Add parallel Print Page Options

Cách Ðặt Cây Ðèn

Chúa phán với Môi-se rằng, “Hãy nói với A-rôn và hãy bảo ông: Khi anh đặt các ngọn đèn lên cây đèn, xin anh hãy đặt thế nào để bảy ngọn đèn tỏa sáng ra phía trước cây đèn.” A-rôn làm y như thế. Ông sắp đặt các ngọn đèn và để chúng tỏa sáng ra phía trước cây đèn, như Chúa đã truyền cho Môi-se. Vả, cây đèn đã được làm như thế nầy: người ta lấy vàng dát mỏng làm thành cây đèn; từ đế cho đến các hoa đèn đều được làm bằng vàng dát mỏng cả, giống như kiểu mẫu Chúa đã chỉ cho Môi-se. Ông đã làm một cây đèn y như vậy.

Lễ Biệt Riêng Người Lê-vi Ra Thánh

Chúa phán với Môi-se rằng, “Hãy đem người Lê-vi ra khỏi dân I-sơ-ra-ên và thanh tẩy họ. Ngươi sẽ thanh tẩy họ như thế nầy: Ngươi hãy rảy nước tẩy uế trên họ, rồi bảo họ cạo hết lông trên mình, cùng giặt thật sạch y phục của họ, và như thế họ làm cho mình được thanh sạch. Sau đó họ sẽ đem đến một con bò đực tơ và bột thượng hạng trộn dầu làm của lễ chay; còn ngươi cũng phải đem đến một con bò đực tơ để làm của lễ chuộc tội. Ngươi sẽ đưa người Lê-vi đến trước Lều Hội Kiến và tập họp toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên lại. 10 Khi ngươi đem người Lê-vi đến trước mặt Chúa, dân I-sơ-ra-ên sẽ đặt tay trên người Lê-vi. 11 Sau đó A-rôn sẽ trình diện người Lê-vi trước mặt Chúa như một của lễ do dân I-sơ-ra-ên nâng cao lên để dâng lên Chúa, hầu họ phục vụ công việc Chúa. 12 Người Lê-vi sẽ đặt tay họ trên đầu hai con bò tơ, rồi chúng sẽ được dâng lên Chúa để chuộc tội cho người Lê-vi; một con sẽ được dâng làm của lễ chuộc tội, còn con kia sẽ làm của lễ thiêu. 13 Ðoạn ngươi hãy đặt người Lê-vi đứng trước mặt A-rôn và các con trai ông, rồi ngươi sẽ dâng họ lên Chúa như một của lễ được đưa cao lên dâng.

14 Như thế ngươi sẽ biệt riêng người Lê-vi ra khỏi dân I-sơ-ra-ên, rồi người Lê-vi sẽ thuộc về Ta. 15 Từ đó về sau, người Lê-vi sẽ được phép vào trong Lều Hội Kiến để phục vụ –tức sau khi ngươi đã thanh tẩy họ và dâng họ như một của lễ được đưa cao lên dâng– 16 vì giữa vòng dân I-sơ-ra-ên họ đã được trao hết cho Ta. Ta nhận lấy họ cho Ta, để họ thay thế tất cả con đầu lòng của dân I-sơ-ra-ên, 17 vì tất cả con đầu lòng của dân I-sơ-ra-ên đều thuộc về Ta, cả loài người lẫn súc vật. Trong ngày Ta đánh phạt tất cả con đầu lòng trong đất Ai-cập, Ta đã biệt riêng chúng ra thánh cho Ta. 18 Ta đã lấy người Lê-vi để thay thế tất cả con đầu lòng của dân I-sơ-ra-ên. 19 Ngoài ra, từ giữa dân I-sơ-ra-ên Ta cũng đã ban người Lê-vi làm quà cho A-rôn và các con trai ông, để họ thay cho dân I-sơ-ra-ên phục vụ trong Lều Hội Kiến, và cử hành lễ chuộc tội cho dân I-sơ-ra-ên, hầu sẽ không có tai họa gì xảy ra giữa dân I-sơ-ra-ên mỗi khi họ đến gần nơi thánh.”

20 Môi-se, A-rôn, và toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên đã làm cho người Lê-vi y như vậy. Dân I-sơ-ra-ên làm cho người Lê-vi y theo mọi điều Chúa đã truyền cho Môi-se. 21 Người Lê-vi thanh tẩy tội lỗi họ, giặt sạch y phục họ, rồi A-rôn trình dâng họ như một của lễ được nâng cao lên dâng trước mặt Chúa. A-rôn cử hành lễ chuộc tội cho họ để thanh tẩy họ. 22 Sau đó người Lê-vi được vào trong Lều Hội Kiến để phục vụ, phụ giúp công việc cho A-rôn và các con trai ông. Chúa đã truyền cho họ phải làm cho người Lê-vi thế nào, họ làm y thể ấy.

23 Chúa phán với Môi-se rằng, 24 “Ðây là quy luật áp dụng cho người Lê-vi: những người từ hai mươi lăm tuổi trở lên đều phải vào phục vụ trong Lều Hội Kiến; 25 khi đến năm mươi tuổi, họ sẽ được về hưu và khỏi phục vụ nữa. 26 Họ có thể giúp đỡ cho anh em mình thi hành nhiệm vụ trong Lều Hội Kiến, nhưng chính họ thì không phục vụ nữa. Ðó là những điều ngươi phải làm với người Lê-vi khi sắp đặt công việc cho họ.”

Lễ Vượt Qua tại Si-nai

Chúa phán với Môi-se trong Ðồng Hoang Si-nai, vào tháng giêng, năm thứ hai, sau khi họ đã ra khỏi đất Ai-cập rằng: “Dân I-sơ-ra-ên phải giữ Lễ Vượt Qua theo thì giờ đã định. Vào ngày mười bốn tháng nầy, lúc chạng vạng tối, các ngươi hãy giữ lễ ấy theo thì giờ đã định; các ngươi phải giữ tất cả quy tắc và luật lệ về lễ ấy.”

Vậy Môi-se nói với dân I-sơ-ra-ên để họ giữ Lễ Vượt Qua. Vào ngày mười bốn tháng giêng, lúc chạng vạng tối, họ giữ Lễ Vượt Qua trong Ðồng Hoang Si-nai. Chúa đã truyền cho Môi-se thế nào, dân I-sơ-ra-ên làm y thế ấy.

Bấy giờ có mấy người bị ô uế vì đã đụng đến xác chết, vì thế họ không được cho giữ Lễ Vượt Qua trong ngày đó. Ngày hôm đó họ đến gặp Môi-se và A-rôn, và nói với hai vị ấy, “Chúng tôi đã bị ô uế vì đụng đến xác chết, nhưng sao chúng tôi còn bị cấm không được phép dâng của lễ lên Chúa vào thời điểm đã định cho dân I-sơ-ra-ên?”

Môi-se đáp với họ, “Xin đứng ở đó đợi, để tôi đi thỉnh ý, xem Chúa truyền như thế nào về trường hợp của anh chị em.”

Chúa phán với Môi-se rằng, 10 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên rằng: Bất cứ người nào trong các ngươi, hay bất cứ người nào trong dòng dõi các ngươi bị ô uế vì đụng đến xác chết, hoặc bận phải đi xa, đều phải giữ Lễ Vượt Qua để kính Chúa. 11 Vào ngày mười bốn tháng hai, lúc chạng vạng tối, họ sẽ cử hành lễ ấy; họ sẽ ăn lễ ấy với bánh không men và rau đắng. 12 Họ sẽ không được để lại gì cho đến sáng hôm sau, và cũng không được làm gãy xương của con vật. Họ sẽ giữ mọi luật lệ về Lễ Vượt Qua. 13 Nhưng kẻ nào được sạch và không phải đi xa mà không giữ Lễ Vượt Qua sẽ bị loại trừ khỏi dân, vì đã không dâng lễ lên Chúa vào thời điểm đã định; kẻ ấy sẽ phải mang lấy hậu quả của tội lỗi nó. 14 Phàm kiều dân nào ở giữa các ngươi muốn giữ Lễ Vượt Qua để kính Chúa thì phải làm theo mọi quy tắc và luật lệ về Lễ Vượt Qua. Các ngươi chỉ có một luật chung về cách giữ Lễ Vượt Qua cho cả kiều dân và người bản xứ.”

Ðám Mây và Ánh Lửa

15 Vào ngày Ðền Tạm được dựng lên, mây sa xuống bao phủ cả Ðền Tạm, tức Lều Chứng Ước; còn từ tối cho đến sáng có ánh sáng như ánh lửa tỏa sáng bên trên Ðền Tạm. 16 Quang cảnh của Ðền Tạm luôn luôn như vậy: ban ngày có mây bao phủ, ban đêm có ánh lửa tỏa sáng. 17 Khi nào mây cất lên khỏi Lều, dân I-sơ-ra-ên nhổ trại ra đi; đến nơi nào mây dừng lại, dân I-sơ-ra-ên đóng trại tại đó. 18 Theo lệnh Chúa mà dân I-sơ-ra-ên nhổ trại ra đi, và cũng theo lệnh Chúa mà dân I-sơ-ra-ên đóng trại. Khi nào mây còn ngự trên Ðền Tạm thì họ còn đóng trại tại đó. 19 Dù khi mây tiếp tục bao phủ trên Ðền Tạm nhiều ngày thì dân I-sơ-ra-ên vẫn cứ vâng theo lệnh Chúa mà không nhổ trại ra đi. 20 Có khi mây chỉ phủ trên Ðền Tạm vài ngày. Họ theo lệnh Chúa mà ở lại trong trại, rồi theo lệnh Chúa mà nhổ trại ra đi. 21 Có khi mây chỉ dừng lại từ tối đến sáng; sáng ngày mây cất lên, họ nhổ trại lên đường; có khi mây chỉ dừng lại một ngày một đêm, khi nào mây cất lên, họ nhổ trại ra đi. 22 Bất kể là hai ngày, một tháng, hay lâu hơn, hễ khi nào đám mây còn ngự trên Ðền Tạm, dân I-sơ-ra-ên vẫn cứ ở trong doanh trại mà không ra đi; nhưng khi đám mây cất lên, họ liền nhổ trại ra đi. 23 Cứ theo lệnh Chúa mà họ đóng trại, và cứ theo lệnh Chúa mà họ nhổ trại ra đi. Họ cứ giữ theo lệnh ChúaChúa đã truyền qua Môi-se.

Những Chiếc Kèn Bằng Bạc

10 Chúa phán với Môi-se rằng, “Hãy làm hai chiếc kèn bằng bạc, hãy lấy bạc dát mỏng mà làm, để dùng triệu tập hội chúng hoặc ban lệnh cho hội chúng nhổ trại ra đi. Khi cả hai chiếc kèn được thổi lên, toàn thể hội chúng sẽ tập họp lại bên ngươi ở cửa Lều Hội Kiến. Nhưng khi chỉ một chiếc kèn được thổi, thì chỉ những người lãnh đạo tức những thủ lãnh của mỗi chi tộc, sẽ tập họp lại bên ngươi. Khi ngươi thổi điệu kèn xuất hành lần thứ nhất, các trại ở phía đông sẽ nhổ trại ra đi. Khi ngươi thổi điệu kèn xuất hành lần thứ nhì, các trại ở phía nam sẽ nhổ trại ra đi. Chúng sẽ nhổ trại ra đi theo mỗi đợt kèn hiệu lệnh xuất hành được thổi. Khi ngươi muốn hội chúng tập họp, hãy thổi kèn để triệu tập, nhưng không thổi điệu kèn xuất hành. Các con trai của A-rôn, tức các tư tế, sẽ chịu trách nhiệm thổi kèn. Ðây là một quy luật vĩnh viễn trải qua mọi thế hệ của các ngươi. Khi các ngươi xuất quân ra trận đối phó với quân thù xâm lăng xứ sở các ngươi, các ngươi sẽ thổi điệu kèn xuất quân; bấy giờ các ngươi sẽ được nhớ đến trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, và các ngươi sẽ được giải cứu khỏi quân thù. 10 Trong những ngày các ngươi vui mừng, vào những ngày lễ trọng thể, và vào những ngày đầu tháng, các ngươi sẽ thổi kèn khi dâng của lễ thiêu và khi dâng của lễ cầu an; những tiếng kèn ấy sẽ làm cho các ngươi được nhớ đến trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi. Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi.”

Rời Khỏi Si-nai

11 Vào ngày hai mươi, tháng hai, năm thứ hai, đám mây cất lên khỏi Ðền Tạm của Chứng Ước. 12 Dân I-sơ-ra-ên tuần tự nhổ trại ra đi, rời khỏi Ðồng Hoang Si-nai. Ðám mây đến Ðồng Hoang Pa-ran thì dừng lại.

13 Lần đầu tiên họ nhổ trại ra đi theo lệnh Chúa truyền qua Môi-se. 14 Cờ của trại quân Giu-đa ra đi trước, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Nát-sôn con trai Am-mi-na-đáp, 15 kế đến là đoàn quân của chi tộc I-sa-ca, dưới sự chỉ huy của Nê-tha-nên con trai Xu-a, 16 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Xê-bu-lun, dưới sự chỉ huy của Ê-li-áp con trai Hê-lôn.

17 Bấy giờ Ðền Tạm đã được dỡ xuống. Các con cháu Ghẹt-sôn và các con cháu Mê-ra-ri mang Ðền Tạm ra đi.

18 Sau đó cờ của trại quân Ru-bên ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Ê-li-xu con trai Sê-đê-ua, 19 kế đến là đoàn quân của chi tộc Si-mê-ôn, dưới sự chỉ huy của Sê-lu-mi-ên con trai Xu-ri-sa-đai, 20 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Gát, dưới sự chỉ huy của Ê-li-a-áp con trai Ðê-u-ên.

21 Bấy giờ các con cháu Kê-hát, những người mang các vật thánh, ra đi; và Ðền Tạm phải được dựng lên trước khi họ đến nơi.

22 Sau đó cờ của trại quân Ép-ra-im ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của Ê-li-sa-ma con trai Am-mi-hút, 23 kế đến là đoàn quân của chi tộc Ma-na-se, dưới sự chỉ huy của Ga-ma-li-ên con trai Pê-đa-xu, 24 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Bên-gia-min, dưới sự chỉ huy của A-bi-đan con trai Ghi-đê-ô-ni.

25 Sau đó cờ của trại quân Ðan, làm hậu quân cho tất cả trại quân khác, ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường, dưới sự chỉ huy của A-hi-ê-xe con trai Am-mi-sa-đai, 26 kế đến là đoàn quân của chi tộc A-se, dưới sự chỉ huy của Pa-ghi-ên con trai Ốc-ran, 27 tiếp theo là đoàn quân của chi tộc Náp-ta-li, dưới sự chỉ huy của A-hi-ra con trai Ê-nan.

28 Ðó là thứ tự của các trại quân I-sơ-ra-ên mỗi khi họ nhổ trại ra đi, từng đơn vị lần lượt lên đường.

Khô-báp Người Mi-đi-an

29 Môi-se nói với Khô-báp con trai Rê-u-ên người Mi-đi-an (Rê-u-ên là nhạc phụ của Môi-se), “Chúng tôi đi đến xứ mà Chúa phán rằng, ‘Ta sẽ ban nó cho các ngươi,’ xin anh đi với chúng tôi, chúng tôi sẽ đối xử tử tế với anh, vì Chúa hứa sẽ ban phước cho dân I-sơ-ra-ên.”

30 Nhưng ông ấy đáp với Môi-se, “Tôi không đi đâu. Tôi sẽ về quê hương tôi và sống với bà con tôi.”

31 Môi-se nói, “Xin anh đừng rời bỏ chúng tôi, vì anh biết nơi nào trong đồng hoang nầy chúng tôi có thể đóng trại được, và anh sẽ như cặp mắt của chúng tôi. 32 Ngoài ra nếu anh đi với chúng tôi, những phước hạnh nào Chúa ban cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chia sẻ với anh.”

Nhổ Trại Ra Ði

33 Vậy họ nhổ trại rời khỏi núi của Chúa ra đi được ba ngày đường; Rương Giao Ước của Chúa luôn đi trước họ trong ba ngày đường đó để chọn nơi nào cho họ nghỉ. 34 Khi họ nhổ trại ra đi, mây của Chúa luôn che mát trên đầu họ.

35 Mỗi khi Rương Thánh ra đi Môi-se nói,

“Lạy Chúa, xin trỗi dậy, xin làm cho quân thù của Ngài chạy tán loạn,
Xin khiến những kẻ chống nghịch Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.”

36 Mỗi khi Rương Thánh dừng lại nghỉ ông nói,

“Lạy Chúa, xin trở lại,
Xin Ngài ngự giữa muôn ngàn con dân I-sơ-ra-ên.”