Add parallel Print Page Options

Ê-li-hu lên tiếng

32 Ba người bạn đó thôi không nói với Gióp nữa vì ông tự thấy mình phải. Nhưng Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kên, người Bu-xi, thuộc gia đình Ram, nổi giận cùng Gióp, vì Gióp cho mình phải hơn Thượng Đế. Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn của Gióp vì họ không chứng minh được Gióp có lỗi mà lại tiếp tục lên án ông. Ê-li-hu chờ đợi để nói với Gióp vì ba người bạn kia đều lớn tuổi hơn mình. Sau khi Ê-li-hu thấy họ không còn có gì để nói nữa thì đâm ra bực tức. Vậy Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kên, người Bu-xi lên tiếng:

“Tôi còn trẻ, còn các anh đều đã lớn tuổi.
    Vì thế nên tôi ngại không dám nói điều tôi biết.
Tôi nghĩ, ‘Người lớn tuổi nên nói,
    và kẻ sống lâu năm nên dạy khôn.’
Nhưng chính thật ra thần linh trong con người,
    hơi thở của Đấng Toàn Năng mới ban thông sáng.
Chẳng phải già mà tự nhiên khôn;
    cũng chẳng phải lớn tuổi mà hiểu điều phải.

10 Cho nên tôi nói, các anh hãy nghe đây.
    Tôi cũng có thể nói cho các anh điều tôi biết.
11 Tôi chờ cho các anh nói,
    và lắng nghe lời giải thích của các anh.
    Trong khi các anh đang tìm chữ để nói,
12 Tôi quan sát các anh rất kỹ.
    Nhưng không ai trong các anh chứng tỏ Gióp sai quấy;
    không ai đối đáp với lý lẽ Gióp đưa ra.
13 Đừng nói, ‘Chúng ta đã tìm được sự khôn ngoan;
    chỉ một mình Thượng Đế mới có thể chứng tỏ Gióp sai quấy,
    chớ không phải người ta.’
14 Lời nói của Gióp không phải để bài bác tôi,
    cho nên tôi sẽ không dùng lý lẽ của các anh để đối đáp với Gióp.

15 Ba người bạn nầy thua rồi, chẳng có gì nữa để nói;
    họ hết chữ để nói rồi.
16 Bây giờ họ đứng đó không biết đối đáp với Gióp ra sao.
    Họ đã im lặng, tôi có phải chờ để lên tiếng không?
17 Không, tôi cũng sẽ nói,
    và bảo các anh điều tôi biết.
18 Tôi có đầy đủ chữ,
    thần linh trong tôi giục tôi nói.
19 Tôi như rượu đựng kín trong chai;
    sẵn sàng bùng ra như bầu rượu mới.
20 Tôi phải nói để xả hơi;
    Tôi phải mở miệng và lên tiếng.
21 Tôi sẽ công bằng đối với mọi người,
    và không nịnh hót ai.
22 Tôi không biết nịnh nọt,
    vì nếu tôi làm thế, Đấng Tạo Hóa sẽ diệt tôi ngay.”

33 “Vậy bây giờ, Gióp, anh hãy lắng tai nghe tôi đây.
    Chú ý mọi điều tôi nói.
Tôi mở miệng và sẵn sàng lên tiếng.
Lời tôi phát xuất từ tấm lòng chân thật,
    tôi chân thành nói ra điều mình biết.
Thần linh Thượng Đế tạo nên tôi,
    và hơi thở của Đấng Toàn Năng ban cho tôi sự sống.
Nếu anh biết hãy trả lời tôi;
    hãy sẵn sàng đứng trước mặt tôi.
Trước mặt Thượng Đế tôi cũng như anh;
    Tôi cũng do đất sét mà ra.
Đừng sợ tôi;
    Tôi sẽ không khắt khe với anh.

Nhưng tôi đã nghe anh nói;
    Tôi nghe hết từng tiếng.
Anh nói, ‘Tôi trong sạch và vô tội;
    Tôi vô tội, không có vết dơ nào.
10 Nhưng Thượng Đế đã kiếm cớ tấn công tôi;
    Ngài đối xử với tôi như kẻ thù.
11 Ngài khoá chân tôi vào xiềng,
    và theo dõi tôi từng bước.’

