Add parallel Print Page Options

Các em Chúa Giê-xu không chịu tin

Sau đó, Chúa Giê-xu đi quanh miền Ga-li-lê. Ngài tránh miền Giu-đia vì các người Do-thái ở đó tìm cách giết Ngài. Lễ Lều Tạm của dân Do-thái gần đến, nên các em Ngài bảo, “Anh hãy rời vùng nầy, đi đến miền Giu-đia, để cho các người theo anh ở đó cũng được thấy những phép lạ anh làm nữa. Ai muốn được người ta biết đến thì không giấu diếm điều mình làm. Vì anh đã làm những điều lạ lùng nầy thì phải cho thiên hạ biết đến anh chứ!” Ngay đến chính các em Ngài cũng không tin Ngài. Chúa Giê-xu bảo họ, “Thì giờ chưa tiện cho anh, nhưng với các em thì giờ lúc nào cũng thuận tiện. Thế gian không thể ghét các em được, nhưng thế gian ghét anh vì anh chỉ ra những điều ác họ làm. Thôi các em lên dự lễ đi. Anh không đi lần nầy đâu vì thì giờ chưa tiện cho anh.” Nói xong, Ngài ở nán lại miền Ga-li-lê.

10 Tuy nhiên, sau khi các em Ngài đã đi lên dự lễ thì Chúa Giê-xu cũng lên nhưng đi kín đáo, không để ai thấy. 11 Các người Do-thái đi tìm Ngài trong kỳ lễ hỏi rằng, “Ông ta đâu rồi?”

12 Có nhiều lời xầm xì trong quần chúng về Ngài. Người thì nói, “Ông ta là người tốt.” Kẻ khác thì bảo, “Không, ông ta bịp dân chúng đó thôi.” 13 Nhưng không ai dám bàn tán công khai về Ngài vì họ sợ các người Do-thái.

Chúa Giê-xu dạy trong kỳ lễ ở Giê-ru-sa-lem

14 Giữa kỳ lễ [a], Chúa Giê-xu đi vào đền thờ giảng dạy. 15 Các người Do-thái rất kinh ngạc và hỏi nhau, “Làm sao mà người nầy biết quá nhiều như thế, trong khi chưa bao giờ đặt chân đến trường?”

16 Chúa Giê-xu đáp, “Những điều ta dạy không phải tự ta mà do Đấng đã sai ta đến. 17 Ai làm theo ý muốn Thượng Đế sẽ biết rằng điều ta dạy là do Thượng Đế hay tự ý ta. 18 Ai dạy theo ý riêng thì chỉ tìm vinh dự cho mình thôi. Nhưng ai tìm vinh dự cho Đấng sai mình đến là người ngay thật, trong người ấy không có điều gì giả dối. 19 Mô-se đã ban hành Luật Lệ cho các ngươi nhưng không ai trong các ngươi tôn trọng Luật Lệ. Tại sao các ngươi tìm cách giết ta?”

20 Họ trả lời, “Ông bị quỉ ám. Ai tìm cách giết ông?”

21 Chúa Giê-xu đáp, “Ta làm một phép lạ mà các ngươi đều kinh ngạc. 22 Mô-se ban cho các ngươi luật về phép cắt dương bì. Thật ra không phải Mô-se cho các ngươi luật ấy mà là các tổ tiên. Cho nên các ngươi cắt dương bì trong ngày Sa-bát. 23 Nếu các ngươi làm lễ cắt dương bì trong ngày Sa-bát để khỏi vi phạm luật lệ Mô-se thì tại sao các ngươi bất bình khi ta khiến một bệnh nhân hoàn toàn bình phục trong ngày Sa-bát? 24 Đừng phán đoán theo bề ngoài mà hãy phán đoán cho đúng.”

Chúa Giê-xu có phải là Đấng Cứu Thế không?

25 Một vài người ở Giê-ru-sa-lem hỏi, “Đây có phải là người mà họ tìm cách giết không? 26 Thế sao ông ta công khai giảng dạy mà chẳng ai làm gì cả? Không chừng các nhà lãnh đạo biết chắc rằng ông ta là Đấng Cứu Thế. 27 Khi Đấng Cứu Thế đến sẽ không ai biết Ngài từ đâu đến, chứ còn người nầy thì chúng ta biết rõ gốc gác.”

28 Đang khi dạy trong đền thờ thì Chúa Giê-xu kêu lên, “Các ngươi biết ta và cũng biết ta từ đâu đến. Ta không tự lấy quyền mình mà đến. Đấng đã sai ta đến là chân thật. Các ngươi không biết Ngài 29 nhưng ta biết Ngài, vì ta từ Ngài mà đến và Ngài là Đấng đã sai ta.”

30 Khi nghe như thế thì dân chúng muốn bắt Chúa Giê-xu nhưng không ai dám ra tay vì thời điểm của Ngài chưa đến. 31 Tuy nhiên có nhiều người trong quần chúng tin Ngài. Họ hỏi nhau, “Khi Đấng Cứu Thế đến, liệu Ngài có làm nhiều phép lạ hơn người nầy không?”

Các nhà lãnh đạo Do-thái tìm cách bắt Chúa Giê-xu

32 Người Pha-ri-xi nghe quần chúng xì xào như thế về Chúa Giê-xu, liền cùng các giới trưởng tế sai một số lính gác đền thờ đến bắt Ngài. 33 Chúa Giê-xu bảo, “Ta còn ở với các ngươi một thời gian ngắn nữa, rồi ta sẽ trở về cùng Đấng đã sai ta. 34 Các ngươi sẽ tìm ta nhưng không gặp được, vì các ngươi không thể đến được nơi ta ở.”

35 Người Do-thái hỏi nhau, “Ông nầy đi đâu mà chúng ta không tìm được? Chẳng lẽ ông ta đi đến các thành phố Hi-lạp có dân ta cư ngụ để giảng cho người Hi-lạp sao? 36 Ông ta bảo, ‘Các ngươi sẽ tìm ta nhưng không tìm được và rằng các ngươi không thể đến nơi ta ở.’ Như thế nghĩa là gì?”

Chúa Giê-xu giảng về Thánh Linh

37 Vào ngày cuối cùng và cũng là ngày quan trọng nhất của kỳ lễ, Chúa Giê-xu đứng dậy kêu lên rằng, “Ai khát hãy đến cùng ta mà uống. 38 Người nào tin ta thì suối nước sống sẽ tuôn tràn từ tấm lòng người ấy như Thánh Kinh đã viết.” 39 Ngài muốn nói đến Thánh Linh. Lúc bấy giờ Thánh Linh chưa đến trên ai vì Chúa Giê-xu chưa được hiển vinh. Nhưng sau đó những người tin Ngài sẽ nhận Thánh Linh.

Dân chúng bàn cãi về Chúa Giê-xu

40 Khi quần chúng nghe Ngài nói như thế thì một số người bảo, “Người nầy quả thật là nhà tiên tri! [b]

41 Kẻ khác lại nói, “Ông ta là Đấng Cứu Thế!” Nhưng có người cãi, “Đấng Cứu Thế mà xuất thân từ Ga-li-lê à? 42 Thánh Kinh chép rằng Đấng Cứu Thế sẽ thuộc dòng vua Đa-vít và xuất thân ở Bết-lê-hem, thị trấn mà vua Đa-vít đã cư ngụ.” 43 Cho nên dân chúng bất đồng ý với nhau về Ngài.

44 Có vài người trong vòng họ muốn bắt Ngài, tuy nhiên không ai dám đụng đến Ngài.

Các lãnh tụ Do-thái không chịu tin

45 Khi các lính gác đền thờ trở về thì các giới trưởng tế và người Pha-ri-xi hỏi, “Sao mấy anh không giải ông ta đến đây?”

46 Toán lính trả lời, “Chưa hề có ai ăn nói như người nầy!”

47 Mấy người Pha-ri-xi bảo, “Chắc mấy anh cũng bị ông Giê-xu gạt gẫm rồi chứ gì! 48 Hay là có ai trong giới lãnh đạo hoặc người Pha-ri-xi tin theo ông ta rồi sao? Không thể được! 49 Đám dân nầy chẳng biết gì về luật lệ cả, thật đáng bị Thượng Đế nguyền rủa!”

50 Ni-cô-đem, thuộc nhóm Pha-ri-xi, là người trước đây đã đến thăm Chúa Giê-xu, có mặt [c] ở đó. Ông lên tiếng, 51 “Luật chúng ta không thể buộc tội ai trước khi nghe người ấy tự bênh vực để biết những gì người ấy làm.”

52 Họ đáp, “Vậy ra ông cũng xuất thân từ Ga-li-lê à! Ông hãy nghiên cứu Thánh Kinh đi, sẽ thấy không có nhà tiên tri nào từ Ga-li-lê ra cả.”

53 Rồi ai về nhà nấy.

Người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình

Chúa Giê-xu lên núi Ô-liu. Sáng hôm sau Ngài trở lại đền thờ thì dân chúng tụ tập xung quanh. Ngài liền ngồi xuống dạy dỗ họ. Lúc ấy, các giáo sư luật và người Pha-ri-xi dẫn đến một người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Họ bắt chị đứng trước mặt mọi người rồi hỏi Chúa Giê-xu, “Thưa thầy, chị nầy bị bắt quả tang đang phạm tội ngoại tình. Luật Mô-se qui định rằng hạng đàn bà như thế phải bị ném đá chết. Còn thầy thì nghĩ chúng tôi phải làm gì?” Họ hỏi như thế cốt ý gài bẫy Ngài để có cớ tố cáo Ngài. Nhưng Chúa Giê-xu cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ vẫn tiếp tục hỏi mãi, Ngài ngước lên bảo, “Ai ở đây chưa hề phạm tội thì hãy ném viên đá đầu tiên vào chị nầy.” Rồi Ngài lại cúi xuống viết trên đất.

Ai nghe vậy cũng lần lượt bỏ ra hết, già trước rồi đến trẻ. Chúa Giê-xu ở lại một mình, còn người đàn bà vẫn đang đứng trước mặt Ngài. 10 Ngài ngẩng lên hỏi chị, “Họ đâu cả rồi chị? Không ai buộc tội chị sao?”

11 Chị đáp, “Thưa thầy, không ai cả.”

Chúa Giê-xu bảo, “Tôi cũng không buộc tội chị. Thôi chị về đi, từ nay trở đi đừng phạm tội nữa.” [d]

Chúa Giê-xu là ánh sáng của trần gian

12 Sau đó Chúa Giê-xu nói chuyện với dân chúng. Ngài tuyên bố, “Ta là ánh sáng của trần gian. Ai theo ta sẽ không sống trong tối tăm nhưng có ánh sáng của sự sống.”

13 Người Pha-ri-xi nói với Ngài, “Khi thầy tự làm chứng cho mình thì lời chứng của thầy không có giá trị gì.”

14 Chúa Giê-xu đáp, “Mặc dù ta làm chứng về ta, nhưng những điều ta nói là thật, vì ta biết ta từ đâu đến và sẽ đi đâu. Các ngươi không biết ta từ đâu đến và sẽ đi đâu. 15 Các ngươi phán đoán theo tiêu chuẩn loài người. Còn ta không phán đoán ai. 16 Nhưng hễ ta phán đoán thì phán đoán của ta là đúng, vì ta không tự mình hành động; Cha ta, là Đấng sai ta đến, làm chứng cho ta. 17 Luật các ngươi qui định rằng khi hai nhân chứng cùng khai giống nhau thì các ngươi phải chấp nhận lời chứng ấy. 18 Ta là nhân chứng thứ nhất cho ta, và Cha ta tức Đấng sai ta đến, là nhân chứng thứ hai.”

19 Họ hỏi, “Cha thầy ở đâu?”

Chúa Giê-xu đáp, “Các ngươi không biết ta, cũng không biết Cha ta. Nếu các ngươi biết ta thì hẳn phải biết Cha ta nữa.” 20 Chúa Giê-xu nói những lời ấy khi đang dạy dỗ trong đền thờ, gần nơi để hộp đựng tiền dâng hiến. Tuy nhiên không ai dám bắt Ngài, vì thời điểm Ngài chưa đến.

Người Do-thái không hiểu Chúa Giê-xu

21 Chúa Giê-xu lại dạy dỗ nữa. Ngài bảo họ rằng, “Ta sẽ ra đi, các ngươi sẽ tìm ta nhưng các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình. Các ngươi sẽ không đến được nơi ta đi.”

22 Người Do-thái hỏi nhau, “Ông ta bảo chúng ta không thể đến được nơi ta đi. Vậy ông ta sẽ tự tử à?”

23 Chúa Giê-xu đáp, “Các ngươi thuộc về trần thế, còn ta từ trên cao xuống. Các ngươi thuộc về trần gian nầy nhưng ta không thuộc về trần gian. 24 Vì thế ta đã nói rằng các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình. Thật vậy, các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình, nếu các ngươi không tin ta là Đấng [e] từ trời xuống.”

25 Họ hỏi lại, “Vậy ông là ai?”

Chúa Giê-xu đáp, “Ta là Đấng đã nói với các ngươi từ lúc đầu. 26 Ta có nhiều điều phải nói và phán đoán về các ngươi. Tuy nhiên ta chỉ nói cho thế gian những điều ta đã nghe từ Đấng sai ta đến. Ngài nói ra sự thật.”

27 Họ không hiểu là Ngài đang nói với họ về Cha Ngài. 28 Nên Chúa Giê-xu tiếp, “Khi các ngươi treo Con Người lên [f] thì sẽ biết rằng ta là Đấng ấy. Các ngươi sẽ biết rằng ta không làm điều gì tự quyền mình, nhưng chỉ nói điều gì Cha chỉ dạy. 29 Đấng sai ta đến ở cùng ta. Ngài không để ta một mình, vì ta luôn luôn làm điều vừa lòng Ngài.” 30 Sau khi nghe Chúa Giê-xu nói như thế thì nhiều người tin Ngài.

Chúa Giê-xu nói về sự giải thoát khỏi tội lỗi

31 Chúa Giê-xu bảo những người Do-thái đã tin Ngài rằng, “Nếu các ngươi trung thành với lời dạy của ta thì các ngươi sẽ là môn đệ thật của ta. 32 Các ngươi sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải thoát các ngươi.”

33 Họ đáp, “Chúng tôi là con cháu Áp-ra-ham, chưa hề làm tôi mọi ai. Tại sao thầy lại nói chúng tôi sẽ được giải thoát?”

34 Chúa Giê-xu đáp, “Ta bảo thật, ai phạm tội là tôi mọi của tội lỗi. 35 Kẻ tôi mọi không sống mãn đời với gia đình nhưng con cái thì suốt đời thuộc về gia đình. 36 Cho nên nếu Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ thật được tự do. 37 Ta biết các ngươi là con cháu Áp-ra-ham. Nhưng các ngươi tìm cách giết ta, vì các ngươi không chấp nhận lời dạy của ta. 38 Ta nói điều ta đã thấy nơi Cha, còn các ngươi làm điều cha các ngươi dặn bảo.”

