M’Cheyne Bible Reading Plan
Sê-ba xúi giục Ít-ra-en ly khai
20 Tình cờ có một kẻ gây rối tên Sê-ba, con trai Bích-ri từ chi tộc Bên-gia-min có mặt ở đó. Hắn thổi kèn và tuyên bố:
“Chúng ta không có phần gì với Đa-vít!
Chúng ta không liên quan gì đến con trai Gie-sê!
Hỡi dân Ít-ra-en, hãy trở về nhà mình!”
2 Vậy toàn dân Ít-ra-en [a] ly khai Đa-vít và đi theo Sê-ba, con trai Bích-ri. Nhưng người Giu-đa theo Đa-vít suốt từ sông Giô-đanh cho đến Giê-ru-sa-lem.
3 Đa-vít trở về cung vua ở Giê-ru-sa-lem. Ông đã để lại mười cung nữ để chăm sóc cung vua. Sau khi về, ông bắt tất cả phải ở trong cung cấm [b]. Ông cho họ ăn uống nhưng không ăn nằm với họ nữa. Cho nên họ sống như góa phụ cho đến ngày qua đời.
4 Vua nói với A-ma-sa, “Hãy bảo người Giu-đa ba ngày nữa trình diện ta, ngươi cũng phải có mặt ở đây.”
5 Vậy A-ma-sa đi ra tập họp người Giu-đa nhưng làm chậm chạp hơn thời hạn vua dặn.
Đa-vít ra lệnh cho A-bi-sai giết Sê-ba
6 Đa-vít bảo A-bi-sai, “Sê-ba, con trai Bích-ri còn nguy hiểm cho chúng ta hơn cả Áp-xa-lôm nữa. Hãy mang quân lính ta đuổi theo nó trước khi nó tìm được các thành có vách kiên cố và trốn thoát khỏi tay chúng ta.”
7 Vậy những quân sĩ của Giô-áp, người Kê-rê-thít, và Phê-rê-thít [c], cùng tất cả binh sĩ đều đi theo A-bi-sai. Họ từ Giê-ru-sa-lem đổ ra rượt theo Sê-ba, con Bích-ri.
Giô-áp giết A-ma-sa
8 Khi Giô-áp và đạo quân đến tảng đá lớn ở Ghi-bê-ôn thì A-ma-sa đi ra gặp họ. Giô-áp đang mặc quân phục, bên hông mang cái đai xỏ cây gươm trong vỏ. Khi Giô-áp bước tới thì gươm tuột ra khỏi vỏ. 9 Giô-áp hỏi A-ma-sa, “Anh ơi, mọi việc đều tốt đẹp cả chứ?”
Rồi ông giơ tay phải ra nắm râu A-ma-sa để hôn. 10 A-ma-sa không coi chừng cây giáo trong tay Giô-áp. Giô-áp liền đâm vào bụng A-ma-sa khiến ruột đổ ra trên đất. Giô-áp không phải đâm lại lần thứ nhì vì A-ma-sa chết rồi.
Quân của Đa-vít truy lùng Sê-ba
Sau đó Giô-áp và em mình là A-bi-sai rượt theo Sê-ba, con Bích-ri. 11 Một trong các chàng thanh niên theo Giô-áp đứng bên cạnh xác A-ma-sa bảo, “Ai theo phe Giô-áp và Đa-vít hãy đi theo Giô-áp!”
12 A-ma-sa đang nằm chết trong vũng máu giữa đường. Khi chàng thanh niên thấy ai nấy cũng dừng lại nhìn xác thì lôi xác ra khỏi đường, để nằm trong một đám ruộng, rồi lấy một miếng vải phủ lên. 13 Sau khi xác A-ma-sa được kéo ra khỏi đường cái thì tất cả người đi theo Giô-áp rượt đuổi Sê-ba, con Bích-ri.
Sê-ba chạy trốn đến A-bên Bết-Ma-a-ca
14 Sê-ba đi suốt hết các chi tộc Ít-ra-en cho đến A-bên Bết-Ma-a-ca. Tất cả dân Bê-ri [d] đều họp lại đi theo hắn.
15 Giô-áp và quân lính đi theo đến bao vây A-bên Bết-Ma-a-ca. Họ đắp đất sát vách thành và bắt đầu chọc phá vách để cho nó đổ xuống.
