Chronological
Ê-xê-chia Trị Vì Giu-đa
(2 Sử 29:1-2; 31:1, 20-21; 2Vua 17:3-7)
18 Năm thứ ba của triều đại Hô-sê-a con của Ê-la vua I-sơ-ra-ên, Ê-xê-chia con của A-kha vua Giu-đa bắt đầu trị vì. 2 Ông được hai mươi lăm tuổi khi bắt đầu làm vua. Ông trị vì hai mươi chín năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ ông là A-bi con gái của Xê-ca-ri-a. 3 Ông làm điều tốt trước mặt Chúa giống như Ða-vít tổ tiên ông đã làm. 4 Ông dẹp bỏ những nơi cao, đập vỡ các tượng thờ bằng đá, và đốn hạ những trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra. Ông đập nát con rắn bằng đồng Môi-se đã làm, vì cho đến lúc đó dân I-sơ-ra-ên vẫn còn dâng hương cho con rắn bằng đồng ấy. Người ta gọi nó là Nê-hút-tan. 5 Ông tin cậy Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. Trong số những vị vua Giu-đa sau ông, không ai được như thế, và trong số các vị vua trước ông, cũng chẳng ai được như vậy, 6 vì ông bám chặt lấy Chúa. Ông chẳng rời bỏ Ngài, nhưng gìn giữ những điều răn mà Chúa đã truyền cho Môi-se. 7 Chúa ở với ông, nên ông làm gì cũng được thành công. Ông nổi lên chống lại vua A-sy-ri và không chịu thần phục vua ấy nữa. 8 Ông tiến đánh dân Phi-li-tin đến tận Ga-xa và những vùng phụ cận, từ tháp canh cho đến thành trì kiên cố.
Triều Ðại của Ê-xê-chia
(2 Vua 18:1-3)
29 Ê-xê-chia được hai mươi lăm tuổi khi lên ngôi làm vua; ông trị vì hai mươi chín năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ ông tên là A-bi-gia con gái của Xa-cha-ri-a. 2 Ông làm điều tốt trước mặt Chúa, giống như mọi điều Ða-vít tổ tiên ông đã làm. 3 Tháng thứ nhất trong năm đầu của triều đại ông, ông mở các cửa Ðền Thờ Chúa ra và sửa chữa lại. 4 Ông mời các tư tế và những người Lê-vi đến và tập họp họ tại quảng trường ở phía đông. 5 Ông nói với họ, “Thưa quý vị là những người Lê-vi, xin nghe tôi nói: Hãy làm cho quý vị ra thánh và hãy làm cho Ðền Thờ Chúa, Ðức Chúa Trời của quý vị, ra thánh. Hãy đem tất cả những đồ ô uế ra khỏi nơi thánh. 6 Vì cha ông chúng ta đã bất trung và làm những điều xấu xa tội lỗi trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta; họ đã lìa bỏ Ngài, ngoảnh mặt khỏi nơi ở của Chúa, và quay lưng lìa bỏ Ngài; 7 họ đã đóng các cửa của tiền đình và tắt các đèn; họ đã không dâng hương và không dâng các của lễ thiêu trong nơi thánh lên Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. 8 Vì thế cơn giận của Chúa đã giáng trên Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. Ngài đã phó họ để bị hoạn nạn, hãi hùng, và khinh chê như quý vị đã thấy tận mắt. 9 Thật vậy vì cớ đó, cha chúng ta đã ngã chết dưới mũi gươm; các con trai, các con gái, và vợ chúng ta đã bị bắt đem đi lưu đày. 10 Bây giờ tôi quyết tâm lập một giao ước với Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, để cơn giận của Ngài có thể quay khỏi chúng ta. 11 Thưa quý vị,[a] bây giờ đừng bỏ bê nữa, vì Chúa đã chọn quý vị để đứng hầu trước mặt Ngài và phục vụ Ngài. Quý vị là những người hầu việc Ngài và dâng hương lên Ngài.”