39 Họ đáp, “Cha chúng tôi là Áp-ra-ham.”

Chúa Giê-xu bảo, “Nếu các ngươi thật là con cháu Áp-ra-ham thì cũng sẽ làm như chính Áp-ra-ham đã làm. 40 Ta là người nói cho các ngươi biết sự thật mà ta đã nghe từ Thượng Đế, nhưng các ngươi tìm cách giết ta. Áp-ra-ham không hề làm như thế bao giờ! 41 Các ngươi làm giống như điều cha mình đã làm.”

Họ đáp, “Chúng tôi đâu có phải là con hoang. Thượng Đế là Cha chúng tôi. Chúng tôi chỉ có một Cha mà thôi.”

42 Chúa Giê-xu bảo họ, “Nếu Thượng Đế là Cha thật của các ngươi thì các ngươi sẽ yêu ta vì ta đến từ Thượng Đế và hiện nay ta đang có mặt tại đây. Ta không lấy quyền mình mà đến, nhưng Thượng Đế đã sai ta đến. 43 Các ngươi không hiểu điều ta nói, vì các ngươi không chịu chấp nhận lời dạy của ta. 44 Các ngươi thuộc về cha mình là ma quỉ, và làm theo ý muốn nó. Từ lúc đầu nó là kẻ giết người và lúc nào cũng nghịch lại sự thật, vì trong nó chẳng hề có sự thật. Khi nó nói dối, nó lộ bản tính thật của nó, vì nó là đứa nói dối và là cha của sự dối trá. 45 Nhưng vì ta nói sự thật nên các ngươi không chịu tin. 46 Có ai trong các ngươi buộc tội ta được không? Nếu ta nói sự thật, tại sao các ngươi không tin ta? 47 Ai thuộc về Thượng Đế thì nghe lời Thượng Đế. Các ngươi không thuộc về Thượng Đế nên các ngươi không nghe lời Ngài.”

Chúa Giê-xu nói về Ngài và về Áp-ra-ham

48 Người Do-thái đáp, “Chúng tôi bảo ông là người Xa-ma-ri và bị quỉ ám, có đúng không?”

49 Chúa Giê-xu trả lời, “Ta không bị quỉ ám. Ta tôn kính Cha ta, còn các ngươi làm nhục ta. 50 Ta không tìm kiếm uy danh cho riêng mình. Có một Đấng đang tìm uy danh cho ta. Ngài là quan án xét xử. 51 Ta bảo thật, người nào vâng theo lời dạy của ta sẽ chẳng bao giờ chết.”

52 Người Do-thái bảo Chúa Giê-xu, “Bây giờ chúng tôi thấy đúng là ông bị quỉ ám! Áp-ra-ham và các nhà tiên tri cũng đã chết còn ông bảo rằng, ‘Người nào vâng theo lời dạy của ta sẽ chẳng bao giờ chết!’ 53 Ông tổ chúng tôi là Áp-ra-ham đã chết; ông dám cho mình lớn hơn Áp-ra-ham sao? Các nhà tiên tri cũng đã chết. Vậy ông tự xưng là ai?”

54 Chúa Giê-xu đáp, “Nếu ta tự tìm vinh dự cho mình thì vinh dự ấy không có giá trị gì. Đấng tôn cao ta là Cha ta trên trời. Đấng mà các ngươi nhận là Thượng Đế mình. 55 Các ngươi chưa thật biết Ngài, nhưng ta biết Ngài. Nếu ta nói ta không biết Ngài, thì ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng ta biết Ngài và vâng lời Ngài. 56 Tổ tiên các ngươi là Áp-ra-ham, hớn hở mong được thấy ngày ta đến trần gian. Ông đã thấy và mừng rỡ.”

57 Người Do-thái bảo, “Ông làm sao mà thấy được Áp-ra-ham trong khi ông chưa đầy năm mươi tuổi?”

58 Chúa Giê-xu đáp, “Ta bảo thật, trước khi Áp-ra-ham sinh ra đã có ta.” 59 Khi nghe Ngài nói thế thì họ liền lượm đá để ném Ngài, nhưng Chúa Giê-xu lẩn tránh và ra khỏi đền thờ.