16 Nhưng có một người đàn bà khôn khéo từ trong thành kêu lên, “Nghe đây, nghe đây! Làm ơn bảo Giô-áp đến đây. Tôi muốn nói chuyện với ông ta!”
17 Vậy Giô-áp đến gần bà. Bà hỏi, “Ông phải Giô-áp không?”
Ông đáp, “Phải.”
Bà tiếp, “Nghe tôi nói đây.”
Giô-áp đáp, “Tôi nghe đây.”
18 Người đàn bà bảo, “Trước đây người ta hay nói, ‘Hãy đi hỏi ý kiến A-bên,’ thì vấn đề sẽ được giải quyết xong xuôi. 19 Tôi là một trong những người hiếu hòa, trung thành của Ít-ra-en. Ông đang tìm cách tiêu hủy một thành quan trọng của Ít-ra-en. Tại sao ông phải tiêu hủy tài sản của CHÚA?”
20 Giô-áp trả lời, “Ta đâu có muốn tiêu hủy hay phá hại vật gì đâu! 21 Đó không phải là ý định của ta. Nhưng ở đây có một người từ vùng núi Ép-ra-im tên Sê-ba, con Bích-ri. Hắn phản nghịch vua Đa-vít. Nếu các ngươi giải hắn đến cho ta, ta sẽ không đụng gì đến thành cả.”
Người đàn bà bảo Giô-áp, “Người ta sẽ ném đầu hắn qua vách thành cho ông.”
22 Người đàn bà liền khôn khéo đi nói chuyện với dân trong thành. Họ cắt đầu Sê-ba, con Bích-ri và ném qua vách thành cho Giô-áp.
Ông thổi kèn, quân lính liền rời bỏ thành. Ai nấy trở về nhà, còn Giô-áp đi trở về với vua ở Giê-ru-sa-lem.
Những người thuộc bộ tham mưu của Đa-vít
23 Giô-áp làm tư lệnh toàn quân Ít-ra-en. Bê-na-gia, con Giê-hô-gia-đa chỉ huy người Kê-rê-thít và Bê-lê-thít. 24 A-đô-ram coi sóc toán lao công. Giê-hô-sa-phát, con A-li-hút là lục sự. 25 Sê-ba là bí thư của vua. Xa-đốc và A-bia-tha làm thầy tế lễ, 26 còn Y-ra, người Giai-rít làm thầy tế lễ riêng [e] cho Đa-vít.
Những lời cảnh cáo sau cùng và chào thăm
13 Tôi sẽ đến thăm anh chị em lần thứ ba. “Việc gì cũng phải căn cứ vào hai hoặc ba nhân chứng.” [a] 2 Trong chuyến viếng thăm anh chị em lần thứ nhì, tôi đã cảnh cáo những người phạm tội. Bây giờ dù tôi vắng mặt khỏi anh chị em, tôi lại cảnh cáo họ và những người khác một lần nữa. Nếu tôi đến tôi sẽ không nương tay với họ đâu. 3 Anh chị em muốn thấy bằng chứng Chúa Cứu Thế phán qua tôi. Bằng chứng ấy là Chúa Cứu Thế không yếu đuối nhưng rất mạnh mẽ. 4 Đành rằng khi Ngài chịu chết trên thập tự giá thì Ngài yếu đuối thật nhưng hiện nay Ngài đang sống bằng quyền năng Thượng Đế. Chúng tôi hiện yếu đuối trong Đấng Cứu Thế nhưng vì anh chị em, chúng tôi sẽ sống trong Chúa Cứu Thế bằng quyền năng của Thượng Đế.
