Book of Common Prayer
Một Khúc Tình Ca
45 Lòng tôi cảm tác[a] một chủ đề[b] hay.
Tôi sẽ ngâm những vần thơ[c] cho vua.
Lưỡi tôi là ngòi bút của văn sĩ đại tài.
2 Ngài đẹp hơn tất cả con trai loài người.
Môi miệng Ngài đầy ân sủng,
Vì vậy, Đức Chúa Trời ban phước cho Ngài đời đời.
3 Hỡi dũng sĩ, hãy đeo gươm vào hông,[d]
Là sự vinh quang và uy nghi của Ngài.
4 Trong sự uy nghi của Ngài, hãy nhân danh chân lý,
Nhu mì và công chính mà tiến lên đắc thắng.
Hãy để cánh tay hữu Ngài bày tỏ những việc kinh hoàng.
5 Các mũi tên Ngài bén nhọn, bắn vào tim những kẻ thù của vua.
Các dân ngã quỵ dưới chân Ngài.
6 Lạy Đức Chúa Trời, ngôi Ngài tồn tại đời đời.
Vương trượng của Ngài là trượng công bình.
7 Ngài yêu sự công chính và ghét điều gian tà.
Vì vậy Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Ngài,
Đã xức dầu vui vẻ cho Ngài trội hơn đồng bạn[e]
8 Y phục Ngài đượm mùi trầm hương, một dược và nhục quế.
Tiếng đàn hạc từ cung điện bằng ngà làm Ngài vui vẻ.
9 Các công chúa là những thiếu nữ quý phái của Ngài,
Bên phải Ngài là hoàng hậu trang sức vàng Ô-phia.[f]
10 Hỡi con gái,[g] hãy nghe, suy xét và lắng tai:
Hãy quên dân tộc và nhà cha con, hãy tôn kính Ngài.
11 Thì vua sẽ ái mộ nhan sắc con,
Vì Ngài là Chúa của con, hãy tôn kính Ngài.
12 Con gái[h] thành Ty-rơ sẽ đem tặng phẩm đến,
Những người giàu có nhất trong dân sẽ tìm kiếm ơn nơi con.
13 Công chúa tiến vào hoàng cung[i] đầy vinh hiển.
Y phục nàng thêu dệt bằng vàng.
14 Trang sức lộng lẫy,[j] nàng được ra mắt vua.
Các nữ đồng trinh[k] theo sau nàng
Và bạn hữu nàng cũng được đưa đến Ngài.[l]
15 Trong niềm hân hoan vui mừng họ được dẫn vào cung vua.
16 Các con trai Ngài sẽ nối dòng tổ phụ,
Ngài sẽ lập chúng làm vương, hầu trên khắp trái đất.
17 Ta sẽ làm danh ngươi được ghi nhớ mãi mãi.
Vì vậy các dân sẽ ca ngợi ngươi đời đời.
Thơ Con Cháu Cô-rê Làm
47 Hỡi các dân, hãy vỗ tay.
Hãy reo mừng chiến thắng cho Đức Chúa Trời.
2 Vì CHÚA Chí Cao[a] thật đáng kính sợ,
Là Vua lớn trên toàn trái đất.
3 Ngài khiến các dân quy phục chúng tôi,
Làm các nước phục dưới chân chúng tôi.
4 Ngài chọn cơ nghiệp cho chúng tôi,
Là niềm kiêu hãnh của Gia-cốp[b] người Ngài yêu mến. Sê-la
5 Đức Chúa Trời ngự lên trong tiếng reo hò chiến thắng,
CHÚA đi lên giữa tiếng kèn vang dậy.
6 Hãy hát lên ca ngợi Đức Chúa Trời, hãy hát lên.
Hãy hát lên ca ngợi Vua chúng ta, hãy hát lên.
7 Vì Đức Chúa Trời là vua của cả trái đất.
Hãy hát thánh thi[c] mà ca ngợi Ngài.
8 Đức Chúa Trời cai trị các nước,
Đức Chúa Trời ngự trên ngôi thánh Ngài.
9 Hoàng tử của thế gian nhóm họp lại
Làm dân Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham.
Vì các bậc quyền thế[d] trên đất đều thuộc về Đức Chúa Trời.
Ngài được tôn rất cao.
Thơ Con Cháu Cô-rê Làm. Bài Hát
48 CHÚA thật vĩ đại, rất đáng được ca ngợi
Trong thành của Đức Chúa Trời chúng ta và trên núi thánh Ngài.
2 Núi thánh Ngài cao vút đẹp đẽ,
Là niềm vui cho toàn trái đất.
Núi Si-ôn, đỉnh cao của Sa-phan,
Là thành đô của vua lớn.
