Add parallel Print Page Options

Chúa sẽ trừng phạt dân Ê-đôm

Đây là sự hiện thấy của Áp-đia. CHÚA phán về Ê-đôm như sau:

“Chúng ta đã nghe lời CHÚA phán.
    Một sứ giả đã được sai đến
    các dân và loan báo rằng,
‘Hãy tiến đánh! Hãy tấn công Ê-đôm!’

Chúa phán cùng dân Ê-đôm

Chẳng bao lâu nữa ta sẽ khiến ngươi
trở thành dân nhỏ bé nhất trong các dân.
    Ngươi sẽ bị mọi người ghét bỏ.
Sự kiêu căng ngươi đã phỉnh gạt ngươi,
    hỡi những kẻ sống trong các bộng đá.
Nhà cửa ngươi cất trên cao,
    Ngươi là kẻ tự nhủ,
    ‘Không ai có thể lôi ta xuống đất được.’
Dù cho ngươi bay cao vút như chim ưng
    làm tổ ngươi giữa các ngôi sao,
Ta cũng sẽ kéo ngươi xuống từ đó,”
    CHÚA phán vậy.
“Ngươi sẽ bị tàn hại!
Nếu kẻ trộm đến cùng ngươi,
    hay kẻ cướp đến ban đêm,
chúng cũng chỉ lấy đủ dùng mà thôi.
Nếu người làm công đến hái nho
    trên dây nho ngươi,
Họ cũng chừa lại một số.
Nhưng hỡi Ê-đôm,
    ngươi sẽ mất tất cả!
Người ta sẽ tìm ra
    những kho báu của ngươi!
Tất cả những ai hiện là bạn hữu ngươi
    sẽ đuổi ngươi ra khỏi xứ.
Những người hiện sống hòa bình với ngươi
    sẽ lường gạt và đánh bại ngươi.
Những ai hiện ăn bánh với ngươi,
    đang âm mưu đánh bẫy ngươi,
    mà ngươi không hay biết.”

CHÚA phán, “Trong ngày đó
    ta chắc chắn sẽ tiêu diệt
    những kẻ khôn ngoan trong Ê-đôm,
và những người hiểu biết từ các núi Ê-đôm.
Rồi hỡi thành Thê-man [a],
    các chiến sĩ anh dũng nhất của ngươi sẽ hoảng sợ,
và mọi người từ các núi Ê-đôm
    sẽ bị giết.
10 Ngươi đã tỏ ra hung bạo
    đối với thân nhân mình
    là người Ít-ra-en,
cho nên ngươi sẽ bị sự sỉ nhục
    bao trùm và hủy diệt đời đời.
11 Ngươi đứng một bên nhìn
    mà không ra tay giúp đỡ
khi bọn lạ mặt mang kho báu
    của dân Ít-ra-en đi.
Khi bọn người ngoại quốc
    vào cổng thành Ít-ra-en
và bắt thăm để chia phần
    trong Giê-ru-sa-lem
thì ngươi cũng giống như chúng nó.

Mệnh lệnh mà Ê-đôm đã bất tuân

12 Hỡi Ê-đôm, chớ cười nhạo [b]
    anh em Ít-ra-en mình
    trong khi chúng gặp khốn đốn
hay mừng rỡ khi dân Giu-đa
    bị tiêu diệt.
Đừng huênh hoang [c] khi chúng gặp những chuyện chẳng lành.
13 Chớ vào cổng thành của dân ta
    trong khi chúng gặp nguy khốn
hay cười giễu khi chúng lâm cảnh nguy biến.
    Đừng cướp của cải chúng
trong khi chúng lâm cảnh bất hạnh.
14 Chớ đứng nơi ngã tư
    chực tiêu diệt những ai tìm cách trốn thoát.
Đừng bắt sống những ai
    đang chạy trốn mà giao cho kẻ thù
    trong khi chúng gặp hiểm nghèo.

Các dân sẽ bị phán xử

15 Ngày Chúa phán xử các dân sắp đến rồi.
    Điều ác mà các ngươi làm cho người khác
    sẽ xảy đến cho ngươi;
    chúng sẽ đổ trên đầu ngươi.
16 Vì ngươi uống rượu trong đền thờ ta [d],
    cho nên các dân nhìn theo đó
    mà uống lấy uống để [e].
Chúng sẽ uống mãi
    cho đến khi biến mất.
17 Nhưng trên núi Xi-ôn [f] sẽ có một số người sống sót.
    Họ sẽ là dân ta.
Dân cư Gia-cốp sẽ lấy lại cho Xi-ôn những gì đã bị cướp đoạt.
18 Dân cư Gia-cốp [g] sẽ giống như lửa
    và dân cư Giô-xép sẽ giống như ngọn lửa.
Nhưng dân cư Ê-sau sẽ giống như cọng rạ khô.
Dân Gia-cốp sẽ châm lửa
    và thiêu đốt chúng.
Trong dân Ê-sau [h] sẽ không còn sót ai.”
    Việc đó sẽ xảy ra vì CHÚA đã phán vậy.
19 “Rồi những kẻ ở vùng sa mạc Nê-ghép
    sẽ chiếm lại các núi của Ê-sau.
Họ sẽ đoạt lại các ngọn đồi phía Tây
    khỏi tay quân Phi-li-tin.
Họ cũng sẽ lấy lại đất Ép-ra-im
    và Xa-ma-ri,
còn Bên-gia-min sẽ chiếm Ghi-lê-át.
20 Dân Ít-ra-en trước đây
    bị đuổi khỏi nhà cửa mình,
nay sẽ chiếm đất của dân Ca-na-an,
    chạy dài cho đến Xê-pha-rát [i].
Dân Giu-đa trước kia
    bị đuổi khỏi Giê-ru-sa-lem
và sống lưu vong trong Xê-pha-rát,
    sẽ lấy lại các thành phố
    miền Nam Giu-đa.
21 Các chiến sĩ hùng mạnh [j] sẽ
    tiến lên núi Xi-ôn,
    nơi họ sẽ cai trị các dân
    sống trong các núi Ê-đôm.
Và nước sẽ thuộc về CHÚA.”

Footnotes

  1. Ô-ba-đi-a 1:9 Thê-man Tên của một thành phố lớn của Ê-đôm, nằm về hướng Nam. Có lẽ là thủ đô của xứ ấy.
  2. Ô-ba-đi-a 1:12 cười nhạo Nguyên văn, “nhìn.” Xem câu 13.
  3. Ô-ba-đi-a 1:12 huênh hoang Nguyên văn, “lớn miệng.”
  4. Ô-ba-đi-a 1:16 ngươi uống rượu trong đền thờ ta Hay “ngươi làm đổ máu trên núi thánh ta.”
  5. Ô-ba-đi-a 1:16 cho nên … uống lấy uống để Hay “cho nên các dân cũng sẽ làm đổ máu ngươi lại.”
  6. Ô-ba-đi-a 1:17 núi Xi-ôn Một trong những ngọn núi mà thành Giê-ru-sa-lem được xây lên. Có khi từ ngữ Xi-ôn ám chỉ thành Giê-ru-sa-lem. Xem câu 21.
  7. Ô-ba-đi-a 1:18 Dân cư Gia-cốp Nguyên văn, “nhà Gia-cốp.” Đây có thể là toàn dân Ít-ra-en hay là các nhà lãnh tụ của họ.
  8. Ô-ba-đi-a 1:18 dân Ê-sau Nguyên văn, “nhà Ê-sau.”
  9. Ô-ba-đi-a 1:20 Xê-pha-rát Có thể là Tây-ban-nha.
  10. Ô-ba-đi-a 1:21 chiến sĩ hùng mạnh Hay “người giải phóng.” Đây muốn nói những người hướng dẫn dân chúng đến chiến thắng.

Khải tượng của Áp-đia:

Chúa Hằng Hữu phán thế nầy về Ê-đôm:

“Chúng ta đã nghe một sứ điệp từ Chúa,
Một sứ giả được sai đến các nước, hô hào,
‘Hãy đứng dậy! Chúng ta hãy đứng dậy và ra trận đánh nó.’”
“Nầy, Ta sẽ làm cho ngươi trở thành một nước nhược tiểu giữa các quốc gia.
Ngươi sẽ bị khinh khi hết mực.
Lòng kiêu ngạo của ngươi đã lừa gạt ngươi,
Hỡi kẻ ở trên những gành đá cao kia,
Tức kẻ cư trú trên những ngọn núi cao.
Ngươi đã tự nhủ rằng,
'Ai có thể làm gì để ta phải sa xuống đất?’
Dù ngươi lên cao như chim phượng hoàng,
Dù ngươi làm tổ cho mình ở giữa những vì sao,
Thì Ta sẽ làm cho ngươi từ đó sa xuống,”
Chúa phán.