5 Hãy xét kỹ mình và trắc nghiệm xem anh chị em có sống trong đức tin không? Anh chị em biết Chúa Cứu Thế Giê-xu sống trong anh chị em—trừ trường hợp anh chị em không qua nổi cuộc trắc nghiệm ấy. 6 Nhưng tôi hi vọng anh chị em nhận thấy rằng chúng tôi không thất bại trong cuộc trắc nghiệm. 7 Chúng tôi cầu xin Thượng Đế để anh chị em không làm điều gì sai quấy. Việc chúng tôi thành công trong cuộc trắc nghiệm không quan trọng, điều quan trọng là anh chị em làm điều hợp lẽ cho dù chúng tôi trông có vẻ như không qua nổi cuộc trắc nghiệm. 8 Chúng tôi không thể làm gì nghịch với sự thật, nhưng chỉ có thể phục vụ sự thật. 9 Nếu anh chị em mạnh mẽ thì dù cho chúng tôi yếu đuối, chúng tôi vẫn vui. Chúng tôi cầu xin cho anh chị em đạt mức toàn hảo. 10 Tôi viết thư nầy trong khi tôi ở xa anh chị em để lúc tôi đến thì tôi không phải dùng quyền hành của tôi một cách nghiêm khắc. Chúa ban cho chúng tôi quyền hành ấy để gây dựng anh chị em chứ không phải để phá đổ.
11 Bây giờ tôi xin chào tạm biệt anh chị em. Hãy cố gắng đạt mức toàn thiện. Hãy làm theo điều tôi yêu cầu. Hãy đồng tâm nhất trí với nhau, sống trong hoà bình. Thượng Đế yêu thương và hoà bình sẽ ở với anh chị em.
12 Hãy lấy cái hôn thánh chào nhau. 13 Mọi công dân Thượng Đế chào thăm anh chị em. 14 Nguyền xin ân phúc của Chúa Cứu Thế Giê-xu, lòng yêu thương của Thượng Đế và sự tương giao [b] của Thánh Linh ở cùng tất cả anh chị em.
Bài ai điếu cho thành Tia
27 Chúa phán cùng tôi như sau: 2 “Hỡi con người, hãy hát bài ai ca về thành Tia. 3 Hãy nói với Tia, là thành có các bến tàu nằm trên Địa-trung-hải và là trung tâm buôn bán của các dân sống dọc theo duyên hải. Chúa là Thượng Đế phán như sau:
Hỡi Tia, ngươi đã nói,
‘Ta như chiếc tàu xinh đẹp.’
4 Ngươi thong dong lượn trên biển khơi.
Những kẻ đóng tàu của ngươi
biến vẻ đẹp ngươi thật hoàn hảo.
5 Chúng dùng các cây thông từ núi Hẹt-môn
làm ván đóng tàu cho ngươi.
Chúng lấy cây hương nam từ Li-băng
để đóng cột buồm cho ngươi.
6 Chúng làm các mái chèo của ngươi
bằng gỗ sồi từ Ba-san.
Chúng đóng sàn tàu ngươi
bằng gỗ thông từ bờ biển
của đảo Chíp,
rồi cẩn ngà voi vào đó.
7 Buồm ngươi làm bằng vải gai mịn
thêu đủ kiểu từ Ai-cập
và buồm đó làm cờ cho ngươi.
Vải che sàn tàu của ngươi
màu xanh và màu tím
mua từ đảo Chíp [a].
8 Những thủy thủ từ Xi-đôn và Ạc-vát
dùng mái chèo để chèo ngươi.
Hỡi Tia, những tay thợ khéo của ngươi đều là thủy thủ trên sàn tàu ngươi.
9 Các nhân công của Bi-bờ-lốt [b] làm việc cho ngươi,
chúng trét nhựa thông [c] trên các kẽ ván tàu.
Các tàu bè trên biển và các thủy thủ đều cập bên hông tàu
để buôn bán với ngươi.
10 Những người từ Ba-tư, Ly-đia, và Phút làm các chiến sĩ cho hải quân ngươi.
Chúng treo các thuẫn và mũ sắt bên hông ngươi.
Chúng làm cho ngươi thật xinh xắn.
11 Các dân Ạc-vát và Xi-li-xia canh phòng quanh các vách thành ngươi.
Những người Gam-mát canh phòng
các tháp canh ngươi
và treo thuẫn quanh các vách ngươi.
Chúng làm cho vẻ đẹp ngươi thêm hoàn mỹ.
12 Vì ngươi giàu có cho nên người Tạt-si buôn bán với ngươi. Chúng đánh đổi hàng hóa của ngươi để lấy bạc, sắt, thiếc và chì.
