Add parallel Print Page Options

Gióp Cho Rằng Kẻ Gian Ác Thường Không Bị Phạt

21 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:

Xin nghe kỹ những gì tôi nói;
Nghe tôi trình bày là các anh đã trực tiếp an ủi tôi.
Xin chịu khó nghe tôi khi tôi phát biểu;
Sau khi tôi nói rồi, các anh có thể mặc tình chế giễu tôi.
Về phần tôi, có phải tôi phàn nàn loài người chăng?
Nếu thế thì tại sao tôi không thể nhẫn nại được chứ?
Hãy nhìn tôi đây và lấy làm kinh ngạc đi;
Các anh cứ lấy tay che miệng các anh lại đi.
Tôi kinh hãi mỗi khi tôi nghĩ đến cảnh tôi đang chịu;
Da thịt tôi cứ nổi gai ốc cùng mình.
Tại sao kẻ gian ác cứ sống mãi và được cao niên trường thọ?
Tại sao quyền lực của chúng cứ mỗi ngày một mạnh thêm?
Chúng nhìn thấy con cái chúng trưởng thành thạnh đạt;
Mắt chúng thấy cháu chắt chúng sum họp vui vầy.
Nhà của chúng an toàn, không gì phải lo sợ;
Roi của Ðức Chúa Trời không đụng tới chúng chút nào.
10 Các bò đực của chúng gây giống không hề bị thất bại;
Các bò cái của chúng sinh đẻ chẳng bao giờ bị sảo thai.
11 Chúng sai các con thơ chúng ra đi như một đàn chiên nhỏ;
Các con cái chúng tung tăng vui đùa với nhau.
12 Chúng nhảy múa theo tiếng trống cơm và hạc cầm vui nhộn;
Chúng hân hoan nhảy nhót theo điệu kèn sáo trỗi lên.
13 Chúng được sống những ngày đầy vinh hoa phú quý;
Chúng qua đời và xuống âm phủ bình an.
14 Chúng nói với Ðức Chúa Trời, “Hãy dang xa chúng tôi.
Chúng tôi không muốn biết các đường lối Ngài.
15 Ðấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải thờ phượng?
Chúng tôi sẽ được lợi gì khi cầu nguyện với Ngài?”
16 Này, các phước hạnh của chúng không ở trong tay chúng;
Tôi không muốn dính líu đến ý đồ của phường gian ác ấy.
17 Có bao phen đèn của phường gian ác bị vụt tắt?
Có mấy lần phần của chúng bị chuốc lấy tai ương?
Có mấy khi chúng bị cơn thịnh nộ của Ngài giáng xuống?
18 Có khi nào chúng như rơm rạ gặp gió lốc tốc đi?
Hay như rác rến bị cuồng phong cuốn mất?
19 Các anh có thể nói, “Biết đâu Ðức Chúa Trời chất chứa tội của nó để sau nầy sẽ giáng hình phạt trên con cháu nó thì sao?”
Nhưng tôi thiết nghĩ, “Chính nó phải bị báo trả trực tiếp để nó biết hậu quả của tội ác nó đã gây ra.”
20 Ước gì chính mắt nó chứng kiến cảnh nó bị tiêu diệt,
Và chính nó phải uống cơn thịnh nộ của Ðấng Toàn Năng.
21 Vì nó có thể làm gì được cho gia đình của nó còn ở lại,
Sau khi nó ra đi vì tuổi thọ của nó đã hết rồi chăng?
22 Ai dám dạy Ðức Chúa Trời thế nào là hiểu biết,
Trong khi chính Ngài phán xét các đấng ở trên cao chăng?
23 Có người chết đi trong khi tràn đầy sức lực;
Sống an nhàn và rất mực an ninh.
24 Thân thể của người ấy thật phương phi mập mạnh;
Xương tủy người ấy đầy nhựa sống tuôn tràn.
25 Trong khi người khác lại qua đời trong đắng cay đói khổ;
Suốt cuộc đời không được hưởng một chút phước hạnh gì.
26 Rồi cả hai cùng bị chôn vùi vào bụi đất,
Ðể mặc cho giòi bọ rúc rỉa thịt mình.
27 Này, tôi biết rõ các anh đang nghĩ gì;
Tôi biết ngay cả ý các anh định dùng để chứng tỏ tôi sai.
28 Vì các anh hỏi, “Nhà của người quyền quý ở đâu?
Còn lều của phường gian ác ở nơi nào?”
29 Các anh chưa hề hỏi những khách lữ hành sao?
Các anh không chấp nhận các bằng chứng của họ ư?
30 Chẳng phải kẻ ác đã được để dành cho ngày hủy diệt sao?
Há nó được thoát nạn trong ngày thịnh nộ sao?
31 Ai dám nói thẳng vào mặt nó về nếp sống gian ác của nó?
Ai có thể báo trả nó về những khổ đau nó gây ra cho người khác?
32 Thế mà khi chết nó lại được khiêng đến tận nơi phần mộ;
Và có người được cắt đặt để canh gác mồ mả của nó.
33 Những cục đất trong thung lũng thật êm ái cho nó;
Mọi người theo sau nó và vô số người đi trước nó.
34 Vì thế những lời an ủi của các anh đối với tôi đều vô ích;
Những giải đáp của các anh chẳng giúp cho tôi được gì, vì thảy đều không đúng.

