Chronological
Dân Lằm Bằm và Nổi Loạn
14 Bấy giờ toàn thể hội chúng nổi lên kêu la lớn tiếng, rồi dân chúng khóc lóc cả đêm ấy. 2 Toàn dân I-sơ-ra-ên lằm bằm chống lại Môi-se và A-rôn. Cả hội chúng nói với họ, “Thà chúng tôi bị chết tại Ai-cập hoặc trong đồng hoang nầy còn hơn! 3 Tại sao Chúa đem chúng tôi vào xứ nầy, để ngã chết bởi lưỡi gươm? Vợ con chúng tôi sẽ trở thành chiến lợi phẩm cho quân thù. Nếu chúng tôi được trở về lại Ai-cập há chẳng phải là tốt hơn sao?” 4 Rồi họ nói với nhau, “Chúng ta hãy lập một người lãnh đạo và đi trở lại Ai-cập.”
5 Bấy giờ Môi-se và A-rôn sấp mặt xuống đất trước hội chúng I-sơ-ra-ên đang tụ họp tại đó. 6 Giô-suê con của Nun và Ca-lép con của Giê-phu-nê, hai người trong nhóm các thám tử đi do thám xứ, xé rách y phục mình 7 và nói với hội chúng I-sơ-ra-ên, “Xứ mà chúng tôi đã đi do thám quả là một xứ tốt đẹp. 8 Nếu chúng ta được đẹp lòng Chúa, Ngài sẽ đem chúng ta vào xứ đó và sẽ ban nó cho chúng ta. Xứ đó đúng là một xứ đượm sữa và mật. 9 Chỉ mong chúng ta đừng nổi loạn chống lại Chúa. Ðừng sợ dân trong xứ đó, vì chúng ta có thể ăn nuốt họ dễ dàng.[a] Quyền lực bảo hộ họ đã bị rút đi rồi. Có Chúa đang ở với chúng ta. Ðừng sợ họ.” 10 Cả hội chúng bèn bàn với nhau để ném đá hai người.
Bấy giờ vinh hiển của Chúa hiện ra ở Lều Hội Kiến cho toàn thể dân I-sơ-ra-ên trông thấy. 11 Chúa phán với Môi-se, “Dân nầy còn khinh Ta cho đến bao lâu nữa? Chúng cứ không chịu tin Ta cho đến chừng nào, mặc dù Ta đã làm bao nhiêu phép lạ ở giữa chúng? 12 Ta sẽ đánh chúng bằng bịnh dịch và cất bỏ ơn hưởng sản nghiệp của chúng, rồi Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn hơn và mạnh hơn chúng.”
Môi-se Cầu Thay cho Dân
13 Nhưng Môi-se thưa với Chúa, “Người Ai-cập sẽ nghe rằng Ngài đã dùng quyền năng Ngài đem dân nầy ra khỏi họ, 14 và họ sẽ thuật lại điều ấy cho các dân trong xứ. Lạy Chúa, các dân trong xứ đã nghe rằng Ngài đang ngự giữa dân nầy, vì Chúa ôi, Ngài đã cho dân Ngài thấy Ngài tận mặt; áng mây của Ngài đang che trên đầu họ, và Ngài đang đi trước dẫn đường họ, ban ngày trong một áng mây và ban đêm trong một trụ lửa. 15 Bây giờ nếu Ngài giết sạch dân nầy trong một lúc thì các dân đã nghe nói về Ngài sẽ bảo, 16 ‘Vì Chúa không đủ khả năng đem dân ấy vào xứ mà Ngài đã hứa với tổ tiên chúng, nên đã giết hết chúng trong đồng hoang rồi.’ 17 Vậy bây giờ xin quyền năng của Chúa thể hiện một cách lớn lao như lời Ngài đã hứa khi Ngài phán,
18 ‘Chúa là Ðấng chậm giận và giàu ơn, tha thứ tội lỗi và vi phạm, nhưng không kể kẻ có tội là vô tội;
Do tội của ông bà cha mẹ mà con cháu bị vạ lây đến ba bốn đời.’
