Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)
Version
II Sa-mu-ên 21

Người Ghi-bê-ôn trừng phạt gia đình Sau-lơ

21 Vào thời Đa-vít trị xảy ra nạn đói trong ba năm. Cho nên Đa-vít cầu nguyện cùng CHÚA. CHÚA đáp, “Sau-lơ và gia đình người có nợ máu [a]. Đó là nguyên nhân của nạn đói nầy vì chúng nó giết hại người Ghi-bê-ôn.” Người Ghi-bê-ôn không phải là người Ít-ra-en, họ chỉ là một nhóm người A-mô-rít được cho sống sót. Người Ít-ra-en đã hứa không làm hại [b] người Ghi-bê-ôn nhưng Sau-lơ tìm cách giết họ vì ông ta muốn giúp người Ít-ra-en và Giu-đa.

Vua Đa-vít gọi người Ghi-bê-ôn lại nói chuyện. Ông hỏi, “Bây giờ các ngươi muốn ta làm gì đây? Làm sao ta có thể đền bù thiệt hại để các ngươi chúc phước cho dân CHÚA?”

Người Ghi-bê-ôn thưa với Đa-vít, “Chúng tôi không thể đòi bạc hay vàng từ Sau-lơ hay gia đình ông ta. Chúng tôi cũng không có quyền giết ai trong Ít-ra-en.”

Đa-vít liền hỏi, “Vậy các ngươi muốn ta làm gì cho các ngươi đây?”

Người Ghi-bê-ôn đáp, “Sau-lơ lập mưu nghịch và tìm cách giết hại những người chúng tôi còn sống sót trong xứ Ít-ra-en. Cho nên xin giao nộp bảy con trai Sau-lơ cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ giết chúng và treo trên các cây sào trước mặt CHÚA ở Ghi-bê-a, quê quán của Sau-lơ, vua được CHÚA chọn [c].”

Vua đáp, “Ta sẽ trao chúng nó cho các ngươi.” Nhưng vua che chở Mê-phi-bô-sết, con Giô-na-than, cháu Sau-lơ, vì lời vua đã hứa cùng Giô-na-than [d] trong danh CHÚA. Vua bắt Át-mô-ni và Mê-phi-bô-sết [e], các con trai của Rít-ba và Sau-lơ. Rít-ba là con gái của Ai-gia. Vua cũng bắt năm con trai của Mê-ráp, con gái Sau-lơ. A-ri-ên, con của Bát-xi-lai người Mê-hô-la là cha của năm đứa con trai, con của Mê-ráp. Đa-vít trao bảy người con đó cho dân Ghi-bê-ôn. Người Ghi-bê-ôn liền giết chúng treo thây trên các cây sào trên đồi trước mặt CHÚA. Bảy người đều cùng chết. Chúng bị xử tử vào những ngày đầu của mùa gặt lúa mạch.

Đa-vít và Rít-ba

10 Rít-ba, con gái Ai-gia lấy vải sô đã cũ làm khăn tang và trải trên một tảng đá [f]. Nàng ở đó từ lúc bắt đầu mùa gặt cho đến khi mưa rơi xuống trên thây của các con trai mình. Ban ngày nàng đuổi không cho chim trời đến rỉa xác, và ban đêm không cho muông thú đến gần.

11 Dân chúng thuật lại cho Đa-vít hay việc Rít-ba, con gái Ai-gia, hầu thiếp của Sau-lơ làm. 12 Đa-vít liền thu nhặt hài cốt của Sau-lơ và Giô-na-than từ dân Gia-be ở Ghi-lê-át. Người Phi-li-tin đã treo xác Sau-lơ và Giô-na-than nơi phố chợ ở Bết-San [g] sau khi họ giết Sau-lơ ở Ghinh-bô-a. Sau đó dân Gia-be ở Ghi-lê-át đến lấy trộm xác họ ở đó. 13 Đa-vít mang hài cốt của Sau-lơ và Giô-na-than, con trai ông từ Ghi-lê-át về. Rồi dân chúng gom các thây của bảy con trai Sau-lơ bị treo trên cây sào. 14 Họ chôn hài cốt Sau-lơ và con trai ông là Giô-na-than ở Xê-la thuộc đất Bên-gia-min, trong mộ của Kích, cha Sau-lơ. Dân chúng làm y theo điều vua truyền dặn. Sau đó Thượng Đế nghe lời cầu nguyện cho xứ.