Ê-li-pha Cho Rằng Sự Gian Ác của Gióp Rất Lớn

22 Bấy giờ Ê-li-pha người Tê-ma trả lời và nói:

Loài người có ích lợi gì cho Ðức Chúa Trời chăng?
Há chẳng phải người khôn có ích lợi cho chính họ sao?
Ðấng Toàn Năng được vui chi khi anh ngay lành công chính?
Ngài sẽ được lợi gì khi anh ngay thẳng vẹn toàn?
Há chẳng phải vì Ngài muốn anh thành người đạo hạnh,
Nên Ngài trách phạt anh và đem anh ra để đoán xét hay sao?
Há chẳng phải gian ác của anh quá lớn,
Và tội lỗi của anh nhiều vô kể hay sao?
Vì anh đã đoạt đồ cầm thế của đồng bào mình vô cớ,
Anh bóc lột người ta đến nỗi họ phải bị trần truồng.
Người mệt nhọc anh không cho họ nước uống;
Kẻ đói lả người anh đã giữ phần cơm bánh của họ lại đấy sao.
Kẻ quyền thế anh để nó cậy quyền chiếm đất;
Kẻ có đặc quyền anh còn cho nó ở trong đất đó ngang nhiên.
Các góa phụ anh đuổi đi tay trắng;
Các cô nhi anh bẻ gãy cả đôi tay.
10 Vì thế các cạm bẫy gài quanh anh tứ phía;
Nỗi kinh hoàng thình lình ập đến trên anh.
11 Sự tối tăm bao phủ anh, khiến anh không thể thấy;
Dòng nước lớn tràn vào phủ ngập đầu anh.
12 Há chẳng phải Ðức Chúa Trời ngự trên trời cao thăm thẳm?
Anh hãy ngắm xem các vì sao đi;
Ngài đặt chúng trong không gian cao vời vợi.
13 Thế mà anh nói, “Ðức Chúa Trời có thể biết được gì chăng?
Ngài có thể xét đoán được gì bên kia màn đen dày đặc ấy sao?
14 Mây đen bao quanh Ngài nên Ngài không thể thấy gì được cả;
Hơn nữa Ngài bước đi xa tít bên trên vòm trời cao thăm thẳm.”
15 Không lẽ anh sẽ tiếp tục đi theo con đường cũ;
Tức con đường phường gian ác đã đi sao?
16 Chúng đã bị đốn ngã trước khi hưởng xong tuổi thọ;
Nền tảng chúng cậy vào tan vỡ như bị nước lụt đùa đi.
17 Chúng đã nói với Ðức Chúa Trời, “Hãy dang xa chúng tôi.
Ðấng Toàn Năng có thể làm gì được chúng tôi chăng?”
18 Dù Ngài đã làm cho nhà của chúng chất đầy của tốt,
Tôi không muốn dính líu đến ý đồ của phường gian ác ấy.
19 Người công chính thấy chúng bị diệt bèn vui mừng hớn hở;
Người lương thiện cười nhạo chúng rằng,
20 “Bọn chống nghịch chúng ta đã bị tiêu diệt cả rồi;
Những gì còn lại của chúng đều đã bị lửa hừng thiêu rụi.”
21 Bây giờ xin anh hãy chấp nhận thánh ý của Ngài và sống bình an;
Sau đó phước hạnh sẽ đến lại với anh.
22 Xin anh hãy nhận lấy luật pháp của miệng Ngài;
Hãy chất chứa lời Ngài trong lòng anh.
23 Anh sẽ được phục hồi, nếu anh trở về với Ðấng Toàn Năng,
Nếu anh cất bỏ sự gian ác xa các lều của anh.
24 Hãy coi các lượng vàng của anh không ra gì như đất bụi;
Hãy bỏ các thỏi vàng Ô-phia, xem chúng như sỏi đá dưới khe.
25 Bấy giờ Ðấng Toàn Năng sẽ là vàng của anh;
Ngài sẽ là bạc thượng hạng của anh.
26 Vì khi ấy anh sẽ lấy Ðấng Toàn Năng làm nguồn vui để sống;
Anh sẽ ngẩng mặt lên kỳ vọng nơi Ðức Chúa Trời.
27 Anh sẽ cầu nguyện với Ngài, và Ngài sẽ nhậm lời anh;
Anh sẽ trả xong những gì anh hứa nguyện với Ngài.
28 Những gì anh tuyên bố sẽ thực hiện, anh sẽ làm được cả;
Ánh sáng sẽ tỏa rạng trên các đường lối của anh.
29 Khi ai bị dìm xuống, anh sẽ nói, “Xin nhấc người ấy lên;”
Và Ngài sẽ giải cứu người đang bị dìm khốn đốn.
30 Bấy giờ Ngài sẽ giải cứu ngay cả kẻ không vô tội;
Phải, Ngài sẽ giải cứu chúng nhờ bàn tay trong sạch của anh.