Ê-đôm Bị Báo Trả

“Nếu kẻ trộm hoặc quân cướp đêm đến trộm cướp của ngươi,
Phải chăng chúng chỉ lấy những gì chúng muốn lấy?
Khi những thợ hái nho hái trái trong vườn nho,
Há chúng không chừa lại một ít cho những người đi mót sao?
Thế nhưng ngươi, ngươi sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn!

Ôi, Ê-sau bị quân thù truy kích.
Những kho tàng quý báu của nó bị quân nghịch truy lùng.
Tất cả những kẻ đã liên minh với ngươi sẽ trở mặt,
Khiến ngươi phải bỏ xứ trốn đi.
Những kẻ đã ký hòa ước với ngươi sẽ phản bội ngươi,
Và làm ngươi bị đại bại.
Những kẻ đã từng ăn bánh của ngươi sẽ gài bẫy hại ngươi;
Không ai trong các ngươi tiên liệu được điều đó.”

Chúa phán, “Trong ngày ấy,
Ta há không dẹp bỏ những kẻ khôn ngoan khỏi Ê-đôm
Và những người thông sáng khỏi các núi của Ê-sau sao?
Hỡi Tê-man, bấy giờ những dũng sĩ của ngươi sẽ kinh hoàng,
Và cuối cùng mọi người sống trên các núi của Ê-sau sẽ bị diệt.

Lý Do Ê-đôm Bị Ðoán Phạt

10 Vì ngươi đã đối xử tàn ác đối với Gia-cốp em ngươi,
Nên sự sỉ nhục sẽ bao phủ ngươi,
Và ngươi sẽ bị diệt vong mãi mãi.
11 Vì trong ngày nó bị quân ngoại bang bắt dân nó đem lưu đày,
Ngươi đã khoanh tay đứng nhìn;
Trong ngày quân ngoại xâm tiến vào các cổng thành Giê-ru-sa-lem cướp đoạt của cải nó và bắt thăm chia nhau tài sản nó,
Ngươi đã nhập bọn với những kẻ cướp bóc nó.
12 Ðúng ra ngươi không nên khoanh tay đứng nhìn trong ngày em ngươi bị bắt đem lưu đày,
Ngươi không nên vui mừng trong ngày dân Giu-đa bị hủy diệt,
Ngươi không nên huênh hoang tự đắc trong ngày nó bị hoạn nạn,
13 Ngươi không nên tiến vào cổng thành của dân Ta trong ngày nó bị tai ương.
Thật vậy ngươi không nên khoanh tay đứng nhìn nó chịu đau đớn trong ngày nó bị hoạn nạn,
Ngươi không nên đưa tay cướp đoạt của cải nó trong ngày nó gặp tai ương.
14 Ngươi không nên đón chận các ngả đường để giết người của nó đang tìm đường tẩu thoát,
Ngươi không nên bắt nộp những người còn sót lại của nó trong ngày nó gặp cảnh khốn cùng.

Chúa Sẽ Ðoán Phạt Các Dân

15 Vì ngày Chúa đoán phạt mọi dân trên đất đã gần.
Những gì ngươi đã làm để hại người khác, chính ngươi sẽ gặt lấy y như vậy.
Việc ác ngươi làm cho người khác sẽ đổ lại trên đầu ngươi.
16 Như các ngươi đã ăn nuốt dân Ta trên núi thánh của Ta thể nào,
Tất cả các dân ngoại trong vùng sẽ ăn nuốt các ngươi không ngừng cũng thể ấy.
Chúng sẽ nốc cạn và nuốt chửng các ngươi,
Như thể chúng chưa từng được ăn uống.

Cuối Cùng I-sơ-ra-ên Sẽ Ðắc Thắng

17 Nhưng Núi Si-ôn sẽ được giải cứu,
Nó sẽ trở thành một nơi thánh,
Nhà Gia-cốp sẽ trở về làm chủ đất nước của chúng.
18 Nhà Gia-cốp sẽ trở thành một ngọn lửa,
Nhà Giô-sép sẽ trở thành một ngọn lửa hừng;
Nhưng nhà Ê-sau sẽ trở nên như cỏ rác.
Chúng sẽ đốt cháy và thiêu rụi nhà Ê-sau,
Ðến nỗi nhà Ê-sau sẽ không còn một người sống sót,”
Chúa đã phán vậy.

