Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít
25 Lạy CHÚA, linh hồn tôi hướng lên Ngài.
2 Đức Chúa Trời của tôi ôi! Tôi tin cậy nơi Ngài.
Xin chớ để tôi bị hổ thẹn,
Cũng đừng để kẻ thù reo mừng chiến thắng trên tôi.
3 Thật vậy, tất cả những người trông cậy nơi Ngài
Sẽ không bị hổ thẹn.
Xin để những kẻ bội tín
Bị hổ thẹn.
4 Lạy CHÚA, xin cho tôi biết đường lối Ngài,
Xin dạy tôi các nẻo đường Ngài.
5 Xin hướng dẫn tôi trong chân lý Ngài và dạy dỗ tôi.
Vì Ngài là Đức Chúa Trời của tôi, Đấng cứu rỗi tôi.
Hằng ngày tôi trông cậy nơi Ngài.
6 Lạy CHÚA, xin nhớ lại lòng thương xót và tình yêu thương Ngài,
Vì hai điều ấy hằng có từ ngàn xưa.
7 Xin đừng nhớ những lỗi lầm tôi trong thời niên thiếu,
Cũng đừng nhớ những vi phạm tôi.
Lạy CHÚA, xin Ngài nhớ đến tôi theo tình yêu thương Ngài,
Vì bản tính tốt lành của Ngài.
8 CHÚA là tốt lành và ngay thẳng,
Vì thế Ngài sẽ chỉ dẫn con đường cho người tội lỗi.
9 Hướng dẫn người nhu mì trong sự công minh.
Ngài cũng dạy người nhu mì con đường của Ngài.
10 Tất cả đường lối của CHÚA đều là yêu thương và chân thật
Cho những người gìn giữ giao ước và lời chứng của Ngài.
11 Lạy CHÚA, vì danh Ngài,
Xin tha thứ tội lỗi tôi, dù tội ấy lớn.
12 Ai là người kính sợ CHÚA?
Ngài sẽ chỉ dẫn họ con đường mình phải chọn.
13 Linh hồn người sẽ ở trong phúc lành,
Và con cháu người sẽ chiếm hữu đất đai.
14 Bí quyết[a] của CHÚA dành cho người kính sợ Ngài.
Ngài tỏ cho họ biết giao ước Ngài.
15 Mắt tôi hằng ngưỡng vọng CHÚA,
Vì chính Ngài sẽ gỡ chân tôi ra khỏi bẫy lưới.
16 Xin hãy đoái xem tôi và thương xót tôi,
Vì tôi cô đơn và khốn khổ.
17 Xin cho lòng tôi thư thả[b] khỏi bối rối,
Và đem tôi ra khỏi cảnh đau khổ.
18 Xin xem xét nỗi khốn khổ và bối rối của tôi,
Và cất đi tất cả tội lỗi tôi.
19 Xin hãy xem những kẻ thù tôi vì chúng nó nhiều;
Chúng nó thù ghét tôi mãnh liệt.
20 Xin bảo vệ mạng sống tôi và giải cứu tôi.
Chớ để tôi bị hổ thẹn
Vì tôi trú ẩn nơi Ngài.
21 Nguyện sự thanh liêm và ngay thẳng gìn giữ tôi,
Vì tôi trông cậy nơi Ngài.
22 Lạy Đức Chúa Trời, xin cứu chuộc Y-sơ-ra-ên
Ra khỏi mọi gian truân.
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng Theo Điệu “Mút-la-ben”[a]
9 Lạy CHÚA, tôi sẽ hết lòng cảm tạ Ngài.
Tôi sẽ kể lại mọi việc diệu kỳ Ngài đã làm.
2 Tôi sẽ hân hoan và vui vẻ trong Ngài,
Tôi sẽ ca ngợi danh Ngài, lạy Đấng Chí Cao.
3 Khi kẻ thù tôi quay lưng bỏ chạy,
Chúng sẽ vấp ngã và bị hủy diệt trước mặt Ngài.
4 Vì Ngài bênh vực quyền lợi và duyên cớ tôi.
Ngài ngự trên ngôi đoán xét công minh.
5 Ngài đã quở trách các nước, hủy diệt kẻ ác.
Ngài xóa bỏ tên chúng nó đời đời,
6 Kẻ thù đã bị tuyệt diệt, điêu tàn mãi mãi,
Ngài đã phá đổ tận móng các thành,
Hủy diệt ngay cả kỷ niệm chúng nó.
7 Nhưng CHÚA ngự trị đời đời.
Ngài đã thiết lập ngai mình để đoán xét.
8 Ngài đoán xét thế gian theo lẽ công chính,
Ngài cai trị các dân trong sự công bình.
9 CHÚA là thành trì cho kẻ bị áp bức,
Là thành lũy trong lúc hoạn nạn.
10 Những ai biết danh Ngài sẽ tin cậy nơi Ngài.
Vì Ngài không từ bỏ kẻ tìm kiếm Ngài.
11 Hãy ca ngợi CHÚA, là Đấng ngự tại Si-ôn.
Hãy rao truyền công việc của Ngài giữa các dân.
12 Vì Đấng báo thù huyết đã nhớ đến kẻ khốn cùng,
Ngài không quên tiếng kêu của họ.
13 Lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
Hãy xem hoạn nạn tôi phải chịu vì kẻ ghét tôi.
Ngài là Đấng nâng tôi lên khỏi cổng sự chết.
14 Để tôi kể lại mọi lời ca tụng Ngài
Tại cổng con gái Si-ôn.
Tôi vui mừng vì được Ngài giải cứu.
15 Các nước đã rơi xuống hố mà chúng đã đào.
Chân chúng nó mắc vào lưới mà chúng đã giăng.
16 CHÚA đã bày tỏ chính mình Ngài qua việc đoán xét.
Kẻ ác mắc bẫy trong chính công việc tay chúng đã làm. Hi-gai-ôn. Sê-la
17 Kẻ ác sẽ đi xuống Âm Phủ,
Cùng tất cả các nước quên Đức Chúa Trời.
18 Vì người nghèo sẽ không bị lãng quên mãi mãi,
Kẻ khốn cùng sẽ không bị tuyệt vọng luôn luôn.
19 Lạy CHÚA, xin hãy đứng dậy.
Xin chớ để phàm nhân đắc thắng.
Nguyện các nước bị đoán xét trước mặt Ngài.
20 Lạy CHÚA, xin làm cho chúng nó kinh hoàng,
Nguyện các nước biết mình chỉ là phàm nhân.
Thơ Đa-vít
15 Lạy CHÚA,
Ai sẽ trú trong đền tạm Ngài?
Ai sẽ ngụ trên núi thánh Ngài?
2 Ấy là người bước đi ngay thẳng,
Làm điều công chính
Và nói sự thật từ trong lòng.
3 Là người có lưỡi không nói hành,
Không làm điều ác hại bạn hữu,
Và không lăng nhục người lân cận.
4 Mắt người khinh bỉ kẻ gian ác
Nhưng tôn trọng người kính sợ CHÚA.
Người đã thề nguyện,
Dù có tổn hại cũng không thay đổi.
5 Người không cho vay tiền lấy lời,
Không nhận của hối lộ để hại người vô tội.
Người nào làm những điều ấy
Sẽ không bao giờ bị rúng động.
5 Hễ khi nào vua Sau-lơ sai Đa-vít ra trận, Đa-vít đều thắng trận, cho nên vua Sau-lơ đặt chàng chỉ huy quân đội chinh chiến. Điều này vừa lòng toàn quân và cũng vừa lòng các triều thần của vua nữa.
