Book of Common Prayer
33 Ngài biến các sông thành sa mạc;
Ngài đổi các suối nước thành đất khô;
34 Đất đai màu mỡ thành vùng ngập mặn vô dụng,
Vì sự gian ác của dân cư tại đó.
35 Ngài biến sa mạc thành những hồ ao,
Đất khô thành các suối nước;
36 Ngài cho những người đói khát định cư tại đó
Cho họ thiết lập thành phố để cư trú.
37 Họ gieo hạt nơi đồng ruộng,
Trồng các vườn nho và vụ mùa tươi tốt.
38 Ngài ban phước cho, họ sinh sản thêm nhiều;
Súc vật của họ cũng không bị giảm sút.
39 Khi họ bị giảm sút, bị chà đạp
Vì áp bức, hoạn nạn và đau khổ;
40 Ngài đổ sự khinh bỉ trên những người quyền quý của họ,
Khiến chúng lưu lạc trong sa mạc không phương hướng.
41 Nhưng Ngài nâng đỡ kẻ khốn khó ra khỏi cảnh gian truân
Và làm cho gia đình họ đông đúc như đàn chiên.
42 Những người ngay thẳng thấy và vui mừng;
Còn mọi kẻ ác phải câm miệng.
43 Ai là người khôn ngoan, hãy chú tâm đến những điều này
Và suy gẫm đến tình yêu thương vững bền của CHÚA.
Lời Cầu Nguyện Xin Chúa Giúp Đỡ
108 Lạy Đức Chúa Trời, lòng tôi kiên định.
Tôi sẽ hát, phải, linh hồn tôi[a] sẽ ca ngợi Ngài.
2 Hỡi đàn hạc và đàn lia, hãy tỉnh thức;
Ta sẽ đánh thức hừng đông dậy.
3 Lạy CHÚA, Tôi sẽ cảm tạ Ngài trong các dân;
Tôi sẽ ca ngợi Ngài giữa các nước.
4 Vì tình yêu thương của Ngài lớn hơn các tầng trời;
Sự thành tín của Ngài cao đến tận các tầng mây.
5 Lạy Đức Chúa Trời, nguyện Ngài được tôn cao hơn các tầng trời,
Nguyện vinh quang Ngài tỏa khắp trái đất.
6 Để những người yêu dấu của Ngài được giải cứu;
Nguyện Ngài dùng tay phải Ngài cứu rỗi chúng tôi và đáp lời chúng tôi.
7 Từ Nơi Thánh của Ngài Đức Chúa Trời phán:
Ta sẽ hân hoan chia cắt Si-chem
Và phân phối thung lũng Su-cốt.
8 Ga-la-át thuộc về ta, Ma-na-se cũng thuộc về ta;
Ép-ra-im là mũ miện bảo vệ đầu ta[b]
Giu-đa là gậy uy quyền của ta.
9 Mô-áp là bồn tắm rửa của ta,
Ta sẽ cởi dép ra trên Ê-đôm;[c]
Ta sẽ reo hò chiến thắng trên Phi-li-tin.[d]
10 Ai sẽ đưa tôi vào thành kiên cố?
Ai sẽ dẫn tôi đến Ê-đôm?
11 Lạy Đức Chúa Trời, không lẽ Ngài là Đấng đã từ bỏ chúng tôi sao?
Hỡi Đức Chúa Trời, sao Ngài không còn xông pha chiến trận cùng quân đội chúng tôi nữa?
12 Xin Chúa giúp chúng tôi chống lại kẻ thù;
Vì sự cứu giúp của người phàm là vô vọng.
13 Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ chiến thắng[e]
Vì Ngài sẽ chà đạp các kẻ thù chúng tôi.
CHÚA Vĩ Đại Và Nhân Từ
33 Hỡi những người trung tín, hãy reo mừng trong CHÚA.
Ca ngợi Ngài là điều thích đáng cho người ngay thẳng.
2 Hãy dùng đàn hạc ca ngợi CHÚA,
Hãy ca tụng Ngài với đàn lia mười dây.
3 Hãy hát cho Ngài một bài ca mới.
Hãy gảy đàn dây thật hay với tiếng reo vang.
4 Vì lời CHÚA là ngay thẳng,
Mọi công việc của Ngài đều thành tín.
5 CHÚA yêu công bình và chính trực,
Đất đầy dẫy tình yêu thương của Ngài.
6 Các tầng trời do lời CHÚA làm nên,
Tất cả các thiên thể nhờ hơi thở của miệng Ngài mà có.
7 Ngài dồn nước biển thành từng khối,
Ngài chứa nước các vực sâu trong kho.
8 Cả trái đất hãy kính sợ CHÚA,
Cả nhân loại hãy khiếp sợ Ngài.
9 Vì chính Ngài phán, mọi vật liền có,
Ngài truyền, mọi vật được lập vững bền.
10 CHÚA phá tan mưu kế của các nước,
Làm hỏng chương trình của các dân.
11 Mưu của CHÚA đứng vững muôn đời,
Chương trình của Ngài còn từ đời này đến đời kia.
12 Phước cho nước nào có CHÚA làm Đức Chúa Trời mình,
Dân tộc nào được Ngài chọn làm cơ nghiệp.
13 Từ trên trời CHÚA nhìn xuống,
Ngài thấy tất cả con cái loài người.
14 Từ nơi Ngài ngự, Ngài xem xét tất cả cư dân trên đất.
15 Ngài là Đấng nắn ra lòng dạ mọi người,
Ngài quan sát mọi hành động của họ.
16 Vua không được giải cứu nhờ binh đông,
Dũng sĩ không được giải thoát nhờ sức mạnh mình.
17 Nhờ ngựa chiến để giải cứu là hão huyền,
Dù nó có nhiều sức mạnh nhưng không cứu thoát được.
18 Kìa, mắt CHÚA đoái xem người kính sợ Ngài,
Và kẻ trông cậy nơi tình yêu thương của Ngài.
19 Để cứu linh hồn họ khỏi chết,
Và bảo tồn mạng sống họ trong cơn đói kém.
20 Linh hồn chúng tôi trông cậy nơi CHÚA,
Ngài là sự tiếp trợ và thuẫn đỡ cho chúng tôi.
21 Vì trong Ngài lòng chúng tôi vui mừng,
Vì chúng tôi tin cậy nơi danh thánh Ngài.
22 Lạy CHÚA, nguyện tình yêu thương Ngài giáng trên chúng tôi,
Vì chúng tôi hy vọng nơi Ngài.
Chúa Tái Lập Giao Ước Với Gia-cốp
35 Đức Chúa Trời bảo Gia-cốp: “Con hãy lên định cư tại Bê-tên, và lập một bàn thờ cho Đức Chúa Trời là Đấng đã hiện ra gặp con lúc con đang chạy trốn Ê-sau, anh con!”
2 Gia-cốp thuật lại cho cả gia nhân quyến thuộc và căn dặn: “Hãy từ bỏ hết các thần ngoại bang, dọn mình cho thanh sạch và thay quần áo đi! 3 Chúng ta hãy đứng dậy, lên Bê-tên; tôi sẽ lập một bàn thờ cho Đức Chúa Trời là Đấng nhận lời tôi trong ngày hoạn nạn và ở cùng tôi trong các chặng đường đời.” 4 Họ liền nộp cho Gia-cốp các tượng thần đang cất giấu và các đôi bông tai họ đang đeo. Gia-cốp đem chôn hết dưới gốc cây sồi tại Si-chem. 5 Gia đình Gia-cốp nhổ trại ra đi. Đức Chúa Trời làm cho dân các thành chung quanh khiếp sợ, không dám đuổi theo các con trai Gia-cốp.
6 Gia-cốp và cả gia đình đến Bê-tên mà người Ca-na-an gọi là Lu-xơ. 7 Gia-cốp xây một bàn thờ và đặt tên nơi đó là Ên Bê-tên vì Đức Chúa Trời đã xuất hiện gặp ông tại đây trong ngày ông chạy trốn anh mình.
8 Đê-bô-ra, người vú của Rê-bê-ca qua đời và được an táng tại Bê-tên dưới gốc một cây sồi mang tên là A-long-ba-cúc.
9 Đức Chúa Trời lại xuất hiện, gặp Gia-cốp lần thứ nhì sau khi ông lìa xứ Pha-đan A-ram và ban phước cho người. 10 Ngài bảo: “Tên cũ của con là Gia-cốp, nhưng đừng dùng tên ấy nữa. Tên con sẽ là Y-sơ-ra-ên.” Và Ngài gọi ông là Y-sơ-ra-ên.
11 Chúa dạy tiếp: “Ta là Đức Chúa Trời Toàn Năng. Con hãy sinh sản bội phần, không những thành một dân tộc nhưng nhiều dân tộc. Dòng dõi con sẽ có nhiều vua chúa. 12 Ta sẽ cho con và dòng dõi con vùng đất Ta đã cho Áp-ra-ham và Y-sác.” 13 Rồi Đức Chúa Trời ngự lên khỏi nơi này.
14 Gia-cốp liền dựng tại đó một cây trụ đá, dâng tế lễ và tưới dầu vào. 15 Gia-cốp gọi địa điểm này, nơi ông nói chuyện với Đức Chúa Trời là Bê-tên.[a]
Ra-chên Sinh Bên-gia-min Và Qua Đời
16 Gia-cốp cùng gia đình bỏ Bê-tên ra đi. Khi gần đến Ép-ra-ta, Ra-chên chuyển bụng nhưng khó sinh. 17 Trong khi sinh khó khăn, Ra-chên nghe bà đỡ bảo: “Bà đừng sợ, vì bà sắp sinh một con trai nữa.” 18 Khi Ra-chên đang hấp hối, bà đặt tên con là Bên-ô-ni[b] nhưng Gia-cốp đặt tên con là Bên-gia-min.[c]
19 Ra-chên qua đời và được an táng trên đường đến Ép-ra-ta, cũng gọi là Bết-lê-hem.[d] 20 Gia-cốp dựng bia tại ngôi mộ Ra-chên, đến ngày nay vẫn còn.
Yêu Thương Nhau
11 Vì đây là lời loan báo mà các con đã nghe từ lúc khởi đầu: Chúng ta hãy yêu thương nhau. 12 Đừng như Ca-in là kẻ thuộc về quỷ dữ và đã giết em mình. Tại sao người lại giết em mình? Vì hành động của người là gian ác, còn hành động của em người là công chính. 13 Thưa anh chị em, đừng ngạc nhiên nếu thế gian ghét anh chị em. 14 Chúng ta biết rằng: Chúng ta đã vượt qua cõi chết, đến sự sống vì chúng ta yêu thương anh chị em mình. Ai không thương yêu vẫn ở trong cõi chết. 15 Ai ghét anh chị em mình là kẻ sát nhân và anh chị em biết rằng không kẻ sát nhân nào có sự sống vĩnh phúc trong nó.
16 Đây là điều giúp chúng ta biết tình yêu thương là gì: Ấy là Ngài đã hy sinh mạng sống mình vì chúng ta. Vậy chúng ta cũng nên hy sinh mạng sống mình vì anh chị em. 17 Nếu ai có của cải thế gian thấy anh chị em mình đang túng thiếu nhưng chặt dạ, không giúp đỡ người đó thì làm sao tình yêu thương của Đức Chúa Trời ở trong người ấy được?
An Tâm Trước Mặt Chúa
18 Hỡi các con bé nhỏ, chúng ta đừng thương yêu chỉ bằng lời nói và nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng hãy yêu thương bằng hành động và chân thật.
Sự Sống Lại Của La-xa-rơ
11 Có một người bị bệnh tên là La-xa-rơ quê ở Bê-tha-ni, là làng của hai chị em Ma-thê và Ma-ri. 2 Ma-ri là người đã đổ dầu thơm xức cho Chúa, rồi lấy tóc mình lau chân Ngài; còn La-xa-rơ, anh nàng, đang bị bệnh. 3 Vậy, hai chị em gửi người đến trình: “Thưa Chúa, người Ngài yêu mến mắc bệnh.”
4 Khi nghe tin, Đức Giê-su lại bảo: “Bệnh này không đến nỗi phải chết, nhưng việc xảy ra để Đức Chúa Trời được hiển vinh và Con của Ngài cũng nhờ đó được hiển vinh!”
5 Đức Giê-su yêu quý Ma-thê, em nàng và La-xa-rơ. 6 Nhưng khi nghe tin La-xa-rơ bệnh, Ngài nán lại nơi đang ở thêm hai ngày nữa!
7 Sau đó, Ngài bảo các môn đệ: “Chúng ta hãy trở lại vùng Giu-đê!”
8 Các môn đệ nói: “Thưa Thầy, người Do Thái mới vừa tìm cách ném đá Thầy mà bây giờ Thầy còn trở lại đó sao?”
9 Đức Giê-su đáp: “Chẳng phải ban ngày có mười hai giờ sao? Người nào đi giữa ban ngày sẽ không vấp ngã, vì thấy ánh sáng của thế giới này. 10 Nhưng nếu đi trong đêm tối sẽ vấp ngã vì không có ánh sáng!”
11 Rồi Ngài nói tiếp: “La-xa-rơ, bạn của chúng ta đang ngủ, nhưng Ta sắp đến đánh thức người dậy.”
12 Các môn đệ nói: “Thưa Chúa, nếu anh ấy ngủ chắc sẽ khỏi bệnh!” 13 Nhưng Đức Giê-su ngụ ý La-xa-rơ đã chết rồi, còn họ lại tưởng Ngài nói về giấc ngủ thường.
14 Cho nên Đức Giê-su mới nói rõ rằng: “La-xa-rơ đã chết rồi! 15 Nhưng vì các con, Ta mừng đã không có mặt ở đó để các con tin. Thôi, chúng ta hãy đi đến cùng người!”
16 Thô-ma, còn có tên Đi-đim, nghĩa là “sinh đôi”, bảo đồng bạn: “Chúng ta hãy cùng đi, dù phải chết thì chết chung với Thầy!”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)