Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 137

Bài Ca Ly Hương

137 Chúng tôi ngồi bên các bờ sông tại Ba-by-lôn và khóc
    Khi nhớ đến Si-ôn.
Chúng tôi treo đàn hạc mình
    Trên các cành liễu ở đó.
Vì tại đó những kẻ bắt chúng tôi làm tù binh đòi chúng tôi phải hát;
    Những kẻ áp bức chúng tôi muốn chúng tôi phải vui vẻ;
    Chúng bảo: “Hãy hát cho chúng ta một trong những bài ca của Si-ôn.”
Làm sao chúng tôi có thể hát lên bài ca của CHÚA
    Ở trên đất ngoại quốc?
Hỡi Giê-ru-sa-lem, nếu ta quên ngươi,
    Nguyện tay phải ta quên tài năng nó đi;[a]
Nguyện lưỡi ta mắc cứng nơi vòm miệng
    Nếu ta không nhớ đến Giê-ru-sa-lem;
Không đặt Giê-ru-sa-lem
    Làm niềm vui tuyệt đỉnh của ta.
Lạy CHÚA, xin nhớ rằng
    Trong ngày Giê-ru-sa-lem bị thất thủ,
Dân Ê-đôm đã nói: Hãy phá hủy,
    Hãy phá hủy đến tận nền móng nó.
Này dân Ba-by-lôn[b] là dân sẽ bị hủy diệt,
    Phước cho người báo oán ngươi
    Bằng chính điều ngươi đã hại chúng ta;
Phước cho người bắt các con nhỏ của ngươi
    Và đập chúng vào tảng đá.

Thánh Thi 144

Thơ Đa-vít

144 Hãy ca tụng CHÚA, vầng đá của tôi;
    Ngài huấn luyện tay tôi cho chiến tranh,
    Luyện ngón tay tôi để chiến đấu.
Chúa là Đấng yêu thương tôi và thành lũy của tôi;
    Là thành trì và Đấng giải cứu tôi;
Là thuẫn đỡ và nơi trú ẩn cho tôi;
    Ngài khiến các dân[a] quy phục tôi.
Lạy CHÚA, loài người là gì mà Chúa quan tâm đến,
    Con người là chi mà Chúa nghĩ đến.
Người phàm giống như hơi thở,
    Đời người như bóng lướt qua.
Lạy CHÚA, xin Ngài hạ các tầng trời và ngự xuống;
    Xin Ngài đụng đến các núi và núi sẽ bốc khói.
Xin Ngài làm chớp phát ra, kẻ thù[b] chạy tán loạn;
    Xin Ngài bắn tên ra, đuổi chúng chạy.
Xin Ngài từ trên cao
    Đưa tay cứu tôi,
Vớt tôi ra khỏi nước sâu;
    Cứu tôi thoát khỏi tay người ngoại quốc;
Là người có miệng giả dối,
    Có tay phải thề dối.[c]
Lạy Đức Chúa Trời, tôi sẽ hát một bài ca mới cho Chúa,
    Đánh đàn hạc mười dây cho Ngài.
10 Đấng ban chiến thắng cho các vua,
    Giải cứu Đa-vít, tôi tớ Ngài;
11 Cứu tôi thoát khỏi lưỡi gươm độc ác;
    Giải cứu tôi khỏi tay người ngoại quốc;
Là người có miệng giả dối;
    Có tay phải thề dối.
12 Nguyện các con trai chúng tôi
    Như những cây cao lớn xanh tươi;
Các con gái chúng tôi như những cây cột
    Chạm trổ để trang trí đền thờ.
13 Nguyện các kho của chúng tôi đầy tràn,
    Cung cấp đủ thứ;
Nguyện đàn chiên của chúng tôi ở nơi đồng cỏ sinh sản hàng ngàn,
    Hàng vạn.
14     Nguyện đàn bò chúng tôi sinh sản nhiều,
Không sẩy thai,
    Không mất mát;
    Nguyện không có tiếng khóc đau khổ nơi đường phố chúng tôi.[d]
15 Phước cho dân tộc nào được như vậy;
    Phước cho dân tộc nào có CHÚA là Đức Chúa Trời mình.

Thánh Thi 42-43

Thơ Con Cháu Cô-rê Làm Để Dạy Dỗ

42 Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mong đợi Chúa
    Như con nai thèm khát suối nước.
Linh hồn tôi khao khát Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống.
    Khi nào tôi mới được đến trình diện trước mặt Đức Chúa Trời?
Khi người ta còn hỏi Đức Chúa Trời ngươi đâu?
    Thì suốt ngày đêm nước mắt làm đồ ăn cho tôi.
Tôi nhớ lại những điều này
    Và linh hồn tôi tan vỡ.
Thể nào tôi đã đến,
    Dẫn đoàn người vào nhà Đức Chúa Trời,
Trong tiếng reo hò vui vẻ cảm tạ
    Của đoàn người dự lễ.
Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
    Và lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
    Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ngài là Đấng cứu rỗi
    Và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.[a]
Linh hồn tôi chán nản trong tôi,
    Nên tôi nhớ đến Ngài.
Từ vùng đất Giô-đanh,
    Từ rặng núi Hẹt-môn và đồi Mít-sê-a.
Vực sâu này đến vực sâu khác,[b]
    Tiếng ầm ầm của các thác nước;
Tất cả sóng gió ba đào của Ngài
    Đã tràn ngập tôi.
Ban ngày CHÚA truyền ban[c] tình yêu thương Ngài,
    Ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
    Tức là lời cầu nguyện dâng lên Đức Chúa Trời của đời tôi.[d]
Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là vầng đá của tôi;
    Tại sao Ngài quên tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm?
    Trong sự đàn áp của kẻ thù?
10 Xương cốt tôi như gẫy nát[e]
    Khi kẻ thù chế giễu,
Suốt ngày chúng hỏi tôi:
    Đức Chúa Trời ngươi đâu?
11 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản?
    Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời,
    Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
    Là Đấng Cứu Rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.

Cầu Nguyện Chúa Trong Lúc Khó Nguy

43 Lạy Đức Chúa Trời, xin xét xử cho tôi.
    Xin bênh vực trường hợp[f] tôi chống lại một dân vô đạo.[g]
    Xin giải cứu tôi khỏi người lừa dối và bất công.
Vì chính Ngài là Đức Chúa Trời tôi, Đấng bảo vệ tôi.
    Tại sao Ngài từ bỏ tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm
    Trong sự đàn áp của kẻ thù?
Xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài
    Hướng dẫn tôi,
Đưa tôi đến núi thánh của Ngài,
    Là nơi Ngài ngự.
Bấy giờ tôi sẽ đến bàn thờ Đức Chúa Trời,
    Tức là đến với Đức Chúa Trời, sự vui mừng và sung sướng của tôi.
Lạy Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời tôi,
    Tôi sẽ gảy đàn hạc ca ngợi Ngài,
Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
    Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
    Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
    Là Đấng cứu rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.[h]

Xuất Hành 10:21-11:8

Tai Vạ Thứ Chín: Tối Tăm

21 Sau đó CHÚA phán dạy Môi-se: “Con đưa tay lên trời để đem sự tối tăm đến bao trùm xứ Ai-cập, tối tăm dầy đặc như có thể sờ được.” 22 Vậy, Môi-se đưa tay lên trời và sự tối tăm dày đặc bao phủ xứ Ai-cập trong ba ngày. 23 Suốt ba ngày đó, không ai có thể thấy gì hay có thể rời khỏi chỗ mình. Tuy nhiên, tại chỗ dân Y-sơ-ra-ên cư ngụ vẫn có ánh sáng.

24 Pha-ra-ôn cho triệu Môi-se và A-rôn đến, nói rằng: “Đi thờ phượng CHÚA đi! Đàn bà và con nít cũng cho đi hết, nhưng phải để bầy bò và bầy cừu lại.” 25 Nhưng Môi-se thưa rằng: “Bệ hạ phải để cho chúng tôi dâng lễ vật và tế lễ thiêu cho CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng tôi. 26 Đàn gia súc phải đi theo chúng tôi, dù một cái móng cũng không thể để lại. Chúng tôi phải dùng một số súc vật để thờ phượng CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng tôi, nhưng chỉ khi nào đến chỗ đó chúng tôi mới biết phải dùng thứ gì để thờ phượng CHÚA.”

27 Nhưng CHÚA làm cứng lòng Pha-ra-ôn và vua không bằng lòng để cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi. 28 Pha-ra-ôn nói với Môi-se: “Đi cho khuất mắt ta! Đừng trở lại cho ta thấy mặt nữa! Ngày nào các ngươi thấy mặt ta lần nữa, ngày đó các ngươi phải chết!” 29 Môi-se đáp: “Bệ hạ nói đúng. Tôi sẽ không bao giờ thấy mặt bệ hạ nữa.”

Tai Vạ Thứ Mười: Con Trưởng Nam

11 Lúc ấy, CHÚA phán với Môi-se: “Ta sẽ giáng một tai vạ nữa trên Pha-ra-ôn và xứ Ai-cập. Sau đó, vua ấy sẽ để các con ra đi; không những cho đi mà thôi mà còn đuổi đi cho hết. Con hãy dặn dân chúng, cả đàn ông lẫn đàn bà, phải hỏi xin người láng giềng những đồ bằng bạc và vàng.” CHÚA làm cho dân Y-sơ-ra-ên được cảm tình của người Ai-cập, và chính Môi-se được mọi người thán phục; từ Pha-ra-ôn đến quần thần và dân chúng.

Vậy Môi-se nói: Đây là lời CHÚA phán: “Khoảng nửa đêm, Ta sẽ đi qua khắp xứ Ai-cập. Tất cả các con trưởng nam của người Ai-cập sẽ chết hết, từ thái tử con Pha-ra-ôn đang ngồi trên ngôi cho đến con trưởng nam của người nữ tì đang xay cối, thậm chí đến con đầu lòng của gia súc cũng đều chết hết. Sẽ có tiếng khóc than trong toàn xứ Ai-cập. Từ trước đến giờ chưa hề có và trong tương lai cũng sẽ không có cảnh đó. Nhưng giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên sẽ không có cả tiếng chó sủa. Như vậy các ngươi sẽ biết được rằng CHÚA phân biệt dân Y-sơ-ra-ên với dân Ai-cập. Tất cả quần thần của Pha-ra-ôn sẽ đến với tôi, cúi xuống trước mặt tôi và nói: ‘Xin các ông và toàn dân Y-sơ-ra-ên ra đi’; lúc ấy tôi mới ra đi.” Nói xong, Môi-se lìa Pha-ra-ôn trong cơn nóng giận.

2 Cô-rinh-tô 4:13-18

13 Và chúng tôi có cùng một tinh thần đức tin như Kinh Thánh chép: “Ta đã tin vì thế ta nói ra.” Chúng tôi cũng tin vì thế chúng tôi cũng nói ra. 14 Chúng tôi biết rằng Đấng đã khiến Đức Giê-su sống lại cũng sẽ khiến chúng tôi sống lại với Đức Giê-su và đặt chúng tôi cùng anh chị em đứng trước mặt Ngài. 15 Tất cả mọi điều ấy đều được thực hiện vì cớ anh chị em để khi ân sủng gia tăng cho nhiều người hơn thì càng có nhiều người cảm tạ Chúa hơn, để đem lại vinh quang cho Đức Chúa Trời.

Sống Bởi Đức Tin

16 Cho nên chúng tôi không nản lòng, trái lại dầu con người bên ngoài của chúng tôi bị suy tàn, nhưng con người bên trong chúng tôi cứ đổi mới mỗi ngày. 17 Vì hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng tôi đem lại cho chúng tôi vinh quang vô hạn đời đời không gì sánh được. 18 Vì chúng tôi không chú tâm vào những sự vật hữu hình, nhưng vào những sự vật vô hình vì sự vật hữu hình chỉ là tạm thời, còn sự vật vô hình mới là vĩnh cửu.

Mác 10:46-52

Người Mù Ở Giê-ri-cô(A)

46 Họ đến Giê-ri-cô. Khi Đức Giê-su và môn đệ cùng đoàn dân rời Giê-ri-cô, một người mù tên Ba-ti-mê, con trai của Ti-mê đang ngồi ăn xin bên đường. 47 Nghe nói đó là Giê-su người Na-xa-rét thì anh ấy kêu lên: “Đức Giê-su, Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”

48 Nhiều kẻ quở mắng anh ấy, bảo phải im lặng, nhưng anh càng kêu lớn hơn nữa: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”

49 Đức Giê-su dừng lại, bảo: “Gọi người ấy đến đây.” Họ kêu người mù và bảo: “Hãy yên tâm, đứng dậy, Thầy gọi anh đó.” 50 Người ấy bật dậy, vứt áo và đến cùng Đức Giê-su.

51 Ngài hỏi: “Ngươi muốn Ta giúp điều gì?” Người mù thưa: “Thưa Thầy, con muốn sáng mắt trở lại!”

52 Ngài bảo: “Hãy đi đi, đức tin của ngươi đã chữa lành ngươi.” Lập tức người ấy thấy được và đi theo Ngài.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)