Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít Dùng Cho Tế Lễ Kỷ Niệm
38 Lạy CHÚA, trong cơn giận, xin Ngài đừng quở trách tôi,
Trong cơn thịnh nộ, xin Ngài chớ trừng phạt tôi.
2 Vì các mũi tên Ngài găm vào mình tôi,
Và cánh tay Ngài đè nặng trên tôi.
3 Vì cơn phẫn nộ của Ngài, thân thể tôi không được lành mạnh.
Vì tội lỗi tôi, xương cốt tôi không được bình an.
4 Vì tội ác tôi vượt quá đầu tôi,
Như một gánh nặng, nặng quá cho tôi.
5 Vì sự ngu dại của tôi,
Các vết thương tôi hôi thối và mưng mủ.
6 Tôi quỵ xuống, gục đầu rất thấp,
Suốt ngày tôi đi lang thang buồn thảm.
7 Vì tâm can tôi nóng như thiêu đốt.[a]
Thân thể tôi không được lành mạnh.
8 Tôi mòn mỏi và hoàn toàn bị kiệt lực.[b]
Tôi than thở vì lòng bối rối.
9 Lạy Chúa, Ngài biết tất cả lòng mong ước của tôi,
Tiếng rên xiết của tôi cũng không giấu được Ngài.
10 Lòng tôi hồi hộp,[c] sức lực tôi suy yếu.
Ngay cả ánh sáng mắt tôi cũng không còn.
11 Những người yêu thương tôi và bè bạn đều tránh xa khi tôi bị hoạn nạn,
Và những người bà con thì xa lánh.
12 Những kẻ tìm giết mạng sống tôi gài bẫy sập tôi,
Những kẻ muốn hại tôi nói điều phá hoại,
Và suốt ngày suy tính chuyện lừa gạt.
13 Còn tôi như kẻ điếc không nghe,
Như người câm không mở miệng.
14 Phải, tôi như người không nghe,
Miệng không có lời đối đáp.
15 Vì, lạy CHÚA, tôi trông cậy nơi Ngài,
Lạy Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, chính Ngài sẽ đáp lời.
16 Tôi nói: xin đừng để chúng vui mừng vì tôi,
Đừng để chúng tự tôn nghịch cùng tôi khi chân tôi vấp ngã.
17 Vì tôi sắp ngã,
Nỗi đau đớn hằng ở trước mặt tôi.
18 Tôi xưng nhận tội ác của tôi,
Tôi buồn rầu vì tội lỗi tôi.
19 Nhưng những kẻ thù nghịch tôi vẫn sống và mạnh mẽ,
Còn những kẻ ghét tôi vô cớ thật nhiều.
20 Những kẻ lấy ác trả thiện,
Chúng vu cáo tôi vì tôi theo điều thiện.
21 Lạy CHÚA, xin đừng từ bỏ tôi.
Lạy Đức Chúa Trời tôi, xin chớ xa cách tôi.
22 Lạy Chúa, là Đấng cứu rỗi tôi,
Xin hãy mau mau giúp đỡ tôi.
25 Linh hồn tôi phủ phục dưới bụi đất;
Xin phục hồi sức sống cho tôi theo như lời Chúa.
26 Tôi tỏ bày đường lối tôi cùng Chúa và Ngài đáp lời tôi.
Xin dạy tôi các quy luật của Chúa.
27 Xin cho tôi hiểu ý nghĩa[a] các mạng lệnh của Chúa,
Và tôi sẽ suy gẫm những việc diệu kỳ của Ngài.
28 Tôi đổ nước mắt than khóc vì sầu thảm.
Xin thêm sức cho tôi theo như lời Chúa.
29 Xin đẩy xa khỏi tôi đường lối sai lầm,
Xin ban ơn dạy dỗ tôi Kinh Luật của Chúa.
30 Tôi đã chọn con đường trung tín,[b]
Tôi đã đặt trước mặt tôi các phán quyết của Ngài.
31 Lạy CHÚA, tôi nắm chắc lấy lời chứng của Ngài,
Xin đừng để tôi bị hổ thẹn.
32 Tôi chạy theo đường lối mạng lệnh của Chúa
Vì Ngài giúp tôi hiểu biết thêm.[c]
33 Lạy CHÚA, xin dạy tôi đường lối quy định của Ngài;
Tôi sẽ gìn giữ chúng cho đến cùng.[d]
34 Xin ban cho tôi sự hiểu biết thì tôi sẽ gìn giữ Kinh Luật của Chúa
Và hết lòng tuân giữ chúng.
35 Xin hướng dẫn tôi trong đường lối theo điều răn Chúa
Vì tôi vui mừng trong đường ấy.
36 Xin hướng lòng tôi về lời chứng của Chúa
Chứ không phải về lợi lộc riêng.
37 Xin xoay mắt tôi để khỏi nhìn những điều hư không;[e]
Xin ban cho tôi sức sống trong đường lối Chúa.[f]
38 Xin hoàn thành lời hứa Ngài cho tôi tớ Chúa,
Là lời hứa dành cho những người kính sợ Ngài.
39 Xin cất khỏi tôi sự sỉ nhục mà tôi sợ hãi
Vì các phán quyết của Ngài là tốt lành.
40 Kìa, tôi mong ước các mạng lệnh của Chúa,
Xin ban cho tôi sức sống trong sự công chính Ngài.
41 Lạy CHÚA, nguyện tình yêu thương Ngài đến cùng tôi;
Sự cứu rỗi Chúa như lời Ngài đã hứa.
42 Tôi sẽ có câu trả lời cho những kẻ sỉ nhục tôi
Vì tôi tin cậy nơi lời Chúa.
43 Xin chớ lấy hết lời chân thật khỏi miệng tôi
Vì tôi đặt hy vọng nơi các phán quyết của Chúa.
44 Tôi luôn luôn gìn giữ Kinh Luật của Chúa
Đến đời đời vô cùng.
45 Tôi sẽ bước đi tự do
Vì tôi tìm kiếm các mạng lệnh của Chúa.
46 Tôi sẽ nói về lời chứng của Chúa trước mặt các vua
Mà không hổ thẹn.
47 Tôi vui thích trong điều răn của Chúa
Là điều tôi yêu mến.
48 Tôi đưa tay hướng về điều răn của Chúa là điều tôi yêu mến,
Và tôi suy gẫm các quy luật của Ngài.
24 Sau khi công chúa Pha-ra-ôn từ thành Đa-vít dọn lên ở trong cung điện mà Sa-lô-môn đã xây cất cho nàng, vua bèn cho xây cất các công sự phòng thủ.
25 Mỗi năm ba lần Sa-lô-môn lên dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an trên bàn thờ mà vua đã xây cho CHÚA, vua dâng hương trước mặt CHÚA. Như vậy, vua đã hoàn tất công trình xây cất đền thờ.
Hoạt Động Thương Mại Của Sa-lô-môn
26 Vua Sa-lô-môn cũng cho đóng một đoàn tàu tại Ê-xi-ôn Ghê-be, gần Ê-lốt, nơi bờ Hồng Hải, thuộc xứ Ê-đôm. 27 Hi-ram sai các tôi tớ và đoàn tàu của mình, tức những thủy thủ thông thạo hàng hải, đi cùng các tôi tớ của Sa-lô-môn. 28 Họ đến Ô-phia và đem về bốn trăm hai mươi ta-lâng vàng, rồi đem giao nộp cho Vua Sa-lô-môn.
Nữ Hoàng Sê-ba Thăm Sa-lô-môn
10 Khi nữ hoàng của Sê-ba nghe danh tiếng của Sa-lô-môn, là danh có được nhờ danh CHÚA, thì bà đến để thử tài vua, bằng những câu hỏi hóc búa. 2 Nữ hoàng đến Giê-ru-sa-lem với một đoàn tùy tùng rất đông, có những lạc đà chở các hương liệu, rất nhiều vàng, và các loại đá quý. Khi đến gặp Sa-lô-môn, bà nói cho vua nghe những gì bà đã suy nghĩ trong lòng. 3 Sa-lô-môn giải đáp tất cả các câu hỏi của bà. Chẳng có điều gì là bí ẩn mà vua không giải nghĩa cho bà được. 4 Khi nữ hoàng của Sê-ba đã chứng kiến tất cả sự khôn ngoan của Sa-lô-môn và cung điện vua đã xây, 5 thức ăn trên bàn vua, dinh thự của quần thần, cơ cấu tổ chức các quần thần và y phục của họ, các quan dâng thức uống cho vua, và các tế lễ thiêu vua dâng trong đền thờ CHÚA, thì bà hết hồn.
6 Bà nói với vua: “Những gì tôi nghe nói trong xứ của tôi về các công việc và sự khôn ngoan của vua đều là thật, 7 nhưng tôi không tin những điều ấy cho đến khi tôi đến đây và thấy tận mắt. Những điều tôi nghe chỉ là một nửa. Sự khôn ngoan và giàu sang của vua thật vượt quá những gì tôi đã nghe. 8 Phước hạnh thay cho các vợ của vua! Phước hạnh thay cho bầy tôi của vua, là những người thuộc về vua thường xuyên hầu hạ trước mặt vua và được nghe sự khôn ngoan của vua! 9 Chúc tụng CHÚA là Đức Chúa Trời của vua, là Đấng đã hài lòng nơi vua và đặt vua trên ngôi của Y-sơ-ra-ên! Vì CHÚA yêu thương Y-sơ-ra-ên mãi mãi, nên Ngài đã lập vua làm vua, để thi hành công lý và lẽ công chính.”
10 Rồi bà tặng vua một trăm hai mươi ta-lâng vàng, rất nhiều hương liệu và đá quý. Chưa bao giờ có ai đem hương liệu đến nhiều như số hương liệu của nữ hoàng Sê-ba đã tặng cho vua Sa-lô-môn.
11 Ngoài ra, đoàn tàu của Hi-ram, đem vàng từ Ô-phia về, cũng chở theo rất nhiều gỗ đàn hương và đá quý từ Ô-phia về nữa. 12 Vua lấy các gỗ đàn hương đó làm cột trong đền của CHÚA, trong cung điện hoàng gia, làm đàn lia và đàn hạc cho các ca sĩ. Ngày nay, thứ gỗ đàn hương đó không ai đem đến và cũng không còn thấy nữa.
13 Trong khi đó, vua Sa-lô-môn cũng tặng cho nữ vương Sê-ba bất cứ điều gì bà thích, ngoài những gì vua đã tặng cho nữ vương Sê-ba theo sự giàu sang vương giả của mình. Đoạn bà và đoàn tùy tùng của bà lên đường trở về nước của bà.
Cái Lưỡi
3 Thưa anh chị em, trong anh chị em không nên có nhiều người làm thầy vì biết rằng mình sẽ bị xét đoán nghiêm khắc hơn. 2 Vì tất cả chúng ta đều vấp phạm nhiều cách. Ai không vấp phạm trong lời nói mới là người toàn hảo, có khả năng kiềm chế cả thân thể.
3 Chúng ta thắng cương vào miệng ngựa để bắt phục nó và điều khiển toàn thân nó. 4 Hãy xem các chiếc tàu dù lớn lao và bị gió mạnh dập dồi nhưng một bánh lái nhỏ đủ điều khiển nó theo ý người hoa tiêu. 5 Cũng thế, cái lưỡi là một chi thể nhỏ nhưng khoe khoang những việc lớn. Hãy xem một mồi lửa nhỏ đốt cháy cả khu rừng lớn biết bao. 6 Cái lưỡi là một ngọn lửa, một thế giới gian ác giữa các chi thể của thân thể ta. Nó làm băng hoại cả con người, đốt cháy cả cuộc đời và chính mình nó bị hỏa ngục đốt cháy.
7 Tất cả các loài thú vật, chim chóc, loài bò sát, và sinh vật dưới biển đều đã và đang bị loài người chế ngự, 8 nhưng không có người nào chế ngự được cái lưỡi, là một vật dữ phóng túng đầy chất độc giết người.
9 Chúng ta dùng lưỡi ca ngợi Chúa và Cha chúng ta, cũng dùng nó để nguyền rủa con người là kẻ được tạo nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời. 10 Từ một miệng mà phát ra cả lời lành lẫn nguyền rủa sao? Thưa anh chị em, không nên làm thế! 11 Dòng nước từ một mạch mà lại ra cả nước ngọt lẫn nước đắng sao? 12 Không thể nào được! Thưa anh chị em của tôi, cây vả có sinh trái ô-liu hay cây nho có sinh trái vả được không? Nguồn nước mặn cũng không chảy ra nước ngọt được.
Đức Giê-su Ứng Hầu Trước Phi-lát(A)
15 Vào lúc sáng sớm, các thượng tế cùng các trưởng lão, các giáo sư Kinh Luật và cả hội đồng họp hội nghị với nhau. Họ cho trói Đức Giê-su và dẫn đi nộp cho Phi-lát.
2 Phi-lát hỏi Ngài: “Anh có phải là Vua dân Do Thái không?” Ngài đáp: “Chính ông nói điều đó.”
3 Các thượng tế tố cáo Ngài nhiều điều. 4 Phi-lát lại hỏi: “Anh không trả lời gì sao? Xem đấy, họ tố cáo anh nhiều điều.”
5 Nhưng Đức Giê-su chẳng trả lời thêm, khiến Phi-lát càng ngạc nhiên.
Đức Giê-su Bị Kết Án Tử Hình(B)
6 Vào dịp lễ, Phi-lát thường phóng thích một tù nhân do dân chúng yêu cầu. 7 Có một người tên Ba-ra-ba bị tù cùng với những người nổi loạn. Người này đã can tội sát nhân trong một cuộc nổi dậy. 8 Đám đông kéo đến, xin Phi-lát làm cho họ như thường lệ.
9 Nhưng Phi-lát trả lời: “Các ngươi có muốn ta tha Vua dân Do Thái cho các ngươi không?” 10 Vì ông biết do lòng ganh ghét mà các thượng tế đã nộp Ngài. 11 Nhưng các thượng tế xúi giục đám đông xin tha Ba-ra-ba.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)