Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít
37 Chớ phiền lòng vì kẻ ác,
Đừng ganh tị với người làm điều dữ.
2 Vì như cỏ, chúng sẽ sớm tàn.
Và như cỏ xanh chúng sẽ héo.
3 Hãy tin cậy CHÚA và làm điều lành.
Hãy ở trong xứ và hưởng sự thành tín của Ngài.
4 Hãy vui mừng trong CHÚA,
Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình mong muốn.
5 Hãy giao phó đường lối mình cho CHÚA,
Và tin cậy nơi Ngài, thì chính Ngài sẽ làm thành tựu.
6 Ngài sẽ khiến sự công chính ngươi chiếu ra như ánh sáng,
Và sự phán đoán[a] ngươi như giữa trưa.
7 Hãy yên lặng trước mặt CHÚA và chờ đợi Ngài.
Chớ phiền lòng vì kẻ phát đạt theo đường lối mình,
Hoặc vì người thực hiện những mưu ác.
8 Hãy nguôi cơn giận và từ bỏ thịnh nộ.
Chớ phiền lòng vì điều đó chỉ đưa đến việc ác.
9 Vì những kẻ ác sẽ bị diệt,
Nhưng những người trông cậy CHÚA, chính họ sẽ thừa hưởng đất.
10 Chỉ trong ít lâu nữa sẽ không còn kẻ ác,
Dù ngươi tìm xem chỗ nó, cũng không còn nữa.
11 Nhưng những người nhu mì sẽ thừa hưởng đất,
Và vui mừng trong bình an thịnh vượng.
12 Kẻ ác âm mưu nghịch người công chính,
Và nghiến răng cùng người.
13 CHÚA cười kẻ ác
Vì Ngài thấy ngày tàn nó đã đến gần.[b]
14 Kẻ ác rút gươm
Và giương cung
Để hạ sát kẻ khốn cùng và người thiếu thốn,
Để giết hại người đi theo đường ngay thẳng.
15 Gươm chúng sẽ đâm vào lòng chúng,
Và cung chúng nó sẽ bị gẫy.
16 Tiền của người công chính tuy ít,
Nhưng tốt hơn sự giàu có của nhiều người[c] gian ác.
17 Vì cánh tay kẻ ác sẽ bị gẫy,
Nhưng CHÚA chống đỡ cho người công chính.
18 CHÚA biết các ngày của người trọn vẹn,
Cơ nghiệp của họ sẽ tồn tại đời đời.
19 Gặp lúc hoạn nạn họ sẽ không bị xấu hổ,
Trong ngày đói kém họ sẽ được no nê.
20 Nhưng kẻ ác sẽ bị diệt vong,
Kẻ thù của CHÚA như đồng cỏ tốt tươi,[d]
Chúng sẽ biến mất, chúng sẽ tiêu tan như mây khói.
21 Kẻ ác vay mượn và không trả nổi.
Còn người công chính ban ơn rộng rãi.
22 Vì những người được CHÚA ban phước sẽ thừa hưởng đất,
Còn những kẻ bị Ngài rủa sả sẽ bị diệt đi.
23 CHÚA làm cho vững bền các bước đường của người,
Và Ngài vui lòng về đường lối người.
24 Dù người vấp té cũng không ngã nhào,
Vì CHÚA nâng đỡ tay người.
25 Từ khi còn trẻ, đến nay tôi đã già,
Tôi chưa từng thấy người công chính bị bỏ,
Và con cháu người phải đi ăn mày.
26 Hằng ngày người rộng rãi và cho mượn,
Con cháu người trở thành nguồn phước.
27 Hãy tránh điều dữ và làm điều lành,
Thì ngươi sẽ an cư mãi mãi.
28 Vì CHÚA yêu người công bình,
Ngài không từ bỏ những người thánh của Ngài,
Nhưng sẽ gìn giữ họ đời đời.
Còn con cháu của kẻ ác sẽ bị diệt đi.
29 Người công chính sẽ thừa hưởng đất,
Và họ sẽ an cư mãi mãi.
30 Miệng người công chính thốt ra sự khôn ngoan,
Lưỡi người nói ra sự công bình.
31 Giáo huấn của Đức Chúa Trời ở trong lòng người.
Bước chân người không nghiêng ngả.
32 Kẻ ác rình rập người công chính,
Và tìm cách giết hại người.
33 CHÚA sẽ không bỏ mặc họ trong tay kẻ ác,
Ngài cũng không để họ bị kết án trong khi xét xử.
34 Hãy trông đợi CHÚA
Và gìn giữ đường lối Ngài.
Ngài sẽ tôn ngươi lên để thừa hưởng đất.
Ngươi sẽ thấy khi kẻ ác bị diệt vong.
35 Tôi đã thấy thế lực của kẻ ác,
Nó lớn mạnh như cây tùng xứ Li-ban
36 Rồi có người đi qua, kìa nó không còn nữa.
Tôi tìm kiếm nó nhưng không gặp.
37 Hãy xem người trọn vẹn, hãy nhìn người ngay thẳng,
Vì kết cuộc người sẽ nhận đuợc bình an.[e]
38 Còn những kẻ vi phạm sẽ cùng nhau bị hủy hoại,
Con cháu[f] kẻ ác sẽ bị diệt đi.
39 Nhưng sự cứu rỗi người công chính đến từ CHÚA,
Ngài là thành lũy của họ trong lúc gian nguy.
40 CHÚA giúp đỡ và giải cứu họ,
Ngài giải cứu họ khỏi kẻ ác và cứu rỗi cho,
Vì họ đã trú ẩn nơi Ngài.
Kèn Thứ Năm
9 Thiên sứ thứ năm thổi kèn: Tôi thấy một ngôi sao từ trời sa xuống đất; ngôi sao ấy được trao cho chìa khóa của vực sâu không đáy. 2 Ngôi sao mở cửa vực sâu không đáy, khiến khói phun ra như khói của lò lửa lớn, mặt trời và không khí bị luồng khói ấy làm tối mịt. 3 Từ luồng khói, có cào cào bay ra khắp đất, chúng được ban cho quyền uy của bọ cạp trên đất. 4 Chúng được lệnh không được làm hại cỏ trên đất hay bất cứ cây cối, rau xanh nào, ngoại trừ những người không được đóng ấn của Đức Chúa Trời trên trán mình. 5 Chúng không được phép giết họ, nhưng chỉ hành hạ họ trong vòng 5 tháng, sự hành hạ đó giống như cơn nhức nhối khi bọ cạp cắn người ta. 6 Trong những ngày đó, người ta tìm cái chết mà không thấy, mong mỏi chết đi mà không được.
7 Hình thù cào cào giống như ngựa chiến, trên đầu như đội mão bằng vàng và mặt chúng giống như mặt người. 8 Chúng có tóc như tóc đàn bà và răng như răng sư tử. 9 Chúng mang giáp che ngực như giáp bằng sắt và tiếng cánh nó bay nghe như tiếng nhiều xe có ngựa kéo xông ra chiến trường. 10 Chúng có đuôi như đuôi và nọc của bọ cạp; đuôi đó có khả năng hành hạ người ta trong vòng 5 tháng. 11 Vua của chúng là thiên sứ của vực sâu không đáy; thiên sứ này có tên trong tiếng Hê-bơ-rơ là A-ba-đôn, còn tiếng Hy Lạp gọi hắn là A-bô-li-ôn. 12 Tai họa thứ nhất đã qua, kìa, vẫn còn hai tai họa nữa theo sau.
Ngụ Ngôn Người Sa-ma-ri Nhân Lành
25 Một giáo sư Kinh Luật đứng lên hỏi để thử Ngài: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống vĩnh phúc?”
26 Ngài hỏi lại: “Trong Kinh Luật đã chép những gì? Ông đọc thấy thế nào?”
27 Giáo sư Kinh Luật thưa: “Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí yêu kính[a] Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi và yêu thương[b] người lân cận như mình.”
28 Ngài bảo: “Ông trả lời đúng! Hãy thực hành điều ấy thì ông sẽ sống!”
29 Nhưng ông ấy muốn biện minh cho mình, nên hỏi Đức Giê-su: “Ai là người lân cận tôi?”
30 Nhân đó Đức Giê-su kể: “Một người đi từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-cô, lâm vào tay bọn cướp. Chúng lột hết áo quần, đánh đập, rồi bỏ đi, để người đó dở sống dở chết. 31 Nhằm lúc ấy, một vị tế lễ đi xuống đường đó, thấy nạn nhân,[c] thì đi tránh qua bên kia đường. 32 Tương tự như thế, một người Lê-vi đến nơi, thấy vậy, cũng tránh qua bên kia đường. 33 Nhưng một người Sa-ma-ri đi đường, đến gần thấy nạn nhân, động lòng thương xót, 34 áp lại, băng bó vết thương, thoa dầu, bóp rượu; rồi đỡ nạn nhân lên lừa[d] của mình, chở đến quán trọ săn sóc. 35 Hôm sau, người ấy lấy hai đồng đê-na-ri đưa cho chủ quán và dặn: ‘Hãy săn sóc nạn nhân, tốn kém thêm bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả cho!’
36 Trong ba người đó, ông nghĩ ai là người lân cận đối với kẻ bị cướp?”
37 Giáo sư Kinh Luật thưa: “Người đã có lòng thương xót nạn nhân!” Đức Giê-su bảo: “Hãy đi, làm y như vậy!”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)