Book of Common Prayer
Thánh Thi Đa-vít
24 Quả đất và mọi vật trên đất,
Thế giới và những người sống trên nó,
Đều thuộc về CHÚA.
2 Vì Ngài đã lập nền quả đất trên biển,
Và thiết lập nó trên các sông.
3 Ai sẽ lên núi của CHÚA?
Ai sẽ đứng trong Nơi Thánh Ngài?
4 Ấy là người có tay trong sạch và lòng thanh khiết,
Không hướng linh hồn mình vào điều sai lầm,
Không thề nguyện giả dối.
5 Người ấy sẽ nhận được phước từ CHÚA,
Và sự công chính từ Đức Chúa Trời, là Đấng cứu rỗi người.
6 Ấy là dòng dõi những người tìm kiếm Ngài,
Tức là những người tìm kiếm mặt Đức Chúa Trời của Gia-cốp.[a] Sê-la
7 Hỡi các cổng, hãy nhấc đầu lên,
Hỡi các cửa đời đời, hãy nâng cao lên,
Để vua vinh hiển ngự vào.
8 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là CHÚA dũng lực và quyền năng,
CHÚA quyền năng nơi chiến trận.
9 Hỡi các cổng, hãy nhấc đầu lên,
Hỡi các cửa đời đời, hãy nâng cao lên.
Để vua vinh hiển ngự vào.
10 Vua vinh hiển này là ai?
Ấy là CHÚA Vạn Quân.
Chính Ngài là Vua vinh hiển. Sê-la
Thánh Thi Đa-vít
29 Hỡi các con Đức Chúa Trời, hãy dâng cho CHÚA,
Hãy dâng cho CHÚA vinh quang và quyền năng.
2 Hãy dâng cho CHÚA vinh quang của danh Ngài,
Hãy trang sức thánh[a] mà thờ phượng CHÚA.
3 Tiếng của CHÚA vang rền trên sông nước,
Đức Chúa Trời vinh quang sấm sét.
CHÚA ở trên các đại dương.
4 Tiếng của CHÚA hùng mạnh,
Tiếng của CHÚA oai nghiêm.
5 Tiếng của CHÚA bẻ gãy những cây bá hương,
CHÚA bẻ gãy các cây bá hương Li-ban.
6 Ngài làm Li-ban nhảy như con bê,
Và Si-ri-ôn[b] như bò tót tơ.
7 Tiếng của CHÚA phát ra ngọn lửa.
8 Tiếng của CHÚA làm rung chuyển đồng hoang,
CHÚA làm rung chuyển đồng hoang Ca-đê.
9 Tiếng của CHÚA làm nai cái đẻ con,[c]
Làm cho rừng cây trụi lá.
Nhưng trong đền thờ Ngài mọi người đều tung hô:
Vinh quang thay!
10 CHÚA ngự trị trên nước lụt.
CHÚA ngự trị làm vua muôn đời.
11 CHÚA ban năng lực cho dân Ngài,
CHÚA chúc phúc bình an cho dân Ngài.
Thơ Đa-vít Làm Cho Nhạc Trưởng Dùng Cho Đàn “Ghít-ti”
8 Lạy CHÚA, Chúa chúng tôi.
Danh Ngài uy nghiêm biết bao trên khắp cả trái đất.
Sự huy hoàng Ngài
Vượt cả các tầng trời.
2 Từ môi miệng trẻ thơ và trẻ con đương bú,
Ngài xây dựng thành lũy. Vì cớ kẻ thù mình,
Ngài làm cho kẻ thù nghịch
Và người báo thù phải im lặng.
3 Khi tôi nhìn các tầng trời,
Là công việc của ngón tay Ngài;
Mặt trăng và các ngôi sao mà Ngài đã lập.
4 Loài người là gì mà Ngài nhớ đến?
Con loài người là chi mà Ngài chăm sóc nó?
5 Ngài làm cho con người kém hơn Đức Chúa Trời một chút.[a]
Ban cho con người vinh quang và tôn trọng.
6 Ngài khiến con người cai trị trên các vật do tay Ngài tạo nên,
Đặt tất cả mọi vật phục dưới chân con người.
7 Cả loài chiên lẫn bò
Cùng tất cả dã thú,
8 Chim trời, cá biển
Và những vật bơi lội trong các lối của biển.
9 Lạy CHÚA, Chúa chúng tôi.
Danh Ngài uy nghiêm biết bao trên khắp cả trái đất.
Thơ Con Cháu Kô-rê Làm Cho Nhạc Trưởng Dùng Với Đàn “Ghít-ti”
84 Lạy CHÚA Vạn Quân,
Nơi ngự của Ngài đáng tôn quý biết bao!
2 Linh hồn tôi tha thiết mong ước
Để được ở trong sân đền CHÚA;
Tâm hồn lẫn thể xác tôi ca hát vui mừng
Cho Đức Chúa Trời hằng sống.
3 Lạy CHÚA Vạn Quân, là Vua của tôi, là Đức Chúa Trời tôi;
Ngay cả con chim sẻ cũng tìm được một nơi ở,
Và con én cũng tìm được một tổ cho bầy con ở gần bàn thờ Chúa.
4 Phước cho người nào được ở trong nhà Ngài,
Họ sẽ ca ngợi Ngài mãi mãi. Sê-la
5 Phước cho người được sức mạnh[a] nơi Ngài,
Và hướng lòng về con đường hành hương đến Si-ôn.[b]
6 Khi đi ngang qua thung lũng khóc than,[c]
Họ biến nó thành nơi có suối nước tuôn trào;
Mưa thu cũng giáng phước lành[d] tràn ngập nơi ấy.
7 Họ cứ tiến bước, sức lực càng gia tăng
Cho đến khi trình diện trước mặt Đức Chúa Trời[e] tại Si-ôn.
8 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời Vạn Quân, xin hãy nghe lời cầu nguyện của tôi;
Lạy Đức Chúa Trời của Gia-cốp, xin lắng tai nghe. Sê-la
9 Lạy Đức Chúa Trời, là cái khiên che chở chúng tôi,[f]
Xin hãy xem, hãy đoái thương kẻ xức dầu của Ngài.
10 Vì một ngày trong sân đền của Ngài
Quý hơn cả ngàn ngày ở nơi khác;[g]
Tôi thà làm người gác cổng[h] nhà Đức Chúa Trời
Hơn là ở trong nhà kẻ ác.
11 Vì CHÚA, Đức chúa Trời là mặt trời, là cái khiên;
Ngài ban ân huệ và vinh quang;
CHÚA không từ chối điều tốt lành nào
Cho những kẻ sống ngay thẳng.
12 Lạy CHÚA Vạn Quân,
Phước thay cho người tin cậy nơi Ngài.
Tái Lập Giao Ước Tại Si-chem
24 Giô-suê tập họp tất cả các bộ tộc Y-sơ-ra-ên tại Si-chem. Ông cũng triệu tập các trưởng lão, các nhà lãnh đạo, các thẩm phán và các quan chức của Y-sơ-ra-ên; họ đều trình diện trước mặt Đức Chúa Trời.
2 Giô-suê nói với toàn dân: “CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã phán: ‘Thời xưa tổ tiên các ngươi là Tha-rê, thân phụ của Áp-ra-ham và Na-cô, ở phía bên kia Sông Lớn và thờ lạy các thần khác. 3 Nhưng Ta đã đem Áp-ra-ham, tổ phụ các ngươi, ra khỏi lãnh thổ bên kia Sông Lớn và dẫn ngươi đi khắp xứ Ca-na-an, ban cho người nhiều hậu tự. Ta ban Y-sác cho người, 4 ban Gia-cốp và Ê-sau cho Y-sác. Ta cấp miền rừng núi Sê-i-rơ cho Ê-sau, nhưng Gia-cốp và các con trai người đều xuống Ai-cập.
5 Rồi Ta sai Môi-se và A-rôn, dùng nhiều việc kỳ dấu lạ để hành hạ người Ai-cập và đem các ngươi ra khỏi xứ đó. 6 Khi Ta đem tổ phụ các ngươi ra khỏi Ai-cập đến bờ biển, người Ai-cập đuổi theo với quân xa và kỵ binh đến tận Biển Đỏ. 7 Nhưng tổ phụ các ngươi cầu cứu CHÚA, Ngài dùng bóng tối phân rẽ các ngươi với người Ai-cập; Ngài cho nước biển phủ lên người Ai-cập, chính các người thấy tận mắt những việc Ta làm cho người Ai-cập. Rồi các ngươi sống trong sa mạc một thời gian dài.
8 Ta đem các ngươi đến lãnh thổ người A-mô-rít phía đông sông Giô-đanh. Họ chống đánh các ngươi, nhưng Ta giao nạp họ vào tay các ngươi. Ta tiêu diệt họ trước mặt các ngươi và các ngươi chiếm hữu lãnh thổ của họ. 9 Khi Ba-lác con trai Xếp-bô, vua Mô-áp, chuẩn bị chống đánh Y-sơ-ra-ên, vua vời Ba-la-am, con trai Bê-ô, đến rủa sả các ngươi. 10 Nhưng Ta không chịu nghe Ba-la-am; vì vậy, người phải chúc phước các ngươi liên hồi và Ta giải cứu các ngươi khỏi tay người.
