Beginning
Thờ Thần Tượng Khiến Bị Tiêu Diệt
10 Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy nghe những lời của Chúa phán với ngươi. 2 Chúa phán thế này:
“Ðừng học theo thói của các dân ngoại;
Chớ kinh hãi khi thấy các điềm lạ trên trời,
Vì các dân ngoại sợ hãi khi thấy các điềm ấy.
3 Các thói tục của các dân chỉ là hư không:
Người ta chặt một cây trên rừng;
Thợ tạc tượng dùng rìu đục đẽo thành một hình dạng,
4 Người ta lấy bạc và vàng khảm vào cho đẹp,
Xong lấy búa và đinh đóng vào để nó khỏi ngã nhào.
5 Các thần tượng của chúng thật như các hình nộm trong một ruộng dưa;
Chúng chẳng nói được;
Chúng phải được khiêng đi, vì chúng không thể tự đi được.
Chớ sợ chúng, vì chúng không thể hại ai, và chúng cũng chẳng làm ích lợi gì cho ai.”
6 Lạy Chúa, thật không ai giống như Ngài;
Ngài là Ðấng lớn lao vĩ đại;
Danh Ngài thật cao cả và quyền năng.
7 Lạy Vua của các nước, ai dám cả gan không kính sợ Ngài?
Vì kính sợ Ngài là bổn phận đương nhiên của các dân các nước;
Vì trong tất cả những người khôn ngoan của các dân,
Và trong tất cả các nước của họ,
Chẳng có ai giống như Ngài.
8 Các dân ấy thật là đần độn và dại dột;
Một khúc gỗ tạc thành hình mà có thể dạy dỗ được sao!
9 Bạc dát mỏng từ Tạt-si đem về,
Vàng lấy từ U-pha mang về.
Chúng chỉ là tác phẩm của nghệ nhân, và sản phẩm của bàn tay người thợ bạc;
Y phục các tượng ấy làm bằng vải xanh dương và tím đỏ;
Chúng thảy là sản phẩm của các thợ khéo tay.
10 Còn Chúa là Ðức Chúa Trời thực hữu;
Ngài là Ðức Chúa Trời hằng sống và Vua đời đời.
Ngài nổi giận đất liền rúng động,
Các quốc gia không thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Ngài.
11 Các ngươi hãy nói với thiên hạ như thế này,
“Các thần không dựng nên trời và đất sẽ bị diệt mất khỏi mặt đất và khỏi dưới gầm trời.”[a]
12 Nhưng Chúa là Ðấng đã dựng nên trái đất bằng quyền năng Ngài,
Ðấng đã tạo lập thế gian bằng sự khôn ngoan Ngài,
Và Ðấng đã giăng các tầng trời ra bằng sự thông sáng Ngài.
13 Khi Ngài lên tiếng, nước trên trời đổ tuôn ào ạt,
Ngài khiến hơi nước bốc lên làm mây giăng khắp mặt địa cầu,
Ngài khiến sấm sét theo mưa nổ chớp;
Ngài mang gió ra từ các kho lẫm của Ngài.
14 Những ai thờ hình tượng quả là ngu dại và chẳng hiểu biết;
Các thợ bạc khá hổ thẹn vì các hình tượng do chúng tạo ra,
Vì các hình tượng ấy chỉ là đồ giả tạo,
Chẳng hình tượng nào có hơi thở bên trong.
15 Chúng chỉ là những đồ vô dụng, một thứ sản phẩm chẳng có ích lợi gì;
Ðến thời chúng bị phạt, chúng sẽ bị diệt vong.
16 Còn phần dành cho Gia-cốp không như những thứ đó,
Vì Ngài là Ðấng đã dựng nên mọi loài mọi vật,
Và I-sơ-ra-ên là chi tộc của cơ nghiệp Ngài;
Danh Ngài là Chúa các đạo quân.
