Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 88

Thơ Dạy Dỗ Của Hê-man, Người Ếch-ra-hit

88 Kính lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Rỗi tôi;
    Suốt ngày đêm, tôi cầu khẩn trước mặt Ngài.
Nguyện lời cầu nguyện tôi đến trước mặt Chúa;
    Xin Ngài nghiêng tai nghe lời cầu khẩn của tôi.
Vì linh hồn tôi đầy những hoạn nạn;
    Mạng sống tôi bị đưa xuống gần Âm Phủ.[a]
Tôi bị xem như những người sắp đi xuống huyệt mả;
    Tôi như người không còn sức lực;[b]
Như người bị bỏ riêng giữa những người chết,
    Như người bị giết nằm trong mộ phần,
Kẻ mà Chúa không còn nhớ đến nữa;
    Là người bị dứt bỏ khỏi bàn tay chăm sóc của Ngài.
Ngài đã đặt tôi tận đáy vực sâu,
    Nơi tối tăm và sâu thẳm.
Cơn thịnh nộ Ngài đè nặng trên tôi;
    Những cơn sóng của Ngài tràn ngập tôi. Sê-la
Ngài làm những kẻ quen biết tôi xa lánh tôi;
    Ngài làm tôi thành vật ghê tởm cho họ.
Tôi bị vây kín, không lối thoát ra.
    Mắt tôi mòn mỏi vì sầu khổ;
Lạy CHÚA, suốt ngày tôi cầu khẩn Ngài,
    Tôi giơ tay cầu xin Ngài.
10 Ngài há có làm phép lạ cho người chết ư?
    Há bóng ma nào đứng dậy ca ngợi Ngài sao? Sê-la
11 Tình yêu thương của Ngài nào có được công bố nơi mồ mả,
    Sự thành tín Ngài nào ở chỗ hủy diệt chăng?
12 Các phép lạ của Ngài có được biết đến ở nơi âm giới tối tăm[c] sao?
    Và những việc công chính của Ngài có được biết đến ở vùng đất bị quên lãng chăng?
13 Còn tôi, lạy CHÚA, tôi kêu cầu Ngài;
    Mỗi buổi sáng lời cầu nguyện tôi đến trước mặt Ngài.
14 Lạy CHÚA, sao Ngài từ bỏ tôi?
    Sao Ngài lánh mặt Ngài cùng tôi?
15 Từ thời niên thiếu tôi đã bị đau khổ và hòng chết;
    Tôi bị kinh hoàng và tuyệt vọng.[d]
16 Cơn thịnh nộ Ngài tràn ngập tôi,
    Cơn kinh hoàng của Ngài hủy diệt tôi.
17 Suốt ngày những điều ấy vây quanh tôi như nước lũ,
    Chúng bao phủ tôi mọi bề.
18 Chúa khiến bè bạn và người thân yêu xa lánh tôi;
    Bóng tối tăm trở thành bạn hữu thân cận.

Thánh Thi 91-92

Đức Chúa Trời Là Đấng Bảo Vệ Chúng Ta

91 Người nào ở trong nơi trú ẩn của Đấng Chí Cao
    Sẽ được che chở[a] dưới bóng của Đấng Toàn Năng.
Tôi nói về CHÚA rằng: Ngài là Đức Chúa Trời tôi, là nơi trú ẩn và thành lũy của tôi,
    Tôi tin cậy nơi Ngài.
Vì Ngài sẽ giải cứu ngươi thoát khỏi bẫy chim,
    Thoát khỏi dịch lệ hủy diệt.
Ngài sẽ lấy lông Ngài mà che chở ngươi
    Và dưới cánh Ngài ngươi sẽ tìm được nơi trú ẩn.
    Lòng thành tín Ngài là cái khiên, cái mộc bảo vệ ngươi.
Ngươi sẽ không sợ sự kinh hoàng vào ban đêm
    Hay tên bắn lúc ban ngày;
Hoặc dịch lệ lan đến trong tối tăm
    Hay sự hủy diệt tàn phá lúc giữa trưa.
Hàng ngàn người sẽ gục ngã bên cạnh ngươi,
    Hàng vạn người ngã bên phải ngươi,
    Nhưng tai họa sẽ không đến gần ngươi.
Ngươi chỉ lấy mắt nhìn xem
    Và sẽ thấy kẻ ác bị báo trả.
Lạy CHÚA, vì Ngài là nơi trú ẩn của tôi,
    Lạy Đấng Chí Cao, Ngài đã lập nơi cư trú của Ngài;
10 Nên sẽ chẳng có tai họa gì xảy đến ngươi
    Và tai họa[b] sẽ không đến gần nhà[c] ngươi.
11 Vì Ngài sẽ truyền lệnh cho thiên sứ coi sóc ngươi,
    Bảo vệ ngươi trong mọi đường lối ngươi.
12 Thiên sứ sẽ nâng đỡ ngươi trên tay
    Để chân ngươi không vấp phải hòn đá.
13 Ngươi sẽ bước đi trên sư tử và rắn hổ mang;
    Còn sư tử tơ và rắn độc ngươi sẽ giày đạp dưới chân.
14 Vì người yêu mến Ta nên ta giải cứu người;
    Vì người biết danh Ta nên ta bảo vệ người.
15 Người sẽ cầu khẩn Ta, Ta sẽ trả lời người;
    Gặp lúc gian truân Ta sẽ ở cùng người,
    Giải cứu người và làm vinh hiển người.[d]
16 Ta sẽ cho người thỏa dạ sống lâu
    Và chỉ cho người thấy sự cứu rỗi Ta.

