Book of Common Prayer
Kinh Luật Của Đức Chúa Trời
119 Phước cho những người trọn vẹn trong đường lối mình;
Sống theo Kinh Luật của CHÚA.
2 Phước cho những người gìn giữ lời chứng của Chúa;
Hết lòng tìm kiếm Ngài.
3 Họ không làm điều gì sai trái,
Nhưng sống theo đường lối của Chúa.
4 Chúa đã truyền các mạng lệnh của Ngài
Để chúng tôi tuân theo.
5 Ước gì đường lối tôi được vững vàng
Để tôi tuân theo các quy luật của Chúa;
6 Bấy giờ tôi sẽ không bị hổ thẹn
Vì tôi chú tâm vào mọi điều răn của Chúa.
7 Tôi sẽ lấy lòng ngay thẳng ca ngợi Chúa
Khi tôi học hỏi các phán quyết công chính của Ngài.
8 Tôi sẽ tuân theo các quy luật của Chúa;
Xin chớ hoàn toàn từ bỏ tôi.
9 Người trẻ tuổi phải làm thế nào để giữ đời sống mình trong sạch?
Phải tuân giữ lời Chúa.
10 Tôi hết lòng tìm kiếm Chúa,
Xin chớ để tôi lạc xa các điều răn Ngài.
11 Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi
Để tôi không phạm tội cùng Ngài.
12 Lạy CHÚA, tôi ca tụng Ngài,
Xin dạy tôi các quy luật Ngài.
13 Môi tôi sẽ công bố mọi phán quyết từ miệng Ngài phán ra.
14 Tôi vui mừng theo lời chứng của Chúa như[a]
Vui vì giàu có.
15 Tôi sẽ suy gẫm về các mạng lệnh của Chúa
Và chú tâm vào đường lối Ngài.
16 Tôi vui thích trong quy luật của Chúa
Và không quên lời Ngài.
17 Xin rộng lượng cùng tôi, là tôi tớ Chúa, để tôi được sống
Và tuân giữ lời Ngài.
18 Xin Chúa mở mắt tôi để tôi nhìn thấy
Những điều diệu kỳ trong Kinh Luật của Ngài.
19 Tôi là lữ khách trên đất,
Xin chớ giấu tôi các điều răn Chúa.
20 Tâm hồn tôi luôn mòn mỏi khao khát các phán quyết của Chúa.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, là kẻ đáng bị rủa sả,
Kẻ đi lạc xa các điều răn Chúa.
22 Xin cất khỏi tôi sự sỉ nhục và khinh bỉ
Vì tôi gìn giữ lời chứng của Chúa.
23 Các vua chúa ngồi cùng nhau bàn định nghịch tôi,
Nhưng tôi tớ Chúa sẽ suy gẫm các quy luật Ngài.
24 Các lời chứng của Chúa là niềm vui cho tôi,
Là những vị cố vấn của tôi.
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Có Đàn Huyền Phụ Họa.[a]
12 Lạy CHÚA, xin giải cứu chúng tôi.
Vì người kính sợ Chúa không còn nữa,
Và kẻ trung tín biến mất giữa vòng loài người.
2 Người ta nói dối lẫn nhau.
Chúng là người hai lòng, nói bằng môi dua nịnh.
3 Nguyện CHÚA cắt hết môi dua nịnh,
Lưỡi khoe khoang.
4 Tức là kẻ nói rằng: chúng ta sẽ thắng nhờ miệng lưỡi.
Môi miệng là của chúng ta, ai sẽ là Chúa chúng ta?
5 Vì kẻ khốn cùng bị bóc lột,
Người thiếu thốn rên siết.
Chính Ta sẽ đứng dậy, CHÚA phán:
Ta sẽ đặt người nơi an toàn, là nơi người mong muốn.
6 Lời CHÚA là lời trong sạch.
Như bạc luyện trong lò nung bằng đất,
Tinh luyện đến bảy lần.
7 Lạy CHÚA, chính Ngài canh giữ người khốn cùng.
Ngài bảo vệ người khỏi thế hệ này cho đến đời đời.[b]
8 Kẻ ác dạo quanh bốn phía
Khi điều ác được tôn cao giữa vòng loài người.
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
13 Lạy CHÚA, Ngài hằng quên tôi cho đến bao giờ?
Ngài lánh mặt tôi cho đến chừng nào?
2 Linh hồn tôi vẫn đau đớn cho đến bao giờ?
Lòng tôi vẫn buồn rầu mỗi ngày?
Kẻ thù vẫn được tôn cao hơn tôi cho đến chừng nào?
3 Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của tôi.
Xin hãy xem xét, xin đáp lời tôi.
Xin ban ánh sáng cho mắt tôi,
Kẻo tôi phải ngủ đi trong sự chết.
4 Kẻo kẻ thù tôi sẽ nói: ta đã thắng nó!
Và kẻ địch sẽ vui mừng vì tôi nghiêng ngả.
5 Nhưng tôi tin cậy nơi tình thương của Ngài.
Lòng tôi vui mừng trong sự giải cứu của Ngài.
6 Tôi sẽ ca ngợi CHÚA,
Vì Ngài đã ban phước dồi dào cho tôi.
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
14 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng:
Không có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều thối nát, làm những điều ghê tởm.
Không có ai làm điều thiện.
2 CHÚA từ trên trời
Nhìn xuống loài người.
Để xem thử có ai khôn ngoan,
Có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng?
3 Tất cả đều lầm lạc;
Chúng nó cùng nhau đều bại hoại.
Không có ai làm điều thiện,
Dù một người cũng không.
4 Phải chăng tất cả kẻ làm ác đều thiếu hiểu biết?
Chúng ăn nuốt dân ta như ăn bánh,
Cũng chẳng cầu khẩn CHÚA.
5 Kìa, chúng sẽ bị kinh hoàng.
Vì Đức Chúa Trời ở cùng hội người công chính.
6 Các người làm hỏng kế hoạch của kẻ khốn cùng.
Nhưng CHÚA là nơi họ trú ẩn.
7 Ôi, ước gì sự giải cứu Y-sơ-ra-ên từ Si-ôn đã đến.
Khi CHÚA đem phu tù của dân Ngài trở về.
Thì Gia-cốp sẽ hân hoan, Y-sơ-ra-ên sẽ mừng rỡ.
25 Khi anh chị em đã có con cháu và đã sống nhiều năm trong xứ, nếu anh chị em trở thành sa đọa, chạm khắc tượng thờ dù dưới hình thức nào mà làm điều ác trước mắt CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em và khiêu khích chọc giận Ngài, 26 thì hôm nay tôi kêu gọi trời đất chứng giám cho tôi rằng tôi đã cảnh cáo anh chị em. Nếu anh chị em phạm tội chọc giận Chúa, anh chị em sẽ bị tiêu diệt cách nhanh chóng khỏi xứ anh chị em sẽ chiếm hữu sau khi qua sông Giô-đanh. Anh chị em sẽ không sinh sống lâu dài ở đó đâu nhưng chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. 27 CHÚA sẽ phân tán anh chị em giữa các dân tộc khác và chỉ có một số ít còn sống sót tại những nơi CHÚA đuổi anh chị em đến. 28 Ở đó anh chị em sẽ thờ lạy những thần bằng gỗ, bằng đá do người ta làm ra, là thần không thấy, không nghe, không ăn, không ngửi được. 29 Nhưng nếu anh chị em tìm kiếm CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em, anh chị em sẽ gặp được Ngài khi tìm kiếm Ngài hết lòng và với tất cả linh hồn, 30 nếu anh chị em trở lại với CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em và sẽ vâng lời Ngài sau khi anh chị em lâm vào cảnh khốn cùng vì tất cả những điều này xảy đến cho anh chị em. 31 CHÚA, Đức Chúa Trời của anh chị em là Đức Chúa Trời đầy lòng thương xót; Ngài không từ bỏ hay tận diệt anh chị em, cũng không quên giao ước Ngài đã dùng lời thề lập với tổ phụ anh chị em.
21 Tôi lấy làm hổ thẹn mà nói rằng: Chúng tôi đã quá yếu đuối để làm như thế. Nhưng bất cứ điều gì người ta dám khoe, tôi nói như người điên, tôi cũng dám khoe. 22 Họ là người Hê-bơ-rơ ư? Tôi cũng vậy. Họ là người Y-sơ-ra-ên ư? Tôi cũng vậy. Họ là dòng dõi Áp-ra-ham ư? Tôi cũng vậy. 23 Họ là người phục vụ Chúa Cứu Thế chăng? Tôi nói như người điên khùng. Tôi còn hơn họ nữa. Tôi đã lao khổ nhiều hơn, bị tù nhiều hơn, bị đánh đập quá nhiều, suýt chết nhiều lần. 24 Năm lần tôi bị người Do Thái đánh đòn, mỗi lần chỉ thiếu một roi đầy bốn chục. 25 Ba lần bị đánh đòn, một lần bị ném đá, ba lần chìm tàu, một ngày một đêm lênh đênh trên biển cả. 26 Trong nhiều cuộc hành trình, tôi bị nguy hiểm trên sông ngòi, nguy hiểm vì trộm cướp, nguy hiểm vì chính dân mình, nguy hiểm nơi dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, nơi sa mạc, ngoài biển, nguy hiểm vì các anh chị em giả, 27 lao lực, khó nhọc, nhiều lúc thức đêm, chịu đói chịu khát, nhiều khi bị đói khát, rét buốt và trần truồng, 28 chưa kể những việc khác, mỗi ngày tôi băn khoăn lo lắng cho tất cả các Hội Thánh. 29 Có ai yếu đuối mà tôi không thấy yếu đuối? Có ai vấp ngã mà lòng tôi không như nung như đốt? 30 Nếu tôi phải tự hào, tôi sẽ tự hào về những điều yếu đuối của tôi.
31 Đức Chúa Trời là Cha của Chúa Giê-su, là Đấng đáng ca ngợi đời đời, biết rằng tôi không nói dối. 32 Tại Đa-mách, tổng đốc của vua A-rê-ta canh gác thành Đa-mách để bắt tôi. 33 Nhưng từ cửa sổ tôi được thòng xuống trong một cái thúng qua tường thành. Thế là tôi thoát khỏi tay ông ta.
Chúa Và Tiền Tài(A)
24 “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà thương chủ kia, hoặc sẽ trọng chủ này mà khinh chủ kia. Các con không thể phục vụ cả Đức Chúa Trời lẫn tiền tài.”[a]
Vấn Đề Lo Lắng(B)
25 “Vì thế Ta bảo các con: Đừng lo lắng cho cuộc sống, lo mình sẽ ăn gì, uống gì, hay thân thể mình sẽ mặc gì. Mạng sống chẳng quý hơn đồ ăn và thân thể chẳng quý hơn quần áo sao? 26 Hãy xem loài chim trời, chúng chẳng gieo, chẳng gặt, cũng chẳng tồn kho tích trữ, nhưng Cha các con ở trên trời vẫn nuôi chúng. Các con không quý hơn loài chim sao? 27 Có ai trong các con nhờ lo lắng mà có thể thêm cho đời mình một khoảnh khắc nào không?[b]
28 Còn việc ăn mặc, sao các con lo lắng mà làm chi? Hãy xem hoa huệ ngoài đồng mọc thế nào. Chúng không phải làm việc khổ nhọc, cũng chẳng kéo chỉ, 29 nhưng Ta bảo các con, dầu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không thể mặc đẹp bằng một trong các hoa huệ kia. 30 Một loài hoa dại ngoài đồng, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà Đức Chúa Trời mặc cho chúng như thế, còn các con không quý hơn để Ngài chu cấp quần áo cho sao, hỡi những kẻ ít đức tin? 31 Vậy, đừng lo lắng mà hỏi rằng chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hay là mặc gì? 32 Vì tất cả những điều này, người ngoại vẫn tìm kiếm và Cha các con ở trên trời biết các con cần tất cả những điều ấy. 33 Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, và Ngài sẽ ban thêm cho các con mọi điều ấy nữa. 34 Thế thì, đừng lo sợ cho ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Nỗi lao phiền trong ngày cũng đủ quá rồi!”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)