Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Beginning

Read the Bible from start to finish, from Genesis to Revelation.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Ma-thi-ơ 24-25

Chúa Báo Trước Ðền Thờ Bị Phá Hủy

(Mác 13:1-2; Lu 21:5-6)

24 Khi Ðức Chúa Jesus rời đền thờ ra đi, các môn đồ Ngài đến gần và chỉ cho Ngài những công trình kiến trúc của đền thờ. Ngài nói với họ, “Các ngươi đều thấy tất cả các công trình kiến trúc này phải không? Quả thật, Ta nói với các ngươi, rồi đây sẽ không còn một tảng đá nào chồng trên tảng đá nào. Tất cả sẽ bị đổ xuống.”

Ðiềm Báo Trước Ngày Tận Thế

(Mác 13:3-13; Lu 21:7-19)

Khi Ngài đang ngồi trên Núi Ô-liu, các môn đồ Ngài đến gặp riêng Ngài và thưa rằng, “Xin Thầy cho chúng con biết khi nào điều ấy sẽ xảy ra? Và có dấu hiệu gì sẽ báo trước ngày Thầy đến và kỳ tận thế chăng?”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy coi chừng, để không ai dẫn các ngươi đi lạc. Vì sẽ có nhiều người mạo danh Ta, đến, và nói rằng, ‘Ta là Ðấng Christ!’ và họ sẽ dẫn nhiều người đi lạc. Các ngươi sẽ nghe nói về chiến tranh và tin đồn về chiến tranh. Hãy coi chừng, đừng bối rối, vì những điều ấy phải xảy đến, nhưng chưa là cuối cùng đâu. Vì dân này sẽ nổi lên chống lại dân khác, nước nọ nghịch với nước kia, nhiều chỗ sẽ có nạn đói, ôn dịch,[a] và động đất. Nhưng tất cả những điều ấy chỉ là những cơn quặn thắt bắt đầu của cơn đau chuyển bụng sinh.

Bấy giờ người ta sẽ bắt nộp các ngươi để chịu khổ nạn và giết chết. Các ngươi sẽ bị các dân ghen ghét vì danh Ta. 10 Khi ấy nhiều người sẽ bỏ đạo, phản bội nhau, và ghét nhau. 11 Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và dẫn dắt nhiều người đi lạc, 12 và vì tội ác gia tăng, lòng yêu mến của nhiều người sẽ nguội dần. 13 Nhưng ai bền chí đến cuối cùng sẽ được cứu. 14 Tin Mừng này của vương quốc Ðức Chúa Trời[b] sẽ được giảng ra khắp thế giới, để làm chứng cho mọi dân tộc, bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.”

Thời Kỳ Hoạn Nạn

(Mác 13:14-23; Lu 21:20-24)

15 “Vậy khi các ngươi thấy những điều gớm ghiếc gây cho hoang tàn xảy ra trong nơi thánh, như Tiên Tri Ða-ni-ên đã nói trước,Ða 9:27; 11:31; 12:11 – ai đọc hãy cố hiểu– 16 bấy giờ ai đang ở Giu-đê, hãy trốn lên núi; 17 ai đang ở trên sân thượng, đừng xuống lấy vật gì trong nhà; 18 ai đang ở ngoài đồng, đừng trở về nhà lấy áo choàng. 19 Trong những ngày đó, tội nghiệp thay cho những phụ nữ mang thai và những người mẹ có con thơ còn bú! 20 Hãy cầu nguyện để cuộc chạy trốn đó không nhằm vào mùa đông hay ngày Sa-bát. 21 Vì lúc đó sẽ có cơn hoạn nạn lớn đến nỗi từ khi trời đất được dựng nên cho đến bấy giờ chưa hề có như vậy, và sau đó cũng không có. 22 Và nếu những ngày ấy không giảm bớt, không ai có thể thoát khỏi; nhưng vì những người được chọn, những ngày ấy sẽ được giảm bớt.

23 Bấy giờ nếu ai nói với các ngươi, ‘Này, Ðấng Christ ở đây,’ hoặc ‘Ngài ở đó,’ thì đừng tin. 24 Vì các Ðấng Christ giả[c] và các tiên tri giả sẽ nổi lên, làm những dấu kỳ phép lạ lớn để, nếu có thể được, lừa gạt ngay cả những người được chọn đi sai lạc. 25 Hãy coi chừng, Ta đã nói trước với các ngươi. 26 Vậy nếu người ta bảo các ngươi, ‘Này! Ngài ở trong đồng hoang,’ đừng đến đó. Nếu họ bảo, ‘Này, Ngài ở trong mật thất,’ đừng tin. 27 Vì như sét chớp ở phương đông và nhoáng ở phương tây thể nào, sự hiện đến của Con Người cũng thể ấy. 28 Xác chết ở đâu, kên kên bâu lại đó.”

Chúa Quang Lâm

(Mác 13:24-27; Lu 21:25-28)

29 “Ngay sau những ngày hoạn nạn ấy, mặt trời sẽ tối tăm, mặt trăng sẽ không tỏa sáng, các ngôi sao sẽ từ trời sa xuống, và các quyền lực trên không trung sẽ bị rúng động. 30 Bấy giờ dấu hiệu của Con Người sẽ xuất hiện trên trời, và mọi chi tộc trên đất sẽ than khóc. Họ sẽ thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. 31 Con Người sẽ sai các thiên sứ mình dùng tiếng kèn lớn tập họp những người được chọn khắp bốn phương trời, từ chân trời này đến chân trời kia.”

Bài Học về Cây Vả

(Mác 13:28-31; Lu 21:29-33)

32 “Các ngươi hãy học bài học về cây vả. Khi cành nó vừa đâm chồi nẩy lộc, các ngươi biết mùa hè sắp đến. 33 Cũng vậy, khi các ngươi thấy những điều ấy, khá biết rằng Con Người[d] sắp đến, tới cổng rồi. 34 Quả thật, Ta nói với các ngươi, thế hệ[e] này sẽ không qua đi trước khi những điều ấy xảy ra. 35 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Ta nói sẽ không qua đi.”

Không Ai Biết Trước Ngày Giờ Chúa Trở Lại

(Mác 13: 32-37; Lu 17:26-30, 34-36)

36 “Nhưng về ngày nào và giờ nào thì không ai biết. Ngay cả các thiên sứ trên trời cũng không biết,[f] nhưng chỉ Cha biết mà thôi. 37 Vì như trong thời Nô-ê thể nào, khi Con Người đến cũng thể ấy. 38 Vì giống như trong thời đó, trước khi nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả, cho đến ngày Nô-ê vào tàu. 39 Họ chẳng quan tâm gì cho đến khi nước lụt đến và cuốn đi hết thảy. Khi Con Người đến cũng vậy. 40 Bấy giờ sẽ có hai người nam ở ngoài đồng, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. 41 Hai người nữ xay cối, một người được đem đi, một người bị bỏ lại.

42 Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến. 43 Nhưng hãy hiểu điều này, nếu chủ nhà biết canh nào kẻ trộm sẽ đến, chủ nhà ắt sẽ thức canh và không để cho kẻ trộm khoét vách vào nhà. 44 Vậy các ngươi phải sẵn sàng, vì Con Người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ.”

Ðầy Tớ Trung Tín và Ðầy Tớ Bất Trung

(Lu 12:41-48)

45 “Vậy ai là đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà chủ đã đặt làm quản gia nhà mình, để cấp phát lương thực cho các gia nhân đúng kỳ? 46 Phước cho đầy tớ ấy khi chủ về và thấy người ấy làm như vậy. 47 Quả thật, Ta nói với các ngươi, chủ sẽ đặt người ấy quản trị toàn thể tài sản mình. 48 Nhưng nếu đầy tớ ấy xấu và nghĩ thầm trong lòng, ‘Chủ ta sẽ về trễ,’ 49 nên đánh đập các bạn cùng làm đầy tớ với mình, và ăn nhậu với phường say sưa. 50 Chủ của đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết; 51 chủ sẽ phân thây nó, rồi nhốt nó chung chỗ với bọn đạo đức giả, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”

Ngụ Ngôn về Mười Trinh Nữ

25 “Khi ấy vương quốc thiên đàng sẽ giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong các cô ấy, có năm cô dại và năm cô khôn. Năm cô dại cầm đèn đi nhưng không đem dầu theo với mình. Nhưng năm cô khôn mang bình dầu theo với đèn của mình. Vì chàng rể đến trễ, nên các cô buồn ngủ và ngủ thiếp đi. Ðến nửa đêm có tiếng kêu lớn, ‘Kìa, chàng rể đến kia. Hãy mau mau ra đón.’ Bấy giờ tất cả các trinh nữ đều thức dậy và khêu tim đèn của mình lên.

Các cô dại nói với các cô khôn, ‘Xin các chị cho chúng tôi ít dầu, vì đèn chúng tôi sắp tắt.’

Nhưng các cô khôn đáp, ‘Không được, e không đủ dầu cho đèn của chúng tôi và đèn của các chị. Chi bằng các chị hãy đến những người bán dầu mà mua là hơn.’ 10 Ðang khi các cô ấy đi mua dầu, chàng rể đến, và những ai đã sẵn sàng đều cùng chàng rể vào dự tiệc cưới; rồi các cửa đóng lại. 11 Lát sau các trinh nữ kia cũng đến và gọi, ‘Chủ ơi, chủ ơi, xin mở cửa cho chúng tôi.’ 12 Nhưng chủ đáp, ‘Thú thật với các cô, tôi không biết các cô.’ 13 Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày cũng không biết giờ.”

Ngụ Ngôn về Ba Ðầy Tớ và Các Ta-lâng

(Lu 19:11-27)

14 “Vương quốc thiên đàng giống như người kia sắp đi xa. Ông gọi các đầy tớ của ông đến và giao của cải ông cho họ. 15 Ông giao cho người này năm ta-lâng, người kia hai ta-lâng, và người nọ một ta-lâng, tùy theo khả năng mỗi người, rồi ông vội vã lên đường. 16 Người nhận năm ta-lâng đi kinh doanh, và làm lợi thêm năm ta-lâng. 17 Tương tự người nhận hai ta-lâng cũng làm lợi thêm hai ta-lâng. 18 Nhưng người nhận một ta-lâng đi đào một lỗ dưới đất, và chôn số tiền của chủ.

19 Sau một thời gian khá lâu, chủ các đầy tớ ấy trở về và tính sổ với họ. 20 Bấy giờ người nhận năm ta-lâng đến, mang theo năm ta-lâng nữa, và nói, ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi năm ta-lâng; xin chủ xem đây, tôi đã làm lợi năm ta-lâng nữa.’

21 Chủ nói với ông, ‘Khá lắm, đầy tớ tốt và trung tín. Ông đã trung tín trong việc nhỏ, tôi sẽ giao cho ông quản lý nhiều việc hơn. Hãy vào hưởng niềm vui của chủ mình.’

22 Người nhận hai ta-lâng cũng bước đến và nói, ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi hai ta-lâng; xin chủ xem đây, tôi đã làm lợi hai ta-lâng nữa.’

23 Chủ nói với ông, ‘Khá lắm, đầy tớ tốt và trung tín. Ông đã trung tín trong việc nhỏ, tôi sẽ giao cho ông quản lý nhiều việc hơn. Hãy vào hưởng niềm vui của chủ mình.’

24 Kế đó người nhận một ta-lâng cũng đến và nói, ‘Thưa chủ, tôi biết chủ là người nghiêm nhặt, gặt trong chỗ không gieo, khèo trong chỗ không vãi, 25 nên tôi sợ và đi chôn ta-lâng của chủ dưới đất. Này, của chủ đây, tôi trả lại chủ.’

26 Nhưng chủ đáp, ‘Hỡi đầy tớ gian tà và biếng nhác kia, ngươi biết ta gặt trong chỗ không gieo và khèo trong chỗ không vãi phải không? 27 Thế thì ngươi phải đem số tiền của ta gởi vào ngân hàng, để khi ta trở về, ta sẽ nhận được cả vốn lẫn lời chứ. 28 Vậy hãy lấy ta-lâng của nó và cho người có mười ta-lâng. 29 Vì ai có sẽ được cho thêm để sẽ có dư dật, nhưng ai không có thì ngay cả những gì người ấy đang có cũng sẽ bị lấy đi. 30 Còn tên đầy tớ vô ích đó, hãy quăng nó ra nơi tối tăm, nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.’”

Cuộc Phán Xét Cuối Cùng

31 “Khi Con Người ngự đến trong vinh quang của mình với tất cả các thiên sứ thánh[g] hộ giá, bấy giờ Người sẽ ngồi trên ngai vinh hiển của mình. 32 Mọi dân tộc sẽ tụ họp trước mặt Người. Người sẽ tách họ ra như người chăn tách chiên và dê ra. 33 Người sẽ để chiên bên phải và dê bên trái.

34 Bấy giờ Vua sẽ phán với những người ở bên phải, ‘Hỡi những người được Cha Ta ban phước, hãy đến hưởng vương quốc đã được chuẩn bị sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất, 35 vì Ta đói, các ngươi đã cho Ta ăn; Ta khát, các ngươi đã cho Ta uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp đãi Ta; 36 Ta trần truồng, các ngươi đã mặc cho Ta; Ta đau ốm, các ngươi đã thăm nom Ta; Ta bị giam cầm, các ngươi đã đến viếng Ta.’

37 Bấy giờ những người công chính thưa rằng, ‘Lạy Chúa, đâu có khi nào chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn hoặc thấy Chúa khát mà cho uống? 38 Hay là đâu có khi nào chúng con thấy Chúa là khách lạ mà tiếp đãi hoặc bị trần truồng mà mặc cho? 39 Hoặc đâu có khi nào chúng con thấy Chúa đau ốm hay bị giam cầm mà thăm viếng?’

40 Vua trả lời và phán với họ, ‘Quả thật, Ta nói với các ngươi, hễ các ngươi đã làm những việc ấy cho một người nhỏ nhất trong các anh em này của Ta, các ngươi đã làm cho Ta.’

41 Sau đó Vua phán với những người ở bên trái, ‘Hỡi những kẻ bị nguyền rủa, hãy lui ra khỏi Ta, và vào lửa đời đời đã dành sẵn cho Ác Quỷ và các quỷ sứ của nó, 42 vì Ta đói, các ngươi đã không cho Ta ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho Ta uống; 43 Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp đãi Ta; Ta bị trần truồng, các ngươi đã không mặc cho Ta; Ta đau ốm và bị giam cầm, các ngươi đã không thăm viếng Ta.’

44 Bấy giờ họ cũng trả lời, ‘Lạy Chúa, đâu có khi nào chúng tôi thấy Chúa bị đói hoặc bị khát hoặc là khách lạ hoặc bị trần truồng hoặc bị đau ốm hoặc bị giam cầm mà không giúp đỡ Chúa?’

45 Bấy giờ Vua phán với họ rằng, ‘Quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi đã không làm những việc ấy cho một người nhỏ nhất trong những người này, các ngươi đã không làm cho Ta.’

46 Sau đó những kẻ ấy sẽ đi vào sự hình phạt đời đời, còn những người công chính sẽ vào hưởng sự sống đời đời.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang