Add parallel Print Page Options

Chúa Sai Bảy Mươi Hai Môn Ðồ Ði Truyền Giáo

10 Sau việc đó, Chúa chỉ định thêm bảy mươi hai[a] môn đồ và sai họ từng đôi một đi trước Ngài đến những thành và những nơi Ngài sẽ đến. Ngài nói với họ, “Mùa gặt thật trúng, nhưng thợ gặt lại ít. Vậy hãy xin Chủ mùa gặt sai các thợ gặt vào cánh đồng của Ngài. Các ngươi hãy ra đi. Này, Ta sai các ngươi ra đi như những chiên con giữa bầy muông sói. Ðừng mang theo túi tiền, túi đi đường, giày dép, và cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Hễ các ngươi vào nhà nào, trước hết hãy nói, ‘Bình an cho nhà này.’ Nếu trong nhà đó có ai xứng đáng hưởng phước bình an, phước bình an các ngươi sẽ đến với người ấy; nếu không, phước bình an đó sẽ trở về với các ngươi. Hãy cứ ở tại nhà đó và ăn uống những gì người ta đãi, vì người làm công đáng được hưởng tiền lương mình. Ðừng thay đổi từ nhà này sang nhà khác. Khi các ngươi vào thành nào mà dân thành đó hoan nghinh các ngươi, hãy ăn những thức ăn họ đãi các ngươi, hãy chữa lành những người bịnh ở đó, và nói với họ, ‘Vương quốc Ðức Chúa Trời đang đến gần quý vị.’

10 Nhưng khi các ngươi vào thành nào mà dân ở đó không hoan nghinh các ngươi, hãy ra các đường phố của họ và nói, 11 ‘Ngay cả bụi của thành các người dính nơi chân chúng tôi, chúng tôi cũng chùi phủi để trả lại các người. Tuy nhiên các người hãy biết rõ điều này: Vương quốc Ðức Chúa Trời đang đến gần.’ 12 Ta nói với các ngươi, trong ngày ấy, Thành Sô-đôm sẽ được xử khoan hồng hơn thành đó.

13 Khốn cho ngươi, hỡi Thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, hỡi Thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm ra giữa các ngươi được thực hiện ở Thành Ty-rơ và Thành Si-đôn, họ đã mặc vải thô, ngồi giữa đống tro, và ăn năn từ lâu rồi. 14 Vì thế trong ngày phán xét, Thành Ty-rơ và Thành Si-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi.

15 Còn ngươi, hỡi Thành Ca-bê-na-um, ngươi tưởng mình được đưa lên đến tận trời sao? Không đâu, ngươi sẽ bị hạ xuống tận âm phủ.

16 Ai nghe lời các ngươi là nghe lời Ta, còn ai khước từ các ngươi là khước từ Ta, và ai khước từ Ta là khước từ Ðấng đã sai Ta.”

Các Môn Ðồ Trở Về Báo Cáo

17 Bảy mươi hai[b] môn đồ trở về, vui mừng thưa với Ngài, “Lạy Chúa, nhờ danh Ngài các quỷ phải chịu khuất phục chúng con.”

18 Ngài nói với họ, “Ta đã thấy Sa-tan từ trời sa xuống như lằn chớp. 19 Này, Ta ban cho các ngươi quyền năng để giày đạp rắn độc, bò cạp, và mọi quyền lực của kẻ thù. Không gì sẽ làm hại các ngươi. 20 Tuy nhiên đừng vui mừng về điều ấy, tức các tà linh chịu khuất phục các ngươi, nhưng hãy vui mừng vì tên các ngươi đã được ghi trên thiên đàng.”

Tin Mừng Tỏ Ra cho Trẻ Thơ

(Mat 11:25-26)

21 Ngay giờ đó Ngài tràn đầy niềm vui trong Ðức Thánh Linh và nói, “Lạy Cha, Chúa Tể của trời và đất. Con tôn ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều này với những người khôn ngoan và thông sáng nhưng tỏ ra cho những trẻ thơ. Vâng, thưa Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha. 22 Cha của Con đã trao mọi sự cho Con. Không ai biết rõ Con ngoài Cha, cũng không ai biết rõ Cha ngoài Con và những kẻ Con chọn để giãi bày cho.”

23 Ðoạn Ngài quay qua các môn đồ và nói riêng với họ, “Phước cho mắt đã thấy những gì các ngươi thấy! 24 Vì Ta nói với các ngươi, nhiều vị tiên tri và vua chúa ước ao thấy những gì các ngươi thấy nhưng không được thấy, và ước ao nghe những gì các ngươi nghe nhưng không được nghe.”

