Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 106

Sự Nhân Từ Của Chúa Đối Với Dân Ngài

106 Ha-lê-lu-gia!
Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
    Tình yêu thương kiên trì của Ngài còn mãi mãi.
Ai có thể kể lại các việc quyền năng của CHÚA?
    Công bố hết những lời ca ngợi Ngài?
Phước cho người nào giữ sự công bình,
    Luôn luôn làm điều công chính.
Lạy CHÚA, Xin nhớ đến tôi khi Ngài ban ơn cho dân Ngài;
    Xin thăm viếng tôi khi Ngài giải cứu họ;
Để tôi thấy sự tốt lành giữa những người được Ngài chọn;
    Để chia sẻ niềm vui của đất nước Ngài
    Và cùng ca ngợi với cơ nghiệp Ngài.
Chúng tôi cùng tổ tiên chúng tôi đã phạm tội;
    Chúng tôi đã làm điều sai; đã hành động gian ác.
Tại Ai-cập tổ tiên chúng tôi
    Đã không nhận thấy các phép lạ của Ngài;
Không nhớ đến tình yêu thương dồi dào của Ngài,
    Nhưng họ đã nổi loạn bên bờ biển,[a] tức là biển Đỏ.[b]
Nhưng Ngài đã vì danh Ngài giải cứu họ
    Để bày tỏ quyền năng Ngài.
Ngài quở trách Biển Đỏ và nó khô cạn;
    Ngài dẫn họ đi qua biển sâu như đi trên sa mạc.
10 Ngài giải cứu họ khỏi tay kẻ thù
    Và cứu chuộc họ khỏi tay thù nghịch.
11 Nước tràn ngập các kẻ thù của họ,
    Không một người thoát khỏi.
12 Bấy giờ họ tin lời Chúa
    Và hát ca ngợi Ngài.
13 Nhưng họ vội quên những việc làm của Chúa;
    Không chờ đợi kế hoạch của Ngài.
14 Tại sa mạc họ sinh lòng thèm khát
    Và thử Đức Chúa Trời nơi đồng hoang.
15 Ngài ban cho họ điều họ cầu xin
    Nhưng sai bệnh tật tổn hại đến với đời sống họ.[c]
16 Tại nơi đóng trại họ ghen ghét Môi-se
    Và A-rôn, là người được biệt riêng ra cho CHÚA.
17 Đất nứt ra nuốt Đa-than
    Và lấp nhóm A-bi-ram.
18 Lửa bùng cháy giữa nhóm họ;
    Ngọn lửa thiêu đốt những kẻ ác.
19 Họ làm một con bò con tại Hô-rếp
    Rồi thờ lạy tượng đúc.
20 Họ thay thế Đấng Vinh Quang của họ[d]
    Bằng tượng một con bò ăn cỏ.
21 Họ quên Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi họ;
    Là Đấng đã làm những việc vĩ đại tại Ai-cập;
22 Đấng đã làm những phép lạ tại đất Cham;
    Những việc kinh hoàng tại Biển Đỏ.
23 Nên Ngài phán rằng Ngài sẽ hủy diệt họ,
    Nếu không nhờ Môi-se, người Ngài chọn,
Đứng lên trước mặt Chúa can gián[e]
    Để Ngài từ bỏ cơn thịnh nộ hủy diệt họ.
24 Thế rồi họ khinh bỉ miền đất ước mơ;
    Họ không tin lời hứa của Ngài.
25 Họ cằn nhằn trong trại mình,
    Không nghe theo lời của CHÚA.
26 Nên Chúa đưa tay thề rằng
    Ngài sẽ làm chúng ngã chết trong sa mạc;
27 Làm dòng dõi chúng chạy tán loạn[f] giữa các nước;
    Bị tản mác trong các xứ.
28 Tổ tiên chúng tôi đã thờ thần Ba-anh tại Phê-ô,
    Ăn đồ cúng tế cho kẻ chết.[g]
29 Những hành động của họ làm CHÚA giận
    Nên một cơn dịch đã phát ra ở giữa họ.
30 Bấy giờ Phi-nê-a đứng lên can thiệp[h]
    Và cơn dịch ngừng lại.
31 Từ đời nọ đến đời kia,
    Việc này được kể là hành động công chính mãi mãi của người.
32 Tổ tiên chúng tôi làm CHÚA giận vì vụ nước uống tại Mê-ri-ba;
    Vì cớ họ Môi-se cũng mang lụy vào thân.
33 Vì họ làm tinh thần người cay đắng[i]
    Nên môi miệng người nói những lời thiếu suy nghĩ.
34 Họ không hủy diệt các dân
    Như CHÚA đã ra lệnh;
35 Nhưng thông gia với các nước
    Và học làm theo những điều chúng làm.
36 Họ phụng vụ các tượng thần của chúng
    Và điều này trở thành cái bẫy hủy hoại họ.
37 Họ dâng con trai,
    Con gái họ làm sinh tế cho ma quỷ.
38 Họ đã làm đổ máu vô tội,
    Là máu của những con trai, con gái mình
Mà họ đã dâng tế cho các thần tượng tại Ca-na-an;
    Nên đất đã bị ô uế vì máu đó.
39 Vì thế họ đã trở thành ô uế vì công việc mình
    Và thành đĩ điếm vì hành động mình.
40 CHÚA nổi giận cùng dân mình;
    Ngài ghét bỏ cơ nghiệp Ngài.
41 Ngài trao họ vào tay các nước
    Và cho những kẻ ghét chúng cai trị trên chúng.
42 Những kẻ thù áp bức họ
    Và họ bị khuất phục dưới tay chúng.
43 Nhiều lần Ngài đã giải cứu họ
    Nhưng họ vẫn cố ý phản loạn
    Và càng chìm sâu[j] trong tội lỗi mình.
44 Dù vậy khi nghe tiếng kêu van,
    Ngài chú tâm đến sự khốn khổ của họ.
45 Vì cớ họ Ngài nhớ lại giao ước mình;
    Vì tình yêu thương dồi dào, Ngài thương xót họ.[k]
46 Ngài làm cho họ được ơn trước mặt
    Tất cả những kẻ bắt họ đi lưu đày.
47 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi, xin giải cứu chúng tôi;
    Xin tập trung chúng tôi lại từ các nước,
Để chúng tôi cảm tạ danh thánh Ngài
    Và được vinh hạnh trong lời ca ngợi Ngài.
48 CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên
    Đáng được ca ngợi đến đời đời, vô cùng.
Tất cả toàn dân hãy nói: A-men!
Ha-lê-lu-gia!

