Add parallel Print Page Options

Gióp trả lời Ê-li-pha

Sau đó Gióp trả lời:

“Ước gì nỗi đau khổ của tôi được cân,
    và cảnh bất hạnh của tôi để trên bàn cân.
Nỗi sầu não của tôi nặng hơn cát biển.
    Vì thế mà tôi ăn nói sơ xuất.
Các mũi tên của Đấng Toàn Năng bắn vào tôi;
    tinh thần tôi nhiễm nọc độc của tên.
Sự kinh hoàng của CHÚA bao quanh tôi.
Con lừa hoang không kêu khi nó đủ cỏ để ăn,
    còn con bò mộng làm thinh khi có lương thực.
Thức ăn lạt lẽo phải có muối
    mới dùng được,
    còn tròng trắng trứng gà chẳng có mùi vị gì.
Tôi không thèm đụng tới các thức ăn đó,
    vì chúng khiến tôi đau yếu.

Ước gì tôi nhận được điều tôi khẩn cầu
    và Thượng Đế ban cho tôi điều tôi mong mỏi.
Ước gì Thượng Đế chà đạp tôi,
    Ngài hãy giết tôi đi.
10 Thì tôi sẽ được an ủi bởi điều nầy thôi:
    Dù đang bị đau khổ,
    tôi luôn luôn vâng lời Đấng Thánh.

11 Tôi không có sức chờ đợi.
    Chẳng có gì mà hi vọng,
vậy kiên nhẫn mà làm chi?
12 Sức tôi đâu phải sức đá,
    thịt tôi cũng chẳng phải đồng.
13 Tôi không có khả năng tự giúp,
    vì sự thành công đã bị cướp khỏi tôi rồi.

14 Người ta hay nói,
    ‘Bạn mình phải tỏ ra tốt với mình khi mình lâm cảnh khốn khó,
dù rằng mình không còn kính sợ Đấng Toàn Năng nữa.’ [a]
15 Nhưng tôi không thể trông cậy vào anh em tôi.
    Họ như suối lúc chảy lúc ngưng,
    như dòng suối có khi chảy ào như nước lũ.
16 Các dòng suối đó hóa đục vì băng giá tan
    và dâng lên khi tuyết chảy ra.
17 Nhưng mùa khô thì chúng ngưng chảy;
    khi trời nóng lên thì chúng biến mất.
18 Khách lữ hành rời khỏi lối đi,
    lạc vào sa mạc rồi bỏ xác nơi đó.
19 Nhiều đoàn lữ khách từ Tha-ma đi tìm nước,
    và các con buôn Sê-ba nuôi hi vọng.
20 Họ bực dọc vì quá yên trí;
    khi đến nơi họ đâm ra thất vọng.
21 Các bạn cũng vô dụng như thế.
    Các bạn thấy điều ghê gớm thì đâm ra sợ hãi.
22 Tôi chưa bao giờ nói, ‘Cho tôi xin một món quà.
    Hãy dùng của cải các bạn trả nợ giùm tôi.
23 Xin hãy cứu tôi khỏi quyền lực
    kẻ thù.
    Xin hãy chuộc tôi ra khỏi nanh vuốt bọn hung bạo.’

24 Hãy dạy tôi thì tôi sẽ im lặng.
    Hãy cho tôi thấy tôi quấy chỗ nào.
25 Lời thẳng thắn thường đau buốt,
    nhưng luận điệu các bạn chẳng chứng minh được gì.
26 Các bạn muốn chỉnh điều tôi nói chăng?
    Chẳng lẽ các bạn xem lời nói của người gặp khốn khó
    như gió thoảng qua hay sao?
27 Các bạn dám đánh cá với kẻ
    mồ côi, và đánh đổi cả bạn hữu mình.
28 Nhưng bây giờ hãy nhìn tôi đây.
    Tôi không nói dối với các bạn.
29 Hãy đổi ý; đừng bất công nữa;
    hãy suy nghĩ lại đi,
vì có kẻ thắc mắc niềm vô tội của tôi.
30 Tôi không nói dối;
    Tôi biết phân biệt phải trái.”

