Historical
Giới Thiệu Gióp
1 Tại xứ Út-xơ[a] có một người tên Gióp. Ông là người trọn lành và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời và xa lánh điều ác. 2 Ông có bảy con trai và ba con gái. 3 Tài sản ông gồm 7,000 cừu, 3,000 lạc đà, 500 cặp bò, và 500 lừa cái. Tôi tớ ông rất đông. Vì thế, ông là người giàu nhất ở phương Đông. 4 Các con trai ông thường thay phiên nhau đãi tiệc tại nhà riêng. Họ cũng sai mời ba chị em gái cùng dự tiệc chung với mình. 5 Sau các ngày tiệc tùng, Gióp thường sai gọi các con về làm lễ tẩy uế. Ông thức dậy sớm, dâng tế lễ thiêu cho mỗi người con, vì ông thầm nghĩ: “Biết đâu con cái tôi phạm tội, biết đâu chúng nguyền rủa Đức Chúa Trời trong lòng!” Gióp vẫn thường làm như vậy.
Sa-tan Thách Đức Chúa Trời Thử Lòng Gióp
6 Một ngày kia, các thiên thần[b] đến chầu CHÚA. Sa-tan[c] cùng đến với chúng. 7 CHÚA hỏi Sa-tan: “Ngươi từ đâu đến?” Sa-tan đáp lời CHÚA: “Tôi đi quan sát đây đó, qua lại khắp nơi trên địa cầu.” 8 CHÚA hỏi Sa-tan: “Ngươi có để ý Gióp, tôi tớ Ta không? Khắp thế giới không ai bằng Gióp, một người trọn lành và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời và xa lánh điều ác.” 9 Sa-tan đáp lời Chúa: “Lẽ nào Gióp kính sợ Đức Chúa Trời vô cớ sao? 10 Có phải Chúa đã dựng hàng rào bảo vệ chung quanh ông, gia đình ông, và mọi sự thuộc về ông không? Chúa chúc phước cho mọi việc ông làm, và tài sản ông lan tràn khắp đất. 11 Nhưng xin Chúa đưa tay ra hủy diệt mọi sự thuộc về ông, chắc chắn ông sẽ nguyền rủa Chúa ra mặt!” 12 CHÚA phán bảo Sa-tan: “Này, Ta giao cho ngươi mọi sự thuộc về Gióp, nhưng chính mình Gióp, ngươi đừng động đến.” Vậy, Sa-tan lui ra khỏi sự hiện diện của CHÚA.
Gióp Chịu Thử Thách Lần Đầu
13 Một hôm, khi các con trai và con gái Gióp đang dự tiệc tại nhà người con trai trưởng, 14 một sứ giả đến báo tin cho Gióp: “Bò đang cày, và lừa cái đang ăn cỏ trong cánh đồng cạnh bên, 15 bỗng quân Sê-ba xông vào, cướp hết bò lừa, và dùng gươm giết sạch các đầy tớ, chỉ một mình con thoát khỏi, về báo tin cho ông.” 16 Người này còn đang nói, người khác đã đến báo tin: “Bầy cừu và bọn chăn bị sét đánh, cháy rụi, chỉ một mình con thoát khỏi, về báo tin cho ông.” 17 Người này còn đang nói, người khác đã đến báo tin: “Ba toán quân Canh-đê xông vào cướp hết lạc đà, và dùng gươm giết sạch các đầy tớ, chỉ một mình con thoát khỏi, về báo tin cho ông.” 18 Người này còn đang nói, người khác đã đến báo tin: “Các cô, các cậu đang dự tiệc trong nhà cậu cả, 19 bỗng một cơn gió lốc từ sa mạc thổi vào, ập xuống bốn góc nhà. Nhà sập, các cô cậu chết hết, chỉ một mình con thoát khỏi, về báo tin cho ông.”
Gióp Chúc Tụng Đức Chúa Trời
20 Gióp đứng dậy, xé áo, cạo đầu, rồi quì sấp mặt xuống đất thờ phượng Đức Chúa Trời. 21 Ông nói:
“Tôi trần truồng lọt khỏi lòng mẹ,
Tôi cũng sẽ trần truồng trở về lòng đất.
CHÚA đã ban cho, và CHÚA đã lấy lại.
Danh CHÚA thật đáng chúc tụng!”
22 Trong mọi sự ấy, Gióp không phạm tội, cũng không nói điều gì xúc phạm đến Đức Chúa Trời.
Sa-tan Thách Đức Chúa Trời Thử Gióp Lần Thứ Hai
2 Một ngày kia, các thiên thần đến chầu CHÚA. Sa-tan cùng đến với chúng chầu CHÚA. 2 CHÚA hỏi Sa-tan: “Ngươi từ đâu đến?” Sa-tan đáp lời CHÚA: “Tôi đi quan sát đây đó, qua lại khắp nơi trên trái đất.” 3 CHÚA hỏi Sa-tan: “Ngươi có để ý Gióp, tôi tớ Ta không? Khắp thế giới không ai bằng Gióp, một người trọn lành và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời và xa lánh điều ác. Hơn nữa, Gióp vẫn giữ được sự trọn lành, dù ngươi có xin Ta hại người vô cớ.” 4 Sa-tan đáp lời CHÚA: “Da đền da. Người ta sẽ giao mọi sự mình có để đổi lấy mạng sống. 5 Xin Chúa đưa tay ra hại đến chính xương thịt Gióp, chắc chắn ông sẽ nguyền rủa Chúa ra mặt!” 6 Vậy CHÚA bảo Sa-tan: “Này, ngươi được quyền hại Gióp, nhưng ngươi không được đụng đến mạng sống người.”
Gióp Chịu Thử Thách Lần Thứ Hai
7 Sa-tan lui ra khỏi sự hiện diện của CHÚA và gây cho Gióp bị ung nhọt nhức nhối từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu. 8 Bấy giờ Gióp đang ngồi giữa đống tro. Gióp lượm một miếng sành để gãi mình. 9 Vợ Gióp nói: “Ông vẫn giữ được sự trọn lành sao? Sao ông không nguyền rủa Đức Chúa Trời rồi chết đi?” 10 Nhưng Gióp đáp: “Bà nói như một người đàn bà ngu muội. Ơn phước Đức Chúa Trời ban, chúng ta nhận; còn tai họa, lẽ nào chúng ta không nhận?”
Trong mọi việc ấy, Gióp không hề nói phạm đến Đức Chúa Trời.
Ba Bạn Của Gióp Đến Chia Buồn Với Ông
11 Ba bạn của Gióp nghe tin ông bị tất cả những tai họa ấy. Họ hẹn nhau mỗi người từ quê mình cùng đến chia buồn với Gióp và an ủi ông. Ba bạn đó là Ê-li-pha người Thê-man, Binh-đát người Su-a, và Sô-pha người Na-a-ma. 12 Từ xa, họ ngước mắt lên, nhìn thấy Gióp, nhưng họ không nhận ra ông. Họ liền khóc lớn tiếng, mỗi người xé áo mình, hất bụi đất lên trời, và rải trên đầu mình. 13 Họ ngồi bệt xuống đất với Gióp suốt bảy ngày bảy đêm; không ai nói với ông một lời nào, vì họ thấy ông đau đớn quá nhiều.
Gióp Nguyền Rủa Ngày Sanh Của Mình
3 Sau đó, Gióp phá tan sự im lặng, lên tiếng nguyền rủa ngày sanh của mình. 2 Gióp nói:
3 Ước gì ngày tôi sanh ra tan mất đi,
Ước gì đêm loan báo: “một bé trai được thụ thai” không còn nữa!
4 Ước gì ngày ấy là tối tăm,
Nguyện Đức Chúa Trời trên cao chẳng kể đến nó,
Nguyện ánh sáng đừng soi rọi nó!
5 Nguyện tối tăm và bóng sự chết chuộc ngày ấy lại,
Nguyện mây đen bao phủ nó,
Nguyện sự đen tối ban ngày làm nó kinh hãi!
6 Nguyện tối tăm dày đặc bắt đêm ấy đi,
Nguyện nó không được tính chung với những ngày trong năm,
Không được kể vào trong số các tháng!
7 Nguyện đêm ấy không có người thụ thai,
Không tiếng reo vui!
8 Nguyện các phù thủy chuyên rủa sả ngày,
Và chuyên đánh thức thủy quái[d] rủa sả đêm ấy!
9 Nguyện các vì sao chiếu lúc trời hừng sáng cứ tối tăm mãi,
Nguyện đêm ấy trông chờ nhưng không thấy ánh sáng,
Cũng không thấy mí rạng đông hé mở!
10 Vì đêm ấy đã không đóng cửa dạ con thai nghén tôi,
Cũng không giấu thống khổ khỏi mắt tôi.