Người Sa-ma-ri Nhân Lành

25 Khi ấy một luật sư đứng dậy hỏi để thử Ðức Chúa Jesus, “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời?”

26 Ngài hỏi lại ông, “Trong Luật Pháp có chép những gì? Ngươi đọc và thấy những gì?”

27 Ông đáp, “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức, và hết trí mà yêu kính Chúa là Ðức Chúa Trời ngươi, và ngươi phải yêu người lân cận như mình.”

28 Ngài nói với ông, “Ngươi đáp đúng lắm. Hãy làm như thế thì ngươi sẽ sống.”

29 Nhưng muốn chứng tỏ mình là người đã giữ đúng theo luật pháp, ông hỏi Ðức Chúa Jesus, “Nhưng ai là người lân cận tôi?”

30 Ðức Chúa Jesus đáp, “Một người kia đi từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-cô dọc đường bị lâm vào tay bọn cướp. Chúng cướp giật hết, đánh đập trọng thương, rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. 31 Một tư tế tình cờ đi xuống đường ấy; khi thấy nạn nhân, ông tránh qua bên kia đường và tiếp tục cuộc hành trình. 32 Tương tự, một người Lê-vi cũng đi qua chỗ ấy. Ông lại gần, nhìn nạn nhân, rồi băng qua bên kia đường đi tiếp. 33 Nhưng có một người Sa-ma-ri kia cũng đi con đường đó, khi đến chỗ nạn nhân và thấy nạn nhân như thế, ông động lòng thương xót. 34 Ông lại gần nạn nhân, băng bó các vết thương, lấy dầu và rượu thoa bóp các vết bầm, đỡ nạn nhân lên con vật của mình, và đưa đến một lữ quán để săn sóc. 35 Hôm sau, ông lấy hai đơ-na-ri[c] trao cho chủ quán và nói, ‘Xin ông săn sóc người này; nếu tốn kém thêm bao nhiêu, khi tôi trở lại, tôi sẽ trả cho ông.’ 36 Theo ngươi, ai trong ba người đó là người lân cận của người bị sa vào tay bọn cướp?”

37 Ông đáp, “Ðó là người đã tỏ lòng thương xót với ông ta.”

Ðức Chúa Jesus bảo, “Hãy đi và làm y như vậy.”

Hai Chị Em Ma-thê và Ma-ry

38 Trên đường họ đến Giê-ru-sa-lem,[d] Ngài vào một làng kia, một phụ nữ tên là Ma-thê ân cần đón tiếp Ngài vào nhà. 39 Cô ấy có một em gái tên là Ma-ry. Cô em gái ấy đến ngồi nơi chân Chúa và lắng nghe lời Ngài. 40 Lúc ấy Ma-thê bị chi phối bởi mọi việc phải làm để đãi khách, nên cô đến gần Ngài và nói, “Lạy Chúa, Ngài không quan tâm khi em con để con làm mọi sự một mình sao? Xin Ngài bảo nó phụ con.”

41 Nhưng Chúa trả lời và nói với cô, “Hỡi Ma-thê, Ma-thê, ngươi quả có lo lắng và bị chi phối bởi nhiều việc, 42 nhưng chỉ có một việc là cần quan tâm hơn cả. Ma-ry đã chọn phần tốt ấy rồi, không nên cất đi phần ấy khỏi nàng.”

Chúa Dạy Các Môn Ðồ Cầu Nguyện

(Mat 6:9-13)

11 Một ngày nọ Ngài cầu nguyện ở một nơi kia, khi Ngài cầu nguyện xong, một môn đồ Ngài đến thưa với Ngài, “Lạy Chúa, xin dạy chúng con cách cầu nguyện như Giăng đã dạy các môn đồ của ông ấy cầu nguyện.”

Ngài phán với họ, “Khi các ngươi cầu nguyện, hãy nói:

‘Lạy Cha,
Nguyện danh Cha được tôn thánh,
Nguyện vương quốc Cha mau đến.
Xin cho chúng con lương thực đủ dùng mỗi ngày.
Xin tha thứ tội của chúng con,
Vì chúng con cũng tha thứ những ai có lỗi với chúng con.
Xin đừng để chúng con sa vào chước cám dỗ.’”

Kiên Trì

(Mat 7:7-11)

Ngài lại nói với họ, “Ai trong các ngươi có một người bạn, mà nửa đêm người ấy đến nhà của bạn mình và nói, ‘Bạn ơi, xin cho tôi mượn ba ổ bánh, vì tôi có người bạn từ xa mới đến và tôi không có gì để đãi người ấy,’ nhưng người kia ở trong nhà nói ra, ‘Xin đừng quấy rầy tôi, cửa đã khóa, các con tôi và tôi đã lên giường. Tôi không thể dậy cho bạn thứ gì được.’ Ta nói với các ngươi, mặc dù người kia không muốn dậy để cho, dù là bạn bè, thì rồi cũng sẽ dậy để cho mọi điều bạn mình cần, vì người ấy cứ kiên trì.

Ta nói với các ngươi: Hãy xin, các ngươi sẽ được ban cho; hãy tìm, các ngươi sẽ gặp; hãy gõ, cửa sẽ mở cho các ngươi. 10 Vì hễ ai xin sẽ được, ai tìm sẽ gặp, và ai gõ cửa, cửa sẽ mở cho.

11 Có ai trong các ngươi khi con mình xin một con cá mà cho nó một con rắn thay vì một con cá chăng? 12 Hay có ai khi con mình xin một cái trứng mà cho nó một con bò cạp chăng? 13 Vậy nếu các ngươi vốn là xấu mà còn biết cho con cái mình những vật tốt, huống chi Cha các ngươi trên trời, Ngài há không ban Ðức Thánh Linh cho những người xin Ngài sao?”

Chúa và Bê-ên-xê-bun

(Mat 12:22-30; Mác 3:20-27)

14 Lúc ấy Ngài vừa đuổi một quỷ câm ra; khi quỷ ấy đã xuất ra, người câm nói được, vì thế đoàn dân rất kinh ngạc. 15 Nhưng có vài người giữa vòng họ bôi bác, “Ông ấy đã cậy quyền của Quỷ Vương Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ đấy thôi.”

16 Một số người khác lại muốn thử Ngài nên yêu cầu Ngài cho một dấu lạ từ trời. 17 Nhưng Ngài biết các ý nghĩ của họ, nên nói với họ, “Một nước chia rẽ nhau sẽ tan hoang; một nhà chia rẽ nhau sẽ đổ vỡ. 18 Nếu Sa-tan chia rẽ với chính nó, làm sao nước của nó đứng vững? Ta hỏi thế vì các ngươi bảo rằng Ta đã cậy quyền của Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ. 19 Nếu Ta cậy quyền của Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ thì các đệ tử[e] của các ngươi đã cậy quyền của ai để đuổi quỷ? Thế thì chính chúng sẽ xét đoán các ngươi. 20 Nhưng nếu Ta cậy ngón tay Ðức Chúa Trời để đuổi quỷ thì vương quốc Ðức Chúa Trời đã đến với các ngươi.

21 Khi một người mạnh mẽ trang bị đầy đủ vũ khí để bảo vệ lâu đài của mình, tài sản của người ấy sẽ được an toàn. 22 Nhưng khi một người khác mạnh hơn đến đánh bại người ấy, người kia sẽ tước đoạt mọi khí giới người ấy hằng nhờ cậy, rồi sẽ phân chia các chiến lợi phẩm đã chiếm được.

23 Ai không hiệp với Ta là chống lại Ta, và ai không quy tụ quanh Ta sẽ bị tản lạc.”

Tà Linh Ô Uế Trở Lại

(Mat 12:43-45)

24 “Khi tà linh ô uế ra khỏi một người, nó đi lang thang đến những nơi khô khan để tìm một chỗ nghỉ ngơi, nhưng tìm không ra. Bấy giờ nó nói, ‘Ta sẽ trở về căn nhà ta đã bỏ đi.’ 25 Khi về đến nơi, nó thấy căn nhà đã được quét dọn sạch sẽ và sắp đặt ngăn nắp. 26 Nó đi và dẫn về thêm bảy ác quỷ dữ hơn nó vào ở trong căn nhà đó; như thế tình trạng của người ấy lúc sau sẽ thê thảm hơn lúc trước.”

Phước Hạnh Tốt Hơn

27 Khi Ngài còn đang nói những điều ấy, một bà ở giữa đám đông cất tiếng nói, “Phước cho dạ đã mang Thầy và bầu sữa đã cho Thầy bú!”

28 Nhưng Ngài đáp, “Những ai nghe lời của Ðức Chúa Trời và làm theo còn có phước hơn.”

Dấu Lạ về Giô-na

(Mat 12:38-42)

29 Khi đám đông tụ lại đông nghẹt, Ngài bắt đầu nói, “Thế hệ này là một thế hệ gian tà. Họ đòi xem một dấu lạ, nhưng họ sẽ không được ban cho dấu lạ nào, ngoại trừ dấu lạ của Giô-na. 30 Vì Giô-na đã thành một dấu lạ cho dân Ni-ni-ve thể nào, Con Người cũng sẽ thành một dấu lạ cho thế hệ này thể ấy. 31 Trong ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ đứng dậy với những người của thế hệ này và sẽ lên án họ, vì bà đã từ nơi tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của Sa-lô-môn; và này, có một Ðấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn đang ở đây. 32 Trong ngày phán xét, dân Ni-ni-ve sẽ đứng dậy với thế hệ này và lên án họ, vì dân ấy đã ăn năn khi nghe Giô-na giảng; và này, có một Ðấng vĩ đại hơn Giô-na đang ở đây.”

Ánh Sáng của Thân Thể

(Mat 5:15; 6:22-23)

33 “Không ai thắp đèn rồi đem để vào chỗ khuất hoặc để dưới cái thùng, nhưng để trên giá đèn, hầu ai bước vào đều có thể thấy ánh sáng. 34 Mắt ngươi là đèn của thân thể ngươi. Khi mắt ngươi tốt, toàn thân ngươi đầy ánh sáng; nhưng khi mắt ngươi hư, toàn thân ngươi đầy bóng tối. 35 Vậy hãy coi chừng để ánh sáng trong ngươi không là bóng tối. 36 Vậy nếu toàn thân ngươi đầy ánh sáng, không có phần nào ở trong bóng tối, nó sẽ sáng hoàn toàn như khi có ánh đèn tỏa sáng trên ngươi.”

Chúa Quở Trách Người Pha-ri-si và Các Thầy Dạy Giáo Luật

(Mat 23:1-36)

37 Khi Ngài đã giảng xong, một người Pha-ri-si đến mời Ngài dùng bữa với ông. Vậy Ngài vào trong nhà và ngồi vào bàn ăn. 38 Người Pha-ri-si thấy vậy thì lấy làm lạ vì Ngài không rửa tay trước khi ăn. 39 Nhưng Chúa nói với ông ấy, “Này, những người Pha-ri-si các ngươi chùi sạch bên ngoài chén dĩa, nhưng bên trong lại chứa đầy tham lam và gian ác. 40 Hỡi những kẻ dại, há chẳng phải Ðấng dựng nên bên ngoài cũng dựng nên bên trong hay sao? 41 Thà hãy rộng lòng bố thí những gì các ngươi có; này, mọi sự sẽ tinh sạch cho các ngươi.

42 Khốn cho các ngươi, những người Pha-ri-si, vì các ngươi dâng một phần mười bạc hà, húng thơm, và mọi thứ rau, nhưng lại bỏ qua công lý và tình thương của Ðức Chúa Trời. Các ngươi phải làm những điều này, nhưng không được bỏ qua những điều kia.

43 Khốn cho các ngươi, những người Pha-ri-si, vì các ngươi thích ngồi ghế danh dự trong các hội đường và thích được chào hỏi kính cẩn giữa phố chợ. 44 Khốn cho các ngươi, vì các ngươi giống như những mộ hoang, bị người ta không biết nên giẫm lên.”

45 Bấy giờ một trong các luật sư cất tiếng nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy nói như vậy là sỉ nhục chúng tôi.”

46 Nhưng Ngài đáp, “Khốn cho các ngươi, các luật sư nữa, vì các ngươi chất những gánh nặng khó mang trên người khác, còn chính các ngươi thì không đụng ngón tay vào những gánh nặng đó. 47 Khốn cho các ngươi, vì các ngươi xây lăng mộ cho các tiên tri, những người đã bị tổ tiên các ngươi giết. 48 Thế là các ngươi làm chứng và đồng lòng về việc làm của tổ tiên các ngươi, vì tổ tiên các ngươi đã giết các vị ấy, còn các ngươi thì xây lăng mộ cho họ. 49 Vì vậy sự khôn ngoan của Ðức Chúa Trời phán, ‘Ta sẽ sai các tiên tri và các sứ đồ đến với chúng, chúng sẽ giết người này và bắt bớ người kia,’ 50 để thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ khi sáng thế, 51 từ máu của A-bên cho đến máu của Xa-cha-ri, người đã bị giết giữa bàn thờ và đền thờ. Phải, Ta nói với các ngươi, thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu ấy.

52 Khốn cho các ngươi, các luật sư, vì các ngươi cất đi chìa khóa của tri thức. Chính các ngươi, các ngươi không chịu vào, nhưng ai muốn vào, các ngươi lại ngăn trở.”

53 Khi Ngài rời nơi đó ra đi, các thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si bắt đầu làm dữ với Ngài; họ vặn hỏi Ngài nhiều điều 54 và rình xem Ngài nói lời nào sơ hở chăng.

Footnotes

  1. Lu-ca 10:1 Có bản cổ khác chép "bảy mươi"
  2. Lu-ca 10:17 Có bản cổ khác chỉ chép "bảy mươi"
  3. Lu-ca 10:35 Bằng hai ngày lương của một công nhân
  4. Lu-ca 10:38 Thêm chữ Giê-ru-sa-lem cho rõ nghĩa (xt: 9:53)
  5. Lu-ca 11:19 nt: các con trai

Người Do-thái Khước Từ Chúa

22 Mùa đông ấy có lễ kỷ niệm đền thờ được cung hiến[a] tại Giê-ru-sa-lem. 23 Ðức Chúa Jesus đi dạo ở Hành Lang Sa-lô-môn trong sân đền thờ. 24 Người Do-thái kéo đến quanh Ngài và nói với Ngài, “Thầy cứ để chúng tôi phân vân mãi cho đến bao giờ? Nếu Thầy là Ðấng Christ, xin nói thẳng cho chúng tôi biết đi.”

25 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Ta đã nói với các ngươi nhưng các ngươi không tin. Những việc Ta nhân danh Cha Ta thực hiện làm chứng cho Ta. 26 Nhưng các ngươi không tin, vì các ngươi không phải chiên Ta. 27 Chiên Ta nghe tiếng Ta; Ta biết chúng, và chúng theo Ta. 28 Ta ban cho chúng sự sống đời đời. Chúng sẽ không bao giờ chết mất. Không ai sẽ cướp chúng khỏi tay Ta. 29 Cha Ta, Ðấng vĩ đại hơn tất cả, đã ban những chiên ấy cho Ta. Không ai có thể giựt chúng khỏi tay Cha. 30 Ta với Cha là một.”

31 Người Do-thái lại lượm đá để ném Ngài. 32 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta đã làm trước mắt các ngươi biết bao việc tốt đẹp của Cha giao; vì việc nào trong các việc đó mà các ngươi muốn ném đá Ta?”

33 Người Do-thái trả lời Ngài, “Không phải vì một việc tốt đẹp nào Thầy làm mà chúng tôi muốn ném đá Thầy, nhưng vì Thầy đã phạm thượng. Thầy chỉ là người mà tự cho mình là Ðức Chúa Trời.”

34 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Chẳng phải trong Luật Pháp các ngươi chép,

‘Ta nói, “Các ngươi là các thần”’ Thi 82:6

hay sao? 35 Nếu những người được lời Ðức Chúa Trời phán với mà được Ngài gọi là ‘các thần’ –và lời Kinh Thánh không thể bị phế bỏ– 36 thì tại sao các ngươi kết tội Ta, người đã được Cha biệt riêng ra thánh và sai xuống thế gian rằng, ‘Thầy đã phạm thượng’ vì Ta nói, ‘Ta là Con Ðức Chúa Trời’? 37 Nếu Ta không làm những việc của Cha Ta, đừng tin Ta. 38 Nhưng nếu Ta làm, dù các ngươi không tin Ta, hãy tin những việc Ta làm, để các ngươi biết và hiểu rằng Cha ở trong Ta và Ta ở trong Cha.”

39 Vậy họ tìm cách bắt Ngài, nhưng Ngài thoát khỏi tay họ.

Chúa Lui Về Bên Kia Sông Giô-đanh

40 Ngài trở qua bên kia Sông Giô-đanh, nơi Giăng đã làm báp-têm trước kia, và ở lại đó. 41 Nhiều người đến gặp Ngài và nói, “Giăng chẳng làm phép lạ nào, nhưng tất cả những gì Giăng nói về người này đều đúng.” 42 Nhiều người tin Ngài tại đó.

Read full chapter

Footnotes

  1. Giăng 10:22 Lễ này được tổ chức hằng năm để mừng ngày họ được độc lập và kỳ niệm Ðền Thờ được thanh tẩy và tái cung hiến từ năm 164 T.C.