Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Thánh Thi 138:1-139:23

Thơ Đa-vít

138 Tôi hết lòng cảm tạ CHÚA và hát ca ngợi Ngài
    Trước mặt các thần.
Tôi cúi đầu hướng về đền thánh Chúa
    Và cảm tạ danh Ngài
    Vì tình yêu thương và lòng thành tín của Ngài;
Vì Chúa đã làm Danh Ngài
    Và lời Ngài vĩ đại hơn mọi sự.[a]
Trong ngày tôi cầu khẩn Chúa, Ngài đáp lời tôi;
    Ngài thêm sức cho tâm hồn tôi.[b]
Lạy CHÚA, mọi vua trên đất sẽ cảm tạ Ngài
    Vì đã nghe những lời từ miệng Ngài.
Họ sẽ ca hát về đường lối của CHÚA,
    Vì vinh quang của CHÚA vĩ đại thay.
CHÚA là cao cả, Ngài quan tâm đến kẻ thấp hèn;
    Nhưng kẻ kiêu căng, Ngài nhận biết từ xa.
Dù tôi đi giữa gian lao,
    Ngài ban cho tôi sức sống;[c]
Ngài đưa tay chống đỡ cơn giận của các kẻ thù tôi;
    Cánh tay phải Ngài cứu rỗi tôi.
CHÚA sẽ hoàn thành điều Ngài hứa[d] cho tôi.
    Lạy CHÚA, Tình yêu thương của Chúa tồn tại đời đời;
    Xin chớ từ bỏ công việc của tay Ngài.

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

139 CHÚA ôi, Ngài đã xem xét
    Và biết tôi.
Ngài biết khi tôi ngồi, lúc tôi đứng dậy;
    Từ xa Ngài đã nhận thấy tư tưởng tôi.
Ngài thấy rõ con đường tôi đi, lúc tôi nằm nghỉ;
    Mọi đường lối tôi Ngài đều quen thuộc.
Vì trước khi lưỡi tôi nói ra một tiếng,
    Kìa, CHÚA đã biết tất cả rồi.
Ngài bao phủ tôi phía trước lẫn phía sau,
    Ngài đặt tay bảo vệ tôi.
Sự hiểu biết của Ngài thật quá diệu kỳ cho tôi;
    Cao quá để tôi đạt đến được.
Tôi sẽ đi đâu xa khỏi thần Chúa?
    Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Ngài?
Nếu tôi lên trời, Ngài đang ở đó;
    Nếu tôi nằm dưới Âm Phủ, kìa, Ngài cũng có ở đó.
Nếu tôi cất cánh bay về phía hừng đông
    Hay ở nơi cực tây của biển cả;
10 Tại đó, tay Ngài cũng dẫn dắt tôi;
    Cánh tay phải của Ngài sẽ nắm giữ tôi.
11 Nếu tôi nói, chắc chắn bóng tối sẽ che giấu tôi,
    Ánh sáng sẽ trở nên đêm tối chung quanh tôi;
12 Nhưng chính bóng tối sẽ không tối đối với Ngài;
    Ban đêm cũng sáng như ban ngày;
    Bóng tối như ánh sáng đối với Ngài.
13 Vì chính Chúa tạo nên tạng phủ tôi;
    Ngài dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi.
14 Tôi cảm tạ Chúa vì tôi đã được tạo nên một cách đáng sợ và diệu kỳ;
    Các công việc của Chúa thật diệu kỳ,
    Linh hồn tôi biết rõ lắm.[e]
15 Xương cốt tôi không giấu được Chúa
    Khi tôi được tạo nên trong nơi bí ẩn;
Được kết thành một cách tinh vi ở nơi sâu của đất.
16     Mắt Chúa thấy thể chất vô hình của tôi;
Tất cả các ngày định cho tôi
    Đã được ghi vào sổ của Chúa
    Trước khi chưa có một ngày nào trong số các ngày ấy.
17 Lạy Đức Chúa Trời, các tư tưởng Chúa thật quý báu cho tôi thay;
    Số lượng chúng lớn biết bao!
18 Nếu tôi đếm các tư tưởng ấy,
    Thì chúng nhiều hơn cát.
Khi tôi thức dậy
    Tôi vẫn còn ở cùng Ngài.[f]
19 Lạy Đức Chúa Trời, ước gì Ngài diệt kẻ ác,
    Và những kẻ khát máu lìa xa tôi;
20 Là kẻ nói điều ác nghịch Chúa;
    Những kẻ thù nói xấu danh Ngài.[g]
21 Lạy CHÚA, tôi há chẳng ghét những kẻ ghét Chúa ư?
    Và chẳng ghê tởm những kẻ chống nghịch Ngài sao?
22 Tôi hoàn toàn ghét chúng;
    Coi chúng như kẻ thù.
23 Lạy Đức Chúa Trời, xin xem xét tôi và biết lòng tôi;
    Xin thử tôi và biết tư tưởng tôi.

