Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít Soạn Cho Nhạc Trưởng
20 Cầu xin CHÚA đáp lời ngươi trong ngày gian nguy.
Xin danh Đức Chúa Trời của Gia-cốp bảo vệ ngươi.
2 Từ Nơi Thánh, xin sai ơn giúp đỡ ngươi,
Từ Si-ôn, xin ban cho ngươi sự hỗ trợ.
3 Xin Chúa ghi nhớ tất cả những lễ vật ngươi dâng,
Và tiếp nhận những tế lễ toàn thiêu ngươi hiến.
4 Xin Chúa ban cho ngươi điều lòng ngươi mơ ước,
Và hoàn thành mọi kế hoạch của ngươi.
5 Chúng tôi reo mừng trong cuộc chiến thắng của người.[a]
Và nhân danh Đức Chúa Trời chúng ta giương cao ngọn cờ.
Cầu xin CHÚA hoàn thành mọi điều người thỉnh nguyện.
6 Bây giờ tôi biết CHÚA giúp đỡ[b] Đấng được xức dầu của Ngài.
Từ trên trời thánh Ngài đáp lời người,
Ngài giải cứu người bằng những việc quyền năng của tay phải Ngài.
7 Kẻ này nhờ cậy xe cộ, kẻ khác nhờ cậy ngựa chiến.
Nhưng chúng tôi nhờ cậy danh CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi.
8 Chúng nó bị ngã quỵ và té nhào,
Nhưng chúng tôi vươn lên và đứng vững.
9 Lạy CHÚA, xin hãy giải cứu Đức Vua.
Xin hãy đáp lời khi chúng tôi cầu khẩn.
Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
21 Lạy CHÚA, nhờ năng lực Ngài, vua vui mừng,
Nhờ sự cứu rỗi Ngài[c] vua vô cùng hân hoan.
2 Ngài ban cho người điều lòng người ao ước,
Ngài không từ chối điều miệng người cầu xin. Sê-la
3 Vì Ngài tiếp đón người bằng phước lành,
Ngài đội trên đầu người mão triều vàng.
4 Người xin Ngài sự sống, Ngài ban cho người,
Ngài ban cho người những ngày vĩnh cửu.
5 Nhờ sự cứu rỗi Ngài, người được vinh quang vĩ đại.
Ngài ban cho người uy nghi, lộng lẫy.
6 Vì Ngài ban cho người phước lành vĩnh cửu,
Ngài ban cho người niềm vui trước mặt Ngài.[d]
7 Vì vua tin cậy CHÚA,
Và nhờ tình thương của Đấng Chí Cao
Nên người sẽ không bị rúng động.
8 Cánh tay vua sẽ bắt được mọi kẻ thù người.
Cánh tay phải vua sẽ nắm được mọi kẻ ghét người.
9 Khi CHÚA xuất hiện,
Người[e] sẽ làm cho chúng như ngọn lửa hừng,
Trong cơn thịnh nộ, người sẽ nuốt chúng nó.
Và lửa sẽ thiêu đốt chúng nó đi.
10 Người sẽ hủy diệt con cháu chúng khỏi mặt đất,
Và dòng dõi họ giữa vòng loài người.
11 Dù[f] chúng bày mưu ác, lập kế dữ chống người,
Thì chúng cũng không thể thành công.
12 Vì người sẽ làm cho chúng quay lưng bỏ chạy,
Người sẽ giương cung nhắm vào mặt chúng.
13 Lạy CHÚA, Ngài sẽ đuợc tôn cao[g] trong năng lực Ngài.
Chúng tôi sẽ hát và ca ngợi quyền năng Ngài.
CHÚA Và Vị Vua Ngài Chọn Lựa
110 CHÚA phán với Chúa tôi:
“Hãy ngồi bên phải ta,
Cho đến khi ta đặt các kẻ thù ngươi
Làm bệ dưới chân ngươi.”
2 Từ Si-ôn CHÚA sẽ mở rộng vương quyền[a] của ngươi.
Hãy cai trị giữa các kẻ thù ngươi.
3 Trong ngày lâm chiến[b]
Dân ngươi sẽ hiến mình tình nguyện;[c]
Từ lúc sáng sớm rạng đông,
Những thanh niên tuấn tú
Được trang sức thánh sẽ đến với ngươi.[d]
4 CHÚA đã thề
Và sẽ không đổi ý rằng:
“Ngươi là thầy tế lễ đời đời,
Theo ban Mên-chi-xê-đéc.”
