Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Dân Số 32

Người Ru-bên Và Gát Lãnh Xứ Ga-la-át

32 Người của hai bộ tộc Ru-bên và Gát có rất nhiều súc vật. Khi thấy đất Gia-ê-xe và Ga-la-át là nơi thích hợp cho việc chăn nuôi, họ đến gặp Môi-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và các nhà lãnh đạo dân chúng, nói: “A-ta-rốt, Đi-bôn, Gia-ê-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê-lê-a-sê, Sê-ham, Nê-ô và Bê-ôn, các miền CHÚA đã chinh phục trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, rất thuận lợi cho việc chăn nuôi, và chúng tôi lại có nhiều gia súc. Nếu chúng tôi được quý ông thương tình, xin cho chúng tôi đất này làm sản nghiệp, không cần phải đi qua sông Giô-đanh.”

Môi-se hỏi người Gát và Ru-bên: “Anh em muốn ngồi đây trong khi anh chị em khác đi chiến đấu sao? Sao anh em làm cho anh chị em Y-sơ-ra-ên nản lòng, không muốn đi vào đất CHÚA đã cho họ? Tại Ca-đê Ba-nê-a, cha ông của anh em cũng đã làm y như vậy khi tôi sai họ đi do thám xứ Ca-na-an. Sau khi đến thung lũng Ếch-côn nhìn thấy xứ, họ làm cho người Y-sơ-ra-ên nhụt chí, không muốn đi vào xứ mà CHÚA đã cho họ. 10 Ngày ấy, CHÚA nổi giận, thề rằng: 11 ‘Trong những người ra đi từ Ai-cập, không một ai từ hai mươi tuổi trở lên được thấy xứ mà Ta đã thề hứa cho Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, vì họ đã không hết lòng theo Ta; 12 ngoại trừ Ca-lép con trai Giê-phu-nê, người Kê-nít, và Giô-suê con trai Nun, vì họ hết lòng theo Ta.’ 13 CHÚA giận Y-sơ-ra-ên nên Ngài bắt họ phải đi lang thang trong sa mạc suốt bốn mươi năm, cho đến khi thế hệ làm điều tà ác trước mắt Chúa chết hết.

14 Và bây giờ, anh em là dòng giống của những người tội lỗi lại nổi lên, thay cho cha ông mình, làm cho CHÚA thêm giận Y-sơ-ra-ên. 15 Nếu anh em từ bỏ CHÚA, Ngài sẽ để cho toàn dân ở lại trong sa mạc, và chính anh em là nguyên do làm cho dân tộc bị tiêu diệt.”

16 Nhưng họ đến gần Môi-se, nói: “Chúng tôi chỉ xin dựng chuồng cho bầy súc vật và xây thành cho con cái chúng tôi ở đây. 17 Còn chúng tôi sẽ mang vũ khí đi trước toàn dân, cho đến khi mọi người đã vào đất mình. Trong khi đó gia đình chúng tôi được sống an toàn trong thành lũy kiên cố, không bị dân địa phương làm hại. 18 Chúng tôi sẽ không về nhà cho đến khi nào mọi người Y-sơ-ra-ên khác đều nhận được cơ nghiệp mình. 19 Vì chúng tôi đã nhận phần cơ nghiệp bên bờ phía đông sông Giô-đanh, nên sẽ không có phần gì với những người khác bên kia sông cả.”

20 Bấy giờ, Môi-se bảo họ: “Nếu anh em làm đúng như thế, nếu anh em mang vũ khí ra trận trước mặt CHÚA, 21 nếu mọi người cầm vũ khí đi qua sông Giô-đanh trước mặt CHÚA, cho đến khi Ngài đuổi hết quân thù đi, 22 thì khi CHÚA đã chinh phục xong lãnh thổ, anh em mới được về, và mới được miễn trách nhiệm với CHÚA và với Y-sơ-ra-ên. Và trước mặt CHÚA, đất này lúc đó sẽ thuộc về quyền sở hữu của anh em.

23 Nhưng nếu anh em không làm đúng như thế, anh em sẽ mắc tội với CHÚA, và nhớ rằng tội này sẽ kết buộc anh em. 24 Bây giờ, hãy xây thành cho con cái mình ở, dựng chuồng cho bầy súc vật, nhưng anh em phải nhớ làm điều mình đã hứa.”

25 Người Gát và Ru-bên đáp lời Môi-se: “Các tôi tớ ông xin làm đúng như lời Chúa tôi dặn bảo. 26 Vợ con và súc vật của chúng tôi sẽ ở lại đây, trong những thành của đất Ga-la-át. 27 Còn các tôi tớ ông, tất cả những người được vũ trang để chiến đấu, sẽ qua sông để ra trận trước mặt CHÚA, như chúa tôi đã nói.”

28 Sau đó, Môi-se chỉ thị cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê con của Nun và các trưởng bộ tộc Y-sơ-ra-ên về việc này. 29 Ông nói: “Nếu tất cả những người được vũ trang để chiến đấu của bộ tộc Gát và Ru-bên cùng qua sông Giô-đanh với các ông trước mặt CHÚA, thì khi lãnh thổ đã bình định xong, các ông sẽ cho họ đất Ga-la-át làm cơ nghiệp. 30 Nhưng nếu họ không đi qua cùng với các ông để chiến đấu, họ phải nhận phần cơ nghiệp chung với các ông trong xứ Ca-na-an.”

31 Người Gát và Ru-bên nói: “Điều CHÚA truyền dạy, các tôi tớ ông xin tuân hành! 32 Chúng tôi sẽ mang vũ khí qua sông, vào đất Ca-na-an trước mặt CHÚA, nhưng đất chúng tôi nhận làm cơ nghiệp sẽ ở bên này sông Giô-đanh.”

33 Vậy, Môi-se cấp cho bộ tộc Gát, bộ tộc Ru-bên và phân nửa bộ tộc Ma-na-se (con Giô-sép) đất của Si-hôn vua A-mô-rít và của Óc vua Ba-san, toàn lãnh thổ với các thành thị và thôn ấp chung quanh.

34 Người Gát xây cất Đi-hôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 Ạt-rốt Sô-phan, Gia-ê-xe, Giô-bê-ha, 36 Bết Nim-ra và Bết Ha-ran là những thành có hào lũy kiên cố. Họ cũng dựng chuồng cho bầy gia súc. 37 Người Ru-bên cất tại Hết-bôn, Ê-lê-a-lê, Ki-ri-a-tha-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn (những tên này bị đổi), và Síp-ma. Họ đặt tên mới cho các thành vừa tái thiết.

39 Con cháu Ma-ki (con Ma-na-se) đi đánh chiếm Ga-la-át, đuổi người A-mô-rít đi. 40 Vậy Môi-se cấp cho con cháu Ma-ki (con Ma-na-se) đất Ga-la-át, và họ sinh sống tại đó. 41 Giai-rơ (con Ma-na-se) đi chiếm một số thôn ấp, đặt tên là thôn Giai-rơ. 42 Nô-bách chiếm Kê-nát và các thôn ấp chung quanh, rồi đặt tên là Nô-bách (theo tên mình).

Thánh Thi 77

Niềm An Ủi Nơi Đức Chúa Trời

77 Tôi lớn tiếng cầu khẩn Đức Chúa Trời;
    Tôi cầu khẩn Đức Chúa Trời và Ngài lắng tai nghe tôi.
Trong ngày gian truân tôi tìm kiếm Chúa;
    Ban đêm tôi giơ tay cầu khẩn Ngài không mệt mỏi;
    Tâm hồn[a] tôi không chịu ai an ủi.
Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời và than vãn;
    Tôi suy tư và tâm linh tôi kiệt quệ. Sê-la
Ngài giữ cho mí mắt tôi cứ mở ra;
    Tôi quá bối rối không thể nói nên lời.
Tôi nghĩ đến những ngày thời đại trước,
    Vào những năm xa xưa.
Ban đêm tôi nhớ lại bài ca của tôi;[b]
    Tôi suy tư trong lòng và tâm linh tự vấn.
Lẽ nào Chúa sẽ từ bỏ chúng ta đời đời
    Và không bao giờ ban ơn cho chúng ta nữa?
Lẽ nào tình thương của Ngài đã chấm dứt mãi mãi,
    Những lời hứa của Ngài đã không còn đời đời?
Lẽ nào Đức Chúa Trời đã quên ban ơn?
    Hay trong cơn giận Ngài đã khép lòng thương xót? Sê-la
10 Và tôi nói: Điều đau đớn cho tôi là:
    Cánh tay phải[c] của Đấng Chí Cao đã thay đổi![d]
11 Tôi sẽ nhắc lại những công việc của CHÚA
    Và tôi nhớ đến những phép lạ của Ngài thuở xưa.
12 Tôi sẽ suy gẫm về tất cả những phép lạ của Ngài
    Và suy tư về những công việc Ngài đã làm.
13 Lạy Đức Chúa Trời, đường lối của Ngài là thánh khiết;[e]
    Có Thần nào vĩ đại như Đức Chúa Trời chăng?
14 Ngài là Đức Chúa Trời, Đấng làm phép lạ;
    Ngài bày tỏ quyền năng Ngài giữa các dân.
15 Ngài đã đưa tay cứu chuộc con dân Ngài,
    Tức là dòng dõi[f] Gia-cốp và Giô-sép. Sê-la
16 Lạy Đức Chúa Trời,
    Dòng nước thấy Ngài thì sợ hãi;
    Vực thẳm thấy Ngài thì run rẩy.
17 Các tầng mây làm đổ cơn mưa,
    Bầu trời phát ra tiếng sấm;
    Những chớp nhoáng của Ngài lóe lên.
18 Tiếng sấm của Ngài ở trong cơn gió lốc;
    Chớp nhoáng chiếu sáng thế gian;
    Quả đất rung chuyển và lay động.
19 Con đường của Ngài xuyên qua biển cả;
    Các lối đi của Ngài vượt qua biển sâu;
    Nhưng không ai tìm thấy[g] được vết chân Ngài.
20 Ngài dùng tay Môi-se và A-rôn
    Dẫn dắt dân Ngài như một đàn chiên.

I-sa 24

Sự Phán Xét Quả Đất

24 Này CHÚA sẽ tàn phá trái đất
    Và làm cho nó hoang tàn.
Ngài sẽ bóp méo mặt đất
    Và làm dân cư tan lạc.
Thầy tế lễ cũng như dân chúng,
    Tôi trai cũng như ông chủ,
    Tớ gái cũng như bà chủ,
    Người mua cũng như kẻ bán,
    Kẻ cho mượn cũng như người mượn,
    Chủ nợ cũng như người thiếu nợ;
Quả đất sẽ bị tàn phá, tan nát,
    Bị cướp bóc và chiếm đoạt.
CHÚA đã phán lời này.
Quả đất sẽ bị khô hạn và tàn lụi,
    Thế giới mòn mỏi và hoang tàn,
    Những kẻ được tôn trọng trên đất mòn mỏi.
Quả đất bị dân cư làm ô uế;[a]
    Vì họ không tuân luật,
Vi phạm điều lệ,
    Phạm giao ước đời đời.
Cho nên sự rủa sả đã ăn nuốt đất,
    Dân cư phải mắc tội.
Cho nên dân cư trên đất bị thiêu hủy,
    Chỉ có ít người còn sót lại.
Rượu mới khô cạn, cây nho héo mòn,
    Mọi tấm lòng vốn vui tươi đều than thở.
Tiếng trống vui vẻ đã dứt,
    Tiếng vui nhộn đã ngừng,
    Tiếng đàn vui vẻ đã tắt.
Người ta không còn uống rượu ca hát,
    Rượu mạnh trở nên đắng cho người uống.
10 Thành rối loạn đã sụp đổ,
    Mọi nhà đều đóng cửa, không ai vào được.
11 Người ta kêu la trên đường phố để tìm rượu,
    Mọi sự hân hoan trở nên tối tăm,
    Mọi sự vui vẻ trên đất biến mất.
12 Trong thành chỉ còn tiêu điều,
    Cổng thành bị đập phá tan nát.
13 Các dân trên đất sẽ như vậy,
    Sẽ như cây ô-liu bị rung;
Như nho mót sau khi
    Mùa hái nho đã hết.
14 Họ sẽ cất tiếng ca hát vui mừng,
    Từ biển cả[b] họ sẽ tung hô sự uy nghiêm của CHÚA.
15 Cho nên hỡi người ở phương đông, hãy tôn vinh CHÚA.
    Hỡi người ở các hải đảo hãy tôn vinh danh CHÚA,
    Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên
16 Từ đầu cùng trái đất chúng tôi nghe những bài hát ca ngợi:
    “Hãy tôn vinh Đấng Công Chính.”
Nhưng tôi nói: “Tôi yếu mòn, tôi yếu mòn,
    Khốn nạn cho tôi.
Những kẻ phản bội,
    Những kẻ phản bội phản trắc lắm.”
17 Hỡi dân cư trên đất, kinh hoàng,
    Hầm hố và bẫy lưới đang chờ đợi các ngươi.
18 Người nào trốn thoát khi nghe tiếng kinh hoàng
    Sẽ rơi xuống hố.
Người trèo lên miệng hố
    Sẽ bị mắc bẫy
Vì các cửa sổ trên trời đều mở,
    Các nền của đất đều rung chuyển.
19 Quả đất bị vỡ tan tành;
    Đất bị nứt rạn,
    Đất bị rung chuyển dữ dội.
20 Đất nghiêng ngả như người say;
    Lắc lư như căn chòi tranh.
Tội lỗi nặng trĩu trên đất;
    Nó sẽ sụp đổ và không dậy được nữa.
21 Vào ngày ấy CHÚA sẽ hình phạt
    Các cơ binh trên trời
    Và các vua chúa của loài người dưới đất.
22 Họ sẽ bị tập trung lại
    Như tù binh dưới hầm sâu
Và bị nhốt trong ngục.
    Sau nhiều ngày họ sẽ bị hình phạt.
23 Mặt trăng sẽ bối rối, mặt trời sẽ hổ thẹn
    CHÚA Vạn Quân sẽ cai trị
Trên núi Si-ôn tại Giê-ru-sa-lem
    Một cách vinh quang trước mặt các trưởng lão.[c]

1 Giăng 2

Hỡi các con bé nhỏ của ta! Ta viết cho các con những điều này để các con đừng phạm tội. Nhưng nếu có ai phạm tội, chúng ta có một Đấng biện hộ với Đức Chúa Cha là Chúa Cứu Thế Giê-su, Đấng Công Chính. Chính Ngài là lễ vật hy sinh chuộc tội lỗi chúng ta, không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng tội lỗi của cả thế gian nữa.

Nhờ điều này chúng ta biết rằng mình đã biết Ngài: Ấy là chúng ta tuân giữ các điều răn của Ngài. Người nào nói: “Tôi biết Ngài”, nhưng không tuân giữ các điều răn của Ngài là người nói dối, chân lý không ở trong người đó. Người nào tuân giữ lời Ngài thì tình yêu thương Đức Chúa Trời trong người ấy thật toàn hảo, nhờ đó chúng ta biết mình ở trong Ngài: Người nào nói mình ở trong Ngài cũng phải sống như chính Ngài đã sống.

Điều Răn Mới

Anh chị em yêu dấu, tôi không viết cho anh chị em một điều răn mới nhưng là điều răn cũ, mà anh chị em đã có từ lúc khởi đầu. Điều răn cũ này là lời anh chị em đã nghe. Đồng thời tôi viết cho anh chị em một điều răn mới là điều hiện thực trong Ngài cũng như trong anh chị em, vì bóng tối đã tan đi và ánh sáng thật đang chiếu sáng.

Người nào nói mình ở trong ánh sáng mà ghét anh chị em mình thì vẫn còn ở trong bóng tối. 10 Ai thương anh chị em mình thì ở trong ánh sáng, và nơi người đó không có gì gây vấp ngã. 11 Nhưng ai ghét anh chị em mình thì ở trong bóng tối, bước đi trong bóng tối và không biết mình đi đâu vì bóng tối làm mắt người đó mù lòa.

12 Các con bé nhỏ! Ta viết cho các con
    Vì nhờ danh Ngài, tội lỗi các con đã được tha thứ.
13 Các bậc phụ lão! Tôi viết cho các ông
    Vì các ông đã biết Ngài từ lúc ban đầu.
Hỡi các bạn trẻ! Tôi viết cho các bạn
    Vì các bạn đã chiến thắng kẻ ác.
14 Hỡi các con bé mọn! Ta viết cho các con
    Vì các con đã biết Đức Chúa Cha.
Hỡi các bậc phụ lão! Tôi đã viết cho các ông
    Vì các ông đã biết Ngài từ lúc ban đầu.
Hỡi các bạn trẻ! Tôi đã viết cho các bạn
    Vì các bạn mạnh mẽ,
    Lời Đức Chúa Trời ở trong các bạn,
    Và các bạn đã chiến thắng kẻ ác.

15 Đừng yêu thế gian cùng những gì ở trong thế gian. Nếu ai yêu thế gian thì tình yêu thương của Đức Chúa Cha không ở trong người đó. 16 Vì mọi sự trong thế gian như dục vọng của xác thịt, dục vọng của mắt và kiêu ngạo về cuộc sống vật chất đều không đến từ Đức Chúa Cha, nhưng phát xuất từ thế gian. 17 Và thế gian cùng với dục vọng của nó đều qua đi, nhưng ai làm theo ý định của Đức Chúa Trời tồn tại đến đời đời.

Kẻ Chống Chúa Cứu Thế

18 Hỡi các con bé mọn, đây là thì giờ cuối cùng, như các con đã nghe rằng kẻ Chống Chúa Cứu Thế phải đến, và giờ đây nhiều kẻ Chống Chúa Cứu Thế đã đến, cho nên chúng ta biết rằng đây là giờ cuối cùng. Họ đã từ chúng ta ra đi, nhưng không thuộc về chúng ta. Vì nếu họ thuộc về chúng ta 19 thì đã ở lại với chúng ta. Nhưng họ đã ra đi để chứng tỏ rằng không một người nào trong họ thuộc về chúng ta.

20 Về phần các con được Đấng Thánh xức dầu và tất cả các con đều có sự hiểu biết. 21 Ta đã viết cho các con, không phải vì các con không biết chân lý nhưng vì các con biết chân lý và vì không có sự dối trá nào từ chân lý mà ra. 22 Ai là kẻ dối trá? Nếu không phải là kẻ chối rằng Đức Giê-su không phải là Chúa Cứu Thế. Đó là kẻ chống Chúa Cứu Thế, kẻ chối Đức Chúa Cha lẫn Đức Chúa Con. 23 Ai chối Đức Chúa Con thì cũng không có Đức Chúa Cha. Ai tuyên xưng Đức Chúa Con thì có Đức Chúa Cha.

24 Về phần các con, hãy giữ những điều các con đã nghe từ lúc khởi đầu ở trong các con. Nếu những điều các con đã nghe từ lúc khởi đầu ở trong mình thì các con sẽ ở trong Đức Chúa Con và trong Đức Chúa Cha. 25 Và đây là lời hứa mà Ngài đã hứa cùng chúng ta: Đó là sự sống vĩnh phúc.

26 Ta viết cho các con những điều này nói về những kẻ lừa dối các con. 27 Về phần các con, sự xức dầu các con đã nhận nơi Ngài vẫn ở trong các con và các con không cần ai dạy dỗ nữa. Nhưng sự xức dầu dạy dỗ các con mọi sự và sự xức dầu là thật, không phải giả dối. Như sự xức dầu ấy đã dạy các con, hãy ở trong Ngài.

Con Cái Đức Chúa Trời,

28 Vậy, giờ đây, hỡi các con bé nhỏ! Hãy ở trong Ngài, để chúng ta có lòng tin quyết lúc Ngài hiện đến, chứ không hổ thẹn trốn tránh Ngài khi Ngài quang lâm. 29 Nếu các con biết Ngài là công chính và các con biết rằng những ai hành động công chính là người được Ngài sinh ra.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)