Book of Common Prayer
Cầu Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Kẻ Bách Hại
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Bài cầu nguyện để tưởng nhớ
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin mau mau giải cứu con;
Chúa ôi, xin nhanh chóng đến giúp đỡ con.
2 Nguyện những kẻ tìm cách tiêu diệt con bị hổ thẹn và bối rối;
Nguyện những kẻ muốn làm tổn thương con phải bỏ đi trong sỉ nhục.
3 Nguyện những kẻ nhạo cười con rằng, “Ha ha! Ha ha!” phải rút lui vì nhục nhã.
4 Nguyện những ai tìm kiếm Ngài vui vẻ và mừng rỡ trong Ngài;
Nguyện những ai yêu mến ơn cứu rỗi của Ngài cứ nói mãi, “Ðức Chúa Trời vĩ đại thay!”
5 Còn con, con đang gặp cảnh khốn khổ và cùng đường;
Ðức Chúa Trời ôi, xin mau mau đến với con.
Ngài là Ðấng Giúp Ðỡ và Ðấng Giải Cứu của con;
Chúa ôi, xin đừng trì hoãn.
Lời Cầu Nguyện của Người Cao Niên
1 Chúa ôi, con nương náu nơi Ngài,
Xin đừng để con bị hổ thẹn.
2 Xin giải nguy con và giải cứu con vì đức công chính của Ngài;
Xin nghiêng tai nghe con và cứu con.
3 Xin làm vầng đá cho con trú ẩn, nơi con sẽ đến đó luôn luôn;
Xin ban lịnh giải cứu con, vì Ngài là vầng đá và thành trì kiên cố của con.
4 Ðức Chúa Trời của con ôi, xin giải cứu con khỏi tay kẻ ác,
Tức khỏi tay kẻ bất chính và bạo tàn.
5 Vì Ngài là nguồn hy vọng của con;
Lạy Chúa Hằng Hữu,[a] Ðấng con tin cậy từ thuở ấu thơ,
6 Con đã nhờ cậy Ngài từ lúc chào đời;
Ngài đã tạo thành con rồi đem con ra khỏi lòng mẹ con,
Nên con sẽ ca ngợi Ngài mãi mãi.
7 Con đã trở thành một điềm lạ cho nhiều người;
Dù vậy Ngài vẫn là nơi nương náu vững chắc của con.
8 Miệng con tràn đầy những lời ca ngợi Ngài;
Hằng ngày con không ngớt ca tụng vinh hiển của Ngài.
9 Xin đừng lìa khỏi con trong buổi già nua;
Xin đừng từ bỏ con khi sức lực con không còn nữa.
10 Vì những kẻ thù ghét con đang nói những lời chống lại con;
Những kẻ rình rập mạng sống con đang bàn luận với nhau;
11 Chúng nói rằng, “Ðức Chúa Trời đã lìa bỏ nó rồi;
Hãy đuổi theo và bắt nó, vì chẳng ai giải cứu nó đâu.”
12 Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng xa con;
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin mau đến giúp đỡ con!
13 Nguyện những kẻ thù của con bị hủy diệt trong sỉ nhục.
Nguyện những kẻ tìm cách hại con bị bao phủ bằng nhục nhã và nhuốc nhơ.
14 Nhưng về phần con, con sẽ tiếp tục hy vọng;
Con sẽ ca ngợi Ngài càng ngày càng thêm.
15 Miệng con sẽ nói ra đức công chính của Ngài;
Con sẽ thuật lại ơn cứu rỗi của Ngài suốt ngày,
Vì con không biết sẽ phải nói bao nhiêu cho đủ.
16 Con sẽ đến[b] trong quyền năng của Chúa Hằng Hữu;
Con sẽ nói ra đức công chính của Ngài, chỉ của Ngài mà thôi.
17 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã dạy con từ thuở còn thơ,
Ðến bây giờ con vẫn còn rao báo những việc diệu kỳ của Ngài.
18 Ðức Chúa Trời ôi, giờ đây con đã già yếu và tóc con đã bạc,
Xin Ngài đừng lìa bỏ con, cho đến khi con truyền xong cho thế hệ kế tiếp những việc quyền năng của Ngài,
Và nói cho thế hệ đến sau biết quyền phép lạ lùng của Ngài.
19 Vì Ðức Chúa Trời ôi, đức công chính của Ngài cao đến tận trời;
Ngài đã làm những việc thật lớn lao vĩ đại.
Ðức Chúa Trời ôi, nào ai giống như Ngài?
20 Ngài đã cho con kinh nghiệm những gian khổ và buồn đau;
Sau đó Ngài đã làm cho con được sống lại.
Ngài đã đem con lên từ vực sâu của lòng đất.
21 Xin Ngài gia thêm sự tôn trọng cho con;
Xin Ngài quay lại để vỗ về an ủi con.
22 Ðức Chúa Trời của con ôi, con sẽ dùng đàn lia ca ngợi đức thành tín của Ngài;
Lạy Chúa, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, con sẽ hòa theo hạc cầm ca hát chúc tụng Ngài.
23 Môi con sẽ reo mừng khi con ca hát tôn ngợi Ngài,
Và linh hồn con đã được Ngài cứu chuộc cũng vậy.
24 Lưỡi con sẽ nói ra đức công chính của Ngài suốt ngày,
Vì những kẻ tìm cách hại con đã bị làm cho xấu hổ và sỉ nhục.
Lời Cầu Nguyện Khi Bị Quân Thù Phá Hoại Xứ Sở
Giáo huấn ca của A-sáp
1 Ðức Chúa Trời ôi, sao Ngài nỡ bỏ chúng con mãi thế này?
Sao khói thịnh nộ của Ngài vẫn còn bốc lên nghịch lại đàn chiên của đồng cỏ Ngài?
2 Xin nhớ lại con dân Ngài, những kẻ Ngài đã mua chuộc từ thời xa xưa, tức chi tộc Ngài đã chuộc để làm cơ nghiệp;
Xin nhớ lại Núi Si-ôn, nơi Ngài đã ngự.
3 Cầu xin Ngài đặt bước đến những nơi đang đổ nát triền miên;
Trong đền thánh Ngài quân thù đã phá tan mọi vật.
4 Những kẻ chống nghịch Ngài đã la hét om sòm giữa thánh điện tôn nghiêm;
Chúng đã giương cờ chúng lên làm biểu kỳ giữa nơi tôn thánh.
5 Nơi cửa đền thờ chúng đã nhấc rìu lên chặt phá thản nhiên,
Như thể chúng đốn gỗ trong rừng.
6 Bây giờ tất cả công trình chạm trổ đã bị chúng dùng búa rìu đập phá.
7 Chúng đã đốt đền thánh Ngài thành tro bụi;
Chúng đã làm ô uế nơi biệt riêng ra thánh cho danh Ngài ngự.
8 Chúng tự nhủ rằng, “Chúng ta phải tận diệt chúng.”
Chúng đã thiêu rụi mọi nơi thờ phượng Ðức Chúa Trời trong xứ.
9 Chúng con chẳng còn quốc kỳ[a] của mình nữa;
Chúng con cũng không còn vị tiên tri nào nữa;
Trong vòng chúng con, không ai biết họa này sẽ kéo dài đến bao lâu.
10 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài cứ để cho quân thù của chúng con phỉ báng Ngài đến bao lâu nữa?
Chẳng lẽ quân thù của chúng con cứ xúc phạm đến danh Ngài đến đời đời sao?
11 Sao Ngài cứ khoanh tay, nhất là cánh tay phải Ngài, như vậy?
Xin Ngài vung tay ra và tiêu diệt chúng đi.
12 Dù thế nào thì từ xưa đến nay Ðức Chúa Trời vẫn là Vua của con;
Ngài đã thực hiện ơn cứu rỗi khắp hoàn cầu.
13 Ngài đã dùng quyền năng Ngài rẽ nước đại dương ra;
Ngài đã đập vỡ đầu các thủy quái[b] trong lòng biển.
14 Ngài đã đập nát các đầu con quái vật;[c]
Ngài đã biến chúng thành mồi cho các dã thú ở đồng hoang.
15 Ngài đã vạch đất nứt ra để các suối và các khe tuôn nước;
Ngài đã khiến dòng sông lai láng phải cạn khô.
16 Ban ngày là của Ngài, ban đêm cũng của Ngài;
Ngài đã sắp đặt các tinh tú và mặt trời vào vị trí.
17 Ngài đã định sẵn giới hạn của mặt đất;
Ngài đã lập nên mùa hạ và mùa đông.
18 Chúa ôi, xin nhớ lại thể nào quân thù đã phỉ báng Ngài;
Quả là một dân điên dại dám xúc phạm đến danh Ngài.
19 Xin đừng phó mạng chim bồ câu của Ngài cho bầy dã thú;
Xin đừng quên con dân Ngài đang sống cơ cực triền miên.
20 Xin nhớ lại giao ước Ngài đã lập,
Vì những nơi tối tăm trên đất đang xảy ra vô số bạo hành.
21 Nguyện những người bị áp bức sẽ không bỏ đi trong ô nhục;
Nguyện kẻ khó nghèo và khốn khổ sẽ ca ngợi danh Ngài.
22 Ðức Chúa Trời ôi, xin trỗi dậy và binh vực duyên cớ của Ngài;
Xin nhớ lại thể nào những kẻ điên rồ đã phỉ báng Ngài suốt ngày.
23 Xin đừng quên giọng điệu của những kẻ thù nghịch Ngài;
Chúng cứ liên tục gào la chống lại Ngài càng lúc càng hăng.
Sự Khôn Ngoan của Con Người Có Hạn
28 Chắc hẳn là có mỏ bạc;
Và phải có nơi để người ta luyện vàng.
2 Sắt được lấy ra từ lòng đất;
Nấu quặng chảy ra người ta lấy được đồng.
3 Người ta xua tan bóng tối và đào bới cho đến nơi cùng tận;
Họ tìm kiếm quặng mỏ trong nơi tối tăm và mù mịt.
4 Họ đào một đường sâu vào lòng đất, nơi không người ở;
Họ vào tận nơi sâu thẳm không dấu chân người;
Họ dùng dây leo xuống nơi xa cách người sống;
Họ bị đong đưa qua lại dưới vực sâu thăm thẳm mịt mù.
5 Ðất, nơi tạo ra cơm bánh nuôi người;
Thế mà sâu bên dưới là lửa hừng nóng chảy.
6 Ðá dưới lòng đất là nơi cho ra ngọc bích;
Bụi của nó lại có vàng lẫn lộn ở trong.
7 Chim săn mồi không biết đường đến đó;
Mắt chim ưng không thấy nó bao giờ.
8 Các thú dữ chưa hề đặt chân đến đó;
Sư tử hung tàn cũng chưa đến đó khi nào.
9 Người ta tra tay vào những tảng đá hoa cương cứng ngắc;
Họ làm cho núi đổ đến tận gốc;
10 Họ đào những đường hầm trong núi đá;
Mắt họ thấy mọi báu vật của quặng mỏ trong lòng đất.
11 Họ lấp nguồn suối nước để nó không rỉ ra;
Và những gì kín giấu đã được mang ra ánh sáng.
12 Nhưng người ta phải tìm sự khôn ngoan ở đâu?
Ai biết sự thông sáng ở nơi nào?
13 Phàm nhân không biết được giá trị của nó;
Nó không thể tìm thấy trong đất của người sống.
14 Vực sâu nói, “Nó không ở trong tôi”;
Ðại dương nói, “Nó không ở với tôi.”
15 Người ta không thể dùng vàng để mua nó;
Không ai có thể cân bạc để trả tiền mua nó bao giờ.
16 Nó không thể được định giá trị bằng vàng Ô-phia,
Hoặc đem so với ngọc mã não quý báu hay ngọc bích.
17 Vàng và kim cương không thể so sánh với nó được;
Ðồ trang sức bằng vàng ròng không thể dùng để đổi nó.
18 Ðá san hô và đá quý đều không có giá trị gì so với nó;
Giá trị của khôn ngoan rất cao so với các ngọc trai.
19 Ngọc hoàng bửu của Ê-thi-ô-pi không thể sánh với nó;
Giá trị của nó không thể so với vàng ròng.
20 Vậy sự khôn ngoan đến từ đâu?
Sự thông sáng ở nơi nào?
21 Nó bị che khuất khỏi mắt của mọi loài đang sống;
Nó bị che kín khỏi mắt của các chim trời.
22 Ðịa ngục và tử thần nói,
“Tai chúng tôi có nghe tiếng đồn về nó.”
23 Duy chỉ Ðức Chúa Trời mới hiểu biết đường lối nó;
Một mình Ngài biết nó ở nơi nào.
24 Vì Ngài nhìn thấy mọi nơi ở tận cùng trái đất;
Ngài trông thấy mọi sự ở dưới trời.
25 Ngài định vận tốc cho gió;
Ngài phân phối lượng nước mưa theo mực độ của Ngài.
26 Ngài lập quy luật cho mưa;
Ngài vạch lằn cho sấm chớp;
27 Bấy giờ Ngài trông thấy sự khôn ngoan và công bố nó;
Ngài thiết lập nó và khám xét nó.
28 Ðoạn Ngài phán với loài người,
“Này, kính sợ Chúa ấy là khôn ngoan; lánh xa điều ác ấy là thông sáng.”
25 Khoảng nửa đêm Phao-lô và Si-la cầu nguyện và hát thánh ca tôn ngợi Ðức Chúa Trời trong khi các tù nhân khác lắng nghe. 26 Thình lình, một cơn động đất dữ dội xảy ra, làm lắc lư cả nền ngục, khiến các cửa ngục mở toang, và xiềng xích các tù nhân đều sút ra.
27 Viên cai ngục giựt mình thức dậy và thấy các cửa ngục đều mở toang; ông tưởng các tù nhân đã trốn hết, nên rút gươm toan tự sát. 28 Nhưng Phao-lô kêu lớn tiếng rằng, “Ông đừng làm hại chính mình; chúng tôi đều còn cả đây.”
29 Viên cai ngục kêu thắp đèn lên, rồi vội vàng chạy vào ngục; ông run lẩy bẩy và sấp mình xuống trước mặt Phao-lô và Si-la. 30 Sau khi đưa hai ông ra ngoài, viên cai ngục hỏi, “Thưa các ông, tôi phải làm gì để được cứu?”
31 Họ đáp, “Hãy tin Ðức Chúa Jesus thì ông và cả nhà ông sẽ được cứu.” 32 Rồi hai ông giảng Ðạo[a] Chúa cho viên cai ngục và mọi người trong nhà ông ấy. 33 Ngay giờ đó, giữa đêm khuya, viên cai ngục đưa hai ông ra và rửa các vết thương cho, rồi ông ấy và mọi người trong nhà ông ấy lập tức chịu phép báp-têm.
34 Sau đó viên cai ngục đưa hai ông lên nhà, dọn thức ăn ra mời hai ông dùng, vì ông ấy và cả nhà ông ấy rất đỗi vui mừng, bởi họ đã quyết định tin thờ Ðức Chúa Trời.
Phao-lô và Si-la Ðược Thả Ra
35 Ðến sáng ngày các quan tòa sai các cảnh sát đến nói với viên cai ngục, “Hãy thả mấy người ấy ra.”
36 Viên cai ngục đến báo tin với Phao-lô, “Các quan tòa cho người đến bảo thả quý ông ra. Vậy bây giờ xin quý ông ra và kính chúc thượng lộ bình an.”
37 Nhưng Phao-lô nói với họ, “Chúng tôi là công dân La-mã. Khi chưa định tội chúng tôi rõ ràng, họ đã cho người đánh đòn chúng tôi giữa công chúng, rồi tống giam chúng tôi vào ngục; bây giờ họ lại âm thầm thả chúng tôi sao? Không đâu. Chính họ phải đích thân đến đây thả chúng tôi mới được.”
38 Các cảnh sát về báo cáo những lời ấy với các quan tòa. Khi các quan tòa nghe rằng hai ông là công dân La-mã, họ hoảng sợ. 39 Họ liền đến, năn nỉ hai ông, đưa hai ông ra khỏi ngục, và xin hai ông rời khỏi thành.
40 Sau khi ra khỏi ngục, hai ông đến nhà bà Ly-đi-a. Khi gặp các anh chị em tín hữu, hai ông khuyên nhủ họ, rồi từ giã lên đường.
27 Bây giờ tâm hồn Ta xúc động. Ta sẽ nói gì? ‘Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này. Nhưng chính vì lẽ ấy, tức cho giờ này, mà Con đã đến. 28 Cha ôi, xin làm vinh hiển danh Cha.’”
Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống rằng, “Ta đã làm vinh hiển rồi và sẽ làm vinh hiển nữa.”
29 Ðám đông đứng đó nghe vậy bèn nói, “Ấy là tiếng sấm.” Những người khác lại bảo, “Một thiên sứ đã nói chuyện với Ngài.”
30 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói, “Chẳng phải vì Ta mà tiếng này vọng xuống, nhưng vì các ngươi. 31 Bây giờ là lúc thế gian này bị phán xét; bây giờ kẻ cai trị thế gian này sẽ bị tống ra ngoài. 32 Còn Ta, khi Ta được nhấc lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến với Ta.” 33 Ngài nói điều ấy để chỉ về Ngài sẽ chết cách nào.
34 Ðám đông nói với Ngài, “Chúng tôi nghe trong Luật Pháp dạy rằng Ðấng Christ sẽ còn lại đời đời.
35 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ánh sáng ở với các ngươi ít lâu nữa. Hãy bước đi trong khi còn ánh sáng, kẻo bóng tối bắt kịp các ngươi. Ai đi trong bóng tối thì không biết mình đi đâu. 36 Trong khi các ngươi còn ánh sáng, hãy tin vào ánh sáng, để các ngươi trở thành con cái của ánh sáng.”
Sau khi nói những lời ấy, Ðức Chúa Jesus rời nơi đó và ẩn mình khỏi họ.
Copyright © 2011 by Bau Dang