12 Thế là những người Lê-vi sau đây bèn đứng dậy làm việc: Ma-hát con của A-ma-sai, Giô-ên con của A-xa-ri-a, các con cháu của Kê-hát, các con cháu của Mê-ra-ri, Kích con của Áp-đi, A-xa-ri-a con của Giê-ha-lê-lên, các con cháu của Ghẹt-sôn, Giô-a con của Xim-ma, Ê-đên con của Giô-a, 13 các con cháu của Ê-li-xa-phan, Sim-ri, Giê-u-ên, các con cháu của A-sáp, Xa-cha-ri-a, Mát-ta-ni-a, 14 các con cháu của Hê-man, Giê-hu-ên, Si-mê-i, các con cháu của Giê-đu-thun, Sê-ma-gia, và U-xi-ên.
15 Họ tập họp anh em của họ lại và thanh tẩy chính họ theo lệnh vua đã truyền và theo các nghi thức lời Chúa đã dạy. Sau đó họ vào thanh tẩy Ðền Thờ Chúa. 16 Các tư tế vào trong nơi thánh của Ðền Thờ Chúa để dọn dẹp cho sạch sẽ. Họ đem mọi thứ ô uế họ tìm thấy trong Ðền Thờ Chúa ra và vứt ngoài sân của Nhà Chúa. Sau đó những người Lê-vi đến lấy những thứ đó và đem bỏ dưới Khe Kít-rôn. 17 Ngày thứ nhất của tháng thứ nhất họ bắt đầu thanh tẩy; đến ngày thứ tám của tháng đó, họ thanh tẩy được đến ngoài tiền đình của Ðền Thờ Chúa. Họ tiếp tục làm sạch thêm tám ngày nữa, để Ðền Thờ Chúa trở nên hoàn toàn thánh sạch; đến ngày thứ mười sáu của tháng thứ nhất, công việc thanh tẩy Ðền Thờ hoàn tất.
18 Sau đó họ vào gặp Vua Ê-xê-chia và nói, “Chúng tôi đã hoàn tất việc thanh tẩy toàn thể Ðền Thờ Chúa, kể cả bàn thờ dâng của lễ thiêu và các dụng cụ liên hệ, bàn thờ dâng bánh hằng hiến và các dụng cụ liên hệ. 19 Ngoài ra tất cả các dụng cụ mà Vua A-kha đã bất trung và quăng đi trong thời ông trị vì, chúng tôi đã thiết kế chúng lại và làm cho thánh sạch. Này, chúng đang ở trước bàn thờ Chúa và sẵn sàng để được dùng.”
Cử Hành Lễ Chuộc Tội
20 Sáng hôm sau Vua Ê-xê-chia dậy sớm, triệu tập các quan chức trong kinh thành lại, và cùng nhau đi lên Ðền Thờ Chúa. 21 Họ dẫn theo bảy con bò đực, bảy con chiên đực, bảy con cừu con đực, và bảy con dê đực, để làm của lễ chuộc tội cho vương quốc, cho đền thánh, và cho Giu-đa. Ông truyền cho các tư tế là con cháu của A-rôn sát tế chúng và dâng chúng trên bàn thờ Chúa. 22 Vậy các tư tế sát tế bảy con bò đực và lấy máu chúng rảy trên bàn thờ. Kế đến họ sát tế bảy con chiên đực và lấy máu chúng rảy trên bàn thờ. Sau đó họ sát tế bảy con cừu con đực và lấy máu chúng rảy trên bàn thờ. 23 Cuối cùng họ đem bảy con dê đực làm của lễ chuộc tội đến trước mặt vua và toàn thể hội chúng; họ đặt tay trên chúng. 24 Các tư tế sát tế chúng và dâng máu chúng trên bàn thờ để chuộc tội cho toàn dân I-sơ-ra-ên, vì vua đã truyền phải dâng của lễ thiêu và của lễ chuộc tội cho toàn dân I-sơ-ra-ên.
25 Ông cắt đặt những người Lê-vi vào sân Ðền Thờ Chúa, mang theo các não bạt, các hạc cầm, các đàn lia, theo lệnh của Ða-vít, của Ðấng Tiên Kiến Gát, và của Tiên Tri Na-than, vì mệnh lệnh của Chúa được truyền qua các vị tiên tri của Ngài. 26 Những người Lê-vi đứng cầm các nhạc khí của Ða-vít, còn các tư tế đứng cầm kèn trong tay. 27 Ê-xê-chia ra lệnh cho các tư tế dâng của lễ thiêu trên bàn thờ. Khi của lễ thiêu bắt đầu dâng, ca đoàn cất tiếng hát vang lừng tôn ngợi Chúa, ban kèn thổi kèn, và ban nhạc sử dụng các nhạc khí của Ða-vít vua I-sơ-ra-ên trỗi nhạc hòa theo. 28 Toàn thể hội chúng quỳ xuống thờ lạy, ca đoàn tiếp tục ca hát, và ban kèn tiếp tục thổi kèn. Mọi người cứ như thế mà thờ phượng cho đến khi các của lễ thiêu được dâng xong.
29 Khi các của lễ thiêu đã được dâng xong, vua và mọi người hiện diện với ông đều quỳ sấp mặt xuống mà thờ lạy. 30 Vua Ê-xê-chia và các triều thần truyền cho người Lê-vi ca ngợi Chúa bằng những bài thánh thi của Ða-vít và của Ðấng Tiên Kiến A-sáp. Họ bèn dâng lên những bài ca với nỗi vui mừng, và mọi người quỳ sấp mặt xuống và thờ lạy.
Tái Lập Sự Thờ Phượng
31 Bấy giờ Ê-xê-chia cất tiếng nói, “Bây giờ quý vị đã làm cho mình ra thánh cho Chúa rồi, hãy đến gần, hãy mang các thú vật hiến tế và các của lễ cảm tạ vào Nhà Chúa.” Vậy hội chúng mang đến các thú vật hiến tế và các của lễ cảm tạ. Về các của lễ thiêu, ai muốn mang đến bao nhiêu tùy lòng. 32 Số của lễ thiêu mà hội chúng đã mang đến dâng là bảy mươi con bò đực, một trăm con chiên đực, hai trăm con cừu con đực. Tất cả đều được làm của lễ thiêu dâng lên Chúa. 33 Số thú vật đã được biệt riêng ra thánh và đem đến dâng là sáu trăm con bò đực và ba ngàn con chiên.
34 Tuy nhiên vì số tư tế quá ít, không đủ để lột da các con thú được dâng làm của lễ thiêu, nên những người Lê-vi bà con của họ đã tình nguyện phụ giúp họ cho đến khi công việc được hoàn tất, và cho đến khi một số tư tế khác được thánh hóa và bổ sung vào. Số là những người Lê-vi đã sốt sắng hơn các tư tế trong việc làm cho mình được thánh hóa. 35 Thật vậy số của lễ thiêu, với mỡ cho của lễ cầu an, và của lễ quán dâng cặp theo từng của lễ thiêu thật quá nhiều.
Vậy sự thờ phượng trong Ðền Thờ Chúa đã được tái lập. 36 Ê-xê-chia và toàn dân rất vui mừng vì những gì Ðức Chúa Trời đã làm cho dân, bởi việc tái lập sự thờ phượng trong Ðền Thờ vốn không được chuẩn bị kỹ từ trước nhưng đã được thực hiện cách tốt đẹp.