19 Những người sống ở miền nam sẽ chiếm ngụ các núi của Ê-sau;
Những người sống ở đồng bằng sẽ chiếm lấy xứ của dân Phi-li-tin.
Họ sẽ chiếm lấy các cánh đồng ở Ép-ra-im và các cánh đồng ở Sa-ma-ri.
Con cháu Bên-gia-min sẽ chiếm lấy miền Ghi-lê-át.
20 Ðạo quân của dân I-sơ-ra-ên bị lưu đày sẽ trở về,
Và chiếm lấy xứ của dân Ca-na-an cho đến tận miền Xa-rê-phát.
Những người từ Giê-ru-sa-lem bị bắt đem đi lưu đày ở Sê-pha-rát sẽ trở về,
Và chiếm ngụ các thành ở miền nam.
21 Bấy giờ những người được giải cứu trở về sẽ lên Núi Si-ôn,
Ðể xét đoán dân cư trên các núi của Ê-sau,
Rồi vương quốc sẽ thuộc về Chúa.

Thượng-Đế gọi, Giô-na bỏ trốn

Lời CHÚA phán với Giô-na [a], con trai A-mi-tai như sau: “Hãy dậy đi xuống thành lớn Ni-ni-ve [b], thuyết giảng nghịch lại nó, vì ta thấy nhiều điều ác nó làm.”

Nhưng Giô-na đứng dậy trốn qua Tạt-si để tránh mặt CHÚA. Ông đến Gióp-ba [c] thấy một chiếc thuyền sắp nhổ neo đi Tạt-si. Giô-na trả tiền và lên tàu dự định đi Tạt-si để trốn khỏi mặt CHÚA.

Nhưng CHÚA khiến một cơn gió mạnh thổi trên biển, gây nên bão tố dữ dội đến nỗi chiếc thuyền sắp tan tành. Các thủy thủ hoảng sợ, ai nấy đều cầu cứu thần của mình. Họ bắt đầu ném hàng hoá trên tàu xuống biển để làm nhẹ tàu.

Còn Giô-na đi xuống bên dưới hầm thuyền ngủ thiếp đi. Viên thuyền trưởng đến đánh thức ông dậy nói, “Sao anh ngủ? Hãy dậy kêu cầu thần của anh đi! May ra thần anh sẽ lo tưởng đến chúng ta để chúng ta khỏi chết!”

Họ bảo nhau, “Chúng ta hãy bắt thăm xem ai mang tai họa nầy đến cho chúng ta.”

Sau khi họ bắt thăm thì thăm trúng Giô-na. Họ liền hỏi ông, “Anh hãy cho chúng ta biết, ai mang tai hoạ nầy đến cho chúng ta đây? Anh làm nghề gì? Anh từ đâu đến? Anh người nước nào? Dân tộc anh là ai?”

Giô-na bảo họ, “Tôi là người Hê-bơ-rơ. Tôi kính sợ CHÚA, Thượng-Đế của các từng trời, Đấng tạo nên biển và đất.”

10 Mấy người đó đâm hoảng. Họ hỏi Giô-na, “Vậy anh đã làm điều ác gì?” Họ biết ông đang chạy trốn khỏi CHÚA vì ông đã khai thật với họ.

11 Gió và sóng biển mỗi lúc một mãnh liệt thêm cho nên họ hỏi ông, “Vậy chúng ta phải xử trí với anh ra sao để biển yên lặng cho chúng ta?”

12 Giô-na bảo họ, “Hãy bắt tôi quăng xuống biển thì biển sẽ yên lặng. Tôi biết lỗi tại tôi mà trận bão nầy xảy đến cho các anh.”

13 Thay vì làm theo lời ông bảo, họ tìm cách chèo thuyền vào đất liền nhưng không được vì biển càng ngày càng dữ dội hơn.

Giô-na bị trừng phạt

14 Cho nên họ kêu cầu cùng CHÚA, “CHÚA ơi, xin đừng để chúng tôi phải chết vì mạng sống người nầy; xin đừng buộc tội chúng tôi vì giết oan một người vô tội. Lạy CHÚA, Ngài đã đưa chuyện nầy đến vì đó là ý muốn của Ngài.” 15 Rồi họ bắt Giô-na quăng xuống biển, biển lập tức yên lặng. 16 Họ bắt đầu kính sợ CHÚA vô cùng; họ dâng sinh tế cho CHÚA và hứa nguyện cùng Ngài.

17 CHÚA đã chuẩn bị một con cá lớn nuốt Giô-na. Ông ở trong bụng cá ba ngày ba đêm.

Lời cầu nguyện của Giô-na

Khi đang ở trong bụng cá, Giô-na cầu nguyện cùng CHÚA là Thượng-Đế như sau,

“Lúc gặp nguy biến,
    tôi kêu cầu cùng CHÚA,
    thì Ngài trả lời tôi.
Tôi sắp chết
    nên tôi kêu xin cùng Ngài,
    Ngài liền nghe tiếng tôi.
Ngài ném tôi vào biển cả,
    vào biển sâu thẳm.
    Nước bao phủ tôi,
các lượn sóng dữ dội của Ngài
    ào ạt trùm qua tôi.
Tôi thưa, ‘Tôi bị đuổi khỏi trước mặt CHÚA,
    nhưng tôi vẫn hi vọng
    lại được nhìn Đền Thánh Ngài.’
Nước biển ngập lên đến cổ họng tôi.
    Biển sâu bao trùm tôi;
    các rong biển quấn trên đầu tôi.

Tôi đi xuống đáy biển, nơi nền của các núi.
Tôi tưởng sẽ bị nhốt trong ngục nầy mãi mãi,
    nhưng Ngài cứu tôi ra khỏi hố sự chết,
lạy CHÚA là Thượng-Đế tôi.

Khi đời tôi sắp tàn,
    thì tôi nhớ lại CHÚA.
Tôi cầu nguyện cùng Ngài,
    Ngài nghe tiếng tôi từ Đền Thánh Ngài.

Những kẻ thờ lạy các thần tượng
    vô ích quay mặt khỏi Đấng đã tỏ lòng nhân từ đối với họ.
Nhưng tôi sẽ ca ngợi và cảm tạ Ngài
    trong khi dâng của lễ cho Ngài.
Tôi sẽ giữ trọn lời hứa tôi cùng Ngài.
    Sự cứu rỗi đến từ CHÚA!”

10 Sau đó CHÚA phán cùng con cá, nó liền mửa Giô-na ra trên đất khô.

Thượng-Đế gọi, Giô-na vâng lời

Lời CHÚA lại phán cùng Giô-na lần nữa, “Hãy dậy đi xuống thành lớn Ni-ni-ve, giảng cho nó như ta đã bảo.”

Vậy Giô-na vâng lời CHÚA, lên đường đi đến Ni-ni-ve. Thành phố đó rất lớn, phải mất ba ngày mới băng qua hết thành. Sau khi Giô-na vào thành và đi được một ngày, ông giảng cho dân chúng như sau, “Bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-ve sẽ bị tiêu diệt!”

Dân chúng Ni-ni-ve tin Thượng-Đế. Họ tuyên bố cữ ăn, mặc vải sô để tỏ sự buồn thảm. Tất cả dân trong thành đều làm như thế, từ sang đến hèn.

Khi vua Ni-ni-ve nghe tin ấy cũng đứng dậy khỏi ngai, cởi áo bào, mặc vải sô và ngồi trong tro [d] để tỏ lòng buồn bực.

Vua ra chỉ thị nầy cho cả thành Ni-ni-ve:

“Đây là lệnh vua và các quần thần:

Không ai được nếm món gì, từ người cho đến thú vật. Không ai được ăn uống gì cả. Nhưng từ người đến thú vật phải mặc vải sô, kêu xin lớn tiếng cùng Thượng-Đế. Ai nấy phải từ bỏ nếp sống gian ác và làm hại người khác. Biết đâu Thượng Đế sẽ đổi ý. Ngài sẽ nguôi giận để chúng ta sẽ khỏi chết.”

10 Khi Thượng-Đế thấy điều họ làm, là từ bỏ việc ác, thì Ngài đổi ý không thực hiện điều Ngài đã cảnh cáo và không trừng phạt họ.

Giô-na nổi giận vì CHÚA yêu thương Ni-ni-ve

Nhưng Giô-na rất bất bình về điều ấy. Ông tức giận. Ông cầu nguyện như sau cùng CHÚA, “Khi còn ở xứ tôi, đây chính là điều tôi đã nói trước cho nên tôi vội trốn sang Ta-rê-si. Tôi biết Ngài là Thượng-Đế nhân từ và thương xót, chậm giận, và có tình yêu lớn. Ngài không muốn gây hại cho ai. Cho nên, CHÚA ơi, tôi xin Ngài cất mạng sống tôi đi. Vì tôi thà chết còn hơn sống.”

CHÚA liền hỏi ông, “Ngươi bất bình có hợp lý không?”

Giô-na đi ra ngồi ở phía Đông thành phố. Ông dựng một cái chòi cho mình rồi ngồi dưới bóng mát để xem việc gì sẽ xảy ra cho thành phố đó.

Dây leo và con sâu

CHÚA là Thượng Đế làm một dây leo phía trên Giô-na, cho ông bóng mát, khiến ông cảm thấy thoải mái. Giô-na rất thích dây leo đó. Nhưng sáng hôm sau khi mặt trời mọc lên, Thượng-Đế sai một con sâu đến cắn dây leo ấy nên nó chết héo.

Khi mặt trời lên cao, Thượng-Đế sai một cơn gió nóng thổi đến và mặt trời dọi nóng trên đầu Giô-na đến nỗi ông mệt lả và mong chết. Ông thưa, “Tôi thà chết còn hơn sống.”

Nhưng Thượng-Đế hỏi Giô-na, “Ngươi nổi giận vì dây leo đó có hợp lý không?”

Giô-na đáp, “Tôi bất bình là phải! Tôi tức giận đến nỗi muốn chết cho rồi!”

10 CHÚA bảo, “Ngươi lo cho một dây leo không do ngươi trồng. Hôm trước nó mọc lên, hôm sau đã chết rồi. 11 Còn ta lại không lo cho thành lớn Ni-ni-ve trong đó có hơn một trăm hai mươi ngàn người không biết phải trái [e], và vô số gia súc hay sao?”

Footnotes

  1. Giô-na 1:1 Giô-na Đây có lẽ là Giô-na mà sách II Vua 14:25 nói đến.
  2. Giô-na 1:2 Ni-ni-ve Thủ đô của A-xy-ri. A-xy-ri tiêu hủy nước Ít-ra-en vào năm 722–721 trước Công nguyên.
  3. Giô-na 1:3 Gióp-ba Một thị trấn của xứ Ít-ra-en nằm trên bờ biển phía Đông của Địa-trung-hải.
  4. Giô-na 3:6 ngồi trong tro Để tỏ lòng buồn thảm.
  5. Giô-na 4:11 không biết phải trái Nghĩa là không biết mình làm điều quấy. Đây cũng có thể ám chỉ các trẻ nhỏ vô tội.

Giô-na Trốn CHÚA

Lời của Chúa phán với Giô-na con trai A-mi-tai rằng, “Hãy đứng dậy, đi đến thành lớn Ni-ni-ve, lớn tiếng rao giảng phản đối nó, vì tội ác nó đã lên thấu trước mặt Ta.”

Nhưng Giô-na đứng dậy bỏ trốn qua Tạt-si để lánh mặt Chúa. Ông đi xuống Gióp-pa; gặp một chiếc tàu sắp sửa đi Tạt-si, ông trả tiền vé, rồi xuống tàu để đi Tạt-si với họ hầu lánh mặt Chúa.

Bấy giờ Chúa sai một trận cuồng phong rất dữ dội thổi trên mặt biển; và trận bão lớn xảy ra khiến chiếc tàu gần vỡ. Các thủy thủ đều sợ hãi; ai nấy kêu cầu thần của họ. Sau đó, họ quăng các hàng hóa trong tàu xuống biển để tàu nhẹ bớt. Trong khi ấy Giô-na đã xuống dưới lòng tàu và nằm ngủ mê man. Bấy giờ vị thuyền trưởng đến gần ông và nói, “Sao ông còn nằm đó mà ngủ? Hãy thức dậy và cầu khẩn thần của ông. May ra thần của ông đoái đến chúng ta, và chúng ta sẽ thoát chết chăng?”

Sau đó họ nói với nhau, “Hãy đến, chúng ta hãy bắt thăm, để biết do ai mà tai vạ nầy xảy đến với chúng ta.” Vậy họ bắt thăm, và thăm trúng nhằm Giô-na.

Bấy giờ họ nói với ông, “Hãy nói cho chúng tôi biết vì cớ gì tai vạ nầy xảy đến với chúng ta? Ông làm nghề gì? Ông từ đâu đến? Ông người nước nào? Ông là dân nào?”

Ông đáp, “Tôi là người Hê-bơ-rơ. Tôi kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời trên trời. Chính Ngài đã dựng nên biển và đất khô.”

10 Họ sợ và hỏi ông, “Ông đã làm gì khiến gây ra nông nỗi này?” Bấy giờ những người ấy cực kỳ sợ hãi, bởi họ biết ông đang tìm cách lánh mặt Chúa, vì ông đã khai với họ như vậy.

11 Biển càng lúc càng động dữ dội hơn, nên họ hỏi ông, “Chúng tôi phải làm gì với ông, để biển lặng xuống?”

12 Ông trả lời, “Hãy bắt tôi và quăng tôi xuống biển, biển sẽ yên lặng cho các ông, vì tôi biết rằng tại tôi mà các ông gặp phải trận bão lớn nầy.”

13 Tuy nhiên những người ấy vẫn cố gắng chèo chiếc tàu vào bờ, nhưng họ không thể nào chèo vào được, vì biển càng lúc càng nổi lên dữ dội hơn. 14 Bấy giờ họ kêu cầu Chúa, “Lạy Chúa, chúng con cầu xin Ngài đừng bắt chúng con phải chết, vì Ngài muốn lấy mạng người nầy. Xin đừng vì cớ người nầy làm đổ máu vô tội của chúng con. Lạy Chúa, vì Ngài có quyền làm bất cứ điều gì Ngài muốn.”

15 Cuối cùng họ đành bắt Giô-na, quăng ông xuống biển, cơn cuồng nộ của biển liền lắng dịu. 16 Bấy giờ những người ấy rất sợ Chúa; họ dâng của lễ lên Ngài và thệ nguyện.

17 Tuy nhiên Chúa đã chuẩn bị sẵn một con cá lớn để nuốt Giô-na, và Giô-na ở trong bụng cá ba ngày ba đêm.

Giô-na Cầu Nguyện

Từ trong bụng cá, Giô-na cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời của ông. Ông cầu nguyện rằng:

“Từ giữa cơn hoạn nạn con kêu cầu Chúa,
Ngài đáp lời con.
Từ trong bụng âm phủ con van xin,
Ngài nghe tiếng con.
Ngài đã quăng con vào vực thẳm,
Vào tận đáy sâu của lòng biển,
Các dòng nước đã cuốn hút con;
Tất cả các lượn sóng và ba đào của Ngài đã vùi dập con.
Vì thế con nói, ‘Con đã bị khai trừ khỏi thánh nhan Ngài,
Dầu vậy con vẫn hướng về đền thánh Ngài.’
Nước bao phủ chực cướp lấy mạng sống con,
Vực sâu bao quanh con,
Rong rêu quấn quýt đầu con.
Con đã bị chìm sâu xuống tận nền các núi,
Ðất bên dưới gài then để giữ con lại vĩnh viễn.
Nhưng lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Ngài đem mạng sống con lên từ nơi vực thẳm.
Khi mạng sống con tàn dần, con nhớ đến Chúa,
Và lời cầu nguyện của con thấu đến Ngài,
Vào tận trong đền thánh Ngài.
Những kẻ bám vào các thần tượng hư không là tự khước từ ơn thương xót dành cho mình.
Còn con, con sẽ dâng của lễ lên Ngài với lời cảm tạ.
Con sẽ trả những gì con đã hứa nguyện,
Vì ơn cứu rỗi chỉ đến từ Chúa.”

10 Bấy giờ Chúa ra lệnh cho con cá, và nó mửa Giô-na ra trên đất khô.

Dân Ni-ni-ve Ăn Năn

Lời của Chúa phán với Giô-na lần thứ hai rằng, “Hãy đi đến thành lớn Ni-ni-ve, công bố cho nó sứ điệp Ta đã ban cho ngươi.”

Giô-na đứng dậy và đi đến Ni-ni-ve theo lịnh Chúa. Khi ấy Ni-ni-ve là một thành rất lớn, phải mất ba ngày mới đi hết. Vậy Giô-na bắt đầu đi vào thành; trong ngày thứ nhất, ông rao giảng, “Còn bốn mươi ngày nữa Ni-ni-ve sẽ bị đổ xuống.”

Dân Ni-ni-ve tin Ðức Chúa Trời. Họ công bố một cuộc kiêng ăn. Mọi người, từ người lớn nhất đến người nhỏ nhất, đều mặc bao gai. Khi sứ điệp truyền đến vua Ni-ni-ve, ông liền đứng dậy khỏi ngai của ông, cởi vương bào ra, mặc bao gai vào, và ngồi trong tro. Ðoạn ông ra lịnh cho cả Thành Ni-ni-ve rằng, “Ðây là sắc lịnh của vua và các nhà quý tộc: Bất luận người ta hay súc vật, bất luận đàn bò hay đàn chiên, tất cả đều chớ nếm chi hết. Ðừng cho chúng ăn hoặc uống chi cả. Nhưng cả người ta và súc vật đều phải quấn bao gai. Mọi người hãy dốc lòng kêu cầu Ðức Chúa Trời. Ai nấy khá bỏ các đường lối gian ác và những việc tàn bạo của tay mình. Biết đâu Ðức Chúa Trời có thể quay mặt đi, đổi ý, và thu hồi cơn thịnh nộ của Ngài, và chúng ta khỏi bị diệt mất chăng?”

10 Khi Ðức Chúa Trời thấy những việc họ làm; họ quay bỏ đường lối xấu xa gian ác của họ, Ðức Chúa Trời động lòng thương xót và đổi ý, Ngài không giáng họa trên họ như Ngài đã phán.

Giô-na Giận CHÚA

Bấy giờ Giô-na rất bất mãn, và ông rất giận. Ông cầu nguyện với Chúa rằng, “Lạy Chúa, đây chẳng phải là điều con đã nói trước khi con còn ở trong nước của con sao? Ðó là lý do tại sao con đã vội vàng bỏ trốn qua Tạt-si, vì con biết Ngài là Ðức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, và giàu tình thương. Ngài là Ðấng hay đổi ý về việc giáng họa. Vì vậy bây giờ, Chúa ôi, xin Ngài cất lấy mạng sống con, vì đối với con chết còn hơn sống!”

Chúa phán với ông, “Ngươi giận có nên không?”

Sau đó Giô-na đi ra khỏi thành và ngồi ở một nơi, về hướng đông của thành. Tại đó ông cất cho ông một cái chòi, rồi vào ngồi dưới bóng mát của chòi ấy, để chờ xem điều gì sẽ xảy đến cho thành.

Khi ấy Chúa đã chuẩn bị sẵn một dây dưa, khiến nó bò lên chòi, phía trên đầu Giô-na, để làm bóng mát che đầu ông, giúp ông đỡ vất vả vì nắng nóng. Giô-na rất hài lòng về dây dưa ấy. Nhưng hôm sau, khi vừa mới hừng đông, Ðức Chúa Trời đã chuẩn bị sẵn một con sâu, khiến nó đến cắn đứt dây dưa, làm dây dưa ấy héo đi. Ðến khi mặt trời lên cao, Ðức Chúa Trời lại chuẩn bị sẵn một cơn gió nóng từ hướng đông thổi tới, đồng thời mặt trời giọi xuống trên đầu Giô-na khiến ông gần ngất xỉu. Ông cầu nguyện xin chết rằng, “Con thà chết còn hơn sống!”

Bấy giờ Ðức Chúa Trời phán với ông, “Ngươi nổi giận vì cớ dây dưa ấy có đúng không?”

Ông đáp, “Con tức muốn chết được.”

10 Chúa phán, “Ngươi tiếc một dây dưa mà ngươi không hề khó nhọc vì nó và cũng chẳng làm nó lớn lên; mới đêm nào nó mọc lên, và một đêm kia nó đã chết. 11 Còn Ta, chẳng lẽ Ta không tiếc Ni-ni-ve, một thành lớn có hơn một trăm hai mươi ngàn người không biết phân biệt phải trái[a] và rất nhiều súc vật trong đó hay sao?”

Footnotes

  1. Giô-na 4:11 nt: không biệt phân biệt giữa tay phải và tay trái. Ctd: không biết phân biệt đúng sai hoặc còn sống trong sự tối tăm thuộc linh