Chiến tranh với dân Phi-li-tin

15 Chiến tranh lại bùng nổ giữa dân Phi-li-tin và dân Ít-ra-en. Đa-vít và quân sĩ ông đi ra đánh dân Phi-li-tin, nhưng Đa-vít cảm thấy mệt mỏi lắm. 16 Ích-bi Bê-nốp, một trong các con cháu của Ra-pha [h] có một cây giáo đồng mà lưỡi nó nặng bảy cân rưỡi và các vũ khí mới. Hắn dọa giết Đa-vít, 17 nhưng A-bi-sai, con Xê-ru-gia giết người Phi-li-tin ấy, cứu sống Đa-vít.

Các quân sĩ của Đa-vít bảo ông rằng, “Xin bệ hạ đừng bao giờ ra trận với chúng tôi nữa vì nếu bệ hạ thiệt mạng, Ít-ra-en sẽ mất đi một lãnh tụ vĩ đại nhất.”

18 Sau đó có một trận đánh khác với dân Phi-li-tin ở Góp. Xíp-bê-cai người Hu-sa giết Xáp, một trong những con cháu khác của Ra-pha.

19 Sau đó lại có thêm một trận đánh nữa với dân Phi-li-tin ở Góp. Ên-ha-nan, con trai của Gia-rê Ô-rê-ghim ở Bết-lê-hem, giết La-mi, anh của Gô-li-át, người Gát [i]. Cái giáo hắn lớn như trục thợ dệt.

20 Ngoài ra cũng xảy ra một trận đánh nữa ở Gát. Ở đó có một người khổng lồ. Hắn có sáu ngón trên bàn tay và sáu ngón trên bàn chân, tức hai mươi bốn ngón tất cả. Hắn cũng là một trong những con cháu của Ra-pha. 21 Khi hắn sỉ nhục Ít-ra-en thì Giô-na-than, con Si-mê-a, anh Đa-vít, giết hắn.

22 Như thế bốn con cháu của Ra-pha miền Gát đều bị Đa-vít và binh sĩ ông giết chết.

Ga-la-ti 1

Phao-lô, sứ đồ được chọn và được sai đi, không do loài người mà do Chúa Cứu Thế Giê-xu và Thượng Đế, Cha chúng ta, là Đấng khiến Chúa Giê-xu sống lại từ kẻ chết.

Thư nầy cũng do những anh chị em thuộc gia đình Thượng Đế đang có mặt với tôi tại đây đồng viết.

Kính gởi các hội thánh vùng Ga-la-ti [a].

Nguyền xin ân phúc và bình an từ Thượng Đế, Cha chúng ta và từ Chúa Cứu Thế Giê-xu ở cùng anh chị em. Chúa Giê-xu đã hi sinh mạng sống Ngài vì tội chúng ta để giải thoát chúng ta khỏi thế giới độc ác mà chúng ta hiện đang sống, theo như ý muốn của Thượng Đế, Cha chúng ta. Nguyền vinh hiển thuộc về Ngài đời đời. A-men.

Chỉ có một Tin Mừng thôi

Do ân phúc của Chúa Cứu Thế Giê-xu, Thượng Đế đã gọi anh chị em làm dân Ngài. Cho nên tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy anh chị em vội vàng quay đi và tin theo một Tin Mừng khác. Thật ra chẳng có Tin Mừng nào khác đâu. Chỉ có những người gây hoang mang cho anh chị em đó thôi; họ muốn đánh tráo Tin Mừng của Chúa Cứu Thế. Chúng tôi đã rao giảng Tin Mừng cho anh chị em. Cho nên nếu chúng tôi hoặc thiên sứ nào trên trời rao giảng cho anh chị em một Tin Mừng nào khác thì chúng tôi đáng rủa! Tôi vừa nói rồi, bây giờ tôi lặp lại: Anh chị em đã tiếp nhận Tin Mừng. Nếu ai rao giảng cho anh chị em một Tin Mừng nào khác thì người đó đáng rủa!

