Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
I Các Vua 8

Rước Rương Giao Ước vào Ðền Thờ

(2 Sử 5:2-6:2)

Bấy giờ Sa-lô-môn triệu tập các trưởng lão của I-sơ-ra-ên, tất cả các vị trưởng chi tộc và các trưởng gia tộc trong I-sơ-ra-ên lại trước mặt vua ở Giê-ru-sa-lem, để rước Rương Giao Ước của Chúa từ Thành Ða-vít ở Si-ôn đến Ðền Thờ. Vào tháng Ê-tha-nim, tức tháng bảy, toàn dân I-sơ-ra-ên tụ họp quanh Vua Sa-lô-môn để dự lễ. Khi tất cả các trưởng lão đến, các tư tế khiêng Rương ra đi. Vậy các tư tế và những người Lê-vi khiêng Rương của Chúa, Ðền Tạm tức Lều Hội Kiến, và tất cả các vật dụng thánh trong Ðền Tạm đem đi.

Vua Sa-lô-môn và toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên, tức những người đã tụ họp trước mặt vua, hiệp với ông đến trước Rương. Họ dâng hiến chiên và bò nhiều vô kể, nhiều đến nỗi không thể đếm được. Kế đó các tư tế thỉnh Rương Giao Ước của Chúa, đặt vào vị trí ở phòng trong cùng của Ðền Thờ, tức Nơi Chí Thánh, dưới các cánh chê-ru-bim. Các chê-ru-bim dang cánh ra trên Rương; các chê-ru-bim che trên Rương và các đòn khiêng. Các đòn khiêng ấy khá dài đến nỗi lòi các đầu ra, khiến ai đứng ở trước Nơi Chí Thánh đều có thể trông thấy, nhưng ai đứng ở ngoài thì không thấy được. Các đòn khiêng ấy vẫn còn ở đó cho đến ngày nay. Trong Rương không có gì ngoài hai bảng đá mà Môi-se đã đặt vào đó khi còn ở Hô-rếp, nơi Chúa đã lập giao ước với dân I-sơ-ra-ên, khi họ vừa mới ra khỏi Ai-cập.

10 Khi các tư tế vừa ra khỏi Nơi Thánh, mây mù kéo đến bao phủ Ðền Thờ CHÚA 11 đến nỗi các tư tế không thể đứng để tiếp tục thi hành công tác vì bị mây mù bao phủ, bởi vinh quang của Chúa tràn ngập cả Ðền Thờ Chúa.

12 Bấy giờ Sa-lô-môn nói, “Chúa đã phán, ‘Ngài ngự giữa mây đen,’ 13 và con rất được vinh dự xây cho Ngài một Ðền Thờ nguy nga tráng lệ để làm một nơi Ngài ngự đời đời.”

Sa-lô-môn Hiệu Triệu Dân

(2 Sử 6:3-11)

14 Kế đó vua quay lại và chúc phước cho hội chúng I-sơ-ra-ên, trong khi cả hội chúng I-sơ-ra-ên đang đứng. 15 Ông nói, “Chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, Ðấng đã dùng tay Ngài làm trọn mọi điều miệng Ngài đã hứa với Ða-vít cha tôi rằng, 16 ‘Từ ngày Ta đem dân I-sơ-ra-ên Ta ra khỏi Ai-cập, Ta đã không chọn thành nào của bất cứ chi tộc nào trong I-sơ-ra-ên để xây một Ðền Thờ, hầu danh Ta có thể ngự tại đó,[a] nhưng Ta đã chọn Ða-vít để lãnh đạo dân I-sơ-ra-ên Ta.’

17 Lúc ấy Ða-vít cha tôi đã có ý định xây một Ðền Thờ cho danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, 18 nhưng Chúa đã phán với Ða-vít cha tôi rằng, ‘Ngươi quả có ý tốt khi lòng ngươi muốn xây một Ðền Thờ cho danh Ta. 19 Tuy nhiên ngươi sẽ không xây Ðền Thờ ấy cho Ta, nhưng con trai ngươi, kẻ do ngươi sinh ra, sẽ xây Ðền Thờ ấy cho danh Ta.’

20 Chúa đã làm thành những lời Ngài đã phán. Tôi đã được nhấc lên thế vào chỗ của Ða-vít cha tôi, và được ngồi trên ngai của I-sơ-ra-ên như Chúa đã phán; và tôi cũng đã xây một Ðền Thờ cho danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. 21 Ðây nầy, tôi đã làm một chỗ để đặt Rương Giao Ước, trong đó có đựng giao ước của Chúa, mà Ngài đã lập với tổ tiên chúng ta, khi Ngài đem họ ra khỏi xứ Ai-cập.”

Sa-lô-môn Cung Hiến Ðền Thờ

(2 Sử 6:12-42)

22 Bấy giờ Sa-lô-môn đứng trước bàn thờ của Chúa, trước mặt toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên, đưa hai tay lên trời, 23 và cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, chẳng có thần nào giống như Ngài ở trên trời cao kia hay dưới đất thấp nầy. Ngài giữ giao ước và bày tỏ tình thương đối với các tôi tớ Ngài, những người hết lòng bước đi trước mặt Ngài. 24 Ngài đã giữ những lời Ngài đã phán với tôi tớ Ngài là Ða-vít cha con. Ðiều miệng Ngài đã phán thì ngày nay chính tay Ngài đã thực hiện. 25 Vậy bây giờ, lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, xin Ngài tiếp tục giữ những gì Ngài đã hứa với Ða-vít cha con rằng, ‘Ngươi sẽ không bao giờ thiếu một kẻ kế vị, để ngồi trên ngai của I-sơ-ra-ên trước mặt Ta, nếu con cháu ngươi biết cẩn thận trong đường lối của chúng mà bước đi trước mặt Ta, như ngươi đã bước đi trước mặt Ta.’ 26 Vì vậy, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên ôi, cầu xin Ngài thực hiện những lời Ngài đã hứa với tôi tớ Ngài là Ða-vít cha con.

27 Nhưng Ðức Chúa Trời thật có ngự trên đất chăng? Ngay cả trời của các từng trời còn chưa thể chứa được Ngài, huống chi là ngôi đền con xây cho Ngài đây. 28 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, xin đoái đến lời cầu nguyện và nài xin của tôi tớ Ngài; xin lắng nghe lời cầu xin và khẩn nguyện tôi tớ Ngài dâng lên trước thánh nhan Ngài ngày nay. 29 Nguyện mắt Ngài ngày đêm đoái xem Ðền Thờ nầy, nơi Ngài đã phán, ‘Danh Ta sẽ ngự tại đó,’ để nghe lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài hướng về nơi đây mà cầu nguyện. 30 Cầu xin Ngài lắng nghe lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài và của I-sơ-ra-ên dân Ngài mỗi khi họ hướng về nơi nầy mà cầu nguyện. Từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe, nhậm lời, và tha thứ cho.

31 Khi có ai phạm tội đối với người khác và bị người ta bắt kẻ ấy phải thề, nếu kẻ ấy đến và thề trước bàn thờ Ngài trong Ðền Thờ nầy, 32 thì từ thiên đàng xin Ngài lắng nghe, hành động, và xét xử các tôi tớ Ngài. Nguyện Ngài kết án kẻ có tội và bắt nó phải cúi đầu nhận lấy hậu quả tội lỗi của nó, và xin Ngài minh oan cho người ngay lành và ban thưởng cho người ấy vì sự ngay lành của người ấy.

33 Khi dân I-sơ-ra-ên của Ngài phạm tội đối với Ngài, rồi bị đánh bại trước mặt quân thù, nhưng khi họ biết quay về với Ngài, xưng nhận danh Ngài, cầu nguyện, và van xin Ngài trong Ðền Thờ nầy, 34 thì từ thiên đàng, xin Ngài dủ nghe, xin Ngài tha thứ tội của dân I-sơ-ra-ên Ngài, và đem họ trở về xứ sở Ngài đã ban cho tổ tiên họ.

35 Khi trời đóng lại và không mưa xuống đất bởi vì họ phạm tội đối với Ngài, nhưng sau đó họ biết hướng về nơi nầy mà cầu nguyện, xưng nhận danh Ngài, và lìa bỏ tội lỗi của họ, vì Ngài đã sửa phạt họ, 36 thì từ thiên đàng, xin Ngài dủ nghe, xin Ngài tha thứ tội lỗi của các tôi tớ Ngài, tức dân I-sơ-ra-ên của Ngài; cầu xin Ngài chỉ dạy họ con đường tốt họ phải đi và ban mưa xuống xứ sở Ngài đã ban cho dân Ngài làm sản nghiệp.

37 Khi trong xứ gặp nạn đói, khi họ gặp phải ôn dịch, hạn hán, nấm mốc, cào cào, hay sâu bọ, nếu quân thù đến vây hãm thành nào của họ, bất cứ họ bị ôn dịch nào, bất cứ họ bị chứng bịnh gì, 38 mà có cá nhân nào hay toàn dân I-sơ-ra-ên của Ngài hết lòng nhận biết nỗi đau đớn của họ mà đưa tay ra hướng về Ðền Thờ nầy cầu nguyện và nài xin, 39 thì từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe, tha thứ, hành động, và báo trả mỗi người tùy theo điều Ngài biết nơi lòng họ, và tùy theo các đường lối của họ –vì chỉ một mình Ngài biết rõ mọi sự trong lòng người– 40 hầu họ sẽ kính sợ Ngài trọn đời của họ mà sống trong xứ Ngài đã ban cho tổ tiên chúng con.

41 Ngoài ra khi có người ngoại quốc nào, không phải là dân I-sơ-ra-ên của Ngài, từ một xứ xa xăm đến đây vì đã được nghe đến uy danh Ngài – 42 vì người ta sẽ nghe về đại danh của Ngài, về tay quyền năng của Ngài, và về cánh tay Ngài đã đưa ra– khi người đó đến và hướng về ngôi đền nầy cầu nguyện, 43 thì từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe và đoái nhậm mọi lời cầu nguyện của người ngoại quốc đó cầu xin Ngài, hầu mọi dân trên đất sẽ biết đến danh Ngài và kính sợ Ngài, giống như dân I-sơ-ra-ên của Ngài đã làm, và thiên hạ sẽ biết rằng Ðền Thờ nầy mà con đã xây được gọi bằng danh Ngài.

44 Khi dân Ngài phải ra chiến trận đối phó với quân thù, dù lúc đó họ ở bất cứ nơi nào Ngài sai họ đến, khi dân Ngài hướng về thành nầy, thành Ngài đã chọn và Ðền Thờ con đã xây cho danh Ngài, mà cầu nguyện với Chúa, 45 thì từ thiên đàng, xin Ngài dủ nghe lời cầu nguyện và nài xin của họ mà binh vực duyên cớ của họ.

46 Khi họ phạm tội đối với Ngài –vì chẳng ai là không phạm tội– khiến Ngài giận họ và phó họ cho quân thù; chúng bắt họ đem lưu đày trong xứ của quân thù, bất kể xa hay gần, 47 nhưng nếu đang khi ở trong xứ bị lưu đày, họ tỉnh ngộ, ăn năn, và kêu cầu Ngài trong xứ của những kẻ bắt họ đem đi lưu đày, rằng, ‘Chúng con đã phạm tội, chúng con đã sai lầm, chúng con đã làm việc gian tà,’ 48 nếu họ hết lòng và hết linh hồn ăn năn trở về với Ngài trong xứ của quân thù, những kẻ bắt họ đem đi lưu đày, và hướng về xứ Ngài đã ban cho tổ tiên họ, về thành Ngài đã chọn, và về Ðền Thờ con đã xây cho danh Ngài mà cầu nguyện, 49 thì từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe lời cầu nguyện và nài xin của họ mà binh vực duyên cớ họ, 50 xin Ngài tha thứ cho dân Ngài, những người đã phạm tội đối với Ngài, và tha mọi vi phạm họ đã phạm đối với Ngài, và xin Ngài cho họ được thương xót trước mặt những kẻ bắt họ đem đi lưu đày để chúng thương xót họ, 51 vì họ là dân Ngài và là cơ nghiệp của Ngài, những người Ngài đã đem ra khỏi Ai-cập, ra khỏi lò nung chảy sắt.

52 Cầu xin mắt Ngài đoái đến lời cầu xin của tôi tớ Ngài và lời cầu xin của dân I-sơ-ra-ên của Ngài mà đoái nghe họ mỗi khi họ kêu cầu Ngài, 53 vì Ngài đã tách họ ra khỏi mọi dân trên đất, để họ làm cơ nghiệp của Ngài, như Ngài đã phán với Môi-se tôi tớ Ngài khi Ngài đem tổ tiên chúng con ra khỏi Ai-cập, ôi lạy Chúa Hằng Hữu.”[b]

Sa-lô-môn Chúc Phước cho Dân

54 Khi Sa-lô-môn đã dâng mọi lời cầu nguyện ấy và những lời cầu xin ấy lên Chúa xong, ông đứng dậy trước bàn thờ Chúa, nơi ông đã quỳ và đưa hai tay lên trời. 55 Ông đứng dậy và lớn tiếng chúc phước toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên rằng:

56 “Chúc tụng Chúa, Ðấng ban cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài được nghỉ ngơi như mọi lời Ngài đã phán. Không một lời nào trong tất cả những lời hứa tốt đẹp Ngài đã cậy Môi-se tôi tớ Ngài nói ra mà Ngài không làm cho ứng nghiệm. 57 Nguyện xin Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, ở với chúng ta như Ngài đã ở với tổ tiên chúng ta. Nguyện xin Ngài đừng lìa và đừng bỏ chúng ta. 58 Nguyện lòng chúng ta luôn luôn hướng về Ngài, đi trong mọi đường lối Ngài, và vâng giữ những điều răn, luật lệ, và mạng lịnh mà Ngài đã truyền cho tổ tiên chúng ta. 59 Nguyện những lời của tôi đã cầu nguyện trước mặt Chúa luôn ở bên cạnh Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, ngày và đêm. Nguyện Ngài binh vực duyên cớ của tôi tớ Ngài và dân I-sơ-ra-ên của Ngài tùy theo nhu cầu mỗi ngày, 60 để mọi dân trên đất biết rằng Chúa là Ðức Chúa Trời và không có thần nào khác. 61 Vậy các ngươi khá hết lòng tận trung với Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, mà sống theo các luật lệ Ngài và vâng giữ các điều răn Ngài, y như đã làm ngày nay.”

Tế Lễ Cung Hiến Ðền Thờ

(2 Sử 7:4-10)

62 Sau đó vua và toàn dân I-sơ-ra-ên đang họp lại với ông dâng các con vật hiến tế lên trước mặt Chúa. 63 Sa-lô-môn dâng lên Chúa hai mươi hai ngàn con bò và một trăm hai mươi ngàn con chiên làm của lễ tạ ơn.[c] Vậy vua và toàn dân I-sơ-ra-ên cung hiến Ðền Thờ lên Chúa.

64 Ngày hôm đó vua biệt riêng khu vực ở giữa sân, trước Ðền Thờ Chúa, làm nơi dâng các của lễ thiêu, các của lễ chay, và mỡ của các của lễ tạ ơn, vì bàn thờ bằng đồng trước mặt Chúa quá nhỏ, không đủ chỗ để nhận các của lễ thiêu, các của lễ chay, và mỡ của các của lễ tạ ơn. 65 Vậy lúc ấy Sa-lô-môn và toàn dân I-sơ-ra-ên có mặt với ông đều vui mừng cử hành thánh lễ trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, bảy ngày.[d] Thật là một đoàn dân đông đảo, đến từ Ải Ha-mát cho đến Suối Ai-cập. 66 Vào ngày thứ tám, vua truyền cho dân ra về. Họ chúc phước cho ông, rồi ai nấy trở về trại mình với tinh thần vui mừng phấn khởi vì mọi điều tốt đẹp mà Chúa đã làm cho Ða-vít tôi tớ Ngài và cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.

Ê-phê-sô 5

Sống trong Chân Quang

Vậy anh chị em hãy làm những người bắt chước Ðức Chúa Trời, như những con cái yêu dấu của Ngài. Hãy sống với nhau trong tình yêu, như Ðấng Christ đã yêu chúng ta và phó chính mình Ngài vì chúng ta, để làm của lễ và con vật hiến tế có mùi thơm dâng lên Ðức Chúa Trời.

Không chuyện gian dâm, bất cứ chuyện bẩn thỉu, hoặc chuyện tham lam nào đáng đem ra nói giữa anh chị em, vì những chuyện ấy không thích hiệp cho các thánh đồ. Ðừng nói những lời tục tĩu và kể những chuyện tiếu lâm bẩn thỉu hoặc thô tục, nhưng thà dâng những lời cảm tạ thì hơn. Hãy biết quả quyết điều này: không một kẻ gian dâm, bất khiết, hay tham lam nào –tham lam là thờ thần tượng– sẽ được hưởng cơ nghiệp trong vương quốc của Ðấng Christ và Ðức Chúa Trời.

Ðừng để ai lừa gạt anh chị em bằng những lời rỗng tuếch; vì chính những điều đó mà cơn thịnh nộ của Ðức Chúa Trời giáng xuống trên những đứa con không vâng lời. Vậy anh chị em đừng dự phần vào việc của những người ấy. Vì trước kia anh chị em là bóng tối, nhưng bây giờ là ánh sáng trong Chúa; hãy bước đi như con cái của ánh sáng, vì trái của ánh sáng là những gì tốt đẹp, ngay lành, và chân thật.

10 Hãy xét xem điều gì đẹp lòng Chúa. 11 Ðừng tham dự vào những việc vô ích của tối tăm, nhưng thà phơi bày chúng ra ánh sáng thì hơn. 12 Vì chỉ nhắc đến những việc họ làm cách thầm kín cũng đã đủ thấy xấu hổ rồi. 13 Nhưng những gì được ánh sáng phơi bày đều bộc lộ bản chất thật của nó 14 vì những gì làm cho sự việc được phơi bày đều là ánh sáng, như có lời phán rằng:

“Hỡi người đang ngủ, hãy thức dậy.
Hãy đứng dậy từ giữa những kẻ chết,
Thì Ðấng Christ sẽ chiếu sáng trên ngươi.”[a]

15 Thế thì anh chị em hãy cẩn thận về nếp sống của mình; đừng sống như kẻ dại dột, nhưng như người khôn ngoan. 16 Hãy tận dụng thì giờ, vì những ngày là xấu.[b] 17 Vậy đừng làm kẻ dại dột, nhưng hãy tìm hiểu ý Chúa là gì. 18 Ðừng say rượu, vì rượu xui cho ngông cuồng, nhưng hãy đầy dẫy Ðức Thánh Linh.

19 Hãy dùng những thánh thi, thánh ca, và linh khúc mà đối đáp với nhau. Hãy đem hết tâm hồn hát ca và tôn ngợi Chúa. 20 Trong mọi sự, hãy nhân danh Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, luôn luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời là Ðức Chúa Cha.

Mối Liên Hệ Vợ Chồng

21 Do lòng kính sợ Chúa, anh chị em hãy thuận phục nhau.

22 Hỡi người làm vợ, hãy thuận phục chồng như thuận phục Chúa, 23 vì chồng là đầu vợ như Ðấng Christ là đầu hội thánh; chính Ngài là Ðấng Giải Cứu của hội thánh, thân thể Ngài. 24 Hội thánh thuận phục Ðấng Christ thế nào, vợ cũng thuận phục chồng trong mọi sự thể ấy.

25 Hỡi người làm chồng, hãy yêu thương vợ như Ðấng Christ đã yêu thương hội thánh và phó chính Ngài vì hội thánh, 26 để Ngài có thể thánh hóa hội thánh, sau khi thanh tẩy hội thánh bằng nước, tức lời Ngài, 27 hầu tạo cho chính Ngài một hội thánh đẹp lộng lẫy, không hoen ố, không vết nhăn, và không khuyết điểm, nhưng thánh khiết và vẹn toàn.

28 Cũng thế, chồng phải yêu vợ như chính thân mình. Người nào yêu vợ là yêu chính mình; 29 vì không ai ghét chính thân mình bao giờ, nhưng luôn nuôi dưỡng và chăm sóc nó, cũng như Ðấng Christ đối với hội thánh vậy, 30 bởi vì chúng ta là các chi thể của thân Ngài.

31 Vì lý do đó người nam phải lìa cha mẹ để kết hợp với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt. 32 Ðây là một huyền nhiệm cao diệu, và dĩ nhiên, đây tôi muốn nói về mối liên hệ giữa Ðấng Christ và hội thánh. 33 Tóm lại mỗi người trong anh em phải yêu vợ như chính mình, còn vợ thì nên kính trọng chồng.

Ê-xê-chi-ên 38

Sự Xâm Lăng của Gót

38 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy quay mặt ngươi hướng về Gót, về đất của Ma-gót, tổng thủ lãnh của Mê-sếch và Tu-banh, và nói tiên tri chống lại nó. Hãy bảo rằng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Hỡi Gót, tổng thủ lãnh của Mê-sếch và Tu-banh, Ta chống lại ngươi. Ta sẽ bắt ngươi quay trở lại và lấy các móc sắt móc vào hàm ngươi. Ta sẽ dẫn ngươi ra đi với toàn thể quân đội của ngươi, nào các ngựa chiến và các kỵ binh, ai nấy đều mặc chiến bào với đầy đủ vũ khí, một đoàn quân trang bị thuẫn và khiên, tay ai nấy đều cầm gươm đao hùng hổ. Quân đội của Ba-tư, Ê-thi-ô-pi,[a] và Li-by-a[b] cùng đi với các ngươi;[c] tất cả đều mang thuẫn và đầu đội mũ sắt; Gô-me và toàn thể quân đội của nó; nhà Tô-gạc-ma đến từ các miền cực kỳ xa xăm ở phương bắc với toàn thể quân đội của nó – quả là một đại quân gồm nhiều dân cùng đi với ngươi.