Lời Than Thở Chứa Ðầy Nỗi Cay Ðắng của Gióp

23 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:

Cho đến hôm nay lời than thở của tôi vẫn còn cay đắng;
Tay Ngài vẫn còn đè nặng trên tôi, dù tôi đã rên la.
Ôi ước gì tôi biết Ngài ở đâu để tôi có thể đến tìm Ngài,
Hầu tôi có thể đến tận nơi Ngài ngự,
Ðể tôi trình bày duyên cớ của tôi trước mặt Ngài,
Ðể miệng tôi chuẩn bị sẵn những lời biện hộ cho tôi.
Bấy giờ tôi sẽ biết những lời Ngài giải đáp cho tôi;
Tôi sẽ hiểu những gì Ngài nói với tôi.
Chẳng lẽ Ngài đối phó với tôi bằng đại quyền của Ngài sao?
Không đâu, tôi chỉ mong được Ngài lưu ý đến tôi thôi.
Người chính trực sẽ trình bày trường hợp của mình ở nơi đó,
Ðể tôi được Ðấng xét xử tôi tuyên bố tôi trắng án đời đời.
Này, tôi đi tới nhưng không thấy Ngài ở đó;
Tôi đi ngược về hướng kia và chẳng thấy Ngài đâu.
Tôi quay qua bên trái, nơi Ngài làm việc, nhưng không thấy Ngài ở đó;
Tôi quay qua bên phải, và cũng chẳng thấy Ngài đâu.
10 Tuy nhiên Ngài biết rõ đường nào tôi tiến bước;
Khi Ngài đã trui luyện tôi, tôi sẽ trở nên như vàng ròng;
11 Chân tôi bám sát các bước Ngài;
Tôi gìn giữ đường lối Ngài và quyết không bao giờ tẻ tách.
12 Tôi không lìa xa các mệnh lệnh của môi Ngài;
Tôi tích trữ những lời của miệng Ngài hơn cả nhu yếu phẩm.
13 Tuy nhiên Ngài đã quyết định về trường hợp của tôi rồi,
Ai có thể làm cho Ngài đổi ý được chăng?
Bất cứ điều gì lòng Ngài muốn, Ngài làm điều ấy.
14 Vì Ngài quyết thực hiện những gì Ngài đã định cho tôi;
Có lẽ Ngài còn nhiều điều tương tự dành cho tôi.
15 Do đó tôi sợ hãi nếu phải ở trước thánh nhan Ngài;
Chỉ nghĩ đến điều ấy cũng đủ khiến tôi khiếp sợ Ngài rởn ốc.
16 Vì Ðức Chúa Trời đã làm cho tôi bị táng đởm kinh hồn;
Ðấng Toàn Năng khiến tôi phải hãi hùng kinh sợ.
17 Vì giữa cảnh tối tăm tôi đã không im hơi lặng tiếng,
Dù cho Ngài đã dùng bóng tối phủ kín cả mặt tôi.