Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Chronological

Read the Bible in the chronological order in which its stories and events occurred.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
I-sa 5-8

Ta sẽ hát cho người yêu dấu của Ta
    Một bài tình ca về vườn nho của người.
Người yêu dấu của Ta có một vườn nho
    Trên ngọn đồi tươi tốt.
Người đào xới, dọn sạch đá sỏi
    Và trồng loại nho tốt.
Người xây một tháp canh giữa vườn,
    Đào một hầm ép nho nơi ấy.
Người trông mong nó sinh nho tốt
    Nhưng nó sinh nho hoang.
“Này, hỡi cư dân thành Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa,
    Hãy xét giữa Ta và vườn nho Ta.
Có điều gì cần làm thêm cho vườn nho Ta
    Mà Ta không làm cho nó chăng?
Khi Ta trông mong nó sinh nho tốt
    Thì nó lại sinh nho hoang.
Này, Ta sẽ bảo các ngươi
    Điều Ta sẽ làm cho vườn nho Ta.
Ta sẽ phá rào
    Thì nó sẽ bị ăn nuốt.
Ta sẽ đập đổ tường
    Thì nó sẽ bị chà đạp.
Ta sẽ làm cho nó hoang phế,
    Không tỉa cành, không vun xới;
    Cỏ gai và bụi gai sẽ mọc trên nó.
Ta sẽ ra lệnh cho mây
    Không mưa xuống nữa.
Vì vườn nho của CHÚA Vạn Quân
    Là nhà Y-sơ-ra-ên
Và những người của Giu-đa
    Là những cây trồng Ngài ưa thích.
Ngài mong sự công bình nhưng kìa, chỉ thấy sự đổ máu.[a]
    Ngài mong sự công chính nhưng kìa, chỉ thấy tiếng kêu la.
Khốn cho các ngươi! Những người mua thêm nhà,[b]
    Tậu thêm ruộng[c]
Cho đến khi hết đất
    Và ngươi phải cư trú một mình trong xứ.”

CHÚA Vạn Quân phán vào tai ta:

“Chắc chắn nhiều nhà cửa sẽ bị hoang phế,
    Những nhà lớn và đẹp không có người ở.
10 Vì vườn nho mười mẫu[d] chỉ sản xuất được một bình[e] rượu.
    Một ô-me[f] hạt giống chỉ thu được một ê-pha[g] thóc.”
11 Khốn cho những kẻ từ sáng sớm
    Đã chạy theo rượu,
Đến đêm khuya
    Vẫn bị rượu thiêu đốt.
12 Trong tiệc tùng chúng có đàn hạc, đàn lia,
    Trống, kèn[h] và rượu nữa.
Nhưng chúng không để ý đến việc làm của CHÚA,
    Cũng chẳng thấy công việc của tay Ngài.
13 Cho nên, dân Ta phải bị lưu đày
    Vì thiếu hiểu biết,
Giới thượng lưu của họ chết chóc vì đói,
    Dân chúng bị nung đốt vì khát.
14 Cho nên, sự thèm thuồng của Âm phủ đã gia tăng,
    Miệng nó mở rộng vô cùng.
Những người cao sang và dân chúng;
    Đám đông và những kẻ hân hoan trong thành[i] đều xuống đó.
15 Phàm nhân phải cúi đầu,
    Loài người bị hạ thấp,
    Con mắt kẻ kiêu căng phải hạ thấp.
16 Nhưng CHÚA Vạn Quân sẽ được tôn cao bởi sự công bình.
    Và Đức Chúa Trời thánh khiết sẽ bày tỏ Ngài là thánh trong sự công chính.
17 Bấy giờ các chiên con sẽ ăn cỏ như tại đồng cỏ mình.
    Còn người ngoại thì ăn nơi đồng hoang của kẻ giàu[j]
18 Khốn cho kẻ kéo theo sự vi phạm bằng sợi dây gian dối;
    Và kéo theo tội lỗi như dây kéo xe.
19 Chúng nói: “Ngài hãy mau mau,
    Hãy vội thực hiện công việc đi
    Để chúng ta thấy.
Chương trình của Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên hãy đến gần,
    Hãy thành tựu
    Để chúng ta biết.”
20 Khốn cho kẻ gọi ác là thiện
    Và thiện là ác;
Lấy tối làm sáng
    Và sáng làm tối,
Lấy đắng làm ngọt
    Và ngọt làm đắng.
21 Khốn cho kẻ tự coi mình[k] là khôn ngoan;
    Tự thấy mình là lanh lợi.
22 Khốn cho người uống rượu
    Và cho kẻ pha rượu.
23 Chúng tha kẻ gian ác vì của hối lộ
    Nhưng từ khước công bình cho người vô tội.
24 Cho nên, như ngọn lửa thiêu đốt gốc rạ,
    Như cỏ khô chìm sâu trong ngọn lửa
Thì gốc rễ của họ cũng sẽ mục nát,
    Bông trái họ cũng sẽ bay lên như tro bụi.
Vì họ đã từ khước Kinh Luật của CHÚA Vạn Quân
    Và khinh bỉ lời của Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
25 Vì vậy, CHÚA nổi giận cùng dân Ngài,
    Giáng tay đánh chúng.
Núi non rung chuyển;
    Xác chết của họ như phân giữa đường.
Dầu vậy, cơn giận của Chúa cũng không nguôi,
    Ngài vẫn giương tay ra nghịch cùng họ.
26 Ngài sẽ giương cao ngọn cờ cho các nước xa xôi,
    Huýt sáo kêu gọi họ từ tận cùng trái đất,
Và kìa, chúng nhanh nhẹn,
    Vội vã kéo đến.
27 Trong đám chúng không một người mệt mỏi, vấp ngã,
    Không ai buồn ngủ hay ngủ mê,
Thắt lưng của chúng không sút,
    Dây giày không đứt.
28 Mũi tên của chúng bén nhọn,
    Tất cả cung đều giương lên.
Móng ngựa của chúng như đá lửa,
    Bánh xe như gió lốc.
29 Tiếng gầm như sư tử,
    Tiếng rống như sư tử tơ.
Chúng gầm gừ bắt mồi và đem đi;
    Không ai giải cứu được.
30 Vào ngày ấy, chúng sẽ gầm thét
    Như biển cả gầm thét.
Và nếu ai nhìn vào đất ấy,
    Kìa, chỉ toàn là tối tăm và hoạn nạn.
    Ngay cả ánh sáng cũng bị mây che tối.

Vào năm Vua Ô-xia băng hà, tôi thấy CHÚA ngồi trên ngai cao cả, tôn quý; vạt áo Ngài đầy dẫy đền thờ. Phía trên ngai có các sê-ra-phim đứng hầu. Mỗi sê-ra-phim có sáu cánh, hai cánh che mặt, hai cánh che chân và hai cánh để bay. Các sê-ra-phim gọi nhau và hô lên:

“Thánh thay, thánh thay, thánh thay là CHÚA Vạn Quân,
    Vinh quang Ngài đầy dẫy khắp đất.”

Vì tiếng hô, các then cài[l] nơi ngưỡng cửa rung chuyển, và đền đầy dẫy khói.

Tôi nói: “Khốn nạn cho tôi! Tôi chết mất! Vì tôi là người có môi bẩn thỉu, sống giữa một dân có môi bẩn thỉu; vì mắt tôi đã thấy Vua, tức là CHÚA Vạn Quân.” Bấy giờ một trong các sê-ra-phim bay đến tôi, tay cầm than lửa đỏ đã dùng cặp gắp từ bàn thờ. Sê-ra-phim đó sờ vào miệng tôi và bảo: “Này, cái này đã đụng đến môi ngươi; lỗi ngươi đã được xóa, tội ngươi đã được tha.”

Và tôi nghe tiếng Chúa phán: “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi thưa: “Dạ, có tôi đây, xin hãy sai tôi.”

Ngài phán: “Hãy đi và nói với dân này rằng:

‘Nghe thì cứ nghe, nhưng không hiểu;
    Nhìn thì cứ nhìn nhưng không nhận biết.’
10 Hãy làm cho lòng dân này chai lì,[m]
    Tai nặng,
    Mắt nhắm,
E rằng mắt chúng nó thấy được,
    Tai chúng nó nghe được,
    Lòng chúng nó hiểu được
Và quay trở lại rồi được chữa lành.”

11 Tôi hỏi: “Lạy CHÚA, cho đến khi nào?”

Ngài đáp: “Cho đến khi các thành hoang vắng
    Không người cư ngụ,
Nhà cửa không người ở,
    Đất ruộng hoàn toàn hoang tàn.
12 Cho đến khi CHÚA đã đuổi dân đi xa,
    Nhiều nơi trong xứ bị hoang phế.
13 Dù một phần mười dân cư còn lại tại đó,
    Họ cũng sẽ bị thiêu hủy.[n]
Như cây dẻ, cây sồi
    Khi bị đốn vẫn còn gốc
    Thì dòng giống thánh là gốc của nó.”

Vào thời A-cha, con Giô-tham, cháu Ô-xia, vua nước Giu-đa; vua nước Sy-ri là Rê-xin và Phê-ca, con Rê-ma-lia, vua nước Y-sơ-ra-ên, tiến lên đánh thành Giê-ru-sa-lem nhưng không chiếm được. Nhà Đa-vít được bảo rằng: “Sy-ri liên kết với Ép-ra-im.” Bấy giờ lòng A-cha và dân chúng đều rúng động như cây trên rừng trước cơn gió.

CHÚA phán cùng I-sa rằng: “Ngươi và con trai ngươi, Sê-a Gia-súp[o] hãy đi đón A-cha tại cuối đường cống Ao Thượng, trên đường đi đến đám ruộng thợ dệt.[p] Hãy nói với người: ‘Hãy cẩn thận, hãy yên lặng, chớ sợ, đừng mất bình tĩnh[q] vì hai khúc củi cháy bốc khói, tức là cơn giận dữ của Rê-xin, Sy-ri và con trai Rê-ma-lia. Vì Sy-ri, Ép-ra-im và con trai Rê-ma-lia đồng mưu hại ngươi.’ ” Chúng nói: “Chúng ta hãy lên đánh Giu-đa, làm cho nó kinh hoàng,[r] chiếm cứ nó cho chúng ta và lập con trai Ta-bê-ên lên làm vua tại đó.” Vì thế, CHÚA phán:

“ ‘Điều đó sẽ không thành;
    Nó sẽ không xảy ra.
Vì đầu của Sy-ri là Đa-mách,
    Đầu của Đa-mách là Rê-xin.
Trong vòng sáu mươi lăm năm
    Ép-ra-im sẽ tiêu tan, không còn là một dân nữa.
Đầu của Ép-ra-im là Sa-ma-ri,
    Đầu của Sa-ma-ri là con trai Rê-ma-lia.
Nếu các ngươi không vững tin,[s]
    Các ngươi sẽ không đứng vững được.’ ”

10 CHÚA lại phán cùng A-cha: 11 “Hãy xin CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi một dấu hiệu, hoặc sâu tận địa ngục hay cao tận thiên đàng.”[t] 12 A-cha nói: “Tôi sẽ không xin cũng không thử CHÚA.” 13 I-sa đáp: “Hỡi nhà Đa-vít, hãy nghe đây, làm phiền người ta các ngươi cho là việc nhỏ mọn lắm sao? nay lại còn làm phiền Đức Chúa Trời ta nữa? 14 Vậy, chính CHÚA sẽ cho các ngươi một dấu hiệu, này, một trinh nữ[u] sẽ mang thai, sinh một con trai và đặt tên là Em-ma-nu-ên. 15 Nó sẽ ăn sữa đông và mật. Khi nó biết bỏ điều ác và chọn điều thiện. 16 Vì trước khi đứa trẻ biết bỏ điều ác và chọn điều thiện thì nước của hai vua mà người sợ sẽ bị bỏ hoang.

17 CHÚA sẽ đem đến cho các ngươi, cho dân các ngươi, cho nhà cha ông các ngươi những ngày chưa từng có như vậy từ khi Ép-ra-im tách rời khỏi Giu-đa, tức là đem vua A-si-ri đến.”

18 Vào ngày ấy, CHÚA sẽ huýt sáo gọi ruồi từ các nguồn suối Ai-cập, và gọi ong từ đất A-si-ri. 19 Chúng sẽ đến và tất cả sẽ đậu trong các hẻm núi sâu, nơi các hốc đá, trên các bụi gai và ao nước.[v] 20 Vào ngày ấy Chúa sẽ dùng dao cạo thuê từ bên kia sông tức là Vua A-si-ri để cạo đầu, cạo lông chân và cũng cạo sạch râu ngươi luôn. 21 Vào ngày ấy một người sẽ nuôi một con bò cái tơ và hai con cừu. 22 Người ta sẽ ăn sữa đông vì chúng cung cấp sữa dư dật. Vì tất cả những người còn sót lại trong nước sẽ ăn sữa đông và mật.

23 Vào ngày ấy, tất cả những nơi vốn có cả ngàn cây nho trị giá cả ngàn nén bạc sẽ mọc toàn cây gai và bụi gai. 24 Người ta sẽ mang cung tên theo khi đến đó vì cả xứ đều đầy cây gai và bụi gai. 25 Người ta sẽ không đến tất cả các đồi vốn được cày cuốc vì sợ gai góc và bụi gai, nhưng sẽ thả bò và cho cừu giẫm.

CHÚA phán cùng tôi: “Hãy lấy một tấm bảng lớn, viết trên đó bằng loại chữ thường: Ma-he Sa-la Hát-bát.[w] Và tôi chọn cho tôi các nhân chứng đáng tin cậy, tức là U-ri, thầy tế lễ và Xa-cha-ri, con trai Giê-bê-rê-kia.” Sau đó tôi đến với nữ tiên tri, người mang thai và sinh một đứa con trai. CHÚA phán cùng tôi: “Hãy đặt tên nó là Ma-he Sa-la Hát-bát. Vì trước khi đứa bé biết gọi: Cha ơi! Mẹ ơi! thì của cải của Đa-mách và của cướp của Sa-ma-ri sẽ bị lấy đem đến trước mặt vua A-si-ri.”

CHÚA lại phán cùng tôi:

“Vì dân này từ khước
    Dòng nước chảy dịu dàng từ Si-lô-am
Nhưng vui mừng về Rê-xin
    Và con trai Rê-ma-lia.
Cho nên, này, CHÚA sẽ đem
    Nước lụt mạnh mẽ và nhiều đến trên họ,
    Tức là vua A-si-ri và tất cả vinh quang người,
Nước sẽ dâng tràn cả kênh rạch,
    Ngập tất cả các bờ,
Chảy vào Giu-đa, tràn ngập,
    Chảy qua và dâng cao tận cổ.
Hỡi Em-ma-nu-ên,
    Cánh Ngài sẽ tràn ra khắp chiều rộng xứ ngươi.”[x]
Hỡi các dân, hãy tụ họp lại[y] và sững sờ,[z]
    Hỡi các nước xa xôi hãy lắng tai nghe.
Hãy nai nịt và sững sờ,
    Hãy nai nịt và sững sờ!
10 Hãy cùng nhau lập mưu nhưng nó sẽ không thành.
    Hãy đưa ra kế hoạch[aa] nhưng nó sẽ không đứng vững,
Vì Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.

11 CHÚA phán cùng tôi; với cánh tay quyền năng Ngài cảnh cáo tôi không nên theo con đường của dân này, 12 Ngài phán:

“Chớ gọi là mưu phản
    Tất cả những điều dân này gọi là mưu phản.
Chớ sợ điều họ sợ,
    Đừng kinh hoàng.
13 Các ngươi hãy tôn thánh CHÚA Vạn Quân;
    Ngài là Đấng các ngươi sợ,
    Ngài là Đấng các ngươi kinh hoàng;
14 Ngài sẽ trở thành Nơi Thánh,
    Nhưng đối với nhà Y-sơ-ra-ên Ngài là
Tảng đá gây vấp phạm,
    Là vầng đá khiến vấp ngã;
Và Ngài cũng là bẫy và lưới
    Cho cư dân Giê-ru-sa-lem.
15 Nhiều người trong vòng họ sẽ vấp ngã,
    Sẽ té và tan nát,
    Sẽ bị sập bẫy và bị bắt.”
16 Hãy cột chặt lời chứng
    Và niêm phong đạo luật giữa vòng các môn đệ ta.
17 Tôi sẽ trông đợi CHÚA
    Và tin cậy nơi Ngài,
Là Đấng đã che giấu mặt mình khỏi nhà Gia Cốp.

18 Này, Ta và con cái CHÚA đã ban cho Ta là dấu hiệu và điềm báo giữa Y-sơ-ra-ên đến từ CHÚA Vạn Quân, Đấng ngự trên núi Si-ôn. 19 Khi người ta nói với các ngươi hãy cầu hỏi đồng bóng và thầy bói là kẻ nói líu lo, lằm bằm; hãy đáp, một dân tộc sao không cầu hỏi Đức Chúa Trời[ab] của mình mà đi cầu hỏi kẻ chết cho người sống?[ac] 20 Theo Kinh Luật và lời chứng, nếu họ không nói như lời này thì sẽ không có hừng đông cho họ. 21 Chúng sẽ đi khắp xứ, khốn khổ đói khát, và khi bị đói chúng sẽ giận dữ, ngước mặt rủa sả vua và Đức Chúa Trời mình. 22 Rồi nhìn xuống đất, kìa, chỉ là hoạn nạn, tối tăm và buồn rầu ảm đạm; chúng sẽ bị đẩy vào nơi cực tối.

23 Nhưng sẽ không có ảm đạm cho những người đã buồn rầu. Trong quá khứ Ngài đã làm cho vùng đất Sa-bu-luân và Nép-ta-li bị sỉ nhục. Nhưng trong tương lai Ngài sẽ làm vinh quang con đường bờ biển, vùng bên kia sông Giô-đanh, tức là Ga-li-lê của các nước ngoại bang.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)