Thánh Thi. Bài Hát Cho Ngày Sa-bát

92 Cảm tạ CHÚA là một điều tốt lành;
    Lạy Đấng Chí Cao, ca tụng Danh Ngài là điều tốt đẹp;
Buổi sáng rao truyền tình yêu thương của Chúa,
    Buổi tối ca ngợi đức thành tín của Ngài;
Bằng nhạc khí mười dây cùng đàn lia,
    Hợp với giai điệu và đàn hạc.
Vì, lạy CHÚA, việc quyền năng của Ngài làm tôi vui mừng;
    Các việc của tay Ngài làm tôi hớn hở hoan ca.
Lạy CHÚA, công việc của Ngài vĩ đại biết bao!
    Tư tưởng Ngài sâu sắc biết dường nào!
Kẻ u mê không biết được
    Và người ngu dại cũng không hiểu nổi.
Dù cho kẻ ác mọc lên như cỏ;
    Mọi kẻ bất lương phát đạt;
Ấy là để chúng bị hủy diệt đời đời.
Nhưng lạy CHÚA, chính Ngài là Đấng Tối Cao[e] đời đời.
Lạy CHÚA, vì kìa, những kẻ thù Ngài;
    Vì kìa, những kẻ thù Ngài sẽ bị hủy diệt;
    Mọi kẻ làm ác sẽ chạy tán loạn.
10 Ngài đã làm cho sừng tôi giương cao[f] như sừng con bò rừng;
    Tôi được xức bằng dầu mới.
11 Mắt tôi thấy kẻ thù tôi bị thất bại,
    Tai tôi đã nghe tiếng than khóc của kẻ ác chống nghịch tôi.[g]
12 Người công chính sẽ lớn mạnh như cây chà là,
    Sẽ mọc lên như cây tùng ở Li-ban;
13 Họ được trồng trong nhà CHÚA,
    Lớn mạnh trong sân của Đức Chúa Trời chúng ta.
14 Dù đến tuổi già vẫn sinh bông trái,
    Được mạnh khỏe và xanh tươi,
15 Để cho thấy CHÚA là ngay thẳng,
    Ngài là tảng đá của tôi và trong Ngài không có sự bất công.

2 Sa-mu-ên 12:1-14

Sứ Điệp Của Tiên Tri Na-than

12 CHÚA sai tiên tri Na-than đi gặp vua Đa-vít. Ông đến gặp vua và nói: “Có hai người ở trong cùng một thành, một người giàu, và một người nghèo. Người giàu có rất nhiều đàn chiên dê, và bò. Còn người nghèo chẳng có gì cả, ngoài một con chiên cái nhỏ mà ông đã mua. Ông nuôi nó, và nó lớn lên trong nhà ông, cùng với con cái ông. Nó ăn chung bánh với ông, uống chung chén với ông, và ngủ trong lòng ông. Ông coi nó như một đứa con gái.

Một ngày kia, có khách đi đường xa đến thăm người giàu. Ông này tiếc, không muốn bắt chiên dê, hoặc bò của mình làm thịt đãi người lữ khách đến thăm ông. Ông bắt con chiên cái của người nghèo làm thịt đãi khách.”

Vua Đa-vít bất bình giận dữ về việc làm của người giàu, nói với ông Na-than: “Có CHÚA hằng sống, kẻ nào làm chuyện đó thật đáng chết! Nó phải bồi thường gấp bốn lần[a] giá con chiên cái, vì nó đã làm chuyện đó, và không có lòng thương xót.”

