Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Beginning

Read the Bible from start to finish, from Genesis to Revelation.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giê-rê-mi 7-9

Sống Ðạo Chứ Không Phải Có Ðạo

Có lời của Chúa đến với Giê-rê-mi, “Hãy đứng nơi cổng vào nhà Chúa và tuyên bố những lời này: Hỡi các người, toàn thể dân Giu-đa, những người đi vào các cổng này để thờ phượng Chúa, xin hãy nghe lời của Chúa. Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán:

Hãy sửa đổi đường lối của các ngươi và hành động của các ngươi, để Ta cho các ngươi được ở mãi nơi này. Chớ tin cậy vào những lời giả dối này: Nơi đây là ‘Ðền Thờ của Chúa! Ðền Thờ của Chúa! Ðền Thờ của Chúa!’ Vì nếu các ngươi thật lòng sửa đổi đường lối của mình và hành động của mình, nếu các ngươi thật lòng đối xử với nhau theo công lý, nếu các ngươi không áp bức các kiều dân, cô nhi, và quả phụ, nếu các ngươi không làm đổ máu người vô tội ở nơi này, và nếu các ngươi không đi theo các thần khác để chuốc họa vào thân, thì Ta sẽ cho các ngươi được tiếp tục ở nơi này, tức trong đất mà Ta đã ban cho tổ tiên các ngươi từ thời xa xưa, đời đời mãi mãi.

Này, các ngươi tin cậy vào những lời giả dối chẳng đem lại lợi ích chi. Các ngươi cứ trộm cắp, sát nhân, ngoại tình, thề dối, dâng của lễ cho Ba-anh, đi theo các thần xa lạ mà các ngươi không biết. 10 Sau đó các ngươi đến và đứng trước mặt Ta trong nhà này, nhà được gọi bằng danh Ta, và nói, ‘Chúng ta được an toàn rồi!’ Ðoạn các ngươi tiếp tục làm những điều gớm ghiếc ấy nữa. Như thế mà được sao? 11 Há nhà này, nhà được gọi bằng danh Ta, trở thành cái hang trộm cướp ở trước mắt các ngươi sao? Này, các ngươi khá biết rằng chính Ta đang để ý các ngươi đó,” Chúa phán.

12 “Hãy đến Si-lô, nơi đã một thời thuộc về Ta, nơi Ta đã đặt danh Ta lúc ban đầu, và xem Ta đã làm gì với nơi đó, vì tội ác của I-sơ-ra-ên dân Ta. 13 Bây giờ vì các ngươi đã làm những điều này,” Chúa phán, “và Ta đã không ngừng khuyến cáo các ngươi nhưng các ngươi không nghe; Ta đã gọi các ngươi nhưng các ngươi không trả lời, 14 vì thế Ta sẽ làm cho nhà này, nhà được gọi bằng danh Ta, nhà mà các ngươi tin cậy, tức làm cho nơi Ta đã ban cho các ngươi và cho tổ tiên các ngươi, giống như Ta đã làm cho Si-lô. 15 Ta sẽ vứt bỏ các ngươi ra khỏi mặt Ta, như Ta đã vứt bỏ tất cả anh chị em[a] của các ngươi, tức tất cả dòng dõi của Ép-ra-im vậy.”

Dân Không Vâng Lời CHÚA

16 “Còn phần ngươi, đừng cầu nguyện cho dân này; đừng vì chúng mà khóc lóc van xin hay khẩn nguyện. Ðừng cầu thay cho chúng, vì Ta sẽ không nghe ngươi đâu. 17 Ngươi há không thấy những gì chúng đang làm trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem sao? 18 Con lượm củi, cha nhóm lửa, mẹ nhồi bột và làm bánh, để dâng cho nữ vương trên trời. Chúng rưới dâng của lễ quán cho các thần khác để chọc giận Ta. 19 Có phải chúng đang chọc tức Ta chăng?” Chúa phán. “Há chẳng phải chúng đã khiêu khích để chuốc họa vào thân và làm cho mình bị hổ nhục sao?” 20 Vì thế Chúa Hằng Hữu phán, “Ta sẽ trút đổ cơn giận và cơn thịnh nộ của Ta xuống nơi này, xuống trên loài người và loài vật, trên cây cối ngoài đồng và trên hoa màu của ruộng vườn. Cơn thịnh nộ ấy sẽ bùng cháy và không lịm tắt.”

21 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán, “Cứ bày thêm của lễ thiêu vào các con vật hiến tế rồi ăn thịt hiến tế đi. 22 Vì khi Ta đem tổ tiên các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, Ta không phán với chúng hoặc truyền cho chúng rằng đó là điều Ta muốn về các của lễ thiêu và các con vật hiến tế. 23 Nhưng đây mới là điều trọng yếu Ta đã truyền cho chúng, ‘Hãy vâng theo tiếng Ta thì Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời các ngươi, và các ngươi sẽ làm dân Ta. Hãy đi trong mọi đường lối Ta truyền cho các ngươi, để các ngươi được phước.’ 24 Thế nhưng chúng chẳng vâng lời và chẳng để tai nghe; ngược lại chúng cứ ương ngạnh đi theo ý riêng của chúng và làm theo lòng dạ xấu xa của chúng. Chúng đã đi lùi lại chứ không tiến tới. 25 Từ ngày tổ tiên các ngươi ra khỏi đất Ai-cập đến ngày nay, hết ngày này qua ngày khác, Ta không ngừng sai các đầy tớ Ta, tức các tiên tri, đến với chúng, 26 nhưng chúng chẳng nghe Ta. Chúng chẳng mảy may quan tâm đến sứ điệp của Ta, nhưng chúng cứ cứng đầu cứng cổ. Chúng còn làm những điều xấu xa tệ hại hơn những gì tổ tiên của chúng đã làm.

27 Vậy ngươi hãy nói mọi lời này với chúng, nhưng chúng sẽ không nghe ngươi đâu. Ngươi sẽ kêu gọi chúng, nhưng chúng sẽ chẳng đáp lời ngươi đâu. 28 Bấy giờ ngươi sẽ nói với chúng: Ðây quả là một dân không vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời của mình, và không chịu nhận lấy lời sửa dạy. Nói sự thật với họ thật uổng công. Nói chưa hết lời, họ đã cắt ngang gạt bỏ.

29 Hãy cắt tóc của ngươi và quăng nó đi,
Hãy cất tiếng hát lên bài ai ca nơi các tế đàn trơ trụi trên cao,
Chúa đã loại bỏ và quên hẳn dòng dõi chọc giận Ngài rồi.

30 Vì dân Giu-đa đã làm những điều tội lỗi trước mặt Ta,” Chúa phán. “Chúng đã đặt những hình tượng gớm ghiếc trong nhà được gọi bằng danh Ta, và làm cho nhà ấy trở nên ô uế. 31 Chúng còn xây cất cho Tô-phết một tế đàn ở nơi cao, trong Thung Lũng của Con Trai Hin-nôm, để thiêu các con trai và các con gái chúng trong lửa mà dâng cho nó. Ðó là những điều Ta không truyền bảo, và Ta cũng không ngờ các ngươi sẽ bại hoại đến thế. 32 Vì thế những ngày đoán phạt chắc chắn sẽ đến,” Chúa phán. “Khi ấy người ta sẽ không còn gọi nơi đó là Tô-phết hay Thung Lũng của Con Trai Hin-nôm nữa, nhưng họ sẽ gọi nó là Thung Lũng Bị Tàn Sát, vì người ta sẽ chôn thây người chết ở Tô-phết cho đến khi hết chỗ để chôn. 33 Tử thi của dân này sẽ thành thức ăn cho chim trời và cho các thú hoang trên đất, và không ai xua đuổi chúng đi. 34 Ta sẽ làm cho im bặt tiếng vui cười và tiếng reo hò vui vẻ, tiếng nói của cô dâu và chú rể trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố ở Giê-ru-sa-lem, vì cả nước sẽ trở nên hoang vắng tiêu điều.”

“Lúc ấy,” Chúa phán, “người ta sẽ lấy hài cốt của các vua Giu-đa, hài cốt của các quan nó, hài cốt của các tư tế nó, hài cốt của các tiên tri nó, và hài cốt của dân cư Giê-ru-sa-lem ra khỏi các phần mộ của chúng, rồi chúng sẽ bị đem phơi dưới mặt trời, mặt trăng, và tất cả các tinh tú trên trời, là những thứ chúng đã yêu mến, chúng đã phục vụ, chúng đã đi theo, chúng đã cầu vấn, và chúng đã phụng thờ. Hài cốt của chúng sẽ không được gom lại và không được chôn cất, nhưng sẽ như phân trên mặt đất. Bấy giờ tất cả những kẻ còn sót lại của dân tộc xấu xa tội lỗi ấy sẽ ước ao rằng thà chết còn hơn sống ở những nơi Ta đã xua đuổi chúng đến,” Chúa các đạo quân phán vậy.

Xã Hội Băng Hoại

“Ngươi hãy nói với chúng: Chúa phán thế này,
Khi người ta ngã, chẳng lẽ họ không đứng dậy sao?
Khi người ta đi lạc đường, chẳng lẽ họ không quay trở lại sao?
Thế nhưng sao dân này đã quay lưng bỏ đi,
Và Giê-ru-sa-lem cứ miệt mài trong đường lầm lạc mãi vậy?
Chúng cứ cố tình bám theo sự dối trá,
Chúng cứ ngoan cố, chúng không chịu quay về.
Ta đã lắng tai và chăm chú để nghe,
Nhưng chúng chẳng nói thật,
Không ai hối cải về việc ác của mình,
Mà nói rằng, ‘Hỡi ôi, tôi đã làm gì vậy?’
Nhưng ai nấy cứ theo đường riêng mình,
Như chiến mã cắm đầu phóng vào trận mạc.
Ngay cả loài cò hạc sống ở trên cao mà còn biết mùa nào phải di chuyển,
Loài bồ câu đất, chim én, và chim nhạn còn biết mùa nào phải làm gì,
Nhưng dân Ta lại không biết mạng lịnh của Chúa.
Làm sao các ngươi có thể nói được rằng,
‘Chúng tôi khôn ngoan, vì luật pháp của Chúa ở với chúng tôi,’
Trong khi sự thật là bọn dạy giáo luật đã dùng ngòi bút của chúng bẻ cong lẽ thật,
Và biến nó thành một điều dối trá?
Bọn học thức khôn ngoan ấy sẽ phải xấu hổ thẹn thùng,
Chúng sẽ phải sợ hãi và sẽ bị tóm cổ lôi đi;
Này, lời của Chúa mà chúng còn dám cả gan loại bỏ,
Thì học thức khôn ngoan của chúng còn có giá trị gì?
10 Vì thế vợ của chúng Ta sẽ ban cho kẻ khác,
Ruộng vườn của chúng Ta sẽ trao cho những kẻ đến chiếm xứ trong tương lai,
Vì từ kẻ nhỏ nhất cho đến người lớn nhất,
Ai nấy đều kiếm lợi một cách không lương thiện,
Từ các tiên tri cho đến các tư tế,
Ai cũng đều gian dối mánh mung.
11 Chúng đã băng bó vết thương của dân Ta cách sơ sài cẩu thả,
Rồi bảo rằng, ‘Bình an! Bình an!’ mà kỳ thật chẳng có bình an chi cả.
12 Chúng đã làm những điều gớm ghiếc;
Há chúng không biết tự trọng mà hổ thẹn sao?
Nhưng chúng đã không lấy thế làm nhục;
Chúng đã không biết đỏ mặt thẹn thùng.
Vì vậy chúng sẽ ngã xuống giữa những người ngã xuống,
Vào thời kỳ Ta đoán phạt chúng trong tương lai.
Chúng chắc chắn sẽ bị lật đổ,” Chúa phán.

13 Chúa phán, “Ta muốn đem chúng ra để giữ chúng lại,
Nhưng cây nho chẳng còn một trái trên cành,
Cây vả cũng chẳng còn trái nào sót lại,
Ngay cả lá của chúng cũng đã héo khô,
Thật vậy những gì Ta đã ban cho chúng đều chẳng còn chi cả.”

14 Tại sao chúng ta cứ ngồi yên bất động?
Hãy tập họp lại;
Chúng ta hãy vào cố thủ trong các thành kiên cố,
Thà chúng ta chết chung với nhau trong đó,
Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã quyết tâm tiêu diệt chúng ta;
Ngài đoán phạt chúng ta như thể chúng ta bị bắt phải uống nước độc,
Vì chúng ta đã phạm tội chống lại Ngài.

15 Chúng ta mong mỏi bình an, nhưng an lành chẳng thấy;
Chúng ta trông mong được chữa lành, nhưng chỉ thấy toàn nỗi kinh hoàng.

16 “Ở Ðan người ta đã bắt đầu nghe tiếng thở hổn hển của các ngựa của chúng,
Khi nghe tiếng các chiến mã của chúng hí, cả xứ đều kinh hoàng run rẩy.
Chúng đến, thiêu nuốt đất nước và mọi vật trong đó,
Thiêu nuốt thành trì và tiêu diệt mọi người trong đó.
17 Này, Ta thả các rắn độc ra giữa các ngươi,
Các rắn cực độc mà không kẻ dụ rắn nào có thể kiềm chế chúng được,
Chúng sẽ cắn các ngươi,” Chúa phán.

Giê-rê-mi Khóc Cho Dân

18 Niềm vui của tôi đã mất,
Nỗi buồn thảm tràn ngập tâm hồn tôi,
Lòng tôi sờn ngã.
19 Hãy nghe, tiếng kêu khóc của con gái dân tôi từ xa vọng về,
Chúa có còn ở Si-ôn không?
Vua của nàng có còn ở với nàng không?”
“Tại sao các ngươi đã chọc giận Ta bằng những hình tượng,
Bằng những thần tượng hư ảo của các dân ngoại?”

20 Mùa gặt đã qua, mùa hè đã hết,
Mà chúng ta vẫn chưa được cứu.
21 Vì nỗi đau của con gái dân tôi nên lòng tôi đau đớn;
Tôi than thở âu sầu, và nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tôi.
22 Không còn dầu chữa bịnh ở Ghi-lê-át sao?
Chẳng còn có y sĩ nào ở đó nữa hay sao, mà bịnh của con gái dân tôi vẫn chưa được chữa lành?
Ôi ước gì đầu tôi là suối nước,
Mắt tôi là nguồn lụy,
Ðể tôi có thể vì ái nữ của dân tôi bị giết mà khóc suốt ngày đêm.
Ôi ước gì tôi có được một quán trọ cho lữ khách giữa đồng hoang,
Ðể tôi có thể rời khỏi dân tôi, đến đó, và được xa khỏi họ!
Vì tất cả họ đều là những kẻ ngoại tình,
Một đám người phản bội.

“Chúng uốn cong lưỡi mình như cây cung;
Chúng thắng thế trong xứ bằng những lời nói dối chứ không bằng sự thật.
Thật vậy chúng cứ đi từ gian ác này đến gian ác khác;
Còn Ta, chúng không biết đến,” Chúa phán.
“Hãy coi chừng những người lân cận,
Ðừng tin cậy bà con dòng họ,
Vì bà con dòng họ sẽ tìm dịp lừa gạt,
Còn những người lân cận thì đi rêu rao nói xấu.
Người nào cũng nói dối với người lân cận mình,
Chẳng có ai nói thật;
Chúng đã luyện tập cho lưỡi chúng nghệ thuật nói dối;
Chúng phạm tội cho đến khi mệt nhừ.
Chỗ ngươi ở nằm giữa trung tâm lừa dối;
Do thói dối gian mà chúng đã từ chối biết Ta,” Chúa phán.
Vì thế Chúa các đạo quân phán,
“Bây giờ Ta sẽ tôi luyện và thử thách chúng,
Vì Ta còn biết làm gì nữa với con gái của dân Ta bây giờ?
Lưỡi chúng là mũi tên giết người;
Miệng chúng nói toàn những lời dối trá.
Ngoài miệng chúng nói những lời thân thiện với người lân cận,
Nhưng trong lòng chúng thì lập mưu gài bẫy hại người.
Ta há sẽ chẳng phạt chúng về những việc như thế sao?” Chúa phán,
“Ta há sẽ chẳng báo trả một dân như thế sao?”

10 Thương núi đồi tôi nhỏ lệ khóc than,
Tiếc đồng cỏ của đồng hoang tôi ngậm ngùi than thở,
Vì chúng bị bỏ hoang đến nỗi không một bóng người qua lại,
Không ai nghe tiếng của đàn súc vật ở nơi đó nữa;
Ngay cả chim trời và thú vật cũng đều bỏ trốn,
Chúng đã bỏ đi cả rồi.

11 “Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành một đống hoang tàn đổ nát,
Một chỗ trú ẩn cho các chó hoang;
Ta sẽ khiến các thành của Giu-đa ra quạnh hiu vắng vẻ, không người ở.”

12 Ai khôn ngoan đủ để hiểu thấu những điều ấy chăng?
Miệng Chúa đã phán những điều ấy cho ai,
Ðể họ rao báo cho người ta biết?
Tại sao đất nước lại bị tiêu điều và hoang phế như một đồng hoang,
Ðến nỗi không có một bóng người qua lại?

13 Chúa phán, “Vì chúng đã bỏ luật pháp Ta đặt ra trước mặt chúng;
Chúng đã không vâng theo tiếng Ta,
Và cũng không đi trong luật pháp ấy.
14 Ngược lại chúng cứ bước theo sự cứng cỏi của lòng chúng;
Chúng đã đi theo Ba-anh, mà tổ tiên của chúng đã dạy chúng.”
15 Vì thế Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này,
“Này, Ta sẽ cho dân này ăn thức đắng và uống nước độc.
16 Ta sẽ tung rải chúng ra giữa các nước mà chính chúng và tổ tiên chúng chưa hề biết.
Ta sẽ sai gươm đao đuổi theo chúng cho đến khi Ta tận diệt chúng.”
17 Chúa các đạo quân phán,
“Các ngươi hãy ngẫm nghĩ đi, rồi hãy cho gọi những phụ nữ khóc mướn đến;
Hãy mời cho được những phụ nữ khóc mướn chuyên nghiệp đến để chúng khóc.
18 Hãy gọi các phụ nữ ấy đến cách gấp rút để chúng khóc cho chúng ta,
Khóc cho đến khi mắt chúng ta tuôn tràn giọt lệ và mí mắt chúng ta đổ lệ đầm đìa.
19 Từ Si-ôn tiếng khóc than vang vọng,
‘Chúng tôi đã bị cướp phá tan tành!
Chúng tôi thật vô cùng hổ nhục!
Vì chúng tôi phải bỏ xứ ra đi,
Vì chúng tôi đã bị đuổi ra khỏi nhà mình.’”

20 Giờ đây, hỡi chị em phụ nữ,
Hãy nghe lời của Chúa,
Hãy mở tai các bà ra để nghe lời phán từ miệng Ngài;
Hãy dạy cho các con gái của các bà biết khóc than ai oán,
Hãy dạy cho láng giềng của nhau điệu khóc thảm sầu này,
21 “Tử thần đã vào nhà chúng ta qua cửa sổ;
Nó đã vào tận trong các nội thất của chúng ta,
Ðể giết con cháu chúng ta,
Ðến nỗi không còn trẻ thơ nào chơi đùa trên hè phố,
Không còn các nam nữ thanh niên tụ họp vui vẻ ở các quảng trường.”
22 Chúa phán thế này, “Hãy nói:
Tử thi của người ta sẽ nằm ngổn ngang như phân bón ngoài đồng,
Như lúa đã cắt rồi mà còn bỏ nằm đó, và không ai bó lại đem về.”

23 Chúa phán thế này, “Người khôn chớ tự hào về sự khôn ngoan mình; người mạnh chớ tự hào về sức mạnh mình; người giàu chớ tự hào về sự giàu có mình; 24 nhưng ai muốn tự hào, người ấy hãy tự hào về điều này rằng người ấy hiểu và biết Ta, Chúa, Ðấng thể hiện đức nhân từ, công lý, và công chính trên đất, vì Ta ưa thích những điều ấy,” Chúa phán.

25 “Này, những ngày đến,” Chúa phán, “Ta sẽ phạt những kẻ được cắt bì chỉ trên da thịt: 26 Ai-cập, Giu-đa, Ê-đôm, Am-môn, Mô-áp, và tất cả các dân sống ở những vùng xa xôi trong đồng hoang, những kẻ cắt tóc ngắn ở thái dương, vì tất cả các dân ấy đều không được cắt bì, và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên cũng không được cắt bì trong lòng.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang