Add parallel Print Page Options

Chúa Khiển Trách Người Pha-ri-si Và Các Giáo Sư Kinh Luật(A)

23 Bấy giờ Đức Giê-su phán dạy đoàn dân đông và các môn đệ Ngài: “Các giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si ngồi trên ghế giáo huấn của Môi-se.[a] Vậy hãy làm và giữ tất cả những gì họ dạy nhưng đừng hành động như họ vì họ nói mà không làm. Họ buộc những gánh nặng quá sức trên vai người khác, nhưng chính mình thì không muốn động đến một ngón tay.

Họ làm mọi điều cốt để người ta thấy vì vậy mà họ làm thẻ bài[b] mình cho to và kết tua áo lễ cho dài. Họ thích ăn trên ngồi trước nơi bàn tiệc hay trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi giữa phố chợ và gọi mình là thầy.[c]

Nhưng các con đừng để người ta gọi mình là thầy vì các con chỉ có một Thầy còn tất cả đều là anh em. Và đừng gọi ai dưới đất là cha của các con. Vì các con chỉ có một Cha trên trời. 10 Cũng đừng chịu cho ai gọi mình là người lãnh đạo vì các con chỉ có một vị lãnh đạo là Chúa Cứu Thế. 11 Còn giữa vòng các con, ai là người lớn nhất sẽ làm đầy tớ cho các con. 12 Ai tự tôn cao sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống thì được tôn cao.

13 Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Các ông đóng cửa Nước Thiên Đàng trước mặt người ta. Chính các ông đã không vào mà ai muốn vào các ông cũng không cho.” 14 Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là kẻ đạo đức giả, Các ông ăn nuốt nhà cửa của đàn bà góa nhưng lại giả vờ cầu nguyện thật lâu cho người ta thấy, vì thế các ông sẽ bị hình phạt nặng nề hơn.[d]

15 “Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Các ông vượt biển băng ngàn để chinh phục một người theo đạo, khi được rồi thì các ông làm cho kẻ ấy trở thành con của hỏa ngục[e] gấp đôi các ông.

16 Khốn cho các ông, những người dẫn đường mù lòa! Các ông dạy: ‘Nếu ai chỉ thánh điện mà thề, lời thề ấy không giá trị, nhưng ai chỉ vàng trong thánh điện mà thề, người ấy phải giữ lời thề.’ 17 Hỡi những kẻ dại dột và mù lòa! Vàng hay thánh điện làm cho vàng nên thánh, cái nào trọng hơn? 18 Các ông cũng dạy: ‘Nếu ai chỉ bàn thờ mà thề, lời thề ấy không giá trị, nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, người ấy phải giữ lời thề.’ 19 Hỡi những kẻ mù lòa! Lễ vật hay bàn thờ làm cho lễ vật nên thánh, cái nào trọng hơn? 20 Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề là chỉ cả bàn thờ lẫn tất cả lễ vật trên bàn thờ mà thề. 21 Ai chỉ thánh điện mà thề là chỉ cả thánh điện lẫn Đấng ngự trong thánh điện mà thề. 22 Ai chỉ trời mà thề là lấy ngai Đức Chúa Trời và Đấng ngự trên ngai ấy mà thề.

23 Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si, là những kẻ đạo đức giả! Vì các ông dâng một phần mười bạc hà, hồi hương và rau cần nhưng các ông bỏ những điều quan trọng hơn trong Kinh Luật là công bằng, lòng thương xót và trung tín. Những điều này các ông phải thực hành nhưng cũng không được bỏ các điều kia. 24 Hỡi những kẻ dẫn đường mù lòa, các ông lọc con ruồi mà lại nuốt con lạc đà.

25 Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Các ông rửa bên ngoài bát đĩa mà bên trong đầy sự tham lam và quá độ. 26 Hỡi người Pha-ri-si mù lòa! Trước hết hãy rửa bên trong chén đĩa để bên ngoài cũng được sạch luôn.

27 Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Vì các ông giống như những mồ mả tô trắng, bề ngoài có vẻ đẹp đẽ nhưng bên trong thì đầy những hài cốt và mọi thứ dơ bẩn. 28 Các ông là thế, bề ngoài có vẻ công chính trước mặt người ta, nhưng bên trong thì toàn là đạo đức giả và vô đạo.