“Con người sống trên đất phải gánh công việc nhọc nhằn,
    ngày của họ như ngày của kẻ cần lao.
Họ như kẻ nô lệ ao ước bóng hoàng hôn,
    như lao công trông chờ lương bổng.
Nhưng những tháng ngày của tôi trống rỗng vô vị,
    và những đêm tối của tôi đầy khốn khổ.
Khi nằm xuống, tôi tự hỏi,
    ‘Chừng nào tôi sẽ thức dậy?’
Đêm dài, tôi nằm thao thức đến sáng.
Thân thể tôi đầy dòi bọ và ghẻ chốc,
    da tôi bị nứt nẻ đầy vết lở.

Những ngày tháng của tôi trôi qua mau hơn khung dệt cửi,
    đến cuối cùng không có hi vọng gì.
Lạy Thượng Đế, xin nhớ rằng đời sống tôi chẳng khác nào hơi thở.
    Mắt tôi sẽ không bao giờ còn thấy thời kỳ vui vẻ nữa.
Những ai đã từng thấy tôi sẽ chẳng bao giờ thấy tôi nữa;
    Ngài sẽ tìm tôi nhưng tôi không còn nữa.
Như mây tan biến không còn thấy,
    con người xuống mồ mả không bao giờ trở lại.
10 Họ không bao giờ trở về nhà mình nữa,
    và chỗ ở của họ cũng không nhận ra họ nữa.

11 Vì thế tôi sẽ không im lặng;
    Tôi sẽ nói lên trong cái khổ đau của tinh thần tôi.
    Tôi sẽ kêu rêu vì thiếu hạnh phúc.
12 Tôi chẳng phải thần hà bá cũng chẳng phải là quái vật của biển [b].
    Sao CHÚA canh giữ tôi bốn bên?
13 Đôi khi tôi tưởng giường tôi sẽ an ủi tôi
    hay cái chõng của tôi sẽ khiến tôi thôi than thở.
14 Thì Ngài lấy mộng mị làm tôi
    kinh hãi, và khiến tôi hoảng sợ vì dị tượng.
15 Chẳng thà tôi bị ngột thở;
    còn hơn sống như thế nầy.
16 Tôi ghét sự sống tôi; tôi chẳng muốn sống đời đời.
    Xin để tôi yên, vì đời tôi chẳng có ý nghĩa gì.
17 Tại sao Ngài làm cho con người quan trọng
    và chú ý đến họ làm gì?
18 Mỗi sáng Ngài dò xét họ,
    và lúc nào cũng thử nghiệm họ.
19 Xin CHÚA làm ơn nhìn chỗ khác,
    hay để tôi có thể nuốt nước miếng được không?
20 Nếu tôi có phạm tội, thì tôi đã làm gì Ngài,
    hỡi Đấng trông chừng loài người?
Sao Ngài dùng tôi làm đối tượng của Ngài?
    Phải chăng tôi đã trở thành gánh nặng cho Ngài?
21 Sao Ngài không tha thứ những sai lầm tôi và xoá bỏ tội lỗi tôi?
    Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ nằm xuống chung với bụi đất.
    Lúc đó Ngài sẽ tìm tôi, nhưng tôi không còn nữa.”

Binh-đát đáp lời Gióp

Bấy giờ Binh-đát người Su-ha lên tiếng:

“Anh sẽ lải nhải cho đến bao giờ?
    Lời nói anh chẳng khác nào gió thổi.
Thượng Đế không vặn vẹo công lý;
    Đấng Toàn Năng không bẻ cong điều chính trực.
Con cái anh đã phạm tội cùng Thượng Đế,
    Nên Ngài trừng phạt tội lỗi chúng.
Nhưng anh hãy xin Ngài giúp đỡ
    và cầu xin lòng từ ái của Đấng Toàn Năng.
Nếu anh đạo đức và thanh liêm,
    Ngài sẽ bênh vực anh
    phục hồi địa vị cho anh.
Khởi điểm của anh sẽ không đáng kể,
    so với tương lai rạng rỡ của anh.