Ngươi hãy chuẩn bị sẵn, chính ngươi và toàn thể đoàn quân đông đảo tụ tập quanh ngươi khá sẵn sàng; ngươi hãy sẵn sàng để lãnh đạo chúng. Sau nhiều ngày ngươi sẽ động binh. Trong những năm sau đó ngươi sẽ kéo đến tấn công một quốc gia được phục hồi sau chiến tranh, một nước mà dân ở đó đã được quy tụ từ nhiều quốc gia trở về, để sống trên các núi đồi của I-sơ-ra-ên, những nơi đã bị hoang phế khá lâu. Dân cư của nước đó đã được lấy ra khỏi các quốc gia đem về, và bấy giờ tất cả chúng đều đang sống an ninh trong nước. Ngươi sẽ tiến tới như vũ bão. Ngươi, quân đội của ngươi, và quân đội của nhiều nước đi với ngươi sẽ tràn đến như mây bao phủ khắp xứ.”’”

10 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Trong ngày ấy, trong đầu ngươi sẽ nảy ra những ý tưởng; ngươi sẽ nghĩ ra một âm mưu thâm độc. 11 Ngươi sẽ bảo, ‘Ta sẽ đi lên tấn công một xứ mà các thành ở đó không có tường cao bảo vệ. Ta sẽ ập vào một dân hiền hòa và đang sống yên ổn. Tất cả chúng đều sống trong các thành không có tường cao bao bọc, không có song sắt và cổng thành ngăn cản. 12 Ta sẽ cướp bóc và đoạt lấy các chiến lợi phẩm mang đi. Ta sẽ tấn công những nơi vốn hoang phế mà bây giờ đã có người ở, và cướp đoạt những kẻ đã từ các nước trở về, những kẻ đã gây dựng được những đàn súc vật và của cải, và bây giờ đang sống giữa xứ.’

13 Sê-ba, Ðê-đan, các thương gia ở Tạt-si, và tất cả các sư tử tơ của chúng sẽ hỏi ngươi, ‘Có phải ông đến để cướp của chăng? Có phải ông triệu tập cho ông một đoàn quân đông đảo để mang đi các chiến lợi phẩm, lấy đi bạc và vàng, đem đi các đàn súc vật và của cải, và cướp lấy thật nhiều chiến lợi phẩm chăng?’

14 Vì thế, hỡi con người, hãy nói tiên tri, hãy bảo Gót, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Trong ngày dân I-sơ-ra-ên của Ta đang sống yên ổn, ngươi há không biết sao? 15 Ngươi đến từ chỗ của ngươi ở những nơi tận cùng phương bắc. Ngươi và nhiều dân đi với ngươi, tất cả đều cỡi ngựa, một đại quân đông đảo, một đoàn quân hùng mạnh. 16 Ngươi ập đến tấn công dân I-sơ-ra-ên của Ta như một đám mây bao phủ đất ấy. Trong những ngày sau Ta sẽ đem ngươi đến tấn công xứ sở của Ta, để các dân sẽ biết Ta, để qua ngươi, hỡi Gót, Ta sẽ được tôn thánh trước mắt chúng.”’”

Sự Ðoán Phạt Gót

17 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Há chẳng phải ngươi là kẻ Ta đã nói trước từ xưa, qua các tôi tớ Ta, các tiên tri của I-sơ-ra-ên, những kẻ trong thời của chúng đã nói tiên tri trong nhiều năm rằng Ta sẽ cho ngươi đến tấn công chúng hay sao? 18 Trong ngày ấy khi Gót đến tấn công đất I-sơ-ra-ên,” Chúa Hằng Hữu phán, “cơn giận của Ta sẽ nổi bừng lên. 19 Trong cơn ghen tức của Ta và trong cơn thịnh nộ bừng bừng của Ta, Ta phán, ‘Trong ngày ấy sẽ có một cơn động đất dữ dội trong đất I-sơ-ra-ên. 20 Cá dưới biển, chim trên trời, thú ngoài đồng, mọi loài bò sát trên mặt đất, và mọi người sống trên mặt đất sẽ lảo đảo trước mặt Ta. Các núi đồi sẽ sụp xuống, các gành núi sẽ đổ nhào, mọi tường thành sẽ đổ xuống. 21 Ta sẽ gọi một thanh gươm đến đánh nó trên khắp các rừng núi của Ta,’ Chúa Hằng Hữu phán, ‘ai nấy sẽ trở gươm chém giết đồng đội mình. 22 Ta sẽ dùng ôn dịch và máu đổ đoán phạt nó. Ta sẽ trút những cơn mưa như thác đổ, những trận mưa đá, lửa, và diêm sinh trên nó, trên các quân sĩ của nó, và trên nhiều dân đi với nó. 23 Như thế Ta sẽ cho chúng biết quyền năng lớn lao của Ta và đức thánh khiết của Ta. Ta sẽ làm cho mắt của nhiều dân biết đến Ta. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.’”

Thánh Thi 89

Giao Ước của Chúa với Ða-vít và Hoạn Nạn của Dân I-sơ-ra-ên

Giáo huấn ca của Ê-than, con cháu của Ê-xơ-ra

Con sẽ ca ngợi lòng thương xót của Chúa mãi mãi;
Con sẽ dùng miệng con thuật lại cho các thế hệ đến sau biết đức thành tín của Ngài,
Vì con đã nói, “Lòng thương xót của Ngài sẽ vững lập đời đời;
Ngài sẽ thiết lập đức thành tín của Ngài trong thiên đàng.”
Vì Ngài đã phán, “Ta đã lập một giao ước với kẻ Ta đã chọn;
Ta đã thề với Ða-vít tôi tớ Ta rằng:
‘Ta sẽ lập dòng dõi ngươi đến đời đời,
Và xây dựng ngôi vua của ngươi suốt mọi thế hệ.’” (Sê-la)

Chúa ôi, thiên đàng sẽ ca ngợi các việc diệu kỳ của Ngài;
Ðức thành tín Ngài sẽ được tán dương trong hội của các thánh.
Vì ở trên trời nào ai sánh được với Chúa chăng?
Trong vòng các con của các đấng quyền năng, có ai giống như Chúa chăng?
Một Ðức Chúa Trời rất đáng kính sợ trong hội đồng các thánh,
Và Ðấng rất đáng hãi hùng đối với những kẻ ở quanh Ngài.
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân, nào ai có quyền năng như Ngài chăng?
Chúa ôi, đức thành tín của Ngài tỏa rạng chung quanh Ngài.

Ngài cai trị những cơn cuồng sôi của biển;
Khi các lượn sóng lớn nổi lên, Ngài bắt chúng phải lặng im.
10 Ngài đã đập nát con thủy quái[a] thành một xác chết;
Ngài làm tán loạn quân thù bằng cánh tay quyền năng của Ngài.
11 Trời thuộc về Ngài, đất cũng thuộc về Ngài;
Ngài đã dựng nên chúng và mọi vật trong đó.
12 Phương bắc và phương nam đều do Ngài tạo dựng;
Núi Tha-bô và Núi Hẹt-môn vui mừng ca ngợi danh Ngài.
13 Ngài có một cánh tay quyền năng;
Tay Ngài thật mạnh mẽ, tay phải Ngài được tôn cao.

14 Công chính và công lý đều là nền của ngai Ngài;
Lòng thương xót và đức thành tín hằng đi trước mặt Ngài.
15 Phước thay cho dân nào biết cất tiếng vui vẻ ca ngợi Ngài!
Chúa ôi, họ bước đi trong ánh sáng của thánh nhan Ngài.
16 Họ vui mừng trong danh Ngài suốt ngày;
Nhờ đức công chính của Ngài, họ được hớn hở luôn luôn,
17 Ngài là vinh hiển của sức mạnh họ;
Và nhờ ơn Ngài, sừng chúng con được ngước cao lên.
18 Vì thuẫn khiên của chúng con thuộc về Chúa,
Vua của chúng con thuộc về Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.

19 Có lần Ngài đã phán với người thánh của Ngài qua khải tượng,
“Ta đã ban ơn giúp đỡ cho một người dũng lược;
Ta đã lập lên một kẻ Ta chọn từ giữa con dân Ta.
20 Ta đã tìm được Ða-vít, đầy tớ Ta;
Với dầu thánh của Ta, Ta đã xức dầu cho nó.
21 Ðó là người tay Ta sẽ làm cho vững lập;
Ấy là người cánh tay Ta sẽ làm cho mạnh mẽ.
22 Không kẻ thù nào có thể bắt nó phải triều cống vật chi;
Con cái của những kẻ gian ác sẽ không thể làm hại nó.
23 Ta sẽ chà nát những kẻ chống nghịch nó trước mặt nó;
Ta sẽ đánh phạt những kẻ nào ghét nó.
24 Ðức thành tín của Ta và lòng thương xót của Ta sẽ ở với nó;
Nhờ danh Ta sừng nó sẽ ngước cao lên.
25 Ta sẽ đặt tay nó trên biển cả,
Và tay phải nó trên các sông.
26 Nó sẽ gọi Ta rằng, ‘Ngài là Cha của con,
Ðức Chúa Trời của con, và Vầng Ðá cứu rỗi của con.’
27 Ta cũng sẽ làm cho nó thành đứa con đầu lòng của Ta,
Là vua cao trọng nhất trong các vua chúa thế gian.
28 Ta sẽ giữ lòng thương xót của Ta đối với nó đời đời;
Giao ước của Ta sẽ được thiết lập vững vàng với nó.
29 Ta sẽ lập giao ước với con cháu nó mãi mãi;
Rồi ngai của nó sẽ bền lâu như tuổi thọ của thiên đàng.
30 Nếu các con cháu nó lìa bỏ luật pháp Ta,
Và không đi theo các mạng lịnh Ta,
31 Nếu chúng vi phạm các luật lệ Ta và không giữ các điều răn Ta,
32 Ta sẽ dùng roi sửa dạy chúng vì các vi phạm của chúng,
Dùng đòn vọt sửa phạt chúng vì các tội lỗi của chúng.
33 Nhưng Ta sẽ không dời lòng thương xót của Ta khỏi nó,
Hoặc bỏ lòng thành tín của Ta đối với nó.
34 Ta sẽ không vi phạm giao ước của Ta;
Ta cũng không thay đổi lời môi Ta đã phán.
35 Một khi Ta đã lấy đức thánh khiết của Ta mà thề,
Thì Ta sẽ không dối gạt với Ða-vít.
36 Dòng dõi nó sẽ tồn tại đời đời;
Ngai của nó sẽ bền vững như mặt trời hằng ở trước mặt Ta.
37 Nó sẽ được vững lập mãi mãi như mặt trăng,
Một chứng tích muôn đời bền vững trên không gian.” (Sê-la)

38 Thế mà bây giờ Ngài đã hất hủi và loại bỏ người ấy;
Ngài đã giận kẻ được xức dầu của Ngài.
39 Ngài đã xóa bỏ giao ước với tôi tớ Ngài;
Ngài đã vứt vương miện của người ấy xuống đất để nó ra ô uế.
40 Ngài đã phá vỡ mọi tường thành che chở người ấy;
Ngài đã khiến các thành lũy của người ấy trở nên hoang tàn.
41 Tất cả ai qua lại đều cướp giật người ấy;
Người ấy đã thành một cớ nhạo báng cho những kẻ lân bang.
42 Ngài đã nâng cánh tay phải của những kẻ chống người ấy lên;
Ngài đã làm cho mọi kẻ thù của người ấy được vui vẻ.
43 Ngài đã làm cho lưỡi gươm của người ấy đâm ngược trở lại;
Ngài đã không giúp đỡ người ấy khi người ấy ra trận.
44 Ngài đã làm cho thời huy hoàng của người ấy dừng lại;
Ngài đã lật đổ ngai vàng của người ấy xuống đất.
45 Ngài đã khiến tuổi thanh xuân của người ấy ngắn lại;
Ngài đã bao phủ người ấy bằng nhục nhã ê chề. (Sê-la)

46 Còn bao lâu nữa, Chúa ôi? Ngài sẽ lánh mặt vĩnh viễn sao?
Cơn giận của Ngài chẳng lẽ cứ như lửa hừng, cháy mãi sao?
47 Xin Ngài nhớ lại rằng đời con thật ngắn ngủi;
Vì cuộc đời mọi người Ngài đã dựng nên thật như mây khói.
48 Có ai làm người mà có thể sống mãi mà không chết chăng?
Có người nào cứu được mình khỏi quyền lực của âm phủ chăng? (Sê-la)

49 Chúa ôi, tình thương của Ngài ngày trước,
Mà Ngài đã lấy đức thành tín của Ngài thề với Ða-vít đâu rồi?
50 Chúa ôi, xin nhớ đến những lời sỉ nhục mà tôi tớ Ngài phải chịu;
Làm sao lòng con có thể mang nổi những lời sỉ nhục mọi dân đã nói?
51 Chúa ôi, đó là những lời quân thù của Ngài đã sỉ vả,
Tức những lời chúng đã theo sát bước chân người được xức dầu của Ngài để nhục mạ tới cùng.

52 Tôn ngợi Chúa đời đời vô cùng!
A-men và A-men!

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang