Book of Common Prayer
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
41 Phước cho người nào nghĩ đến kẻ yếu hèn,
Trong ngày gian truân CHÚA sẽ giải cứu người.
2 CHÚA sẽ gìn giữ người và bảo tồn sinh mạng người trên đất.
Ngài sẽ ban phước cho người
Và Ngài sẽ không ruồng bỏ người theo ý muốn của kẻ thù người.
3 CHÚA nâng đỡ người khi người nằm trên giường bệnh.
Trong lúc người đau yếu, Ngài chữa lành cả bệnh tật người.[a]
4 Còn tôi, tôi thưa: Lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
Xin chữa lành tôi,[b] vì tôi phạm tội cùng Ngài.
5 Các kẻ thù nguyền rủa tôi:
Khi nào nó sẽ chết? Và dòng họ nó sẽ bị hủy diệt?
6 Còn kẻ đến thăm tôi
Nói những lời giả dối.
Lòng nó chất chứa điều gian xảo;
Nó đi ra ngoài rêu rao.
7 Tất cả những người ghét tôi thì thầm với nhau về tôi.
Chúng âm mưu điều ác hại tôi.[c]
8 Chúng nói: “Nó đã mắc phải một tai ách.”
Nó sẽ không dậy nổi khỏi chỗ nó nằm.
9 Ngay cả người bạn thân[d] mà tôi tin tưởng,
Người từng ăn bánh của tôi,
Cũng trở mặt[e] chống nghịch tôi.
10 Nhưng Ngài, lạy CHÚA, xin thương xót tôi.
Xin đỡ tôi dậy để tôi báo trả chúng nó.
11 Vì kẻ thù không thắng được tôi,
Nên tôi biết rằng Ngài đẹp lòng về tôi.
12 Còn tôi, vì tôi chân thật nên Ngài nâng đỡ tôi.
Chúa đặt tôi trước mặt Ngài đời đời.
13 Đáng ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,
Từ nay cho đến đời đời.
A-men! A-men!
Thánh Thi Đa-vít Để Dạy Dỗ Khi Đô-e, Người Ê-đôm Báo Cho Sau-lơ Biết Đa-vít Đã Vào Nhà A-bi-mê-léc
52 Hỡi người mạnh bạo,[a]
Tại sao ngươi khoe khoang về điều ác?
Tình yêu thương của Đức Chúa Trời tồn tại mãi mãi.
2 Ngươi mưu toan hủy diệt,
Lưỡi ngươi như dao cạo bén
Nói[b] điều lừa dối.
3 Ngươi chuộng điều ác hơn điều thiện,
Thích gian dối hơn lời ngay thẳng. Sê-la
4 Hỡi lưỡi lừa dối,
Ngươi thích tất cả những lời độc hại.[c]
5 Cho nên,[d] Đức Chúa Trời sẽ phá hủy ngươi hoàn toàn.[e]
Ngài sẽ bắt ngươi,[f] kéo ngươi ra khỏi trại
Và nhổ ngươi khỏi đất người sống. Sê-la
6 Nhưng những người công chính sẽ thấy và sợ.
Họ sẽ cười ngươi rằng:
7 Kìa, là người không cậy Đức Chúa Trời
Làm thành lũy mình,
Nhưng tin cậy nơi sự giàu có dư dật của mình,
Trở nên mạnh mẽ[g] trong sự gian ác mình.[h]
8 Nhưng tôi thì giống như cây ô-liu
Xanh tươi trong nhà Đức Chúa Trời.
Tôi hằng tin cậy nơi tình yêu thương của Đức Chúa Trời
Đến đời đời.
9 Tôi ca ngợi Ngài đời đời vì những điều Ngài đã làm.[i]
Tôi sẽ trông cậy nơi danh Ngài trước mặt những người trung tín của Ngài[j]
Vì danh ấy là tốt lành.
Thơ Con Cháu Cô-rê Làm Để Dạy Dỗ
44 Lạy Đức Chúa Trời, tai chúng tôi có nghe,
Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại,
Công việc Ngài làm trong đời họ
Vào thời xưa.
2 Chính Ngài dùng tay mình đánh đuổi các nước đi,
Nhưng Ngài trồng tổ phụ chúng tôi.
Ngài đổ tai họa cho các dân,
Nhưng làm tổ phụ chúng tôi thịnh vượng.
3 Vì không phải nhờ gươm mà họ chiếm được xứ,
Cũng không phải bởi cánh tay mình mà họ chiến thắng.[a]
Nhưng nhờ tay phải Ngài, bởi cánh tay Ngài,
Nhờ ánh sáng của mặt Ngài, vì Ngài quý mến họ.
4 Chính Ngài là vua của tôi, Đức Chúa Trời tôi.
Xin Ngài ra lệnh cứu Gia-cốp.[b]
5 Nhờ Ngài chúng tôi đẩy lui kẻ thù,
Nhân danh Ngài chúng tôi chà đạp những kẻ tấn công chúng tôi.
6 Vì tôi không nhờ cậy vào cây cung tôi,
Gươm tôi cũng không cứu tôi được.
7 Nhưng Ngài giải cứu chúng tôi khỏi các kẻ thù,
Và làm cho những kẻ ghét chúng tôi phải hổ thẹn.
8 Hằng ngày chúng tôi ca ngợi trong Đức Chúa Trời,
Và cảm tạ danh Ngài mãi mãi.
9 Nhưng nay Ngài đã từ bỏ chúng tôi, làm chúng tôi bị nhục nhã.
Ngài không còn xông pha[c] cùng quân đội chúng tôi nữa.
10 Ngài khiến chúng tôi tháo lui trước quân thù,
Và những kẻ ghét chúng tôi cướp bóc chúng tôi.
11 Ngài phó chúng tôi như chiên bị đem đi làm thịt,
Ngài làm chúng tôi tản lạc giữa các nước,
12 Ngài đã bán dân Ngài với giá không đáng gì,
Ngài không đòi giá cao về họ.
13 Ngài làm chúng tôi nên cớ chế giễu cho kẻ lân cận,
Như lời chế nhạo, như vật đáng khinh đối với những người chung quanh.
14 Ngài làm chúng tôi như câu tục ngữ giữa các nước,
Là cớ cho dân lắc đầu.
15 Hằng ngày sự nhục nhã ở trước mặt tôi,
Mặt tôi tràn đầy[d] hổ thẹn.
16 Vì lời chế giễu và mắng nhiếc,
Vì sự hiện diện của kẻ thù và người muốn trả thù.
17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi,
Nhưng chúng tôi vẫn không quên Ngài,
Cũng không phản bội giao ước Ngài.
18 Lòng chúng tôi không thối lui,
Bước chân chúng tôi không đi lệch đường lối Ngài.
19 Nhưng Ngài đã nghiền nát chúng tôi tại nơi chó rừng ở.
Bao phủ chúng tôi trong bóng chết.
20 Nếu chúng tôi không quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,
Và đưa tay[e] hướng về một thần lạ.
21 Đức Chúa Trời không khám phá ra sao?
Vì Ngài biết những điều bí ẩn trong lòng.
22 Chính vì Ngài chúng tôi bị giết hại suốt ngày,
Chúng tôi bị coi như chiên bị đem đi làm thịt.
23 Lạy Chúa, xin thức dậy, sao Ngài vẫn ngủ?
Xin hãy tỉnh thức, chớ từ bỏ chúng tôi mãi mãi.
24 Tại sao Ngài giấu mặt đi
Mà quên nỗi khổ và áp bức của chúng tôi?
25 Vì linh hồn chúng tôi phủ phục dưới bụi tro,
Thân thể chúng tôi nằm bẹp[f] dưới đất.
26 Xin Ngài hãy đứng dậy giúp đỡ chúng tôi,
Vì tình yêu thương của Ngài, xin cứu chuộc chúng tôi.
16 Hãy cột chặt lời chứng
Và niêm phong đạo luật giữa vòng các môn đệ ta.
17 Tôi sẽ trông đợi CHÚA
Và tin cậy nơi Ngài,
Là Đấng đã che giấu mặt mình khỏi nhà Gia Cốp.
18 Này, Ta và con cái CHÚA đã ban cho Ta là dấu hiệu và điềm báo giữa Y-sơ-ra-ên đến từ CHÚA Vạn Quân, Đấng ngự trên núi Si-ôn. 19 Khi người ta nói với các ngươi hãy cầu hỏi đồng bóng và thầy bói là kẻ nói líu lo, lằm bằm; hãy đáp, một dân tộc sao không cầu hỏi Đức Chúa Trời[a] của mình mà đi cầu hỏi kẻ chết cho người sống?[b] 20 Theo Kinh Luật và lời chứng, nếu họ không nói như lời này thì sẽ không có hừng đông cho họ. 21 Chúng sẽ đi khắp xứ, khốn khổ đói khát, và khi bị đói chúng sẽ giận dữ, ngước mặt rủa sả vua và Đức Chúa Trời mình. 22 Rồi nhìn xuống đất, kìa, chỉ là hoạn nạn, tối tăm và buồn rầu ảm đạm; chúng sẽ bị đẩy vào nơi cực tối.
23 Nhưng sẽ không có ảm đạm cho những người đã buồn rầu. Trong quá khứ Ngài đã làm cho vùng đất Sa-bu-luân và Nép-ta-li bị sỉ nhục. Nhưng trong tương lai Ngài sẽ làm vinh quang con đường bờ biển, vùng bên kia sông Giô-đanh, tức là Ga-li-lê của các nước ngoại bang.