5 Chúa ở bên phải ngươi;
Trong ngày thịnh nộ, Ngài sẽ đập tan các vua.
6 Ngài sẽ phán xét các nước, làm thây người chất đống;
Ngài đập tan các lãnh tụ trên khắp trái đất.
7 Vua sẽ uống nước từ con suối bên đường,
Nhờ đó người sẽ ngước đầu lên.
Lời Cầu Nguyện Cảm Tạ Chúa Vì Được Cứu Thoát Chết
116 Tôi yêu mến CHÚA
Vì Ngài nghe lời cầu xin của tôi.
2 Suốt đời, tôi cầu khẩn Chúa
Vì Ngài lắng tai nghe tôi.
3 Dây Tử Thần buộc quanh tôi,
Sự đau đớn của Âm Phủ nắm lấy tôi;
Tôi đau khổ và sầu não;
4 Nên tôi cầu khẩn danh CHÚA:
Lạy CHÚA, xin giải cứu linh hồn tôi.[a]
5 CHÚA công chính và ban ân huệ;
Đức Chúa Trời chúng ta có lòng thương xót.
6 CHÚA gìn giữ người chân thật;
Khi tôi bị nguy khốn[b] Ngài giải cứu tôi.
7 Hỡi linh hồn ta, hãy trở lại yên nghỉ,[c]
Vì CHÚA đã hậu đãi ngươi.
8 Vì Ngài đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết,
Mắt tôi khỏi giọt lệ
Và chân tôi khỏi vấp ngã.
9 Tôi sẽ bước đi trước mặt CHÚA
Trong đất người sống.
10 Tôi vẫn tin dù[d] tôi nói:
Tôi đau khổ vô cùng.
11 Trong khi lo sợ tôi nói:
Mọi người phàm đều không đáng tin cậy.[e]
12 Tôi sẽ lấy gì đền đáp CHÚA
Về mọi ơn lành Ngài ban cho tôi?
13 Tôi sẽ nâng chén cứu rỗi lên,
Và cầu khẩn danh CHÚA.
14 Tôi sẽ hoàn thành các lời tôi hứa nguyện
Cho CHÚA trước mặt toàn dân Ngài.
15 Sự chết của các thánh Ngài
Là quý báu trước mặt CHÚA.
16 Lạy CHÚA, chính tôi là tôi tớ Chúa,
Tôi là tôi tớ Ngài, con trai của đầy tớ gái Ngài.
Ngài đã giải phóng tôi khỏi gông cùm.
17 Tôi sẽ dâng sinh tế tạ ơn Ngài
Và cầu khẩn danh CHÚA.
18 Tôi sẽ hoàn thành các lời tôi hứa nguyện cho CHÚA
Trước mặt toàn dân Ngài;
19 Trong sân đền CHÚA
Ở giữa Giê-ru-sa-lem.
Ha-lê-lu-gia!
Toàn Thế Giới Hãy Ca Ngợi CHÚA
117 Hỡi tất cả các nước, hãy ca ngợi CHÚA.
Hỡi tất cả các dân, hãy chúc tụng Ngài.
2 Vì tình yêu thương của Ngài đối với chúng ta thật lớn lao;
Và sự thành tín của CHÚA còn mãi mãi.
Ha-lê-lu-gia!
31 Có người nghe những lời Đa-vít nói, về trình lên vua Sau-lơ. Vua cho đòi chàng đến.
32 Đa-vít thưa với vua Sau-lơ: “Tâu bệ hạ, xin đừng ai ngã lòng[a] vì tên Phi-li-tin đó. Tôi tớ của bệ hạ sẽ đi ra chiến đấu với nó.” 33 Vua Sau-lơ can: “Không được, con không thể nào đi ra chiến đấu với tên Phi-li-tin đó, vì con chỉ là một đứa trẻ trong khi nó đã từng là chiến binh từ khi còn trẻ.” 34 Đa-vít thưa: “Tâu bệ hạ, tôi tớ ngài chăn chiên cho cha. Khi có sư tử hoặc gấu đến tha đi một chiên con trong bầy, 35 con rượt theo, quật nó ngã xuống, và giật chiên ra khỏi mõm nó. Nếu nó chồm lên đánh con, con nắm râu nó,[b] và đập nó chết. 36 Tôi tớ vua đã đánh chết cả sư tử lẫn gấu. Tên Phi-li-tin không cắt bì này cũng sẽ bị đánh chết như một trong các con thú đó, vì nó dám sỉ nhục đạo quân của Đức Chúa Trời Hằng Sống.” 37 Đa-vít thưa tiếp: “CHÚA đã cứu con thoát khỏi nanh vuốt sư tử và gấu, chính Ngài cũng sẽ cứu con thoát khỏi tên Phi-li-tin này.” Vua Sau-lơ bằng lòng: “Được rồi, con cứ ra chiến đấu với nó.[c] Cầu xin CHÚA ở với con.”