Vua Sau-lơ Bắt Đầu Ganh Ghét Đa-vít
6 Sau khi Đa-vít hạ được tên Phi-li-tin, đoàn quân chiến thắng trở về. Phụ nữ từ khắp các thành trong Y-sơ-ra-ên kéo ra đón mừng vua Sau-lơ. Họ hát mừng, nhảy múa theo tiếng trống con và tiếng đàn tam.[a]
7 Phụ nữ vui đùa ca hát đối đáp:
“Sau-lơ giết hàng ngàn,
Đa-vít giết hàng vạn!”
8 Lời hát này không vừa ý vua Sau-lơ, vua giận lắm, nhủ thầm: “Họ khen Đa-vít giết được hàng vạn, con ta chỉ có hàng ngàn thôi! Nó chỉ còn thiếu ngôi vua mà thôi!” 9 Từ ngày ấy trở đi, vua Sau-lơ nhìn Đa-vít với con mắt nghi kỵ.
10 Ngày hôm sau, Đức Chúa Trời để cho ác thần nhập vào vua Sau-lơ, vua nói lảm nhảm trong nhà như người khùng. Trong khi Đa-vít gảy đàn như thường ngày, vua Sau-lơ đang cầm cây giáo trong tay, 11 bỗng vua phóng giáo đi, trong lòng tự nghĩ: “Ta sẽ ghim Đa-vít vào tường!” Nhưng Đa-vít né người, tránh khỏi mũi giáo hai lần.
12 Vua Sau-lơ bắt đầu sợ Đa-vít, vì CHÚA ở với Đa-vít, và đã bỏ vua. 13 Vua Sau-lơ tìm cách đẩy Đa-vít xa khỏi mình, đặt chàng chỉ huy ngàn quân. Đa-vít thường cầm quân ra vào nơi trận địa. 14 Trận nào Đa-vít cũng thắng, vì CHÚA ở cùng chàng. 15 Thấy Đa-vít chiến thắng oanh liệt, vua Sau-lơ càng thêm sợ hãi. 16 Nhưng toàn dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đều kính mến Đa-vít vì chàng chỉ huy họ trong chiến trận.
27 Đa-vít đi với thuộc hạ đánh giết hai trăm người Phi-li-tin. Đa-vít mang qui đầu của chúng về, đếm đủ số nộp cho vua để trở thành phò mã vua. Vua Sau-lơ đành phải gả cô Mi-canh, con gái mình, cho Đa-vít.
28 Khi vua Sau-lơ nhận biết rõ ràng CHÚA ở với Đa-vít, và cô Mi-canh, con gái vua, yêu Đa-vít, 29 vua càng thêm sợ Đa-vít, và suốt đời mình, vua trở thành kẻ thù của Đa-vít.
30 Lúc bấy giờ các quan tướng Phi-li-tin thường đem quân ra đánh dân Y-sơ-ra-ên. Mỗi khi có chiến tranh, Đa-vít đều lập chiến công nhiều hơn hết thảy các triều thần của vua Sau-lơ nên tiếng tăm Đa-vít càng lừng lẫy.
Hội Thánh Tại An-ti-ốt
19 Các tín hữu phải di tản trong cuộc bắt bớ do vụ Ê-tiên đi qua xứ Phê-ni-xi, đảo Síp và An-ti-ốt, nhưng chỉ truyền giáo cho người Do Thái mà thôi. 20 Tuy nhiên, vài người trong số ấy, gốc ở Síp và Sy-ren đến An-ti-ốt và bắt đầu truyền giảng Phúc Âm về Chúa Giê-su cho người ngoại quốc.
21 Quyền năng Chúa ở cùng họ nên một số đông người tin nhận và quay về với Chúa.
22 Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem nghe tin, liền phái Ba-na-ba đến An-ti-ốt. 23 Đến nơi được chứng kiến ân sủng của Đức Chúa Trời, ông vui mừng, khích lệ tất cả anh em quyết tâm kiên trì theo Chúa, 24 vì Ba-na-ba là người tốt, đầy dẫy Thánh Linh và đức tin. Số người tin Chúa lại gia tăng rất nhiều. 25 Ba-na-ba đi Tạc-sơ tìm Sau-lơ. 26 Tìm được rồi, ông đưa Sau-lơ về An-ti-ốt. Suốt một năm, Ba-na-ba và Sau-lơ nhóm họp với Hội Thánh và giảng dạy cho nhiều người. Tại An-ti-ốt, lần đầu tiên, các tín hữu được gọi là Cơ-đốc nhân.
27 Trong thời gian ấy, có vài nhà tiên tri từ Giê-ru-sa-lem đến An-ti-ốt. 28 Một người tên A-ga-bút đứng dậy và cậy quyền năng Thánh Linh báo trước rằng sẽ có nạn đói lớn xảy ra khắp nơi có cư dân (Nạn đói này xảy ra dưới triều Cơ-lốt). 29 Các môn đệ Chúa quyết định mỗi người sẽ tùy khả năng gửi quà cứu trợ các anh em tín hữu tại Giu-đê. 30 Họ thực thi công cuộc cứu tế, nhờ Ba-na-ba và Sau-lơ chuyển giao tặng phẩm cho các trưởng lão.
Chúa Chữa Bịnh Cho Nhạc Mẫu Của Phê-rơ(A)
29 Vừa ra khỏi hội đường, Đức Giê-su đi với Gia-cơ và Giăng đến nhà Si-môn và An-rê. 30 Bà gia Si-môn sốt nặng đang nằm trên giường, họ liền cho Ngài hay. 31 Ngài đến gần, cầm tay đỡ bà dậy, cơn sốt liền dứt, rồi bà đứng dậy phục vụ họ.
Chúa Chữa Bịnh Nhiều Người(B)
32 Đến chiều khi mặt trời lặn, người ta đem cho Ngài cả người đau lẫn người bị quỷ ám. 33 Dân cả thành tụ họp trước cửa. 34 Ngài chữa lành nhiều người, đủ các chứng bệnh khác nhau, đuổi nhiều quỷ khỏi người bị ám, và không cho phép quỷ nói gì, vì chúng biết Ngài là ai.
Truyền Giảng Phúc Âm Tại Ga-li-lê(C)
35 Trời vừa mờ sáng Ngài dậy sớm, đi vào nơi vắng vẻ để cầu nguyện. 36 Si-môn cùng đồng bạn đi kiếm Ngài. 37 Gặp được rồi, họ thưa: “Mọi người đang tìm Thầy.”
38 Nhưng Ngài đáp: “Chúng ta hãy vào các làng xã quanh đây, Ta còn phải truyền giảng ở đó nữa; chính vì việc này mà Ta đến.” 39 Rồi Ngài truyền giảng tại các hội đường khắp miền Ga-li-lê và đuổi các quỷ.
Chúa Chữa Người Phung(D)
40 Một người phung đến quỳ xuống, khẩn cầu Ngài: “Nếu Thầy muốn, Thầy có thể chữa tôi lành.”
41 Đức Giê-su động lòng thương xót, đưa tay sờ người và bảo rằng: “Ta muốn, hãy lành đi.” 42 Lập tức bệnh phung biến mất, người phung được lành.
43 Ngài liền cho người đi và nghiêm dặn: 44 “Đừng nói việc này cho ai cả, nhưng hãy đến trình diện cùng thầy tế lễ và dâng lễ theo như luật Môi-se đã định để chứng tỏ cho họ biết là anh đã được sạch.” 45 Nhưng người ấy đi loan báo việc này khắp nơi. Tin này đồn ra đến nỗi Đức Giê-su không thể nào vào thành cách công khai nhưng phải ở lại trong đồng hoang. Dân chúng khắp nơi kéo đến với Ngài.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)