Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 119:1-24

Kinh Luật Của Đức Chúa Trời

119 Phước cho những người trọn vẹn trong đường lối mình;
    Sống theo Kinh Luật của CHÚA.
Phước cho những người gìn giữ lời chứng của Chúa;
    Hết lòng tìm kiếm Ngài.
Họ không làm điều gì sai trái,
    Nhưng sống theo đường lối của Chúa.
Chúa đã truyền các mạng lệnh của Ngài
    Để chúng tôi tuân theo.
Ước gì đường lối tôi được vững vàng
    Để tôi tuân theo các quy luật của Chúa;
Bấy giờ tôi sẽ không bị hổ thẹn
    Vì tôi chú tâm vào mọi điều răn của Chúa.
Tôi sẽ lấy lòng ngay thẳng ca ngợi Chúa
    Khi tôi học hỏi các phán quyết công chính của Ngài.
Tôi sẽ tuân theo các quy luật của Chúa;
    Xin chớ hoàn toàn từ bỏ tôi.
Người trẻ tuổi phải làm thế nào để giữ đời sống mình trong sạch?
    Phải tuân giữ lời Chúa.
10 Tôi hết lòng tìm kiếm Chúa,
    Xin chớ để tôi lạc xa các điều răn Ngài.
11 Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi
    Để tôi không phạm tội cùng Ngài.
12 Lạy CHÚA, tôi ca tụng Ngài,
    Xin dạy tôi các quy luật Ngài.
13 Môi tôi sẽ công bố mọi phán quyết từ miệng Ngài phán ra.
14 Tôi vui mừng theo lời chứng của Chúa như[a]
    Vui vì giàu có.
15 Tôi sẽ suy gẫm về các mạng lệnh của Chúa
    Và chú tâm vào đường lối Ngài.
16 Tôi vui thích trong quy luật của Chúa
    Và không quên lời Ngài.
17 Xin rộng lượng cùng tôi, là tôi tớ Chúa, để tôi được sống
    Và tuân giữ lời Ngài.
18 Xin Chúa mở mắt tôi để tôi nhìn thấy
    Những điều diệu kỳ trong Kinh Luật của Ngài.
19 Tôi là lữ khách trên đất,
    Xin chớ giấu tôi các điều răn Chúa.
20 Tâm hồn tôi luôn mòn mỏi khao khát các phán quyết của Chúa.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, là kẻ đáng bị rủa sả,
    Kẻ đi lạc xa các điều răn Chúa.
22 Xin cất khỏi tôi sự sỉ nhục và khinh bỉ
    Vì tôi gìn giữ lời chứng của Chúa.
23 Các vua chúa ngồi cùng nhau bàn định nghịch tôi,
    Nhưng tôi tớ Chúa sẽ suy gẫm các quy luật Ngài.
24 Các lời chứng của Chúa là niềm vui cho tôi,
    Là những vị cố vấn của tôi.

Thánh Thi 12-14

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Có Đàn Huyền Phụ Họa.[a]

12 Lạy CHÚA, xin giải cứu chúng tôi.
    Vì người kính sợ Chúa không còn nữa,
    Và kẻ trung tín biến mất giữa vòng loài người.
Người ta nói dối lẫn nhau.
    Chúng là người hai lòng, nói bằng môi dua nịnh.
Nguyện CHÚA cắt hết môi dua nịnh,
    Lưỡi khoe khoang.
Tức là kẻ nói rằng: chúng ta sẽ thắng nhờ miệng lưỡi.
    Môi miệng là của chúng ta, ai sẽ là Chúa chúng ta?
Vì kẻ khốn cùng bị bóc lột,
    Người thiếu thốn rên siết.
Chính Ta sẽ đứng dậy, CHÚA phán:
    Ta sẽ đặt người nơi an toàn, là nơi người mong muốn.
Lời CHÚA là lời trong sạch.
    Như bạc luyện trong lò nung bằng đất,
    Tinh luyện đến bảy lần.
Lạy CHÚA, chính Ngài canh giữ người khốn cùng.
    Ngài bảo vệ người khỏi thế hệ này cho đến đời đời.[b]
Kẻ ác dạo quanh bốn phía
    Khi điều ác được tôn cao giữa vòng loài người.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

13 Lạy CHÚA, Ngài hằng quên tôi cho đến bao giờ?
    Ngài lánh mặt tôi cho đến chừng nào?
Linh hồn tôi vẫn đau đớn cho đến bao giờ?
    Lòng tôi vẫn buồn rầu mỗi ngày?
    Kẻ thù vẫn được tôn cao hơn tôi cho đến chừng nào?
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
    Xin hãy xem xét, xin đáp lời tôi.
Xin ban ánh sáng cho mắt tôi,
    Kẻo tôi phải ngủ đi trong sự chết.
Kẻo kẻ thù tôi sẽ nói: ta đã thắng nó!
    Và kẻ địch sẽ vui mừng vì tôi nghiêng ngả.
Nhưng tôi tin cậy nơi tình thương của Ngài.
    Lòng tôi vui mừng trong sự giải cứu của Ngài.
Tôi sẽ ca ngợi CHÚA,
    Vì Ngài đã ban phước dồi dào cho tôi.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

14 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng:
    Không có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều thối nát, làm những điều ghê tởm.
    Không có ai làm điều thiện.
CHÚA từ trên trời
    Nhìn xuống loài người.
Để xem thử có ai khôn ngoan,
    Có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng?
Tất cả đều lầm lạc;
    Chúng nó cùng nhau đều bại hoại.
Không có ai làm điều thiện,
    Dù một người cũng không.
Phải chăng tất cả kẻ làm ác đều thiếu hiểu biết?
    Chúng ăn nuốt dân ta như ăn bánh,
    Cũng chẳng cầu khẩn CHÚA.
Kìa, chúng sẽ bị kinh hoàng.
    Vì Đức Chúa Trời ở cùng hội người công chính.
Các người làm hỏng kế hoạch của kẻ khốn cùng.
    Nhưng CHÚA là nơi họ trú ẩn.
Ôi, ước gì sự giải cứu Y-sơ-ra-ên từ Si-ôn đã đến.
    Khi CHÚA đem phu tù của dân Ngài trở về.
    Thì Gia-cốp sẽ hân hoan, Y-sơ-ra-ên sẽ mừng rỡ.

1 Sa-mu-ên 16:1-13

CHÚA Chọn Đa-vít

16 CHÚA bảo ông Sa-mu-ên: “Con tiếp tục đau buồn về Sau-lơ cho đến chừng nào? Ta đã gạt bỏ nó, không cho làm vua Y-sơ-ra-ên nữa. Con đổ đầy dầu một sừng rồi đi. Ta sai con đến gặp Y-sai ở Bết-lê-hem vì Ta đã chọn cho Ta một trong những con trai của người để làm vua.” Ông Sa-mu-ên thưa: “Con đi sao được? Nếu vua Sau-lơ nghe tin, chắc sẽ giết con.” CHÚA đáp: “Con dẫn theo một bò tơ và nói: ‘Tôi đến dâng sinh tế lên CHÚA.’ Rồi con mời Y-sai đến dự lễ. Ta sẽ dạy con điều phải làm, Ta sẽ chỉ cho con biết người con sẽ xức dầu làm vua để phục vụ Ta.”

Ông Sa-mu-ên làm theo điều CHÚA truyền, đi đến Bết-lê-hem. Các trưởng lão trong thành ra đón ông. Họ run sợ hỏi: “Thưa ông đến đây với mục đích bình an?” Ông đáp: “Bình an. Tôi đến dâng sinh tế lên CHÚA. Anh em dọn mình thánh sạch rồi đến dự lễ với tôi.” Ông cũng mời ông Y-sai và các con trai ông dọn mình thánh sạch đến dự lễ nữa.

Khi ông Y-sai và các con trai ông đến, ông Sa-mu-ên nhìn thấy Ê-li-áp, tự nghĩ: “Chắc đây là người CHÚA chọn.” Nhưng CHÚA bảo ông: “Con đừng chú ý diện mạo và dáng vóc cao lớn của nó, vì Ta đã gạt bỏ nó. Ta không xét đoán như loài người xét đoán, vì loài người chỉ nhìn thấy bề ngoài, nhưng CHÚA nhìn thấy tấm lòng bên trong.” Ông Y-sai gọi A-bi-na-đáp, bảo người đến trình diện ông Sa-mu-ên, nhưng ông nói: “CHÚA cũng không chọn người này.” Ông Y-sai bảo Sam-ma đến trình diện ông Sa-mu-ên, nhưng ông lặp lại: “CHÚA cũng không chọn người này.” 10 Ông Y-sai cho bảy người con mình đến trình diện ông Sa-mu-ên như vậy, nhưng ông bảo: “CHÚA không chọn ai trong những người này.” 11 Sau đó, ông Sa-mu-ên hỏi ông Y-sai: “Ông còn người con nào nữa không?” Ông đáp: “Còn đứa út đang chăn chiên.” Ông Sa-mu-ên bảo: “Ông cho người gọi cậu ấy về, vì chúng ta sẽ không bắt đầu buổi lễ cho đến khi cậu ấy về.” 12 Ông Y-sai cho người gọi cậu út về. Cậu này trông khỏe mạnh hồng hào, đôi mắt sáng ngời, diện mạo khôi ngô. CHÚA bảo ông Sa-mu-ên: “Đây đúng là người Ta chọn. Con đứng lên xức dầu cho nó làm vua!”

13 Ông Sa-mu-ên cầm sừng dầu, đổ lên đầu Đa-vít trước mặt các anh người. Ngay lúc đó, thần linh của CHÚA chiếm ngự Đa-vít, và ở với chàng luôn kể từ ngày hôm ấy.

Sau đó, ông Sa-mu-ên trở về Ra-ma.

Công Vụ 10:1-16

Cọt-nây

10 Tại Sê-sa-rê có một người tên Cọt-nây, là đội trưởng, thuộc trung đoàn Y-ta-lia. Ông và cả gia đình là người sùng kính Đức Chúa Trời, thường cứu giúp những người nghèo khổ và thường xuyên cầu nguyện Đức Chúa Trời. Một hôm vào khoảng ba giờ chiều, ông thấy rõ ràng khải tượng một thiên sứ của Đức Chúa Trời bước vào nhà gọi ông: “Cọt-nây!”

Ông nhìn chăm chăm thiên sứ, run sợ đáp: “Thưa Chúa, có việc chi?” Thiên sứ bảo: “Các lời cầu nguyện và việc cứu tế của ông đã thấu đến và được ghi nhận trước mặt Đức Chúa Trời. Bây giờ, ông hãy sai người đến Giốp-bê, mời Si-môn gọi là Phê-rơ. Ông ta đang ở trọ với Si-môn, thợ thuộc da, nhà ở gần biển.”

Khi thiên sứ nói chuyện cùng ông đã đi rồi, ông gọi hai gia nhân và một quân nhân sùng kính Đức Chúa Trời đang phục vụ mình và thuật cho họ nghe mọi chi tiết rồi sai họ đi Giốp-bê.

Hôm sau, khi họ gần đến Giốp-bê, khoảng giữa trưa Phê-rơ lên mái nhà cầu nguyện. 10 Ông đói và thèm ăn. Khi người ta đang dọn ăn thì ông xuất thần, 11 thấy bầu trời mở ra và có vật gì như tấm khăn lớn buộc bốn góc hạ xuống đất, 12 chứa đủ các loài vật bốn chân, loài bò sát dưới đất và loài chim trời. 13 Rồi một tiếng nói bảo ông: “Phê-rơ, hãy đứng dậy làm thịt mà ăn!”

14 Nhưng Phê-rơ thưa: “Lạy Chúa! Không được đâu! Con chẳng bao giờ ăn vật gì ô uế hoặc không tinh sạch.” 15 Tiếng ấy lại bảo: “Đừng coi những vật Đức Chúa Trời đã thanh tẩy là ô uế!” 16 Việc đó lập lại ba lần, rồi lập tức tấm khăn được thu lên trời.

Lu-ca 24:12-35

12 Song Phê-rơ đứng dậy, chạy ra mộ, cúi nhìn vào bên trong, chỉ thấy tấm vải liệm mà thôi. Ông quay về, kinh ngạc về những việc đã xảy ra.

Chúa Hiện Đến Với Hai Môn Đệ(A)

13 Cùng một ngày ấy, có hai môn đệ lên đường đến làng Em-ma-út, cách Giê-ru-sa-lem khoảng mười hai cây số.[a] 14 Họ trò chuyện với nhau về mọi việc vừa xảy ra, 15 họ đang bàn luận, thì chính Đức Giê-su đến gần, cùng đi chung với họ. 16 Nhưng mắt họ bị che khuất, không nhận ra Ngài.

17 Ngài hỏi: “Các anh vừa đi vừa bàn luận chuyện gì vậy?” Họ đứng lại, sắc mặt buồn bã. 18 Một trong hai người—tên Cơ-lê-ô-ba—trả lời: “Chắc chỉ có mình ông là khách lạ ở Giê-ru-sa-lem không hay biết các việc xảy ra mấy ngày qua sao?”

19 Ngài hỏi: “Việc gì vậy?” Họ thưa: “Đó là việc xảy ra cho Đức Giê-su người Na-xa-rét, một nhà tiên tri từ lời nói đến hành động đều đầy quyền năng trước mặt Đức Chúa Trời và toàn dân, 20 thể nào các thượng tế và các nhà lãnh đạo dân ta đã giao nộp Ngài để xử tử và đóng đinh trên thập tự giá. 21 Chúng tôi từng hy vọng Ngài sẽ cứu dân Y-sơ-ra-ên. Dù sao, việc xảy ra đã ba ngày rồi! 22 Nhưng, có mấy phụ nữ trong vòng chúng tôi đã làm chúng tôi ngạc nhiên quá chừng. Lúc sáng sớm, họ viếng mộ, 23 song không thấy thi thể Ngài đâu cả, liền trở về báo tin và bảo họ thấy có thiên sứ hiện ra, quả quyết Ngài đang sống. 24 Có mấy người trong đám chúng tôi cũng đi viếng mộ, thấy mọi việc đúng như các bà đã nói, còn Ngài thì họ không thấy đâu cả!”

25 Ngài trách: “Các anh sao tối trí, và sao chậm tin mọi điều các nhà tiên tri đã nói! 26 Chẳng phải Chúa Cứu Thế phải bị thống khổ thể ấy mới bước vào vinh quang của Ngài sao?” 27 Rồi bắt đầu từ Môi-se và qua tất cả các tiên tri Ngài giải nghĩa những điều về Ngài trong cả Kinh Thánh cho họ.

28 Đến gần làng Em-ma-út[b] Ngài tỏ vẻ muốn đi xa hơn, 29 nhưng họ nài ép Ngài: “Xin hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều và gần tối rồi!” Vậy Ngài vào nhà ở lại với họ.

30 Khi đang ngồi ăn với họ, Ngài cầm bánh, chúc tạ rồi bẻ ra đưa cho họ. 31 Lúc ấy, mắt họ bừng mở, nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến đi,[c] không còn thấy nữa. 32 Họ bảo nhau: “Khi nãy đi đường, Thầy đã nói chuyện với chúng ta và giải thích[d] Kinh Thánh, lòng chúng ta đã chẳng như thiêu như đốt sao?”

33 Ngay giờ ấy, họ đứng dậy, quay về Giê-ru-sa-lem, gặp mười một sứ đồ và các người khác đang tụ tập với nhau, 34 họ nói: “Chúa thật đã sống lại! Ngài đã hiện ra cho Si-môn!”[e] 35 Rồi hai môn đệ thuật lại việc đã xảy ra dọc đường, và họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)