Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 37

Thánh Thi Đa-vít

37 Chớ phiền lòng vì kẻ ác,
    Đừng ganh tị với người làm điều dữ.
Vì như cỏ, chúng sẽ sớm tàn.
    Và như cỏ xanh chúng sẽ héo.
Hãy tin cậy CHÚA và làm điều lành.
    Hãy ở trong xứ và hưởng sự thành tín của Ngài.
Hãy vui mừng trong CHÚA,
    Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình mong muốn.
Hãy giao phó đường lối mình cho CHÚA,
    Và tin cậy nơi Ngài, thì chính Ngài sẽ làm thành tựu.
Ngài sẽ khiến sự công chính ngươi chiếu ra như ánh sáng,
    Và sự phán đoán[a] ngươi như giữa trưa.
Hãy yên lặng trước mặt CHÚA và chờ đợi Ngài.
    Chớ phiền lòng vì kẻ phát đạt theo đường lối mình,
    Hoặc vì người thực hiện những mưu ác.
Hãy nguôi cơn giận và từ bỏ thịnh nộ.
    Chớ phiền lòng vì điều đó chỉ đưa đến việc ác.
Vì những kẻ ác sẽ bị diệt,
    Nhưng những người trông cậy CHÚA, chính họ sẽ thừa hưởng đất.
10 Chỉ trong ít lâu nữa sẽ không còn kẻ ác,
    Dù ngươi tìm xem chỗ nó, cũng không còn nữa.
11 Nhưng những người nhu mì sẽ thừa hưởng đất,
    Và vui mừng trong bình an thịnh vượng.
12 Kẻ ác âm mưu nghịch người công chính,
    Và nghiến răng cùng người.
13 CHÚA cười kẻ ác
    Vì Ngài thấy ngày tàn nó đã đến gần.[b]
14 Kẻ ác rút gươm
    Và giương cung
Để hạ sát kẻ khốn cùng và người thiếu thốn,
    Để giết hại người đi theo đường ngay thẳng.
15 Gươm chúng sẽ đâm vào lòng chúng,
    Và cung chúng nó sẽ bị gẫy.
16 Tiền của người công chính tuy ít,
    Nhưng tốt hơn sự giàu có của nhiều người[c] gian ác.
17 Vì cánh tay kẻ ác sẽ bị gẫy,
    Nhưng CHÚA chống đỡ cho người công chính.
18 CHÚA biết các ngày của người trọn vẹn,
    Cơ nghiệp của họ sẽ tồn tại đời đời.
19 Gặp lúc hoạn nạn họ sẽ không bị xấu hổ,
    Trong ngày đói kém họ sẽ được no nê.
20 Nhưng kẻ ác sẽ bị diệt vong,
    Kẻ thù của CHÚA như đồng cỏ tốt tươi,[d]
    Chúng sẽ biến mất, chúng sẽ tiêu tan như mây khói.
21 Kẻ ác vay mượn và không trả nổi.
    Còn người công chính ban ơn rộng rãi.
22 Vì những người được CHÚA ban phước sẽ thừa hưởng đất,
    Còn những kẻ bị Ngài rủa sả sẽ bị diệt đi.
23 CHÚA làm cho vững bền các bước đường của người,
    Và Ngài vui lòng về đường lối người.
24 Dù người vấp té cũng không ngã nhào,
    CHÚA nâng đỡ tay người.
25 Từ khi còn trẻ, đến nay tôi đã già,
    Tôi chưa từng thấy người công chính bị bỏ,
    Và con cháu người phải đi ăn mày.
26 Hằng ngày người rộng rãi và cho mượn,
    Con cháu người trở thành nguồn phước.
27 Hãy tránh điều dữ và làm điều lành,
    Thì ngươi sẽ an cư mãi mãi.
28 CHÚA yêu người công bình,
    Ngài không từ bỏ những người thánh của Ngài,
Nhưng sẽ gìn giữ họ đời đời.
    Còn con cháu của kẻ ác sẽ bị diệt đi.
29 Người công chính sẽ thừa hưởng đất,
    Và họ sẽ an cư mãi mãi.
30 Miệng người công chính thốt ra sự khôn ngoan,
    Lưỡi người nói ra sự công bình.
31 Giáo huấn của Đức Chúa Trời ở trong lòng người.
    Bước chân người không nghiêng ngả.
32 Kẻ ác rình rập người công chính,
    Và tìm cách giết hại người.
33 CHÚA sẽ không bỏ mặc họ trong tay kẻ ác,
    Ngài cũng không để họ bị kết án trong khi xét xử.
34 Hãy trông đợi CHÚA
    Và gìn giữ đường lối Ngài.
Ngài sẽ tôn ngươi lên để thừa hưởng đất.
    Ngươi sẽ thấy khi kẻ ác bị diệt vong.
35 Tôi đã thấy thế lực của kẻ ác,
    Nó lớn mạnh như cây tùng xứ Li-ban
36 Rồi có người đi qua, kìa nó không còn nữa.
    Tôi tìm kiếm nó nhưng không gặp.
37 Hãy xem người trọn vẹn, hãy nhìn người ngay thẳng,
    Vì kết cuộc người sẽ nhận đuợc bình an.[e]
38 Còn những kẻ vi phạm sẽ cùng nhau bị hủy hoại,
    Con cháu[f] kẻ ác sẽ bị diệt đi.
39 Nhưng sự cứu rỗi người công chính đến từ CHÚA,
    Ngài là thành lũy của họ trong lúc gian nguy.
40 CHÚA giúp đỡ và giải cứu họ,
    Ngài giải cứu họ khỏi kẻ ác và cứu rỗi cho,
    Vì họ đã trú ẩn nơi Ngài.

Phục Truyền 4:32-40

CHÚA Là Đức Chúa Trời

32 Anh chị em thử hỏi quá khứ xa xưa, từ ngày Đức Chúa Trời dựng nên loài người trên đất, thử hỏi từ góc trời này cho đến góc trời kia, xem đã bao giờ có công việc vĩ đại như thế này xảy ra, hay có ai được nghe câu chuyện tương tự như thế này không? 33 Có dân tộc nào được nghe tiếng Đức Chúa Trời phán từ đám lửa như anh chị em đã nghe mà còn sống không? 34 Có bao giờ có thần nào dùng thử nghiệm, dùng dấu kỳ phép lạ, dùng chiến tranh và quyền năng mạnh mẽ, hay dùng những hành động vĩ đại kinh hồn để đem dân tộc này ra khỏi một nước khác, như CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em đã thực hiện trong xứ Ai-cập ngay trước mắt anh chị em không?

35 Anh chị em được Ngài cho thấy những việc đó để anh chị em biết rằng CHÚA là Đức Chúa Trời, ngoài Ngài ra không có chúa nào khác. 36 Ngài cho anh chị em nghe tiếng Ngài từ trên trời để khép anh chị em vào kỷ luật. Dưới đất Ngài cũng cho anh chị em thấy trụ lửa lớn và tiếng Ngài từ giữa lửa vang ra. 37 Vì Đức Chúa Trời yêu thương tổ phụ anh chị em và lựa chọn dòng dõi họ nên chính Ngài[a] và quyền năng vô hạn của Ngài đã đem anh chị em ra khỏi xứ Ai-cập 38 và đánh đuổi những dân tộc lớn mạnh hơn anh chị em rồi đem anh chị em vào đất của những dân tộc đó và ban đất ấy cho anh chị em làm cơ nghiệp, như anh chị em thấy ngày nay.

39 Vậy ngày nay anh chị em phải ý thức và ghi khắc vào lòng rằng CHÚA là Đức Chúa Trời của cả trời đất, ngoài Ngài không có thần nào khác. 40 Anh chị em phải vâng giữ mạng lệnh và luật lệ của Ngài do tôi truyền lại ngày nay để anh chị em và con cháu hưởng phước hạnh và sống lâu trên đất mà CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng ta ban cho anh chị em vĩnh viễn.

2 Cô-rinh-tô 3

Giao Ước Mới

Có phải chúng tôi lại bắt đầu tự đề cao sao? Hay như những người khác, chúng tôi cần thư giới thiệu tới anh chị em hay từ anh chị em chăng? Chính anh chị em là thư của chúng tôi, đã viết trong lòng chúng tôi, được mọi người đều biết và đọc. Anh chị em đã chứng tỏ rằng anh chị em là bức thư của Chúa Cứu Thế do chức vụ chúng tôi soạn thảo, không phải viết bằng mực nhưng bằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời hằng sống, không phải viết trên tảng đá nhưng trong lòng người.

Nhờ Chúa Cứu Thế chúng tôi tin tưởng như vậy trước mặt Đức Chúa Trời. Không phải tự chúng tôi có khả năng để người ta thừa nhận rằng một việc gì như thế do chúng tôi mà ra, trái lại khả năng của chúng tôi do Đức Chúa Trời ban. Đấng đã ban cho chúng tôi khả năng phục vụ giao ước mới, không phải giao ước bằng chữ viết nhưng giao ước Thánh Linh. Vì chữ viết thì giết chết nhưng Thánh Linh ban sự sống.

Nếu chức vụ của sự chết, ghi khắc bằng chữ trên bảng đá còn được vinh quang đến nỗi người Y-sơ-ra-ên không thể nhìn thẳng vào mặt Môi-se vì mặt ông sáng lòa hào quang, dù hào quang ấy chóng tàn phai. Huống gì chức vụ của Đức Thánh Linh lại không vinh quang hơn nhiều sao? Vì nếu chức vụ kết án mà vinh quang như thế thì chức vụ đem lại công chính còn vinh quang hơn biết bao! 10 Thật vậy, trong trường hợp này chức vụ cũ đã được vinh quang sẽ không còn vinh quang nữa so với sự vinh quang vô hạn. 11 Vì nếu cái sẽ tàn phai đi còn được vinh quang như thế huống gì cái tồn tại mãi mãi sẽ được vinh quang nhiều hơn biết bao!

12 Vì có niềm hy vọng đó, chúng tôi rất mạnh dạn.

Cái Màn Phủ Trên Cựu Ước

13 Chúng ta không như Môi-se lấy màn che mặt để dân Y-sơ-ra-ên khỏi nhìn thấy sự kết thúc của hào quang chóng tàn. 14 Nhưng tâm trí họ vẫn tối tăm, mãi đến ngày nay khi họ đọc Cựu Ước tấm màn ấy vẫn còn chưa được cất đi, vì chỉ trong Chúa Cứu Thế tấm màn ấy mới được cất đi. 15 Thật vậy, cho đến nay khi họ đọc Kinh Luật của Môi-se, tấm màn ấy vẫn còn che trên lòng họ. 16 Nhưng nếu họ quay về với Chúa, tấm màn ấy mới được cất đi. 17 Chúa là Thánh Linh, Thánh Linh của Chúa ở đâu, ở đó có tự do. 18 Và tất cả chúng ta, với mặt trần không bị màn che, đều phản chiếu vinh quang của Chúa và được biến đổi theo hình ảnh Ngài từ vinh quang này đến vinh quang khác nhờ Chúa là Thánh Linh.

Lu-ca 16:1-9

Ngụ Ngôn Về Người Quản Gia Bất Lương

16 Đức Giê-su cũng phán dạy các môn đệ: “Một người giàu kia có anh quản gia bị tố cáo đã phung phí tài sản của chủ. Chủ gọi anh đến bảo: ‘Anh làm gì mà ta nghe báo cáo về anh như thế? Hãy khai trình sổ sách quản lý của anh, vì anh không còn được làm quản gia nữa!’

Quản gia tự nhủ: ‘Chủ cách chức ta thì ta phải[a] làm gì đây? Cuốc đất thì không nổi, ăn xin thì hổ nhục. Ta biết ta phải làm gì để khi ta bị đuổi thì có người tiếp đón ta về nhà.’

Quản gia bèn gọi tất cả con nợ của chủ đến. Anh hỏi người thứ nhất: ‘Ông nợ chủ tôi bao nhiêu?’ Đáp:

‘Một trăm thùng[b] dầu ô-liu.’ Quản gia bảo: ‘Lấy tờ giấy nợ ngồi xuống đó viết ngay năm chục thùng!’

Rồi anh hỏi người khác: ‘Còn ông nợ bao nhiêu?’ Đáp: ‘Một trăm giạ[c] lúa.’ Quản gia bảo: ‘Lấy tờ giấy nợ viết tám chục!’

Chủ bèn khen quản gia bất chính ấy đã hành động tinh khôn; vì con cái đời này xảo quyệt hơn con cái ánh sáng trong việc xử thế. Ta bảo các con, hãy dùng của cải bất chính mà kết bạn để khi của ấy cạn đi, họ sẽ tiếp rước các con vào nhà vĩnh cửu.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)