Add parallel Print Page Options

Lời cầu xin được che chở

43 Lạy Chúa, xin hãy bênh vực tôi.
    Xin biện hộ cho tôi chống lại những kẻ chẳng theo Ngài.
Xin giải cứu tôi khỏi những kẻ dối trá
    và những kẻ làm ác.
Lạy Thượng Đế, Ngài là sức mạnh của tôi.
    Sao Ngài từ bỏ tôi?
Tại sao tôi phải buồn thảm
    và bị kẻ thù quấy rối?
Xin Ngài ban cho tôi ánh sáng cùng chân lý để hướng dẫn tôi.
    Cầu xin ánh sáng và chân lý đó dẫn tôi đến núi thánh, nơi Ngài ngự.
Rồi tôi sẽ đi đến đền thờ Chúa,
    đến cùng Thượng Đế là niềm vui
    và nguồn hạnh phúc của tôi.
Tôi sẽ lấy đờn cầm ca ngợi Ngài,
    là Thượng Đế tôi.

Tại sao tôi buồn thảm?
Tại sao tôi bực dọc?
Tôi sẽ tiếp tục đặt niềm hi vọng nơi Thượng Đế
    và sẽ vẫn ca ngợi Ngài, Cứu Chúa và là Thượng Đế tôi.

Cầu xin Chúa cứu giúp

Soạn cho nhạc trưởng. Bài mạch-kinh của con cháu Cô-rê.

44 Lạy Chúa, chúng tôi có nghe về Ngài.
    Tổ tiên chúng tôi đã thuật lại
    những điều Ngài làm trong đời họ,
    ngày xưa lâu lắm rồi.
Ngài dùng quyền năng đánh đuổi các dân tộc ra khỏi đất
    rồi cho tổ tiên chúng tôi vào sinh sống trong đất ấy.
Ngài tiêu diệt các dân tộc khác
    nhưng Ngài giải thoát tổ tiên chúng tôi.
Họ chiếm được đất không nhờ gươm giáo,
    cũng chẳng phải nhờ sức mạnh của họ
    mà là nhờ quyền năng lớn lao
    và sức mạnh của Ngài.
Ngài ở cùng họ vì Ngài yêu thương họ.
Lạy Thượng Đế, Ngài là vua của tôi.
    Nhờ mệnh lệnh Ngài dân cư
    Gia-cốp được đắc thắng.
Nhờ sự giúp đỡ Ngài chúng tôi đánh đuổi được kẻ thù.
    Nhân danh Ngài chúng tôi chà đạp đối phương.
Tôi chẳng nhờ cung tên để giúp tôi
    hay gươm giáo để cứu tôi.
Ngài mới là Đấng cứu chúng tôi khỏi tay kẻ thù,
    Ngài khiến kẻ nghịch chúng tôi xấu hổ.
Chúng tôi sẽ ca ngợi Chúa mỗi ngày;
    ca tụng danh Chúa mãi mãi. Xê-la