13 Những người Hi-lạp, Tu-banh, và Mê-séc làm con buôn cho ngươi. Chúng đánh đổi hàng hóa ngươi lấy tôi mọi và đồ bằng đồng.
14 Dân cư [d] Bết Tô-ga-ma đánh đổi hàng hóa của ngươi để lấy ngựa kéo xe, ngựa đánh trận và con la.
15 Dân cư ở Rốt [e] làm con buôn cho ngươi, bán hàng hóa ngươi ở nhiều vùng duyên hải. Chúng mang về ngà voi, và vô số gỗ mun để trả thù lao cho ngươi.
16 Dân A-ram làm con buôn cho ngươi vì ngươi có nhiều hàng hóa tốt để bán. Chúng đánh đổi hàng hóa ngươi để lấy bích ngọc, vải tím, vải thêu, vải gai mịn, san hô, và hồng ngọc.
17 Dân Giu-đa và Ít-ra-en làm con buôn cho ngươi. Chúng đánh đổi hàng hóa ngươi lấy lúa mì từ Min-nia, trái vả đầu mùa, mật ong, dầu ô-liu, và thuốc thơm [f].
18-19 Dân Đa-mách làm con buôn cho ngươi vì ngươi có nhiều hàng hóa tốt và giàu có. Chúng đánh đổi hàng hóa ngươi lấy rượu từ Hên-bôn, len từ Xa-ha, và các thùng rượu từ Y-xanh. Chúng nhận trả tiền cho những hàng hóa ngươi bằng sắt uốn, nhục quế và mía.
20 Dân Đê-đan làm con buôn cho ngươi, đổi chác đệm trải yên ngựa để được cỡi ngựa. 21 Dân Ả-rập và các quan quyền của Kê-đa làm con buôn cho ngươi. Chúng nhận trả tiền bằng chiên con, chiên đực và dê.
22 Các thương gia từ Sê-ba và Ra-a-ma làm con buôn cho ngươi. Chúng đổi chác hàng hóa ngươi để lấy các gia vị tốt nhất, ngọc, và vàng quí nhất.
23 Dân Ha-ran, Ca-ne, Ê-đen, và các con buôn của Sê-ba, Át-sua, và Kinh-mát làm con buôn cho ngươi. 24 Chúng được trả bằng những áo quần tốt nhất, vải xanh, vải thêu, thảm trải sàn nhà nhiều màu làm bằng các dây thừng quấn và thắt nút.
25 Các tàu buôn chở những hàng hóa ngươi bán.
Ngươi như tàu chở đầy hàng nặng trĩu,
ở giữa biển.
26 Những tay chèo mang ngươi ra biển khơi,
nhưng gió Đông đánh ngươi tan tành giữa biển.
27 Của cải, thực phẩm, hàng hóa,
người đi biển, thủy thủ, các công nhân,
các lái buôn, các chiến sĩ ngươi
cùng mọi người khác trên tàu
đều chìm xuống biển lúc tàu ngươi chìm.
28 Những người đứng trên bờ run sợ
khi các thủy thủ kêu cứu.
29 Những tay chèo đều bỏ tàu;
tất cả các kẻ đi biển và thủy thủ
của các tàu khác đều đứng trên bờ.
30 Chúng kêu la về ngươi;
chúng ráng sức kêu.
Chúng phủ bụi trên đầu
và lăn trong tro để tỏ sự buồn thảm.
31 Chúng cạo đầu vì ngươi,
và mặc áo vài sô để tỏ sự buồn rầu.
Chúng than khóc cho ngươi;
khóc lóc thảm thiết.
32 Và trong khi kêu khóc
chúng hát bài ai ca cho ngươi như sau:
‘Chưa có ai từng bị tiêu diệt như thành Tia,
bị biển cả bao trùm.’
33 Khi những hàng hóa ngươi trao đổi qua các biển,
ngươi đáp ứng nhu cầu của nhiều dân.
Nhờ sự giàu có tột độ và hàng hóa ngươi,
Ngươi làm cho nhiều vua trên đất giàu có.
34 Nhưng nay ngươi bị biển cả
làm cho tan vỡ, và chìm xuống đáy.
Tất cả hàng hóa và người trên tàu
cũng chìm xuống đáy biển với ngươi.
35 Mọi người sống dọc theo bờ biển,
sửng sốt vì số phận ngươi.
Các vua chúa của chúng hoảng hốt,
và mặt họ nhăn nhó.
36 Các con buôn thuộc các nước
phỉ nhổ ngươi.
Ngươi đã đến bước đường cùng,
rồi biến mất, không còn nữa.”
Thượng Đế là thẩm phán
Soạn cho nhạc trưởng theo điệu “Chớ tiêu hủy.” Một bài ca ngợi của A-sáp.
75 Lạy Thượng Đế, chúng tôi cảm tạ Ngài;
Chúng tôi cảm tạ Ngài vì Ngài ở gần.
Chúng tôi thuật lại các phép lạ Ngài làm.
2 Ngài phán, “Ta đã định kỳ hạn cho phiên xử,
ta sẽ phân xử công minh.
3 Đất cùng mọi dân trên đất xao động,
nhưng ta là Đấng khiến nó đứng vững vàng. Xê-la
4 Ta bảo kẻ tự phụ, ‘Chớ khoe khoang,’
và nói với kẻ ác, ‘Đừng tìm cách phô trương sức mạnh ngươi ra.
5 Đừng huênh hoang, tự phụ.
Chớ ương ngạnh.’”
6 Sự cao sang không đến từ Đông,
Tây hay vùng núi trong sa mạc.
7 Nhưng Thượng Đế là quan án;
Ngài hạ người nầy xuống, nâng người khác lên.
8 Chúa cầm chén trong tay;
là chén đầy rượu hòa với ngũ vị hương.
Ngài trút chén ra.
Kẻ ác sẽ uống cạn chén ấy.
9 Tôi sẽ mãi mãi thuật lại điều nầy;
tôi sẽ ca ngợi Thượng Đế của Gia-cốp.
10 Ngài sẽ lấy sức mạnh khỏi kẻ ác,
nhưng sức mạnh của người nhân đức sẽ gia tăng.
Chúa là Đấng luôn đắc thắng
Soạn cho nhạc trưởng để dùng với nhạc khí bằng dây. Bài ca ngợi của A-sáp.
76 Tại Giu-đa người ta biết đến Thượng Đế;
Ngài được cả Ít-ra-en tôn kính.
2 Lều Ngài ở Giê-ru-sa-lem;
nơi ngự Ngài trên núi Xi-ôn.
3 Nơi đó Chúa bẻ gãy các tên lửa,
thuẫn, gươm và khí giới chiến tranh. Xê-la
4 Lạy Thượng Đế, Ngài thật diệu kỳ!
Ngài oai nghi hơn đồi núi đầy súc vật [a].
5 Kẻ thù Ngài tưởng mình mạnh mẽ lắm,
nhưng nay chúng nằm chết la liệt ngoài đồng.
Người ta lột những của cướp khỏi thây chúng.
Chúng không còn đủ sức tự vệ.
6 Lạy Thượng Đế của Gia-cốp,
khi Ngài nạt, ngựa và người cỡi đều sửng sốt như chết.
7 Ngài thật đáng sợ;
khi Ngài nổi giận không ai đứng nổi trước mặt Ngài.
8 Từ trời Chúa ra quyết định,
cả đất đều sợ hãi và im lặng.
9 Lạy Thượng Đế, Ngài đứng lên phân xử
và cứu vớt kẻ khốn cùng trên đất. Xê-la
10 Mọi người ca ngợi Ngài vì cơn giận Ngài nghịch lại điều ác.
Ngài ngăn không để những kẻ thoát khỏi cơn giận Ngài làm ác nữa.
11 Hãy hứa nguyện và giữ lời hứa với Chúa là Thượng Đế ngươi.
Mọi người khắp nơi hãy mang lễ vật dâng cho Thượng Đế,
Đấng đáng kinh sợ.
12 Ngài làm các nhà lãnh đạo mất tinh thần;
các vua trên đất kinh sợ Ngài.
Copyright © 2010 by World Bible Translation Center