Hãy hỏi các cụ già;
    tìm hiểu xem tổ tiên họ học được gì,
vì chúng ta mới sinh ra hôm qua chưa hiểu biết gì.
    Đời chúng ta trên đất như vó câu qua cửa sổ.
10 Họ sẽ chỉ dạy cho anh,
    và nói ra những điều họ biết.

11 Cây lác không thể mọc nơi không có đầm lầy,
    cây sậy không thể lớn lên ở nơi không có nước.
12 Trong khi chúng đang lớn lên chưa bị cắt,
    chúng sẽ khô héo nhanh hơn cỏ.
13 Kẻ quên Thượng Đế cũng đồng chung số phận;
    hi vọng của kẻ ác sẽ không còn.
14 Chúng đặt hi vọng vào chỗ yếu ớt;
    niềm tin cậy của chúng chẳng khác màng nhện.
15 Khi chúng tựa vào màng nhện thì nó đứt.
    Chúng nắm lấy nhưng màng ấy không giữ chúng được.
16 Chúng như cây nhuần nước trong ánh mặt trời,
    tỏa rễ ra khắp vườn.
17 Rễ chúng bao quanh một đống đá,
    và tìm chỗ giữa các viên đá.
18 Nhưng khi bị bứng đi khỏi chỗ nó,
    thì nơi đó không còn nhìn nó nữa và bảo,
    ‘Ta chẳng từng thấy mầy.’
19 Niềm vui đã tan biến;
    ngay chỗ đất ấy các cây khác đã mọc lên.
20 Chắc hẳn Thượng Đế không bao giờ từ bỏ người vô tội
    hay thêm sức cho kẻ làm ác.
21 Thượng Đế sẽ khiến miệng anh đầy tiếng cười
    và môi anh sẽ reo lên vui vẻ.
22 Các kẻ thù anh sẽ mang đầy nhơ nhuốc,
    và lều trại của kẻ gian ác sẽ biến mất.”

Gióp đáp lời Binh-đát

Bấy giờ Gióp trả lời:

“Phải, tôi biết điều đó đúng,
    nhưng làm sao cho con người được vô tội trước mặt Thượng Đế?
Ai muốn cãi lý với Ngài cũng được
    nhưng không ai đối đáp được với Ngài,
    ngàn lần Ngài vẫn thắng.
Sự khôn ngoan của Ngài thật sâu sắc,
    quyền năng Ngài bao la;
    không ai chiến đấu với Ngài mà không bị tổn thương.
Ngài dời núi đi không ai hay biết,
    lật nhào chúng trong cơn giận Ngài.
Ngài lay chuyển đất ra khỏi chỗ nó,
    và khiến nền nó rúng động.
Ngài truyền cho mặt trời ngưng chiếu sáng,
    và tắt các ánh sao.
Chỉ một mình Ngài trải các bầu trời ra,
    và bước đi trên các lượn sóng biển.

Chính Ngài đã làm ra các sao Bắc đẩu, sao Cày, sao Rua, và chòm sao Nam Tào [c].
    Ngài khiến các hành tinh băng qua nam bán cầu [d].
10 Ngài làm nhiều điều diệu kỳ không thể hiểu nổi;
    và vô số các phép lạ không thể đếm được.
11 Khi Ngài vượt qua, tôi không thấy Ngài;
    Khi Ngài đi ngang qua, tôi không nhận biết Ngài.
12 Khi Ngài giật lấy, không ai cản Ngài được
    hay hỏi Ngài, ‘Chúa làm gì vậy?’
13 Ngài không kìm hãm cơn thịnh nộ.
    Thậm chí các bề tôi của quái vật Ra-háp cũng nằm sóng sượt vì khiếp sợ dưới chân Ngài.
14 Cho nên làm sao tôi biện luận được với Thượng Đế,
    hay tìm lời lẽ tranh luận với Ngài?
15 Dù cho có lý đi nữa, tôi cũng không thể trả lời Ngài;
    Tôi chỉ có thể kêu xin lòng nhân ái của Thượng Đế, Quan Án tôi.
16 Nếu tôi kêu Ngài và Ngài trả lời,
    tôi vẫn không tin Ngài chịu nghe tôi.
17 Ngài sẽ lấy cơn bão tố đè bẹp tôi
    và thêm cho tôi nhiều thương tích vô cớ.
18 Ngài không cho tôi lấy hơi,
    nhưng bao trùm tôi bằng khốn khổ.
19 Sức mạnh Ngài lớn hơn tôi;
    không ai có thể cáo Ngài về sự công chính.
20 Dù cho tôi có lý đi nữa, miệng tôi sẽ bảo tôi sai lầm;
    Dù cho tôi vô tội, miệng tôi sẽ nói tôi có tội.
21 Tôi vô tội nhưng tôi đâu dám nhận.
    Tôi chán đời sống tôi.
22 Vì thế mà tôi nói, ‘Đằng nào cũng thế thôi.
    Thượng Đế tiêu diệt người vô tội lẫn kẻ có tội.’
23 Khi tai ương mang đến chết chóc bất ngờ,
    Thượng Đế sẽ cười trên đau khổ của người vô tội.
24 Khi xứ rơi vào tay kẻ gian ác,
    thì Ngài bịt mắt các quan án, không cho họ thấy.
    Nếu Thượng Đế không làm điều đó thì ai làm?

25 Những ngày tháng tôi qua mau hơn lực sĩ chạy đua;
    bay đi không thấy có niềm vui nào.
26 Chúng lướt mau như thuyền lác.
    Chúng bổ nhào như chim ưng vồ mồi.

27 Dù cho tôi nói, ‘Tôi sẽ không than van nữa;
    tôi sẽ đổi sắc mặt và tươi cười,’
28 Tôi vẫn gớm ghê mọi đau khổ tôi.
    Tôi biết Ngài cho rằng tôi có tội.
29 Vì tôi đã bị xem như có tội rồi,
    cho nên cố gắng mà làm chi?
30 Dù tay tôi rửa bằng xà bông,
    thân tôi tắm thật sạch sẽ,
31 Ngài sẽ vẫn đẩy tôi xuống hố nhơ nhớp [e],
    thậm chí đến áo quần tôi
    cũng gớm ghê tôi.
32 Thượng Đế không phải là
    con người như tôi nên tôi không thể tranh luận với Ngài.
    Tôi không thể đưa Ngài ra tòa.
33 Ước gì có ai giảng hoà giữa chúng tôi [f],
    phân xử trường hợp chúng tôi.
34 Người đó có thể cất đi hình phạt của Thượng Đế
    để sự kinh hoàng của Ngài
    không làm tôi khiếp sợ nữa.
35 Lúc đó tôi sẽ nói lên mà không sợ sệt,
    nhưng hiện nay tôi không làm như thế được.”

Footnotes

  1. Gióp 6:14 Bạn mình … Toàn Năng nữa Hay “Người nào không trung thành với bạn cũng không kính sợ Thượng Đế Toàn Năng.”
  2. Gióp 7:12 Tôi chẳng phải … của biển Nguyên văn, “Tôi có phải Giam và Tân-ninh đâu mà Ngài đặt người canh chừng tôi?” Theo cổ tích Ca-na-an thì Giam là thần của biển cả, còn Tân-ninh là quái vật của biển.
  3. Gióp 9:9 sao Bắc đẩu, … Nam Tào Tên của các chòm sao quen thuộc trên bầu trời.
  4. Gióp 9:9 Ngài khiến … nam bán cầu Nguyên văn, “Các phòng của phương Nam” hay “các phòng của Thê-man.” Đây có thể là các hành tinh hay 12 chòm sao trong cung hoàng đạo. Nhìn từ phía bắc xích đạo, các hành tinh nầy hình như băng qua nam bán cầu.
  5. Gióp 9:31 hố nhơ nhớp Mồ mả, nơi xác chết sình thúi.
  6. Gióp 9:33 giảng hoà giữa chúng tôi Hay “người lắng nghe cả đôi bên.”