29 Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si, là kẻ đạo đức giả! Vì các ông xây mồ cho những tiên tri và dựng bia cho những người công chính. 30 Các ông nói rằng: ‘Nếu sống vào thời tổ phụ thì chúng tôi đã không thông đồng làm đổ máu các tiên tri.’ 31 Như thế chính các ông tự chứng thực rằng mình là con cháu của những kẻ đã giết các tiên tri. 32 Vậy hãy làm cho ứng nghiệm[f] những điều tổ phụ các ông đã làm.

33 Hỡi loài rắn hổ mang, dòng dõi rắn độc kia! Làm thế nào các ông tránh khỏi hình phạt hỏa ngục được? 34 Vì thế, Ta sai các tiên tri, những người khôn ngoan và các giáo sư Kinh Luật đến cùng các ông. Có người sẽ bị các ông giết và đóng đinh, có người sẽ bị các ông đánh đập trong hội đường và lùng bắt từ thành này qua thành khác. 35 Vậy tất cả máu vô tội đã chảy ra trên đất đổ lên các ông, từ máu A-bên là người công chính đến máu Xa-cha-ri, con của Ba-ra-chi mà các ông đã giết khoảng giữa thánh điện và bàn thờ. 36 Thật, Ta bảo các ông, tất cả những điều này sẽ đến trên thế hệ này.”

Lời Than Về Giê-ru-sa-lem(B)

37 “Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các tiên tri và ném đá các sứ giả Ta sai đến cùng ngươi. Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi như gà mẹ gom con lại dưới cánh mình nhưng các ngươi không chịu. 38 Rồi đây nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang. 39 Vì Ta bảo các ngươi, từ nay các ngươi sẽ không thấy Ta nữa cho đến khi các ngươi nói: ‘Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến.’ ”

Footnotes

  1. 23:2 Nghĩa là có thẩm quyền giải nghĩa Kinh Luật và dạy dỗ như Môi-se
  2. 23:5 Nt: các hộp da nhỏ đựng các câu Kinh Thánh đeo trên trán hoặc cánh tay khi cầu nguyện. Xuất 13:1-16; Phục 6:4-9; 11:13-20
  3. 23:7 Nt: Rabbi, đại sư
  4. 23:14 Có mấy bản cổ thêm câu này
  5. 23:15 Ngươi đáng bị hình phạt nơi hỏa ngục
  6. 23:32 Nt: làm cho đầy cái đầu

Thẩm Quyền Của Chúa Giê-su(A)

20 Một hôm, Đức Giê-su đang dạy dỗ dân chúng trong đền thờ và truyền giảng Phúc Âm; các thượng tế, các giáo sư Kinh Luật và các trưởng lão chợt kéo đến, gạn hỏi Ngài: “Xin Thầy cho biết: Thầy lấy thẩm quyền gì để làm những việc này, hoặc ai đã ban cho Thầy quyền ấy?”

Ngài đáp: “Ta cũng hỏi các ông một câu, hãy nói cho Ta biết: Phép báp-tem của Giăng đến từ trời hay từ người ta?”

Họ thảo luận với nhau: “Nếu chúng ta đáp: ‘Từ trời,’ ông ta sẽ hỏi: ‘Vậy tại sao các ông không tin Giăng?’ Còn nếu chúng ta đáp: ‘Từ người ta,’ thì dân chúng sẽ ném đá chúng ta, vì họ tin quyết rằng Giăng là một tiên tri của Chúa.” Họ trả lời không biết từ đâu đến. Đức Giê-su bảo họ: “Ta cũng không nói cho các ông biết bởi thẩm quyền nào mà Ta làm các việc này!”

Ngụ Ngôn Về Vườn Nho Và Các Tá Điền(B)

Ngài bắt đầu kể ngụ ngôn này cho dân chúng: “Một người kia trồng một vườn nho, cho người làm công thuê, rồi đi xa một thời gian dài. 10 Đến mùa, chủ sai một đầy tớ tới gặp các người làm công để thu phần hoa lợi họ sẽ nộp cho mình. Nhưng các người làm công đánh đập đầy tớ ấy và đuổi về tay không. 11 Chủ sai một đầy tớ khác, nhưng họ cũng đánh đập, chửi mắng rồi đuổi về tay không. 12 Chủ lại sai đầy tớ thứ ba, nhưng họ đánh đập nó trọng thương rồi quăng ra ngoài.

