Book of Common Prayer
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
41 Phước cho người nào nghĩ đến kẻ yếu hèn,
Trong ngày gian truân CHÚA sẽ giải cứu người.
2 CHÚA sẽ gìn giữ người và bảo tồn sinh mạng người trên đất.
Ngài sẽ ban phước cho người
Và Ngài sẽ không ruồng bỏ người theo ý muốn của kẻ thù người.
3 CHÚA nâng đỡ người khi người nằm trên giường bệnh.
Trong lúc người đau yếu, Ngài chữa lành cả bệnh tật người.[a]
4 Còn tôi, tôi thưa: Lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
Xin chữa lành tôi,[b] vì tôi phạm tội cùng Ngài.
5 Các kẻ thù nguyền rủa tôi:
Khi nào nó sẽ chết? Và dòng họ nó sẽ bị hủy diệt?
6 Còn kẻ đến thăm tôi
Nói những lời giả dối.
Lòng nó chất chứa điều gian xảo;
Nó đi ra ngoài rêu rao.
7 Tất cả những người ghét tôi thì thầm với nhau về tôi.
Chúng âm mưu điều ác hại tôi.[c]
8 Chúng nói: “Nó đã mắc phải một tai ách.”
Nó sẽ không dậy nổi khỏi chỗ nó nằm.
9 Ngay cả người bạn thân[d] mà tôi tin tưởng,
Người từng ăn bánh của tôi,
Cũng trở mặt[e] chống nghịch tôi.
10 Nhưng Ngài, lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
Xin đỡ tôi dậy để tôi báo trả chúng nó.
11 Vì kẻ thù không thắng được tôi,
Nên tôi biết rằng Ngài đẹp lòng về tôi.
12 Còn tôi, vì tôi chân thật nên Ngài nâng đỡ tôi.
Chúa đặt tôi trước mặt Ngài đời đời.
13 Đáng ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,
Từ nay cho đến đời đời.
A-men! A-men!
Thánh Thi Đa-vít Để Dạy Dỗ Khi Đô-e, Người Ê-đôm Báo Cho Sau-lơ Biết Đa-vít Đã Vào Nhà A-bi-mê-léc
52 Hỡi người mạnh bạo,[a]
Tại sao ngươi khoe khoang về điều ác?
Tình yêu thương của Đức Chúa Trời tồn tại mãi mãi.
2 Ngươi mưu toan hủy diệt,
Lưỡi ngươi như dao cạo bén
Nói[b] điều lừa dối.
3 Ngươi chuộng điều ác hơn điều thiện,
Thích gian dối hơn lời ngay thẳng. Sê-la
4 Hỡi lưỡi lừa dối,
Ngươi thích tất cả những lời độc hại.[c]
5 Cho nên,[d] Đức Chúa Trời sẽ phá hủy ngươi hoàn toàn.[e]
Ngài sẽ bắt ngươi,[f] kéo ngươi ra khỏi trại
Và nhổ ngươi khỏi đất người sống. Sê-la
6 Nhưng những người công chính sẽ thấy và sợ.
Họ sẽ cười ngươi rằng:
7 Kìa, là người không cậy Đức Chúa Trời
Làm thành lũy mình,
Nhưng tin cậy nơi sự giàu có dư dật của mình,
Trở nên mạnh mẽ[g] trong sự gian ác mình.[h]
8 Nhưng tôi thì giống như cây ô-liu
Xanh tươi trong nhà Đức Chúa Trời.
Tôi hằng tin cậy nơi tình yêu thương của Đức Chúa Trời
Đến đời đời.
9 Tôi ca ngợi Ngài đời đời vì những điều Ngài đã làm.[i]
Tôi sẽ trông cậy nơi danh Ngài trước mặt những người trung tín của Ngài[j]
Vì danh ấy là tốt lành.
Thơ Con Cháu Cô-rê Làm Để Dạy Dỗ
44 Lạy Đức Chúa Trời, tai chúng tôi có nghe,
Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại,
Công việc Ngài làm trong đời họ
Vào thời xưa.
2 Chính Ngài dùng tay mình đánh đuổi các nước đi,
Nhưng Ngài trồng tổ phụ chúng tôi.
Ngài đổ tai họa cho các dân,
Nhưng làm tổ phụ chúng tôi thịnh vượng.
3 Vì không phải nhờ gươm mà họ chiếm được xứ,
Cũng không phải bởi cánh tay mình mà họ chiến thắng.[a]
Nhưng nhờ tay phải Ngài, bởi cánh tay Ngài,
Nhờ ánh sáng của mặt Ngài, vì Ngài quý mến họ.