9 Dân đi trong bóng tối
Đã thấy ánh sáng lớn;
Ánh sáng đã chiếu trên những kẻ cư ngụ
Trong vùng đất tối tăm.[c]
Lời Chào Thăm
1 Tôi là Si-môn Phê-rơ, đầy tớ và Sứ Đồ của Chúa Cứu Thế Giê-su, gửi cho những người nhờ sự công chính của Đức Chúa Trời chúng ta và Chúa Cứu Thế Giê-su đã được nhận lãnh một đức tin quý giá như chúng tôi.
2 Nguyện xin ân sủng và bình an tràn ngập trong anh chị em nhờ sự nhận biết Đức Chúa Trời và Đức Giê-su, Chúa chúng ta.
Đức Chúa Trời Kêu Gọi Và Chọn Lựa
3 Bởi thần năng, Ngài ban cho chúng ta mọi điều cần để sống và sống tin kính, qua sự nhận biết Ngài là Đấng đã kêu gọi chúng ta bằng vinh quang và nhân từ Ngài. 4 Qua những điều này Ngài đã ban cho chúng ta những lời hứa lớn lao và quý báu, bởi đó anh chị em có thể thoát khỏi dục vọng hư hoại của thế gian mà được dự phần vào bản tánh của Đức Chúa Trời.
5 Vì chính lý do này, hãy hết sức thêm cho đức tin anh chị em nhân từ, thêm cho nhân từ hiểu biết, 6 thêm cho hiểu biết tiết chế, thêm cho tiết chế kiên trì, thêm cho kiên trì tin kính, 7 thêm cho tin kính tình huynh đệ, thêm cho tình huynh đệ tình yêu thương. 8 Vì nếu anh chị em có những điều này và càng gia tăng thì sẽ không sợ mình vô hiệu năng hoặc không kết quả trong sự hiểu biết Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta. 9 Nhưng nếu ai thiếu những điều đó sẽ thành người cận thị và mù lòa, người ấy quên rằng mình đã được làm sạch khỏi tội lỗi cũ.
10 Bởi đó, hỡi anh chị em, hãy làm hết sức để khiến sự kêu gọi và chọn lựa của anh chị em được chắc chắn. Vì nếu anh chị em làm như thế, anh chị em sẽ chẳng bao giờ bị vấp ngã. 11 Nhờ thế con đường vào nước đời đời của Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta sẽ được rộng mở tiếp đón anh chị em.
Chúa Cầu Nguyện Trên Núi Ô-liu(A)
39 Chúa ra đi, lên núi Ô-liu theo thói quen; các môn đệ đều đi theo. 40 Đến nơi, Ngài bảo họ: “Các con hãy cầu nguyện, để khỏi sa vào bẫy cám dỗ!” 41 Chúa đi riêng ra, cách chỗ các môn đệ khoảng ném một viên đá, quỳ gối, cầu nguyện: 42 “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này khỏi Con! Dầu vậy, xin đừng theo ý Con, nhưng xin ý Cha được nên!” 43 Một thiên sứ từ trời hiện đến thêm sức cho Ngài. 44 Trong cơn thống khổ, Ngài cầu nguyện càng khẩn thiết, mồ hôi Ngài trở nên như những giọt máu rơi xuống đất. [a]
45 Cầu nguyện xong, Ngài đứng dậy, đến với các môn đệ, thấy họ đang ngủ vì sầu thảm. 46 Ngài gọi họ: “Sao các con ngủ? Hãy dậy cầu nguyện để các con khỏi sa vào bẫy cám dỗ!”
Chúa Bị Phản Bội(B)
47 Ngài còn đang nói, bỗng một đám đông kéo đến, dẫn đầu là Giu-đa,[b] một trong mười hai sứ đồ. Hắn lại gần Đức Giê-su mà hôn Ngài. 48 Nhưng Đức Giê-su bảo: “Giu-đa ơi, con phản bội Con Người bằng cái hôn sao?”
49 Thấy những sự việc diễn biến như vậy,[c] các môn đệ[d] hỏi: “Lạy Chúa, chúng con nên lấy gươm đánh không?” 50 Một môn đệ chém một đầy tớ của vị trưởng tế, đứt mất vành tai bên mặt.
51 Nhưng Đức Giê-su bảo: “Thôi, đừng đánh nữa!” rồi đưa tay chữa lành người đầy tớ.
52 Sau đó, Đức Giê-su bảo các thượng tế, các viên chỉ huy vệ binh đền thờ và các trưởng lão: “Sao các ông mang gươm đao và gậy gộc đến bắt Ta như đi bắt kẻ cướp? 53 Thường ngày Ta ở trong đền thờ với các ông, sao các ông không tra tay bắt Ta? Nhưng đây là giờ của các ông và của quyền lực tối tăm.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)