Thánh Thi 147

Ca Ngợi Chúa Toàn Năng

147 Ha-lê-lu-gia!
Thật là tốt đẹp khi ca tụng Đức Chúa Trời chúng ta;
    Thật là thích thú và hợp lý khi ca ngợi Ngài.
CHÚA xây dựng Giê-ru-sa-lem;
    Ngài tập họp lại những kẻ tha hương lưu lạc của Y-sơ-ra-ên.
Ngài chữa lành những tấm lòng tan vỡ,
    Băng bó những vết thương của họ.
Ngài định số lượng các tinh tú,
    Đặt tên cho tất cả các ngôi sao.
CHÚA của chúng ta vĩ đại và đầy quyền năng;
    Sự hiểu biết của Ngài thật vô hạn.
CHÚA nâng đỡ những kẻ khốn cùng,
    Nhưng đánh đổ những kẻ ác xuống đất.
Hãy ca hát cảm tạ CHÚA,
    Hãy gảy đàn hạc và ca ngợi Đức Chúa Trời chúng ta.
Ngài che phủ các tầng trời bằng mây,
    Cung cấp mưa trên đất
    Và làm cỏ mọc trên các đồi;
Ngài ban thực phẩm cho thú vật,
    Ngay cả cho các chim quạ con khi chúng kêu la.
10 Chúa không vui vì sức mạnh của ngựa,
    Cũng không thích vì đôi chân mạnh[a] của một người;
11 Nhưng CHÚA vui lòng về người kính sợ Ngài,
    Là người trông cậy nơi tình yêu thương của Ngài.
12 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ca tụng CHÚA;
    Hỡi Si-ôn, hãy ca ngợi Đức Chúa Trời ngươi.
13 Vì Ngài làm cho then cổng ngươi vững chắc;
    Chúc phước cho con cái ở giữa ngươi.
14 Ngài cho biên giới ngươi được bình an;
    Đổ đầy cho ngươi thóc lúa tốt nhất.
15 Ngài truyền lệnh ra trên đất;
    Lệnh Ngài được thi hành[b] tức khắc.
16 Ngài cho tuyết phủ như tấm lông chiên;
    Ngài rải sương mai như tro bụi.
17 Ngài đổ băng giá xuống như đá sỏi;
    Ai có thể chịu nổi cơn giá lạnh của Ngài?
18 Ngài truyền lệnh tuyết liền tan ra;
    Ngài làm gió thổi, nước bèn chảy.
19 Ngài truyền lời Ngài cho Gia-cốp,
    Các quy luật và phán quyết cho Y-sơ-ra-ên.
20 Ngài không làm như vậy với một nước nào khác;
    Chúng không hề biết các phán quyết của Ngài.
Ha-lê-lu-gia!

I-sa 65:1-9

Lời Hứa Và Sự Giải Cứu

65 “Những kẻ vốn chẳng hỏi Ta thì Ta sẵn sàng để cho cầu khẩn.
    Những kẻ vốn không tìm kiếm Ta thì Ta sẵn sàng cho gặp.
Ta đã phán cùng một nước không được gọi[a] bằng danh Ta:
    ‘Ta đây, Ta đây này.’
Suốt ngày Ta đưa tay hướng về
    Một dân tộc phản nghịch,
Là những người đi trong đường lối không tốt,
    Theo ý riêng của mình;
Một dân cứ tiếp tục chọc giận
    Vào mặt Ta.
Chúng tế lễ trong các vườn,
    Dâng hương trên những đống gạch.
Chúng ngồi nơi mồ mả;
    Ở đêm trong những nơi bí ẩn;
Ăn thịt heo,
    Đựng nước canh của đồ ô uế trong chén bát mình.
Chúng nói: ‘Hãy tránh ra, đừng đến gần Ta
    Vì Ta quá thánh đối với ngươi.’
Những điều này như khói phun ra từ mũi Ta,[b]
    Như lửa cháy suốt ngày.
Này, đây là điều đã được chép trước mặt Ta:
    Ta sẽ không nín lặng nhưng Ta sẽ báo trả,
    Ta sẽ báo trả vào lòng chúng nó những tội lỗi
Của chúng lẫn tội lỗi tổ tiên chúng,”
    CHÚA phán.
“Vì chúng đã dâng hương trên các núi,
    Xúc phạm Ta tại các đồi
Nên Ta sẽ đong đầy vào lòng chúng
    Sự báo trả về những công việc trước kia của chúng.”

CHÚA phán như vầy:

“Như người ta thấy nước cốt nho còn trong chùm nho,
    Nên bảo: ‘Đừng phá hủy đi,
    Vì có phúc lành trong đó.’
Ta cũng sẽ làm như thế vì cớ các tôi tớ Ta;
    Ta sẽ không hủy diệt tất cả.
Ta sẽ cho một dòng dõi xuất phát từ Gia-cốp;
    Một người từ Giu-đa sẽ sở hữu các núi của Ta.
Những kẻ Ta lựa chọn sẽ sở hữu chúng
    Và các tôi tớ Ta sẽ ở đó.

Khải Huyền 3:1-6

Sạt-đe

Con hãy viết cho thiên sứ của hội thánh Sạt-đe: “Đấng có bảy thần linh của Đức Chúa Trời và bảy ngôi sao phán: Ta biết các công việc con, con có tiếng là sống nhưng thực ra là chết. Con hãy tỉnh thức và củng cố những gì còn lại, tức là những gì sắp chết, vì Ta thấy công việc con bất toàn trước mặt Đức Chúa Trời Ta. Vậy, con hãy nhớ lại mình đã nhận và nghe thế nào, rồi giữ vững và ăn năn đi. Vậy, nếu con không tỉnh thức, Ta sẽ đến như kẻ trộm và con không thể biết được giờ nào Ta đến với con.

Nhưng ở Sạt-đe con còn có một ít người không làm hoen ố quần áo mình, họ sẽ mặc áo trắng mà đi với Ta vì họ xứng đáng. Người nào thắng sẽ được mặc áo tinh bạch như vậy. Ta sẽ chẳng bao giờ xóa tên người khỏi sách sự sống, và Ta sẽ tuyên bố danh người trước mặt Cha Ta và trước mặt các thiên sứ của Ngài. Ai có tai hãy lắng nghe lời Thánh Linh phán dạy các hội thánh.”

Giăng 6:1-14

Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn

Sau những việc này, Đức Giê-su qua bên kia biển hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Ti-bê-ri-át. Một đoàn người đông đảo đi theo Ngài vì đã chứng kiến những dấu lạ Ngài làm cho những người bệnh. Đức Giê-su lên núi cùng ngồi với các môn đệ. Hôm ấy gần đến lễ Vượt Qua, kỳ lễ hội lớn của người Do Thái.

Vậy, Đức Giê-su ngước mắt lên, nhìn đoàn người đông đảo đến với Ngài rồi hỏi Phi-líp: “Ta tìm đâu ra bánh để mua cho họ ăn đây?” Ngài hỏi vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết mình sắp làm gì rồi.

Phi-líp thưa: “Lấy hai trăm đồng đê-na-ri[a] mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một miếng nhỏ.”

Một môn đệ khác của Ngài là An-rê, em Si-môn Phê-rơ, thưa với Ngài: “Đây có một cậu bé mang theo năm cái bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng đông thế này thì thấm vào đâu!”

10 Đức Giê-su nói: “Hãy bảo người ta ngồi xuống!” Chỗ ấy có nhiều cỏ, nên họ ngồi lại, kể riêng đàn ông có đến năm ngàn. 11 Vậy, Đức Giê-su cầm bánh, cảm tạ Đức Chúa Trời rồi phân phát cho những người ngồi đó, xong bánh lại đến cá, ai muốn bao nhiêu tùy ý.

12 Khi họ đã ăn no, Ngài bảo các môn đệ: “Hãy thu lượm bánh thừa để khỏi phí phạm.” 13 Vậy họ thu lượm những mảnh vụn của năm chiếc bánh lúa mạch mà người ta đã ăn, được mười hai giỏ đầy.

14 Khi đã thấy phép lạ Ngài làm, người ta bảo nhau: “Người này chính là vị tiên tri, Đấng phải đến thế gian.”

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)