Cuộc Lưu Ðày Sẽ Ðến
17 Hỡi dân cư của thành bị vây hãm!
Hãy xách lên những gói đồ của ngươi đang nằm dưới đất;
18 Vì Chúa phán thế này,
“Này, lần này Ta sẽ quăng dân cư trong xứ này ra xa,
Ta sẽ khiến chúng gặp cảnh cùng đường để chúng sớm nhận ra.”
19 Khốn cho tôi vì vết thương của tôi nhức nhối!
Vết thương của tôi trầm trọng khó được chữa lành.
Nhưng tôi nói, “Ðây là hình phạt cho mình, nên mình phải gánh chịu.”
20 Trại của tôi đã bị phá hủy,
Các dây căng trại đã bị cắt đứt,
Con cái tôi đều đã bỏ đi,
Chẳng còn đứa nào ở lại,
Chẳng còn đứa nào giúp tôi dựng lại lều của tôi,
Không còn ai giúp căng các màn trại của tôi lên.
21 Vì những kẻ chăn chiên đã trở nên vô cảm,
Chúng không tìm kiếm Chúa,
Nên chúng chẳng thành công,
Và tất cả các đàn chiên của chúng bị tan lạc khắp nơi.
22 Này, tin giặc đến đổ về dồn dập,
Tiếng đồn gây chấn động từ đất bắc truyền về,
Giặc sẽ đến, biến các thành của Giu-đa ra hoang vắng,
Biến chúng nên sào huyệt của sói lang.
23 Ôi lạy Chúa, con biết đường mỗi người chẳng do họ định đoạt,
Không ai có thể sắp đặt mọi bước chân mình.
24 Ôi lạy Chúa, xin sửa dạy con bằng công lý,
Nhưng xin đừng dùng cơn giận của Ngài,
Kẻo Ngài sẽ làm con bị biến mất chăng!
25 Xin trút cơn giận của Ngài trên các dân không nhìn biết Ngài,
Trên những dân không kêu cầu danh Ngài,
Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,
Chúng đã nuốt mất ông ấy và phá tan tành chỗ ở của ông ấy.
Cả I-sơ-ra-ên và Giu-đa Ðều Không Giữ Giao Ước
11 Lời của Chúa đến với Giê-rê-mi, phán rằng, 2 “Hãy nghe những lời của giao ước này và nói cho dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem. 3 Hãy nói với chúng, Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên phán, ‘Ðáng nguyền rủa thay kẻ không vâng theo những lời của giao ước này, 4 mà Ta đã truyền cho tổ tiên các ngươi trong ngày Ta đem chúng ra khỏi Ai-cập, ra khỏi lò làm tan chảy sắt, rằng, “Hãy vâng lời và làm theo mọi điều Ta truyền cho các ngươi, để các ngươi sẽ làm dân Ta, và Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời của các ngươi, 5 để Ta sẽ thực hiện lời thề Ta đã thề với tổ tiên các ngươi, để ban cho chúng một xứ đượm sữa và mật; ấy là xứ các ngươi đang sống ngày nay.”’”
Tôi trả lời và thưa, “A-men, lạy Chúa.”
6 Bấy giờ Chúa phán với tôi, “Hãy công bố những lời này trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố của Giê-ru-sa-lem, ‘Hãy lắng nghe những lời của giao ước này và làm theo. 7 Vì từ khi Ta đem tổ tiên các ngươi lên khỏi đất Ai-cập cho đến ngày nay, Ta đã không ngừng nhắc đi nhắc lại rằng, “Hãy vâng theo tiếng Ta.” 8 Tuy nhiên, chúng đã không vâng theo tiếng Ta hay chú ý nghe theo; thay vào đó chúng đã đi theo sự cứng cỏi của lòng dạ xấu xa của chúng. Vì thế Ta đã giáng trên chúng mọi điều của những lời nguyền rủa nói đến trong giao ước ấy, tức giao ước Ta đã truyền cho chúng phải làm theo, nhưng chúng chẳng làm theo.’”