38 Vua Sau-lơ lấy binh phục của mình mặc cho Đa-vít, đội mũ chiến bằng đồng lên đầu, và mặc áo giáp cho chàng. 39 Đa-vít đeo thanh gươm của vua vào hông, bên ngoài áo giáp, rồi tập đi thử vì chưa quen. Đa-vít tâu với vua Sau-lơ: “Con không thể bước đi với những thứ này, vì con không quen.” Rồi chàng cởi bộ binh phục ra. 40 Đa-vít cầm gậy, đi xuống bờ khe chọn năm hòn đá cuội bỏ vào bị chăn chiên của mình, rồi cầm ná trong tay, tiến về phía tên Phi-li-tin.
Đa-vít Đánh Bại Gô-li-át
41 Tên Phi-li-tin cũng tiến về phía Đa-vít, mỗi lúc càng gần thêm. Người mang thuẫn đi trước nó. 42 Tên Phi-li-tin nhìn thấy Đa-vít, liền khinh dể chàng, vì Đa-vít chỉ là một thiếu niên đẹp trai, da dẻ hồng hào. 43 Tên Phi-li-tin quát tháo: “Ta có phải là chó đâu mà ngươi cầm gậy đến với ta?” Rồi tên Phi-li-tin đem tên các thần mình ra nguyền rủa Đa-vít. 44 Tên Phi-li-tin thách thức Đa-vít: “Đến đây với ta, ta sẽ cho chim trời và thú rừng ăn thịt ngươi.”
45 Đa-vít đáp: “Người cầm gươm, giáo, và lao đến với ta. Nhưng ta đến với ngươi trong danh CHÚA Toàn Năng, là Đức Chúa Trời của đạo quân Y-sơ-ra-ên mà ngươi sỉ nhục. 46 Chính ngày nay CHÚA sẽ nộp ngươi vào tay ta, ta sẽ đánh hạ ngươi và chặt đầu ngươi. Chính ngày nay ta sẽ cho chim trời và thú rừng ăn thây của đạo quân Phi-li-tin. Bấy giờ cả thế giới sẽ biết rằng Y-sơ-ra-ên có Đức Chúa Trời, 47 và toàn thể hội chúng này sẽ biết rằng CHÚA giải cứu dân Ngài, mà không cần gươm hoặc giáo, vì CHÚA có toàn quyền trên chiến trận, và Ngài sẽ nộp các ngươi vào tay chúng ta.”
48 Khi tên Phi-li-tin tiếp tục tiến đến gần Đa-vít, chàng vội vàng chạy ra trận tuyến để đương đầu với tên Phi-li-tin. 49 Đa-vít thọc tay vào bị, rút ra một hòn đá, cho vào ná, bắn trúng ngay trán tên Phi-li-tin. Hòn đá lọt sâu vào trong trán khiến tên Phi-li-tin ngã sấp mặt xuống đất.
Phê-rơ Trở Về Với Hội Thánh Giê-ru-sa-lem
11 Các sứ đồ và anh em tín hữu khắp xứ Giu-đê nghe tin người ngoại quốc cũng đã tiếp nhận Đạo Đức Chúa Trời. 2 Khi Phê-rơ lên Giê-ru-sa-lem, các tín hữu đã chịu cắt bì chỉ trích ông rằng: 3 “Ông vào thăm nhà những kẻ không chịu cắt bì và ăn với họ!”
4 Phê-rơ tường thuật thứ tự mọi việc diễn biến cho họ nghe: 5 “Hôm ấy, tôi ở thành phố Giốp-bê, đang cầu nguyện thì trong một cơn xuất thần, tôi được thấy khải tượng. Có vật gì giống như tấm khăn lớn, buộc bốn góc, từ trời hạ xuống tận nơi tôi. 6 Nhìn vào, tôi nhận thấy đủ các loài vật bốn chân, loài dã thú, loài bò sát và loài chim trời. 7 Tôi nghe một tiếng nói bảo tôi: ‘Phê-rơ, con hãy đứng dậy, làm thịt mà ăn!’
8 Tôi thưa: ‘Lạy Chúa, không được đâu! Vì con chẳng bao giờ ăn món gì ô uế hoặc không tinh sạch!’ 9 Tiếng từ trời lại bảo tôi lần thứ nhì: ‘Đừng coi những vật Đức Chúa Trời đã thanh tẩy là ô uế!’ 10 Việc đó lập lại ba lần, rồi tất cả được thu lên trời.
11 Ngay lúc ấy có ba người mà người ta phái từ Sê-sa-rê đến mời tôi, đến đứng trước cửa nhà. 12 Đức Thánh Linh bảo tôi đi với họ, đừng nghi ngại gì. Có sáu anh em này cùng đi với tôi và chúng tôi vào nhà người ấy.
13 Ông ta thuật cho chúng tôi rằng ông đã thấy một thiên sứ xuất hiện tại nhà mình mà bảo: ‘Hãy sai người đến Giốp-bê tìm Si-môn gọi là Phê-rơ. 14 Người ấy sẽ bảo cho ông biết lời Chúa; nhờ đó ông và cả nhà ông sẽ được cứu.’
15 Tôi vừa bắt đầu nói thì Đức Thánh Linh đã giáng xuống trên họ cũng như trên chúng ta lúc ban đầu. 16 Tôi nhớ lại lời Chúa dạy: ‘Giăng đã làm phép báp-tem bằng nước nhưng các con sẽ được báp-tem bằng Đức Thánh Linh?’ 17 Nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ ân tứ giống hệt như ân tứ Ngài đã ban cho chúng ta ngày trước, khi chúng ta tin nhận Chúa Cứu Thế Giê-su, thì tôi là ai mà dám ngăn trở Đức Chúa Trời?” 18 Nghe vậy, họ thôi chỉ trích Phê-rơ và ca ngợi Đức Chúa Trời rằng: “Thế là Đức Chúa Trời cũng đã ban cho các dân tộc ngoại quốc lòng ăn năn để được sống!”
Đức Giê-su Truyền Giảng Tại Miền Ga-li-lê(A)
14 Sau khi Giăng bị tù, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê, truyền giảng Phúc Âm của Đức Chúa Trời. 15 Ngài phán: “Giờ đã điểm, Nước Đức Chúa Trời đã đến gần, hãy ăn năn và tin nhận Phúc Âm.”
Bốn Môn Đệ Đầu Tiên(B)
16 Một hôm Đức Giê-su đi dọc theo bờ biển Ga-li-lê, Ngài thấy Si-môn và em là An-rê đang chài lưới dưới biển vì họ làm nghề đánh cá. 17 Ngài gọi họ: “Hãy theo Ta, Ta sẽ khiến các người trở nên tay đánh lưới cứu người.”[a] 18 Họ liền bỏ lưới đi theo Ngài.
19 Đi một quãng nữa, Ngài thấy Gia-cơ con trai của Xê-bê-đê với em là Giăng đang vá lưới trên thuyền. 20 Ngài liền gọi họ. Hai người rời Xê-bê-đê cha mình và mấy người bạn chài trên thuyền, đi theo Ngài.
Đức Giê-su Đuổi Tà Linh(C)
21 Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Ca-pha-na-um. Nhằm ngày Sa-bát Ngài vào hội đường bắt đầu giảng dạy. 22 Người ta đều ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài, vì Ngài giảng dạy có thẩm quyền khác hẳn các giáo sư Kinh Luật. 23 Ngay lúc ấy, trong hội đường, một người bị tà linh ám la lên: 24 “Ông Giê-su Na-xa-rét ơi, ông muốn làm gì chúng tôi đây? Ông đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời.”
25 Đức Giê-su nghiêm trách nó: “Im đi! Hãy xuất khỏi người này.” 26 Tà linh vật mạnh người ấy, thét lên rồi ra khỏi.
27 Mọi người có mặt đều kinh hoàng, nên bàn với nhau: “Cái gì vậy? Giáo lý mới lạ quá! Người dạy thì có quyền uy, đến cả tà linh cũng phải vâng lệnh.” 28 Tức thì, danh tiếng Ngài đồn ra khắp miền Ga-li-lê.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)