Xét tôi thôi.
16 Nếu tôi kêu cầu và được Ngài đáp lại;
Tôi cũng không dám tin rằng Ngài chịu lắng nghe tôi.
17 Vì Ngài đã đập tôi tan nát bằng một cơn bão tố,
Khiến tôi bị thương tích quá nhiều mà tôi không biết vì sao.
18 Ngài không cho tôi kịp lấy hơi để thở,
Nhưng bắt tôi nuốt đầy bao nỗi đắng cay.
19 Nếu phải đấu sức chăng? Ngài là Ðấng quyền năng vô đối;
Nếu phải đấu lý chăng? Ai dám triệu Ngài ra tòa để xét xử đôi bên?
20 Dù tôi có đúng đi nữa, chính miệng tôi sẽ buộc tôi mắc tội;
Dù tôi không có gì sai, nó sẽ chứng minh rằng tôi quả đã sai lầm.
21 Cho dù tôi vô tội đi nữa, điều đó cũng chẳng có giá trị gì.
Tôi thật chán sống lắm rồi!
22 Người tốt kẻ xấu đều bị đối xử như nhau;
Do đó tôi nói, ‘Ngài diệt người ngay lành chung với phường gian ác!’
23 Nếu tai họa thình lình thoạt đến gây ra chết chóc,
Có lẽ Ngài thản nhiên nhìn kẻ vô tội bị khổ và mỉm cười!
24 Lúc đất nước bị cai trị dưới tay phường gian ác, có lẽ Ngài sẽ che mắt các quan tòa;
Nếu không phải Ngài, thì ai đây?
25 Những ngày của đời con trôi qua lẹ hơn người chạy đưa tin;
Chúng biến mất đi, không phước hạnh gì.
26 Chúng lướt qua nhẹ nhàng như những chiếc thuyền nan;
Như phượng hoàng lao xuống bắt mồi.
27 Nếu con nói, ‘Con phải quên đi nỗi phiền muộn của mình,
Bỏ bộ mặt buồn rầu của con đi, và phải tỏ nét mặt vui tươi.’
28 Con vẫn sợ vì mọi khổ đau con đang gánh chịu;
Vì con biết rằng Ngài chẳng xem con là kẻ vô tội thật đâu.
29 Dù con có làm gì thì con cũng đã bị kể là kẻ gian ác;
Vậy sao con phải vất vả chi nữa cho hoài công vô ích?
30 Dù con có lấy nước của tuyết tan để tắm mình cho sạch;
Hoặc rửa tay con bằng thuốc tẩy thượng hạng đi;
31 Lúc đó Ngài sẽ nhận chìm con vào vũng bùn bẩn thỉu;
Con sẽ bị ô dơ đến độ quần áo của con cũng gớm ghiếc con.
32 Vì Ngài không phải là người phàm như tôi,
Ðể tôi có thể đối nại với Ngài hoặc đưa Ngài ra tòa để cùng nhau chịu xét xử.
33 Không ai có thể làm trọng tài để phân xử giữa chúng tôi,
Ðể có quyền đặt tay quyết định trên cả hai chúng tôi.
34 Ước gì Ngài cất bỏ cây roi của Ngài khỏi tôi,
Ðể tôi không phải sợ hãi vì nỗi kinh hoàng của Ngài nữa.
35 Bấy giờ tôi sẽ nói mà không còn sợ Ngài nữa,
Vì bây giờ tôi không cảm thấy mình được như vậy.
Thái Ðộ Ðối Với Nhà Cầm Quyền
13 Mỗi người hãy phục tùng nhà cầm quyền, vì chẳng có quyền lực nào không đến từ Ðức Chúa Trời, và những nhà cầm quyền hiện có đều do Ðức Chúa Trời chỉ định. 2 Như vậy ai chống lại nhà cầm quyền là chống lại những gì Ðức Chúa Trời đã chỉ định. Những người chống đối như thế sẽ chuốc lấy án phạt cho mình, 3 vì nhà chức trách không phải là nỗi sợ hãi cho người làm điều tốt, nhưng cho kẻ làm điều xấu. Bạn muốn không sợ nhà cầm quyền chăng? Hãy làm điều tốt, thì bạn sẽ được khen ngợi. 4 Vì nhà cầm quyền là tôi tớ của Ðức Chúa Trời để làm điều tốt cho bạn. Nhưng nếu bạn làm điều xấu, bạn có cớ để sợ, vì họ mang gươm không phải vô cớ đâu; vì nhà cầm quyền là tôi tớ của Ðức Chúa Trời để thi hành án phạt đối với những kẻ làm điều xấu. 5 Vì vậy chúng ta cần phải phục tùng họ, không phải chỉ vì sợ bị phạt, nhưng cũng vì cớ lương tâm nữa.
6 Vì cớ đó bạn phải đóng thuế, bởi nhà cầm quyền là tôi tớ của Ðức Chúa Trời, và họ cần dùng trọn thì giờ để thi hành nhiệm vụ.
7 Hãy trả cho mọi người những gì mình nợ: đóng thuế cho người mình phải đóng thuế, nộp sưu cho người mình phải nộp sưu, sợ người đáng sợ, kính người đáng kính.
Sống Yêu Thương Là Làm Trọn Luật Pháp
8 Ðừng mắc nợ ai điều gì, ngoại trừ món nợ yêu thương nhau, vì ai yêu thương người khác là làm trọn Luật Pháp. 9 Các điều răn dạy rằng,
“Ngươi chớ phạm tội ngoại tình,
Ngươi chớ sát nhân,
Ngươi chớ trộm cắp,
Ngươi chớ tham lam,”
và bất cứ điều răn nào khác, thì cũng đều tóm lại vào một điều này,
“Ngươi hãy yêu người lân cận như mình.”
10 Yêu thương thì không làm hại người lân cận; vì vậy, yêu thương là làm trọn Luật Pháp.
Hãy Thức Canh và Sống Trong Sạch
11 Hãy làm như vậy, vì anh chị em biết chúng ta đang sống trong thời kỳ nào. Giờ chúng ta thức dậy từ trong giấc ngủ đến rồi, vì bây giờ sự cứu rỗi gần với chúng ta hơn lúc chúng ta mới tin. 12 Ðêm sắp tàn, ngày gần rạng. Chúng ta hãy cởi bỏ những việc của tối tăm và mang vào áo giáp của ánh sáng. 13 Chúng ta hãy sống đứng đắn như đi giữa ban ngày: không nhậu nhẹt và say sưa, không hoang dâm và trụy lạc, không gây gổ và ganh tị, 14 nhưng mặc lấy Ðức Chúa Jesus Christ,[a] và đừng mơ tưởng đến những thèm muốn của xác thịt mà tìm cách làm thỏa mãn các dục vọng nó.
Copyright © 2011 by Bau Dang