Book of Common Prayer
Ca Ngợi Ðức Chúa Trời vì Ngài Ðã Giải Cứu
Thơ của Ða-vít tôi tớ CHÚA
Cho Trưởng Ban Nhạc
Ông dâng lên Chúa những lời này trong ngày Chúa giải cứu ông khỏi tay quân thù của ông và khỏi tay của Sau-lơ. Ông nói:
1 Chúa ôi, con yêu kính Ngài,
Ngài là sức mạnh của con.
2 Chúa là vầng đá của tôi, đồn lũy của tôi, và Ðấng Giải Cứu của tôi.
Ðức Chúa Trời của tôi là vầng đá của tôi; tôi nương náu trong Ngài.
Ngài là thuẫn khiên của tôi, sừng cứu rỗi của tôi, và thành trì của tôi.
3 Tôi kêu cầu Chúa, Ðấng xứng đáng được ca ngợi,
Và tôi được giải cứu khỏi các kẻ thù của mình.
4 Các dây sự chết đã quấn lấy tôi;
Những dòng hủy diệt làm tôi sợ hãi.
5 Các dây âm phủ đã vướng vào tôi;
Các bẫy của tử thần ở trước mặt tôi.
6 Trong cảnh nguy nan, tôi kêu cầu với Chúa,
Tôi kêu xin Ðức Chúa Trời của tôi giải cứu.
Từ đền thánh Ngài, Ngài đã nghe tiếng tôi;
Tiếng cầu xin của tôi đã thấu đến tai Ngài.
7 Bấy giờ đất rúng động và rung chuyển;
Các nền của núi đồi chấn động và rung rinh,
Vì Ngài đã nổi giận.
8 Khói bay ra từ lỗ mũi Ngài,
Lửa hừng thiêu đốt thoát ra từ miệng Ngài,
Các than cháy bừng từ đó bắn ra.
9 Ngài nghiêng các tầng trời ngự xuống;
Mây đen che dưới chân Ngài.
10 Ngài ngự trên một thiên thần phục vụ[a] và bay đi;
Ngài bay cực nhanh trên cánh gió.
11 Ngài khiến bóng tối che kín chung quanh Ngài;
Trướng che Ngài là mưa đen tuôn đổ từ áng mây mù.
12 Từ trong hào quang rực rỡ trước mặt Ngài
Mưa đá và sét chớp kinh hoàng bắn xuyên qua tầng mây đen kịt.
13 Chúa khiến sấm nổ vang rền khắp bầu trời;
Ðấng Tối Cao lên tiếng, mưa đá và thiên thạch rực lửa đổ xuống.
14 Ngài bắn các mũi tên ra, quân thù chạy tán loạn;
Ngài phát chớp nhoáng ào ào, chúng vọt chạy tứ tung.
15 Chúa ôi, khi Ngài quở trách,
Khi Ngài nhảy mũi, khi hơi từ lỗ mũi Ngài thoát ra,
Các đáy biển liền lộ ra,
Các nền địa cầu đều bày rõ.
16 Từ trời cao Ngài vói tay xuống nắm lấy tôi;
Ngài kéo tôi ra khỏi luồng nước mạnh đang cuốn hút tôi.
17 Ngài giải cứu tôi khỏi kẻ thù mạnh mẽ của tôi,
Và khỏi những kẻ ghét tôi, những kẻ mạnh hơn tôi.
18 Trong ngày hoạn nạn, chúng chận đường đón bắt tôi,
Nhưng Chúa đã giúp đỡ tôi.
19 Ngài đã đem tôi đến một nơi an toàn thoải mái;
Ngài đã giải cứu tôi, vì Ngài thấy tôi đẹp lòng Ngài.
20 Chúa đã đối xử với tôi theo sự ngay lành của tôi;
Ngài đã ban thưởng cho tôi theo sự trong sạch của tay tôi.
21 Vì tôi đã vâng giữ các đường lối Chúa;
Tôi đã không sa đọa mà lìa bỏ Ðức Chúa Trời mình.
22 Vì các mạng lịnh Ngài hằng ở trước mặt tôi;
Các luật lệ Ngài tôi không bao giờ từ bỏ;
23 Vì tôi đã cố giữ mình để được trọn vẹn trước mặt Ngài,
Và giữ lấy mình để khỏi chuốc lấy mặc cảm tội lỗi.
24 Vì vậy Chúa đã ban thưởng cho tôi theo sự ngay lành của tôi,
Theo sự trong sạch của tay tôi trước thánh nhan Ngài.
25 Ðối với người có lòng thương xót, Ngài bày tỏ Ngài là Đấng thương xót;[b]
Ðối với người trọn vẹn, Ngài bày tỏ Ngài là Đấng trọn vẹn;
26 Ðối với người trong sạch, Ngài bày tỏ Ngài là Đấng trong sạch;
Nhưng đối với những kẻ gian manh, Ngài cho chúng biết chúng không thể qua mặt được Ngài,[c]
27 Vì Ngài cứu giúp những người khiêm nhường,
Nhưng Ngài đánh cho đổ xuống những cặp mắt kiêu căng.
28 Thật vậy chính Ngài sẽ thắp cho đèn con sáng lên;
Chính Chúa, Ðức Chúa Trời của con, biến hoàn cảnh đen tối của con trở nên sáng sủa.
29 Nhờ Ngài con có thể xông qua một đạo quân;
Nhờ Ðức Chúa Trời của con, con có thể vượt qua được tường thành.
30 Ðức Chúa Trời ôi, đường lối Ngài thật hoàn hảo;
Lời Chúa quả linh nghiệm vô cùng.
Ngài là thuẫn khiên cho những ai nương cậy nơi Ngài.
31 Thật vậy, ngoài Chúa ra, ai có thể xứng đáng làm Ðức Chúa Trời?
Ngoài Ðức Chúa Trời ra, ai có thể xứng đáng làm Vầng Ðá?
32 Ðức Chúa Trời trang bị cho tôi bằng sức mạnh;
Ngài làm cho đường lối tôi trở nên trọn vẹn.
33 Ngài làm cho chân tôi nhanh nhẹn tựa chân nai;
Ngài lập tôi được vững vàng trên những nơi cao.
34 Ngài luyện tập tay tôi cho ngày chiến trận,
Ðể đôi tay tôi có thể giương nổi một cây cung đồng.
35 Ngài đã ban cho con ơn cứu rỗi của Ngài để làm thuẫn khiên;
Tay phải Ngài nâng đỡ con;
Cách Ngài đối xử dịu dàng với con đã làm cho con được tôn trọng.
36 Ngài đã mở rộng nơi bàn chân con sắp bước đến;
Ðể mắt cá con không bị hụt hẫng trợt nghiêng.
37 Con đuổi theo quân thù của con và bắt kịp chúng;
Con chẳng quay về cho đến khi chúng bị tiêu diệt hoàn toàn.
38 Con đập tan chúng, và chúng không trỗi dậy được nữa;
Chúng đã bị ngã gục dưới chân con.
39 Ngài đã nai nịt con bằng sức mạnh để ra trận;
Ngài đã làm cho kẻ nổi dậy đánh con phải quỳ lạy dưới chân con.
40 Ngài đã khiến kẻ thù của con quay lưng chạy trốn;
Ngài đã cho phép con tiêu diệt kẻ ghét con.
41 Chúng kêu cứu, nhưng chẳng ai giải cứu;
Chúng kêu cầu Chúa, nhưng Ngài chẳng đáp lời.
42 Con nghiền nát chúng như bụi bay trước gió;
Con đổ chúng ra như bùn đổ ngoài đường.
43 Ngài đã giải cứu con khỏi các đợt tấn công của thiên hạ;
Ngài đã lập con làm thủ lãnh các quốc gia;
Những người con không biết nay phục vụ con.
44 Vừa khi nghe đến con, họ đã vội vàng vâng phục;
Những người ngoại quốc đầu phục con.