13 Chủ vườn nho nói: ‘Ta làm gì bây giờ? Ta sẽ sai con trai yêu dấu của ta đi, chắc họ sẽ nể con ta.’

14 Nhưng khi thấy con trai chủ, các người làm công bàn với nhau: ‘Đây là đứa con thừa tự. Ta hãy giết nó đi, gia tài sẽ thuộc về chúng ta.’ 15 Họ quăng con trai chủ ra bên ngoài vườn nho và giết đi. Vậy, chủ vườn nho sẽ xử họ thế nào? 16 Chủ sẽ đến, diệt bọn người làm công ấy, và giao vườn cho người khác.”

Nghe xong, họ nói: “Đời nào có chuyện ấy!”

17 Nhìn thẳng họ, Ngài hỏi: “Thế thì câu Kinh Thánh này có ý nghĩa gì:

‘Phiến đá bị các thợ nề loại bỏ
    Lại trở nên đá đầu góc nhà?’[a]

18 Ai rơi nhằm đá ấy sẽ bị nát vụn; còn đá ấy rơi nhằm ai thì nghiền kẻ ấy ra như bột!”[b]

19 Ngay giờ ấy, các giáo sư Kinh Luật và các thượng tế tìm cách bắt Ngài, vì họ biết Ngài dùng ngụ ngôn này ám chỉ họ, nhưng họ còn sợ dân chúng.

20 Họ theo dõi Ngài, sai mật thám giả dạng người lương thiện đi rình mò bắt lỗi Ngài trong lời nói để nộp Ngài cho các nhà cầm quyền và tòa thống đốc[c] La Mã. 21 Bọn mật thám gài hỏi Ngài: “Chúng tôi biết Thầy nói và dạy cách chính trực, không thiên vị ai, nhưng trung thực dạy đuờng lối của Đức Chúa Trời. 22 Vậy, chúng tôi có nên đóng thuế cho Sê-sa[d] hay không?”

23 Nhận thấy mưu kế quỷ quyệt[e] của họ, Ngài bảo: 24 “Hãy đưa Ta xem một đồng tiền! Hình và danh hiệu của ai đây?”

25 Họ đáp: “Của Sê-sa.” Ngài phán: “Thế thì, những gì của Sê-sa hãy trả cho Sê-sa; những gì của Đức Chúa Trời hãy trả cho Đức Chúa Trời!”

26 Họ không thể nào bắt lỗi lời Ngài trước mặt dân chúng. Sửng sốt về câu trả lời của Ngài, nên họ đành câm miệng.

Câu Hỏi Về Sự Sống Lại(C)

27 Vài người Sa-đu-sê là phái phủ nhận sự sống lại, đến gần hỏi Ngài: 28 “Thưa Thầy, Môi-se đã ghi trong Kinh Luật cho chúng ta: ‘Nếu một người nam có anh cưới vợ rồi chết không con, người đó phải cưới chị dâu để sinh con nối dõi cho anh.’ 29 Gia đình kia có bảy anh em, cậu cả cưới vợ rồi chết không con. 30-31 Cậu hai, cậu ba cho đến cậu bảy cũng thế, cậu nào cũng lấy nàng rồi chết không con. 32 Rốt cuộc, người đàn bà cũng qua đời. 33 Vậy, trong ngày sống lại, nàng sẽ làm vợ của ai đây? Vì bảy anh em đều là chồng của nàng cả!”

34 Đức Giê-su đáp: “Người[f] ở cõi đời này mới cưới gả, 35 chứ những người được kể là xứng đáng hưởng cõi đời sau và được sống lại từ cõi chết sẽ không còn cưới gả, 36 bởi họ không thể chết được nữa mà giống như[g] thiên sứ và là con cái của Đức Chúa Trời vì đã được sống lại.[h] 37 Về sự kiện người chết sống lại, chính Môi-se đã cho thấy, qua câu chuyện về bụi gai khi ông gọi Chúa là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 38 Ngài không phải là Đức Chúa Trời của người chết nhưng của người sống, vì tất cả đều sống đối với Ngài.”

39 Vài giáo sư Kinh Luật nhìn nhận: “Thưa Thầy, Thầy nói rất đúng!” 40 Họ không còn dám gài hỏi Ngài điều gì nữa.

Con Đa-vít(D)

41 Nhưng Đức Giê-su hỏi lại họ: “Sao người ta gọi Chúa Cứu Thế là con của Đa-vít? 42 Vì chính Đa-vít đã viết trong Thánh Thi:

‘Chúa phán bảo Chúa tôi:
    Hãy ngồi bên phải Ta
43 Cho đến khi Ta bắt các thù địch con làm bục chân con.’

44 Đa-vít đã gọi Chúa Cứu Thế là Chúa thì sao Ngài lại là con Đa-vít được?”

45 Trong khi cả dân chúng đang nghe, Ngài dạy các môn đệ: 46 “Hãy đề phòng các giáo sư Kinh Luật, là những kẻ ưa mặc áo dài để đi qua đi lại, thích người ta chào mình giữa chợ, và chọn ngồi những ghế hạng nhất trong hội đường và ghế danh dự nơi bàn tiệc. 47 Họ nuốt nhà cửa của đàn bà góa, lại còn giả bộ cầu nguyện dài dòng! Họ sẽ bị hình phạt nặng nề hơn!”

Tiền Dâng Của Bà Góa(E)

21 Chúa ngước mắt lên nhìn thấy những người giàu có dâng lễ vật vào thùng đựng tiền dâng. Ngài cũng thấy một bà góa nghèo khổ dâng hai đồng tiền, Ngài nói: “Thật Ta bảo cho các con biết, bà góa nghèo khổ này đã dâng nhiều hơn tất cả, vì những người kia lấy của dư mà dâng, còn bà này dù túng ngặt, đã dâng hết số tiền mình có để nuôi sống.”

Chúa Báo Trước Đền Thờ Sẽ Bị Tàn Phá(F)

Vài môn đệ nói về đền thờ trang hoàng bằng đá quý và những đồ lễ dâng cho Đức Chúa Trời. Đức Giê-su bảo: “Những gì các con thấy đây sẽ có ngày bị phá đổ, không còn phiến đá nào chồng lên phiến đá khác!”

Thời Đại Cuối Cùng(G)

Họ hỏi Ngài: “Thưa Thầy, khi nào những biến cố đó sẽ xảy ra và dấu hiệu khi những điều này sắp xảy đến là gì?”

Ngài đáp: “Hãy cảnh giác để các con khỏi bị lừa vào con đường lầm lạc. Vì nhiều kẻ sẽ mạo danh Ta mà đến, tự xưng, ‘Ta đây là Chúa Cứu Thế’[i] và bảo ‘ngày tận thế đã gần!’[j] Các con đừng theo họ! Khi các con nghe tin chiến tranh và loạn lạc, thì đừng khiếp sợ, vì những việc ấy phải xảy ra trước, nhưng ngày tận thế chưa đến ngay đâu.”

10 Ngài tiếp: “Dân này sẽ nổi lên chống dân khác; nước nọ nghịch nước kia; 11 sẽ có những trận động đất lớn; nhiều nơi bị nạn dịch và nạn đói xảy ra; cũng có những biến cố kinh hoàng và các dấu lạ lớn trên trời.

12 Nhưng trước khi các việc ấy xảy ra, người ta sẽ tra tay bắt bớ, bách hại các con, giải nộp các con đến các hội đường và ngục thất; các con sẽ bị đem ra trước các vua chúa, thống đốc vì danh Ta. 13 Đây sẽ là cơ hội để các con làm chứng, 14 nên các con hãy ghi nhớ: Đừng lo nghĩ trước phải đối đáp như thế nào, 15 vì chính Ta sẽ cho các con lời nói[k] và sự khôn ngoan mà không một kẻ thù nào có thể chống nổi hoặc bài bác được. 16 Các con sẽ bị cha mẹ, anh em, bà con, bạn hữu phản nộp; họ sẽ giết một số người trong các con. 17 Các con sẽ bị mọi người ghen ghét vì danh Ta. 18 Nhưng không một sợi tóc nào trên đầu các con sẽ bị mất. 19 Nhờ kiên trì các con sẽ giữ được linh hồn mình.”[l]

Giê-ru-sa-lem Sẽ Bị Tiêu Diệt(H)

20 “Khi thấy Giê-ru-sa-lem bị quân thù bao vây, các con biết nó sắp bị hoang tàn đến nơi rồi. 21 Ai đang ở trong vùng Giu-đê, hãy trốn lên núi; ai đang ở trong thành, hãy ra ngoài thành; ai đang ở ngoài đồng, đừng vào trong thành. 22 Vì đó là những ngày đoán phạt, đúng như lời Kinh Thánh đã ghi chép. 23 Trong những ngày ấy, thật khốn cho đàn bà mang thai hoặc có con đang bú, vì đất nước này sẽ bị đại họa và thịnh nộ sẽ giáng xuống dân tộc này; 24 người thì ngã dưới lưỡi gươm, kẻ thì bị bắt đày đi khắp các nước. Giê-ru-sa-lem sẽ bị các dân tộc ngoại quốc dày xéo cho đến khi thời kỳ ngoại bang chấm dứt.

25 Sẽ có dấu lạ xuất hiện trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao. Còn dưới đất, các dân lo lắng hoang mang vì biển cả gầm thét nổi sóng gió. 26 Người ta ngất xỉu vì khiếp sợ và phập phồng chờ đợi các biến cố xảy ra trên thế giới; vì quyền năng trên các tầng trời sẽ bị rung chuyển. 27 Lúc ấy, người ta sẽ thấy Con Người ngự đến trong một đám mây, đầy quyền năng và vinh quang vô cùng. 28 Khi những việc này bắt đầu, các con hãy đứng thẳng và ngước đầu lên vì sự cứu chuộc các con đến gần rồi.”

Ngụ Ngôn Về Cây Vả(I)

29 Đức Giê-su kể cho họ nghe ngụ ngôn này: “Các con hãy nhìn cây vả và tất cả cây cối. 30 Khi các cây trổ lá, các con biết mùa hè gần tới. 31 Cũng thế, khi các con thấy các biến cố này xảy ra, các con biết Nước Đức Chúa Trời đã gần đến.

32 Thật Ta bảo cho các con biết: Thế hệ này không qua đi cho đến khi những biến cố ấy xảy ra. 33 Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Ta chẳng bao giờ qua đi.

34 Hãy cẩn thận, kẻo sự ăn chơi, say sưa và mải lo mưu sinh tràn ngập lòng các con, đến nỗi ngày ấy tới bất thình lình trên các con như bẫy sập, 35 vì ngày ấy cũng sẽ đến trên tất cả mọi người khắp thế giới. 36 Hãy luôn luôn cảnh giác và cầu nguyện để các con có thể thoát khỏi mọi điều sắp xảy ra và trình diện[m] trước mặt Con Người.”

37 Ban ngày, Đức Giê-su cứ dạy dỗ trong đền thờ, còn buổi tối, Ngài ra ở trên núi Ô-liu. 38 Mỗi sáng, tất cả dân chúng đều đến đền thờ để nghe Ngài giảng dạy.

Footnotes

  1. 20:17 Tảng đá quan trọng nhất trong việc xây cất một ngôi nhà
  2. 20:18 Thi 118:22
  3. 20:20 Nt: thẩm quyền tổng trấn
  4. 20:22 Nt: từ ngữ gọi chung các hoàng đế La-mã
  5. 20:23 Nt: sự khéo léo
  6. 20:34 Nt: con cái
  7. 20:36 Ctd: ngang hàng với
  8. 20:36 Ctd: họ là con cái của Đức Chúa Trời của sự sống lại
  9. 21:8 Nt: chính ta đây
  10. 21:8 Nt: thì giờ gần đến
  11. 21:15 Nt: miệng
  12. 21:19 Ctd: hãy bảo tồn mạng sống mình bởi sự nhẫn nại của các con
  13. 21:36 Nt: đứng