10 Anh chị em có nghĩ rằng tôi tìm cách làm cho người khác chấp nhận tôi không?—Không, nếu tôi chỉ muốn làm vừa lòng người đời thì tôi không phải là tôi tớ của Chúa Cứu Thế.

Quyền năng của Phao-lô do Thượng Đế ủy thác

11 Thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em biết rằng Tin Mừng mà tôi rao giảng cho anh chị em chẳng phải do con người bịa đặt đâu. 12 Tôi không hề nhận Tin Mừng ấy từ người nào, cũng không ai dạy tôi Tin Mừng ấy, nhưng Chúa Cứu Thế Giê-xu đã tỏ bày cho tôi.

13 Anh chị em đã nghe nói về cuộc đời của tôi trước kia trong đạo Do-thái. Tôi tàn phá hội thánh của Thượng Đế và tìm đủ mọi cách để tiêu diệt hội ấy. 14 Trong việc học và tuân giữ các truyền thống của tổ tiên, tôi xuất sắc hơn mọi người.

15 Nhưng Thượng Đế đã có những chương trình đặc biệt cho tôi và chọn riêng tôi ra cho công việc Ngài ngay từ trước khi tôi chào đời. Qua ân phúc, Ngài đã gọi tôi 16 và tỏ bày con Ngài cho tôi để tôi rao Tin Mừng của Ngài cho những người không phải Do-thái. Cho nên khi Thượng Đế gọi tôi thì tôi không cần hỏi ý kiến của bất cứ ai. 17 Tôi cũng chẳng đi lên Giê-ru-sa-lem để gặp các vị làm sứ đồ trước tôi. Nhưng tôi lập tức đi qua vùng Á-rập và sau đó trở về Đa-mách.

18 Sau ba năm, tôi lên Giê-ru-sa-lem để làm quen với Phia-rơ [b] và ở với ông mười lăm ngày. 19 Trong thời gian ấy tôi cũng không gặp các sứ đồ nào khác ngoài Gia-cơ là em của Chúa. 20 Thượng Đế biết rằng những lời tôi viết đây cho anh chị em không phải bịa đặt đâu. 21 Sau đó tôi đi qua vùng Xy-ri và Xi-li-xi.

22 Các hội thánh của Chúa Cứu Thế ở miền Giu-đia cũng không hề gặp tôi. 23 Họ chỉ nghe rằng: Người trước kia tàn hại chúng ta hiện nay đang rao giảng về niềm tin mà trước kia ông ta đã cố gắng tiêu diệt. 24 Các tín hữu ấy ca ngợi Thượng Đế vì tôi.

Ê-xê-ki-ên 28

Lời tiên tri nghịch cùng vua Tia

28 Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy bảo quan cai trị thành Tia: Chúa phán như sau:

Vì ngươi kiêu căng,
Ngươi bảo rằng,
‘Ta là thần. Ta ngồi trên ngôi
    của thần giữa các biển.’

Ngươi cho mình khôn ngoan như thần,
    Nhưng ngươi chỉ là người phàm, không phải thần thánh.
Ngươi nghĩ mình khôn ngoan
    hơn Đa-niên [a].
Ngươi cho mình có thể khám phá
    hết mọi điều bí mật.
Nhờ sự khôn ngoan và thông sáng ngươi,
    ngươi đã tự làm giàu.
Ngươi thu được nhiều vàng bạc
    chứa trong kho ngươi.
Nhờ khéo léo kinh doanh,
    ngươi gia tăng của cải.
Ngươi quá tự phụ vì của cải mình.”

Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán:
“Ngươi cho mình khôn ngoan như thần,
nhưng ta sẽ mang dân ngoại quốc
    đến nghịch ngươi,
một dân hung bạo nhất.
    Chúng sẽ rút gươm tiêu hủy những gì mà sự khôn ngoan ngươi đã xây lên,
    chúng sẽ làm nhục uy danh ngươi.
Chúng sẽ giết ngươi;
    ngươi sẽ phải chết một cách thảm khốc
    như kẻ bỏ mạng ngoài biển khơi.
Trong khi chúng giết ngươi,
    thì ngươi không còn nói được nữa rằng,
‘Ta là thần.’
    Ngươi sẽ chỉ là người phàm, không phải thần thánh,
    khi những kẻ sát nhân giết ngươi.
10 Ngươi sẽ chết như người ô dơ [b],
    người ngoại quốc sẽ giết ngươi.
Ta đã tuyên bố, CHÚA là Thượng Đế phán vậy.”

11 CHÚA phán cùng tôi rằng: 12 “Hỡi con người, hãy hát bài ai ca cho vua Tia. Hãy nói cùng người rằng: CHÚA là Thượng Đế phán:

Trước kia ngươi là một tấm gương
    của sự toàn mỹ,
    đầy khôn ngoan và đẹp toàn hảo.
13 Đời sống ngươi thật tuyệt diệu,
    như đang sống trong vườn Ê-đen,
    là vườn của Thượng Đế.
Ngươi mang đầy châu ngọc:
Hồng ngọc, hoàng ngọc, bích ngọc,
    thanh ngọc, chàm ngọc, lục ngọc,
    biếc ngọc, và thông ngọc.
Đồ trang sức ngươi toàn bằng vàng.
    Chúng được làm ra vào ngày ngươi được tạo nên.
14 Ta đã chỉ định một thiên sứ trông nom ngươi.
    Ta đặt ngươi trên núi thánh của Thượng Đế.
Ngươi đi giữa ngọc quí sáng chói như lửa.
15 Đời ngươi thật tốt lành
    từ ngày ngươi mới được tạo nên,
cho đến ngày điều ác trong ngươi
    bị phát giác.
16 Vì ngươi buôn bán với các xứ xa xôi,
    ngươi học đòi hung bạo,
    và ngươi đã phạm tội.
Cho nên ta ném ngươi xuống khỏi núi
    của Thượng Đế một cách nhục nhã.
Thiên sứ trông nom ngươi cũng đuổi ngươi ra khỏi các ngọc quí sáng như lửa.
17 Ngươi quá tự phụ vì vẻ đẹp của mình.
Ngươi làm hư hỏng sự khôn ngoan mình
    vì uy danh ngươi.
Ta ném ngươi xuống đất.
    Ngươi trở thành bài học cho các vua khác.
18 Ngươi khinh thường những nơi thờ phụng của mình
    vì ngươi phạm tội quá nhiều
    và buôn bán bất lương.
Cho nên ta phóng hỏa nơi ngươi ở,
    lửa thiêu đốt ngươi.
Ta biến ngươi thành tro trên đất
    để mọi người đều thấy.

19 Các dân biết ngươi cũng sửng sốt vì ngươi.
    Sự trừng phạt ngươi quá khủng khiếp,
    Ngươi sẽ biến mất, không còn nữa.”

Lời tiên tri nghịch cùng Xi-đôn

20 CHÚA phán cùng tôi rằng: 21 “Hỡi con người, hãy hướng về thành Xi-đôn và nói tiên tri nghịch cùng nó. 22 Hãy nói: CHÚA là Thượng-Đế phán:

‘Nầy Xi-đôn, ta nghịch ngươi,
    Ta sẽ tỏ ra vinh hiển ta giữa ngươi.
Muôn dân sẽ biết ta là CHÚA
    khi ta trừng phạt Xi-đôn;
Ta sẽ phơi bày sự thánh khiết ta
    khi ta đánh bại nó.
23 Ta sẽ sai bệnh tật đến Xi-đôn,
và máu sẽ chảy ròng ròng
    trong các đường phố nó.
Những kẻ bị thương trong Xi-đôn sẽ ngã chết,
    bị tấn công tứ phía.
Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA.’