Cử Hành Lễ Vượt Qua
30 Ê-xê-chia sai các sứ giả đi khắp I-sơ-ra-ên và Giu-đa; ông cũng gởi thư cho các chi tộc Ép-ra-im và Ma-na-se, mời họ đến Ðền Thờ Chúa tại Giê-ru-sa-lem để dự Lễ Vượt Qua, hầu tỏ lòng nhớ ơn Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. 2 Vì vua, triều thần, và toàn thể hội chúng ở Giê-ru-sa-lem đã biểu quyết sẽ tổ chức Lễ Vượt Qua vào tháng hai. 3 Sở dĩ họ không thể giữ lễ đó đúng theo chu kỳ đã định thường niên[b] vì không đủ các tư tế được thánh hóa để phụng tế, đồng thời dân chúng cũng chưa được tập họp đông đủ về Giê-ru-sa-lem. 4 Vua và toàn thể hội chúng đều cho quyết định như thế là phải lẽ. 5 Vậy họ gởi thông báo ra cho toàn dân I-sơ-ra-ên, từ Bê-e Sê-ba đến Ðan, mời mọi người về Giê-ru-sa-lem dự Lễ Vượt Qua, hầu tỏ lòng nhớ ơn Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, vì lâu nay họ đã bỏ qua và không tổ chức lễ ấy hằng năm như đã quy định. 6 Vậy những người đưa thư mang các thư của vua và của triều thần đến khắp nơi trong I-sơ-ra-ên và Giu-đa mời gọi rằng:
“Hỡi người I-sơ-ra-ên, hãy trở về với Chúa, Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, và I-sơ-ra-ên, để Ngài có thể quay lại với các ngươi, những người sống sót nhờ trốn thoát tay các vua A-sy-ri. 7 Ðừng giống như cha ông các ngươi và bà con các ngươi trước đây mà bất trung với Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, khiến Ngài phải biến họ thành một chứng tích điêu tàn, như các ngươi đã thấy. 8 Ðừng cứng cổ như cha ông các ngươi, nhưng hãy thuận phục Chúa. Hãy đến thờ phượng nơi đền thánh Ngài, nơi Ngài đã biệt riêng ra thánh đời đời. Hãy thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, để cơn thịnh nộ phừng phừng của Ngài sẽ quay khỏi các ngươi. 9 Nếu các ngươi trở về với Chúa, bà con các ngươi và con cháu các ngươi có thể được những kẻ bắt chúng đem lưu đày tỏ lòng thương xót đối với chúng, và biết đâu chúng sẽ được trở về lại xứ nầy, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, là Ðấng khoan dung độ lượng và thương xót. Nếu các ngươi quay về với Ngài, Ngài sẽ không quay mặt khỏi các ngươi mãi đâu.”
10 Vậy những người đưa thư đi từ thành nầy đến thành khác, khắp địa phận của các chi tộc Ép-ra-im và Ma-na-se cho đến tận những miền xa xôi của chi tộc Xê-bu-lun, nhưng chúng nhạo cười và chế giễu họ. 11 Dầu vậy cũng có một số người của các chi tộc A-se, Ma-na-se, và Xê-bu-lun chịu hạ mình và đi đến Giê-ru-sa-lem dự lễ. 12 Tại Giu-đa tay Ðức Chúa Trời ở với họ nên ai nấy đều một lòng vâng lịnh vua và các triều thần mà làm theo lời Chúa. 13 Vì thế trong tháng hai, một đoàn người rất đông tụ họp về Giê-ru-sa-lem để dự Lễ Bánh Không Men.
14 Họ đứng dậy dẹp bỏ các bàn thờ tà thần ở Giê-ru-sa-lem. Họ dẹp bỏ tất cả các bàn thờ dâng hương cho chúng và đem quăng chúng xuống Khe Kít-rôn.
15 Họ giết con chiên của Lễ Vượt Qua vào ngày mười bốn tháng hai. Bấy giờ các tư tế và những người Lê-vi lấy làm hổ thẹn và vội vàng làm thủ tục thanh tẩy chính họ, rồi đem các của lễ thiêu vào Ðền Thờ Chúa. 16 Họ đứng vào vị trí của họ theo như Luật Pháp của Môi-se, người của Ðức Chúa Trời, đã quy định. Các tư tế nhận lấy máu của thú vật hiến tế do những người Lê-vi trao cho và đem rảy trên bàn thờ, 17 vì trong hội chúng vẫn có nhiều người chưa làm thủ tục thanh tẩy chính mình để có thể dự lễ, nên những người Lê-vi phải giết một con chiên của Lễ Vượt Qua cho mỗi người chưa được thanh tẩy để làm cho họ ra thánh đối với Chúa. 18 Số là có rất đông người, đặc biệt những người từ các chi tộc Ép-ra-im, Ma-na-se, I-sa-ca, và Xê-bu-lun về, họ không làm thủ tục thanh tẩy chính họ như đã quy định, nhưng lại ăn thịt con vật hiến tế của Lễ Vượt Qua, vì thế Ê-xê-chia đã cầu nguyện cho họ rằng, “Cầu xin Chúa nhân lành tha thứ họ, 19 những người có lòng thành tìm kiếm Ðức Chúa Trời là Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, mặc dù họ đã không làm theo thủ tục thanh tẩy như đã quy định.”