Footnotes

  1. Giăng 7:14 lễ Đây là lễ Lều Tạm hay Chòi Lá. Xem câu 2 và Bảng Giải Thích Từ Ngữ.
  2. Giăng 7:40 nhà tiên tri Có thể họ cho rằng đó là nhà tiên tri mà Thượng Đế bảo Mô-se là Ngài sẽ sai đến.
  3. Giăng 7:50 Ni-cô-đem, … có mặt Câu chuyện Ni-cô-đem đến thăm Chúa Giê-xu được chép trong Gi 3:1–21.
  4. Giăng 8:11 Tất cả các bản Hi-lạp cổ xưa không có phần 7:53–8:11. Một số bản thì đặt phần nầy ở một chỗ khác.
  5. Giăng 8:24 Đấng (Tự Hữu) Đây là danh xưng Thượng Đế dùng trong Cựu Ước. Xem Ê-sai 41:4; 43:10; Xuất 3:14. Tuy nhiên danh xưng nầy cũng có thể có nghĩa “Ta là Đấng Cứu Thế.” Xem câu 28.
  6. Giăng 8:28 treo … lên Có nghĩa là bị đóng đinh vào thập tự giá và bị treo lên để cho chết. Cũng có nghĩa là được đem từ cõi chết lên thiên đàng.

Chúa và Các Em Trai Ngài

Sau các việc đó Ðức Chúa Jesus đi khắp miền Ga-li-lê; Ngài không muốn đi trong miền Giu-đê, vì người Do-thái ở đó đang tìm cách giết Ngài. Nhưng khi Lễ Lều Tạm của người Do-thái đến gần, các em trai Ngài nói với Ngài, “Anh nên rời đây mà đến Giu-đê để các môn đồ anh có thể thấy những việc anh làm. Vì không ai muốn được công chúng biết đến mà lại hoạt động trong vòng bí mật cả. Nếu anh đã làm được những việc ấy, anh nên tỏ mình ra cho thế giới.” Vì lúc ấy ngay các em trai Ngài cũng không tin Ngài.

Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Thời điểm của anh chưa đến, nhưng đối với các em thì lúc nào cũng được. Thế gian không thể ghét các em nhưng ghét anh, vì anh làm chứng rằng công việc của họ là gian tà. Các em hãy đi dự lễ đi, còn anh chưa đi dự lễ này được, vì thời điểm của anh chưa chín muồi.”

Sau khi nói như thế với họ, Ngài ở lại Ga-li-lê. 10 Tuy nhiên sau khi các em Ngài đã đi dự lễ, Ngài cũng đi, nhưng đi cách kín đáo chứ không công khai.

11 Người Do-thái tìm kiếm Ngài trong kỳ lễ và nói, “Ông ấy đâu rồi?” 12 Dân chúng bàn tán xôn xao về Ngài; người thì nói, “Ông ấy là người tốt”; kẻ lại nói, “Không đâu, ông ấy chỉ mị dân thôi.” 13 Tuy nhiên không ai dám công khai nói gì về Ngài, vì họ sợ người Do-thái.

Chúa Giảng Dạy trong Lễ Lều Tạm

14 Ðến giữa kỳ lễ Ðức Chúa Jesus lên đền thờ và giảng dạy. 15 Người Do-thái ngạc nhiên nói, “Người này không được học hành gì mà sao lại có kiến thức uyên bác như thế?”

16 Ðức Chúa Jesus trả lời họ và nói, “Những gì Ta dạy không phải là của Ta nhưng của Ðấng đã sai Ta. 17 Nếu ai quyết tâm làm theo ý muốn Ðức Chúa Trời, người ấy có thể biết những gì Ta dạy là đến từ Ðức Chúa Trời hay do Ta nói theo ý riêng mình. 18 Người nói theo ý riêng tìm vinh hiển cho mình, nhưng ai tìm vinh hiển cho Ðấng sai mình là người chân thật, và trong người ấy không có điều chi bất chính. 19 Môi-se đã chẳng ban Luật Pháp cho các ngươi sao? Thế nhưng không ai trong các ngươi tuân giữ Luật Pháp! Tại sao các ngươi tìm cách giết Ta?”

20 Ðám đông đáp, “Thầy bị quỷ ám rồi. Có ai tìm cách giết Thầy đâu?”

21 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Ta đã làm một việc mà tất cả các ngươi đã ngạc nhiên. 22 Môi-se đã truyền cho các ngươi phép cắt bì –thật ra, phép đó không phải đến từ Môi-se, nhưng từ các tổ phụ– và các ngươi cắt bì một người trong ngày Sa-bát. 23 Nếu một người nhận phép cắt bì trong ngày Sa-bát để khỏi vi phạm Luật Pháp Môi-se, tại sao các ngươi lại giận Ta khi Ta chữa lành hoàn toàn cho một người trong ngày Sa-bát? 24 Ðừng chỉ nhìn bề ngoài mà xét đoán, nhưng hãy xét đoán theo lẽ công bình.”

Dư Luận trong Dân về Chúa

25 Bấy giờ một số người ở Giê-ru-sa-lem nói, “Ðây không phải là người mà họ đã tìm để giết sao? 26 Xem kìa, ông ấy nói công khai mà họ chẳng nói gì với ông ấy. Không lẽ các vị lãnh đạo đã thật sự nhìn nhận người này là Ðấng Christ rồi sao? 27 Rất tiếc chúng ta biết rõ người này từ đâu đến, còn Ðấng Christ thì khi Ngài đến, không ai biết Ngài đến từ đâu.”

28 Khi ấy Ðức Chúa Jesus đang giảng dạy trong đền thờ, Ngài cất tiếng nói lớn rằng, “Các ngươi biết Ta và cũng biết Ta từ đâu đến. Ta không tự mình đến, nhưng Ðấng đã sai Ta là thật, và các ngươi không biết Ngài, 29 nhưng Ta biết Ngài, vì Ta từ Ngài đến, và Ngài đã sai Ta.”

30 Bấy giờ họ tìm cách bắt Ngài, nhưng không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến. 31 Nhiều người trong dân tin Ngài và nói, “Khi Ðấng Christ đến, Ngài có thể làm nhiều phép lạ hơn người này đã làm sao?”

32 Khi người Pha-ri-si nghe quần chúng bàn tán về Ngài như thế, các trưởng tế và những người Pha-ri-si sai các cảnh binh đi bắt Ngài.

33 Ðức Chúa Jesus nói, “Ta còn ở với các ngươi ít lâu nữa, rồi Ta đi đến Ðấng đã sai Ta. 34 Các ngươi sẽ tìm Ta và không tìm được; và nơi Ta ở, các ngươi không thể đến được.”

35 Người Do-thái nói với nhau, “Ông ấy định đi đâu mà chúng ta sẽ không tìm được? Không lẽ ông ấy sẽ đến với đồng bào tha hương sống giữa người Hy-lạp và giảng cho người Hy-lạp chăng? 36 Ông ấy muốn nói gì khi nói, ‘Các ngươi sẽ tìm Ta và sẽ không tìm được,’‘nơi Ta ở, các ngươi không thể đến được’ ?”

Các Sông Nước Hằng Sống

37 Vào ngày bế mạc, ngày trọng thể nhất của kỳ lễ, Ðức Chúa Jesus đứng và nói lớn tiếng rằng, “Người nào khát hãy đến với Ta mà uống. 38 Ai tin Ta thì các sông nước hằng sống sẽ từ trong lòng người ấy tuôn ra, y như Kinh Thánh đã chép.” Ê-sai 44:3; 55:1; 58:11

39 Ngài nói điều ấy để chỉ về Ðức Thánh Linh mà những ai tin Ngài sẽ nhận được; số là lúc đó Ðức Thánh Linh chưa được ban xuống, vì Ðức Chúa Jesus chưa được vinh hiển. 40 Khi nghe những lời ấy, nhiều người trong dân nói, “Người này đúng là Ðấng Tiên Tri.” 41 Những người khác nói, “Người này là Ðấng Christ.” Nhưng những kẻ khác lại bảo, “Ðấng Christ mà đến từ Ga-li-lê sao? 42 Kinh Thánh chẳng nói rằng, Ðấng Christ phải ra từ dòng dõi Vua Ða-vít,Thi 132:11 và phải đến từ Bết-lê-hem,Mic 5:2 nơi Vua Ða-vít xuất thân sao?” 43 Vậy dân chúng chia rẽ nhau vì cớ Ngài. 44 Có mấy kẻ giữa họ muốn bắt Ngài, nhưng không ai tra tay trên Ngài. 45 Thấy vậy toán cảnh binh trở về với các trưởng tế và những người Pha-ri-si; những người ấy hỏi họ, “Tại sao các anh không dẫn ông ấy đến đây?”

46 Các cảnh binh trả lời, “Chưa bao giờ có ai nói như người này.”

47 Những người Pha-ri-si nói với họ, “Các anh cũng bị mê hoặc rồi sao? 48 Có ai trong giới lãnh đạo hay những người Pha-ri-si tin ông ấy không? 49 Chỉ có đám dân dốt Luật Pháp đáng bị nguyền rủa này thôi.”

50 Ni-cô-đem, một người trong họ, người trước kia đã đến gặp Ngài trong ban đêm, nói với họ, 51 “Luật Pháp chúng ta không kết tội ai trước khi nghe người đó phát biểu và biết rõ người đó đã làm gì phải không?”

52 Họ trả lời và nói với ông, “Ông không phải là người Ga-li-lê phải không? Hãy tra cứu và xem, không một đấng tiên tri nào xuất thân từ Ga-li-lê cả!”

53 [Ðoạn ai nấy trở về nhà mình.

Người Phụ Nữ Phạm Tội Ngoại Tình

Nhưng Ðức Chúa Jesus đi lên Núi Ô-liu. Ðến tảng sáng Ngài trở lại đền thờ. Dân chúng kéo đến với Ngài. Ngài ngồi xuống và bắt đầu dạy dỗ họ.

Bấy giờ các thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si dẫn đến Ngài một phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Họ để bà ấy đứng giữa, rồi nói với Ngài, “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình. Trong Luật Pháp Môi-se đã truyền chúng ta phải ném đá hạng người như thế;Xuất 20:14; Lê 20:10; Phục 22:22-24 còn Thầy, Thầy nghĩ sao?” Họ nói vậy cốt để gài bẫy Ngài, hầu có lý do để tố cáo Ngài. Nhưng Ðức Chúa Jesus cúi xuống và dùng ngón tay viết trên mặt đất. Nhưng vì họ cứ hỏi Ngài mãi, Ngài đứng dậy và nói với họ, “Ai trong các ngươi là người không có tội, hãy làm người đầu tiên ném đá bà ấy đi.”

Ngài lại cúi xuống và tiếp tục viết trên mặt đất. Khi nghe những lời ấy, họ lần lượt bỏ đi, bắt đầu với những người lớn tuổi, chỉ còn lại Ðức Chúa Jesus và người đàn bà, vẫn còn đứng đó.

10 Ðức Chúa Jesus đứng dậy và nói với bà ấy, “Này bà, những người tố cáo ngươi đâu rồi? Không ai lên án ngươi sao?”

11 Bà ấy đáp, “Lạy Chúa, không ai cả.”

Ðức Chúa Jesus nói, “Ta cũng không lên án ngươi. Hãy đi và đừng phạm tội nữa.” ][a]

Ánh Sáng của Thế Gian

12 Ðức Chúa Jesus lại nói với họ rằng, “Ta là ánh sáng của thế gian. Người nào theo Ta sẽ không đi trong bóng tối, nhưng sẽ có ánh sáng của sự sống.”

13 Những người Pha-ri-si nói với Ngài, “Thầy tự làm chứng cho mình thì lời chứng ấy đâu có giá trị gì.”

14 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Dẫu Ta tự làm chứng cho mình, nhưng lời chứng của Ta vẫn có giá trị, vì Ta biết Ta từ đâu đến, và Ta sẽ đi đâu, nhưng các ngươi không biết Ta từ đâu đến và không biết Ta sẽ đi đâu. 15 Các ngươi xét đoán theo xác thịt; Ta không xét đoán ai. 16 Nhưng nếu Ta xét đoán, phán quyết của Ta có giá trị; vì Ta không xét đoán một mình, nhưng Ta và Ðấng đã sai Ta. [b] 17 Trong Luật Pháp các ngươi có chép rằng lời chứng của hai người có giá trị. Phục 17:6; 19:15 18 Ta làm chứng cho Ta, và Cha, Ðấng đã sai Ta, làm chứng cho Ta.”

19 Vậy họ hỏi Ngài, “Cha Thầy ở đâu?”

Ðức Chúa Jesus đáp, “Các ngươi không biết Ta và cũng không biết Cha Ta. Nếu các ngươi biết Ta thì các ngươi cũng biết Cha Ta.”

20 Ðức Chúa Jesus đã nói những lời đó khi Ngài giảng dạy trong đền thờ, gần nơi để thùng tiền dâng. Không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến.

21 Ðức Chúa Jesus lại nói với họ, “Ta sẽ đi, các ngươi sẽ tìm Ta và sẽ chết trong tội lỗi mình. Nơi Ta đi, các ngươi không thể đến.”

22 Người Do-thái nói với nhau, “Bộ ông ấy sẽ tự tử sao mà ông ấy bảo, ‘Nơi Ta đi, các ngươi không thể đến’ ?”

23 Ngài nói với họ, “Các ngươi từ dưới ra, Ta từ trên xuống. Các ngươi thuộc về thế gian này, Ta không thuộc về thế gian này. 24 Vì thế Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình; vì nếu các ngươi không tin Ta là Ðấng ấy, [c] các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình.”

25 Vậy họ hỏi Ngài, “Thầy là ai?”

Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Là Ðấng Ta đã nói với các ngươi từ ban đầu. 26 Ta còn nhiều điều phải nói và xét đoán liên quan đến các ngươi. Ðấng đã sai Ta là thật, và những gì Ta nghe từ Ngài, Ta nói cho thế gian.”

27 Họ không hiểu rằng Ngài đang nói với họ về Ðức Chúa Cha, 28 nên Ðức Chúa Jesus nói, “Khi các ngươi treo Con Người lên, các ngươi sẽ biết Ta là Ðấng ấy, [d] và Ta không tự mình làm điều gì, nhưng Ta nói những gì Cha đã dạy Ta. 29 Ðấng đã sai Ta ở với Ta; Ngài không bỏ Ta một mình, vì Ta luôn làm những gì đẹp lòng Ngài.” 30 Khi Ngài nói những điều ấy, nhiều người tin Ngài.

Môn Ðồ Thật

31 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus nói với những người Do-thái đã tin Ngài, “Nếu các ngươi tiếp tục vâng giữ lời Ta, các ngươi là môn đồ thật của Ta. 32 Các ngươi sẽ biết chân lý, và chân lý sẽ giải thoát các ngươi được tự do.”

33 Họ đáp lời Ngài, “Chúng tôi là dòng dõi của Áp-ra-ham và chưa hề làm nô lệ ai. Làm thế nào Thầy bảo ‘Các ngươi sẽ được tự do’ ?”

34 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, ai phạm tội là nô lệ của tội lỗi. 35 Nô lệ không ở mãi trong gia đình, nhưng con cái ở mãi trong gia đình. 36 Vậy nếu Con giải thoát các ngươi để được tự do, các ngươi sẽ thật sự được tự do. 37 Ta biết các ngươi là dòng dõi của Áp-ra-ham, nhưng các ngươi đã tìm cách giết Ta, vì lời Ta không có chỗ trong các ngươi. 38 Ta nói những gì Ta đã thấy nơi Cha Ta, còn các ngươi làm những gì các ngươi đã nghe nơi cha mình.”

Chúa và Áp-ra-ham

39 Họ trả lời và nói với Ngài, “Áp-ra-ham là cha chúng tôi.”

Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Nếu các ngươi là con cháu Áp-ra-ham, hãy làm những việc Áp-ra-ham làm. 40 Nhưng bây giờ các ngươi tìm cách giết Ta, người đã nói cho các ngươi sự thật nghe từ Ðức Chúa Trời. Áp-ra-ham không làm như vậy. 41 Các ngươi đang làm công việc của cha các ngươi.”

Họ nói với Ngài, “Chúng tôi không phải là con ngoại tình. Chúng tôi chỉ có một cha, đó là Ðức Chúa Trời.”

42 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Nếu Ðức Chúa Trời là Cha các ngươi, các ngươi đã yêu mến Ta rồi, vì Ta ra từ Ðức Chúa Trời, và Ta từ Ngài đến. Ta không tự mình đến, nhưng Ngài đã sai Ta. 43 Tại sao các ngươi không chịu hiểu những gì Ta nói? Bởi vì các ngươi không thể nghe lời Ta. 44 Các ngươi thuộc về cha các ngươi là Ác Quỷ, và các ngươi muốn làm theo điều cha các ngươi muốn. Nó là kẻ sát nhân từ ban đầu và không đứng về phía sự thật, vì không có sự thật trong nó. Khi nó nói dối, nó nói theo bản chất của nó, vì nó là kẻ nói dối và cha của sự nói dối. 45 Còn Ta, vì Ta nói sự thật nên các ngươi không tin Ta. 46 Ai trong các ngươi có thể chứng minh rằng Ta có tội được chăng? Nếu Ta nói sự thật, tại sao các ngươi không tin Ta? 47 Ai thuộc về Ðức Chúa Trời thì nghe lời Ðức Chúa Trời. Vì lẽ đó nên các ngươi không nghe, bởi các ngươi không thuộc về Ðức Chúa Trời.”

48 Người Do-thái trả lời và nói với Ngài, “Chúng tôi đã chẳng nói rằng Thầy là người Sa-ma-ri và bị quỷ ám, không đúng sao?”

49 Ðức Chúa Jesus đáp, “Ta không bị quỷ ám, nhưng Ta tôn kính Cha Ta, còn các ngươi làm nhục Ta. 50 Ta không tìm vinh hiển cho mình, có một Ðấng tìm và xét đoán. 51 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu ai vâng giữ lời Ta, người ấy sẽ không bao giờ thấy sự chết.”

52 Bấy giờ người Do-thái nói với Ngài, “Bây giờ chúng tôi biết rằng Thầy đã bị quỷ ám. Áp-ra-ham đã chết, các vị tiên tri cũng thế, vậy mà Thầy lại nói, ‘Nếu ai vâng giữ lời Ta, người ấy sẽ không bao giờ nếm trải sự chết.’ 53 Chẳng lẽ Thầy lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Áp-ra-ham, một người đã chết rồi sao? Các vị tiên tri cũng đã chết rồi. Thầy tự cho mình là ai?”

54 Ðức Chúa Jesus đáp, “Nếu Ta tôn vinh mình thì vinh hiển đó chẳng ra gì, nhưng Cha Ta tôn vinh Ta. Ngài là Ðấng các ngươi vẫn xưng là Ðức Chúa Trời của mình; 55 nhưng các ngươi không biết Ngài, còn Ta biết Ngài. Nếu Ta nói Ta không biết Ngài, Ta sẽ trở thành một kẻ nói dối như các ngươi, nhưng Ta biết Ngài và vâng giữ lời Ngài. 56 Tổ phụ các ngươi là Áp-ra-ham vui mừng mong thấy ngày của Ta; bây giờ ông đã thấy và vui mừng.”

57 Người Do-thái nói với Ngài, “Thầy chưa được năm mươi tuổi mà đã thấy Áp-ra-ham sao?”

58 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, trước khi Áp-ra-ham sinh ra, Ta đã hiện hữu.”

59 Nghe vậy họ lượm đá để ném Ngài, nhưng Ðức Chúa Jesus lánh đi và ra khỏi đền thờ.

Footnotes

  1. Giăng 8:11 Những bản sao lại bằng tay cổ nhất không có những câu trong hai dấu ngoặc này [7:53-8:11]
  2. Giăng 8:16 Bản Byzantine ghi, “nhưng Ta và Cha, Ðấng đã sai Ta.”
  3. Giăng 8:24 ctd: Ta là Ta hay Ta là Ðấng Tự Hữu Hằng Hữu (Xuất 3:14)
  4. Giăng 8:28 Tương tự 8:24