45 Quân đội ngoại bang đều hồn phi phách tán;
Từ trong các chiến lũy chúng run rẩy kéo ra hàng.
46 Chúa là Đấng hằng sống!
Chúc tụng Vầng Ðá của con!
Nguyện Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của con, được tôn cao!
47 Ðức Chúa Trời đã báo thù cho con;
Ngài đã khiến các dân phải khuất phục dưới quyền con.
48 Ngài đã giải cứu con khỏi những kẻ thù ghét con.
Quả thật Ngài đã nhấc con lên trên những kẻ chống nghịch con;
Ngài đã giải cứu con thoát khỏi những kẻ hung tàn.
49 Vì thế Chúa ôi, con sẽ ca ngợi Ngài giữa các dân;
Con sẽ hát ca chúc tụng danh Ngài.
50 Ngài ban chiến thắng lớn cho người Ngài lập làm vua,
Và bày tỏ ơn thương xót đối với người được xức dầu của Ngài,
Tức với Ða-vít và dòng dõi người đời đời.
Ða-vít Khảy Ðàn cho Vua Sau-lơ
14 Bấy giờ Thần của Chúa rời khỏi Sau-lơ, và một ác thần từ Chúa đến quấy phá ông. 15 Bầy tôi của Sau-lơ nói với ông, “Chắc hẳn là một ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá ngài. 16 Xin chúa của chúng tôi truyền cho bầy tôi của ngài đang ở trước mặt ngài tìm một người có tài khảy đàn,[a] để mỗi khi ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá ngài, thì người ấy sẽ khảy đàn, và ngài sẽ cảm thấy thư giãn tâm thần.”
17 Vậy Sau-lơ nói với bầy tôi của ông, “Hãy đi, tìm cho ta một người khảy đàn hay, rồi đem người ấy về đây cho ta.”
18 Một trong các cận thần của ông trả lời và nói, “Thưa, hạ thần thấy một con trai của Giê-se người Bết-lê-hem rất có tài khảy đàn. Cậu ấy là một dũng sĩ can trường, một tay chiến sĩ, một người ăn nói khôn ngoan, mặt mày tuấn tú, và được Chúa ở cùng.”
19 Vì thế Sau-lơ sai người đến gặp Giê-se và nói, “Hãy cho Ða-vít con trai ngươi, đứa chăn giữ đàn chiên, đến phục vụ ta.”
20 Giê-se bèn bắt một con lừa, chất lên lưng nó một bao bánh và một bầu da rượu. Ông cũng bắt một con dê tơ, rồi sai Ða-vít con trai ông dẫn chúng đến biếu Sau-lơ. 21 Vậy Ða-vít đến trình diện Sau-lơ và đứng hầu trước mặt ông. Ông rất thương mến chàng, và chàng trở thành người mang binh khí cho ông. 22 Sau đó Sau-lơ sai người đến nói với Giê-se, “Ngươi hãy để Ða-vít đứng hầu trước mặt ta, vì nó rất được lòng ta.” 23 Vậy mỗi khi ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá Sau-lơ, Ða-vít liền lấy cây hạc cầm khảy lên. Nghe tiếng đàn ấy, Sau-lơ tỉnh táo trở lại, bình phục, và ác thần lìa khỏi ông.
Ða-vít và Gô-li-át
17 Bấy giờ dân Phi-li-tin tập họp quân đội của chúng để ra trận. Chúng họp nhau gần Sô-cô, trong địa phận của Giu-đa. Chúng đóng trại tại Ê-phê Ðam-mim, khoảng giữa Sô-cô và A-xê-ca. 2 Sau-lơ và dân I-sơ-ra-ên cũng tập họp lại. Họ đóng trại trong thung lũng Ê-la và dàn trận để đối đầu với quân Phi-li-tin. 3 Quân Phi-li-tin đứng bên sườn núi nầy, còn quân I-sơ-ra-ên đứng bên sườn núi kia; có thung lũng ở giữa ngăn cách họ.