19 Cầu xin Ngài tha thứ tội của dân nầy theo sự lớn lao của đức nhân từ Ngài, như Ngài đã từng tha thứ dân nầy từ khi họ rời Ai-cập đến nay.”
20 Bấy giờ Chúa phán, “Ta sẽ tha thứ như ngươi cầu xin. 21 Nhưng Ta lấy mạng sống Ta và lấy vinh quang Chúa tràn đầy khắp đất mà thề rằng 22 không một kẻ nào đã thấy vinh hiển Ta và đã thấy những phép lạ Ta làm tại Ai-cập và trong đồng hoang mà còn thử Ta mười lần, rồi lại không vâng lời Ta 23 sẽ thấy được xứ mà Ta đã thề với tổ tiên chúng. Không một kẻ nào đã khinh Ta sẽ thấy được xứ đó. 24 Nhưng đầy tớ Ta là Ca-lép, một người có tinh thần khác hơn những kẻ khác, và đã theo Ta hết lòng, nên Ta sẽ đem nó vào trong xứ mà nó đã đến do thám, rồi con cháu nó sẽ chiếm lấy xứ đó làm sản nghiệp. 25 Nầy dân A-ma-léc và dân Ca-na-an đang ở trong các thung lũng. Ngày mai hãy nhổ trại, theo hướng Hồng Hải mà đi ngược trở vào đồng hoang.”
Dân I-sơ-ra-ên Cãi Lịnh và Thất Bại
26 Chúa phán với Môi-se và A-rôn, 27 “Ðoàn dân gian ác nầy cứ lằm bằm oán trách Ta cho đến bao giờ mới thôi? Ta đã nghe những lời lằm bằm của dân I-sơ-ra-ên mà chúng đã cằn nhằn Ta. 28 Hãy nói với chúng, Chúa phán thế nầy: Ta lấy chính mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ làm cho các ngươi mọi điều Ta đã nghe các ngươi nói: 29 Thân xác các ngươi sẽ ngã chết trong đồng hoang nầy. Tất cả các ngươi, tức tất cả những kẻ đã được thống kê từ hai mươi tuổi trở lên, những kẻ đã lằm bằm oán trách Ta, 30 sẽ không ai được vào xứ mà Ta đã thề sẽ đem các ngươi vào cư ngụ, ngoại trừ Ca-lép con của Giê-phu-nê và Giô-suê con của Nun. 31 Nhưng con cháu các ngươi mà các ngươi bảo rằng chúng sẽ thành chiến lợi phẩm cho quân thù thì Ta sẽ đem chúng vào, và chúng sẽ biết xứ mà các ngươi khinh chê. 32 Còn các ngươi, thân xác các ngươi sẽ ngã chết trong đồng hoang. 33 Con cháu các ngươi sẽ phải đi lang thang chăn bầy trong đồng hoang bốn mươi năm, và phải gánh lấy nỗi khổ cực do sự bất trung của các ngươi, cho đến khi người cuối cùng của các ngươi bỏ thây trong đồng hoang. 34 Theo số những ngày các ngươi đi do thám xứ, tức bốn mươi ngày, thì các ngươi sẽ mang lấy tội lỗi của mình trong bốn mươi năm, mỗi năm cho một ngày, rồi các ngươi sẽ biết rằng Ta đã chán ngán các ngươi như thế nào. 35 Ta, Chúa, đã phán, thì Ta sẽ thực hiện điều đó cho toàn thể hội chúng gian ác nầy, tức cho những kẻ đã cấu kết với nhau để chống lại Ta. Trong đồng hoang nầy chúng sẽ bị tiêu diệt và trong nơi đó chúng sẽ chết.”
36 Còn những người Môi-se đã sai đi do thám xứ rồi trở về xui cho đoàn dân lằm bằm chống lại ông bằng những lời báo cáo thêm thắt tiêu cực khiến cho dân nản lòng về xứ đó, 37 tức những kẻ đã báo cáo với những lời thêm thắt tiêu cực về xứ đó, đều bị giáng vạ chết trước mặt Chúa. 38 Nhưng trong số những người đã đi do thám xứ trở về chỉ có Giô-suê con của Nun và Ca-lép con của Giê-phu-nê là còn sống.
