Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 89

Giao Ước của Chúa với Ða-vít và Hoạn Nạn của Dân I-sơ-ra-ên

Giáo huấn ca của Ê-than, con cháu của Ê-xơ-ra

Con sẽ ca ngợi lòng thương xót của Chúa mãi mãi;
Con sẽ dùng miệng con thuật lại cho các thế hệ đến sau biết đức thành tín của Ngài,
Vì con đã nói, “Lòng thương xót của Ngài sẽ vững lập đời đời;
Ngài sẽ thiết lập đức thành tín của Ngài trong thiên đàng.”
Vì Ngài đã phán, “Ta đã lập một giao ước với kẻ Ta đã chọn;
Ta đã thề với Ða-vít tôi tớ Ta rằng:
‘Ta sẽ lập dòng dõi ngươi đến đời đời,
Và xây dựng ngôi vua của ngươi suốt mọi thế hệ.’” (Sê-la)

Chúa ôi, thiên đàng sẽ ca ngợi các việc diệu kỳ của Ngài;
Ðức thành tín Ngài sẽ được tán dương trong hội của các thánh.
Vì ở trên trời nào ai sánh được với Chúa chăng?
Trong vòng các con của các đấng quyền năng, có ai giống như Chúa chăng?
Một Ðức Chúa Trời rất đáng kính sợ trong hội đồng các thánh,
Và Ðấng rất đáng hãi hùng đối với những kẻ ở quanh Ngài.
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân, nào ai có quyền năng như Ngài chăng?
Chúa ôi, đức thành tín của Ngài tỏa rạng chung quanh Ngài.

Ngài cai trị những cơn cuồng sôi của biển;
Khi các lượn sóng lớn nổi lên, Ngài bắt chúng phải lặng im.
10 Ngài đã đập nát con thủy quái[a] thành một xác chết;
Ngài làm tán loạn quân thù bằng cánh tay quyền năng của Ngài.
11 Trời thuộc về Ngài, đất cũng thuộc về Ngài;
Ngài đã dựng nên chúng và mọi vật trong đó.
12 Phương bắc và phương nam đều do Ngài tạo dựng;
Núi Tha-bô và Núi Hẹt-môn vui mừng ca ngợi danh Ngài.
13 Ngài có một cánh tay quyền năng;
Tay Ngài thật mạnh mẽ, tay phải Ngài được tôn cao.

14 Công chính và công lý đều là nền của ngai Ngài;
Lòng thương xót và đức thành tín hằng đi trước mặt Ngài.
15 Phước thay cho dân nào biết cất tiếng vui vẻ ca ngợi Ngài!
Chúa ôi, họ bước đi trong ánh sáng của thánh nhan Ngài.
16 Họ vui mừng trong danh Ngài suốt ngày;
Nhờ đức công chính của Ngài, họ được hớn hở luôn luôn,
17 Ngài là vinh hiển của sức mạnh họ;
Và nhờ ơn Ngài, sừng chúng con được ngước cao lên.
18 Vì thuẫn khiên của chúng con thuộc về Chúa,
Vua của chúng con thuộc về Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.

19 Có lần Ngài đã phán với người thánh của Ngài qua khải tượng,
“Ta đã ban ơn giúp đỡ cho một người dũng lược;
Ta đã lập lên một kẻ Ta chọn từ giữa con dân Ta.
20 Ta đã tìm được Ða-vít, đầy tớ Ta;
Với dầu thánh của Ta, Ta đã xức dầu cho nó.
21 Ðó là người tay Ta sẽ làm cho vững lập;
Ấy là người cánh tay Ta sẽ làm cho mạnh mẽ.
22 Không kẻ thù nào có thể bắt nó phải triều cống vật chi;
Con cái của những kẻ gian ác sẽ không thể làm hại nó.
23 Ta sẽ chà nát những kẻ chống nghịch nó trước mặt nó;
Ta sẽ đánh phạt những kẻ nào ghét nó.
24 Ðức thành tín của Ta và lòng thương xót của Ta sẽ ở với nó;
Nhờ danh Ta sừng nó sẽ ngước cao lên.
25 Ta sẽ đặt tay nó trên biển cả,
Và tay phải nó trên các sông.
26 Nó sẽ gọi Ta rằng, ‘Ngài là Cha của con,
Ðức Chúa Trời của con, và Vầng Ðá cứu rỗi của con.’
27 Ta cũng sẽ làm cho nó thành đứa con đầu lòng của Ta,
Là vua cao trọng nhất trong các vua chúa thế gian.
28 Ta sẽ giữ lòng thương xót của Ta đối với nó đời đời;
Giao ước của Ta sẽ được thiết lập vững vàng với nó.
29 Ta sẽ lập giao ước với con cháu nó mãi mãi;
Rồi ngai của nó sẽ bền lâu như tuổi thọ của thiên đàng.
30 Nếu các con cháu nó lìa bỏ luật pháp Ta,
Và không đi theo các mạng lịnh Ta,
31 Nếu chúng vi phạm các luật lệ Ta và không giữ các điều răn Ta,
32 Ta sẽ dùng roi sửa dạy chúng vì các vi phạm của chúng,
Dùng đòn vọt sửa phạt chúng vì các tội lỗi của chúng.
33 Nhưng Ta sẽ không dời lòng thương xót của Ta khỏi nó,
Hoặc bỏ lòng thành tín của Ta đối với nó.
34 Ta sẽ không vi phạm giao ước của Ta;
Ta cũng không thay đổi lời môi Ta đã phán.
35 Một khi Ta đã lấy đức thánh khiết của Ta mà thề,
Thì Ta sẽ không dối gạt với Ða-vít.
36 Dòng dõi nó sẽ tồn tại đời đời;
Ngai của nó sẽ bền vững như mặt trời hằng ở trước mặt Ta.
37 Nó sẽ được vững lập mãi mãi như mặt trăng,
Một chứng tích muôn đời bền vững trên không gian.” (Sê-la)

38 Thế mà bây giờ Ngài đã hất hủi và loại bỏ người ấy;
Ngài đã giận kẻ được xức dầu của Ngài.
39 Ngài đã xóa bỏ giao ước với tôi tớ Ngài;
Ngài đã vứt vương miện của người ấy xuống đất để nó ra ô uế.
40 Ngài đã phá vỡ mọi tường thành che chở người ấy;
Ngài đã khiến các thành lũy của người ấy trở nên hoang tàn.
41 Tất cả ai qua lại đều cướp giật người ấy;
Người ấy đã thành một cớ nhạo báng cho những kẻ lân bang.
42 Ngài đã nâng cánh tay phải của những kẻ chống người ấy lên;
Ngài đã làm cho mọi kẻ thù của người ấy được vui vẻ.
43 Ngài đã làm cho lưỡi gươm của người ấy đâm ngược trở lại;
Ngài đã không giúp đỡ người ấy khi người ấy ra trận.
44 Ngài đã làm cho thời huy hoàng của người ấy dừng lại;
Ngài đã lật đổ ngai vàng của người ấy xuống đất.
45 Ngài đã khiến tuổi thanh xuân của người ấy ngắn lại;
Ngài đã bao phủ người ấy bằng nhục nhã ê chề. (Sê-la)

46 Còn bao lâu nữa, Chúa ôi? Ngài sẽ lánh mặt vĩnh viễn sao?
Cơn giận của Ngài chẳng lẽ cứ như lửa hừng, cháy mãi sao?
47 Xin Ngài nhớ lại rằng đời con thật ngắn ngủi;
Vì cuộc đời mọi người Ngài đã dựng nên thật như mây khói.
48 Có ai làm người mà có thể sống mãi mà không chết chăng?
Có người nào cứu được mình khỏi quyền lực của âm phủ chăng? (Sê-la)

49 Chúa ôi, tình thương của Ngài ngày trước,
Mà Ngài đã lấy đức thành tín của Ngài thề với Ða-vít đâu rồi?
50 Chúa ôi, xin nhớ đến những lời sỉ nhục mà tôi tớ Ngài phải chịu;
Làm sao lòng con có thể mang nổi những lời sỉ nhục mọi dân đã nói?
51 Chúa ôi, đó là những lời quân thù của Ngài đã sỉ vả,
Tức những lời chúng đã theo sát bước chân người được xức dầu của Ngài để nhục mạ tới cùng.

52 Tôn ngợi Chúa đời đời vô cùng!
A-men và A-men!

Giê-rê-mi 16:10-21

10 Khi ngươi nói những lời ấy với dân này, và nếu chúng hỏi ngươi, ‘Tại sao Chúa lại tuyên bố mọi điều dữ quá đỗi này với chúng tôi? Chúng tôi đã phạm tội gì? Chúng tôi đã làm điều gì có lỗi với Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi?’

11 Bấy giờ ngươi sẽ bảo chúng: Chúa phán: Bởi vì tổ tiên các ngươi đã lìa bỏ Ta mà theo các thần khác. Chúng đã phục vụ và thờ phượng các thần ấy; chúng đã bỏ Ta và không giữ luật pháp Ta, 12 và vì các ngươi đã tệ hơn tổ tiên các ngươi, vì đây này, các ngươi hãy xem, ai nấy trong các ngươi đều làm theo lòng dạ xấu xa bướng bỉnh của mình mà không nghe theo lời Ta. 13 Vì thế Ta sẽ đuổi các ngươi ra khỏi xứ này, để các ngươi sẽ vào một xứ mà chính các ngươi và tổ tiên các ngươi chưa từng biết, để ở đó các ngươi sẽ tha hồ phục vụ các thần khác cả ngày lẫn đêm, vì Ta không còn thương các ngươi nữa.”

Chúa Sẽ Tái Lập I-sơ-ra-ên

14 Vì thế Chúa phán, “Chắc chắn sẽ đến ngày khi người ta không còn nói, ‘Nguyện Chúa Hằng Sống, Ðấng đã đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập, làm chứng cho,’ 15 nhưng sẽ nói, ‘Nguyện Chúa Hằng Sống, Ðấng đã đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi đất bắc và ra khỏi những xứ Ngài đã đuổi họ tới làm chứng cho,’ vì Ta sẽ đem chúng trở về đất nước Ta đã ban cho tổ tiên chúng.”

16 Chúa phán, “Nhưng bây giờ Ta sai các ngư phủ ra để gom bắt chúng. Sau đó Ta sẽ sai nhiều thợ săn ra để họ săn bắt chúng trên mọi núi, mọi đồi, và mọi hốc đá, 17 vì mắt Ta hằng theo dõi mọi đường lối của chúng. Chúng không thể giấu gì khỏi mặt Ta. Những tội ác của chúng không thể giấu được mắt Ta. 18 Ta sẽ trả gấp đôi cho chúng những tội ác và tội lỗi của chúng, bởi vì chúng đã làm ô nhiễm đất của Ta bằng xác của các sinh vật chúng cúng tế cho các thần tượng gớm ghiếc, và chúng đã làm đầy dẫy trong cơ nghiệp của Ta những thứ gớm ghiếc ấy.”

19 “Lạy Chúa, Ngài là sức mạnh và thành lũy của con,
Ðấng con nương náu trong ngày hoạn nạn,
Ðấng mà các dân ngoại ở những nơi cực kỳ xa xăm trên đất sẽ đến và thưa:
Những gì tổ tiên chúng con thừa hưởng chỉ là giả dối,
Ðó là những niềm tin vô dụng và chẳng đem lại lợi ích gì.
20 Làm sao loài người lại tạo ra các thần tượng cho mình?
Những thứ đó thật ra nào phải là thần thánh gì đâu!”

21 “Vì thế, Ta chắc chắn sẽ dạy chúng;
Này, Ta sẽ dạy cho chúng biết quyền năng và sức mạnh của Ta,
Rồi chúng sẽ biết rằng danh Ta là Chúa.”

Rô-ma 7:1-12

Tôi Con Chúa và Luật Pháp

Thưa anh chị em,[a] anh chị em không biết rằng (tôi muốn nói với những người đã hiểu biết Luật Pháp) luật pháp chỉ ràng buộc một người khi người ấy còn sống chăng?

Giống như một phụ nữ đã có chồng; hễ ngày nào chồng nàng còn sống, luật pháp ràng buộc người phụ nữ ấy với chồng nàng, nhưng nếu chồng nàng chết, nàng không còn bị luật pháp ràng buộc với chồng nàng nữa. Vì thế trong khi chồng nàng còn sống, nếu nàng ăn ở với người khác, nàng sẽ bị gọi là kẻ ngoại tình; nhưng nếu chồng nàng qua đời, luật pháp cho nàng được tự do; nàng có quyền lấy chồng khác và không bị coi là kẻ ngoại tình.

Cũng thế, anh chị em của tôi ơi, anh chị em đã chết đối với Luật Pháp qua thân thể của Ðấng Christ rồi. Bây giờ anh chị em đã thuộc về một người khác, thuộc về Đấng đã sống lại từ cõi chết, để chúng ta có kết quả cho Ðức Chúa Trời. Vì khi chúng ta còn sống trong xác thịt, những dục vọng tội lỗi, qua Luật Pháp, đã hành động trong các chi thể chúng ta, đưa đến hậu quả là sự chết. Nhưng bây giờ chúng ta đã được giải thoát khỏi Luật Pháp rồi, tức là đã chết đối với những gì giam giữ chúng ta bấy lâu nay rồi, vì thế chúng ta hãy phục vụ Chúa theo cách mới của Ðức Thánh Linh chứ không theo cách cũ của văn tự.

Liên Hệ Giữa Luật Pháp và Tội Lỗi

Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Luật Pháp là tội lỗi chăng?

Chẳng hề như vậy! Nếu không nhờ Luật Pháp, tôi không biết tội lỗi là gì; vì tôi không biết tham lam là gì, nếu Luật Pháp không nói,

“Ngươi chớ tham lam.”Xuất 20:17; Phục 5:21

Nhưng tội lỗi đã thừa dịp, dùng điều răn để khơi dậy trong tôi mọi thứ ham muốn. Thật vậy, nếu không có Luật Pháp thì tội lỗi coi như đã chết. Ðã có thời tôi sống và không biết gì đến Luật Pháp, nhưng từ khi điều răn đến, tội lỗi lại sống dậy, còn tôi thì chết, 10 và đáng lý điều răn phải dẫn tôi đến sự sống, thì nó lại đưa tôi đến sự chết! 11 Vì tội lỗi đã thừa dịp dùng điều răn để gạt tôi và dùng nó để giết tôi. 12 Nói tóm lại, Luật Pháp là thánh, và điều răn là thánh, đúng, và tốt.

Giăng 6:1-15

Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn

(Mat 14:13-21; Mác 6:32-44; Lu 9:10-17)

Sau những việc đó Ðức Chúa Jesus đi qua bên kia Biển Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Ti-bê-ri-át. Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài, vì họ đã thấy những phép lạ Ngài làm cho những người bịnh. Ðức Chúa Jesus đi lên một triền núi và ngồi xuống với các môn đồ Ngài tại đó. Khi ấy Lễ Vượt Qua, đại lễ của người Do-thái, sắp đến gần. Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và thấy một đoàn dân rất đông kéo đến với Ngài, Ngài nói với Phi-líp, “Chúng ta phải mua bánh ở đâu cho những người này ăn?” Ngài nói vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết phải làm gì rồi.

Phi-líp trả lời Ngài, “Thưa dùng hai trăm đơ-na-ri[a] mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một ít.”

Một trong các môn đồ Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ nói với Ngài, “Thưa đây có một cậu bé, cậu ấy có năm cái bánh lúa mạch và hai con cá nhỏ, nhưng ngần ấy có thấm vào đâu so với đoàn dân đông này?”

10 Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy truyền cho đoàn dân ngồi xuống.” Lúc ấy nơi đó có rất nhiều cỏ. Vậy đoàn dân ngồi xuống. Số người ước chừng năm ngàn. 11 Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, rồi phân phát cho những người đang ngồi. Ngài cũng lấy cá và làm như vậy, ai muốn bao nhiêu tùy ý. 12 Sau khi mọi người đã ăn no nê, Ngài nói với các môn đồ, “Hãy gom lại những mảnh bánh thừa để không uổng phí.” 13 Vậy các môn đồ gom lại những mảnh thừa của năm cái bánh lúa mạch sau khi mọi người đã ăn, và chất đầy mười hai giỏ.

14 Khi dân chúng thấy phép lạ Ngài làm, họ nói, “Người này đúng là vị tiên tri, Ðấng phải đến thế gian.” 15 Ðức Chúa Jesus biết ý họ muốn đến và dùng áp lực để tôn Ngài lên làm vua, nên Ngài lánh lên núi và ở đó một mình.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang