Book of Common Prayer
Cảm Tạ Chúa vì Ðược Giải Cứu và Thoát Chết
Thơ của Ða-vít
Bài ca trong Lễ Cung Hiến Nhà CHÚA
1 Chúa ôi, con tôn ngợi Ngài, vì Ngài đã nhấc con lên,
Và không để cho những kẻ chống nghịch con được dịp vui mừng vì cớ con.
2 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Con cầu xin Ngài giúp đỡ, và Ngài đã chữa lành con.
3 Chúa ôi, Ngài đã đem linh hồn con ra khỏi cõi người chết;[a]
Ngài đã giữ con được sống, để con không bị xuống vực sâu.
4 Hỡi các thánh đồ của Ngài, hãy ca hát tôn ngợi Chúa,
Hãy dâng những lời cảm tạ lên danh thánh của Ngài;
5 Vì cơn giận của Ngài chỉ có vài giây phút,
Nhưng ân huệ của Ngài dài trọn cả đời.
Sự than khóc chỉ tạm trú qua đêm,
Nhưng sự vui mừng sẽ đến vào buổi sáng.
6 Về phần con, trong khi được thịnh vượng, con nói rằng,
“Tôi sẽ không bao giờ bị rúng động.”
7 Chúa ôi, nhờ ân huệ của Ngài, Ngài lập con vững vàng như một ngọn núi;
Nhưng khi nào Ngài ẩn mặt, con liền bị khủng hoảng ngay.
8 Chúa ôi, con kêu cầu Ngài,
Con hướng về Chúa và cầu khẩn:
9 “Ðể con bị đổ máu, để con phải đi xuống vực sâu, nào có lợi gì chăng?
Chẳng lẽ tro bụi sẽ ca ngợi Ngài sao?
Chúng há sẽ rao truyền đức thành tín của Ngài ư?
10 Chúa ôi, xin dủ nghe con và thương xót con;
Chúa ôi, cầu xin Ngài luôn làm Ðấng giúp đỡ con.”
11 Ngài đã biến nỗi sầu thảm của con thành điệu nhảy múa;
Ngài đã cởi áo tang của con và mặc cho con bằng niềm vui,
12 Ðể linh hồn con ca ngợi Ngài, vì không thể nín lặng được.
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con sẽ cảm tạ Ngài mãi mãi.
Phước của Người Ðược Tha Thứ và Tin Cậy CHÚA
Giáo huấn ca của Ða-vít
1 Phước cho người được tha những vi phạm mình,
Ðược khỏa lấp những tội lỗi mình!
2 Phước cho người được Chúa không kể tội của mình,
Và trong lòng không có điều chi gian dối!
3 Khi con cố nín lặng, các xương cốt con vẫn bị tiêu hao,
Bởi con phải rên rỉ suốt ngày;
4 Vì cả ngày lẫn đêm tay Ngài đè nặng trên con;
Sức sống con cạn dần như gặp hơi nóng mùa hè. (Sê-la)
5 Con nhìn nhận những tội lỗi con đã phạm đối với Ngài,
Con chẳng dám giấu giếm các tội lỗi mình;
Con nói, “Con sẽ xưng nhận các vi phạm con với Chúa,”
Và Ngài đã tha thứ các lỗi lầm vi phạm của con. (Sê-la)
6 Vì vậy mong mọi người có lòng tin kính hãy cầu nguyện với Ngài khi còn có thể tìm được Ngài,
Hầu khi những dòng nước lũ ào ạt tràn đến, chúng sẽ không tới gần họ.
7 Ngài là nơi ẩn náu của con;
Ngài gìn giữ con khỏi bị hoạn nạn;
Ngài bao quanh con bằng những bài ca giải cứu. (Sê-la)
8 Ta sẽ dạy bảo ngươi và chỉ cho ngươi con đường phải đi;
Mắt Ta hằng ở với ngươi để hướng dẫn ngươi.
9 Ðừng như con ngựa hoặc con la là loài không thông sáng,
Ngươi phải dùng hàm khớp và dây cương để điều khiển chúng,
Bằng không, chúng chẳng vâng lời[a] ngươi.
10 Kẻ ác gặp nhiều đau khổ,
Nhưng tình thương của Chúa bao bọc người tin cậy Ngài.
11 Hỡi người ngay lành, hãy vui vẻ và hân hoan trong Chúa!
Hỡi mọi người có lòng ngay thẳng, hãy cất tiếng reo mừng!
TẬP THỨ HAI
(Bài 42-72)
Lòng Khao Khát Chúa trong Cảnh Hoạn Nạn và Lưu Ðày
Cho Trưởng Ban Nhạc
Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra
1 Ðức Chúa Trời ôi, như con nai thèm khát khe nước thể nào,
Linh hồn con cũng khát khao Ngài thể ấy.
2 Linh hồn tôi khát khao Ðức Chúa Trời, tức Ðức Chúa Trời hằng sống;
Khi nào tôi mới được đến để ra mắt Ðức Chúa Trời đây?
3 Suốt ngày họ cứ hỏi tôi, “Ðức Chúa Trời của mi đâu rồi?”
Nước mắt đã làm thực phẩm cho tôi cả ngày lẫn đêm.
4 Mỗi khi tôi nhớ lại những kỷ niệm phước hạnh ngày xưa,
Lòng tôi dâng lên nỗi buồn vô hạn.
Nhớ trước kia tôi đi theo một đoàn người đông đúc,
Cùng họ tiến về nhà Ðức Chúa Trời,
Cùng cất tiếng reo mừng và dâng những lời cảm tạ,
Một đoàn người vui mừng về thờ phượng trong ngày đại lễ.
5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Đấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[a]
6 Ðức Chúa Trời của con ôi, linh hồn con buồn bã trong con;
Từ xứ Giô-đanh, từ các đỉnh Hẹt-môn, từ Ðồi Mi-xa, con nhớ đến Ngài.
7 Vực gọi vực theo tiếng ầm ầm các thác nước của Ngài;
Những lượn sóng lớn và nhỏ của Ngài đã vùi dập con.
8 Ban ngày Chúa ban lịnh cho tình thương Ngài ở với tôi;
Còn ban đêm bài ca của Ngài ở với tôi.
Ðó là bài cầu nguyện dâng lên Ðức Chúa Trời của đời sống tôi.
9 Tôi đã thưa với Ðức Chúa Trời, vầng đá của tôi,
“Sao Ngài đã quên con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù của con áp bức mãi thếnày?
10 Con đau đớn như bị gươm đâm thấu xương mỗi khi con bị kẻ thù sỉ nhục;
Suốt ngày chúng cứ hỏi con, ‘Ðức Chúa Trời của mi đâu rồi?’”
11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[b]
Cầu Xin Chúa Giải Cứu
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin minh oan cho con và binh vực duyên cớ con trước một dân vô đạo;
Xin giải cứu con khỏi kẻ gian dối và bất công,
2 Vì Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là sức mạnh của con.
Sao Ngài nỡ lìa bỏ con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù áp bức mãi thếnày?
3 Ôi, xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài để dẫn dắt con;
Nguyện chúng dẫn đưa con đến núi thánh của Ngài,
Và đến đền thờ[c] Ngài,
4 Ðể con sẽ đến bàn thờ của Ðức Chúa Trời,
Ðến với Ðức Chúa Trời, niềm vui khôn tả của con,
Ðể con hòa theo tiếng đàn[d] mà ca ngợi Ngài,
Lạy Ðức Chúa Trời, Thần[e] của con.
5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta còn phải ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[f]
Môi-se Làm Người Trung Gian
22 Chúa đã phán những lời ấy với cả hội chúng trên núi. Từ trong ngọn lửa, trong đám mây, và trong bóng đen dày đặc Ngài đã nói lớn tiếng những điều ấy và không thêm điều gì. Ngài đã viết chúng trên hai bảng đá và ban chúng cho tôi. 23 Khi anh chị em nghe tiếng nói từ trong bóng đen dày đặc phát ra, trong khi núi bị lửa bốc cháy rực trời, anh chị em đã đến với tôi –tất cả các thủ lãnh của các chi tộc và các trưởng lão của anh chị em– 24 và đã nói, ‘Nầy, Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã bày tỏ cho chúng tôi thấy vinh quang và sự vĩ đại của Ngài; chúng tôi đã nghe tiếng Ngài từ trong ngọn lửa phán ra. Ngày nay chúng tôi đã thấy tận mắt rằng Ðức Chúa Trời có thể phán với loài người mà người nghe vẫn còn sống được. 25 Vậy bây giờ tại sao chúng tôi phải chết? Vì ngọn lửa lớn nầy sẽ thiêu rụi chúng tôi. Nếu chúng tôi còn tiếp tục nghe tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, thì chúng tôi chắc chắn phải chết, 26 vì có ai trong vòng muôn loài xác thịt đã được nghe tiếng của Ðức Chúa Trời hằng sống phán ra từ trong ngọn lửa như chúng tôi đã nghe mà còn sống được chăng? 27 Vậy xin chính ông hãy lại gần để nghe tất cả những gì Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ phán. Sau đó xin ông nói lại mọi điều Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã nói với ông, rồi chúng tôi sẽ nghe và làm theo.’
28 Chúa đã nghe những gì anh chị em nói với tôi, và Chúa đã nói với tôi, ‘Ta đã nghe những lời dân nầy nói với ngươi; những gì chúng nói thật đúng lắm. 29 Phải chi lúc nào chúng cũng có lòng như vậy –kính sợ Ta và luôn vâng giữ mọi điều răn Ta– để chúng và con cháu chúng được phước mãi mãi. 30 Hãy đi và bảo chúng, “Hãy trở về lều của anh chị em.” 31 Còn ngươi, hãy đứng đây bên cạnh Ta; Ta sẽ bảo ngươi mọi điều răn, luật lệ, và mạng lịnh, để ngươi sẽ dạy chúng, hầu chúng sẽ thực hành trong xứ Ta ban cho chúng làm sản nghiệp.’
32 Vậy anh chị em hãy cẩn thận làm theo những điều Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã truyền cho anh chị em. Anh chị em chớ quay qua bên phải hoặc bên trái. 33 Anh chị em hãy làm y theo đường lối mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã truyền cho anh chị em để anh chị em được sống, để anh chị em được phước, và để anh chị em được sống lâu trong xứ mà anh chị em sẽ nhận làm sản nghiệp.
13 Do có cùng một tinh thần đức tin như lời đã chép,
“Tôi tin nên tôi nói,”
chúng tôi cũng tin nên chúng tôi cũng nói; 14 vì chúng tôi biết rằng Ðấng đã làm cho Ðức Chúa Jesus sống lại cũng sẽ làm cho chúng ta sống lại với Ðức Chúa Jesus và sẽ đem chúng tôi và anh chị em đến trình diện trước mặt Ngài.
15 Vậy mọi sự đã được thực hiện vì cớ anh chị em, để có nhiều người nhận được ân sủng của Ðức Chúa Trời hơn, và sự tạ ơn Ngài nhờ thế được gia tăng nhiều hơn, hầu đem vinh hiển về Ðức Chúa Trời.
Sống Bởi Ðức Tin
16 Vì vậy chúng ta không ngã lòng; dù con người bên ngoài đang tàn tạ, nhưng con người bên trong vẫn mỗi ngày một đổi mới. 17 Vì hoạn nạn tạm và nhẹ của chúng ta hiện nay sẽ đem lại cho chúng ta vinh hiển đời đời vô lượng vô biên, 18 bởi chúng ta không nhìn chăm vào những gì thấy được, nhưng vào những gì không thấy được, vì những gì thấy được chỉ là tạm thời, còn những gì không thấy được mới là đời đời bất diệt.
Chỗ Ở Trên Trời
5 Vì chúng ta biết rằng nếu căn lều tạm của chúng ta, nơi chúng ta đang sống dưới đất này bị phá hủy, chúng ta có một tòa nhà đời đời trên trời, không do bàn tay loài người dựng nên nhưng do Ðức Chúa Trời. 2 Thật vậy chúng ta đang rên rỉ trong nơi ở tạm này, mong mỏi sớm được mặc lấy chỗ ở trên trời; 3 một khi chúng ta được mặc lấy chỗ ở ấy, chúng ta sẽ không còn trần trụi nữa. 4 Vì khi còn ở trong lều tạm này, chúng ta rên rỉ dưới những gánh nặng, không phải vì chúng ta muốn cổi bỏ thân xác thuộc về đất này, nhưng vì chúng ta muốn được mặc lấy thân thể thuộc về trời, để những gì sẽ chết này có thể bị sự sống nuốt đi. 5 Ðấng đã chuẩn bị chúng ta cho mục đích này là Ðức Chúa Trời, Ðấng ban Ðức Thánh Linh làm bảo chứng cho chúng ta.
6 Vậy chúng ta phải luôn có niềm tin vững vàng đó, và biết rằng khi chúng ta còn ở trong thân thể này, chúng ta còn ở ngoài thân thể Chúa sẽ ban. 7 Vì chúng ta bước đi bởi đức tin, chứ không phải bởi mắt thấy.
8 Do chúng tôi có niềm tin vững vàng đó, chúng tôi nghĩ rằng thà vắng mặt khỏi thân xác để về hiện diện với Chúa thì hơn. 9 Vì vậy dù ở trong thân xác này hay dù ra khỏi, mục đích của chúng ta vẫn là làm vui lòng Chúa. 10 Vì tất cả chúng ta phải trình diện trước tòa của Ðấng Christ, để mỗi người được báo trả xứng đáng cho những việc tốt hay xấu mình làm lúc còn trong thân xác.
Người Giàu và La-xa-rơ
19 “Có một người giàu kia mặc toàn vải tía và vải gai mịn, hằng ngày ăn uống tiệc tùng rất xa xỉ. 20 Cũng có một người nghèo nọ tên là La-xa-rơ, nằm ngoài cổng nhà người giàu ấy, mình đầy ghẻ chốc, 21 và thèm ăn những thức ăn trên bàn người giàu ấy rơi xuống; cũng có mấy con chó đến liếm ghẻ trên mình ông. 22 Thời gian trôi qua, người nghèo qua đời, các thiên sứ đem ông để vào lòng Áp-ra-ham. Người giàu cũng chết, và được đem chôn.
23 Ðang khi chịu đau khổ dưới âm phủ, [a] người giàu ngước mắt lên, trông thấy Áp-ra-ham ở xa xa, và có La-xa-rơ ở trong lòng ông ấy, 24 ông kêu lên và nói, ‘Tổ Phụ Áp-ra-ham ôi, xin thương xót con, và sai La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước và nhỏ vào cho mát lưỡi con, vì con bị đau khổ trong lửa này quá đỗi.’
25 Nhưng Áp-ra-ham đáp, ‘Con ơi, hãy nhớ rằng lúc còn sinh tiền con đã hưởng biết bao điều sung sướng, còn La-xa-rơ phải chịu nhiều bất hạnh; nhưng bây giờ nó được an ủi ở đây, còn con phải chịu đau đớn. 26 Hơn nữa, giữa chúng tôi và các con có một vực sâu rất lớn ngăn cách, đến nỗi nếu ai muốn từ đây qua bên các con, hoặc nếu ai muốn từ bên đó qua bên chúng tôi, cũng không thể nào qua được.’
27 Người giàu nói, ‘Nếu vậy, tổ phụ ơi, xin sai La-xa-rơ về nhà cha con, 28 vì con còn năm anh em nữa, để ông ấy cảnh cáo họ, kẻo họ cũng bị sa vào chốn khổ hình này chăng.’
29 Áp-ra-ham đáp, ‘Họ đã có Môi-se và Các Tiên Tri rồi. Hãy để họ nghe lời các vị ấy.’
30 Nhưng người giàu thưa, ‘Không đâu, Tổ Phụ Áp-ra-ham ơi, nhưng nếu có ai từ cõi chết trở về nói với họ, thì họ sẽ ăn năn.’
31 Áp-ra-ham đáp, ‘Nếu họ không nghe lời Môi-se và Các Tiên Tri, thì dù có ai từ cõi chết sống lại nói, họ cũng không chịu thuyết phục đâu.’”
Copyright © 2011 by Bau Dang