4 Chính Ngài là vua của tôi, Đức Chúa Trời tôi.
Xin Ngài ra lệnh cứu Gia-cốp.[b]
5 Nhờ Ngài chúng tôi đẩy lui kẻ thù,
Nhân danh Ngài chúng tôi chà đạp những kẻ tấn công chúng tôi.
6 Vì tôi không nhờ cậy vào cây cung tôi,
Gươm tôi cũng không cứu tôi được.
7 Nhưng Ngài giải cứu chúng tôi khỏi các kẻ thù,
Và làm cho những kẻ ghét chúng tôi phải hổ thẹn.
8 Hằng ngày chúng tôi ca ngợi trong Đức Chúa Trời,
Và cảm tạ danh Ngài mãi mãi.
9 Nhưng nay Ngài đã từ bỏ chúng tôi, làm chúng tôi bị nhục nhã.
Ngài không còn xông pha[c] cùng quân đội chúng tôi nữa.
10 Ngài khiến chúng tôi tháo lui trước quân thù,
Và những kẻ ghét chúng tôi cướp bóc chúng tôi.
11 Ngài phó chúng tôi như chiên bị đem đi làm thịt,
Ngài làm chúng tôi tản lạc giữa các nước,
12 Ngài đã bán dân Ngài với giá không đáng gì,
Ngài không đòi giá cao về họ.
13 Ngài làm chúng tôi nên cớ chế giễu cho kẻ lân cận,
Như lời chế nhạo, như vật đáng khinh đối với những người chung quanh.
14 Ngài làm chúng tôi như câu tục ngữ giữa các nước,
Là cớ cho dân lắc đầu.
15 Hằng ngày sự nhục nhã ở trước mặt tôi,
Mặt tôi tràn đầy[d] hổ thẹn.
16 Vì lời chế giễu và mắng nhiếc,
Vì sự hiện diện của kẻ thù và người muốn trả thù.
17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi,
Nhưng chúng tôi vẫn không quên Ngài,
Cũng không phản bội giao ước Ngài.
18 Lòng chúng tôi không thối lui,
Bước chân chúng tôi không đi lệch đường lối Ngài.
19 Nhưng Ngài đã nghiền nát chúng tôi tại nơi chó rừng ở.
Bao phủ chúng tôi trong bóng chết.
20 Nếu chúng tôi không quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,
Và đưa tay[e] hướng về một thần lạ.
21 Đức Chúa Trời không khám phá ra sao?
Vì Ngài biết những điều bí ẩn trong lòng.
22 Chính vì Ngài chúng tôi bị giết hại suốt ngày,
Chúng tôi bị coi như chiên bị đem đi làm thịt.
23 Lạy Chúa, xin thức dậy, sao Ngài vẫn ngủ?
Xin hãy tỉnh thức, chớ từ bỏ chúng tôi mãi mãi.
24 Tại sao Ngài giấu mặt đi
Mà quên nỗi khổ và áp bức của chúng tôi?
25 Vì linh hồn chúng tôi phủ phục dưới bụi tro,
Thân thể chúng tôi nằm bẹp[f] dưới đất.
26 Xin Ngài hãy đứng dậy giúp đỡ chúng tôi,
Vì tình yêu thương của Ngài, xin cứu chuộc chúng tôi.
Người Của Đức Chúa Trời Từ Giu-đa Đến
13 Do lời CHÚA sai bảo, một người của Đức Chúa Trời đi từ Giu-đa đến Bê-tên, nhằm lúc Giê-rô-bô-am đang đứng cạnh bàn thờ để dâng hương. 2 Theo lời CHÚA sai bảo, người ấy la lên chống lại bàn thờ rằng: “Hỡi bàn thờ! Bàn thờ! CHÚA phán như vầy: ‘Một con trai tên Giô-si-a sẽ được sinh ra cho nhà Đa-vít. Người ấy sẽ dâng trên ngươi sinh tế là những thầy tế lễ của các đền miếu trên những nơi cao, tức những kẻ đã dâng hương cho ngươi, và xương người sẽ được thiêu đốt trên ngươi.’ ” 3 Trong ngày ấy, người của Đức Chúa Trời cho một dấu lạ, mà rằng: “Đây là dấu lạ để chỉ rằng CHÚA đã phán bảo: ‘Bàn thờ sẽ bị nứt ra, và tro trên bàn thờ sẽ bị đổ xuống.’ ”
4 Khi vua nghe người của Đức Chúa Trời la lên chống lại bàn thờ ở Bê-tên, thì vua Giê-rô-bô-am từ bàn thờ giơ tay ra truyền: “Hãy bắt nó!” Nhưng cánh tay giơ ra chỉ vào người ấy liền bị khô cứng, không co lại được nữa. 5 Bàn thờ nứt ra, và tro trên bàn thờ đổ xuống, đúng y như dấu lạ mà người của Đức Chúa Trời đã vâng theo lời CHÚA truyền bảo.
6 Vua bèn nói với người của Đức Chúa Trời: “Bây giờ xin ông làm ơn cầu thay với CHÚA là Đức Chúa Trời của ông, xin ông cầu nguyện cho tôi để tay tôi được phục hồi trở lại.” Vậy người của Đức Chúa Trời cầu thay với CHÚA, và cánh tay của vua được phục hồi như trước.
7 Đoạn vua nói với người của Đức Chúa Trời: “Xin mời ông đến nhà tôi dùng bữa và tôi có món quà xin tặng ông.”
8 Nhưng người của Đức Chúa Trời nói với vua: “Dù vua có cho tôi đến nửa nước tôi cũng không đi với vua, tôi sẽ không ăn bánh hoặc uống nước ở nơi này. 9 Vì lời CHÚA đã truyền bảo tôi như thế: ‘Ngươi không được ăn bánh, hoặc uống nước, hoặc trở về bằng con đường mà ngươi đã đến.’ ” 10 Vậy người ấy ra về bằng con đường khác, không trở lại con đường mà người ấy đã đến Bê-tên.
1 Chúng tôi là Phao-lô và Ti-mô-thê, tôi tớ của Chúa Cứu Thế[a] Giê-su,
Kính gửi toàn thể thánh đồ trong Chúa Cứu Thế Giê-su tại thành Phi-líp cùng các giám mục và chấp sự.
2 Nguyện xin Đức Chúa Trời là Cha chúng ta và Chúa Cứu Thế Giê-su ban ân sủng và bình an cho anh chị em.
Lời Cầu Nguyện Của Phao-lô Cho Người Phi-líp
3 Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời của tôi mỗi khi nhớ đến anh chị em. 4 Luôn luôn mỗi khi cầu nguyện, tôi vui mừng cầu nguyện cho tất cả anh chị em. 5 Vì anh chị em đã cộng tác trong việc truyền bá Phúc Âm từ buổi ban đầu cho đến nay. 6 Tôi tin chắc điều này, Đấng đã bắt đầu làm một việc tốt lành trong anh chị em cũng sẽ hoàn thành việc đó cho đến ngày của Chúa Cứu Thế Giê-su.
7 Cảm nghĩ của tôi về tất cả anh chị em như vậy là phải, vì tôi cưu mang anh chị em trong lòng. Dù khi tôi bị tù tội cũng như lúc bênh vực hoặc củng cố Phúc Âm, tất cả anh chị em đã cùng chia sẻ ân sủng với tôi. 8 Có Đức Chúa Trời làm chứng cho tôi rằng tôi trìu mến tất cả anh chị em với tấm lòng của Chúa Cứu Thế Giê-su.
9 Điều tôi cầu xin là tình yêu thương của anh chị em ngày càng gia tăng cùng với sự hiểu biết và tất cả nhận thức, 10 để anh chị em nhận biết điều gì là tốt đẹp nhất và được trong sạch, không có gì đáng trách cho đến ngày của Chúa Cứu Thế; 11 Được đầy trái công chính bởi Chúa Cứu Thế Giê-su để tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời.
40 Cũng có những phụ nữ từ đàng xa nhìn xem, trong số ấy có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ của Gia-cơ nhỏ và của Giô-sê, và Sa-lô-mê, 41 là những người đã theo và phục vụ Ngài khi còn ở Ga-li-lê, và nhiều phụ nữ khác là những người cùng lên Giê-ru-sa-lem với Ngài.
Lễ An Táng Đức Giê-su(A)
42 Đến chiều tối, vì là ngày chuẩn bị trước ngày Sa-bát, 43 Giô-sép người A-ri-ma-thê, một nghị viên đáng kính của hội đồng quốc gia, cũng là người đang trông đợi Nước Đức Chúa Trời, mạnh dạn đi đến gặp Phi-lát để xin thi thể Đức Giê-su. 44 Phi-lát ngạc nhiên là Ngài đã chết rồi nên cho gọi viên đội trưởng đến hỏi xem Ngài đã chết lâu chưa. 45 Được viên đội trưởng xác nhận, ông mới giao thi thể cho Giô-sép. 46 Sau khi mua một tấm vải gai, ông đem Ngài xuống, quấn vải quanh thi hài, và đặt Ngài trong mộ đã được đục trong đá; rồi ông lăn một tảng đá chận cửa mộ. 47 Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri mẹ Giô-sép đều thấy nơi mai táng Ngài.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)