Gióp Ước Ao Được Chết Vì Quá Khổ
11 Tại sao tôi chẳng chết đi khi vừa ra khỏi dạ,
Chẳng tắt hơi khi mới lọt lòng?
12 Tại sao lại có đầu gối đỡ lấy tôi,
Và vú cho tôi bú?
13 Nếu không, giờ đây tôi đã nằm yên tịnh,
Tôi đã ngủ và nghỉ ngơi,
14 Cùng với vua chúa và các cố vấn trần gian,
Những người đã xây dựng lại cho mình các thành trì đổ nát;
15 Hoặc cùng với các nhà lãnh đạo có vàng bạc
Chất đầy ắp nhà.
16 Tại sao tôi lại không bị chôn kín như thai bị sẩy,
Như các em bé chết khi vào đời, không hề thấy ánh sáng?
17 Nơi đó, kẻ ác ngừng tác hại,
Và nơi đó, kẻ đuối sức được yên nghỉ.
18 Những kẻ tù đày cùng nhau nhàn hạ,
Không còn nghe tiếng bọn cai tù quát tháo.
19 Kẻ hèn, người sang đều ở đó như nhau,
Và nô lệ được tự do khỏi người chủ hà hiếp.
20 Tại sao kẻ khốn khổ được thấy ánh sáng,
Và người có lòng cay đắng lại được sống?
21 Họ ước ao sự chết, nhưng không được,
Họ đào xới tìm kiếm sự chết hơn là tìm kho báu;
22 Họ vui mừng hớn hở,
Họ sung sướng khi đạt đến nấm mồ.
23 Người bước đi trên con đường bị che khuất,
Người bị Đức Chúa Trời rào kín chung quanh,
Sao lại được thấy ánh sáng?
24 Thức ăn của tôi là tiếng than ai oán,
Tôi khóc gào như nước chảy tràn tuôn.
25 Vì điều tôi sợ đã xảy đến cho tôi,
Điều tôi kinh hãi đã đổ ập xuống tôi.
26 Tôi không được thảnh thơi, yên tịnh,
Cũng chẳng được nghỉ ngơi, sóng gió ào ào nổi dậy.
Vững Tin Nơi Chúa
4 Ê-li-pha người Thê-man đáp lời Gióp:
2 Nếu chúng tôi nói với anh một vài lời, anh có phiền không?
Nhưng ai có thể cầm mình không nói?
3 Kìa, anh đã khuyên dạy nhiều người,
Anh làm cho cánh tay yếu đuối nên mạnh mẽ;
4 Lời của anh đỡ người vấp ngã dậy,
Anh làm cho vững các đầu gối lỏng lẻo.
5 Nhưng bây giờ, anh mắc nạn, anh không chịu nổi,
Anh gặp khó khăn, anh lại kinh hoàng.
6 Anh kính sợ Đức Chúa Trời, sao anh không vững lòng tin?
Anh sống trọn vẹn, sao anh không nuôi hy vọng?
7 Anh hãy suy xét lại: Có người nào vô tội phải chết mất?
Có nơi nào người ngay thẳng bị diệt vong?
8 Theo như tôi thấy, người nào gây tội ác,
Và gieo khổ đau, thì gặt ngay điều họ gieo trồng.
9 Hơi thở của Đức Chúa Trời khiến họ chết mất,
Cơn giận của Ngài khiến họ tiêu tan.
10 Sư tử rống, thú dữ gầm, cũng phải im bặt,
Nanh của sư tử bị bẻ gãy!
11 Sư tử mạnh bạo chết vì thiếu mồi,
Và đàn sư tử con tản lạc.
Khải Tượng Ban Đêm
12 Một sứ điệp đến với tôi cách huyền bí,
Tai tôi thoáng nghe tiếng thì thầm.
13 Khi tư tưởng lộn xộn vì ác mộng ban đêm,
Khi loài người say sưa trong giấc ngủ mê man,
14 Sự kinh hãi xâm nhập tôi khiến tôi rùng mình,
Toàn thân tôi run lên vì sợ.
15 Một hơi gió lướt ngang qua mặt tôi,
Khiến cho lông trên người tôi dựng đứng lên.
16 Có một hình dạng dừng lại,
Tôi nhận không ra.
Một dáng người lộ ra trước mắt tôi.
Giữa cảnh im lặng, tôi nghe một giọng nói:
17 Trước mặt Đức Chúa Trời, có người phàm nào công chính không?
Trước mặt Đấng Tạo Hóa, có người nào tinh sạch không?
18 Ngay cả các tôi tớ Ngài, Ngài còn không tin cậy,
Các thiên sứ Ngài, Ngài còn buộc lỗi,
19 Huống chi những kẻ vốn ở chòi đất sét,
Dựng trên nền đất bụi,
Có thể bị chà đạp như mối mọt!
20 Một sớm, một chiều, họ có thể bị nghiền nát,
Chết mất đời đời mà không ai biết tới.
21 Nếu dây lều của họ bị nhổ tháo đi,
Họ có thể chết mà chẳng hề học được khôn ngoan.
Con Người Gặp Khó Khăn Do Chính Mình Gây Nên
5 Anh hãy kêu xin. Nhưng ai sẽ đáp lời anh?
Anh sẽ quay về cầu cứu ai trong các thiên thần?
2 Lòng căm hờn giết chết kẻ ngu muội,
Lòng ganh tị giết hại kẻ dại dột.
3 Chính tôi thấy kẻ ngu muội đâm rễ,
Nhưng trong khoảnh khắc, nhà cửa nó bị rủa sả.[e]
4 Con cái nó không được an ninh,
Chúng bị chèn ép tại cổng thành mà không ai cứu giúp.
5 Kẻ đói ăn mùa màng chúng gặt,
Ngay cả phần mọc lên giữa gai góc;
Và kẻ khát[f] thèm muốn của cải chúng.
6 Vì hoạn nạn chẳng ra từ cát bụi,
Và khổ nhọc cũng không nẩy mầm từ đất đai.
7 Nhưng con người sanh ra để đau khổ
Như chớp lửa luôn bay xẹt lên cao.[g]
Ê-li-pha Khuyên Gióp Cầu Cứu Đức Chúa Trời
8 Phần tôi, tôi sẽ cầu cứu Đức Chúa Trời,
Tôi sẽ trình lên Ngài trường hợp của tôi.
9 Ngài làm những việc lớn lao không sao dò thấu,
Những việc diệu kỳ không ai đếm nổi.
10 Ngài cho mưa rơi xuống đất,
Nước thấm nhuần cánh đồng.
11 Ngài nâng cao người hèn hạ,
Bảo vệ người tang chế.
12 Ngài phá tan âm mưu kẻ quỷ quyệt,
Điều gì tay chúng toan làm cũng không thành.
13 Ngài bắt kẻ khôn ranh sa vào chính mưu chước họ,
Và mưu kế kẻ gian xảo bị đánh bại nhanh chóng.
14 Ban ngày chúng gặp phải tối tăm,
Giữa trưa chúng mò mẫm như trong đêm tối.
15 Nhưng Ngài cứu người khốn cùng khỏi lưỡi gươm,
Khỏi miệng và tay quân cường bạo.[h]
16 Nhờ đó người nghèo khổ có hy vọng,
Và kẻ gian ác ngậm miệng lại.
Ê-li-pha Tin Chắc Gióp Sẽ Được Đức Chúa Trời Ban Phước
17 Này, phước thay cho người được Đức Chúa Trời răn dạy!
Vậy xin anh đừng khinh thuờng sự sửa trị của Đấng Toàn Năng.
18 Ngài gây thương tích, nhưng rồi Ngài sẽ rịt bó vết thương,
Ngài đánh đau, nhưng rồi chính Ngài sẽ chữa lành.
19 Anh có gặp nguy nan sáu bảy lần,
Ngài vẫn giải cứu anh.
20 Trong cơn đói kém, Ngài cứu anh khỏi chết,
Trong chiến tranh, khỏi quyền lực của gươm dao.
21 Anh sẽ được che chở khỏi miệng lưỡi nói hành,
Anh sẽ chẳng sợ khi tai vạ đập phá tan hoang.
22 Anh sẽ nhạo cười tai ương và đói kém,
Thú rừng anh cũng chẳng sợ chi,
23 Vì anh sẽ kết ước với đá ngoài đồng ruộng,
Và thú rừng hoang dã sẽ làm hòa với anh.
24 Anh sẽ biết chắc lều trại anh phát đạt,
Anh sẽ kiểm soát bầy súc vật và chẳng thiếu con nào.
25 Anh sẽ thấy dòng dõi anh đông đúc,
Con cháu anh như cỏ ngoài đồng.
26 Anh sẽ vào mồ với tuổi thọ sức dai
Như bó lúa đến sân đạp đúng mùa.
27 Đó là điều chúng tôi đã tìm hiểu, và nhận biết là đúng.
Anh hãy nghe tôi, rồi chính anh sẽ kinh nghiệm điều ấy.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)