Ông Na-than nói với vua Đa-vít: “Kẻ đó chính là bệ hạ! CHÚA, là Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: ‘Chính Ta đã xức dầu cho con làm vua dân Y-sơ-ra-ên, chính Ta đã giải cứu con khỏi tay vua Sau-lơ. Ta ban cho con quyền trên gia đình của chủ con, Ta giao những người vợ của chủ con vào lòng con, Ta ban cho con quyền cai trị dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu chưa đủ, Ta có thể ban cho con nhiều hơn gấp mấy lần nữa. Tại sao con lại khinh dể mạng lịnh của CHÚA, làm điều ác trước mắt Ngài? Con đã dùng gươm giết U-ri-gia, người Hê-tít! Con lấy vợ nó làm vợ con, rồi con dùng gươm của quân Am-môn giết nó! 10 Vậy, lưỡi gươm sẽ không bao giờ lìa khỏi nhà con, vì con đã khinh dể Ta, lấy vợ của U-ri-gia người Hê-tít làm vợ con.’

11 CHÚA phán như vầy: ‘Này, Ta sẽ khiến chính người nhà của con gây họa cho con. Ngay trước mắt con, Ta sẽ bắt các vợ của con và giao cho một người thân cận của con, và nó sẽ ngủ với các vợ của con giữa ban ngày, trước mắt mọi người. 12 Con đã hành động lén lút, nhưng Ta sẽ làm việc này ngay giữa ban ngày, trước mặt toàn dân Y-sơ-ra-ên.’ ”

13 Vua Đa-vít thú nhận với ông Na-than: “Tôi có tội với CHÚA.” Ông Na-than đáp: “Phải, nhưng CHÚA đã tha thứ cho bệ hạ, và bệ hạ sẽ không chết. 14 Tuy nhiên, vì bệ hạ đã tỏ ra khinh thường CHÚA[b] trong vụ này, nên bé trai vừa sanh ra cho bệ hạ sẽ phải chết.”

Công Vụ 19:21-41

Vụ Rối Loạn Tại Ê-phê-sô

21 Sau các việc đó, Phao-lô quyết định trong lòng sẽ đi qua Ma-xê-đoan và A-chai để về Giê-ru-sa-lem. Ông nói: “Sau khi về đó, tôi cũng phải đến thăm Rô-ma.” 22 Ông sai hai người phụ tá là Ti-mô-thê và Ê-rát đi trước qua Ma-xê-đoan, trong khi ông còn ở lại Tiểu Á thêm một thời gian.

23 Bấy giờ, một cuộc náo loạn lớn xảy ra tại Ê-phê-sô vì Đạo Chúa. 24 Một người thợ bạc tên Đê-mê-triu chuyên làm các điện thờ nữ thần Ác-tê-mít bằng bạc, đem lại nguồn lợi lớn cho giới thợ bạc. 25 Ông triệu tập toàn thể thợ bạc và những người đồng nghiệp, và bảo: “Thưa các đồng nghiệp, các bạn đã biết nhờ nghề này mà chúng ta được giàu có. 26 Chính các bạn cũng đã nghe và thấy rằng tên Phao-lô này dám bảo: Các thần tượng do tay người làm ra không phải là thần. Nó thuyết phục được nhiều người, không những ở thành Ê-phê-sô mà gần khắp cả Tiểu Á nữa. 27 Chẳng những chúng ta sợ nghề nghiệp mình bị bêu riếu, lại còn có nguy cơ Đền thờ của đại nữ thần Ác-tê-mít cũng sẽ bị khinh dể, và đại danh của nữ thần được mọi người trong cả Tiểu Á và toàn thế giới tôn thờ cũng sẽ bị tiêu tan!”

28 Nghe những lời ấy, họ nổi giận, hét lên: “Vĩ đại thay nữ thần Ác-tê-mít của người Ê-phê-sô!” 29 Cả thành phố đều rối loạn. Người ta cùng nhau ào ào chạy vào hý trường, kéo theo Gai-út và A-ri-tạc, hai người Ma-xê-đoan bạn đồng hành của Phao-lô.

30 Phao-lô định vào giáp mặt đám đông nhưng các môn đệ Chúa ngăn cản. 31 Vài nhà lãnh tụ Tiểu Á là bạn của Phao-lô cũng sai người đến khuyên ông đừng mạo hiểm vào hý trường.