39 Khi Môi-se thuật lại những lời đó cho toàn dân I-sơ-ra-ên, dân chúng khóc than rất buồn thảm. 40 Sáng hôm sau họ thức dậy sớm, kéo nhau lên các đỉnh đồi và nói, “Này, chúng tôi đây. Chúng tôi sẽ lên nơi mà Chúa đã hứa, bởi chúng tôi đã phạm tội.”
41 Nhưng Môi-se nói, “Tại sao anh em cứ tiếp tục vi phạm mệnh lệnh Chúa? Anh em sẽ không thành công đâu. 42 Ðừng đi lên đó, vì Chúa không ở cùng anh em. Ðừng để anh em bị đánh gục trước mặt quân thù. 43 Vì quân A-ma-léc và quân Ca-na-an sẽ đón đánh anh em trên đó. Anh em sẽ ngã chết bởi lưỡi gươm, vì anh em đã xây lưng lìa bỏ Chúa, nên Chúa sẽ không ở với anh em đâu.” 44 Nhưng họ nhất định kéo nhau lên các đỉnh đồi, mặc dù Rương Giao Ước của Chúa và Môi-se không rời khỏi doanh trại. 45 Bấy giờ quân A-ma-léc và quân Ca-na-an đang ở trên các đỉnh đồi kéo xuống, đánh bại họ, và rượt giết họ cho đến Khọt-ma.
Luật Lệ về Các Của Dâng Kèm Theo Các Lễ Vật Khác
15 Chúa phán với Môi-se rằng, 2 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên và bảo chúng: Khi các ngươi vào trong xứ Ta sẽ ban cho các ngươi, 3 khi các ngươi dùng lửa dâng một lễ vật bắt từ bầy bò hay bầy chiên để làm một lễ vật có mùi thơm dâng lên Chúa, bất kể đó là của lễ thiêu, hoặc một con vật hiến tế để làm tròn lời thệ nguyện, hoặc một lễ vật do lòng vui mừng mà tự nguyện đem dâng, hoặc một lễ vật trong những dịp đại lễ, 4 thì người nào đem dâng lên Chúa một lễ vật như thế phải mang theo một của lễ chay, gồm hai lít[b] bột thượng hạng trộn với một lít[c] dầu. 5 Ngoài ra cứ mỗi con chiên dâng làm của lễ thiêu hay làm con vật hiến tế ngươi phải dâng kèm theo một lít rượu để làm của lễ quán. 6 Cứ mỗi con chiên đực ngươi phải dâng kèm theo một của lễ chay, gồm bốn lít[d] bột thượng hạng trộn với hơn một lít[e] dầu; 7 và cứ mỗi của lễ quán ngươi sẽ dâng kèm theo hơn một lít rượu để làm lễ vật có mùi thơm dâng lên Chúa.
8 Khi ngươi dâng một con bò làm của lễ thiêu, hoặc làm một con vật hiến tế để làm tròn lời thệ nguyện, hoặc làm của lễ cầu an dâng lên Chúa, 9 ngươi phải dâng kèm theo với con bò đó một của lễ chay, gồm sáu lít rưỡi[f] bột thượng hạng trộn với hai lít dầu;[g] 10 và ngươi cũng phải dâng một của lễ quán gồm hai lít rượu để làm một lễ vật dâng bằng lửa có mùi thơm dâng lên Chúa.
11 Họ phải làm như vậy mỗi khi dâng một con bò đực hay một con chiên đực, hoặc mỗi khi dâng một con chiên con đực hay một con dê con. 12 Tùy theo số con vật hiến tế được đem dâng mà các ngươi phải làm như vậy cho mỗi con. 13 Mọi người bản xứ đều phải làm như vậy, mỗi khi họ dùng lửa dâng lên Chúa một của lễ có mùi thơm. 14 Mọi kiều dân sống giữa các ngươi, hay những người đã thành thường trú nhân giữa các ngươi, ai muốn dùng lửa dâng lên Chúa một của lễ có mùi thơm đều phải làm như vậy.
15 Ðối với hội chúng thì chỉ có một luật chung cho các ngươi và các kiều dân, một luật chung vĩnh viễn trải qua các thế hệ của các ngươi: trước mặt Chúa các ngươi và các kiều dân đều như nhau. 16 Các ngươi và các kiều dân sống giữa các ngươi sẽ có cùng một pháp luật và cùng một luật lệ.”
Luật về Dâng Bánh Ðầu Mùa
17 Chúa phán với Môi-se rằng, 18 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên và bảo họ: Sau khi các ngươi vào trong xứ Ta sẽ mang các ngươi vào, 19 khi các ngươi bắt đầu ăn thực phẩm của thổ sản trong xứ, hãy trích ra một phần mà dâng lên Chúa. 20 Các ngươi hãy dâng một cái bánh làm từ đống bột thượng hạng đầu tiên; như người ta dành riêng ra một phần lúa từ sân đập lúa để dâng lên thế nào, các ngươi cũng hãy làm thế ấy. 21 Suốt các thế hệ tương lai cũng thế, các ngươi phải lấy một phần từ đống bột thượng hạng đầu tiên để dâng lên Chúa.
Luật về Việc Sơ Ý Phạm Tội
22 Nếu các ngươi sơ ý nên đã không làm theo mọi điều răn nầy mà Chúa đã dùng Môi-se truyền cho các ngươi 23 – tức mọi điều Chúa đã cậy Môi-se truyền cho các ngươi, và chúng có hiệu lực từ ngày Chúa truyền các điều răn ấy cho đến mọi thế hệ về sau của các ngươi– 24 nếu cả hội chúng đã sơ ý và không làm theo thì cả hội chúng phải dâng một con bò đực tơ làm của lễ thiêu để có mùi thơm dâng lên Chúa, cùng với của lễ chay và của lễ quán cặp theo với con vật hiến tế đó, như luật đã định. Ngoài ra họ phải dâng thêm một con dê đực để làm của lễ chuộc tội. 25 Tư tế sẽ cử hành lễ chuộc tội cho toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên, bấy giờ họ sẽ được tha thứ, bởi đó là tội do sơ ý phạm, và họ đã mang của lễ đến dùng lửa dâng lên Chúa, đồng thời họ cũng đã mang của lễ chuộc tội đến trước mặt Chúa để chuộc tội sơ ý của họ. 26 Toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên và những kiều dân sống giữa họ sẽ được tha thứ, bởi toàn dân đã sơ ý phạm tội.
27 Nếu một cá nhân sơ ý phạm tội thì người ấy phải dâng một con dê cái một tuổi làm của lễ chuộc tội. 28 Tư tế sẽ cử hành lễ chuộc tội trước mặt Chúa để chuộc tội cho người đã sơ ý phạm tội, rồi người ấy sẽ được tha thứ.
29 Ðối với những người đã sơ ý phạm tội thì chỉ có một luật chung cho người bản xứ I-sơ-ra-ên và các kiều dân sống giữa họ. Các ngươi chỉ có một luật chung cho bất cứ ai sơ ý phạm tội. 30 Nhưng đối với kẻ cố ý phạm tội, bất kể người bản xứ hay kiều dân, tức cố tình xúc phạm đến Chúa, kẻ ấy sẽ bị khai trừ khỏi dân, 31 vì nó đã khinh bỉ lời Chúa và cố tình vi phạm điều răn Ngài; kẻ đó phải bị khai trừ hẳn khỏi dân và nó phải mang lấy tội lỗi nó.”
Vi Phạm Ngày Sa-bát
32 Khi dân I-sơ-ra-ên còn ở trong đồng hoang, họ bắt gặp một người lượm củi trong ngày Sa-bát. 33 Những người bắt gặp người lượm củi dẫn ông ấy đến với Môi-se, A-rôn, và toàn thể hội chúng. 34 Họ giam ông lại, vì họ không biết phải giải quyết trường hợp của ông như thế nào. 35 Bấy giờ Chúa phán với Môi-se, “Người ấy phải chết. Cả hội chúng sẽ ném đá nó bên ngoài doanh trại.” 36 Toàn thể hội chúng đem ông ra bên ngoài doanh trại; họ ném đá ông và ông chết, y như lệnh Chúa đã truyền qua Môi-se.