4 Từ trong trại quân Phi-li-tin một dũng sĩ vô địch đi ra. Hắn tên là Gô-li-át, quê ở Gát, người cao hơn ba mét.[b] 5 Ðầu hắn đội mũ đồng, mình mặc áo giáp làm bằng những vảy đồng; áo giáp đồng ấy nặng trên năm mươi ký.[c] 6 Chân hắn mang những tấm giáp bằng đồng, lưng mang một cây lao cũng bằng đồng. 7 Cây giáo của hắn có cán to như cây trục khung cửi thợ dệt; mũi giáo bằng sắt nặng khoảng sáu ký.[d] Người mang khiên cho hắn đi trước hắn. 8 Hắn đến đứng trước trại quân I-sơ-ra-ên, thét vào mặt họ, và nói, “Sao các ngươi ra đây để dàn trận? Ta há không phải là một người Phi-li-tin, còn các ngươi là tôi tớ của Sau-lơ sao? Hãy chọn một người trong vòng các ngươi và cho người ấy xuống đây đấu với ta. 9 Nếu nó có thể đánh bại ta và giết được ta, chúng ta sẽ làm tôi các ngươi. Còn nếu ta thắng nó và giết nó, các ngươi sẽ làm tôi chúng ta và phục vụ chúng ta.”
10 Tên Phi-li-tin ấy nói tiếp, “Ngày nay ta thách cả đạo quân của I-sơ-ra-ên. Các ngươi hãy tìm một người để xuống đây đấu tay đôi với ta.” 11 Khi Sau-lơ và cả đạo quân I-sơ-ra-ên nghe những lời thách thức đó của tên Phi-li-tin, họ lấy làm khiếp đảm và cực kỳ sợ hãi.
Phi-rơ và Cọt-nây
17 Trong khi Phi-rơ còn đang phân vân tự hỏi khải tượng ông vừa thấy có ý nghĩa gì, kìa, những người do Cọt-nây sai đi đã hỏi ra được nhà của Si-môn và đang đứng trước cổng. 18 Họ cất tiếng và hỏi phải chăng Si-môn, cũng gọi là Phi-rơ, đang trọ ở đây. 19 Trong khi Phi-rơ còn đang ngẫm nghĩ về khải tượng ấy, Ðức Thánh Linh phán với ông, “Kìa, có ba người đang tìm ngươi. 20 Hãy đứng dậy, đi xuống, và đi với họ, chớ ngại chi cả, vì chính Ta đã sai họ đến.”
21 Phi-rơ đi xuống gặp những người ấy và nói, “Tôi là người các ông đang tìm; xin hỏi, vì lý do gì các ông đến đây?”
22 Họ trả lời, “Ðại đội trưởng Cọt-nây là một người ngay lành, kính sợ Ðức Chúa Trời, và được lòng mọi người Do-thái trong cả nước. Ông ấy được thiên sứ thánh truyền phải mời ông đến nhà ông ấy, để ông ấy được nghe những lời ông chỉ bảo.”
23 Vậy Phi-rơ mời họ vào nhà để tạm trú qua đêm.
Lời Giảng của Phi-rơ tại Nhà Cọt-nây
Hôm sau Phi-rơ đứng dậy và đi với họ; có mấy anh em tín hữu ở Giốp-pa cùng đi theo. 24 Qua ngày sau họ đến Sê-sa-rê. Lúc ấy Cọt-nây đang đợi họ; ông đã cho mời những bà con và bạn bè thân thiết họp lại sẵn sàng. 25 Khi Phi-rơ bước vào cổng, Cọt-nây đi ra rước, quỳ xuống nơi chân ông, và lạy. 26 Nhưng Phi-rơ đỡ ông dậy và nói, “Xin ông đứng dậy. Tôi cũng chỉ là người thôi.”
27 Phi-rơ vừa nói chuyện với ông ấy vừa đi vào nhà, bấy giờ ông thấy đã có đông người tụ họp. 28 Phi-rơ nói với họ, “Chắc quý vị biết rằng người Do-thái không được phép giao du hay vào nhà những người trong các dân ngoại. Nhưng Ðức Chúa Trời đã tỏ cho tôi biết rằng tôi không được coi ai là ô uế hay không thanh sạch. 29 Vì thế khi quý vị sai người đến mời, tôi đã không phản đối gì mà đến đây. Vậy bây giờ tôi xin hỏi, tại sao quý vị cho mời tôi đến đây?”
30 Cọt-nây đáp, “Bốn ngày trước đây, cũng vào giờ này, tức khoảng ba giờ chiều,[a] tôi đang cầu nguyện trong nhà, thình lình một người mặc y phục sáng lòa đứng trước mặt tôi. 31 Người ấy bảo, ‘Hỡi Cọt-nây, những lời cầu nguyện và những hành động bố thí của ngươi đã được ghi nhận trước mặt Ðức Chúa Trời. 32 Vậy hãy sai người đến Giốp-pa, mời Si-môn cũng gọi là Phi-rơ về đây; người ấy đang trú tại nhà của Si-môn thợ thuộc da ở bên bờ biển.’ 33 Vậy tôi lập tức sai người đến mời ông, và ông đã vui lòng tới đây. Bây giờ tất cả chúng tôi đang ở trước mặt Ðức Chúa Trời để nghe mọi điều Chúa đã truyền cho ông chỉ bảo.”
Chúa Hiện Ra với Các Môn Ðồ
(Mat 28:16-20; Mác 16:14-18; Gg 20:19-23; Công 1:6-8)
36 Ðang khi họ còn nói về việc ấy, chính Ngài hiện ra đứng giữa họ, và nói, “Bình an cho các ngươi.” 37 Họ đều hoảng hồn, kinh hãi, và tưởng rằng đang thấy ma. 38 Nhưng Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi sợ, và tại sao lòng các ngươi nảy ra nỗi nghi ngờ? 39 Hãy xem hai tay Ta và hai chân Ta; chính là Ta đây. Hãy rờ Ta và xem, vì ma đâu có thịt và xương như các ngươi thấy Ta có.” 40 Sau khi nói như thế, Ngài đưa tay và chân cho họ xem. 41 Họ quá đỗi vui mừng, nhưng vẫn còn thấy khó tin và lấy làm lạ. Ngài bảo họ, “Các ngươi có gì ăn không?” 42 Họ đưa cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Ngài cầm lấy và ăn trước mặt họ.
44 Sau đó Ngài nói với họ, “Ðây là những lời Ta đã nói với các ngươi khi Ta còn ở với các ngươi: Tất cả những gì đã viết về Ta trong Luật Pháp của Môi-se, Các Tiên Tri, và Các Thánh Thi phải được ứng nghiệm.” 45 Ðoạn Ngài mở trí họ để họ thông hiểu Kinh Thánh. 46 Ngài nói với họ, “Như đã chép, Ðấng Christ phải chịu đau khổ, đến ngày thứ ba sẽ từ cõi chết sống lại, 47 và sự ăn năn để được tha tội phải được nhân danh Người rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem. 48 Các ngươi là những nhân chứng cho những điều đó. 49 Này, Ta sẽ phái đến các ngươi những gì Cha Ta đã hứa; nhưng các ngươi phải ở trong thành cho đến khi mặc lấy quyền năng từ trên cao.”
Chúa Thăng Thiên
(Mác 16:19-20; Công 1:9-11)
50 Sau đó Ðức Chúa Jesus dẫn họ ra tận Bê-tha-ni; Ngài đưa tay ban phước cho họ. 51 Ðang khi ban phước, Ngài rời họ và được cất lên trời. 52 Họ thờ lạy Ngài rồi trở về Giê-ru-sa-lem, lòng tràn ngập niềm vui. 53 Họ tiếp tục vào đền thờ để chúc tụng Ðức Chúa Trời.
Copyright © 2011 by Bau Dang