11 Rồi các ngươi vượt qua sông Giô-đanh mà đến Giê-ri-cô; dân thành Giê-ri-cô chống đánh các ngươi cũng như dân A-mô-rít, Phê-rê-sít, Ca-na-an, Hê-tít, Ghi-rê-ga-sít, Hê-vít và Giê-bu-sít, nhưng Ta giao nạp họ vào tay các ngươi. 12 Ta sai ong vò vẽ đi trước các ngươi và đuổi chúng nó trước mặt các ngươi, như đuổi hai vua A-mô-rít. Các ngươi không dùng gươm cung mình để đuổi họ. 13 Như thế, Ta ban cho các ngươi lãnh thổ mà các ngươi không phải khó nhọc cày bừa, các thành mà các ngươi không xây cất; các ngươi định cư ở đó. Các vườn nho và vườn ô-liu mà các ngươi không trồng đều dùng làm lương thực cho các ngươi.
14 Vậy, bây giờ hãy kính sợ CHÚA và hết lòng trung tín phụng sự Ngài. Hãy ném bỏ các thần mà tổ tiên các ngươi đã thờ phượng bên kia Sông Lớn và tại Ai-cập mà phụng sự CHÚA. 15 Nhưng nếu các ngươi không thích phụng sự CHÚA thì ngày nay hãy chọn ai mà các ngươi muốn phụng sự, hoặc các thần mà tổ tiên đã phụng sự bên kia Sông Lớn, hoặc các thần của dân A-mô-rít trong lãnh thổ các ngươi đang ở, nhưng ta và nhà ta sẽ phụng sự CHÚA.’ ”
23 Đúng ngày hẹn, họ kéo đến đông đảo gặp Phao-lô tại nhà trọ. Từ sáng đến chiều ông làm chứng, trình bày về Nước Đức Chúa Trời, trưng dẫn Kinh Luật Môi-se và các Kinh Tiên Tri, cố gắng thuyết phục họ tin nhận Đức Giê-su. 24 Một số người chịu thuyết phục, còn những kẻ khác không chịu tin. 25 Họ không đồng ý với nhau và giải tán, sau khi Phao-lô nói câu này: “Thánh Linh đã dùng tiên tri của Ngài là I-sa phán bảo tổ phụ các anh thật đúng:
26 ‘Hãy đi bảo dân này rằng:
Các ngươi cứ nghe mãi mà không hiểu.
Các ngươi cứ nhìn hoài mà chẳng thấy,
27 Vì tâm trí dân này đã chai lì,
Tai nặng không nghe,
Mắt nhắm chẳng chịu thấy.
Họ ngại rằng mắt họ thấy rõ,
Tai họ nghe ra,
Trí họ hiểu được,
Thì họ quay về với Ta, Đức Chúa Trời phán, Rồi Ta chữa lành cho họ.’ ”[a]
28 Phao-lô kết luận: “Vậy, anh em phải biết rằng sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã được truyền bá cho các dân tộc ngoại quốc. Họ sẽ nghe theo!”
29 Nghe nói xong, người Do Thái ra về, cãi nhau dữ dội. 30 Phao-lô ở tại nhà trọ suốt hai năm, tiếp đón tất cả những người đến thăm, 31 truyền giảng Nước Đức Chúa Trời và mạnh dạn dạy dỗ về Chúa Cứu Thế Giê-su, không bị ai ngăn cấm.
Chúa Của Ngày Sa-bát(A)
23 Một ngày Sa-bát kia Đức Giê-su đi ngang qua cánh đồng lúa mì. Đang khi đi các môn đệ bắt đầu bứt vài bông lúa. 24 Mấy người Pha-ri-si nói với Ngài: “Kìa! Sao họ dám phạm luật trong ngày Sa-bát?”
25 Ngài đáp: “Các ông chưa bao giờ đọc đến chuyện vua Đa-vít đã làm trong khi vua và toán thuộc hạ lâm cảnh thiếu thốn và đói sao? 26 Thể nào, vào thời thầy thượng tế A-bi-tha, vua vào nhà thờ Đức Chúa Trời ăn bánh trưng bày trên bàn thờ,[a] là bánh không ai được phép ăn ngoài các thầy tế lễ, và lại còn phân phát cho những người theo mình nữa.”
27 Rồi Ngài bảo họ: “Ngày Sa-bát được thiết lập cho nhân loại chứ không phải nhân loại cho ngày Sa-bát. 28 Thế thì Con Người chính là Chúa của ngày Sa-bát.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)