3 Từ giữa các đền đài[e] của thành ấy,
Đức Chúa Trời chứng tỏ Ngài là nơi trú ẩn vững vàng.
4 Vì kìa, các vua tụ họp lại,
Cùng nhau tiến lên đánh thành.
5 Họ thấy thành nên kinh hoàng
Và hoảng sợ tháo chạy.
6 Tại đó, họ run rẩy rụng rời,[f]
Đau đớn như đàn bà sinh đẻ.
7 Như các tàu Ta-rê-si
Bị gió đông đánh tan nát.
8 Những gì chúng tôi đã nghe,
Thì chúng tôi đã thấy
Trong thành của CHÚA Vạn Quân,
Tức là thành của Đức Chúa Trời chúng ta.
Đức Chúa Trời vững lập thành muôn đời.
9 Lạy Đức Chúa Trời, tại giữa đền thờ Ngài,
Chúng tôi suy gẫm về tình yêu thương của Ngài.
10 Lạy Đức Chúa Trời, danh Ngài thể nào,
Thì lời ca ngợi Ngài cũng vang ra tận cùng trái đất thể ấy.
Tay hữu Ngài đầy sự công bình.
11 Núi Si-ôn hân hoan,
Các con gái[g] Giu-đa mừng rỡ
Vì sự đoán xét của Ngài.
12 Hãy đi khắp Si-ôn, đi vòng quanh thành,
Đếm các ngọn tháp nó.
13 Hãy chú ý đến các chỗ kiên cố,[h]
Xem xét[i] các thành lũy,
Để thuật lại cho thế hệ tương lai
14 Rằng: Ngài là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời của chúng ta.
Chính Ngài sẽ hướng dẫn chúng ta mãi mãi.[j]
Gióp Hồi Tưởng Quá Khứ Huy Hoàng
29 Gióp nói tiếp:
2 Ước gì tôi được sống trở lại những ngày tháng xa xưa,
Khi Đức Chúa Trời còn chăm sóc tôi!
3 Lúc ấy, ngọn đèn Chúa chiếu sáng trên đầu tôi,
Nhờ ánh sáng Ngài tôi bước đi trong đêm tối.
4 Tôi phát đạt như hoa màu chín rộ trong mùa thu,
Khi Đức Chúa Trời là bạn thiết che chở gia đình tôi.
5 Bấy giờ Đấng Toàn Năng còn ở cùng tôi,
Con cái quây quần chung quanh tôi,
6 Bước chân tôi đẫm mỡ sữa,
Và dầu tuôn ra như suối từ bồn đá ép.
7 Thuở ấy, khi tôi ra cổng thành,
Chuẩn bị ngồi họp tại quảng trường,
8 Các thanh niên thấy tôi đều rút lui,
Các phụ lão đứng dậy chào tôi.
9 Các bậc lãnh đạo ngừng nói,
Lấy tay che miệng,
10 Các vị quyền thế im bặt,
Lưỡi dính chặt vào vòm miệng.
Gióp Đối Xử Nhân Đạo Với Người Nghèo Khó
11 Tai nào nghe đến tôi đều khen tôi có phước,
Mắt nào nhìn thấy tôi đều đồng ý tán thành,
12 Vì tôi giải cứu người nghèo khó kêu than,
Và kẻ mồ côi không ai giúp đỡ.
13 Người cùng khổ hấp hối chúc phước tôi,
Nhờ tôi, lòng người góa phụ reo vui.
14 Tôi mặc sự công chính vào như chiếc áo,
Choàng sự công bình vào như áo dài khăn đóng.
15 Tôi là mắt của người mù,
Chân của người què.
16 Tôi là cha kẻ khốn cùng,
Tôi cứu xét đơn kiện tụng của người không quen biết.
17 Tôi bẻ gẫy nanh vuốt bọn vô đạo,
Khiến chúng nhả mồi ra khỏi miệng.
Gióp Nhớ Lại Thuở Ông Được Mọi Người Kính Nể
18 Thuở ấy, tôi tự nhủ: “Ta sẽ qua đời trong tổ ấm,
Ngày đời ta tăng nhiều như cát biển.”
19 Rễ tôi bò lan dài ra mé nước,
Nhành lá tôi đọng sương đêm.
20 Tôi luôn nhận được vinh dự mới,
Sức mạnh tôi dồi dào như cung mới lên dây.
Truyền Giáo Tại Y-cô-ni
14 Tại Y-cô-ni cũng thế, Phao-lô và Ba-na-ba vào hội đường Do Thái giảng luận đến nỗi một số rất đông người Do Thái và người Hy Lạp tin nhận Chúa. 2 Nhưng những người Do Thái không tin theo lại sách động người ngoại quốc, đầu độc tâm trí họ để chống lại các anh em tín hữu. 3 Dù vậy, hai sứ đồ lưu lại đây một thời gian dài, tiếp tục giảng về Chúa cách dũng cảm. Chúa cho các sứ đồ thực hiện các dấu lạ và phép mầu để xác chứng cho Đạo ân sủng của Ngài. 4 Nhưng dân trong thành chia làm hai phe, một phe theo người Do Thái, phe kia theo các sứ đồ. 5 Cả người ngoại quốc lẫn người Do Thái âm mưu với cấp lãnh đạo của họ để ngược đãi và ném đá các sứ đồ. 6 Được tin này hai ông liền lánh qua các thành Lít-tra và Đẹt-bơ thuộc Ly-cao-ni và miền phụ cận. 7 Ở đó họ tiếp tục truyền giảng Phúc Âm.
Phao-lô Và Ba-na-ba Tại Lít-tra
8 Tại Lít-tra, có một người liệt chân, từ lúc sơ sinh không bao giờ đi được. 9 Anh ngồi nghe Phao-lô giảng dạy. Phao-lô nhìn chăm mặt anh, thấy anh có đức tin có thể chữa lành được, 10 liền lớn tiếng bảo: “Anh hãy đứng thẳng lên trên chân mình!” Anh nhảy lên và bước đi.
11 Đám đông dân chúng thấy việc Phao-lô làm liền reo lên bằng tiếng Ly-cao-ni: “Các thần linh đã hiện thân làm người, xuống thăm chúng ta!” 12 Họ gọi Ba-na-ba là Mộc Tinh[a] và Phao-lô là Thủy Tinh[b] vì ông hướng dẫn cuộc giảng luận. 13 Vị tế lễ của thần Mộc Tinh, có đền thờ ở ngay bên ngoài thành, đem nhiều bò đực và tràng hoa đến cổng thành, định cùng với dân chúng dâng tế lễ cho các sứ đồ.
14 Nghe tin, hai sứ đồ Ba-na-ba và Phao-lô liền xé áo mình, xông vào giữa đám đông, lớn tiếng kêu gọi: 15 “Thưa quý vị, tại sao lại làm như vậy? Chúng tôi cũng là người như quý vị mà thôi, chỉ truyền giảng Phúc Âm để quý vị lìa bỏ những việc hư không này mà quay về với Đức Chúa Trời Hằng Sống, là Đấng đã dựng nên trời, đất, biển và vạn vật trong đó. 16 Trong các đời trước, Ngài đã để cho tất cả các dân tộc đi theo đường lối của mình. 17 Tuy nhiên, không phải Chúa không để lại các bằng chứng cho Ngài đâu: Ngài tỏ lòng nhân ái cho mưa đổ xuống từ trời, cho mùa màng hoa quả, thực phẩm dồi dào và cho lòng chúng ta đầy dẫy vui mừng.” 18 Nói đến thế mà các sứ đồ cũng phải chật vật lắm mới can ngăn được dân chúng dâng tế lễ cho mình.
31 Mấy người Do Thái lại lượm đá để ném Ngài. 32 Đức Giê-su bảo họ: “Những việc lành Ta đã làm đều từ Cha mà đến, vậy thì các ngươi ném đá Ta vì việc gì?”
33 Người Do Thái đáp: “Chúng tôi không ném đá ông vì việc lành ông làm nhưng vì ông phạm thượng: Ông là người mà tự cho mình là Đức Chúa Trời!”
34 Đức Giê-su đáp: “Kinh Luật các ngươi chẳng đã có câu: ‘Ta đã phán: Các ngươi là các thần,’ hay sao? 35 Nếu Đức Chúa Trời đã gọi những kẻ được Lời Ngài phán đến là thần và Kinh Thánh không thể bãi bỏ được, 36 thì Đấng được Cha biệt riêng ra thánh và sai đến trần gian chỉ nói: Ta là Con Đức Chúa Trời, tại sao các ngươi tố cáo Người là phạm thượng? 37 Nếu Ta không làm những công việc của Cha Ta, thì các ngươi đừng tin Ta. 38 Còn nếu Ta làm, thì dù các ngươi không tin Ta, hãy tin công việc Ta, để các ngươi hiểu rằng Cha ở trong Ta và Ta ở trong Cha.” 39 Họ lại tìm cách bắt Ngài, nhưng Ngài thoát khỏi tay họ.
40 Ngài lại ra đi, qua bên kia sông Giô-đanh, đến nơi Giăng đã làm phép báp-tem trước đây và ở lại đó. 41 Nhiều người đến với Ngài nói rằng: “Giăng không làm một dấu lạ nào, nhưng mọi điều Giăng đã nói về người này đều đúng cả!” 42 Tại đó có nhiều người tin Ngài.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)