Thượng Đế sẽ cứu giúp Ít-ra-en

24 Các quốc gia láng giềng của Ít-ra-en sẽ không là gai nhọn hay cỏ ngứa [c] chích vào Ít-ra-en nữa. Chúng sẽ biết rằng ta là CHÚA, là Thượng Đế.”

25 CHÚA là Thượng Đế phán: “Ta sẽ gom dân Ít-ra-en lại từ các quốc gia mà ta đã phân tán chúng. Ta sẽ tỏ sự thánh khiết ta khi các dân chứng kiến điều ta làm cho dân ta. Rồi chúng sẽ trở về sống trong quê hương mình—là xứ mà ta đã ban cho Gia-cốp, tôi tớ ta. 26 Chúng sẽ sống bình yên trong xứ, chúng sẽ xây nhà và trồng vườn nho. Chúng sẽ sống bình yên sau khi ta đã trừng phạt các dân chung quanh vốn ghét chúng. Rồi chúng sẽ biết rằng ta là CHÚA, là Thượng Đế.”

Thánh Thi 77

Nhắc lại những sự giúp đỡ của Thượng Đế

Soạn cho nhạc trưởng theo điệu Giê-đu-thun. Một bài ca ngợi của A-sáp.

77 Tôi kêu la cùng Thượng Đế;
    tôi kêu cầu cùng Ngài,
    thì Ngài liền nghe tiếng tôi [a].
Trong ngày hoạn nạn tôi tìm kiếm Chúa.
    Suốt đêm tôi giơ tay ra, lòng tôi bất an.
Khi nhớ đến Thượng Đế;
    Tôi muốn nói nỗi lòng tôi ra nhưng không biết nói sao. Xê-la
Chúa không cho tôi chợp mắt.
    Tôi không nói nên lời vì quá bực dọc.
Tôi nhớ lại thuở xưa, những năm về trước.
Ban đêm tôi hồi tưởng lại
    các bài ca của tôi.
    Tôi suy nghĩ và tự hỏi:
“Chúa sẽ từ bỏ chúng ta mãi sao?
Ngài sẽ không còn tỏ lòng nhân từ
    đối với chúng ta nữa sao?
Tình yêu của Ngài tan biến rồi sao?
    Ngài không còn phán với chúng ta nữa sao?
Phải chăng Thượng Đế đã quên mất lòng thương xót Ngài?
    Phải chăng vì Ngài quá nóng giận,
    không còn tội nghiệp cho chúng ta nữa hay sao?” Xê-la

10 Rồi tôi suy nghĩ lại và nói,
    “Đây là điều khiến tôi buồn bã:
    Quyền năng của Thượng Đế Chí Cao đã lìa bỏ chúng ta.”

11 Tôi nhớ những điều Ngài làm;
    hồi tưởng lại những điều kỳ diệu Ngài làm xưa kia.
12 Tôi suy gẫm những điều ấy,
    và xem xét các điều Ngài đã làm.
13 Lạy Thượng Đế, các đường lối Ngài thật thánh thiện.
    Không có thần nào cao cả như Thượng Đế chúng ta.
14 Ngài là Thượng Đế của những việc diệu kỳ;
    Ngài chứng tỏ quyền năng Ngài
    cho người ta thấy.
15 Ngài đã dùng quyền năng giải cứu dân Ngài
    tức con cháu Gia-cốp và Giô-xép. Xê-la

16 Lạy Thượng Đế, các dòng nước trông thấy Ngài;
    chúng thấy Ngài liền đâm ra
    sợ hãi; đến nỗi các vực nước sâu cũng run rẩy.
17 Trời đổ mưa xuống. Mây rền sấm.
    Các tia chớp xẹt qua lại như tên bay.
18 Tiếng sấm Ngài vang rền
    trong gió lốc.
Chớp lòe sáng thế gian.
    Đất rung động mạnh.
19 Ngài bước đi qua biển,
    vạch lối qua các vực nước sâu,
    nhưng không để lại dấu chân.
20 Ngài dùng Mô-se và A-rôn dẫn dắt dân Ngài như bầy chiên.

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version (BPT)

Copyright © 2010 by World Bible Translation Center