Book of Common Prayer
Thánh Thi Của A-sáp, Theo Điệu Chớ Hủy Diệt, Bài Ca Cho Nhạc Trưởng
75 Lạy Đức Chúa Trời, chúng tôi cảm tạ Ngài, chúng tôi cảm tạ Chúa.[a]
Vì danh Ngài thật gần chúng tôi,[b]
Mọi người tường thuật những việc diệu kỳ Ngài làm.
2 Khi đến thời điểm Ta đã định,
Thì Ta sẽ phán xét công bình.
3 Khi trái đất và cả dân cư trên ấy run rẩy rúng động,[c]
Thì chính Ta sẽ giữ vững nền móng nó. Sê-la
4 Ta phán cùng kẻ kiêu ngạo rằng: Chớ kiêu ngạo,
Cùng kẻ ác rằng: Chớ khoe khoang sức mạnh.[d]
5 Chớ khoa trương sức mạnh nghịch trời cao,
Cũng đừng giương cổ[e] tranh cãi.
6 Vì không phải từ phương đông hay phương tây,
Cũng không phải từ sa mạc mà có sự tôn trọng.[f]
7 Nhưng Đức Chúa Trời là Đấng phán xét,
Ngài hạ kẻ này xuống, nhắc kẻ kia lên.
8 Vì CHÚA cầm chén trong tay,
Chén đầy rượu pha, sủi bọt.
Ngài đổ rượu ra, tất cả những kẻ ác trên đất sẽ uống rượu ấy,
Thật vậy, chúng sẽ phải uống cạn cả cặn.
9 Còn tôi, tôi sẽ luôn luôn công bố về điều đó,[g]
Tôi sẽ ca ngợi Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
10 Và Chúa sẽ hủy diệt hết sức mạnh[h] của kẻ ác,
Còn sức mạnh của người công chính sẽ được thêm lên.[i]
Thánh Thi Của A-sáp. Bài Ca Cho Nhạc Trưởng, Dùng Với Nhạc Cụ Bằng Dây
76 Nơi Giu-đa người ta biết rõ Đức Chúa Trời;
Danh Ngài thật vĩ đại trong Y-sơ-ra-ên.
2 Đền tạm của Ngài ở Sa-lem;
Nơi ở của Ngài là Si-ôn.
3 Tại đó Ngài bẻ gãy cung tên lửa,
Khiên, gươm giáo và vũ khí chiến tranh. Sê-la
4 Ngài rực rỡ uy nghi
Trên[j] núi chiến thắng.[k]
5 Những kẻ gan dạ đã bị tước đoạt khí giới;
Chúng chìm vào giấc ngủ đời đời;[l]
Mọi kẻ mạnh mẽ của chúng
Đều không nhấc nổi tay mình lên.[m]
6 Lạy Đức Chúa Trời của Gia-cốp, khi Ngài quở trách,
Ngựa và xe chiến mã đều ngã chết.[n]
7 Lạy Chúa, chính Ngài thật đáng sợ!
Ai có thể đứng nổi trước mặt Ngài khi Ngài nổi giận?
8 Từ trời cao Ngài tuyên bố phán quyết;
Đất run sợ và im lặng,
9 Khi Đức Chúa Trời đứng dậy phán xét
Để giải cứu tất cả những kẻ khốn cùng trên đất. Sê-la
10 Thật vậy, ngay cả cơn giận của loài người cũng làm Chúa được ca ngợi;
Những kẻ sống sót qua cơn giận sẽ hành hương dự lễ.[o]
11 Hãy khấn nguyện và hoàn thành lời khấn nguyện với CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi.
Hỡi mọi dân tộc chung quanh Ngài,
Hãy dâng cống lễ cho Đấng đáng kính sợ.
12 Ngài vứt bỏ sự kiêu căng[p] của những kẻ cai trị;
Khiến các vua trên đất đều kính sợ Ngài.
Thánh Thi Đa-vít
23 CHÚA là Đấng chăn giữ tôi,
Tôi sẽ không thiếu thốn gì.
2 Ngài giúp tôi an nghỉ nơi đồng cỏ xanh tươi,
Dẫn tôi đến bên bờ suối yên tịnh.
3 Ngài phục hồi linh hồn tôi,[a]
Dẫn tôi vào đường lối công bình
Vì cớ danh Ngài.
4 Dù khi tôi đi qua
Thung lũng bóng chết,
Tôi sẽ không sợ tai họa gì.
Vì Ngài ở cùng tôi,
Cây trượng và cây gậy của Ngài
An ủi tôi.
5 Ngài bày tiệc[b] đãi tôi
Trước mặt kẻ thù nghịch tôi,
Ngài xức dầu trên đầu tôi,
Chén tôi đầy tràn.
6 Thật vậy, trọn đời tôi,
Phúc lành và tình yêu thương sẽ theo tôi.
Tôi sẽ ở[c] trong nhà CHÚA
Đến muôn đời.
Thánh Thi Đa-vít
27 CHÚA là ánh sáng và sự cứu rỗi của tôi,
Tôi sẽ sợ ai?
CHÚA là thành lũy của mạng sống tôi,
Tôi sẽ khiếp đảm ai?
2 Khi những kẻ ác xông đến
Định ăn thịt tôi,
Những kẻ đàn áp và thù nghịch tấn công tôi,
Chúng nó sẽ vấp ngã và té nhào.
3 Dù một đạo quân bao vây tôi,
Lòng tôi sẽ không sợ.
Dù chiến tranh nổi dậy chống tôi,
Tôi vẫn vững lòng.
4 Tôi đã xin CHÚA một điều,
Là điều tôi sẽ tìm kiếm.
Ấy là tôi đuợc ở trong nhà CHÚA
Đến suốt đời,
Để chiêm ngưỡng sự tốt đẹp của CHÚA
Và cầu hỏi trong đền thờ Ngài.
5 Vì trong ngày hoạn nạn,
Ngài sẽ giấu tôi trong lều Ngài,
Ngài sẽ che giấu tôi trong nơi kín đáo của trại Ngài.
Ngài đặt tôi lên trên vầng đá.
6 Bây giờ, đầu tôi sẽ ngước cao
Lên trên những kẻ thù vây quanh tôi.
Tôi sẽ dâng tế lễ trong trại Ngài, là tế lễ bằng lời reo hò vui vẻ.
Tôi sẽ hát và ca ngợi CHÚA.
7 Lạy CHÚA, xin nghe tiếng tôi kêu cầu,
Xin thương xót tôi và đáp lời tôi.
8 Lòng tôi thưa với Ngài: Hãy tìm kiếm mặt Ngài.[a]
Lạy CHÚA, tôi tìm kiếm mặt Ngài.
9 Xin đừng lánh mặt khỏi tôi!
Trong khi giận, xin chớ xua đuổi tôi tớ Ngài,
Ngài vẫn giúp đỡ tôi.
Xin đừng xua đuổi, cũng chớ ruồng bỏ tôi!
Lạy Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi tôi.
10 Dù cha mẹ bỏ tôi,
Nhưng CHÚA sẽ tiếp nhận tôi.
11 Lạy CHÚA, xin dạy tôi đường lối Ngài.
Xin dẫn tôi trên con đường bằng phẳng
Vì những kẻ rình rập tôi.
12 Xin chớ bỏ mặc tôi cho ý đồ[b] của kẻ thù tôi,
Vì những lời chứng dối và những kẻ ngăm đe
Hung bạo đã nổi lên chống tôi.
13 Tôi tin chắc rằng[c]
Tôi sẽ thấy phúc lành của CHÚA
Trên đất người sống.
14 Hãy trông cậy nơi CHÚA,
Hãy vững lòng và can đảm lên.
Phải, hãy trông cậy nơi CHÚA.
3 “Nhưng các ngươi, hỡi con cái của phù thủy,
Dòng dõi của kẻ ngoại tình và gái điếm, hãy lại gần đây.
4 Các ngươi đã cười nhạo ai?
Các ngươi đã mở to miệng,
Le lưỡi chế giễu ai?
Không phải các ngươi là con cái của kẻ tội lỗi,
Dòng dõi của kẻ nói dối sao?
5 Các ngươi hành dâm bên cây sồi,[a]
Dưới mọi cây xanh;
Các ngươi giết con cái làm sinh tế nơi thung lũng,
Dưới vực đá sâu.
6 Gia tài của ngươi ở giữa vòng các tảng đá trơn tru nơi thung lũng;
Chính chúng nó là sản nghiệp ngươi.
Ngươi đã đổ dầu làm lễ tưới
Và dâng tế lễ ngũ cốc cho các tảng đá ấy.[b]
Ta có nên nguôi giận vì những việc như thế không?
7 Ngươi đã đặt giường trên núi cao lừng lững
Và lên đó dâng tế lễ.
8 Ngươi đã đặt vật tượng trưng[c]
Sau cửa và cột cửa;
Vì từ bỏ Ta, ngươi đã lột trần,
Leo lên giường; làm cho giường rộng thêm.
Ngươi đã tự kết ước với chúng;
Yêu mến giường chúng và ngắm nhìn sự lõa lồ.[d]
9 Ngươi đem dầu
Và nhiều hương liệu đến dâng cho vua.[e]
Ngươi sai các sứ giả đi đến phương xa,
Xuống tận Âm Phủ.
10 Ngươi mệt mỏi vì đường dài[f]
Nhưng vẫn không nhận là vô vọng.
Ngươi tìm được sức mạnh cho tay mình[g]
Nên ngươi không suy yếu.
11 Ngươi đã kiêng nể và kính sợ ai
Đến nỗi nói dối cùng Ta?
Ngươi không nhớ đến Ta,
Không để Ta trong lòng ngươi?
Có phải vì Ta đã im lặng khá lâu
Mà ngươi không kính sợ Ta chăng?
12 Ta sẽ công bố các công đức[h] và việc làm của ngươi,
Nhưng chúng sẽ chẳng giúp ích gì cho ngươi.
13 Khi ngươi kêu cứu,
Hãy để những đấng ngươi đã thu nạp[i] giải cứu ngươi!
Chỉ một ngọn gió sẽ thổi chúng bay đi,
Một hơi thở sẽ cất đi tất cả!
Nhưng ai trú ẩn nơi Ta
Sẽ thừa hưởng đất
Và sẽ sở hữu núi thánh Ta.”
25 Nếu chúng ta nhờ Thánh Linh mà sống thì hãy bước theo Thánh Linh. 26 Chúng ta chớ nên tự phụ, khiêu khích lẫn nhau, ganh tị lẫn nhau.
Hãy Mang Lấy Gánh Nặng Cho Nhau
6 Thưa anh chị em, nếu có ai tình cờ phạm lỗi gì, thì anh chị em là những người thuộc linh, hãy lấy tinh thần nhu mì mà sửa chữa người ấy. Chính anh chị em hãy đề phòng, kẻo cũng bị cám dỗ. 2 Hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy anh chị em sẽ chu toàn luật của Chúa Cứu Thế. 3 Vì nếu có ai tưởng mình là quan trọng[a] nhưng thật ra chẳng là gì cả thì chỉ tự lừa dối mình đấy thôi. 4 Nhưng mỗi người nên xem xét việc làm của chính mình rồi sẽ thấy hãnh diện, nhưng chỉ vì chính mình chứ không phải vì so sánh với người khác. 5 Vì mỗi người đều phải mang gánh riêng[b] của mình.
6 Người được học Lời Chúa hãy chia sẻ tất cả tài vật tốt đẹp với người dạy dỗ mình.
7 Đừng để bị lừa dối. Đức Chúa Trời không chịu khinh thường đâu. Vì ai gieo điều gì thì sẽ gặt điều ấy. 8 Người nào theo tính xác thịt mình mà gieo thì sẽ do tính xác thịt gặt lấy sự hủy hoại. Còn người nào theo Thánh Linh mà gieo thì sẽ từ Thánh Linh gặt sự sống vĩnh phúc.[c] 9 Chớ nản chí trong việc làm điều lành, vì nếu không chểnh mảng thì đến đúng kỳ chúng ta sẽ gặt. 10 Vậy, đang khi có dịp tiện, chúng ta hãy làm việc lành cho mọi người, nhất là cho những anh chị em trong cùng gia đình đức tin.
Đứa Trẻ Bị Quỷ Ám(A)
14 Khi xuống đến chỗ các môn đệ khác, Đức Giê-su và ba môn đệ thấy đoàn dân đông vây quanh, cũng có các giáo sư Kinh Luật đang tranh luận với các môn đệ ấy. 15 Vừa thấy Ngài, cả đám đông rất ngạc nhiên chạy đến đón.
16 Ngài hỏi các môn đệ: “Các con đang tranh luận với họ việc gì thế?”
17 Một người trong đám đông lên tiếng: “Thưa Thầy, tôi đem con trai tôi đến với Thầy, nó bị quỷ câm ám. 18 Bất cứ ở đâu quỷ nhập vào là vật nó ngã xuống, làm nó sùi bọt mép, nghiến răng rồi cứng đờ ra. Tôi có xin môn đệ Thầy đuổi quỷ ấy, nhưng họ không trừ nổi.”
19 Ngài đáp: “Thế hệ này sao vô tín quá! Ta phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta phải chịu đựng các ngươi cho đến bao giờ? Hãy đem nó đến cho Ta.”
20 Họ đem đứa trẻ đến cùng Ngài. Vừa thấy Ngài, quỷ liền vật nó dữ dội; nó ngã xuống đất lăn lộn, sùi bọt mép.
21 Ngài hỏi cha nó: “Nó bị bệnh thế này đã bao lâu rồi?” Người cha thưa: “Từ lúc cháu còn bé, 22 đã nhiều lần quỷ đẩy cháu vào lửa và xô xuống nước để giết cháu. Dù sao, nếu được, xin Thầy thương tình giúp chúng tôi.”
23 Đức Giê-su bảo: “Sao ông lại nói ‘nếu được?’ Ai tin thì mọi việc đều được cả.”
24 Cha đứa bé liền kêu lớn: “Tôi tin, xin Thầy giúp tôi có lòng tin.”
25 Thấy đoàn dân đông chạy đến, Đức Giê-su quở tà linh: “Quỷ câm và điếc kia, Ta truyền cho mày phải ra khỏi đứa trẻ này, không được nhập lại nữa.”
26 Quỷ câm rú lên một tiếng, vật ngã đứa trẻ rồi ra khỏi. Đứa trẻ bất động như chết nên nhiều người nói: “Nó chết rồi!” 27 Nhưng Đức Giê-su cầm tay nó, đỡ dậy nên nó đứng lên.
28 Khi Ngài vào nhà, các môn đồ hỏi riêng Ngài: “Tại sao chúng con không trừ được quỷ ấy?”
29 Ngài bảo họ: “Loại quỷ này phải cầu nguyện[a] mới đuổi được.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)