12 Nhưng tôi cho anh biết,
    anh nói vậy không đúng,
    vì Thượng Đế lớn hơn chúng ta [a].
13 Tại sao anh trách rằng Thượng Đế có nhiệm vụ phải giải thích mọi điều cho anh?
14 Thượng Đế có nói, đôi khi bằng cách nầy hay cách khác
    nhưng con người không hiểu được.
15 Ngài nói qua chiêm bao hay dị tượng ban đêm,
    khi con người ngủ mê, nằm trên giường mình.
16 Ngài nói vào lỗ tai họ,
    và dùng những lời cảnh cáo làm họ hoảng sợ
17 để họ khỏi làm điều quấy,
    và để họ khỏi đâm ra tự phụ.
18 Thượng Đế làm như thế để cứu người ta khỏi chết [b],
    tránh cảnh diệt vong.

19 Thượng Đế cũng sửa dạy
    con người đang khi người nằm trên giường đau đớn;
    khi xương cốt người nhức nhối triền miên.
20 Đau đến nỗi gớm ghét thức ăn, ớn cả mỹ vị.
21 Thân thể người gầy còm đến nỗi chẳng còn gì,
    xương cốt nhô ra.
22 Người gần chết, và đời người hầu tàn.

23 Nhưng có một thiên sứ đến nói thay cho người,
    đó là một trong một ngàn thiên sứ,
    đến bảo người phải làm gì.
24 Thiên sứ sẽ kêu xin ơn trên thương xót và cầu khẩn:
    ‘Xin cứu người khỏi chết.
    Tôi đã tìm được giá trả thay cho mạng sống người.’
25 Rồi thân thể người được phục hồi như thân thể đứa trẻ.
    Trở lại giống như thời trai trẻ.
26 Người sẽ cầu xin cùng Thượng Đế,
    Ngài sẽ nghe lời người.
    Người sẽ thấy mặt Thượng Đế và reo mừng.
    Thượng Đế sẽ khiến mọi việc trở lại tốt đẹp cho người.
27 Người sẽ bảo kẻ khác,
    ‘Tôi đã phạm tội và xuyên tạc điều phải,
    nhưng tôi không bị hình phạt xứng đáng với tội tôi.
28 Thượng Đế khiến tôi sống lại từ cõi chết,
    và tôi sẽ tiếp tục tận hưởng cuộc đời.’
29 Thượng Đế làm điều nầy cho con người hai hoặc ba lần
30 để con người khỏi chết vì bị trừng phạt bởi tội mình,
    để cho người tận hưởng cuộc đời.

31 Gióp ơi, hãy để ý lắng tai nghe tôi;
    hãy im lặng, tôi sẽ lên tiếng.
32 Nếu anh có gì muốn nói, hãy trả lời tôi đi;
    hãy nói lên vì tôi muốn chứng tỏ anh đúng.
33 Còn nếu anh không có gì để nói thì hãy nghe tôi đây;
    hãy im lặng, tôi sẽ dạy khôn cho anh.”

Footnotes

  1. Gióp 33:12 Thượng Đế lớn hơn chúng ta Hay “Thượng Đế biết nhiều hơn chúng ta.”
  2. Gióp 33:18 chết Nguyên văn, “cái hố,” nơi người chết ở. Xem câu 22.

Phao-lô và Ba-na-ba ở Y-cô-ni

14 Ở Y-cô-ni, Phao-lô và Ba-na-ba vào hội đường theo thông lệ. Họ giảng hùng hồn đến nỗi có nhiều người Do-thái và Hi-lạp tin theo. Nhưng một số người Do-thái không chịu tin và xúi giục những người không phải Do-thái chống lại các tín hữu. Phao-lô và Ba-na-ba ở lại Y-cô-ni khá lâu, mạnh dạn rao giảng cho Chúa. Ngài cho thấy lời dạy về ân phúc của Ngài là thật, bằng cách cho họ quyền làm nhiều phép lạ và dấu kỳ. Nhưng trong thành chia phe ra. Một số theo người Do-thái, một số khác tin theo các sứ đồ.

Một số người không phải Do-thái và một số người Do-thái họp lại cùng với các giới cầm quyền định ngược đãi Phao-lô và Ba-na-ba bằng cách ném đá giết họ. Hai ông nghe tin ấy liền trốn qua Lý-trà và Đẹt-bơ, hai thành phố miền Ly-cao-ni và các vùng chung quanh. Ở đó họ cũng rao giảng Tin Mừng.

Phao-lô ở Lý-trà và Đẹt-bơ

Tại Lý-trà có một người bị bại liệt từ lúc mới sinh, chưa bao giờ đi được. Anh nghe Phao-lô giảng, Phao-lô nhìn anh chăm chú và thấy rằng Thượng Đế có thể chữa lành được. 10 Nên Phao-lô kêu lớn, “Hãy đứng lên!” Anh nhảy đứng lên và bắt đầu bước đi. 11 Quần chúng thấy phép lạ Phao-lô làm thì kêu lớn bằng tiếng Ly-cao-ni rằng, “Các thần đã trở thành người và ở giữa chúng ta!” 12 Thế là dân chúng bắt đầu gọi Ba-na-ba là Thần mộc, còn Phao-lô là Thần hỏa vì ông là diễn giả chính. 13 Thầy tế lễ trong đền thờ Thần mộc, gần thành phố, đem vài con bò đực và bông hoa đến cửa thành. Ông và dân chúng muốn dâng một sinh tế cho Phao-lô và Ba-na-ba.

14 Khi hai sứ đồ Ba-na-ba và Phao-lô nghe thế liền xé áo [a] mình chạy đến giữa đám dân chúng la lớn, 15 “Các bạn làm gì vậy? Chúng tôi cũng chỉ là người như các bạn thôi. Chúng tôi mang Tin Mừng và khuyên anh chị em từ bỏ những thứ vô dụng nầy mà quay về cùng Thượng Đế hằng sống. Ngài là Đấng dựng nên trời, đất, biển và mọi vật trong đó. 16 Trước kia Ngài để mặc cho các dân muốn làm gì thì làm. 17 Nhưng Ngài chứng minh rằng mình có thật bằng cách tỏ ra lòng nhân từ, cho mưa thuận gió hòa, mùa màng tốt tươi, thực phẩm dồi dào và khiến lòng anh chị em đầy vui mừng.” 18 Dù nói như thế, hai người cũng chỉ đủ sức cản không cho quần chúng dâng của lễ cho mình.

19 Sau đó có mấy người Do-thái từ An-ti-ốt và Y-cô-ni xuống xúi giục dân chúng chống lại Phao-lô. Chúng ném đá Phao-lô, lôi ông ra ngoài thành, tưởng đã giết ông xong rồi. 20 Nhưng lúc các tín hữu nhóm lại quanh ông, Phao-lô vùng đứng dậy và đi vào thành. Hôm sau, ông và Ba-na-ba rời đó đi qua thành Đẹt-bơ.

Trở về thành An-ti-ốt thuộc Xy-ri

21 Ở Đẹt-bơ, Phao-lô và Ba-na-ba giảng Tin Mừng, có nhiều người tin theo. Rồi Phao-lô và Ba-na-ba trở về Lý-trà, Y-cô-ni và An-ti-ốt, 22 khích lệ các tín hữu của Chúa Giê-xu thêm vững mạnh trong đức tin. Hai sứ đồ cảnh cáo, “Chúng ta còn phải qua nhiều gian khổ mới được vào Nước Trời.” 23 Cứ mỗi hội thánh họ chọn các trưởng lão, cầu nguyện và cữ ăn trong một thời gian. Các trưởng lão ấy đã tin cậy Thượng Đế, nên Phao-lô và Ba-na-ba giao phó họ cho Chúa chăm nom.

24 Rồi hai ông ghé thăm miền Bi-xi-đi và đến miền Băm-phi-li. 25 Sau khi đã giảng ở Bẹt-găm thì hai người đi xuống Át-ta-lia. 26 Từ đó họ đi thuyền qua An-ti-ốt xứ Xy-ri, nơi các tín hữu đã giao phó họ trong tay Chúa và cử họ đi ra lo công việc Ngài. Nay họ đã làm xong công tác ấy.

27 Khi trở về An-ti-ốt, Phao-lô và Ba-na-ba mời hội thánh nhóm họp lại. Họ thuật cho cả hội thánh nghe những gì Thượng Đế đã làm qua họ và Ngài khiến cho những người không phải Do-thái cũng tin Ngài ra sao. 28 Hai người ở lại đó khá lâu với các tín hữu.

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 14:14 xé áo Chứng tỏ họ rất bực tức.