Book of Common Prayer
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
40 Tôi kiên nhẫn trông đợi CHÚA,
Ngài nghiêng qua nghe tiếng kêu cứu của tôi.
2 Ngài kéo tôi lên khỏi hố khủng khiếp,
Khỏi vũng bùn lầy.
Ngài đặt chân tôi trên tảng đá,
Làm cho bước chân tôi vững vàng.
3 Ngài ban cho miệng tôi một bài ca mới,
Bài hát ca ngợi Đức Chúa Trời chúng ta.
Nhiều người sẽ thấy, kính sợ
Và tin cậy nơi CHÚA.
4 Phước cho người nào tin cậy nơi CHÚA,
Không hướng về kẻ kiêu ngạo, cũng không xoay qua thần giả dối.[a]
5 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
Chính Ngài đã làm nhiều việc diệu kỳ
Và suy nghĩ nhiều về chúng tôi.[b]
Không ai có thể so sánh với Ngài.[c]
Nếu tôi phải nói ra hoặc công bố
Thì nhiều quá, không thể đếm được.
6 Ngài không mong muốn tế lễ hy sinh hay tế lễ chay,
Ngài đã mở tai cho tôi,[d]
Ngài không đòi hỏi tế lễ thiêu hay tế lễ chuộc tội.
7 Bấy giờ tôi nói: đây, tôi đến.
Trong quyển sách có chép về tôi.
8 Lạy Đức Chúa Trời tôi, Tôi mong muốn làm theo ý Ngài,
Kinh Luật của Ngài ở trong lòng tôi.
9 Tôi đã truyền tin mừng công chính giữa đại hội.
Kìa, môi miệng tôi không nín lặng.
Lạy CHÚA, Ngài biết điều này.
10 Tôi không giấu sự công chính của Ngài trong lòng tôi,
Tôi công bố sự công chính và sự cứu rỗi của Ngài,
Tôi không giấu tình yêu thương và chân lý của Ngài
Giữa đại hội.
11 Lạy CHÚA, xin chớ khép kín lòng thương xót đối với tôi,
Nguyện tình yêu thương và chân lý của Ngài hằng gìn giữ tôi.
12 Vì vô số tai họa vây quanh tôi,
Tội ác tôi bắt kịp tôi, tôi không thể thấy được,
Chúng nhiều hơn tóc trên đầu tôi,
Lòng gan dạ của tôi cũng tiêu tan.[e]
13 Lạy CHÚA, xin vui lòng giải cứu tôi.
Lạy CHÚA, xin mau mau giúp đỡ tôi.
14 Nguyện những kẻ tìm giết mạng sống tôi
Đều bị hổ thẹn và bối rối.
Nguyện những kẻ muốn hại tôi
Phải rút lui và nhục nhã.
15 Nguyện những kẻ nói với tôi: Ha! Ha!
Bị kinh hoàng trước sự sỉ nhục mình.
16 Nguyện tất cả những người tìm kiếm Ngài
Được hân hoan và vui mừng trong Ngài.
Những người yêu mến sự cứu rỗi Ngài sẽ luôn luôn tung hô:
CHÚA vĩ đại thay!
17 Còn tôi, dù yếu kém và cùng khốn,
Chúa nghĩ đến tôi.
Ngài là Đấng giúp đỡ và giải cứu tôi.
Lạy Đức Chúa Trời tôi, xin chớ chậm trễ.
Khi Người Xíp Đến Nói Cùng Sau-lơ Rằng: Không Phải Đa-vít Đang Trốn Giữa Chúng Tôi Sao?
54 Lạy Đức Chúa Trời, nhờ danh Ngài, xin giải cứu tôi,
Xin dùng năng lực Ngài minh oan cho tôi.
2 Lạy Đức Chúa Trời, xin nghe lời cầu nguyện tôi,
Xin lắng tai nghe tiếng nói của miệng tôi.
3 Vì những kẻ xa lạ[a] nổi lên chống tôi,
Những người tàn ác tìm hại mạng sống tôi.[b]
Chúng không để Đức Chúa Trời trước mặt mình.
4 Kìa, Đức Chúa Trời là Đấng giúp đỡ tôi,
Chúa là Đấng gìn giữ linh hồn tôi.
5 Ngài sẽ lấy ác báo trả các kẻ thù tôi,[c]
Vì sự thành tín của Ngài, xin hãy hủy diệt chúng nó.
6 Lạy CHÚA, tôi sẽ dâng cho Ngài tế lễ tự nguyện,
Tôi sẽ ca ngợi danh Ngài
Vì danh ấy là tốt lành.
7 Vì Ngài giải cứu tôi khỏi mọi gian nguy
Và mắt tôi nhìn đắc thắng[d] trên các kẻ thù tôi.
Tiên Tri Na-than Đến Gặp Đa-vít Sau Khi Người Đến Với Bà Bát-sê-ba
51 Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót tôi
Tùy theo tình yêu thương Chúa.
Vì lòng thương xót dư dật của Ngài,
Xin xóa bỏ các vi phạm tôi.
2 Xin rửa sạch mọi gian ác tôi,
Và luyện sạch các tội lỗi tôi.
3 Vì tôi nhận biết các vi phạm tôi,
Tội lỗi tôi hằng ở trước mặt tôi.
4 Tôi đã phạm tội cùng Ngài, chỉ một mình Ngài thôi.
Tôi đã làm điều ác trước mặt Ngài,
Cho nên Ngài là công bình khi tuyên án,
Ngài là chính đáng[a] khi phán xét.
5 Thật vậy,[b] tôi vốn gian ác từ khi sinh ra,[c]
Tôi vốn tội lỗi từ khi được hoài thai trong bụng mẹ.[d]
6 Này, Ngài muốn sự chân thật nơi bề trong cũng như nơi sâu kín của lòng tôi.
Xin Ngài dạy tôi sự khôn ngoan.[e]
7 Xin Ngài dùng nhánh bài hương tẩy sạch tôi, thì tôi sẽ tinh sạch.
Xin Ngài rửa tôi thì tôi sẽ trắng hơn tuyết.
8 Xin cho tôi nghe tiếng vui vẻ và mừng rỡ,
Nguyện xương cốt mà Ngài đã đánh gẫy được vui mừng.
9 Xin Ngài ngoảnh mặt đừng để ý đến các tội lỗi tôi,
Và xóa bỏ mọi gian ác tôi.
10 Đức Chúa Trời ôi, xin tạo nên trong tôi một tấm lòng trong sạch
Và làm mới lại trong tôi một tâm linh chân chính.[f]
11 Xin chớ xua đuổi tôi khỏi trước mặt Ngài,
Cũng đừng cất thánh linh Ngài khỏi tôi.
12 Xin phục hồi cho tôi niềm vui của sự cứu rỗi Ngài.
Xin ban cho tôi một tinh thần sẵn sàng để giữ vững tôi.[g]
13 Tôi sẽ dạy các đường lối Ngài cho những kẻ vi phạm,
Và những kẻ tội lỗi sẽ quay về cùng Ngài.
14 Lạy Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời cứu rỗi tôi,
Xin giải cứu tôi khỏi tội đổ huyết[h]
Thì lưỡi tôi sẽ lớn tiếng ca ngợi sự công chính Ngài.
15 Lạy Chúa, xin mở môi tôi,
Thì miệng tôi sẽ ca ngợi Ngài.
16 Vì Ngài không vui lòng về tế lễ hy sinh,
Bằng không tôi đã dâng.[i] Tế lễ thiêu Ngài cũng không thích.
17 Tế lễ hy sinh đẹp lòng Đức Chúa Trời[j] là tâm thần tan vỡ.
Đức Chúa Trời ôi, tấm lòng ăn năn tan vỡ
Ngài không khinh bỉ đâu.
18 Theo lòng nhân từ Ngài, xin ban phúc lành[k] cho Si-ôn.
Xin xây dựng[l] các tường thành Giê-ru-sa-lem.
19 Bấy giờ, Ngài sẽ vui lòng về các tế lễ công chính,[m]
Tế lễ thiêu và tế lễ toàn thiêu.
Bấy giờ, bò đực sẽ được dâng trên bàn thờ Ngài.
15 Đức Chúa Trời cũng nói với Áp-ra-ham: “Sa-rai vợ con, con không còn gọi là Sa-rai nữa, vì tên của nàng sẽ là Sa-ra. 16 Ta sẽ ban phước lành cho nàng và qua nàng, Ta sẽ ban cho con một con trai. Phải, Ta sẽ ban phước lành dồi dào cho Sa-ra và nàng sẽ là mẹ của nhiều dân tộc, các vua của nhiều nước sẽ ra từ nàng.”
17 Áp-ra-ham cúi mặt sát đất và cười thầm trong lòng: “Trăm tuổi như con mà sinh con được sao? Sa-ra đã chín mươi tuổi còn sinh nở sao?” 18 Rồi Áp-ra-ham nói với Đức Chúa Trời: “Ước gì Chúa cho Ích-ma-ên được sống.”[a]
19 Đức Chúa Trời đáp: “Nhưng Ta bảo: Sa-ra vợ con sẽ sinh cho con một con trai. Con sẽ đặt tên nó là Y-sác. Ta sẽ lập giao ước với nó và hậu tự nó đời đời. 20 Còn Ích-ma-ên, Ta nhậm lời con, Ta sẽ ban phước lành cho nó và cho nó sinh sôi nẩy nở, gia tăng rất nhiều. Nó sẽ làm tổ phụ mười hai vua chúa và Ta sẽ làm cho nó thành một dân lớn. 21 Nhưng Ta sẽ lập giao ước với Y-sác mà Sa-ra sẽ sinh ra cho con vào độ này năm sau.” 22 Khi đã nói xong với Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời rời ông về trời.
23 Ngày hôm ấy, Áp-ra-ham cắt bì cho Ích-ma-ên, con trai mình, và tất cả những người nam sinh trong nhà hay nô lệ ông đã mua về, đúng theo lời Đức Chúa Trời phán dạy. 24 Áp-ra-ham đã được chín mươi chín tuổi khi chịu cắt bì, 25 còn Ích-ma-ên lên mười ba khi chịu cắt bì. 26 Áp-ra-ham và con là Ích-ma-ên chịu cắt bì cùng trong một ngày, 27 luôn với tất cả những người nam sinh trong nhà và những người ông mua về từ người ngoài.
11 Một bên, các thượng tế đứng phụng vụ ngày này qua ngày khác, dâng cùng một thứ sinh tế không có khả năng cất bỏ tội lỗi. 12 Bên kia, một Đấng dâng chỉ một sinh tế chuộc tội cho đến đời đời, rồi ngự trị bên phải Đức Chúa Trời. 13 Từ đó, Ngài chờ đợi cho đến khi các kẻ thù nghịch bị làm bệ dưới chân Ngài. 14 Vì dâng một tế lễ duy nhất, Ngài làm hoàn hảo vĩnh viễn những người được thánh hóa.
15 Đức Thánh Linh cũng xác chứng điều này với chúng ta, vì sau khi phán:
16 “Đây là giao ước Ta sẽ thiết lập với họ,
Sau thời kỳ đó, Chúa phán,
Ta sẽ đặt Kinh Luật ta trong lòng họ
Và ghi khắc vào tâm trí họ.”
17 Ngài tiếp:
“Ta sẽ chẳng bao giờ nhớ lại tội lỗi họ
Và các việc gian ác của họ nữa!”
18 Nơi nào tội lỗi đã được tha thứ, thì không còn dâng tế lễ đền tội nữa.
Lời Kêu Gọi Tiến Bước Trên Con Đường Đức Tin
19 Vậy, thưa anh chị em, vì chúng ta vững tâm bước vào Nơi Chí Thánh nhờ huyết Đức Giê-su, 20 qua con đường mới và sống mà Ngài đã mở xuyên qua bức màn, nghĩa là xuyên qua thân xác Ngài; 21 chúng ta lại có một vị thượng tế vĩ đại được lập lên trên Nhà của Đức Chúa Trời, 22 nên chúng ta hãy đến gần Chúa với lòng chân thành, trong niềm tin vững chắc, tấm lòng đã được tẩy sạch khỏi lương tâm ác, thân thể đã tắm rửa bằng nước tinh sạch. 23 Chúng ta hãy giữ vững không lay chuyển lời tuyên xưng về niềm hy vọng của chúng ta, vì Đấng đã hứa với chúng ta luôn luôn thành tín. 24 Chúng ta hãy lưu ý khích lệ nhau trong tình yêu thương và các việc lành. 25 Đừng bỏ sự nhóm họp với nhau như thói quen của vài người, nhưng hãy khuyến khích nhau; anh chị em nên làm như thế nhiều hơn khi thấy Ngày Chúa càng gần.
Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn
6 Sau những việc này, Đức Giê-su qua bên kia biển hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Ti-bê-ri-át. 2 Một đoàn người đông đảo đi theo Ngài vì đã chứng kiến những dấu lạ Ngài làm cho những người bệnh. 3 Đức Giê-su lên núi cùng ngồi với các môn đệ. 4 Hôm ấy gần đến lễ Vượt Qua, kỳ lễ hội lớn của người Do Thái.
5 Vậy, Đức Giê-su ngước mắt lên, nhìn đoàn người đông đảo đến với Ngài rồi hỏi Phi-líp: “Ta tìm đâu ra bánh để mua cho họ ăn đây?” 6 Ngài hỏi vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết mình sắp làm gì rồi.
7 Phi-líp thưa: “Lấy hai trăm đồng đê-na-ri[a] mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một miếng nhỏ.”
8 Một môn đệ khác của Ngài là An-rê, em Si-môn Phê-rơ, thưa với Ngài: 9 “Đây có một cậu bé mang theo năm cái bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng đông thế này thì thấm vào đâu!”
10 Đức Giê-su nói: “Hãy bảo người ta ngồi xuống!” Chỗ ấy có nhiều cỏ, nên họ ngồi lại, kể riêng đàn ông có đến năm ngàn. 11 Vậy, Đức Giê-su cầm bánh, cảm tạ Đức Chúa Trời rồi phân phát cho những người ngồi đó, xong bánh lại đến cá, ai muốn bao nhiêu tùy ý.
12 Khi họ đã ăn no, Ngài bảo các môn đệ: “Hãy thu lượm bánh thừa để khỏi phí phạm.” 13 Vậy họ thu lượm những mảnh vụn của năm chiếc bánh lúa mạch mà người ta đã ăn, được mười hai giỏ đầy.
14 Khi đã thấy phép lạ Ngài làm, người ta bảo nhau: “Người này chính là vị tiên tri, Đấng phải đến thế gian.” 15 Rồi vì biết rằng họ sắp đến ép Ngài lên làm vua, Đức Giê-su lại lánh lên núi một mình.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)