Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít Soạn Cho Nhạc Trưởng
20 Cầu xin CHÚA đáp lời ngươi trong ngày gian nguy.
Xin danh Đức Chúa Trời của Gia-cốp bảo vệ ngươi.
2 Từ Nơi Thánh, xin sai ơn giúp đỡ ngươi,
Từ Si-ôn, xin ban cho ngươi sự hỗ trợ.
3 Xin Chúa ghi nhớ tất cả những lễ vật ngươi dâng,
Và tiếp nhận những tế lễ toàn thiêu ngươi hiến.
4 Xin Chúa ban cho ngươi điều lòng ngươi mơ ước,
Và hoàn thành mọi kế hoạch của ngươi.
5 Chúng tôi reo mừng trong cuộc chiến thắng của người.[a]
Và nhân danh Đức Chúa Trời chúng ta giương cao ngọn cờ.
Cầu xin CHÚA hoàn thành mọi điều người thỉnh nguyện.
6 Bây giờ tôi biết CHÚA giúp đỡ[b] Đấng được xức dầu của Ngài.
Từ trên trời thánh Ngài đáp lời người,
Ngài giải cứu người bằng những việc quyền năng của tay phải Ngài.
7 Kẻ này nhờ cậy xe cộ, kẻ khác nhờ cậy ngựa chiến.
Nhưng chúng tôi nhờ cậy danh CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi.
8 Chúng nó bị ngã quỵ và té nhào,
Nhưng chúng tôi vươn lên và đứng vững.
9 Lạy CHÚA, xin hãy giải cứu Đức Vua.
Xin hãy đáp lời khi chúng tôi cầu khẩn.
Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
21 Lạy CHÚA, nhờ năng lực Ngài, vua vui mừng,
Nhờ sự cứu rỗi Ngài[c] vua vô cùng hân hoan.
2 Ngài ban cho người điều lòng người ao ước,
Ngài không từ chối điều miệng người cầu xin. Sê-la
3 Vì Ngài tiếp đón người bằng phước lành,
Ngài đội trên đầu người mão triều vàng.
4 Người xin Ngài sự sống, Ngài ban cho người,
Ngài ban cho người những ngày vĩnh cửu.
5 Nhờ sự cứu rỗi Ngài, người được vinh quang vĩ đại.
Ngài ban cho người uy nghi, lộng lẫy.
6 Vì Ngài ban cho người phước lành vĩnh cửu,
Ngài ban cho người niềm vui trước mặt Ngài.[d]
7 Vì vua tin cậy CHÚA,
Và nhờ tình thương của Đấng Chí Cao
Nên người sẽ không bị rúng động.
8 Cánh tay vua sẽ bắt được mọi kẻ thù người.
Cánh tay phải vua sẽ nắm được mọi kẻ ghét người.
9 Khi CHÚA xuất hiện,
Người[e] sẽ làm cho chúng như ngọn lửa hừng,
Trong cơn thịnh nộ, người sẽ nuốt chúng nó.
Và lửa sẽ thiêu đốt chúng nó đi.
10 Người sẽ hủy diệt con cháu chúng khỏi mặt đất,
Và dòng dõi họ giữa vòng loài người.
11 Dù[f] chúng bày mưu ác, lập kế dữ chống người,
Thì chúng cũng không thể thành công.
12 Vì người sẽ làm cho chúng quay lưng bỏ chạy,
Người sẽ giương cung nhắm vào mặt chúng.
13 Lạy CHÚA, Ngài sẽ đuợc tôn cao[g] trong năng lực Ngài.
Chúng tôi sẽ hát và ca ngợi quyền năng Ngài.
CHÚA Và Vị Vua Ngài Chọn Lựa
110 CHÚA phán với Chúa tôi:
“Hãy ngồi bên phải ta,
Cho đến khi ta đặt các kẻ thù ngươi
Làm bệ dưới chân ngươi.”
2 Từ Si-ôn CHÚA sẽ mở rộng vương quyền[a] của ngươi.
Hãy cai trị giữa các kẻ thù ngươi.
3 Trong ngày lâm chiến[b]
Dân ngươi sẽ hiến mình tình nguyện;[c]
Từ lúc sáng sớm rạng đông,
Những thanh niên tuấn tú
Được trang sức thánh sẽ đến với ngươi.[d]
4 CHÚA đã thề
Và sẽ không đổi ý rằng:
“Ngươi là thầy tế lễ đời đời,
Theo ban Mên-chi-xê-đéc.”
5 Chúa ở bên phải ngươi;
Trong ngày thịnh nộ, Ngài sẽ đập tan các vua.
6 Ngài sẽ phán xét các nước, làm thây người chất đống;
Ngài đập tan các lãnh tụ trên khắp trái đất.
7 Vua sẽ uống nước từ con suối bên đường,
Nhờ đó người sẽ ngước đầu lên.
Lời Cầu Nguyện Cảm Tạ Chúa Vì Được Cứu Thoát Chết
116 Tôi yêu mến CHÚA
Vì Ngài nghe lời cầu xin của tôi.
2 Suốt đời, tôi cầu khẩn Chúa
Vì Ngài lắng tai nghe tôi.
3 Dây Tử Thần buộc quanh tôi,
Sự đau đớn của Âm Phủ nắm lấy tôi;
Tôi đau khổ và sầu não;
4 Nên tôi cầu khẩn danh CHÚA:
Lạy CHÚA, xin giải cứu linh hồn tôi.[a]
5 CHÚA công chính và ban ân huệ;
Đức Chúa Trời chúng ta có lòng thương xót.
6 CHÚA gìn giữ người chân thật;
Khi tôi bị nguy khốn[b] Ngài giải cứu tôi.
7 Hỡi linh hồn ta, hãy trở lại yên nghỉ,[c]
Vì CHÚA đã hậu đãi ngươi.
8 Vì Ngài đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết,
Mắt tôi khỏi giọt lệ
Và chân tôi khỏi vấp ngã.
9 Tôi sẽ bước đi trước mặt CHÚA
Trong đất người sống.
10 Tôi vẫn tin dù[d] tôi nói:
Tôi đau khổ vô cùng.
11 Trong khi lo sợ tôi nói:
Mọi người phàm đều không đáng tin cậy.[e]
12 Tôi sẽ lấy gì đền đáp CHÚA
Về mọi ơn lành Ngài ban cho tôi?
13 Tôi sẽ nâng chén cứu rỗi lên,
Và cầu khẩn danh CHÚA.
14 Tôi sẽ hoàn thành các lời tôi hứa nguyện
Cho CHÚA trước mặt toàn dân Ngài.
15 Sự chết của các thánh Ngài
Là quý báu trước mặt CHÚA.
16 Lạy CHÚA, chính tôi là tôi tớ Chúa,
Tôi là tôi tớ Ngài, con trai của đầy tớ gái Ngài.
Ngài đã giải phóng tôi khỏi gông cùm.
17 Tôi sẽ dâng sinh tế tạ ơn Ngài
Và cầu khẩn danh CHÚA.
18 Tôi sẽ hoàn thành các lời tôi hứa nguyện cho CHÚA
Trước mặt toàn dân Ngài;
19 Trong sân đền CHÚA
Ở giữa Giê-ru-sa-lem.
Ha-lê-lu-gia!
Toàn Thế Giới Hãy Ca Ngợi CHÚA
117 Hỡi tất cả các nước, hãy ca ngợi CHÚA.
Hỡi tất cả các dân, hãy chúc tụng Ngài.
2 Vì tình yêu thương của Ngài đối với chúng ta thật lớn lao;
Và sự thành tín của CHÚA còn mãi mãi.
Ha-lê-lu-gia!
51 Vậy vua Sa-lô-môn hoàn tất mọi công trình vua muốn làm cho nhà CHÚA. Sa-lô-môn đem vào đền thờ những vật mà Đa-vít, cha vua, đã dâng hiến, gồm bạc, vàng, và các vật dụng. Vua để các vật ấy trong các kho của nhà CHÚA.
Rước Rương Giao Ước Vào Đền Thờ
8 Bấy giờ Sa-lô-môn triệu tập các trưởng lão của Y-sơ-ra-ên, tất cả các trưởng bộ tộc và các trưởng gia tộc trong Y-sơ-ra-ên lại trước mặt vua ở Giê-ru-sa-lem, để rước Rương Giao Ước của CHÚA từ thành Đa-vít ở Si-ôn đến đền thờ. 2 Vào tháng Ê-tha-nim, tức tháng bảy, toàn dân Y-sơ-ra-ên tụ họp lại trước mặt vua Sa-lô-môn để dự lễ.
3 Khi tất cả các trưởng lão đến, các thầy tế lễ khiêng rương đi. 4 Vậy những thầy tế lễ và những người Lê-vi khiêng rương của CHÚA, Lều Tạm là nơi diện kiến với CHÚA, và tất cả các vật dụng thánh trong Lều Tạm được đem đi. 5 Vua Sa-lô-môn và toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên, tức là những người đã nhóm họp trước mặt vua, hiệp cùng với vua đến trước rương. Họ dâng hiến chiên và bò nhiều vô kể, nhiều đến độ không thể đếm được.
6 Rồi các thầy tế lễ thỉnh Rương Giao Ước của CHÚA đặt vào vị trí, ở phía bên trong của đền thờ, tức là Nơi Chí Thánh, dưới các cánh chê-ru-bim. 7 Các chê-ru-bim dang cánh ra bên trên rương; các chê-ru-bim che phủ rương và các đòn khiêng. 8 Các đòn khiêng này khá dài đến nỗi ở Nơi Thánh ngay trước Nơi Chí Thánh người ta có thể trông thấy được đầu các đòn khiêng, nhưng ở ngoài thì không thấy được. Các đòn khiêng ấy vẫn còn ở đó cho đến ngày nay. 9 Trong rương không có gì khác ngoài hai bảng bằng đá mà Môi-se đã đặt vào đó khi còn ở Hô-rếp, là nơi CHÚA đã lập giao ước với dân Y-sơ-ra-ên, khi họ vừa mới ra khỏi Ai-cập.
10 Khi các thầy tế lễ vừa ra khỏi Nơi Thánh, thì có một đám mây bao phủ đền thờ của CHÚA, 11 đến nỗi các thầy tế lễ không thể tiếp tục thi hành nghi lễ vì mây bao phủ và vì vinh hiển của CHÚA đầy dẫy khắp đền thờ của CHÚA.
12 Bấy giờ Sa-lô-môn nói: “CHÚA đã phán rằng Ngài ngự trong mây dày đặc. 13 Con đã xây cho Ngài một ngôi đền nguy nga tráng lệ, làm một nơi để Ngài ngự đời đời.”
Sa-lô-môn Hiệu Triệu Dân Chúng
14 Đoạn vua quay lại và chúc phước cho hội chúng Y-sơ-ra-ên, trong khi cả hội chúng Y-sơ-ra-ên đang đứng. 15 Vua nói: “Chúc tụng CHÚA, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng dùng tay Ngài làm ứng nghiệm mọi điều Ngài đã hứa với Đa-vít, cha ta. Ngài có phán rằng: 16 ‘Từ ngày Ta đem dân Y-sơ-ra-ên Ta ra khỏi Ai-cập, Ta không chọn một thành nào trong các bộ tộc Y-sơ-ra-ên để xây cất một nhà cho Ta, hầu cho danh Ta sẽ ngự tại đó, nhưng Ta đã chọn Đa-vít để trị vì dân Y-sơ-ra-ên Ta.’ 17 Đa-vít, cha ta, có ý định xây cất một ngôi đền cho danh CHÚA, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 18 Nhưng CHÚA có phán với Đa-vít, cha ta rằng: ‘Ngươi có ý tốt khi muốn xây cất một ngôi đền cho danh Ta; 19 dầu vậy ngươi sẽ không xây đền ấy cho Ta đâu, bèn là con trai ngươi, do ngươi sinh ra, sẽ xây đền ấy cho danh Ta.’ 20 Bây giờ CHÚA đã làm thành những lời Ngài đã hứa, vì ta đã kế vị Đa-vít, cha ta; ta ngồi trên ngai của Y-sơ-ra-ên, như CHÚA đã hứa, và ta cũng đã xây một ngôi đền cho danh CHÚA, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 21 Đây này ta đã làm một chỗ để đặt Rương Giao Ước, trong đó có chứa đựng giao ước của CHÚA, mà Ngài đã hứa với các tổ phụ chúng ta, khi Ngài đem họ ra khỏi xứ Ai-cập.”
17 Ba ngày sau, Phao-lô mời các cấp lãnh đạo Do Thái địa phương họp mặt. Phao-lô trình bày: “Thưa các anh em, tôi chẳng làm điều gì chống nghịch dân chúng hoặc phạm đến tục lệ của tổ phụ, nhưng tôi bị bắt tại Giê-ru-sa-lem và giao nạp cho người La Mã. 18 Họ đã thẩm tra, và định trả tự do cho tôi vì họ không thấy tôi có tội nào đáng xử tử cả. 19 Nhưng một số người Do Thái phản đối, nên buộc lòng tôi phải khiếu nại lên Hoàng Đế La Mã, chứ không phải tôi có điều gì tố cáo quốc dân ta đâu! 20 Vậy, vì lý do đó tôi mời anh em đến để gặp gỡ, chuyện trò; chính vì niềm hy vọng của Y-sơ-ra-ên mà tôi phải mang chiếc xiềng này.”
21 Họ đáp: “Chúng tôi chẳng được thư từ gì từ xứ Giu-đê nói về anh, cũng chẳng có đồng bào nào đến đây báo cáo hoặc nói xấu anh cả. 22 Nhưng thiết tưởng cũng nên xin anh cho biết ý kiến vì chúng tôi được biết giáo phái này bị chống đối khắp nơi.”
23 Đúng ngày hẹn, họ kéo đến đông đảo gặp Phao-lô tại nhà trọ. Từ sáng đến chiều ông làm chứng, trình bày về Nước Đức Chúa Trời, trưng dẫn Kinh Luật Môi-se và các Kinh Tiên Tri, cố gắng thuyết phục họ tin nhận Đức Giê-su. 24 Một số người chịu thuyết phục, còn những kẻ khác không chịu tin. 25 Họ không đồng ý với nhau và giải tán, sau khi Phao-lô nói câu này: “Thánh Linh đã dùng tiên tri của Ngài là I-sa phán bảo tổ phụ các anh thật đúng:
26 ‘Hãy đi bảo dân này rằng:
Các ngươi cứ nghe mãi mà không hiểu.
Các ngươi cứ nhìn hoài mà chẳng thấy,
27 Vì tâm trí dân này đã chai lì,
Tai nặng không nghe,
Mắt nhắm chẳng chịu thấy.
Họ ngại rằng mắt họ thấy rõ,
Tai họ nghe ra,
Trí họ hiểu được,
Thì họ quay về với Ta, Đức Chúa Trời phán, Rồi Ta chữa lành cho họ.’ ”[a]
28 Phao-lô kết luận: “Vậy, anh em phải biết rằng sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã được truyền bá cho các dân tộc ngoại quốc. Họ sẽ nghe theo!”
29 Nghe nói xong, người Do Thái ra về, cãi nhau dữ dội. 30 Phao-lô ở tại nhà trọ suốt hai năm, tiếp đón tất cả những người đến thăm, 31 truyền giảng Nước Đức Chúa Trời và mạnh dạn dạy dỗ về Chúa Cứu Thế Giê-su, không bị ai ngăn cấm.
Đức Giê-su Bị Bắt(A)
43 Ngay khi Ngài còn đang nói, Giu-đa, là một trong số mười hai sứ đồ, đến cùng với một đám đông cầm gươm và gậy do các thượng tế, giáo sư Kinh Luật và các trưởng lão sai đến.
44 Kẻ phản bội cho họ một dấu hiệu này: “Hễ tôi hôn ai, chính là người đó, hãy bắt lấy và dẫn đi cho cẩn thận.” 45 Vừa đến, Giu-đa lập tức tới gần Ngài và nói: “Chào Thầy!” rồi hôn Ngài. 46 Chúng ra tay bắt Ngài. 47 Một trong những người đứng đó rút gươm ra, đánh đầy tớ của vị trưởng tế, chém đứt tai nó.
48 Đức Giê-su bảo họ: “Các ngươi cầm gươm và gậy đến bắt Ta như bắt kẻ cướp vậy sao? 49 Hằng ngày Ta ở cùng các ngươi, giảng dạy trong đền thờ mà các ngươi không bắt. Nhưng việc xảy ra, để lời Kinh Thánh được ứng nghiệm.” 50 Tất cả đều bỏ Ngài chạy trốn.
51 Một thanh niên theo Ngài, trên người chỉ choàng tấm vải, và chúng bắt chàng, 52 nhưng chàng bỏ lại tấm vải, trần truồng chạy thoát thân.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)