20 Chúa nhậm lời cầu nguyện của Ê-xê-chia và cho dân được an lành.[c] 21 Dân I-sơ-ra-ên tụ họp về Giê-ru-sa-lem giữ Lễ Bánh Không Men trong bảy ngày với lòng phấn khởi vui mừng. Những người Lê-vi và các tư tế ngày nào cũng hát ca tôn ngợi Chúa; còn ban nhạc thì dùng các nhạc khí trỗi nhạc vang lừng chúc tụng Chúa.
22 Ê-xê-chia đã nói những lời khích lệ bày tỏ lòng tri ân đối với những người Lê-vi thông hiểu lễ chế đã nhiệt tình lo tổ chức đại lễ nhớ ơn Chúa.
Vậy dân ăn các món đặc biệt của kỳ lễ bảy ngày; họ dâng các của lễ cầu an và dâng lời cảm tạ[d] lên Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ. 23 Bấy giờ toàn thể hội chúng đồng ý giữ lễ thêm bảy ngày nữa. Vậy họ giữ lễ thêm bảy ngày nữa với lòng hớn hở vui mừng. 24 Vì Ê-xê-chia vua Giu-đa đã tặng cho hội chúng các thú vật hiến tế, gồm một ngàn bò đực và bảy ngàn chiên; các triều thần cũng tặng một ngàn con bò đực và mười ngàn chiên và dê. Rất nhiều tư tế đã làm thủ tục thanh tẩy chính mình để có thể đáp ứng đủ cho nhu cầu phụng tế.
25 Toàn thể hội chúng Giu-đa, các tư tế và những người Lê-vi, tất cả người I-sơ-ra-ên khắp nơi đã tập họp về, kể cả những ngoại kiều sống trong nước I-sơ-ra-ên, và những kiều dân trong nước Giu-đa, ai nấy đều hớn hở vui mừng. 26 Vậy tại Giê-ru-sa-lem mọi người đã có niềm vui rất lớn mà từ khi Sa-lô-môn con của Ða-vít làm vua I-sơ-ra-ên cho đến bấy giờ người ta chưa hề có được như thế ở Giê-ru-sa-lem. 27 Các tư tế và những người Lê-vi đứng dậy chúc phước cho dân, và Ðức Chúa Trời nhậm lời chúc phước của họ. Quả thật lời cầu nguyện của họ đã thấu đến thiên đàng, nơi ngự thánh của Ngài.
Dẹp Bỏ Các Ðền Miếu Thờ Thần Tượng
31 Bấy giờ sau khi mọi việc ấy đã xong, mọi người I-sơ-ra-ên đi ra các thành ở Giu-đa đập bể thành mảnh vụn tất cả các trụ thờ thần tượng, đốn hạ các trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra, phá đổ tất cả các tế đàn trên những nơi cao và các bàn thờ ở những nơi đó. Họ dẹp bỏ các thứ đó ra khỏi mọi nơi ở Giu-đa, Bên-gia-min, Ép-ra-im, và Ma-na-se cho đến khi họ dẹp bỏ chúng hoàn toàn. Sau đó mọi người I-sơ-ra-ên trở về; ai nấy trở về sản nghiệp mình, trong thành mình.
Chỉnh Ðốn Hàng Giáo Phẩm
2 Ê-xê-chia cắt đặt các tư tế và những người Lê-vi vào các ban ngành của họ, người nào vào việc nấy. Các tư tế đảm trách những việc của các tư tế, những người Lê-vi lo những việc của người Lê-vi, để dâng các của lễ thiêu, các của lễ cầu an, lo các việc tế tự, cảm tạ, và ca hát từ các cổng của các lều trong khu vực Ðền Thờ Chúa trở vào. 3 Vua cũng dâng hiến phần của mình để làm các của lễ thiêu dâng lên hằng ngày vào mỗi buổi sáng và mỗi buổi chiều, các của lễ thiêu dâng hằng tuần vào mỗi ngày Sa-bát, hằng tháng vào những ngày trăng mới, và những ngày đại lễ như đã ghi trong Luật Pháp của Chúa. 4 Ngoài ra ông còn truyền cho dân ở Giê-ru-sa-lem đóng góp phần của họ như đã quy định, để giúp các tư tế và những người Lê-vi dành trọn thì giờ vào việc giảng dạy và thi hành Luật Pháp của Chúa. 5 Vừa khi lịnh vua được ban ra, dân I-sơ-ra-ên dâng hiến rất nhiều hoa lợi đầu mùa của lúa gạo, rượu mới, dầu, mật ong, và mọi sản phẩm của ruộng nương. Họ mang đến rất nhiều. Lợi tức nào họ cũng dâng một phần mười. 6 Dân I-sơ-ra-ên và dân Giu-đa sống trong các thành của Giu-đa đã mang các của dâng một phần mười trong các đàn bò, các đàn chiên dê, và một phần mười của mọi thứ họ đã biệt riêng ra thánh cho Chúa, Ðức Chúa Trời của họ. Họ đã dẫn nhiều đàn súc vật đến và mang các lễ vật về chất thành nhiều đống. 7 Từ tháng ba họ bắt đầu mang về chất thành đống và cho đến tháng bảy mới xong. 8 Khi Ê-xê-chia và quần thần của ông thấy các đống lễ vật, họ chúc tụng Chúa và chúc phước cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.
9 Ê-xê-chia hỏi các tư tế và những người Lê-vi về các đống lễ vật người ta dâng còn để ngoài trời. 10 Trưởng Tế A-xa-ri-a, con cháu trong dòng dõi Xa-đốc, trả lời và nói, “Từ khi dân bắt đầu đem các của dâng vào Nhà Chúa, chúng tôi đã có đủ ăn và còn thừa rất nhiều, bởi vì Chúa đã ban phước cho dân của Ngài, và các đống đó là những gì còn dư lại.”
11 Ê-xê-chia bèn truyền cho dọn dẹp các phòng trong khu vực Ðền Thờ Chúa để làm các nhà kho, và người ta đã dọn dẹp như thế. 12 Sau đó họ trung tín đem vào đó các của dâng, các của lễ một phần mười, và các vật gì họ đã biệt riêng ra thánh. Cô-na-ni-a một người Lê-vi được bổ nhiệm để quản lý các kho ấy, và Si-mê-i em ông được cử làm phụ tá. 13 Theo lệnh của Vua Ê-xê-chia và A-xa-ri-a quan đặc trách mọi việc ở Ðền Thờ Ðức Chúa Trời, các ông Giê-hi-ên, A-xa-xi-a, Na-hát, A-sa-hên, Giê-ri-mốt, Giô-xa-bát, Ê-li-ên, Ít-ma-ki-a, Ma-hát, A-xa-ri-a, và Bê-na-gia được cử làm giám thị để phụ giúp Cô-na-ni-a và Si-mê-i em ông ấy.
14 Cô-rê con của Im-na người Lê-vi, người giữ cửa ở Cổng Ðông, được bổ nhiệm làm người quản lý các của dâng lạc ý lên Ðức Chúa Trời và chịu trách nhiệm phân phát các lễ vật đã dâng lên Chúa và các lễ vật cực thánh. 15 Dưới quyền ông có các ông Ê-đen, Mi-ni-a-min, Giê-sua, Sê-ma-gia, A-ma-ri-a, và Sê-ca-ni-a phụ giúp, để phân phát các của dâng cho các tư tế sống trong các thành của các tư tế, theo các ban ngành của họ, bất luận già hay trẻ. 16 Hễ người nam nào từ ba tuổi trở lên, có tên trong sổ gia phả của họ, và đã theo phiên thứ của mình mà vào Ðền Thờ Chúa để phục vụ hằng ngày, thảy đều được chia phần các lễ vật. 17 Họ cũng chia phần cho các tư tế có tên trong gia phả theo gia tộc của họ và những người Lê-vi từ hai mươi tuổi trở lên có tên trong danh sách những người phục vụ theo chức vụ và ban ngành của họ. 18 Ngoài ra họ còn chia phần cho mọi người trong gia đình các tư tế đã được liệt kê vào gia phả, bất luận là các con thơ, vợ, hoặc các con trai, và các con gái ở tuổi thiếu niên, vì những người ấy đã trung tín biệt riêng mình ra thánh để dự phần trong công tác phục vụ.
19 Về các tư tế, những người trong dòng dõi của A-rôn, những người sinh sống trong các ruộng đồng trực thuộc các thành của họ, thì trong mỗi thành đều có một số người được chỉ định đích danh để đảm trách việc phân phát các phần cho những người nam thuộc thành phần tư tế và cho mọi người Lê-vi có tên trong gia phả.
20 Ê-xê-chia đã làm như thế trong toàn cõi Giu-đa. Ông làm những gì tốt, đúng, và trung thành trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của ông. 21 Trong mọi việc ông bắt đầu làm cho sự phục vụ Nhà Ðức Chúa Trời, và cho sự thi hành Luật Pháp và các điều răn, ông đều tìm kiếm Ðức Chúa Trời và làm một cách hết lòng; do đó ông được thành công thịnh vượng.
Vẻ Ðẹp và Vinh Hiển của Si-ôn
Một thánh thi do con cháu Cô-ra cảm tác
1 Chúa thật vĩ đại thay!
Ngài đáng được ca ngợi hết lòng trong thành của Ðức Chúa Trời chúng ta, trên núi thánh của Ngài.
2 Núi Si-ôn nổi bật ở phương bắc thật đẹp đẽ thay;
Ðó là niềm vui của cả thế giới, là kinh đô của Vua cao cả.
3 Ðức Chúa Trời hiện diện trong các chiến lũy của thành;
Ngài được thiên hạ biết rằng chính Ngài là đồn lũy của thành.
4 Vì kìa, các vua nhóm nhau lại,
Ðể cùng nhau tấn công thành;
5 Nhưng vừa khi thấy nó, họ đều kinh ngạc;
Họ hoảng kinh và cùng nhau chạy trốn.
6 Nỗi kinh hoàng phủ lấy họ;
Họ đau đớn như sản phụ sắp lâm bồn.
7 Ngài đập tan họ,
Như ngọn gió đông đập vỡ những tàu lớn đến từ Tạt-si.
8 Chúng ta đã nghe nói thể nào thì chúng ta đã thấy thể ấy trong thành của Chúa các đạo quân, tức trong thành của Ðức Chúa Trời chúng ta:
Ðức Chúa Trời sẽ lập cho thành vững bền đời đời. (Sê-la)
9 Ðức Chúa Trời ôi, chúng con suy gẫm về tình yêu của Ngài trong đền thờ Ngài.
10 Ðức Chúa Trời ôi, thật như danh Ngài thể nào,
Sự ca ngợi Ngài khắp tận cùng trái đất cũng thể ấy;
Trong tay phải Ngài quả có đầy công lý.[a]
11 Nguyện Núi Si-ôn vui mừng;
Nguyện các thành[b] của Giu-đa vui vẻ,
Vì sự phán xét của Ngài.
12 Hãy đi vòng quanh Si-ôn.
Hãy đi chung quanh thành ấy.
Hãy đếm các tháp canh của nó.
13 Hãy để ý đến các chiến lũy của nó;
Hãy ngắm xem các cung điện của nó;
Ðể bạn có thể nói lại cho thế hệ mai sau.
14 Vì Ðức Chúa Trời là Ðấng đã làm như vậy đó.
Ngài là Thần[c] của chúng ta đến đời đời vô cùng.
Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta cho đến khi chúng ta qua đời.
Copyright © 2011 by Bau Dang