32 Đám đông thật là hỗn loạn: Người hô thế này, kẻ gào thế khác. Phần đông cũng chẳng hiểu vì lý do nào mình đến tụ họp. 33 Một số người từ đám đông chỉ dẫn cho A-léc-xan-đơ nên nói gì vì người Do Thái đẩy ông ra đứng trước. A-léc-xan-đơ lấy tay ra hiệu, định tự bào chữa trước công chúng 34 Nhưng vừa nhận ra ông là người Do Thái, đoàn dân đồng thanh hô lớn trong suốt hai tiếng đồng hồ: “Nữ thần Ác-tê-mít của người Ê-phê-sô vĩ đại thay!”

35 Tổng thư ký thành phố trấn an đoàn dân và bảo: “Đồng bào Ê-phê-sô! Ai lại không biết thành phố Ê-phê-sô có nhiệm vụ canh giữ đền thờ đại nữ thần Ác-tê-mít và tượng của nữ thần đã từ trời giáng xuống sao? 36 Vậy, vì không ai chối cãi được điều đó, nên đồng bào nên bình tĩnh, đừng làm gì vội vã! 37 Đồng bào đã giải mấy người này đến đây, nhưng họ không có trộm cắp của đền thờ cũng không phạm thượng đến nữ thần của đồng bào! 38 Vậy, nếu Đê-mê-triu và các đồng nghiệp muốn kiện cáo ai thì đã có các tòa án và các thẩm phán, cứ để họ đưa nhau ra tòa! 39 Nếu đồng bào còn đòi hỏi điều gì, thì xin giải quyết tại hội đồng hợp pháp. 40 Vì thật ra, chúng ta có cơ nguy bị tố cáo về tội nổi loạn vì vụ tập họp đông đảo hôm nay mà không có lý do nào biện minh được.” 41 Nói xong, viên tổng thư ký giải tán đám đông.

Mác 9:14-29

Đứa Trẻ Bị Quỷ Ám(A)

14 Khi xuống đến chỗ các môn đệ khác, Đức Giê-su và ba môn đệ thấy đoàn dân đông vây quanh, cũng có các giáo sư Kinh Luật đang tranh luận với các môn đệ ấy. 15 Vừa thấy Ngài, cả đám đông rất ngạc nhiên chạy đến đón.

16 Ngài hỏi các môn đệ: “Các con đang tranh luận với họ việc gì thế?”

17 Một người trong đám đông lên tiếng: “Thưa Thầy, tôi đem con trai tôi đến với Thầy, nó bị quỷ câm ám. 18 Bất cứ ở đâu quỷ nhập vào là vật nó ngã xuống, làm nó sùi bọt mép, nghiến răng rồi cứng đờ ra. Tôi có xin môn đệ Thầy đuổi quỷ ấy, nhưng họ không trừ nổi.”

19 Ngài đáp: “Thế hệ này sao vô tín quá! Ta phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta phải chịu đựng các ngươi cho đến bao giờ? Hãy đem nó đến cho Ta.”

20 Họ đem đứa trẻ đến cùng Ngài. Vừa thấy Ngài, quỷ liền vật nó dữ dội; nó ngã xuống đất lăn lộn, sùi bọt mép.

21 Ngài hỏi cha nó: “Nó bị bệnh thế này đã bao lâu rồi?” Người cha thưa: “Từ lúc cháu còn bé, 22 đã nhiều lần quỷ đẩy cháu vào lửa và xô xuống nước để giết cháu. Dù sao, nếu được, xin Thầy thương tình giúp chúng tôi.”

23 Đức Giê-su bảo: “Sao ông lại nói ‘nếu được?’ Ai tin thì mọi việc đều được cả.”

24 Cha đứa bé liền kêu lớn: “Tôi tin, xin Thầy giúp tôi có lòng tin.”

25 Thấy đoàn dân đông chạy đến, Đức Giê-su quở tà linh: “Quỷ câm và điếc kia, Ta truyền cho mày phải ra khỏi đứa trẻ này, không được nhập lại nữa.”

26 Quỷ câm rú lên một tiếng, vật ngã đứa trẻ rồi ra khỏi. Đứa trẻ bất động như chết nên nhiều người nói: “Nó chết rồi!” 27 Nhưng Đức Giê-su cầm tay nó, đỡ dậy nên nó đứng lên.

28 Khi Ngài vào nhà, các môn đồ hỏi riêng Ngài: “Tại sao chúng con không trừ được quỷ ấy?”

29 Ngài bảo họ: “Loại quỷ này phải cầu nguyện[a] mới đuổi được.”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)