Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít
26 Lạy CHÚA, xin xét cho tôi
Vì tôi sống liêm khiết,[a]
Tôi đã tin cậy nơi CHÚA,
Không hề lay chuyển.
2 Lạy CHÚA, xin xem xét và thử thách tôi,
Xin rèn luyện lòng dạ, tâm trí tôi.
3 Vì tình yêu thương Ngài ở trước mặt tôi,
Tôi bước đi trong chân lý của Ngài.
4 Tôi không ngồi chung với người gian trá,
Cũng không giao thiệp với kẻ đạo đức giả.
5 Tôi ghét bọn người gian ác,
Và không ngồi chung với những kẻ dữ.
6 Lạy CHÚA, tôi rửa tay tôi trong sự vô tội,
Và đi quanh bàn thờ Ngài.
7 Tôi cất tiếng cảm tạ,
Và loan truyền mọi công việc diệu kỳ của Ngài.
8 Lạy CHÚA, tôi yêu mến đền Ngài ở và nơi vinh quang Ngài ngự.
9 Xin chớ cất linh hồn tôi đi cùng với những người tội lỗi,
Cũng đừng cất mạng sống tôi chung với những kẻ khát máu.
10 Là những kẻ có tay gian ác,
Tay phải chúng đầy của hối lộ.
11 Còn tôi, tôi sống liêm khiết.
Xin cứu chuộc và thương xót tôi.
12 Chân tôi đứng vững trên đất bằng,
Tôi sẽ ca tụng CHÚA trong các hội chúng.
Thánh Thi Đa-vít
28 Lạy CHÚA, tôi kêu cầu Ngài,
Hỡi vầng đá của tôi, xin chớ bịt tai cùng tôi.
Nếu Ngài im lặng với tôi,
Thì tôi sẽ giống như người đi xuống huyệt mả.
2 Xin hãy nghe lời cầu nguyện của tôi,
Khi tôi cầu khẩn cùng Ngài,
Khi tôi giơ tay lên
Hướng về đền chí thánh của Ngài.
3 Xin chớ cất tôi đi với kẻ ác,
Hoặc với những người làm điều dữ;
Là những kẻ miệng nói hòa bình cùng người lân cận
Nhưng lòng thì gian trá.
4 Xin báo trả chúng tùy theo công việc
Và hành vi gian ác của chúng.
Xin báo trả chúng tùy theo công việc tay chúng đã làm.
Hãy bắt chúng trả hình phạt xứng đáng.
5 Vì chúng không quan tâm đến công việc của CHÚA,
Cùng các công trình của tay Ngài,
Ngài sẽ đập tan chúng nó
Và không xây dựng chúng nó lên.
6 Chúc tụng CHÚA, vì Ngài đã nghe lời cầu nguyện của tôi.
7 CHÚA là sức mạnh và thuẫn đỡ cho tôi,
Lòng tôi tin cậy nơi Ngài và được giúp đỡ.
Lòng tôi cũng hân hoan
Và ca hát cảm tạ Ngài.
8 CHÚA là sức mạnh cho dân Ngài.
Ngài là thành lũy cứu rỗi cho Đấng được xức dầu của Ngài.
9 Xin cứu dân Ngài và ban phước cho cơ nghiệp Ngài.
Cũng hãy chăn dắt và nâng đỡ họ muôn đời.
Cho Tôi Tớ CHÚA
36 Sự vi phạm của kẻ ác nói nơi sâu kín lòng tôi rằng:
Không có sự kính sợ Đức Chúa Trời trước mắt nó.
2 Trong ánh mắt nó có sự khoe khoang rằng
Tội lỗi mình không bị lộ và chẳng bị ai ghét bỏ.
3 Những lời nói từ miệng nó đều gian ác và lừa gạt.
Nó không còn hành động khôn ngoan và lương thiện.
4 Khi còn ở trên giường nó mưu toan điều gian ác,
Đi theo con đường không lương thiện,
Không từ bỏ điều dữ.
5 Lạy CHÚA, tình yêu thương của Ngài cao tận trời xanh,
Sự thành tín của Ngài đến tận các tầng mây.
6 Sự công chính của Ngài như ngọn núi hùng vĩ,[a]
Sự công bình của Ngài như vực thẳm thâm sâu.
Lạy CHÚA, Ngài bảo tồn[b] cả loài người lẫn thú vật.
7 Lạy Đức Chúa Trời, tình yêu thương của Ngài quý báu biết bao!
Nhân loại trú ẩn dưới bóng cánh Ngài.
8 Trong sự sung mãn của nhà Chúa họ dự yến tiệc,
Ngài cho họ uống nước từ dòng sông vui thỏa.
9 Vì nguồn sự sống ở nơi Ngài,
Nhờ ánh sáng Ngài chúng tôi thấy ánh sáng.
10 Xin tiếp tục ban tình yêu thương Ngài cho những người biết Chúa,
Và sự công chính Ngài cho những người có lòng ngay thẳng.
11 Xin chớ để chân kẻ kiêu ngạo đạp trên tôi,
Và tay những kẻ ác xua đuổi tôi.
12 Kìa,[c] những kẻ gian ác sa ngã,
Chúng bị xô ngã và không thể nào đứng dậy nổi.
Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Theo Điệu Giê-đu-thun
39 Tôi nói: tôi sẽ gìn giữ đường lối tôi
Để miệng lưỡi tôi không phạm tội.
Bao lâu kẻ ác còn ở trước mặt,
Tôi sẽ dùng khớp gìn giữ miệng mình.
2 Tôi câm miệng, nín lặng,
Lời lành cũng không nói ra.
Nhưng nỗi đau đớn của tôi dâng lên.[a]
3 Lòng dạ tôi nóng nảy trong tôi,
Đương khi tôi suy gẫm, lửa bùng cháy lên,
Lưỡi tôi phải thốt lên rằng.
4 Lạy CHÚA, xin cho tôi biết sự cuối cùng của tôi,
Và số các ngày của tôi là thể nào.
Xin cho tôi biết đời tôi mỏng manh là dường bao!
5 Kìa, các ngày Ngài ban cho tôi chỉ vài gang tấc,
Và đời tôi như không trước mặt Ngài,
Phải, dù tất cả những người vững mạnh cũng chỉ là hư không.
6 Thật vậy, mỗi người bước đi như chiếc bóng,
Phải, người ta bôn ba chẳng qua như hơi thở.
Người chất chứa của cải nhưng không biết ai sẽ thừa hưởng.
7 Giờ đây, lạy Chúa, tôi trông đợi ai?
Niềm hy vọng của tôi ở nơi Chúa.
8 Xin giải cứu tôi khỏi mọi vi phạm.
Xin chớ làm cho tôi thành vật đáng khinh bỉ cho kẻ khờ dại.
9 Tôi nín lặng, tôi không mở miệng,
Vì Ngài đã làm điều này.
10 Xin cất tôi khỏi roi vọt của Ngài,
Tôi bị kiệt quệ vì tay Ngài đánh phạt.
11 Ngài khiển trách, trừng phạt loài người vì tội ác họ.
Ngài làm điều họ mơ ước hao mòn như bị mục nát.
Phải, cả loài người chỉ như hơi thở.
12 Lạy CHÚA, xin nghe lời cầu nguyện tôi,
Xin lắng tai nghe tiếng kêu cứu của tôi.
Xin chớ bịt tai trước giọt nước mắt than khóc của tôi.
Vì với Ngài, tôi là khách lạ,
Là kiều dân như tất cả tổ phụ tôi.
13 Xin Ngài tha thứ cho tôi thì tôi sẽ vui vẻ,
Trước khi tôi ra đi và không còn nữa.
1 Ôi, nàng ngồi cô đơn,
Dù xưa là thành đông đúc dân cư!
Nay là một quả phụ,
Xưa đầy quyền thế giữa các dân!
Xưa là nữ vương thống trị các thành,
Nay nô lệ, phải lao công cưỡng bách!
2 Nàng khóc thảm thiết thâu đêm,
Lệ đầm đìa đôi má.
Những kẻ xưa kia yêu mến nàng,
Nay không ai đến bên nàng với lời an ủi.
Bạn bè thảy đều phản bội,
Chúng trở thành những kẻ nghịch thù.
3 Giu-đa đi lưu đày,
Lắm nỗi thống khổ nhục nhằn.
Nàng ngồi than khóc giữa các dân,
Không nơi an nghỉ.
Mọi kẻ săn đuổi nàng,
Bắt được nàng khi nàng cùng đường túng quẫn.
4 Đường dẫn đến Si-ôn tang tóc,
Vì không người đến trong ngày lễ hội.
Mọi cổng thành vắng vẻ hoang vu,
Các thầy tế lễ thở than.
Các cô gái đồng trinh bị bắt đi nức nở,
Thân phận nàng, cay đắng xót xa.
5 Kẻ thù nàng hôm nay làm chủ,
Đối thủ nàng phè phỡn, sướng vui.
CHÚA đã đầy đọa nàng,
Vì cớ nàng gây nhiều tội ác.
Con cái nàng đi khuất,
Làm tù binh lê bước trước kẻ thù.
6 Sự vinh hiển của Thiếu Nữ Si-ôn thảy đều tan biến.
Các vua chúa nàng khác nào đàn nai
Không tìm ra đồng cỏ.
Họ đuối sức lê chân
Phải bước đi trước kẻ thù thúc đuổi.
7 Trong ngày lưu đày khốn khổ, nhục nhằn,
Giê-ru-sa-lem nhớ lại mọi kho tàng quý báu,
Từ thuở xa xưa.
Khi dân nàng rơi vào tay quân địch,
Không ai giúp đỡ nàng.
Kẻ thù nhìn nàng, ngạo nghễ,
Chúng cười nàng sụp đổ tan tành.
8 Giê-ru-sa-lem đã phạm tội trọng,
Nên nàng phải trở thành một thứ trò cười.
Mọi kẻ xưa kính trọng nàng, nay khinh dể cười chê,
Vì chúng nhìn thấy nàng mình trần thân trụi.
Chính nàng cũng rên rỉ,
Và che mặt quay đi.
9 Váy nàng nhơ nhớp,
Vì nàng chẳng hề nghĩ đến tương lai,
Cho nên nàng đã rơi xuống thấp, thấp tận cùng đất đen;
Nay không ai an ủi nàng.
“Lạy CHÚA, xin đoái xem chúng con đau thương khốn khổ,
Vì quân thù đắc thắng vênh vang!”
10 Kẻ thù đã giang tay cướp đoạt,
Lấy hết mọi báu vật kho tàng.
Nàng cũng nhìn thấy quân ngoại xâm
Lấn vào đền thánh.
Dù chính Ngài đã cấm chúng
Không được vào nơi hội của Ngài.
11 Toàn dân nàng rên xiết
Đi tìm bánh nuôi thân.
Họ mang cả báu vật đổi lấy thức ăn,
Hầu mạng mình được sống.
“Lạy CHÚA, xin đoái xem,
Chúng con bị khinh chê, tủi hổ dường nào!”
12 “Này những kẻ qua đường,
Hãy đến đây, nhìn kỹ mà xem,
Có nỗi khổ nào bằng nỗi khổ,
Tôi đang gánh chịu bởi CHÚA,
Trong ngày Ngài giận dữ,
Ngài đã giáng trên tôi?
41 Vinh quang của mặt trời khác, vinh quang của mặt trăng khác, vinh quang của tinh tú khác; vinh quang của ngôi sao này với vinh quang của ngôi sao kia cũng khác nhau.
42 Sự sống lại của những kẻ chết cũng như thế. Vật gì khi gieo ra thì hư nát, lúc sống lại không hư nát. 43 Vật gì khi gieo ra thì chịu ô nhục, nhưng sống lại trong vinh quang. Vật gì gieo ra trong yếu đuối, nhưng sống lại trong quyền năng. 44 Khi gieo ra là thân thể phàm tục, lúc sống lại là thân thể thiêng liêng. Nếu có một thân thể phàm tục thì cũng có một thân thể thiêng liêng. 45 Vì Kinh Thánh chép: “Người đầu tiên, A-đam, trở nên một linh hồn sống, còn A-đam cuối cùng trở nên một thần linh ban sự sống.” 46 Nhưng không phải thân thể thiêng liêng có trước mà là thân thể phàm tục, rồi đến thân thể thiêng liêng. 47 Người đầu tiên đến từ đất, là bụi đất. Người thứ hai đến từ trời. 48 Người ra từ đất thể nào, thì những người thuộc về đất cũng thể ấy, còn người đến từ trời thể nào thì những người thuộc về trời cũng thể ấy. 49 Cũng thế, như chúng ta đã mang hình ảnh của người thuộc về bụi đất, chúng ta cũng sẽ mang hình ảnh của người thuộc về trời.
50 Thưa anh chị em, tôi muốn nói thế này: Thể xác và máu không thể thừa hưởng Nước Đức Chúa Trời được. Sự hư nát cũng không thể thừa hưởng sự không hư nát.
Hãy Đến Với Ta Và Yên Nghỉ(A)
25 Lúc ấy, Đức Giê-su cầu nguyện: “Thưa Cha, con cảm ơn Cha là Chúa tể trời đất, vì Cha đã giấu những điều này đối với những người khôn ngoan, thông thái, nhưng bày tỏ cho những kẻ bé mọn. 26 Vâng, thưa Cha vì điều này đẹp ý Cha.
27 Cha Ta đã ban mọi sự cho Ta. Không ai biết Con ngoại trừ Cha, cũng không ai biết Cha ngoại trừ Con và những kẻ mà Con muốn bày tỏ cho họ.
28 Hỡi những kẻ mệt mỏi và nặng gánh ưu tư, hãy đến cùng Ta. Ta sẽ cho các con được yên nghỉ. 29 Hãy mang ách của Ta và học theo Ta, thì tâm hồn các con sẽ tìm được yên nghỉ, vì Ta có lòng dịu hiền và khiêm tốn, 30 vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)