Nhưng Chúa đã từ bỏ chúng tôi,
    khiến chúng tôi xấu hổ.
    Chúa không còn ra trận với đạo binh chúng tôi nữa.
10 Ngài để cho kẻ thù xua đuổi chúng tôi
    và để những kẻ ghét chúng tôi cướp đoạt của cải chúng tôi.
11 Chúa đưa chúng tôi đi như chiên sắp bị làm thịt,
    phân tán chúng tôi trong các nước.
12 Ngài bán dân sự Ngài với giá rẻ mạt,
    và không buồn kiếm lời khi bán họ nữa.
13 Ngài khiến chúng tôi thành lời giễu cợt cho láng giềng chúng tôi;
    những người sống quanh chúng tôi
    trêu chọc chúng tôi.
14 Ngài khiến chúng tôi thành trò đùa
    giữa các nước;
    mọi người nhìn chúng tôi lắc đầu.
15 Tôi luôn luôn bị nhục nhã
    và sự xấu hổ bao trùm lấy tôi.
16 Các kẻ thù tôi trả đũa tôi bằng lời mắng chưởi và nguyền rủa.
17 Mọi điều đó xảy đến cho chúng tôi,
    nhưng chúng tôi không quên Chúa,
    hay phá lời giao ước Ngài.
18 Lòng chúng tôi không quay khỏi Ngài,
    chúng tôi vẫn luôn luôn theo Ngài.
19 Nhưng Chúa đã đè bẹp chúng tôi
    nơi chó rừng ở
    và lấy bóng tối bao trùm chúng tôi.
20 Nếu chúng tôi quên Chúa
    hay giơ tay hướng về các thần lạ,
21 Ngài hẳn đã biết
    vì Ngài thấy rõ đáy lòng chúng tôi.
22 Vì Chúa mà chúng tôi luôn luôn bị đe dọa tính mạng.
    Người ta xem chúng tôi như chiên sắp bị làm thịt.
23 Lạy Chúa, xin hãy thức dậy! Sao Ngài ngủ?
    Xin hãy thức dậy! Đừng quên chúng tôi mãi mãi.
24 Sao Chúa giấu mặt khỏi chúng tôi?
    Sao Chúa quên những nỗi đau khổ và gian nan của chúng tôi?
25 Chúng tôi đã bị chà đạp xuống đất đen;
    chúng tôi nằm sấp mặt xuống đất [a].
26 Xin hãy đứng dậy giúp chúng tôi.
    Vì tình yêu Ngài, xin hãy cứu chúng tôi.

Bài ca chúc mừng hôn lễ vua

Soạn cho nhạc trưởng theo điệu “Hoa huệ.” Thể mạch-kinh. Một khúc nhạc tình ái do con cháu Cô-rê soạn.

45 Lòng tôi tràn đầy những lời hoa mỹ.
    Tôi hát bài ca cho vua.
Lưỡi tôi như ngòi viết của văn sĩ có tài.

Ngài đẹp trai hơn tất cả mọi người,
Ngài ăn nói hoạt bát
    cho nên Thượng Đế đã ban phúc lành
    cho Ngài đến đời đời.
Hỡi chiến sĩ anh dũng,
    hãy đeo gươm vào.
Hãy chứng tỏ sự oai nghi của Ngài.
Hãy xông ra trong chiến thắng oai nghi,
    vì lẽ phải và công bằng.
Hãy dùng quyền năng Ngài [b] làm nhiều điều diệu kỳ.
Các mũi tên bén nhọn của Ngài
    đâm thủng tim kẻ thù.
Các quốc gia sẽ bị đại bại trước mặt Ngài.
Lạy Thượng Đế, ngôi vua còn bền mãi vô cùng.
    Ngài lấy sự công minh cai trị nước mình.
Ngài yêu điều lành và ghét điều ác
    cho nên Thượng Đế đã chọn Ngài riêng ra từ giữa các bạn hữu Ngài [c];
Thượng Đế đã vui mừng biệt Ngài riêng ra,
    Xức dầu sang trọng trên đầu Ngài.
Áo xống Ngài thơm phức mùi mộc dược,
    trầm hương và nhục quế.
Từ trong điện bằng ngà
    có tiếng nhạc trỗi lên làm vui lòng Ngài.
Các con gái vua thuộc vào hàng phụ nữ đáng kính.
Cô dâu [d] Ngài đứng bên phải Ngài,
    đeo vàng Ô-phia quí giá.

10 Hỡi con gái ta, hãy nghe đây! Hãy để ý và chú tâm.
    Hãy quên dân tộc và gia đình cha của con đi.
11 Vua ưa thích nhan sắc con.
    Vì Ngài là Chúa của con,
    con hãy vâng lời Ngài.
12 Dân chúng thành Tia đã mang đến một lễ vật.
    Nhiều người giàu có sẽ muốn gặp con.

13 Nàng công chúa thật xinh đẹp.
    Áo xống nàng dệt bằng vàng.
14 Nàng sẽ mặc áo đẹp ra mắt vua.
Các nàng phụ dâu sẽ đi theo sau
    và cũng sẽ được trình diện vua.
15 Họ sẽ vui mừng và hớn hở đi đến rồi vào cung vua.

16 Ngài sẽ có các con trai để thay thế tổ tiên mình.
    Ngài sẽ đặt chúng cai trị cả đất.
17 Từ nay về sau tôi sẽ làm cho danh Ngài vẻ vang,
    để dân chúng sẽ ca ngợi Ngài đời đời.

Footnotes

  1. Thánh Thi 44:25 Chúng tôi … xuống đất Chứng tỏ dân chúng bị đối xử như tôi mọi, phải cúi mọp trước mặt chủ mình.
  2. Thánh Thi 45:4 quyền năng Ngài Nguyên văn, “tay phải Ngài.” Câu nầy mô tả Thượng Đế như một vua và chiến sĩ. Tay phải tiêu biểu cho sức mạnh và quyền lực.
  3. Thánh Thi 45:7 chọn Ngài … các bạn hữu Ngài Nguyên văn, “đổ dầu vui mừng trên bạn hữu Ngài.” Đây muốn nói đến loại dầu đặc biệt dùng trong đền thờ vào các dịp tấn phong hay các lễ lộc.
  4. Thánh Thi 45:9 Cô dâu Hay “hoàng hậu.”

Cầu Xin Chúa Giải Cứu

Ðức Chúa Trời ôi, xin minh oan cho con và binh vực duyên cớ con trước một dân vô đạo;
Xin giải cứu con khỏi kẻ gian dối và bất công,
Vì Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là sức mạnh của con.
Sao Ngài nỡ lìa bỏ con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù áp bức mãi thếnày?

Ôi, xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài để dẫn dắt con;
Nguyện chúng dẫn đưa con đến núi thánh của Ngài,
Và đến đền thờ[a] Ngài,
Ðể con sẽ đến bàn thờ của Ðức Chúa Trời,
Ðến với Ðức Chúa Trời, niềm vui khôn tả của con,
Ðể con hòa theo tiếng đàn[b] mà ca ngợi Ngài,
Lạy Ðức Chúa Trời, Thần[c] của con.

Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta còn phải ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[d]

Nhắc Lại Ơn Giải Cứu và Trình Bày Nỗi Hoạn Nạn

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra

Ðức Chúa Trời ôi, tai chúng con có nghe,
Tổ tiên chúng con có thuật lại cho chúng con
Những việc Ngài đã làm trong thời của họ,
Tức trong thời xa xưa.
Thể nào Ngài đã dùng chính tay Ngài đuổi các dân đi,
Nhưng Ngài lại lập cho tổ tiên chúng con được vững vàng;
Ngài đã làm cho các dân kia bị khốn đốn,
Nhưng Ngài cho tổ tiên chúng con hưởng tự do,
Vì gươm của tổ tiên chúng con chẳng giúp họ chiếm được xứ;
Cánh tay họ cũng chẳng cứu được họ,
Nhưng ấy là nhờ tay phải Ngài, chính là cánh tay Ngài,
Và nhờ ánh sáng tỏa ra từ thánh nhan Ngài,
Vì Ngài yêu thích họ.

Lạy Ðức Chúa Trời, Ngài là Vua của con;
Xin ban lịnh giải cứu Gia-cốp.
Nhờ Ngài chúng con đánh lui được quân thù của chúng con;
Nhờ danh Ngài chúng con chà đạp những kẻ nổi lên chống lại chúng con.
Bởi vì con không cậy vào cây cung mình;
Thanh gươm của con cũng không cứu con.,
Nhưng Ngài đã cứu chúng con khỏi tay quân thù chúng con;
Ngài đã làm cho những kẻ ghét chúng con phải bị hổ thẹn.
Ðược thuộc về Ðức Chúa Trời, chúng con hãnh diện suốt ngày;
Chúng con sẽ ca ngợi danh Ngài mãi mãi. (Sê-la)

Dầu vậy Ngài đã loại bỏ chúng con, và để cho chúng con bị sỉ nhục;
Ngài đã không ra trận với quân đội chúng con.
10 Ngài đã để chúng con quay lưng trước mặt quân thù mình;
Những kẻ ghét chúng con đã cướp lấy các chiến lợi phẩm.
11 Ngài đã phó chúng con như chiên bị đem đi làm thịt,
Và đã rải chúng con ra các nước.
12 Ngài đã bán đổ bán tháo con dân Ngài với giá rẻ mạt;
Ngài chẳng màng lời lãi gì với giá bán ấy cả.
13 Ngài đã làm cho chúng con thành câu nói mỉa mai trong các nước láng giềng của chúng con;
Chúng con đã thành đầu đề cho những kẻ chung quanh chúng con cười chê và miệt thị.
14 Ngài đã làm cho chúng con thành một câu tục ngữ giữa các nước;
Trong các dân, ai nghe nói đến chúng con đều cũng lắc đầu.
15 Suốt ngày nỗi nhục nhã của con hằng ở trước mặt con;
Nỗi nhuốc nhơ của con bao phủ mặt con,
16 Vì tiếng của những kẻ sỉ vả và mắng nhiếc chúng con,
Và vì sự hiện diện của kẻ thù và kẻ báo thù chúng con.

17 Tất cả những điều ấy đã xảy đến với chúng con, nhưng chúng con không quên Ngài;
Chúng con không hành động giả dối đối với giao ước Ngài.
18 Lòng chúng con không thối lui;
Bước chân chúng con không sai lệch đường lối Ngài.
19 Dù vậy Ngài đã đập nát chúng con thành chỗ ở của chó rừng,[e]
Và bao phủ chúng con bằng bóng của tử thần.

20 Nếu chúng con đã quên danh Ðức Chúa Trời của mình,
Hoặc đã đưa tay lên hướng về các thần khác mà thờ lạy,
21 Chẳng lẽ Ðức Chúa Trời không biết việc ấy sao?
Vì Ngài biết tất cả bí mật của lòng người.
22 Thật vậy, vì cớ Ngài chúng con bị giết suốt ngày;
Chúng con bị coi như chiên bị đem đi làm thịt.

23 Xin thức dậy, Chúa ôi, sao Ngài vẫn còn ngủ?
Xin trỗi dậy, xin đừng bỏ chúng con mãi thếnày.
24 Sao Ngài vẫn còn tránh mặt chúng con,
Và quên nỗi khốn khổ và áp bức của chúng con?
25 Kìa, linh hồn chúng con đã lún sâu vào trong tro bụi;
Thân xác chúng con đã bị vùi dập trong bụi đất.
26 Xin trỗi dậy và cứu giúp chúng con;
Xin giải cứu chúng con vì lòng thương xót của Ngài.

Bài Ca Mừng Hôn Lễ của Vua

Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra

Một bản tình ca

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu Sô-san-nim

Lòng tôi tràn đầy những ý tưởng cao đẹp;
Tôi xin ngâm cho vua nghe những lời thơ tao nhã;
Lưỡi tôi như ngòi viết của một văn sĩ tài hoa.
Ðức vua tuấn tú hơn hẳn các con trai của loài người;
Ân điển thoát ra từ môi người;
Cho nên Ðức Chúa Trời ban phước cho người mãi mãi.
Hỡi người dũng mãnh, xin nịt gươm người bên hông;
Xin mặc lấy sự huy hoàng và uy nghi!

Vì cớ chân lý, khiêm nhu, và công chính,
Người oai hùng cỡi ngựa ra đi cách hiên ngang;
Nguyện tay phải người thực hiện những việc đáng sợ.
Nguyện những mũi tên của người thật bén nhọn,
Ghim thấu vào tim những kẻ thù của người;
Nguyện các dân ngã rạp dưới chân người.

Ðức Chúa Trời ôi, nguyện ngôi người còn đời đời vô cùng;
Nguyện vương trượng của người là vương trượng của công lý.
Người yêu công chính và ghét gian tà,
Nên Ðức Chúa Trời, Thần của người, đã xức dầu cho người bằng dầu vui mừng để lập người trên các đồng bạn của người.
Vương bào của người tỏa ra mùi thơm của mộc dược, trầm hương, và nhục quế;
Trong cung điện bằng ngà, những nhạc khí bằng dây làm cho người vui vẻ.
Các công chúa của các vua là những thiếu nữ giữa vòng những người nữ quý phái của người;
Hoàng hậu đứng bên phải người thật diễm lệ trong y phục bằng vàng Ô-phia.

10 Hỡi ái nữ, hãy lắng nghe, hãy chú tâm và nghe cho kỹ:
Hãy quên dân tộc con và nhà cha con,
11 Ðể đức vua sẽ ái mộ nhan sắc của con,
Vì người là chúa của con, con hãy phủ phục trước mặt người.
12 Bấy giờ Ái Nữ của Ty-rơ sẽ đem lễ vật đến cho con;
Những người giàu sang trong dân sẽ đến cầu ơn con.

13 Ái nữ của đức vua thật lộng lẫy trong cung điện của nàng;
Áo nàng được dệt bằng vàng.
14 Khi nàng được đưa đến chầu đức vua, nàng mặc áo thêu nhiều màu tuyệt đẹp;
Các trinh nữ theo hầu nàng cũng được diện kiến đức vua.
15 Họ được đưa đi với lòng vui mừng hớn hở,
Khi họ được vào chầu trong cung điện của đức vua.

16 Các con trai của đức vua sẽ kế vị tổ tiên họ;
Ðức vua lập họ làm những lãnh tụ trên khắp nước.
17 Tôi sẽ làm cho danh người được ghi nhớ trải qua các đời,
Ðể các dân cảm tạ người đời đời mãi mãi.

Footnotes

  1. Thánh Thi 43:3 nt: đền tạm, lều, nơi ngự, nơi ở
  2. Thánh Thi 43:4 nt: hạc cầm
  3. Thánh Thi 43:4 ctd: Ðức Chúa Trời
  4. Thánh Thi 43:5 ctd: Vì Ngài là Đấng giải cứu thể diện của ta và Đức Chúa Trời của ta
  5. Thánh Thi 44:19 ctd: những quái vật hoặc những con rồng

27 Đến đêm thứ mười bốn mà chúng tôi vẫn còn lênh đênh trên biển A-ria-tích. Khoảng nửa đêm, các thủy thủ tưởng đã gần đến đất, 28 nên họ thả trái dò xuống nước, thấy sâu một trăm hai mươi bộ. Chạy được một khoảng nữa, họ lại thả trái dò xuống thì thấy sâu chín mươi bộ. 29 Sợ tàu đụng phải đá ngầm nên các thủy thủ quăng bốn cái neo xuống biển rồi chờ đến sáng. 30 Một số thủy thủ định bỏ tàu trốn đi nên hạ thuyền cấp cứu xuống, giả vờ như đang quăng neo phía trước mũi thuyền. 31 Nhưng Phao-lô bảo viên sĩ quan và các binh sĩ khác rằng, “Nếu mấy người ấy không ở lại trong tàu thì các anh không giữ mạng sống được đâu.” 32 Vì thế quân lính cắt đứt dây thừng cho thuyền cấp cứu rơi tòm xuống biển.

33 Gần đến rạng đông, Phao-lô khuyên mọi người nên ăn đôi chút. Ông bảo, “Mười bốn ngày qua anh em đã chờ đợi, trông ngóng mà không ăn uống gì. 34 Tôi khuyên anh em nên ăn chút ít đi để lấy lại sức. Dù một sợi tóc trên đầu của anh em cũng sẽ không mất đâu.” 35 Nói xong, Phao-lô cầm bánh mì tạ ơn Thượng Đế trước mặt mọi người. Rồi ông bẻ bánh ăn. 36 Mọi người cảm thấy phấn khởi cũng bắt đầu ăn. 37 Trên tàu có tất cả hai trăm bảy mươi sáu người. 38 Sau khi đã ăn uống xong, họ bắt đầu quăng lúa gạo xuống biển để nhẹ tàu.

Tàu bị tan vỡ

39 Khi mặt trời lên, các thủy thủ nhìn thấy đất. Tuy không biết đó là vùng đất nào nhưng họ thấy có cái vịnh, với bãi biển nên muốn hướng cho tàu chạy thẳng vào bãi, nếu được. 40 Vì thế, họ cắt dây thừng buộc neo cho neo rơi xuống biển đồng thời họ tháo dây thừng buộc bánh lái tàu. Rồi họ giương cánh buồm trước, hướng vào gió để chạy thẳng vào bờ. 41 Nhưng tàu đụng phải bãi cát. Mũi tàu bị kẹt cứng không động đậy được còn đuôi tàu thì bị sóng lớn đánh nên vỡ tan.

42 Quân lính định giết tù vì sợ họ nhảy xuống biển bơi vào bờ trốn thoát. 43 Nhưng Giu-li-út muốn cứu Phao-lô nên gạt bỏ ý định ấy. Trái lại, ông ra lệnh cho ai biết bơi thì nhảy xuống nước bơi vào bờ trước. 44 Những người còn lại theo sau bằng cách ôm các tấm ván hay mảnh gỗ của tàu. Nhờ thế mà mọi người đều bơi vào bờ an toàn.

Read full chapter

27 Ðến đêm thứ mười bốn mà tàu chúng tôi vẫn còn trôi dạt trên Biển Át-ria. Khoảng nửa đêm các thủy thủ tưởng rằng tàu đã gần tới đất liền, 28 nên họ thả trái dò xuống và thấy sâu hai mươi sải. Ðể cho tàu trôi một quãng nữa, họ lại thả trái dò xuống và thấy chỉ còn mười lăm sải. 29 Sợ tàu sẽ đụng phải đá ngầm, nên họ thả bốn chiếc neo ở mũi tàu xuống, rồi cầu mong cho mau tới sáng.

30 Lúc ấy các thủy thủ tính bỏ tàu và trốn đi, nên họ thả chiếc xuồng cấp cứu xuống và lấy cớ là đi thả neo ở đàng mũi tàu. 31 Phao-lô nói với ông đại đội trưởng và các binh sĩ, “Nếu những người ấy không ở lại trên tàu, quý ông sẽ không được cứu sống đâu.” 32 Các binh sĩ liền cắt đứt những dây buộc chiếc xuồng cấp cứu để nó rớt xuống biển.

33 Bấy giờ trong khi chờ đợi trời sáng, Phao-lô khuyên mọi người nên ăn chút thực phẩm; ông nói, “Hôm nay là ngày thứ mười bốn rồi mà quý vị cứ trông ngóng, nhịn ăn, và không ăn gì. 34 Vì thế tôi khuyên quý vị hãy ăn chút gì đi, vì quý vị rất cần có sức để được cứu thoát. Không ai trong quý vị sẽ mất một sợi tóc trên đầu đâu.”

35 Sau khi ông nói như thế, ông lấy bánh, tạ ơn Ðức Chúa Trời trước mặt mọi người, rồi bẻ bánh ra, và bắt đầu ăn. 36 Thấy vậy mọi người được lên tinh thần và bắt đầu ăn.

37 Chúng tôi có cả thảy hai trăm bảy mươi sáu người trên tàu. 38 Sau khi đã ăn no, họ ném những bao lúa mì xuống biển cho tàu nhẹ bớt.

Bị Ðắm Tàu

39 Ðến khi trời sáng họ không nhận ra được đó là vùng đất nào, nhưng họ thấy có cái vịnh và một bãi biển, vì thế họ muốn cho tàu vào bờ nếu họ có thể lái tàu vào được. 40 Vậy họ cắt bỏ các neo lại dưới biển, đồng thời tháo dây cột bánh lái ra, rồi căng buồm ở đằng mũi lên, và nương theo chiều gió để lái tàu chạy vào bờ. 41 Nhưng tàu chạy nhằm vào bãi cát ngầm do hai dòng nước xáp lại nhau tạo thành, nên bị mắc cạn tại đó. Mũi tàu đâm vào cát, không nhúc nhích gì được, còn đằng lái thì bị sóng mạnh đập nát hết. 42 Bấy giờ các binh sĩ canh tù bàn với nhau nên giết tất cả các tù nhân kẻo có ai lội đi và trốn thoát. 43 Nhưng ông đại đội trưởng muốn cứu Phao-lô nên ngăn cản họ thực hiện ý định đó. Ông ra lịnh cho những ai biết bơi cứ nhảy xuống nước trước và bơi vào bờ, 44 những người còn lại, một số đã bám vào các tấm ván hoặc những mảnh tàu vỡ và lội vào bờ sau. Thế là tất cả đều được lên bờ an toàn.

Read full chapter