Luật về Tua Áo
37 Chúa phán với Môi-se rằng, 38 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên và bảo họ: suốt các thế hệ trong tương lai các ngươi hãy làm những tua áo ở các góc áo, và hãy kết một sợi dây màu xanh dương nơi tua ở mỗi góc áo. 39 Các ngươi sẽ mặc áo có tua, để khi thấy nó các ngươi sẽ nhớ đến mọi điều răn của Chúa mà thi hành, thay vì đi theo sự thèm muốn của lòng mình và mắt mình mà làm điếm. 40 Vậy các ngươi hãy ghi nhớ và làm theo mọi điều răn Ta, rồi các ngươi sẽ trở nên thánh cho Ðức Chúa Trời của các ngươi. 41 Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, Ðấng đã đem các ngươi ra khỏi đất Ai-cập để làm Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.”
TẬP THỨ TƯ
(Bài 90-106)
Ðức Chúa Trời Luôn Hằng Hữu Còn Nhân Loại Chỉ Tạm Thời
Bài cầu nguyện của Môi-se, người của Ðức Chúa Trời
1 Lạy Chúa, Ngài là nơi cư trú của chúng con trải qua mọi thế hệ.
2 Trước khi núi non thành hình,
Trước khi Ngài tạo thành trái đất và thế gian,
Từ vô cực quá khứ đến vô cực tương lai Ngài là Ðức Chúa Trời.
3 Ngài làm cho loài người trở về cát bụi và phán rằng,
“Hỡi con cái loài người, hãy trở về.”
4 Vì một ngàn năm trước mắt Ngài tựa như ngày hôm qua, đã qua rồi,
Hoặc như một canh đêm.
5 Ngài làm cho đời người trôi nhanh như dòng nước lũ,
Thoáng qua như một giấc ngủ.
Ðời người như cỏ mọc ban mai,
6 Sáng sớm chúng mọc lên và xanh tươi,
Chiều lại chúng héo khô và tàn tạ.
7 Thật vậy đời sống chúng con chóng tàn vì cơn giận của Ngài.
Chúng con kinh hãi vì cơn thịnh nộ của Ngài.
8 Ngài đã để những tội lỗi chúng con trước mặt Ngài,
Các tội bí mật chúng con trong ánh sáng của thánh nhan Ngài.
9 Những ngày chúng con qua đi dưới cơn giận của Ngài;
Những năm chúng con kết thúc như một tiếng thở dài.
10 Tuổi tác chúng con đến được bảy mươi,
Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi,
Nhưng niềm kiêu hãnh của chúng chẳng qua là lao khổ và buồn thảm;
Vì đời sống chóng qua, rồi chúng con bay mất đi.
11 Ai biết được sức mạnh của cơn giận Ngài?
Ngài càng nổi cơn thịnh nộ, thì chúng con càng khiếp sợ Ngài.
12 Xin dạy chúng con biết đếm số ngày chúng con,
Để chúng con được lòng khôn ngoan.
13 Xin trở lại, Chúa ôi;
Ngài còn giận chúng con đến bao lâu nữa?
Xin dủ lòng thương xót các tôi tớ Ngài.
14 Mỗi buổi sáng xin cho chúng con được no nê bằng ơn thương xót của Ngài,
Ðể chúng con được hân hoan và vui thỏa trọn những ngày của mình.
15 Xin ban cho chúng con niềm vui để bù lại những ngày Ngài phó chúng con cho hoạn nạn,
Và những năm chúng con thấy nỗi bất hạnh.
16 Nguyện công việc của Ngài được tỏ ra cho các tôi tớ Ngài.
Nguyện vinh quang của Ngài tỏa rạng trên con cháu họ.
17 Nguyện phước hạnh của Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con, tuôn đổ trên chúng con.
Cầu xin Ngài lập vững công việc của tay chúng con;
Thật vậy xin lập vững công việc của tay chúng con.
Copyright © 2011 by Bau Dang