Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 119:1-24

Kinh Luật Của Đức Chúa Trời

119 Phước cho những người trọn vẹn trong đường lối mình;
    Sống theo Kinh Luật của CHÚA.
Phước cho những người gìn giữ lời chứng của Chúa;
    Hết lòng tìm kiếm Ngài.
Họ không làm điều gì sai trái,
    Nhưng sống theo đường lối của Chúa.
Chúa đã truyền các mạng lệnh của Ngài
    Để chúng tôi tuân theo.
Ước gì đường lối tôi được vững vàng
    Để tôi tuân theo các quy luật của Chúa;
Bấy giờ tôi sẽ không bị hổ thẹn
    Vì tôi chú tâm vào mọi điều răn của Chúa.
Tôi sẽ lấy lòng ngay thẳng ca ngợi Chúa
    Khi tôi học hỏi các phán quyết công chính của Ngài.
Tôi sẽ tuân theo các quy luật của Chúa;
    Xin chớ hoàn toàn từ bỏ tôi.
Người trẻ tuổi phải làm thế nào để giữ đời sống mình trong sạch?
    Phải tuân giữ lời Chúa.
10 Tôi hết lòng tìm kiếm Chúa,
    Xin chớ để tôi lạc xa các điều răn Ngài.
11 Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi
    Để tôi không phạm tội cùng Ngài.
12 Lạy CHÚA, tôi ca tụng Ngài,
    Xin dạy tôi các quy luật Ngài.
13 Môi tôi sẽ công bố mọi phán quyết từ miệng Ngài phán ra.
14 Tôi vui mừng theo lời chứng của Chúa như[a]
    Vui vì giàu có.
15 Tôi sẽ suy gẫm về các mạng lệnh của Chúa
    Và chú tâm vào đường lối Ngài.
16 Tôi vui thích trong quy luật của Chúa
    Và không quên lời Ngài.
17 Xin rộng lượng cùng tôi, là tôi tớ Chúa, để tôi được sống
    Và tuân giữ lời Ngài.
18 Xin Chúa mở mắt tôi để tôi nhìn thấy
    Những điều diệu kỳ trong Kinh Luật của Ngài.
19 Tôi là lữ khách trên đất,
    Xin chớ giấu tôi các điều răn Chúa.
20 Tâm hồn tôi luôn mòn mỏi khao khát các phán quyết của Chúa.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, là kẻ đáng bị rủa sả,
    Kẻ đi lạc xa các điều răn Chúa.
22 Xin cất khỏi tôi sự sỉ nhục và khinh bỉ
    Vì tôi gìn giữ lời chứng của Chúa.
23 Các vua chúa ngồi cùng nhau bàn định nghịch tôi,
    Nhưng tôi tớ Chúa sẽ suy gẫm các quy luật Ngài.
24 Các lời chứng của Chúa là niềm vui cho tôi,
    Là những vị cố vấn của tôi.

Thánh Thi 12-14

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Có Đàn Huyền Phụ Họa.[a]

12 Lạy CHÚA, xin giải cứu chúng tôi.
    Vì người kính sợ Chúa không còn nữa,
    Và kẻ trung tín biến mất giữa vòng loài người.
Người ta nói dối lẫn nhau.
    Chúng là người hai lòng, nói bằng môi dua nịnh.
Nguyện CHÚA cắt hết môi dua nịnh,
    Lưỡi khoe khoang.
Tức là kẻ nói rằng: chúng ta sẽ thắng nhờ miệng lưỡi.
    Môi miệng là của chúng ta, ai sẽ là Chúa chúng ta?
Vì kẻ khốn cùng bị bóc lột,
    Người thiếu thốn rên siết.
Chính Ta sẽ đứng dậy, CHÚA phán:
    Ta sẽ đặt người nơi an toàn, là nơi người mong muốn.
Lời CHÚA là lời trong sạch.
    Như bạc luyện trong lò nung bằng đất,
    Tinh luyện đến bảy lần.
Lạy CHÚA, chính Ngài canh giữ người khốn cùng.
    Ngài bảo vệ người khỏi thế hệ này cho đến đời đời.[b]
Kẻ ác dạo quanh bốn phía
    Khi điều ác được tôn cao giữa vòng loài người.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

13 Lạy CHÚA, Ngài hằng quên tôi cho đến bao giờ?
    Ngài lánh mặt tôi cho đến chừng nào?
Linh hồn tôi vẫn đau đớn cho đến bao giờ?
    Lòng tôi vẫn buồn rầu mỗi ngày?
    Kẻ thù vẫn được tôn cao hơn tôi cho đến chừng nào?
Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
    Xin hãy xem xét, xin đáp lời tôi.
Xin ban ánh sáng cho mắt tôi,
    Kẻo tôi phải ngủ đi trong sự chết.
Kẻo kẻ thù tôi sẽ nói: ta đã thắng nó!
    Và kẻ địch sẽ vui mừng vì tôi nghiêng ngả.
Nhưng tôi tin cậy nơi tình thương của Ngài.
    Lòng tôi vui mừng trong sự giải cứu của Ngài.
Tôi sẽ ca ngợi CHÚA,
    Vì Ngài đã ban phước dồi dào cho tôi.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

14 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng:
    Không có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều thối nát, làm những điều ghê tởm.
    Không có ai làm điều thiện.
CHÚA từ trên trời
    Nhìn xuống loài người.
Để xem thử có ai khôn ngoan,
    Có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng?
Tất cả đều lầm lạc;
    Chúng nó cùng nhau đều bại hoại.
Không có ai làm điều thiện,
    Dù một người cũng không.
Phải chăng tất cả kẻ làm ác đều thiếu hiểu biết?
    Chúng ăn nuốt dân ta như ăn bánh,
    Cũng chẳng cầu khẩn CHÚA.
Kìa, chúng sẽ bị kinh hoàng.
    Vì Đức Chúa Trời ở cùng hội người công chính.
Các người làm hỏng kế hoạch của kẻ khốn cùng.
    Nhưng CHÚA là nơi họ trú ẩn.
Ôi, ước gì sự giải cứu Y-sơ-ra-ên từ Si-ôn đã đến.
    Khi CHÚA đem phu tù của dân Ngài trở về.
    Thì Gia-cốp sẽ hân hoan, Y-sơ-ra-ên sẽ mừng rỡ.

Sáng Thế 4:1-16

A-đam ăn ở[a] với Ê-va, vợ mình. Nàng thụ thai và sinh Ca-in. Nàng nói: “Nhờ CHÚA, tôi đã sinh được một người.” Nàng lại sinh A-bên, em Ca-in.

A-bên chăn chiên còn Ca-in canh tác đất đai. Sau một thời gian, Ca-in đem hoa lợi đồng ruộng dâng lên cho CHÚA. A-bên cũng mang con vật đầu lòng luôn với mỡ[b] dâng cho CHÚA. CHÚA chiếu cố đến A-bên và lễ vật của ông, nhưng Ngài không chiếu cố đến Ca-in và lễ vật của ông. Vì thế Ca-in rất giận và sầm mặt xuống.

CHÚA hỏi Ca-in: “Tại sao con giận? Tại sao con sầm mặt xuống? Nếu con làm phải, lẽ nào không được chấp nhận? Còn nếu con làm không phải[c] thì tội ác đang rình rập trước cửa, thèm con lắm, nhưng con phải quản trị nó.”

Ca-in nói chuyện với A-bên, em mình,[d] khi hai anh em đang ở ngoài đồng, Ca-in tấn công và giết A-bên em mình.

CHÚA hỏi Ca-in: “A-bên, em ngươi ở đâu?” Ca-in thưa: “Con không biết! Con là người giữ em con sao?”

10 CHÚA tiếp: “Ngươi đã làm chi vậy? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất đang kêu van cùng Ta. 11 Bây giờ, ngươi bị rủa sả từ đất, đất đã hả miệng uống máu em ngươi từ tay ngươi đổ ra! 12 Khi ngươi canh tác, đất sẽ không sinh hoa lợi cho ngươi nữa. Ngươi sẽ lang thang phiêu bạt trên đất.”

13 Ca-in thưa với CHÚA: “Hình phạt con nặng quá, mang không nổi. 14 Này, ngày nay CHÚA đuổi con đi ra khỏi đất này, con sẽ trốn tránh mặt CHÚA. Con sẽ lang thang phiêu bạt trên đất, có ai gặp con, họ sẽ giết con đi.” 15 CHÚA đáp: “Không đâu, nếu ai giết Ca-in sẽ bị báo thù gấp bảy lần.” CHÚA cũng đánh dấu trên người Ca-in để có ai gặp người, sẽ không giết. 16 Ca-in đi khỏi mặt CHÚA và sống tại xứ Nốt ở phía đông Ê-đen.

Hê-bơ-rơ 2:11-18

11 Cả Đấng thánh hóa và những người được thánh hóa đều là con một Cha. Vì thế, Đức Giê-su không thẹn mà gọi họ là anh chị em, 12 Ngài phán:

“Con sẽ công bố danh Chúa cho anh chị em con.
    Giữa hội chúng, Con sẽ ca ngợi Chúa:
13 ‘Ta sẽ tin cậy Ngài.’ ”

“Tôi đây, với con cái Đức Chúa Trời ban cho tôi.”

14 Như thế, vì con cái dự phần vào huyết và thịt nên Ngài cũng dự phần như vậy, để khi chịu chết, Ngài có thể tiêu diệt kẻ thống trị sự chết là quỷ vương 15 và giải phóng những người vì sợ chết phải làm nô lệ suốt đời.

16 Dĩ nhiên, Ngài không giúp đỡ các thiên sứ nhưng giúp đỡ dòng dõi Áp-ra-ham.[a] 17 Vì lý do đó, Ngài phải trở nên giống như anh em Ngài trong mọi mặt để làm vị thượng tế, đầy lòng thương xót và thành tín trước mặt Đức Chúa Trời để đền tội cho dân chúng. 18 Vì chính Ngài đã chịu khổ khi bị cám dỗ nên mới có thể giúp đỡ những người bị cám dỗ.

Giăng 1:29-42

Chiên Con Của Đức Chúa Trời

29 Ngày hôm sau, khi thấy Đức Giê-su đến với mình, Giăng nói: “Kìa Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian đi! 30 Đây là Người mà tôi đã nói: Ngài đến sau tôi nhưng cao trọng hơn tôi vì Ngài đã có trước tôi. 31 Phần tôi, tôi vốn không biết Ngài, nhưng để Ngài có thể được bày tỏ ra cho Y-sơ-ra-ên, tôi đã đến làm phép báp-tem bằng nước.”

32 Rồi Giăng dẫn chứng rằng: “Tôi đã thấy Thánh Linh[a] như bồ câu từ trời xuống, đậu trên Ngài. 33 Tôi vốn không biết Ngài là ai, nhưng Đấng sai tôi đến làm phép báp-tem bằng nước có phán dặn tôi: Hễ con thấy Thánh Linh giáng xuống đậu trên ai, đó chính là Đấng sẽ làm phép báp-tem bằng Thánh Linh. 34 Tôi đã thấy, nên làm chứng rằng đây chính là Con Đức Chúa Trời.”

Các Môn Đệ Đầu Tiên

35 Hôm sau, khi Giăng lại đang đứng với hai môn đệ của mình. 36 Nhìn thấy Đức Giê-su đi qua ông nói: “Kìa Chiên Con của Đức Chúa Trời!”

37 Hai môn đệ nghe vậy, liền đi theo Đức Giê-su. 38 Thấy họ theo mình, Đức Giê-su quay lại hỏi: “Các ngươi tìm ai?” Họ thưa: “Ra-bi, nghĩa là ‘Thưa Thầy’, Thầy trọ ở đâu?”

39 Ngài bảo: “Hãy đến xem!” Lúc đó vào khoảng bốn giờ chiều.[b] Vậy họ đến xem chỗ Ngài trọ và ở lại với Ngài suốt ngày hôm ấy.

40 Một trong hai người đã nghe lời Giăng đi theo Ngài là An-rê, em của Si-môn Phê-rơ. 41 Việc đầu tiên An-rê làm là đi tìm anh mình và nói: “Chúng em đã gặp được Đấng Mê-si-a, nghĩa là Chúa Cứu Thế.” 42 An-rê đưa Si-môn đến gặp Đức Giê-su. Ngài nhìn Si-môn bảo: “Ngươi là Si-môn, con của Giô-na, nhưng ngươi sẽ được gọi là Kê-pha,”[c] nghĩa là Phê-rơ.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)