Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 119:97-120

97 Ôi, con yêu mến luật pháp Ngài biết bao!
Ấy là điều con suy gẫm suốt ngày.
98 Các điều răn Ngài giúp con khôn ngoan hơn kẻ thù của mình,
Vì các điều răn ấy hằng ở với con.
99 Con được thông sáng hơn các giáo sư của con,
Vì con nghiền ngẫm các chứng ngôn Ngài.
100 Con được hiểu biết hơn những vị cao niên trưởng thượng,
Vì con vâng giữ các giới luật Ngài.
101 Con đã giữ chân con khỏi mọi đường lối gian tà,
Ðể con có thể vâng giữ lời Ngài.
102 Con không xây bỏ mạng lịnh Ngài,
Vì chính Ngài đã dạy dỗ con.
103 Lời Ngài ngọt ngào trong miệng con dường bao!
Thật ngọt hơn mật ong trong miệng con.
104 Nhờ giới luật Ngài con được thông sáng;
Vì vậy con ghét mọi đường lối dối gian.

105 Lời Ngài là ngọn đèn cho chân con,
Là ánh sáng cho đường lối con.
106 Con đã hứa nguyện và con sẽ giữ lời hứa nguyện ấy;
Con sẽ vâng giữ các mạng lịnh công chính của Ngài.
107 Con đã bị khốn đốn nặng nề;
Chúa ôi, xin phục hồi sinh lực cho con, theo như lời Ngài.
108 Chúa ôi, xin đoái nhậm của lễ cảm tạ của miệng con,
Xin dạy dỗ con các mạng lịnh Ngài.
109 Mạng sống con thường như chỉ mành treo chuông,[a]
Dầu vậy con vẫn không quên luật pháp Ngài.
110 Kẻ ác đã gài bẫy để hại con,
Nhưng con không rời khỏi giới luật Ngài.
111 Chứng ngôn Ngài là di sản con sẽ thừa hưởng mãi mãi,
Vì chứng ngôn ấy là niềm vui của lòng con.
112 Con quyết tâm thi hành luật lệ Ngài mãi mãi,
Cho đến tận cùng.

113 Con ghét những kẻ hai lòng,
Nhưng con yêu mến luật pháp Ngài.
114 Ngài là nơi nương náu và thuẫn khiên của con;
Con đặt hy vọng nơi lời Ngài.
115 Hỡi những kẻ làm ác, hãy dang xa khỏi ta,
Ðể ta vâng giữ những điều răn của Ðức Chúa Trời ta.
116 Xin gìn giữ con theo lời Ngài để con được sống,
Và đừng để con bị hổ thẹn vì hy vọng của mình.
117 Xin gìn giữ con để con được an toàn,
Hầu con sẽ tôn kính luật lệ Ngài mãi mãi.
118 Ngài loại bỏ những kẻ lìa bỏ luật lệ Ngài,
Vì mánh lới của chúng sẽ trở nên vô ích.
119 Ngài dứt bỏ tất cả kẻ ác trên đất như đồ cặn bã;
Vì thế con yêu mến các chứng ngôn Ngài.
120 Cơ thể con run lên vì sợ Ngài;
Con rất sợ bị Ngài đem ra phán xét.

Thánh Thi 81-82

Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời Ðối Với Sự Lầm Lạc của Dân I-sơ-ra-ên

Thơ của A-sáp

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu Ghi-tít

Hãy cất tiếng ca ngợi Ðức Chúa Trời, sức mạnh của chúng ta;
Hãy lớn tiếng vui vẻ ca tụng Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
Hãy trỗi nhạc, hãy đánh trống,
Hãy dùng đàn lia và hạc cầm hòa tấu với nhau.
Hãy thổi kèn vang lên vào Ngày Mồng Một,[a]
Vào Ngày Rằm,[b] và vào các ngày lễ trọng thể của chúng ta,
Vì ấy là một luật định cho I-sơ-ra-ên,
Một mạng lịnh của Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
Ngài đã lập điều ấy để làm một chứng tích giữa Giô-sép,
Khi Ngài đi trừng phạt trên đất Ai-cập,
Nơi tôi nghe một ngôn ngữ tôi chẳng hiểu.

“Ta đã cất gánh nặng của kẻ làm nô lệ khỏi vai nó;
Ðôi tay nó đã khỏi bưng thúng giỏ của kẻ lao nô.
Trong cơn hoạn nạn ngươi đã kêu cầu, và Ta đã giải cứu ngươi;
Từ trời cao huyền bí, nơi sấm sét phát ra, Ta đã đáp lời ngươi,
Ta đã thử lòng ngươi qua việc thiếu nước ở Mê-ri-ba. (Sê-la)
Hỡi dân Ta, hãy nghe, Ta khuyến cáo các ngươi;
Hỡi I-sơ-ra-ên, ước gì ngươi chịu nghe Ta!
Ở giữa ngươi chớ có thần lạ nào;
Ngươi chớ thờ lạy bất cứ thần nào khác.
10 Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời[c] của ngươi,
Ðấng đã đem ngươi lên từ đất Ai-cập;
Hãy mở rộng miệng ngươi ra để Ta cho nó được no đầy.

11 Nhưng dân Ta chẳng nghe tiếng Ta;
I-sơ-ra-ên chẳng vâng lời Ta;
12 Nên Ta đã phó chúng cho tính bướng bỉnh của lòng chúng,
Ðể chúng cứ đi theo mưu ý của chúng.
13 Ôi, ước gì dân Ta chịu nghe Ta;
Ước gì I-sơ-ra-ên cứ đi trong đường lối Ta.
14 Chắc hẳn Ta đã mau lẹ triệt hạ những kẻ thù của chúng rồi,
Và dùng tay Ta đối phó những kẻ chống nghịch chúng rồi.”

15 Nguyện những kẻ ghét Chúa phải phủ phục trước mặt Ngài,
Và số phận của chúng phải như thế đời đời,
16 Và nguyện Ngài nuôi con dân Ngài bằng gạo thơm ngon nhất,
Như lời Ngài, “Ta cho ngươi no thỏa bằng mật ngọt lấy ra từ vầng đá.”

Khuyên Hãy Xét Xử theo Công Lý

Thơ của A-sáp

Ðức Chúa Trời chủ trì cuộc họp giữa các đấng bậc có quyền;[d]
Ngài đoán xét giữa các thần.

“Các ngươi cứ xét xử một cách bất công,
Và thiên vị kẻ gian ác cho đến bao giờ mới thôi? (Sê-la)
Khá minh oan cho người nghèo khó và kẻ mồ côi;
Hãy thực thi công lý cho người bị áp bức và kẻ khốn cùng.
Khá cứu giúp người nghèo khó và kẻ khốn cùng;
Hãy giải thoát họ khỏi tay những kẻ gian ác.”

Họ chẳng biết chi và chẳng hiểu chi;
Họ cứ miệt mài đi trong bóng tối;
Tất cả nền móng của thế gian đều chao đảo chệch đường.

Ta nói, “Các ngươi là các thần,
Tất cả các ngươi đều là con của Ðấng Tối Cao.
Dầu vậy các ngươi sẽ chết như mọi người
Và sẽ ngã xuống như mọi kẻ quyền thế khác.”

Ðức Chúa Trời ôi, xin trỗi dậy để đoán xét thế gian,
Vì mọi dân mọi nước đều là cơ nghiệp của Ngài.

Nê-hê-mi 7:73-8:3

73 Như vậy các tư tế, những người Lê-vi, những người canh cửa, những người ca hát, những người phục vụ nơi Ðền Thờ, và một số người nữa, nói chung mọi người I-sơ-ra-ên đều được định cư trong các thành của họ. Ðến tháng thứ bảy dân I-sơ-ra-ên đã ổn định chỗ ở trong các thành của họ.

Ê-xơ-ra Tuyên Ðọc Luật Pháp và Cử Hành Lễ Lều Tạm

Khi ấy mọi người đều nhóm lại với nhau như một người tại quảng trường ở Cổng Nước. Họ nói với Ê-xơ-ra giáo sư kinh luật, xin ông đem bộ Sách Luật Pháp của Môi-se mà Chúa đã truyền cho dân I-sơ-ra-ên đến. Vì thế ngày mồng một tháng bảy,[a] Tư Tế Ê-xơ-ra đem bộ sách đến trước hội chúng, gồm những người lớn nam và nữ và những thiếu niên có thể nghe và hiểu được, để đọc cho họ nghe từ sáng sớm cho đến giữa trưa. Ông đứng ở quảng trường đối diện với Cổng Nước và đọc lớn tiếng những lời đã chép trong đó trước mặt những người lớn nam và nữ, cùng những thiếu niên có thể hiểu được. Mọi người đều chăm chú lắng nghe Luật Pháp.

Nê-hê-mi 8:5-18

Ê-xơ-ra mở sách ra trước mặt mọi người; vì ông đứng cao hơn mọi người, nên ai nấy đều nhìn thấy ông. Khi ông mở sách ra, mọi người đều đứng dậy. Ê-xơ-ra ca ngợi Chúa, Ðức Chúa Trời cao cả. Bấy giờ mọi người đều đưa hai tay lên trời và đáp lại, “A-men! A-men!” Kế đó họ cúi đầu và sấp mặt xuống đất mà thờ lạy Chúa.

Lúc ấy Giê-sua, Ba-ni, Sê-rê-bi-a, Gia-min, Ạc-cúp, Sa-bê-thai, Hô-đi-a, Ma-a-sê-gia, Kê-li-ta, A-xa-ri-a, Giô-xa-bát, Ha-nan, Pê-la-gia, những người Lê-vi, đã giúp cho dân hiểu được luật pháp, trong khi dân vẫn cứ đứng yên tại chỗ. Họ đọc trong Sách Luật Pháp của Ðức Chúa Trời một cách rõ ràng và giải thích ý nghĩa những lời ấy, khiến ai nấy đều hiểu rõ những gì họ đọc.

Bấy giờ Nê-hê-mi tổng trấn, Ê-xơ-ra giáo sư kinh luật kiêm tư tế, và những người Lê-vi giảng dạy cho dân. Họ nói với toàn dân, “Hôm nay là ngày thánh dành cho Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. Ðừng than thở và khóc lóc.” Vì toàn dân đã bật khóc khi nghe những lời của Luật Pháp. 10 Sau đó Nê-hê-mi nói với họ, “Ai nấy hãy đi về, hãy ăn những món béo bổ, hãy uống những thức ngọt ngon, và hãy gởi phần cho những người không có gì để ăn uống, vì hôm nay là ngày thánh dành cho Chúa chúng ta. Ðừng buồn, vì niềm vui của Chúa là sức mạnh của anh chị em.”

11 Những người Lê-vi cũng trấn an mọi người, bảo rằng, “Xin anh chị em hãy bình tĩnh, vì hôm nay là ngày thánh; đừng buồn.” 12 Thế là mọi người ra về, ăn, uống, và gởi phần ẩm thực. Họ rất đỗi vui mừng, vì hiểu được những lời đã công bố cho mình.

13 Ngày thứ nhì tất cả các trưởng tộc trong dân, cùng với các tư tế, và những người Lê-vi đã họp lại với Ê-xơ-ra giáo sư kinh luật để học hỏi những lời của Luật Pháp tường tận hơn. 14 Họ tìm thấy trong Luật Pháp có ghi rằng Chúa truyền cho Môi-se bảo dân I-sơ-ra-ên phải ở trong các lều trong kỳ dự lễ tháng bảy, 15 và họ phải công bố và loan truyền trong tất cả các thành và trong Giê-ru-sa-lem rằng, “Hãy lên núi, đem những nhánh ô-liu, những nhánh thông, những cành sim, những cành kè, những cành cây rậm lá về làm lều để ở, y như đã chép.”

16 Thế là dân chúng đi ra, mang những nhánh cây ấy về, và làm lều để ở. Họ làm các lều lá ấy trên các sân thượng, trước sân nhà của họ, trong sân của nhà Ðức Chúa Trời, trong quảng trường ở Cổng Nước, và trong quảng trường ở Cổng Ép-ra-im. 17 Vậy cả tập thể những người từ chốn lưu đày trở về đã làm những lều lá và tạm trú trong các lều ấy suốt kỳ lễ. Số là từ ngày Giô-suê con của Nun cho đến ngày ấy, dân I-sơ-ra-ên chưa hề làm như thế bao giờ. Do đó mọi người đều vui mừng khôn xiết.

18 Ngày nào cũng vậy, từ ngày đầu cho đến ngày cuối của kỳ lễ, Ê-xơ-ra đọc trong Sách Luật Pháp của Ðức Chúa Trời. Họ cử hành lễ suốt bảy ngày; đến ngày thứ tám, họ cử hành một lễ bế mạc rất trọng thể, y như đã quy định.

Khải Huyền 18:21-24

21 Bấy giờ một vị thiên sứ mạnh mẽ nhấc bổng một tảng đá như một cối xay lớn, ném xuống biển, và nói:

“Thành vĩ đại Ba-by-lôn sẽ bị ném xuống dữ dội như thế,
Và sẽ không ai tìm thấy nó nữa.
22 Âm thanh của những hạc cầm, những nhạc sĩ, những người thổi sáo, và những người thổi kèn sẽ không bao giờ được nghe ở trong ngươi nữa.
Mọi thợ khéo của mọi nghề thủ công sẽ không bao giờ thấy ở trong ngươi nữa.
Âm thanh của những cối xay sẽ không bao giờ được nghe ở trong ngươi nữa.
23 Ánh sáng từ những cây đèn sẽ không bao giờ chiếu sáng ở trong ngươi nữa.
Tiếng nói của chàng rể và cô dâu sẽ không bao giờ được nghe ở trong ngươi nữa,
Vì những thương gia của ngươi là những tay cự phú trên đất,
Vì mọi quốc gia đều bị ma thuật của ngươi lừa dối,
24 Máu của các vị tiên tri và các thánh đồ đã thấy trong ngươi,[a]
Cùng với máu của mọi người đã bị sát hại trên đất.”

Ma-thi-ơ 15:29-39

Chúa Chữa Lành Nhiều Người

29 Rời nơi đó Ðức Chúa Jesus đi dọc bờ biển Ga-li-lê; Ngài lên một sườn núi và ngồi xuống. 30 Dân chúng lũ lượt kéo đến với Ngài, mang theo những người què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc, và mọi thứ tật bịnh khác. Họ đặt những người ấy nơi chân Ngài, và Ngài chữa lành cho họ. 31 Dân chúng rất đỗi kinh ngạc khi thấy người câm nói được, người tàn tật hết tật nguyền, người què đi được, và người mù thấy được. Vậy họ tôn vinh Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.

Chúa Hóa Bánh cho Bốn Ngàn Người Ăn

(Mác 8:1-10)

32 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus gọi các môn đồ Ngài đến gần và nói, “Ta thương xót đoàn dân này, vì họ đã ở với Ta đến nay đã ba ngày rồi, và không còn gì để ăn. Ta không muốn họ mang bụng đói đi về, vì họ có thể xỉu ở dọc đường.”

33 Các môn đồ Ngài nói với Ngài, “Chúng ta có thể tìm đâu ra đủ bánh trong nơi hoang dã này để cho đoàn dân đông đúc này ăn?”

34 Ðức Chúa Jesus hỏi họ, “Các ngươi có bao nhiêu bánh?”

Họ đáp, “Thưa có bảy cái bánh và vài con cá nhỏ.”

35 Bấy giờ Ngài truyền cho đoàn dân ngồi xuống đất. 36 Ngài cầm bảy cái bánh và mấy con cá, tạ ơn, bẻ ra, rồi đưa cho các môn đồ, các môn đồ phân phát cho đoàn dân. 37 Tất cả đều ăn và được no nê. Sau đó họ gom những miếng bánh thừa và được bảy giỏ đầy. 38 Có khoảng bốn ngàn người ăn, không kể phụ nữ và trẻ em. 39 Sau khi giải tán đoàn dân đông, Ngài xuống thuyền sang vùng Ma-ga-đan.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang