Add parallel Print Page Options

Dân Ít-ra-en không tin cậy Thượng Đế

106 Hãy ca ngợi Chúa!
Hãy cảm tạ Chúa vì lòng nhân từ của Ngài.
    Tình yêu Ngài còn mãi mãi.
Không ai có thể thuật hết
    các việc quyền năng Chúa
    đã làm.
    Không ai có thể hát hết lời ca ngợi Ngài.
Phúc cho ai làm điều công chính,
    và kẻ luôn làm điều phải.

Chúa ôi, xin nhớ đến tôi khi
    tỏ lòng nhân từ cùng dân tộc Ngài;
    giúp tôi khi Ngài cứu họ.
Xin hãy cho tôi thấy sự sung túc của dân Ngài lựa chọn.
Xin cho tôi cùng chung vui với dân Ngài;
    cùng nhập chung với dân Chúa mà ca ngợi Ngài.

Chúng tôi đã phạm tội giống như tổ tiên chúng tôi trước kia.
    Chúng tôi làm quấy, chúng tôi gian ác.
Trong xứ Ai-cập, tổ tiên chúng tôi không hiểu được các phép lạ Chúa.
Họ chẳng ghi nhớ lòng yêu thương bao la của Ngài,
    trái lại họ chống nghịch Ngài tại Biển Sậy [a].

Nhưng vì danh Ngài, Chúa đã cứu họ,
    để tỏ ra quyền năng lớn lao
    của Ngài.
Ngài ra lệnh cho biển Sậy,
    nó liền cạn khô.
    Ngài dẫn họ qua biển sâu như thể bước đi trong sa mạc.
10 Ngài cứu họ khỏi những kẻ ghét họ,
    giải thoát họ khỏi tay kẻ thù,
11 Ngài khiến nước phủ ngập lên
    kẻ thù họ.
    Không một ai thoát chết.

12 Bấy giờ họ tin điều Chúa phán,
    và ca ngợi Ngài.
13 Nhưng rồi họ vội vàng quên điều Ngài làm;
    không chờ đợi huấn lệnh Chúa.
14 Họ thèm muốn đang khi ở trong sa mạc,
    thách thức Ngài tại đó.
15 Ngài cho họ điều họ ao ước,
    nhưng sai dịch lệ đến với họ.
16 Dân chúng trong doanh trại đố kỵ với Mô-se và A-rôn,
    thầy tế lễ thánh của Chúa.
17 Đất liền nứt ra nuốt Đa-than
    và chôn sống bè lũ A-bi-ram.
18 Một ngọn lửa thiêu đốt những kẻ đi theo chúng,
    hỏa thiêu bọn gian ác.
19 Dân chúng tạc một bò con vàng
    tại núi Hô-rếp,
    bái lạy một tượng đúc,
20 Họ đánh đổi Thượng Đế vinh hiển của mình
    lấy hình tượng con bò ăn cỏ.
21 Họ quên Thượng Đế là Đấng
    đã giải cứu và làm những phép lạ trong xứ Cham [b],
22 Đấng đã làm nhiều phép lạ ở Ai-cập
    và những việc diệu kỳ nơi biển Sậy.

23 Nên Thượng Đế nhất quyết tiêu diệt họ.
    Nhưng Mô-se, người được Chúa chọn,
    đứng trước mặt Ngài,
    cản không để cơn thịnh nộ Ngài tiêu diệt họ.

24 Họ không chịu đi vào xứ Ca-na-an đẹp đẽ;
    không tin lời hứa của Ngài.
25 Trong lều trại họ oán trách và không vâng lời Chúa.
26 Nên Ngài thề là họ sẽ chết trong sa mạc.
27 Ngài phán rằng con cháu họ sẽ bị các dân khác đánh bại,
    và rằng họ sẽ bị tản lạc trong các nước khác.

28 Họ họp nhau bái lạy thần Ba-anh Phê-ô,
    và ăn đồ đã được cúng cho các người chết [c].
29 Chúa nổi giận cùng họ,
    nên nhiều người mắc bệnh hiểm nghèo.
30 Nhưng Phi-nê-a đứng lên
    và can thiệp [d].
31 Thượng Đế xem đó là việc làm phải lẽ,
    sẽ được mãi mãi ghi nhớ.

32 Họ cũng chọc Ngài giận ở các suối nước Mê-ri-ba,
    và vì họ mà Mô-se lãnh hậu quả không hay.
33 Dân chúng phản nghịch lại Thánh Linh của Chúa,
    khiến Mô-se nổi giận.

34 Dân chúng cũng không tiêu diệt các dân khác như Chúa dặn bảo.
35 Nhưng lại sống chung chạ với chúng
    và học đòi theo phong tục của các dân ấy.
36 Thần tượng của các dân khác
    trở thành cạm bẫy cho họ.
37 Đến nỗi họ giết con trai con gái mình làm của lễ hi sinh cho các ác quỉ.
38 Họ giết trẻ con vô tội,
    tức chính con trai con gái mình
    để làm sinh tế cho các thần tượng xứ Ca-na-an.
Cho nên đất trở nên dơ bẩn vì huyết chúng.
39 Họ tự làm cho mình dơ bẩn vì các hành động của họ;
    Họ không trung thành bằng các hành động của họ.
40 Nên Ngài tức giận và chán ngán con dân Ngài.
41 Ngài trao họ cho các quốc gia khác,
    cho phép kẻ thù cai trị họ.
42 Kẻ thù áp bức và thống trị họ.
43 Nhiều lần Chúa giải cứu dân Ngài,
    nhưng họ tiếp tục phản nghịch Ngài.
Càng suy sụp trong tội lỗi.
44 Nhưng khi nghe tiếng kêu than,
    Ngài thấy cảnh khốn đốn họ.
45 Ngài nhớ lại giao ước với họ
    và an ủi họ do lòng yêu thương lớn lao của Ngài.
46 Ngài khiến các kẻ áp bức họ cũng thương hại họ.
47 Lạy Chúa là Thượng Đế chúng tôi,
    xin hãy cứu và mang chúng tôi trở về từ các nước khác.
    Chúng tôi sẽ cảm tạ Ngài và vui mừng ca ngợi Ngài.
48 Hãy ca ngợi Chúa, là Thượng Đế của Ít-ra-en.
    Đấng sẽ còn mãi mãi.

Mọi người hãy nói, “A-men!”
Hãy ca ngợi CHÚA!

Quyển 5

(Thi thiên 107-150)

Thượng Đế giải cứu khỏi nhiều gian nguy

107 Cảm tạ Chúa vì Ngài nhân từ.
    Tình yêu Ngài còn đời đời.
Hỡi những ai được Chúa cứu
    hãy ca ngợi như thế.
    Ngài đã giải cứu họ khỏi tay kẻ thù
và đã tập họp họ lại từ các quốc gia,
    từ Đông đến Tây, từ Bắc đến Nam [e].

Một số đã lưu lạc trong sa mạc,
    không tìm được thành nào để sống.
Họ bị đói khát, chán nản cùng cực.
Trong cơn khốn đốn họ kêu la cùng Thượng Đế,
    thì Ngài giải thoát họ khỏi mọi cảnh khốn khổ.
Ngài dẫn họ thẳng đến thành
    có thể ở được.
Họ phải cảm tạ Chúa vì tình yêu
    và những phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
Ngài cho họ đã khát và no đủ.

10 Một số ngồi trong cảnh ảm đạm tăm tối;
    họ đang đau khổ trong xiềng xích.
11 Họ đã chống báng lời phán của Thượng Đế,
    không thèm nghe lời khuyên của Đấng Chí Cao.
12 Do đó Ngài bắt họ lao khổ để hạ tính tự phụ của họ,
    không ai giúp đỡ họ.
13 Trong cơn khốn đốn, họ kêu xin cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ ra khỏi cảnh hiểm nghèo.
14 Ngài mang họ ra khỏi cảnh ảm đạm đen tối,
    bẻ xiềng xích họ.
15 Họ phải cảm tạ Chúa vì lòng yêu thương
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
16 Ngài phá các cổng đồng và cắt song sắt.

17 Một số ngu dại chống nghịch Thượng Đế,
    mang lấy khốn khổ do hậu quả của việc ác mình làm.
18 Họ không thiết ăn uống đến nỗi suýt chết.
19 Trong cơn khốn đốn họ kêu la cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn khổ.
20 Ngài ra huấn lệnh và chữa lành,
    cứu họ khỏi chết.
21 Họ phải cảm tạ Chúa vì tình yêu
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
22 Họ phải dâng của lễ cảm tạ Ngài.
    Hớn hở thuật lại những việc tay Chúa làm.

23 Có kẻ dùng tàu biển buôn bán trên các đại dương.
24 Họ thấy những điều Chúa có thể làm,
    những phép lạ Ngài thực hiện trong biển sâu.
25 Chúa phán thì giông tố nổi lên,
    thổi sóng cuồn cuộn.
26 Tàu bè bị chòng chành,
    khi trồi lên cao chót vót,
    lúc sụp xuống nơi thẳm sâu.
    Trận bão dữ dội đến nỗi họ hết hi vọng.
27 Họ đi lảo đảo và ngã té như người say.
    Họ lúng túng không biết làm sao.
28 Trong cơn khốn khổ họ kêu la cùng Chúa,
    Ngài liền giải cứu họ khỏi nỗi hiểm nguy.
29 Ngài khiến bão lặng
    và dẹp yên các lượn sóng.
30 Họ vui mừng vì bão yên.
    Thượng Đế hướng dẫn họ đến bến mà họ muốn đi.
31 Họ phải cảm tạ Chúa về tình yêu
    và các phép lạ Ngài làm cho dân Ngài.
32 Họ phải ca ngợi sự cao cả Ngài trong hội các dân;
    họ phải ca ngợi Ngài trong buổi hội các bô lão.

33 Ngài biến sông ngòi ra sa mạc,
    và suối nước ra đất khô.
34 Ngài biến đất màu mỡ ra đất mặn
    vì dân cư sống ở đó gian ác.
35 Chúa biến sa mạc ra ao hồ,
    và đất khô ra suối nước.
36 Ngài cho kẻ đói khổ lập nghiệp
    tại đó để họ xây thành định cư.
37 Họ gieo giống trong đồng ruộng và vườn nho,
    họ được trúng mùa.
38 Thượng Đế ban phước cho họ,
    dân số họ gia tăng.
    Gia súc cũng không sụt giảm.
39 Nhưng vì thiên tai, khốn khổ và buồn thảm,
    dân số gia đình họ sút giảm và suy yếu.
40 Chúa cho thấy Ngài bất bình với các nhà lãnh đạo họ
    cho nên Ngài bắt họ lưu lạc trong sa mạc không lối đi.
41 Nhưng Ngài mang kẻ nghèo khó ra khỏi cảnh khổ,
    khiến gia đình họ gia tăng như bầy cừu.
42 Những người ngay thẳng vui vẻ khi nhìn thấy điều nầy,
    nhưng kẻ ác làm thinh.
43 Kẻ nào khôn ngoan sẽ ghi nhớ việc đó
    và suy gẫm về tình yêu của Chúa.

Footnotes

  1. Thánh Thi 106:7 Biển Sậy Hay “Hồng hải.”
  2. Thánh Thi 106:21 Cham Hay “Ai-cập.” Người Ai-cập là dòng dõi của Cham. Xem Sáng 10:6-20.
  3. Thánh Thi 106:28 các người chết Đây muốn nói đến “các thần không có sự sống” hay các bạn hữu hoặc thân nhân đã chết mà người ta kỷ niệm bằng cách dùng bữa ăn nơi mồ mả họ.
  4. Thánh Thi 106:30 can thiệp Hay “cầu khẩn.” Phi-nê-a không những cầu khẩn cùng Thượng Đế nhưng ông ta cũng hành động ngăn không cho dân chúng phạm tội. Xem Dân 25:1-16.
  5. Thánh Thi 107:3 Nam Hay “Biển.” Đây ám chỉ các vùng bờ biển quanh Địa-trung-hải.