9 Bấy giờ Chúa phán với tôi, “Có một âm mưu giữa dân Giu-đa và dân cư của Giê-ru-sa-lem chống lại Ta. 10 Chúng đã trở lại với tội lỗi của tổ tiên chúng thời xa xưa, những kẻ đã không vâng lời Ta. Chúng đã theo các thần khác và phục vụ các thần ấy. Nhà I-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã bỏ giao ước Ta, tức giao ước Ta đã lập với tổ tiên chúng.” 11 Vì thế Chúa phán thế này, “Chắc chắn Ta sẽ giáng họa trên chúng và chúng không thể tránh khỏi; dù chúng kêu cứu đến Ta, Ta cũng không nghe đâu. 12 Bấy giờ các thành của Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem sẽ đi và kêu cầu các thần mà chúng đã dâng hương cúng tế, nhưng các thần ấy sẽ không bao giờ cứu chúng được trong lúc chúng gặp nguy nan. 13 Thật vậy hỡi Giu-đa, số thần các ngươi thờ lạy nhiều bằng số thành của các ngươi. Ở Giê-ru-sa-lem có bao nhiêu con đường là có chừng ấy bàn thờ để thờ những thứ đáng lấy làm hổ thẹn, tức những bàn thờ dựng lên để cúng tế Ba-anh.
14 Còn ngươi, ngươi đừng cầu nguyện cho dân này, đừng cất tiếng van xin hay cầu thay cho chúng, vì trong lúc nguy nan, chúng sẽ kêu cầu Ta, nhưng Ta sẽ chẳng nghe đâu.
15 Người Ta yêu đã phạm tội ngoại tình quá nhiều. Nàng còn tư cách gì mà lui tới nhà Ta? Há sự dâng hiến thịt tế lễ làm của thánh có thể giúp ngươi tránh khỏi bị tiêu diệt hay sao? Ðến lúc ấy xem ngươi, kẻ đã mải mê phạm tội, còn có thể tươi cười vui vẻ được chăng? 16 Chúa đã từng gọi ngươi là ‘một cây ô-liu xanh tươi, đẹp đẽ, và sai trái tốt’; nhưng với tiếng gió gào khi cơn bão lớn đi qua, Ngài sẽ cho lửa bùng lên thiêu đốt nó, rồi các cành của nó sẽ gãy xuống và cháy ra tro. 17 Chúa các đạo quân, Ðấng đã trồng ngươi, đã tuyên phán sẽ giáng họa để phạt ngươi, vì những tội lỗi nhà I-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã phạm, đã chọc giận Ta qua việc dâng hương cầu khấn với Ba-anh.”
Mạng Sống Giê-rê-mi Bị Ðe Dọa
18 Chúa là Ðấng đã tỏ cho tôi biết, và tôi đã biết.
Lúc ấy Ngài đã tỏ cho tôi biết âm mưu của chúng.
19 Nhưng trước đó tôi như con chiên hiền bị dắt đi làm thịt,
Tôi chẳng biết rằng ấy là ý đồ của chúng để hại tôi,
Chúng đã bàn mưu với nhau rằng,
“Chúng ta hãy đốn cây ấy xuống và chặt bỏ luôn trái của nó đi,
Hãy dứt bỏ nó khỏi đất của người sống,
Ðể tên tuổi nó sẽ không còn ai nhớ đến nữa.”
20 Nhưng lạy Chúa các đạo quân, Ðấng phán xét công minh, Ðấng thử lòng và trí của mọi người,
Xin cho con thấy sự báo trả của Ngài trên chúng,
Vì con đã phó dâng duyên cớ của con cho Ngài.
21 Vì vậy Chúa phán thế này về dân A-na-thốt, dân đã tìm cách lấy mạng ngươi, dân ấy bảo rằng, “Ông hãy liệu hồn mà đừng nhân danh Chúa nói tiên tri nữa hay tay chúng tôi sẽ lấy mạng ông.”
22 Vì thế Chúa các đạo quân phán thế này, “Ta sẽ phạt chúng. Các trai tráng của chúng sẽ bị gươm giết. Các con trai và các con gái chúng sẽ chết vì nạn đói hoành hành, 23 và chúng sẽ chẳng còn một người sống sót, vì Ta sẽ giáng họa trên dân A-na-thốt vào năm chúng bị trừng phạt.”
Giê-rê-mi Than Thở với CHÚA
12 Lạy Chúa, Ngài lúc nào cũng đúng mỗi khi con trình duyên cớ của con trước mặt Ngài,
Dầu vậy xin cho con thưa với Ngài nỗi ray rứt của con:
Tại sao kẻ gian ác lại luôn được thịnh vượng?
Tại sao bọn tráo trở được hạnh phúc bình an?
2 Ngài trồng chúng xuống và chúng đã đâm rễ mạnh;
Chúng lớn lên và ra trái đầy cành;
Nghe miệng chúng nói, tưởng chúng gần Ngài tha thiết,
Nhưng lòng chúng xa không biết đến ngần nào.
3 Còn Ngài, Chúa ôi, Ngài biết rõ lòng con;
Ngài đã thấy con và thử con;
Ngài biết rõ lòng con luôn tin cậy Ngài.
Xin lôi cổ chúng ra như chiên bị đem đi làm thịt,
Xin tách chúng ra để chờ ngày giết thịt.
4 Ðất sẽ than khóc cho đến bao lâu nữa?
Cỏ trong đồng sẽ khô héo đến bao giờ?
Vì sự gian ác của những kẻ sống trong xứ mà thú vật và chim trời đều bị tuyệt giống;
Thế mà chúng còn nói,
“Ngài sẽ không thấy được tương lai chúng ta ra thế nào đâu.”
ChúaÐáp Lời Giê-rê-mi
5 “Nếu ngươi chạy đua với người chạy bộ mà còn đuối sức,
Làm sao ngươi chạy đua với ngựa được?
Nếu ngươi vấp ngã trong xứ đang hòa bình an lạc,
Làm sao ngươi đối phó được với những bụi gai rậm rạp ở bờ sông Giô-đanh?
6 Ngay cả anh chị em ngươi và những người bà con trong dòng họ ngươi mà còn tráo trở hại ngươi;
Sau lưng ngươi họ đã nói xấu ngươi với nhiều người.
Ðừng tin họ dù ngoài miệng họ nói ngọt thế nào cũng mặc.
7 Ta đã bỏ nhà Ta, Ta đã rời khỏi cơ nghiệp Ta,
Ta đã phó người lòng Ta yêu dấu vào tay quân thù của nàng.
8 Ðối với Ta, cơ nghiệp Ta như sư tử dữ trong rừng;
Nó rống lên chống lại Ta,
Vì thế Ta ghét nó.
9 Cơ nghiệp Ta há là một chim săn mồi,
Ðể kên kên bu lại xé xác sao?
Hãy đi, tập họp các thú đồng lại,
Hãy đem chúng đến để chúng cắn nuốt nó.
10 Nhiều kẻ chăn chiên đã hủy hoại vườn nho của Ta,
Chúng đã giẫm nát phần sản nghiệp của Ta,
Chúng đã biến phần sản nghiệp tốt đẹp của Ta ra một đồng hoang trơ trụi.
11 Chúng đã biến nó thành một nơi hoang vắng tiêu điều,
Nó đã than khóc với Ta, vì nó đã trở thành hoang vắng,
Cả xứ đều đã trở nên hoang vu,
Vì chẳng ai quan tâm đến nó.
12 Quân tàn sát ào ạt tràn qua những ngọn đồi trọc trong đồng hoang,
Gươm của Chúa ăn nuốt từ đầu này đến đầu kia trong xứ,
Không ai thoát khỏi.
13 Chúng đã gieo lúa mì, nhưng chỉ gặt toàn gai góc,
Chúng đã làm lụng vất vả, nhưng thu hoạch chẳng ra gì.
Hãy lấy làm xấu hổ về những gì các ngươi gặt hái được,
Vì cơn giận phừng của Chúa đang đổ xuống trên các ngươi.”
14 Chúa phán thế này, “Về những nước láng giềng xấu xa gian ác, những kẻ đã cướp lấy sản nghiệp Ta ban cho dân I-sơ-ra-ên của Ta: Này, Ta sẽ bứng chúng ra khỏi xứ của chúng, đồng thời Ta cũng sẽ bứng Giu-đa ra khỏi giữa chúng luôn. 15 Nhưng sau khi Ta đã bứng chúng đi rồi, Ta sẽ thương xót chúng lại, Ta sẽ đem tất cả chúng về lại sản nghiệp của chúng, mỗi dân sẽ về lại đất nước của mình. 16 Bấy giờ nếu chúng chăm chỉ học theo cách của dân Ta, lấy danh Ta mà thề nguyện, ‘Nguyện Chúa hằng sống làm chứng,’ như trước kia chúng đã dạy dân Ta nhân danh Ba-anh thề nguyện, thì chúng sẽ được vững lập giữa dân Ta. 17 Nhưng nếu dân nào không chịu nghe theo, Ta sẽ bứng hẳn chúng đi và diệt chúng dứt tiệt,” Chúa phán.
Dây Thắt Lưng
13 Chúa phán với tôi thế này, “Hãy đi và mua cho ngươi một dây thắt lưng bằng vải gai mịn, rồi dùng nó buộc lưng ngươi lại, nhưng chớ để nó bị thấm nước.”
2 Vậy tôi mua một dây thắt lưng và buộc lưng tôi lại như Chúa đã truyền cho tôi. 3 Bấy giờ có lời của Chúa phán với tôi lần thứ hai rằng, 4 “Hãy lấy dây thắt lưng ngươi đã mua, buộc quanh lưng ngươi, rồi đứng dậy, đi đến Sông Ơ-phơ-rát, và giấu nó trong một hang đá ở đó.”
5 Vậy tôi đi và giấu nó bên bờ Sông Ơ-phơ-rát như Chúa đã truyền cho tôi.
6 Sau nhiều ngày Chúa lại phán với tôi, “Hãy đứng dậy, đến Sông Ơ-phơ-rát, lấy dây thắt lưng Ta đã truyền cho ngươi giấu ở đó.”
7 Vậy tôi đứng dậy, đi đến Sông Ơ-phơ-rát, đào bới, và lấy dây thắt lưng tôi đã giấu ở đó ra; nhưng bấy giờ dây thắt lưng ấy đã mục hết; nó chẳng có thể dùng vào việc chi được nữa.
8 Kế đó lời của Chúa đến với tôi. 9 Chúa phán thế này, “Cũng vậy, Ta sẽ tiêu hủy niềm kiêu hãnh của Giu-đa và niềm kiêu hãnh quá đáng của Giê-ru-sa-lem. 10 Dân tội lỗi này không chịu nghe lời Ta, nhưng cứ theo sự ương ngạnh của lòng chúng, đi theo các thần khác mà phục vụ và thờ phượng các thần ấy. Cho nên dân này sẽ trở nên giống như dây thắt lưng này, chẳng dùng vào việc chi được cả. 11 Vì giống như dây thắt lưng được buộc vào lưng một người thế nào, Ta đã buộc cả nhà I-sơ-ra-ên và cả nhà Giu-đa vào lưng Ta thể ấy,” Chúa phán, “để chúng trở thành một dân thuộc riêng về Ta, hầu đem lại cho Ta danh tiếng, ca ngợi, và vinh hiển; nhưng chúng chẳng nghe theo.”
Các Vò Rượu
12 Ngươi hãy nói với chúng sứ điệp này: “Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, ‘Vò rượu nào cũng phải chứa đầy rượu.’ Bấy giờ chúng sẽ nói với ngươi, ‘Bộ ông tưởng chúng tôi không biết vò nào cũng phải chứa đầy rượu sao?’ 13 Bấy giờ ngươi hãy nói với chúng, ‘Chúa phán thế này, “Ta sắp sửa làm cho toàn thể dân cư trong xứ này, từ các vua ngồi trên ngai của Ða-vít cho đến các tư tế, các tiên tri, và toàn thể dân thành Giê-ru-sa-lem, say bí tỉ. 14 Ta sẽ làm cho chúng đánh nhau tơi bời, ngay cả cha con cũng đánh nhau,” Chúa phán. “Ta sẽ không thương xót, không nương tay, và không thương hại khi Ta tiêu diệt chúng.”’”
Viễn Ảnh Bị Lưu Ðày
15 Xin anh chị em hãy lắng tai và nghe cho rõ,
Ðừng tự cao vì Chúa đã phán.
16 Hãy dâng vinh hiển lên Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em,
Trước khi Ngài cho màn đêm phủ xuống,
Và trước khi chân của anh chị em bị vấp trên núi lúc trời sụp tối.
Anh chị em đã trông đợi ánh sáng,
Nhưng Ngài đã biến nó ra bóng tối mịt mùng và làm cho nó càng thêm đen tối.
17 Nếu anh chị em không nghe theo,
Linh hồn tôi chỉ còn biết khóc thầm cho tính kiêu ngạo của anh chị em;
Mắt tôi sẽ đẫm lệ xót xa và nước mắt tôi sẽ chảy mãi,
Vì đàn chiên của Chúa phải bị dẫn đi lưu đày.
18 “Hãy nói với vua và thái hậu: ‘Xin các ngài bước xuống ghế thấp mà ngồi,
Vì vương miệng đẹp đẽ đã bị cất khỏi đầu các ngài rồi.’
19 Các thành ở miền nam hoàn toàn bị phong tỏa,
Không ai có đủ sức giải vây;
Tất cả dân Giu-đa đều bị bắt đem đi lưu đày,
Ai cũng bị đem lưu đày cả.
20 Hãy ngước mắt lên và xem những kẻ đến từ phương bắc.
Ðâu rồi đàn chiên đã giao cho ngươi chăn dắt,
Ðàn chiên đã đẹp đẽ một thời?
21 Ngươi sẽ nói sao khi những kẻ từng được ngươi huấn luyện nay lên cầm quyền, và chúng xử phạt ngươi?
Há chẳng phải ngươi sẽ đau đớn như sản phụ lúc lâm bồn sao?
22 Nếu trong lòng ngươi tự hỏi,
‘Sao những chuyện ấy lại xảy đến cho tôi?’
Ấy là vì những tội lỗi nặng nề của ngươi, mà ngươi đã bị tốc váy và tiết hạnh của ngươi đã bị xâm phạm.
23 Người Ê-thi-ô-pi có thể thay đổi được màu da mình,
Hay con beo có thể thay đổi được các đốm trên mình nó chăng?
Nếu được thì các ngươi, những kẻ đã quen thói xấu xa tội lỗi, có thể tự mình làm người ngay lành lương thiện được.
24 Ta sẽ tung rải các ngươi ra,
Như rác bị gió sa mạc thổi bay tứ tán.
25 Ðó là phần số của ngươi, phần Ta đã chia cho ngươi,” Chúa phán,
“Bởi vì ngươi đã quên Ta mà tin cậy vào các thần giả dối.
26 Ta sẽ cho tốc váy ngươi lên che phủ mặt ngươi,
Ðể thiên hạ sẽ thấy chỗ đáng mắc cở của ngươi.
27 Ta đã thấy rõ những việc gớm ghiếc của ngươi,
Nào những cuộc ngoại tình, những tiếng ré cười dâm dật, và những trò dâm ô bỉ ổi trên các núi đồi và trong khắp các miền thôn dã.
Hỡi Giê-ru-sa-lem, khốn cho ngươi!
Tình trạng này sẽ còn kéo dài bao lâu nữa trước khi ngươi được thanh tẩy đây?”
Copyright © 2011 by Bau Dang