Add parallel Print Page Options

Gióp tiếp tục biện luận

29 Gióp tiếp tục lên tiếng:

“Tôi mơ ước về những tháng ngày trước đây,
    khi Thượng Đế trông nom tôi.
Ngọn đèn CHÚA chiếu trên đầu tôi,
    và ánh đèn Ngài soi đường khi tôi đi trong tăm tối.
Tôi mơ ước ngày tôi còn sung túc,
    khi tôi còn tận hưởng tình thân hữu với Thượng Đế
    cùng các phúc lành của Ngài cho gia đình tôi.
Lúc đó Đấng Toàn Năng vẫn còn ở với tôi,
    và con cái tôi sống chung quanh tôi.
Lối đi tôi còn dầm mỡ sữa,
    và đá phun dầu ô-liu thượng hạng [a] ra cho tôi.

Tôi đi đến cửa thành,
    ngồi nơi công viên cùng với các bô lão.
Khi các thanh niên thấy tôi liền tránh qua một bên,
    và người già đứng lên tỏ dấu tôn kính.
Những kẻ tai mắt thôi nói,
    và lấy tay che miệng.
10 Tiếng nói của các kẻ tai mắt ngưng bặt,
    như thể lưỡi họ bị kẹt nơi vòm họng.
11 Ai nghe đến tôi đều nói tốt về tôi,
    những kẻ thấy tôi đều ca ngợi tôi,
12 vì tôi cứu giúp kẻ nghèo đang kêu xin,
    và trẻ mồ côi không ai giúp đỡ.
13 Người hấp hối chúc phước cho tôi,
    tôi làm cho lòng người góa bụa hát mừng.
14 Tôi mặc lấy nếp sống phải lẽ như áo quần;
    và khoác sự công chính vào như áo dài và khăn vành.
15 Tôi là con mắt cho kẻ mù và chân cho kẻ què.
16 Tôi như cha của người túng quẫn,
    tôi giúp người lạ thắng kiện.
17 Tôi bẻ gãy nanh kẻ ác,
    và cướp tù nhân ra khỏi nanh vuốt chúng.

18 Tôi thầm nghĩ, ‘Tôi sẽ sống nhiều ngày như cát,
    và sẽ qua đời trong nhà mình.
19 Rễ của tôi ăn sâu xuống tới nước.
    Sương mai sẽ đọng trên cành suốt đêm.
20 Vinh dự sẽ luôn luôn đến với tôi,
    và tôi luôn có sức mạnh [b].’

21 Người ta sẽ lắng nghe và im lặng chờ tôi cho ý kiến.
22 Sau khi tôi dứt lời, họ không còn gì để thêm.
    Lời tôi rót êm nhẹ vào lỗ tai họ.
23 Họ mong chờ tôi như chờ cơn mưa xuống
    và uống lời nói tôi như uống mưa xuân.
24 Tôi mỉm cười khi họ không tin,
    và sự đồng ý của tôi vô cùng quan trọng đối với họ.
25 Tôi chọn lối đi cho họ và là lãnh tụ của họ.
    Tôi sống như vua ở giữa quân sĩ mình,
    như kẻ an ủi người buồn thảm.”

30 “Nhưng nay kẻ trẻ tuổi hơn tôi chế nhạo tôi.
    Trước kia tôi không cho cha chúng
    ngồi chung với chó giữ chiên tôi là khác.
Sức mạnh của chúng giúp ích gì cho tôi,
    vì chúng không còn sức để làm việc.
Chúng gầy còm vì đói,
    và lang thang ban đêm trong đất khô khan cằn cỗi.
Chúng gom góp các bụi cây trong sa mạc,
    và ăn rễ của cây dùng làm chổi.
Chúng buộc phải sống xa loài người;
    người ta tri hô sau chúng như kẻ trộm.
Chúng sống giữa những lòng suối cạn,
    trong các hang hốc và giữa các tảng đá.
Chúng tru như thú vật giữa lùm cây,
    và xúm xít trong bụi gai.
Chúng là bọn du đãng vô danh,
    bị đuổi ra khỏi đất.

Bây giờ chúng đặt bài hát chế giễu tôi;
    tên tôi là trò cười cho chúng.
10 Chúng ghét và xa lánh tôi,
    chúng không ngần ngại phỉ nhổ vào mặt tôi.
11 Thượng Đế đã lấy sức mạnh tôi đi, khiến tôi khổ sở,
    cho nên chúng trút đổ cơn giận vào tôi.
12 Chúng tấn công tôi bên phải.
    Chúng giăng bẫy trên bước chân tôi,
    đắp mô để tấn công và tiêu diệt tôi như thành lũy.
13 Chúng phá đường tôi đi
    tìm cách tiêu diệt tôi,
    không ai cứu giúp tôi.
14 Chúng nhào đến tôi như chui qua lỗ thủng trong tường,
    chúng lăn xả đến giữa đống gạch vụn.
15 Tôi bị kinh hoảng vây phủ,
    Chúng thổi bay danh dự tôi như cơn gió mạnh,
    và sự an toàn tôi biến đi như mây khói.

16 Bây giờ đời tôi gần tàn,
    các tháng ngày tôi đầy dẫy khốn khổ.
17 Ban đêm xương cốt tôi đau buốt;
    cơn nhức nhối không hề dứt.
18 Thượng Đế dùng quyền lớn túm lấy áo quần tôi,
    và siết cổ áo tôi.
19 Ngài ném tôi vào bùn đất,
    tôi trở thành bụi đất lẫn tro.

20 Tôi kêu cứu cùng Ngài, Thượng Đế ôi,
    nhưng Ngài không thèm đáp;
    Tôi đứng lên nhưng Ngài chỉ nhìn tôi.
21 Ngài đã nổi giận cùng tôi không nương tay;
    và dùng cánh tay mạnh mẽ của Ngài tấn công tôi.
22 Ngài giật tôi và ném tôi vào gió,
    rồi quăng tôi lăn lóc trong giông bão.
23 Tôi biết Ngài sẽ kéo tôi đến chỗ chết,
    đến nơi tất cả các kẻ sống phải đi đến.

24 Hẳn nhiên không ai muốn làm hại người khốn cùng,
    khi người kêu cứu trong lúc khốn khó.
25 Tôi kêu cứu giùm cho những kẻ đang gặp khốn đốn;
    Tôi buồn bã thay cho người nghèo khó.
26 Nhưng khi tôi trông mong điều thiện,
    thì điều ác xảy đến cho tôi;
    khi tôi tìm ánh sáng thì bóng tối chụp đến.
27 Tôi luôn luôn bực dọc;
    những ngày đau khổ đang ở trước tôi.
28 Người tôi hóa đen nhưng không phải vì rám nắng.
    Tôi đứng giữa nơi công cộng kêu cứu.
29 Tôi kết nghĩa anh em với chó hoang và bạn bè với chim đà điểu.
30 Da tôi thâm đen và tróc ra từng lớp,
    toàn thân tôi nóng bừng lên vì sốt.
31 Đờn cầm tôi lên dây ca bài thiểu não,
    và tiếng sáo trổi giọng bi ai.”

31 “Tôi đã lập giao ước với mắt tôi,
    rằng tôi sẽ không nhìn thiếu nữ với vẻ thèm muốn nữa.
Thượng Đế đã hứa gì cho dân Ngài?
    Đấng Toàn Năng đã dự định gì từ trên cao kia [c]?
Đó là sự tàn hại cho kẻ ác,
    và thảm họa cho kẻ làm quấy.
Thượng Đế thấy con đường tôi đi,
    Ngài đếm từng bước tôi.

Nếu tôi có bất lương,
    hay dối trá cùng kẻ khác,
thì xin Ngài để tôi lên cái cân chính xác [d].
    Ngài sẽ thấy tôi không có làm gì quấy.
Nếu tôi có quay lưng để khỏi làm điều phải,
    hay mắt tôi hướng dẫn lòng tôi làm điều sái bậy,
    hoặc tay tôi có dơ bẩn,
thì cầu cho kẻ khác ăn lấy vật tôi đã trồng,
    và mùa màng tôi bị nhổ lên.

Nếu tôi có ham muốn người đàn bà khác,
    hay rình mò vợ người láng giềng tôi nơi cửa nhà người,
10 thì nguyền cho vợ tôi xay lúa cho người đàn ông khác,
    để cho người khác ăn nằm với nàng.
11 Điều đó sẽ thật sỉ nhục,
    một tội lỗi đáng bị trừng phạt.
12 Giống như lửa đốt cháy và tiêu hủy;
    những gì tôi làm sẽ bị nhổ lên.

13 Nếu tôi có bất công đối với tôi trai hay tớ gái của tôi,
    khi chúng khiếu nại tôi điều gì,
14 thì làm sao tôi trả lời với Thượng Đế về hành động tôi?
    Tôi đối đáp thế nào khi Ngài bảo tôi giải thích điều tôi làm?
15 Đấng dựng nên tôi trong bụng mẹ tôi,
    cũng đã dựng nên chúng nó;
    Ngài dựng nên cả hai trong bụng mẹ.

16 Tôi chưa hề từ chối lời khiếu nại của kẻ nghèo,
    hay khiến người góa bụa thất vọng khi họ xin cứu giúp.
17 Tôi không giữ khư khư thức ăn lấy cho mình,
    nhưng chia xẻ với trẻ mồ côi.
18 Từ khi còn trẻ, tôi đã như cha của trẻ mồ côi.
    Từ lúc mới sinh, tôi hướng dẫn người góa bụa.
19 Tôi chưa để ai chết vì không quần áo mặc,
    hay để kẻ khốn cùng thiếu áo che thân.
20 Lòng của họ chúc phước cho tôi,
    vì tôi dùng len của chiên tôi đắp cho họ ấm.
21 Tôi chưa hề làm hại trẻ mồ côi [e],
    dù rằng tôi biết sẽ thắng kiện.
22 Nếu tôi có làm điều đó,
    nguyền cho tay tôi rớt ra khỏi vai,
    và đứt ra khỏi khớp nối.
23 Tôi sợ sự hủy hoại của Thượng Đế,
    tôi kinh hãi sự oai nghiêm Ngài [f],
    nên tôi không thể làm những điều đó.

24 Tôi không đặt niềm tin nơi vàng,
    hay bảo với vàng ròng rằng,
    ‘Ngươi là niềm an ninh ta.’
25 Tôi chưa hề ăn mừng sự giàu có tôi,
    hay của cải tay tôi làm ra.
26 Tôi chưa hề suy nghĩ đến việc bái lạy mặt trời rực sáng,
    hay thán phục mặt trăng di chuyển trong vinh quang,
27 để cho lòng tôi bị kéo xa khỏi Thượng Đế.
    Tay tôi chưa hề dâng cho mặt trời, mặt trăng cái hôn sùng bái nào.
28 Nếu tôi đã làm những điều đó, quả thật đắc tội, đáng trừng phạt,
    vì tôi đã không trung tín với Thượng Đế.

29 Tôi không hớn hở khi kẻ thù tôi lâm nạn,
    hay cười vui sướng khi nó gặp khốn khó.
30 Tôi không để miệng tôi phạm tội,
    bằng cách nguyền rủa mạng sống kẻ thù tôi.
31 Những gia nhân của tôi đều nói,
    ‘Ai trong nhà của Gióp cũng ăn uống tha hồ.’
32 Không có khách lạ nào phải ngủ đêm ngoài đường phố,
    vì tôi luôn mời khách lữ hành vào nhà mình.
33 Tôi không che giấu tội mình như kẻ khác,
    giấu đút tội mình riêng cho mình.
34 Tôi không sợ quần chúng đến nỗi im lặng rút vào nhà,
    vì sợ gia đình khác ganh ghét mình.

35 Ước gì toà án bằng lòng xử vụ của tôi!
    Đây tôi ký nhận mình đã nói sự thật.
    Xin Đấng Toàn Năng trả lời cho tôi;
    còn kẻ cáo giác tôi hãy viết cáo trạng.
36 Tôi sẽ mang lời khai trên vai tôi;
    và đội nó như mão triều.
37 Tôi sẽ giải thích cùng Thượng Đế mỗi việc tôi làm,
    và đến gần Ngài như một quan trưởng.

38 Nếu đất kêu la nghịch tôi,
    và nếu các luống cày nó không đẫm nước mắt,
39 Nếu tôi đã cướp mùa màng của đất mà không đền bù,
    hay làm mất tinh thần kẻ làm công cho đất tôi,
40 thì nguyền cho gai gốc mọc lên thay vì lúa,
    và cỏ dại mọc thay vì lúa mạch.”

Đến đây chấm dứt lời của Gióp.

Footnotes

  1. Gióp 29:6 đá phun dầu ô-liu thượng hạng Nguyên văn, “Quanh tảng đá được xức dầu gần tôi là những suối dầu.” Đây có thể nghĩa là Gióp có quá nhiều dầu ô-liu đến nỗi nó chảy xuống từ bàn thờ từ những của lễ ông dâng cho Thượng Đế.
  2. Gióp 29:20 Vinh dự … sức mạnh Nguyên văn, “Vinh dự là điều mới lạ đối với tôi, và cây cung trong tay tôi lấy lại sức mạnh.” Hai từ ngữ “vinh dự” và “cây cung” có thể ám chỉ cái mống (cầu vồng)—nghĩa là dấu hiệu trời tốt sau cơn giông. Câu nầy cũng có thể hiểu như sau, “Linh hồn tôi cảm thấy mới mẻ mỗi ngày, tay tôi luôn luôn mạnh để bắn các cung mới.”
  3. Gióp 31:2 Tôi đã lập … cao kia Có thể dịch, “Tôi đã lập giao ước với mắt tôi là tôi sẽ không nhìn trinh nữ với thái độ thèm muốn” hay “những gì thánh khiết thuộc về Thượng Đế Toàn Năng.” Từ ngữ “trinh nữ” ở đây nói về nữ thần mà dân Ca-na-an thờ phụng.
  4. Gióp 31:6 cân chính xác Nguyên văn, “cân công bình.” Đây là lối chơi chữ, vì “cái cân chính xác” là cân có thể nhận ra người tốt, người xấu.
  5. Gióp 31:21 Tôi chưa … mồ côi Hay “Tôi chưa hề nắm tay đe doạ trẻ mồ côi ở ngoài cửa xin cứu giúp.”
  6. Gióp 31:23 tôi kinh hãi sự oai nghiêm Ngài Hay “Tôi không thể đứng trước sự oai nghiêm Ngài.”