Ô-sê 14

CHÚA Sẽ Tha Thứ

14 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy quay về với CHÚA,
    Đức Chúa Trời của ngươi,
    Vì ngươi phạm tội nên vấp ngã.
Hãy mang theo lời nói,
    Hãy quay về với CHÚA,
Hãy thưa với Ngài:
    ‘Xin Chúa tha thứ mọi tội ác chúng con,
Xin Chúa lấy lòng khoan dung mà tiếp nhận chúng con,
    Để chúng con dâng lên Chúa bông trái của môi miệng chúng con.
A-si-ri không thể cứu chúng con,
    Chúng con sẽ không cưỡi ngựa chiến nữa;
Chúng con không còn gọi các tượng
    Do tay chúng con làm là thần của chúng con nữa;
    Vì trong Chúa, kẻ mồ côi được thương xót.’
Ta sẽ chữa lành bệnh phản bội của chúng;
    Ta sẽ yêu thương chúng vô bờ bến,
    Vì cơn phẫn nộ Ta đã xây khỏi chúng.
Ta sẽ như sương móc đối với Y-sơ-ra-ên;
    Nó sẽ trổ hoa như cây huệ,
Và đâm rễ như rừng Li-ban.
    Các chồi nó sẽ vươn ra xa;
Nó sẽ tốt tươi như cây ô-liu,
    Và thơm ngát như rừng Li-ban.
Người ta sẽ trở về sống dưới bóng nó,
    Chúng sẽ hồi sinh như hạt giống nảy nở;
Và sẽ trổ hoa như cây nho,
    Tiếng tăm vang ra như rượu Li-ban.
Ép-ra-im sẽ nói: “Giữa ta và các thần tượng còn có liên hệ gì nữa đâu?
    Ta đã nghe và đã quan sát nó.
Ta giống như cây bách xanh tươi,
    Nhờ Ta mà ngươi sinh trái.”
Ai là người khôn ngoan, hãy tìm hiểu,
    Ai là người sáng suốt, hãy ghi nhận những điều này;
Vì các đường lối của CHÚA là ngay thẳng,
    Người công chính bước đi trên các đường ấy,
    Nhưng người phạm tội sẽ vấp ngã trong đó.

Công Vụ 22:30-23:11

30 Hôm sau, muốn biết chắc chắn vì lý do nào người Do Thái tố cáo Phao-lô, viên quan cởi giây xích cho Phao-lô và ra lệnh triệu tập các thượng tế và toàn thể Hội Đồng, rồi đưa Phao-lô ra đứng trước mặt họ.

Phao-lô Trước Hội Đồng Quốc Gia Do Thái

23 Phao-lô nhìn thẳng vào Hội Đồng và nói: “Thưa các anh em, cho đến nay tôi vẫn sống trước mặt Đức Chúa Trời với một lương tâm hoàn toàn ngay thẳng.” Mới nghe đến đó, trưởng tế An-na-nia ra lệnh cho những kẻ đứng gần Phao-lô vả vào miệng ông, Phao-lô nói: “Đức Chúa Trời sẽ đánh ông, bức tường sơn trắng kia! Ông chiếu luật ngồi xét xử tôi, mà ra lệnh đánh tôi trái luật sao?” Những kẻ đứng gần đó trách: “Anh dám sỉ nhục vị trưởng tế của Đức Chúa Trời sao?” Phao-lô đáp: “Các anh ơi, tôi đâu có biết đó là vị trưởng tế! Vì Kinh Thánh đã chép: Ngươi đừng mạ lỵ các nhà lãnh đạo dân mình!”

Vì biết Hội Đồng gồm hai thành phần: Sa-đu-sê và Pha-ri-si, Phao-lô tuyên bố: “Thưa các anh em, tôi là người Pha-ri-si, con của người Pha-ri-si! Tôi bị đưa ra tòa chính vì niềm hy vọng về sự sống lại của người chết!” Nghe ông nói thế, Hội Đồng chia ra hai phe: Người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê tranh chấp với nhau. Người Sa-đu-sê nói rằng người chết không bao giờ sống lại, cũng chẳng tin có thiên sứ, thần linh, còn người Pha-ri-si thừa nhận cả ba điều đó.

Có cuộc cãi vã to tiếng và mấy giáo sư Kinh Luật thuộc phái Pha-ri-si đứng dậy, hết sức tranh luận rằng: “Chúng ta không tìm thấy người này có tội ác gì cả! Biết đâu một thần linh hoặc một thiên sứ đã phán bảo ông ta?” 10 Thấy cuộc tranh chấp trở nên dữ dội, viên quan sợ Phao-lô bị họ xé xác nên ra lệnh cho các binh sĩ xuống dùng sức mạnh kéo ông ra khỏi Hội Đồng và đem vào đồn.

11 Đêm sau, Chúa đến đứng bên cạnh Phao-lô bảo: “Con cứ can đảm lên! Con đã làm chứng cho Ta tại Giê-ru-sa-lem thể nào, con cũng phải làm chứng tại Rô-ma thể ấy!”

Lu-ca 6:39-49

39 Ngài còn dạy họ ngụ ngôn này: “Người mù có thể dẫn đường cho người mù không? Cả hai chẳng té xuống hố sao? 40 Môn đệ không hơn thầy, nhưng nếu được dạy dỗ đầy đủ thì sẽ như thầy mình. 41 Sao con thấy cái dằm trong mắt anh em con mà không nhìn biết cây xà trong mắt mình? 42 Sao con dám bảo anh em mình: ‘Này anh, để tôi lấy cái dằm trong mắt cho anh!’ mà không thấy cây xà trong mắt mình? Hỡi kẻ đạo đức giả, trước hết hãy lấy cây xà ra khỏi mắt mình, rồi con mới thấy rõ mà lấy cái dằm trong mắt anh em con.

43 Vì không có cây lành nào sinh quả độc, cũng không có cây độc nào sinh quả lành. 44 Hãy xem quả thì biết cây. Không ai hái vả nơi cây gai, hoặc hái nho nơi bụi gai. 45 Người thiện từ lòng tích lũy điều thiện mà phát ra điều thiện. Kẻ ác từ lòng gian ác mà phát ra điều ác, vì lòng đầy tràn nên miệng nói ra.

46 Tại sao các con gọi Ta là: ‘Chúa, Chúa!’ mà không thực hành lời Ta dạy? 47 Ta sẽ cho các con biết người đến cùng Ta, nghe lời Ta và thực hành thì giống như ai? 48 Người ấy giống như kẻ xây nhà, đào xuống thật sâu, đặt móng trên nền bằng đá; khi có lụt, nước sông chảy xiết, ập vào nhà ấy, nhưng không lay chuyển nổi, vì nhà được xây cất kiên cố. 49 Nhưng kẻ nghe mà không thực hành giống như người cất nhà trên đất, không nền móng, khi bị nước sông chảy xiết ập vào, nhà liền sập, thiệt hại nặng nề.”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)